您现在的位置是:NEWS > Bóng đá
Nhận định, soi kèo PSG vs Aston Villa, 02h00 ngày 10/4: Khó thắng cách biệt
NEWS2025-04-12 22:30:37【Bóng đá】2人已围观
简介 Nguyễn Quang Hải - 09/04/2025 07:58 Cúp C1 Ch bóng đá ngoại hạng anh mới nhấtbóng đá ngoại hạng anh mới nhất、、
很赞哦!(97739)
相关文章
- Nhận định, soi kèo U17 Việt Nam vs U17 UAE, 22h00 ngày 10/4: Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào
- Dế 'khủng' Galaxy Nexus được tung ra thị trường
- iPhone 5 sẽ mỏng 'như giấy'
- Truyện Có Một NPC Theo Đuổi Game Thủ
- Nhận định, soi kèo Man City vs Crystal Palace, 18h30 ngày 12/4: Khó tin The Citizens
- 'Bà tôi' đạt giải đặc biệt cuộc thi Canon PhotoMarathon TP.HCM
- Alibaba giới thiệu điện thoại Aliyun W800
- Huntkey tung ra thiết bị sạc pin bỏ túi giá 37 USD
- Nhận định, soi kèo Arsenal vs Brentford, 23h30 ngày 12/4: Phong độ lên cao
- VNG sẽ ra mắt smartphone Android
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Shimizu S
Màn giới thiệu Kindle Fire ấn tượng của CEO Amazon
Thấy một màn như vậy, máu nóng trong đầu Tiết Văn Hãn bốc lên. Tên súc sinh này, có còn là người hay không? Ra tay tàn nhẫn với một đứa bé như vậy.
Trực tiếp quên mất bản thân đang chuẩn bị ngủ, tại sao có thể xuất hiện ở đây. Lập tức rống lên "Ngươi mẹ nó dừng tay". Nhanh chóng lưu loát bật dậy từ trên giường, ngay cả cảm giác choáng váng do ngồi dậy quá nhanh cũng không ngăn được hắn, tức tốc hai ba bước chạy đến đá bay......nam nhân.
Đá bay ——
Tiết Văn Hãn cũng sửng sốt, không nghĩ tới sức lực đột nhiên tăng lớn như vậy. Trong đầu nhanh chóng lóe qua cái gì đó.
Nhưng còn chưa kịp bắt lấy đã bị khuôn mặt tràn đầy cảnh giác của tiểu hài tử thu hút toàn bộ lực chú ý, Tiết Văn Hãn vội vàng ngồi xổm xuống, đem tiểu hài tử hư trương thanh thế, kỳ thật đã sớm run rẩy ôm vào lòng:" Đậu Tử đừng sợ, ta lập tức mang ngươi đi băng bó, xem bác..... đại phu, đừng sợ".
Bị Tiết Văn Hãn ôm lấy, thân thể tiểu hài tử theo bản năng cứng đờ, nước mắt sắp phá tan hốc mắt ra tới, rồi lại bị hắn cứng rắn nghẹn trở về, lông mi thật dài run rẩy, như là cực kỳ sợ hãi, xong rồi lại cắn răng không phát ra tiếng
Toàn thân phòng bị.
Tiết Văn Hãn bị phản ứng của hắn làm cho đau lòng không thôi, giơ tay, muốn vỗ vỗ vai hắn trấn an hắn, lại cảm giác được thân thể trong lòng đột nhiên run lập cập, tay Tiết Văn Hãn dừng một chút, hơn nữa trên người tiểu hài tử bị thương, sợ làm đau hắn, cuối cùng ngượng ngùng thu tay.
Theo Tiết Văn Hãn tay buông, tiểu hài tử rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, sau đó nỗ lực đem thân mình nho nhỏ súc thành một đoàn, ý đồ giảm cảm giác tồn tại của mình.
Tiết Văn Hãn thực đau lòng, nhưng hắn hiện tại không có thời gian suy nghĩ việc khác.
Cúi đầu, lại nhìn đến quần áo mềm mại trên người mình, rõ ràng tốt hơn mấy chục lần so với quần áo của tiểu Đậu Tử, lông mày nhíu lại, rồi cũng chưa nói gì, vội vàng đem tay áo xé xuống băng bó cho Tô Đậu Tử.
">Truyện Xuyên Thành Tra Công Sủng Phu Lang
Mẫu tai nghe mới có tên Voyager Pro HD. Khi đặt tai nghe lên tai, cảm biến trên thiết bị sẽ tự nhận biết bạn có đang đeo tai nghe hay không. Nếu đang đeo, tai nghe tự động trả lời cuộc gọi nhờ vào loa và microphone của tai nghe. Nếu không, thiết bị cho phép bạn trả lời qua microphone và loa điện thoại. Khi gỡ khỏi tai, tai nghe tự động ngắt âm thanh và khóa nút “gọi” phòng khi quay số ngoài ý muốn.
Voyager Pro HD Loại tai nghe thông minh này mang lại nhiều lợi ích thú vị cho người dùng, và do đó có mức giá khá cao, phân biệt với các tai nghe khác trên thị trường. Voyager Pro HD được bán với giá tương tự tai nghe đắt tiền Jawbone. Nếu gắn cảm biến vào bất kì thiết bị nào, người dùng cũng có thể biến nó thành thiết bị có giá trị hơn với các tính năng hấp dẫn hơn.
">Plantronics ra tai nghe Bluetooth thông minh
Soi kèo góc Nottingham vs Everton, 21h00 ngày 12/4
Truyện Có Giỏi Thì Đừng Chết
"Ừ." Anh hiếu kỳ nhìn cô một cái, thấy sự bình tĩnh của cô hơi kỳ quái.
Nhưng Kiều Tịch cũng chỉ ngoài mặt bình tĩnh thôi, trong lòng đã sớm như có ngàn con ngựa điên gào thét chạy qua!
Cô quá xui xẻo! Đúng là quá xúi quẩy mà!
Tỉ lệ nhỏ như vậy mà cô cũng đụng phải!
Ông trời ơi, ông ghét tôi lắm sao!
Có trách móc nữa cũng hết cách rồi, bởi vì sự thật đã như vậy.
Bây giờ chỉ muốn biết tự cứu mình thế nào!
Kiều Tịch nghiêng mắt lén lút nhìn Kỷ Thừa An, phát hiện đối phương bình chân như vại, dáng vẻ hết sức bình tĩnh, kiên định.
Nói đùa, cô dễ dàng khuất phục người ta như vậy sao chứ, khi rời khỏi nhà 4~5 năm cô cũng không trở về lấy một lần.
"Như vậy, vậy bây giờ chúng ta đang ở đâu?" Chắc còn ở Trung Quốc.
Quả nhiên, Kỷ Thừa An khẳng định suy nghĩ của cô, "Ở thành phố Z, yên tâm, nơi này rất an toàn."
Thành phố Z là một thành phố ven biển, cách nhà Kiều Tịch không xa, xem ra ngày đó anh dẫn cô đi thì đến đây luôn.
Ôm hai chân, gác cằm lên đầu gối, yên lặng thở dài: "Theo như anh nói, cả đời tôi sẽ không thể rời đi đúng không, nếu không thì sẽ bị người ta bắt lại, uy hiếp anh." Mà anh, sẽ vì tôi mà đồng ý yêu cầu của bọn họ, những điều này Kiều Tịch không muốn nghĩ nhiều.
Kỷ Thừa An đi tới ngồi xuống bên cạnh cô, giọng nói trầm thấp: "Ở cùng với tôi, thật sự khó chịu như vậy sao?"
Khó chịu? Dĩ nhiên không.
Thậm chí có thể nói, mấy ngày này ở cùng anh, cô rất an tâm, rõ ràng anh chỉ sống ở nhà mình, không can dự chút nào vào cuộc sống công việc của mình, nhưng chút khoảng cách ấy lại khiến cho cô vô cùng an tâm, bởi vì cô biết, chỉ cần cô ra khỏi nhà anh, anh sẽ luôn ở đó.
Xác định như vậy khiến cho cô cảm thấy vui vẻ.
Có điều, từ buổi tối hôm đó, có người nổ súng muốn giết anh, lại khiến cô không có cách nào ổn định tâm trạng của mình.
Cái mạng nhỏ mà bị mất còn nói gì đến chuyện yêu đương chứ!
Nhưng người trước mặt rõ ràng không đồng ý chia tay, huống chi tình hình bây giờ hoàn toàn bất lợi với cô.
"Dĩ nhiên không phải," cô lựa chọn nghe theo trái tim mình, "Tôi chỉ là, chỉ là......" Tôi rất sợ, nhưng anh sẽ không hiểu được tôi sợ cái gì.
Do dự một lúc, cô ho một cái, nhìn về phía anh, "Cho dù bây giờ tôi và anh ở cùng nhau, thì có ích lợi gì chứ, chúng ta sẽ không cùng nhau đi tới cuối cùng, tôi không xứng với anh." Gia thế như vậy, làm sao có thể lấy người phụ nữ như cô.
Kỷ Thừa An nhíu mày, rất không hài lòng với câu trả lời lấp lửng của cô, nhưng vẫn nhẫn nại nói: "Cái này em yên tâm, nếu tôi chọn em, tuyệt sẽ không nuốt lời."
"Rốt cuộc em lo lắng gì, chúng ta hoàn toàn có thể sống như trước kia cần gì suy nghĩ nhiều như vậy?" Kỷ Thừa An mím môi, không hiểu hỏi cô.
Xem đi, anh quả nhiên không hiểu, Kiều Tịch thầm than trong lòng.
Sao không muốn chứ, cô sớm đã quen chuẩn bị toàn bộ cho trường hợp xấu nhất, cô không có tiền bạc và gia đình hùng hậu giống anh, cô chỉ có một mình, chỉ có thể dựa vào chính mình, không dựa vào người thân nào được, cô có thể tin tưởng ai?
Sao cô có thể dễ dàng giao phó tất cả tương lai của mình cho người khác đây, sơ ý một chút, cũng sẽ bị phản bội, giống như Hoắc Dục, Tưởng Phong, còn có...... những người mà cô gọi là người thân.
Cô sao dám chứ?
Dù nghĩ như vậy, trên mặt Kiều Tịch cũng không dám biểu lộ chút gì.
Cô ngơ ngác nhìn anh, yên lặng thở dài, cô biết mình không nên trêu chọc anh, trêu chọc rồi còn cố tình không muốn chịu trách nhiệm.
Loại ý nghĩ này, rất ích kỷ.
Thậm chí bây giờ cô bắt đầu có chút ghét chính mình.
Kỷ Thừa An, anh và mình hoàn toàn khác nhau, có sự đặc biệt so với người khác, nhưng giàu có đặc biệt nguy hiểm.
Nhưng, cô có thích Kỷ Thừa An hay không đây?
Thích, cô không muốn làm trái với trái tim mình, nếu không cô sẽ không dây dưa với anh đến bây giờ, càng sẽ không cùng anh xảy ra quan hệ.
Nhưng quan hệ giữa người với người, loại quan hệ thân thể này là yếu kém nhất.
Khi cảm xúc mãnh liệt dần biến mất, hai người mà ở chung, thì tất cả mâu thuẫn sẽ xuất hiện, sau đó giữa bọn họ cũng chỉ còn lại sự hành hạ lẫn nhau.
Huống chi, xuất thân Kỷ Thừa An hiển hách như thế, khi người duy nhất có thể che chở cô rời đi, kết quả của cô sẽ thế nào?
Cô không dám nghĩ tới.
Nói lùi vạn bước, coi như ngoại trừ tất cả nhân tố khác, ở phương diện tình cảm, Kỷ Thừa An vĩnh viễn giữ vị trí chủ đạo, không cho phép cô có bất kỳ suy nghĩ chống đối nào, chắc là do tính cách, anh sẽ không nhượng bộ, nhưng để cô hoàn toàn nghe theo anh, theo tính cách của cô, thời gian ngắn còn có thể thuận theo anh, một khi chạm đến ranh giới cuối cùng, cô sẽ quyết định thật nhanh, lập tức quay đầu.
Vì lẽ đó, nhất định hai người sẽ không có kết quả tốt, nếu đã biết không có tương lai, sao còn có lãng phí tình cảm với nhau.
Một lát sau, cô nghiêng người về phía trước, ôm gáy anh, dựa vào ngực của anh, nhẹ nhàng nói: "Được rồi, chỉ cần anh không rời đi, tôi sẽ không đi."
Xin lỗi, tôi không làm được những gì anh muốn, cho nên tôi chỉ có thể gạt anh.
Cuối cùng lấy được câu trả lời như mong muốn, trong lòng Kỷ Thừa An thở phào một hơi, khiến một con mèo hoang cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh thật sự không phải chuyện dễ dàng.
Anh vươn tay ôm cô, để cô gần mình hơn.
Không nói gì nhưng vui sướng tràn ngập trong lòng.
Ngày đó, cùng Kỷ Thừa An vui vẻ ăn cơm, nhận ra tâm tình anh rất tốt, thậm chí còn hỏi cô nhiều hơn mấy câu, chắc là thấy mâu thuẫn giữa hai người được cởi bỏ, sắc mặt chị Trần có chút âm trầm, rõ ràng kết quả không như chị muốn thấy.
Sau đó buổi tối hôm đó, Kiều Tịch "vượt ngục".
Buổi tối, viện lý do muốn nghỉ ngơi từ chối yêu cầu ngủ cùng Kỷ Thừa An, sau đó theo trí nhớ lúc ban ngày quan sát, Kiều Tịch thay quần áo sẫm màu, đợi đến nửa đêm thì lén ra ngoài.
Ví tiền mang theo bên mình vẫn còn, cho nên chỉ cần chạy ra ngoài là được, giống như trước, tìm một địa phương nhỏ, ở gần một tháng hoàn toàn không thành vấn đề!
Về phần Kỷ Thừa An nói nhà họ Đường gì đó, trước kia cô trốn bọn họ không phải cũng không tìm được sao, cho nên chỉ cần trốn được, sợ cái gì chứ ~
Tâm trạng lạc quan cực kì lạc quan, Kiều Tịch đợi đến đêm khuya thì xuất phát, chuồn ra ngoài. DĐLQĐ
Nhưng mà...... Cả quá trình mới tiến hành được mười mấy phần, cô mới vừa đi tới vườn hoa, đột nhiên, rào chắn sáng lên một vòng đèn hồng nhạt, cực kỳ rõ ràng trong đêm đen, sau một khắc, đột nhiên có tiếng chuông báo, Kiều Tịch sững sờ, sau đó cực kì nhanh, mới vừa nãy còn không có một bóng người trong vườn hoa, không biết chui từ đâu ra mà có rất nhiều người đàn ông cường tráng cao lớn cầm vũ khí vây quanh cô, sau một lúc lâu, một người đàn ông trung niên, mặt mũi nghiêm nghị bước ra: "Đừng phản kháng vô nghĩa, giơ hai tay lên đi theo chúng tôi."
Kiều Tịch run rẩy: "......" Đây là tình huống gì!
Kiều Tịch bị đưa đến một gian phòng, ngoan ngoãn ngồi yên, mười mấy phút sau, Kỷ Thừa An tới dẫn cô đi.
Anh đẩy cửa ra, thấy quần áo Kiều Tịch, nhíu mày, lạnh lùng nói: "Đi."
Kiều Tịch đàng hoàng đi theo sau anh, lúc gần đi thấy người đàn ông trung niên kia vẫn cúi người chào bóng lưng Kỷ Thừa An.
Hai người đi thẳng một mạch, Kỷ Thừa An nói không nói thêm một câu nào, trong lòng Kiều Tịch cũng thấp thỏm không yên.
Ban ngày vừa mới nói không đi, buổi tối đã muốn trốn......
">Truyện Bó Tay Chịu Trói
10 cách nâng hiệu suất máy tính