您现在的位置是:NEWS > Nhận định
Tuyến cáp quang biển ADC được khai thác thương mại từ năm 2023
NEWS2025-04-02 22:11:47【Nhận định】3人已围观
简介Thông tin từ Viettel cho hay,ếncápquangbiểnADCđượckhaithácthươngmạitừnăbảng xếp hạng v-league mới nhbảng xếp hạng v-league mới nhấtbảng xếp hạng v-league mới nhất、、
Thông tin từ Viettel cho hay,ếncápquangbiểnADCđượckhaithácthươngmạitừnăbảng xếp hạng v-league mới nhất ngày 19/4, tại Quy Nhơn, nhà mạng này phối hợp cùng NEC chính thức công bố tuyến cáp biển quốc tế ADC (Asia Direct Cable) cập bờ tại Quy Nhơn, Bình Định, Việt Nam.
![]() |
Lễ công bố tuyến cáp ADC cập bờ tại Quy Nhơn (Bình Định) được tổ chức sáng 19/4. |
Tuyến cáp quang biển ADC kết nối các quốc gia, vùng lãnh thổ trong khu vực châu Á - Thái Bình Dương gồm Singapore, Nhật Bản, HongKong (Trung Quốc), Trung Quốc, Philippines, Việt Nam và Thái Lan.
Tuyến cáp quang biển ADC có chiều dài cáp ngầm là 9.800km, dung lượng đạt trên 140 Tbps, sử dụng công nghệ truyền dẫn hiện đại nhất hiện nay, giúp kết nối các quốc gia trong khu vực Châu Á - Thái Bình Dương với tổng mức đầu tư ban đầu là 290 triệu USD.
Tuyến cáp biển này có thể đáp ứng triển khai các ứng dụng kết nối Internet quốc tế yêu cầu tốc độ cao như: Internet vạn vật (IoT), tự động hóa, trí tuệ nhân tạo (AI), thực tế ảo (AR/VR); đồng thời đảm bảo an toàn, dự phòng mạng lưới, đảm bảo chất lượng dịch vụ Internet và các dịch vụ kết nối quốc tế khác.
Hiện nay, các doanh nghiệp Việt Nam đang tham gia khai thác một số tuyến cáp quang biển quốc tế như sau: AAG (Asia - America Gateway), SMW3 (còn gọi là SEA - ME - WE3), Liên Á (IA - Intra Asia), AAE-1 (Asia - Africa - Euro 1) và APG (Asia Pacific Gateway). ADC sẽ là tuyến cáp quang có dung lượng băng thông lớn nhất Việt Nam, gấp 3 lần tuyến cáp APG.
Theo đại diện ADC là tuyến cáp biển thứ 5, có quy mô đầu tư lớn nhất cho đến nay của Viettel, trên cơ sở hợp tác đầu tư, xây dựng với các tập đoàn viễn thông quốc tế lớn trên thế giới như Singtel, China Telecom, SoftBank, China Unicom, NT, PLDT, TATA Communications.
Cùng với các tuyến cáp quang biển khác, tuyến ADC dự kiến khi đưa vào vận hành khai thác sẽ bổ sung 18Tbps vào tổng dung lượng kết nối quốc tế của Viettel, góp phần cung cấp một lượng lớn dung lượng tốc độ cao kết nối từ Việt Nam đi quốc tế.
Ông Đoàn Đại Phong, Phó Tổng Giám đốc Viettel Solutions cho biết, sau khi hoàn thành cập bờ, tuyến cáp biển ADC sẽ chính thức được Viettel đưa vào khai thác thương mại trong năm 2023.
Được biết, Viettel là thành viên Việt Nam duy nhất đầu tư vào tuyến cáp quang biển ADC này, theo đó trạm cập bờ tại Quy Nhơn cũng sẽ là trạm cáp biển thứ ba Viettel sở hữu độc quyền.
![]() |
Sơ đồ các điểm kết nối của tuyến cáp biển ADC. |
Hồi tháng 6/2020, Hiệp hội cáp trực tiếp châu Á đã thông tin về việc chỉ định NEC xây tuyến cáp quang biển ngầm ADC; đồng thời NEC cũng được giao xây dựng tuyến cáp Southeast Asia Japan 2 (SJC2) có dung lượng 144 Tb/giây, với chiều dài 10.500 km với 11 điểm cập bờ tại Singapore, Thái Lan, Campuchia, Việt Nam, Hồng Kông, Trung Quốc, Hàn Quốc và một số điểm tại Đài Loan, Nhật Bản.
Trao đổi với ICTnews thời điểm đó, đại diện Hiệp hội Internet Việt Nam nhận định: Việc các liên minh viễn thông trong khu vực tiếp tục đầu tư triển khai các tuyến cáp biển kết nối các nền kinh tế châu Á - Thái Bình Dương sẽ giúp đáp ứng nhu cầu băng thông và góp phần giảm giá thành, giúp thúc đẩy phát triển các dịch vụ Internet và viễn thông trong khu vực, trong đó có Việt Nam. Thời gian sắp tới, Việt Nam sẽ có nhiều hướng kết nối quốc tế hơn, do đó nhìn chung Internet sẽ có chất lượng ổn định hơn, giá thành thấp hơn.
Các tuyến cáp biển mới đều được áp dụng những công nghệ mới nhất, do đó dung lượng và giá thành đều có khả năng tốt hơn các tuyến cáp biển hiện tại. Chắc chắn rằng khi các tuyến cáp quang biển mới đưa vào hoạt động, sự phụ thuộc của Việt Nam vào các tuyến cáp biển hiện nay sẽ giảm đi. Cùng với đó, độ an toàn, ổn định chất lượng dịch vụ cũng sẽ tăng lên.
Cũng theo đại diện VIA, điểm mới với hai tuyến cáp ADC, SJC2 là được kết nối vào Việt Nam tại Quy Nhơn, Bình Định. Điều này vừa giúp tăng tính an toàn cho hệ thống các kết nối quốc tế của Việt Nam, không tập trung hết tại một địa điểm cập bờ. Hơn thế, việc hai tuyến cáp biển mới có điểm kết nối với Việt Nam tại Quy Nhơn, Bình Định còn có thể là một động lực thúc đẩy sự phát triển ICT của Bình Định và các tỉnh lân cận.
Mặt khác, 2 tuyến cáp quang biển mới vẫn kết nối tới những điểm trung chuyển chính trong khu vực như HongKong (Trung Quốc), Singapore. “Điều này khẳng định một thực tế về vai trò lớn của Singapore và HongKong. Tuy nhiên cũng cho thấy Việt Nam có thể từng bước có cơ hội trở thành một trạm trung chuyển tiếp theo, nếu hạ tầng kết nối sang các nước phía Tây cũng như hạ tầng trong nước được phát triển mạnh mẽ hơn”, đại diện VIA nhận xét.
Vân Anh

Bổ sung 2 hướng kết nối, Internet Việt Nam đi quốc tế sẽ có giá thành thấp hơn
Theo đại diện Hiệp hội Internet Việt Nam, thời gian tới, với việc 2 tuyến cáp biển ADC, SJC2 được đưa vào khai thác, Việt Nam sẽ có nhiều hướng kết nối quốc tế hơn. Do đó, Internet sẽ có chất lượng ổn định và giá thành thấp hơn.
很赞哦!(37)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Celta Vigo vs Las Palmas, 2h00 ngày 1/4: Nối dài mạch thắng
- Lời chúc ngày 20/10 dành tặng mẹ cảm động, ý nghĩa nhất năm 2021
- Người đàn ông vô gia cư trở thành triệu phú ở Mỹ
- 7 nguồn thực phẩm có lợi cho thận
- Nhận định, soi kèo Arsenal vs Fulham, 1h45 ngày 2/4: Đối thủ khó nhằn
- Ngô Kiến Huy, Tăng Phúc khác lạ trong show nhạc ‘Không Độ Chill & Cool’
- Ngán ngẩm cảnh con riêng chia rẽ bố và vợ hai
- Loạt ôtô mới sắp ra mắt khách Việt cuối tháng 10
- Soi kèo góc Napoli vs AC Milan, 1h45 ngày 31/3
- Uẩn khúc cái chết tức tưởi của nữ y tá qua lời kể gia đình
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Brisbane Roar vs Auckland FC, 13h00 ngày 30/3: Củng cố ngôi đầu
- “Sau khi xé được quần áo tôi, chồng tôi đổ lên người tôi như một khúc gỗ. Vừa quan hệ, chồng tôi vừa tát, vừa đấm. Hắn ta cắn vào người, túm tóc dằn đầu tôi xuống giường, mồm thì chửi: “Mày không chiều tao thì mày để dành cho bố mày à?”, chị B.T kể lại.
Ớn lạnh những trận cuồng dâm của chồng
Rất nhiều câu chuyện thật về tình trạng phụ nữ bị bạo lực gia đình được chia sẻ tại cuộc triển lãm “Nước mắt cười” do Trung tâm nghiên cứu và ứng dụng khoa học về giới – gia đình – phụ nữ và vị thành niên (CSAGA) tổ chức tại Hà Nội. Trong đó, thương tâm nhất là câu chuyện của những người đàn bà bị chồng bạo hành tình dục.
Chị B.T ở Yên Viên, Hà Nội là một người phụ nữ thường xuyên bị chồng bạo hành tình dục. Chồng chị đòi quan hệ bất cứ lúc nào anh ta có nhu cầu, không cần biết chị đang bệnh tật, đau ốm ra sao. Vì chồng không chịu dùng bao cao su nên chỉ trong vòng 2 năm, chị đã phải vào viện phụ sản “giải quyết” đến 5 lần. Có lần chị vừa nạo thai xong, chồng đã đòi quan hệ.
Bộ quần áo của chị B.T bị chồng xé toạc khi anh lên cơn cuồng dâm.
Chị đắng lòng kể: “Đáng lẽ để tôi được nghỉ ngơi thì chồng tôi lại đòi hỏi "chuyện ấy" mà không cho dùng bao cao su. Sau khi xé được quần áo tôi, chồng tôi đổ lên người tôi như một khúc gỗ. Vừa quan hệ, chồng tôi vừa tát, vừa đấm. Hắn ta cắn vào người tôi, túm tóc dằn đầu tôi xuống giường, mồm thì chửi: “Mày không chiều tao thì mày để dành cho bố mày à?”. Sau trận ấy, mặt mũi tôi sưng vù, hai bầu vú bị cắn rớm máu, bộ phận sinh dục bị viêm nhiễm phải điều trị mấy tháng mới đỡ”.
Một người phụ nữ khác sống tại Cửa Lò, Nghệ An thì đau đớn kể lại câu chuyện bị chồng đánh đập và cưỡng dâm: “Tôi rối bời, khổ đau không chỉ vì những câu chửi, nhát phang của anh mà còn cả vì chuyện ấy nữa. Anh khiến tôi sợ hãi, tủi nhục vô cùng sau mỗi lần vợ chồng gần gũi. Anh vật lộn, bám riết để đạt được cảm giác cho riêng mình rồi mặc kệ vợ một bên đẫm gối nước mắt.
Có hôm mệt, tôi tỏ ý từ chối, anh đấm không tiếc tay vào mọi chỗ và lao đến cưỡng bức, tôi đau đớn rã rời. Chưa hả, anh dùng dùi gỗ chọc vào chỗ ấy, tôi giãy dụa, gào khóc, cố bò lê ra cánh cửa kêu cứu. Chị hàng xóm lao sang, anh tỉnh bơ: “Tôi chơi cho vui”. Câu nói của anh khiến tôi ớn lạnh, bàng hoàng”.
Bị chồng ném bếp lò vào người vì lên giường là… ngủ
Chị T. (Cầu Giấy, Hà Nội) bị chồng ném cả bếp than tổ ong và chậu bột vào người khi đang chuẩn bị nhóm lò để tráng bánh. “Lý do nói ra thì rất ngượng. Chồng tôi không có công ăn việc làm, chỉ ngồi nhà ăn chơi nên rất khỏe. Còn tôi, với đồng lương nuôi dạy trẻ, không đủ để trang trải kinh tế gia đình nên phải tranh thủ làm thêm ngoài giờ đi làm ở cơ quan.
Hàng ngày tráng bánh đến khuya mới xong. Lên giường nằm là tôi thiếp đi, không chiều chuộng và đáp ứng được sinh lý của chồng nên chồng tôi không muốn cho tôi làm thêm. Nhưng không làm thì nhà tôi lấy gì để sống”, chị chua xót kể lại.
Chị T. bị chồng ném cả bếp than tổ ong vào người vì không chiều được nhu cầu sinh lý của anh.
Nhiều người trẻ đồng cảm khi đến xem triển lãm và biết về câu chuyện của các chị.
Một người phụ nữ khác sống ở xã Thanh Hối, huyện Tân Lạc, tỉnh Hòa Bình lại bị chồng bạo hành vì chị khỏe mạnh, nhanh nhẹn. Chị được mọi người quý mến nhưng chồng lại có thói ghen tuông, coi chị như một cái gai trong mắt. Suốt 7 năm lấy anh, chị chịu đựng không biết bao nhiêu trận đòn. Có hôm bị chồng cầm dao dồn hai mẹ con đến đường cùng, chị phải liều ôm con nhảy từ cửa móng nhà xuống đất (sàn nhà có cửa móng từ đất lên khoảng 3-4m) để thoát thân. Hôm khác chị đi làm về thì thấy anh đang chửi bới, vào sân đã thấy bao nhiêu quần áo của chị bị anh băm nát. Rồi anh chỉ vào mặt chị bảo “Hôm nay tao chặt quần áo của mày, rồi có ngày, nếu mày không sống tử tế thì mày cũng sẽ như đống quần áo này”.
Bà Nguyễn Vân Anh, Giám đốc CSAGA, cho biết, rất nhiều phụ nữ đang phải sống trong cảnh bạo lực gia đình. Họ chịu sự kiểm soát, hành hạ của chồng bởi búa, bô, dây trói,… những vết đau và nước mắt đã hằn lên thể xác và tinh thần.
“Hiện tại, nhiều chị em đã lên tiếng để tìm kiếm sự ủng hộ, hỗ trợ của cộng đồng. Hơn nữa, hàng trăm phụ nữ đã chủ động tham gia vào các nhóm tự lực, các hoạt động nghệ thuật để cùng học hỏi, sáng tạo. Với sức mạnh nội lực của mình, họ đã chứng tỏ với cộng đồng rằng: phụ nữ bị bạo lực có thể vươn lên để thay đổi cuộc sống, tìm lại tiếng cười cho chính mình. Triển lãm “Nước mắt cười” nhằm mang thông điệp về sức mạnh của những người phụ nữ từng chịu tổn thương đến với nhiều người hơn nữa”, bà Vân Anh chia sẻ.
Xây dựng mô hình sinh kế cho phụ nữ bị bạo hành
Một dự án mang tên “Thúc đẩy trách nhiệm xã hội nhằm giải quyết vấn đề bạo lực giới tại Việt Nam” đã được triển khai Bắc Ninh. Hưng Yên, Hà Nam. Đây là dự án sinh kế, nhằm tạo công ăn, việc làm cho những phụ nữ bị bạo hành. Bởi chỉ khi thu nhập vững vàng, kinh tế được cải thiện thì các chị mới có thể tự chủ trong cuộc sống và nâng cao vị thế trong xã hội.
Sản phẩm của dự án bao gồm nến cốc, nón lá và tinh dầu,… CSAGA hỗ trợ về mặt vốn, kỹ thuật và tìm đầu ra cho thị trường. Các chị em trong nhóm tự lực sẽ trực tiếp sản xuất.
Triển lãm “Nước mắt cười” lần đầu tiên giới thiệu mô hình sinh kế của nhóm phụ nữ bị bạo hành đến mọi người.
Kim Minh
">Ớn lạnh những trận cuồng dâm của chồng
Với hai đứa con nhỏ dại, tôi giờ không biết phải làm thế nào để nuôi chúng.
Chẳng phải nói nhiều, người đàn ông đang chán gia đình gặp cô gái trẻ, đẹp, sắc sảo như tôi lập tức đổ không điều kiện. Quen nhau ba tháng, tôi vẫn không nhận được tín hiệu nào tốt hơn để có thể tiến thêm. Tôi nóng lòng, quyết phải dùng mưu để anh và mọi thứ anh có phải là của tôi.
Sau một buổi tối đi bar, anh đã qua đêm tại căn hộ tôi thuê. Anh ngạc nhiên khi một cô gái dạn dĩ như tôi vẫn còn con gái, nhưng cũng nói rằng điều đó làm anh cảm thấy hạnh phúc. Thói đời, đã ăn vụng được một lần thì sẽ có lần hai, lần ba. Với anh, những đêm ngủ lại nhà tôi chỉ như một cách vừa được giải trí vừa khỏi về nhà. Nhưng với tôi, đó là những bước để tôi buộc chặt anh lại với mình. Cho đến khi tôi thông báo có thai thì anh chết đứng.
Ban đầu, anh tìm cách tránh. Tôi nhắn tin báo sẽ giữ cái thai lại. Nếu anh không có trách nhiệm, khi sinh con ra tôi sẽ đem nó lên cơ quan anh và làm ầm lên, anh sẽ mất tất cả. Quả là hiệu nghiệm, ngay chiều hôm đó anh tự đánh xe tới chờ tôi ở cổng công ty.
Tôi đã dùng ngay con tôi để ép anh phải sớm xong thủ tục li hôn. Vợ anh đem con về nhà cha mẹ đẻ, tôi đàng hoàng bước vào căn biệt thự sang trọng, tiện nghi với tư thế của kẻ chiến thắng mà không hề nghĩ tới hậu quả sẽ phải lĩnh đủ sau này.
Tôi không đi làm ở nhà dưỡng thai, tận hưởng từng ngày cảm giác thỏa mãn, nhàn nhã sung sướng của vợ một quan chức. Một mặt, không ngừng suy nghĩ làm cách nào để anh phải tổ chức đám cưới, nhập hộ khẩu cho tôi càng sớm càng tốt.
Khi cái thai được 5 tháng, tôi nói dối nó là con trai. Lúc này, anh buộc phải nói chuyện này với cha mẹ anh. Hai cụ đều bị sốc, bố mẹ tôi ở quê sau khi nghe tin cũng thế. Nhưng rồi vì sức ép của tôi lên anh, cha mẹ anh vẫn phải lặn lội về quê tôi để hai bên gia đình gặp mặt nói chuyện. Hôm về, nhìn cái cảnh họ lắc đầu, bịt mũi khi bước qua khoảng sân đất vương đầy rơm, lố nhố gà vịt, hôi mùi phân bò của nhà mình, tôi chợt thấy chạnh lòng, thương ba mẹ vô cùng.
Tôi về sống với anh không có đám cưới, cũng chẳng có lễ hỏi, chỉ đơn giản là dắt nhau đi đăng ký trên phường. Điều đó làm tôi thất vọng, niềm kiêu hãnh vốn có với họ hàng, bạn bè sụp đổ. Nhưng thôi, tôi đã lỡ cưỡi lên lưng hổ rồi làm sao mà xuống được. Thời gian sau, anh bán nhà chia tài sản cho vợ và con gái rồi quyết định hai vợ chồng về sống với cha mẹ anh.
Tôi biết, tình yêu của anh đã giảm sút, thậm chí còn khinh ghét, kinh tởm. Chẳng qua anh sợ tôi làm ầm lên thì sẽ mất chức, mất quyền, mất luôn cái ghế mà bấy lâu nay anh và gia đình đã dày công o bế. Hơn nữa, vì cái thai trong bụng tôi là con trai, điều ước bấy lâu nay của họ- vì anh là con một.
Càng gần ngày sinh con, tôi càng bấn loạn. Tôi không biết phải xoay xở thế nào khi đứa bé sinh ra. Rồi ngày đó cũng đến. Tôi sinh con gái. Anh biệt tăm, ông bà nội đến thăm cháu rồi cũng về. Ở bệnh viện chỉ còn mẹ tôi lụi cụi chăm con và cháu ngoại.
Bi kịch hơn là những ngày mẹ nuôi đẻ tôi tại nhà chồng, bà bị người ta ngấm nguýt, soi từng bước đi, từng hành động nhỏ. Khi biết rõ mọi chuyện, mẹ đã ôm tôi khóc nghẹn và khuyên tôi nên bỏ tất cả để về quê. Sống có tham vọng cũng tốt, nhưng để đạt được mọi thứ bằng mưu mô như thế này thì sẽ không bền.
Sau một tháng chăm con chăm cháu, mẹ chia tay tôi về quê trong nước mắt và sự lo lắng. Từ lúc đó, tôi phải tự làm việc của mình mà không được ai giúp đỡ. Cha anh ốm nặng, trở nên khó tính, cáu bẳn. Mẹ anh suốt ngày giam mình trên phòng thờ, đọc kinh gõ mõ. Còn anh, chỉ về sát bữa tối, thi thoảng bồng con thì cũng im lặng, chẳng nhìn đến tôi chứ đừng nói gì đến hỏi han.
Từ một cô gái năng động, xinh đẹp, tôi trở thành một bà nội trợ đau khổ. Chị giúp việc bị cho nghỉ, trăm việc trong nhà đến tay tôi. Việc nhà, chăm con, chăm cha mẹ chồng, chợ búa, giặt đồ… ngập mặt từ sáng tới tối. Từ 50kg, một tháng sau tôi chỉ còn hơn 40 kg một chút, mấy năm liền không lên cân nổi vì vất vả và suy nghĩ nhiều. Đã vậy, mẹ chồng tôi lại là người khó tính, hay săm soi. Cứ gặp cái gì không vừa ý là bà kêu ca, chì chiết suốt cả ngày.
Bị phụ thuộc đủ thứ, tôi không dám hó hé gì, chỉ câm lặng làm việc, chăm con, hầu hạ nhà chồng. Mẹ tôi thương con thương cháu, thi thoảng gửi theo xe xuống vài chục trứng, gạo tám, gà vịt… chứ tuyệt nhiên không dám xuống thăm. Tôi đã hiểu được nỗi khổ khi mua sắm bất cứ cái gì cũng phải ngửa tay xin tiền chồng, điều mà trước kia tôi không nghĩ tới.
Được hơn một năm như vậy, tôi có thai lần thứ hai. Lần này đi siêu âm lại là con gái. Tôi không giấu giếm nữa mà nói thật. Bố mẹ chồng tôi không phản ứng gì, chồng tôi ậm ừ rồi tiếp tục xem ti vi. Tôi bồng con về phòng, dỗ con ngủ trưa mà nước mắt cứ tuôn rơi. Cuộc sống của tôi thật không khác gì địa ngục. Tôi đánh đổi mọi thứ để sống như bây giờ, có đáng không?
Một sáng đi chợ về, tôi bỗng nghe trong nhà như có tiếng ồn ào, cãi vã. Trong sân nhà, tôi thấy một cô gái trẻ bồng một đứa bé cỡ ba bốn tuổi đang đôi co với mẹ chồng tôi. Hàng xóm trong khu tập thể xúm vào xem ngoài bờ tường, bình luận ra vào. Tôi nghe loáng thoáng đó là con của chồng tôi, cô ta bắt anh phải có trách nhiệm… gì đó. Trước kia, cô ta là giúp việc cho vợ chồng anh, rồi sau đó không biết lằng nhằng thế nào mà có bầu với anh. Vợ anh đâm đơn li hôn cũng vì lý do này.
Tôi choáng váng, nhưng vẫn chưa tin hẳn. Im lặng đi vào nhà hỏi bố chồng tôi lúc đó đang ngồi bên bàn nước xem có đúng thế không. Ông nhìn tôi một lúc rồi lặng lẽ gật đầu. Tôi bàng hoàng ngất xỉu. Hóa ra, thời gian tôi đi lại với anh thì người phụ nữ kia cũng đang mang bầu đứa con của anh. Mọi người đều biết, hàng xóm cũng biết, vậy mà tôi không hề biết gì cả.
Khi tôi tỉnh lại, mẹ chồng tôi đang ngồi cạnh giường tôi. Bà khóc. Theo lời bà kể, cô giúp việc có con với anh cũng là con gái. Anh đã thuyết phục cô ta về quê ở cho đỡ bị ảnh hưởng (?), anh sẽ chu cấp đầy đủ cho hai mẹ con. Nhưng gần đây, khi biết anh có tôi, cô ta không còn muốn như vậy nữa mà muốn con phải có cha nên mới làm ầm lên như vậy. Bà mong tôi đừng có suy nghĩ nhiều hại cho đứa trẻ, chuyện đó để bà và chồng tôi thu xếp.
Khỏi phải nói tôi đã suy sụp như thế nào. Con tôi sinh ra khi ngót tám tháng trong bụng mẹ nên nuôi cũng khó khăn. Lần này, tôi đưa hai con về quê để được mẹ chăm sóc, cũng là để tránh xa mớ bòng bong trong gia đình chồng. Chồng tôi lâu lâu tạt về thăm con một lúc rồi đi, còn cha mẹ chồng tôi, biện lý do già cả bệnh tật nên không đi được, chỉ gửi ít tiền mua sữa cho cháu.
Khi biết hoàn cảnh của tôi, ba mẹ, các dì, các cậu ở quê đều khuyên tôi không nên cố bám víu vào anh và gia đình anh làm gì nữa, mà nên tự giải thoát cho mình. Tôi cũng muốn thoát ra, nhưng không biết phải quyết định ra sao vì bây giờ trong tay tôi không có bất cứ thứ gì. Tôi không có tiền bạc, không có nghề nghiệp trong khi còn có hai đứa con nhỏ phải nuôi dạy. Bố mẹ tôi ở quê cũng nghèo, chỉ là nông dân chân lấm tay bùn trong khi đã có tuổi, tôi không thể dựa vào bố mẹ. Tôi phải làm thế nào đây?
Phạm Thị Anh Đào (Hà Nội)
(Theo PL TPHCM)
">Cố lấy chồng giàu, tôi phải trả giá quá lớn!
"Tôi không thể tin rằng mình đã sống khỏe mạnh suốt 14 năm qua, tất cả đều nhờ bác sĩ và những người đã giúp đỡ tôi trong thời khắc sinh tử", ông Thanh nói hôm 2/12, khi hội ngộ ê kíp phẫu thuật tại Bệnh viện Việt Đức, Hà Nội.
Năm 2010, khi được bác sĩ Bệnh viện Việt Đức chẩn đoán mắc bệnh gan giai đoạn cuối, tính mạng ông Thanh nguy kịch, thời gian sống chỉ tính theo ngày. Cơ hội duy nhất để ông sốt sót là ghép gan. Thời điểm đó, Việt Đức mới thực hiện ghép gan từ người cho sống, có hỗ trợ của các chuyên gia nước ngoài. Lần này, từ nguồn tạng hiến của một người chết não do tai nạn giao thông, các bác sĩ quyết định sẽ ghép gan cho ông Thanh.
Sau những giờ phút hội chẩn, phẫu thuật căng thẳng, ca ghép thành công, không chỉ hồi sinh sự sống cho người bệnh, mà còn đánh dấu một cột mốc quan trọng trong lĩnh vực y học nước nhà, GS.TS Nguyễn Tiến Quyết, nguyên giám đốc bệnh viện, người trực tiếp mổ, cho biết. Đây cũng là ca ghép gan được thực hiện hoàn toàn bởi y bác sĩ Việt Đức, không có sự hỗ trợ từ các chuyên gia nước ngoài, thời gian thực hiện ghép nhanh chỉ trong 5 giờ 20 phút.
">Người đầu tiên ghép gan từ nguồn tạng chết não sống khỏe sau 14 năm
Nhận định, soi kèo South Melbourne vs Dandenong City SC, 15h30 ngày 31/3: Những người khốn khổ
Ông bố kéo theo cả 5 đứa con trong lần hẹn hò đầu tiên của con trai 18 tuổi.
Đoạn video cho thấy chi tiết chuyến hành trình dài 260km của anh Mohd Jasni từ Kuala Lumpur đến Perak và cảnh ông bố đưa cả 5 đứa con của mình đi cùng cậu anh trai. Trong video cũng có cảnh bọn trẻ ngủ gật trong xe như thế nào. Khi cả nhà đến một trung tâm mua sắm ở Taiping, cậu con trai 18 tuổi đã sửa lại tóc tai trước khi bước ra khỏi xe để gặp bạn gái.
Cả gia đình hồi hộp chờ đợi sự xuất hiện của cô bạn gái.
“Chờ đợi thật là cực hình, ngày xưa tôi cũng từng trải nghiệm cảm giác này”, Mohd Jasni viết.
Cuối cùng khi bạn gái của con trai đến, họ trò chuyện với nhau một lúc trước khi cả gia đình rời đi để cho cặp đôi có những khoảnh khắc riêng tư. Trong khi đôi trẻ tiếp tục nói chuyện trong một cửa hàng Starbucks thì các thành viên còn lại trong gia đình đi ăn trưa ở cửa hàng cơm gà.
Cặp đôi trẻ cuối cùng cũng gặp mặt nhau trong lần hẹn hò đầu tiên.
Anh Mohd Jasni nói rằng con trai anh quen biết cô bạn gái qua mạng trong thời gian giãn cách. Sau một thời gian, cậu bé xin phép bố đi gặp cô gái. “Lúc đầu, thằng bé xin phép tôi đi gặp bạn gái khi các khu vực mở cửa trở lại. Nó muốn đi cùng bạn bè, nhưng tôi không đồng ý”, anh giải thích.
“Đầu tiên, tôi lo lắng cho sự an toàn của con. Nó chưa bao giờ gặp gỡ một cô gái. Mặc dù con tôi là nam giới, nhưng chẳng ai biết chuyện gì có thể xảy ra. Thứ hai, tôi cũng muốn gặp trực tiếp cô bé đó... Tôi cũng sẽ phải đảm bảo rằng lũ trẻ sẽ không làm bất cứ điều gì trái với luật pháp và tôn giáo”, anh nói thêm.
“Sau khi tự mình liên hệ với cô bé và biết rằng gia đình cô bé cũng cho phép cô bé gặp tôi, tôi đã đồng ý đưa con trai đến đó. Tôi đã cố gắng thuyết phục con trai mình. Khi còn ở tuổi vị thành niên, nếu tôi không cho phép thì nó vẫn sẽ tìm cách bí mật làm việc đó. Nên tốt nhất là tôi đi cùng để đảm bảo không có bất cứ điều gì không phù hợp sẽ xảy ra”.
Anh Mohd Jasni cũng cho biết đây là một chuyến đi thú vị khi gia đình có cơ hội đi thăm các danh lam thắng cảnh sau buổi hẹn hò của cậu con trai.
Đăng Dương(Theo Says)
Cô gái soạn hợp đồng hẹn hò dài 17 trang, đề nghị bạn trai trả tình phí
Trong hợp đồng, cô yêu cầu bạn trai trả tiền cho các đêm hẹn hò, mua hoa tặng cô 2 lần mỗi tháng và tập thể dục 5 lần một tuần.
">Ông bố lái xe 260km đưa con trai 18 tuổi đi hẹn hò lần đầu
Trương Cao Hồng là một người đàn ông si tình. Khoảng năm 1990, ở thành phố Miên Dương, tỉnh Tứ Xuyên (Trung Quốc), vì yêu và muốn làm hài lòng người phụ nữ tên Hoàng Lệ Hoa, Cao Hồng đã lấy trộm một chiếc ti vi để tặng bạn gái. Sau đó, Cao Hồng bị kết án trộm cắp và phải ngồi tù vài năm.
Trương Cao Hồng Khi ra tù, Cao Hồng tìm gặp Hoàng Lệ Hoa để bàn chuyện kết hôn thì được Hoàng Lệ Hoa ra giá quà cưới 3880 tệ (khoảng 14 triệu đồng theo tỷ giá hiện tại).
Thời điểm đó, 3880 tệ là một số tiền rất lớn với gia đình Cao Hồng. Tuy vậy, vì tình yêu, Cao Hồng đã chăm chỉ làm việc và tiết kiệm, không dám tiêu xài hoang phí một xu nào.
Năm 1997, sau khi tích cóp được 3000 tệ, gia đình Cao Hồng đến gặp bố mẹ Hoàng Lệ Hoa xin cưới và hứa sẽ giao đủ 880 tệ còn lại cho cô dâu trong vài năm tới.
Gia đình Hoàng Lệ Hoa đồng ý nên nhà trai nhanh chóng chuẩn bị hôn lễ. Họ đã gửi thiệp mời, đặt tiệc và đôi trẻ cũng đã nhận giấy kết hôn. Nhưng ngày đón dâu, Hoàng Lệ Hoa lại bỏ trốn.
Nghe tin, bố của Cao Hồng tức giận đến mức ngã đập đầu xuống đất và qua đời. Ngày vui của Cao Hồng bỗng chốc trở thành ngày tổ chức tang lễ cho người cha.
Sau khi làm tang lễ cho cha xong, Cao Hồng đi khắp nơi tìm Hoàng Lệ Hoa. Nghe nói, Hoàng Lệ Hoa đang ở làng bên cạnh, Cao Hồng tức tốc chạy đến tìm. Nhưng khi mở cửa một ngôi nhà, Cao Hồng thấy Hoàng Lệ Hoa đang ở trên giường với một người đàn ông khác.
Quá tức giận, Cao Hồng đã đâm Hoàng Lệ Hoa bằng một con dao gọt hoa quả. Vết dao trúng vào chân của Hoàng Lệ Hoa, tuy không gây thương tích nghiêm trọng nhưng Cao Hồng vẫn bị bắt vào tù vì tội cố ý hành hung.
Hoàng Lệ Hoa Sau khi Cao Hồng vào tù, Hoàng Lệ Hoa rời quê hương và kết hôn với một người đàn ông khác. Tuy nhiên, người chồng ấy không tốt với cô. Anh ta thường xuyên uống rượu và bạo hành khiến Hoàng Lệ Hoa đau đớn. Đến khi không thể chịu đựng được, Lệ Hoa nộp đơn ly hôn và dọn ra sống với mẹ già.
Năm 2019, Hoàng Lệ Hoa 47 tuổi. Cô trở về quê và phát hiện bản thân đứng tên một căn nhà 48m2. Nhưng tiền phá dỡ căn nhà đã lọt vào tay của Cao Hồng. Vì vậy, Hoàng Lệ Hoa đã làm đơn kiện Cao Hồng.
Nói đến Cao Hồng, sau khi ra tù vì tội cố ý hành hung, anh đi tìm Hoàng Lệ Hoa nhưng không thấy. Vài năm sau đó, Cao Hồng kết hôn với một người phụ nữ họ Vương và có một con trai. Nhưng cuộc hôn nhân không kéo dài lâu do 2 người bất đồng quan điểm. Năm 2002, hai người ly hôn.
Tuy nhiên, cả Hoàng Lệ Hoa và người phụ nữ họ Vương đều vẫn có tên trong hộ khẩu của Cao Hồng. Năm 2012, gia đình Cao Hồng ký thỏa thuận phá dỡ 3 căn nhà với Nhà nước. Tất cả người thân, bạn bè đều tin rằng, 3 căn nhà sẽ được chia đều cho Cao Hồng, người phụ nữ họ Vương và con trai.
Nhưng Cao Hồng đã lặng lẽ đổi cổ phần của Vương sang tên của Hoàng Lệ Hoa - người đã mất tích hơn 20 năm.
Đó là lý do khi về quê, Hoàng Lệ Hoa phát hiện bản thân đứng tên 1 căn nhà 48m2.
Tuy vậy, sau khi ra tòa, Hoàng Lệ Hoa đã bị thua kiện. Lý do là vì, Lệ Hoa đã bỏ trốn khỏi đám cưới và mất tích suốt 22 năm nên dù cô và Cao Hồng đã nhận được giấy đăng ký kết hôn nhưng hai người chưa thực sự được pháp luật công nhận là quan hệ vợ chồng.
Hơn nữa, việc Hoàng Lệ Hoa trốn hôn, sau đó không xin giấy ly hôn mà lấy người khác còn cấu thành tội cố chấp. Vậy nên Cao Hồng không cần phải phân chia tiền dỡ nhà cho cô ta theo nghĩa vụ pháp luật.
Linh Giang(Theo Sohu)
Cô dâu xinh đẹp biến mất sau 2 ngày cưới, sự thật khiến nhà trai chết lặng
Cưới được người vợ xinh đẹp, giỏi giang sau 4 tháng quen biết, chàng trai nghèo cứ ngỡ đã được số phận ưu ái. Không ngờ, đó chỉ là kế hoạch kinh doanh của cô gái khát tiền.
">Cô dâu bỏ trốn trong ngày cưới, 22 năm sau quay lại đòi tài sản
Tôi năm nay 35 tuổi, đang làm bác sĩ. Bản thân tôi cũng thấy rất khó chịu về cách ăn nói và ăn mặc, đặc biệt là ở môi trường làm việc của giới trẻ ngày nay. Tôi gặp nhiều bạn Gen Z đi làm ở môi trường đòi hỏi sự nghiêm túc nhưng tóc tai, quần áo lòe loẹt. Thú thực, những lúc như thấy tôi thấy nhức mắt, khó chịu. Tất nhiên tôi không quá khắt khe, các bạn có thể ăn mặc thoải mái một chút, hở một chút nhưng chỉ trong chừng mực nào đó để thể hiện sự tôn trọng với những người xung quanh khi nhìn mình.
Trước đây, thời tôi còn đi học và thực tập, bạn bè đồng trang lứa, hay các anh chị khóa trên đều ăn mặc rất gọn gàng, giản dị. Khi đi thực tập, chúng tôi đều rất nghiêm túc, tập cách ăn nói nhẹ nhàng, điềm đạm vì môi trường bệnh viện không cho phép bác sĩ được có hành động, lời nói thiếu chuẩn mực với người bệnh và người nhà bệnh nhân.
Nhưng giờ đây, tôi thấy một số bạn sinh viên trường Y hẳn hoi nhưng mỗi lần tới viện đi khoa lại rất mất trật tự, nói chuyện và làm việc riêng tùy hứng chứ không hề ý tứ. Nhiều bạn nữ sinh cũng để móng tay dài và sơn màu lòe loẹt. Một số bạn khác lại nhuộm tóc những màu rất đậm, rất sặc sỡ.
Đồng ý rằng làm đẹp là nhu cầu và sở thích cá nhân, nhưng là một người làm cùng ngành, tôi cũng không thể thấy ưng mắt về hình ảnh một sinh viên trường Y, một bác sĩ tương lai lại như vậy. Ngay cả bác sĩ như chúng tôi nhìn còn thấy không ưa nổi thì thử hỏi làm sao bệnh nhân và người nhà của họ có thể chấp nhận nổi?
>> Phán xét nhân viên Gen Z nhuộm tóc, xăm mình
Có một số bạn sinh viên đến khoa tôi xin thực tập, tôi cũng muốn cho các em học việc trực tiếp và theo các anh chị đi khoa để làm quen công việc thực tế, nhưng đôi khi bệnh nhân thấy vẻ ngoài của nhân viên y tế như vậy, họ cũng không thấy thiện cảm nên tôi cũng rất ngại. Khi đó, việc lại gần tiếp xúc, nói chuyện và khai thác tiền sử bệnh để làm bệnh án cho họ gần như là không thể.
Thế nên, dù ở trong bất cứ môi trường làm việc nào, ngoại hình (quần áo, tóc tai) cũng vô cùng quan trọng. Dù nó không phải tất cả nhưng đôi khi cũng quyết định nhiều thứ. Giảm bớt cái tôi để chú ý cách ăn mặc một chút cho phù hợp với môi trường, hoàn cảnh, chắc chắn các bạn sẽ lợi nhiều hơn thiệt. Còn khi ra khỏi nơi làm việc, các bạn thích mặc, thích trang điểm ra sao cũng được, chẳng ai dám nói gì.
Dù sao thì phong cách và sở thích của mỗi người, mỗi thế hệ luôn khác nhau. Thế mới tạo ra một xã hội muôn màu, muôn vẻ. Nên tôi cũng học cách tôn trọng và thích nghi dù thâm tâm không hề thấy thoải mái.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
">'Chướng mắt vì bác sĩ Gen Z nhuộm tóc, sơn móng tay'