您现在的位置是:NEWS > Thời sự
Truyện Ngự Hoạn
NEWS2025-02-25 15:32:11【Thời sự】6人已围观
简介Một đám cung nhân chỉ dùng hai ngày ngắn ngủi đã tẩy rửa sạch sẽ toàn bộ Hoàng cung rộng lớn,ệnNgựHođoàn văn hậuđoàn văn hậu、、
Tạ Vụ Hành hạ lệnh, phàm là người Tiêu thị, nam thì xử trảm, nữ thì bị lưu đày đến đất Thục, cả đời giam cầm trong Ninh Cổ tháp, ăn chay niệm Phật, chuộc tội cho tội ác ngập trời của Tiêu thị, chuộc tội vì mạng của vô số bách tính trong Thiên hạ.
Vụ Nguyệt không thấy Cố Ý Uyển ở Tê Ngô điện, vừa ra cửa thì nghe tin Tạ Vụ Hành hạ chỉ, nàng sợ hắn không biết thân phận thật của Cố Ý Uyển, cũng để tẩu ấy đi lưu đày...
Tiểu công chúa vội vàng đi tìm hắn.
Trên đường đến Dưỡng Tâm điện, nàng gặp một đoàn người bị cấm quân áp giải đi, là hậu cung phi tần, thái phi, thái tần, lần lượt đi ra cửa Đông Hoa.
Vụ Nguyệt vội vàng chạy tới, Thuận Ý cũng theo sát phía sau, trong miệng liên tục nhắc nhở: "Công chúa... Công chúa chậm thôi..."
Nàng sao dám chậm, đến khi đuổi kịp đám người, cấm quân nghe thấy tiếng bước chân, tay nắm chặt đao cảnh giác xoay lại nhìn, thấy là nàng lập tức chắp tay: "Bái kiến Công chúa."
Cấm quân áp giải phạm nhân đều rất cung kính hành lễ với nàng, hiện tại không ai không biết, Minh Nguyệt Công chúa chính là Hoàng hậu tương lai.
Vụ Nguyệt tuỳ ý gật đầu, ánh mắt nhìn một vòng đám người, phát hiện không có Cố Ý Uyển, nàng lại càng lo lắng hơn, Hoàng tẩu đi đâu rồi?
Vụ Nguyệt không thấy người, hỏi thăm cũng không ai biết, nghĩ tới nghĩ lui lại chờ không được, lập tức đi tìm Tạ Vụ Hành.
Trọng Cửu canh giữ ngoài Ngự Thư phòng, thấy Vụ Nguyệt đến liền cười đón: "Công chúa đến ạ!"
Hắn cũng không hỏi, lập tức dẫn nàng đi vào điện.
Cửa điện bị đẩy ra, Vụ Nguyệt nghe loáng thoáng bên trong có tiếng nói chuyện, nàng vội dừng bước, nhỏ giọng hỏi: "Có quan viên ở trong?"
Trọng Cửu đáp: "Hoàng thượng dặn dò, chỉ cần Công chúa đến, bất luận là thời điểm nào cũng không cần thông truyền, cứ trực tiếp đi vào là được ạ."
Vụ Nguyệt do dự, hắn đang nghị sự, nàng đi vào chỉ e không ổn, nhưng nàng quả thật rất lo lắng tình hình của Hoàng tẩu, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, cất bước vào trong.
Tiếng nói trong điện dừng lại, mấy quan viên nhìn thấy nàng đều cung kính hành lễ, "Bái kiến Công chúa!"
Vụ Nguyệt đến gần mới phát hiện mới đầu thần sắc bọn họ đều căng thẳng như gặp đại dịch, nàng vừa đến mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Tạ Vụ Hành vừa lên ngôi lập tức ban mấy đạo Thánh chỉ làm bọn họ lầm tưởng hắn nhân hậu, cho rằng mình có thể lấn lướt mấy phần, không ngờ Tân Đế chỉ ôn nhu bên ngoài, vừa mở miệng đã là từng câu sắc bén, trực tiếp công kích, ép bọn họ tới mức á khẩu không nói được câu gì.
Có quan viên lén nhìn trộm quan sát sắc mặt hắn, lại cảm thấy so với tên Tể tướng giết người như ngoé trước kia có vài phần trùng hợp, trong lòng cũng hối hận đến xanh cả ruột, sau cũng không dám tới nữa.
Vụ Nguyệt không nghĩ nhiều, đi lên trước nói với Tạ Vụ Hành: "Ta có việc muốn tìm Hoàng thượng."
"Công chúa hẳn là có việc quan trọng." Một viên quan nói, thấy Hoàng thượng liếc mình, hắn cắn răng nói tiếp: "Chi bằng, chúng thần xin cáo lui trước."
Tạ Vụ Hành cười liếc về phía bọn họ, "Chư vị đại nhân nói xong cả rồi?"
Ánh mắt đảo qua từng quan viên, dừng ở đâu người đó đổ mồ hôi đến đó, "Nói xong rồi ạ."
Tạ Vụ Hành vẫn dịu dàng cười, nhẹ khoát tay: "Lui ra đi."
Mấy vị quan như trút được gánh nặng, vội vàng cáo lui.
Đợi mọi người rời khỏi Ngự Thư phòng hết rồi, Vụ Nguyệt đi nhanh mấy bước đến trước mặt hắn, "Tạ Vụ Hành~~"
Lời còn chưa nói hết đã bị hắn ôm lên đùi.
"Vội vàng như vậy, Công chúa nhớ ta à?~~" Tạ Vụ Hành nhẹ nhàng hôn lên cổ nàng, ánh mắt liếc đến đống tấu chương bên cạnh, thật mất hứng, đầu vùi càng sâu hơn.
"Ta có việc gấp." Vụ Nguyệt bị hắn làm ngứa, rụt cổ lại tránh đi.
Tạ Vụ Hành hôn cái được cái không, không vui mím môi, ngẩng đầu nhìn tiểu công chúa trong lồng ngực, không nhanh không chậm nói: "Còn tưởng rằng Công chúa sốt ruột đến đây, là vì nhớ ta, hoá ra là không phải."
Vụ Nguyệt thấy ánh mắt đối phương âm u, sợ hắn lại muốn giữ mình lại làm trò, liền chặn lại: "Cũng nhớ chàng."
Tiểu công chúa sợ là không biết lời của mình nghe qua là biết nói cho có, Tạ Vụ Hành vốn không muốn chấp nhặt, thấy nàng lo lắng nhẹ nhàng hỏi: "Có chuyện gì?"
"Hoàng tẩu, không đúng, là Tần mỹ nhân." Vụ Nguyệt không biết phải giải thích thế nào, trong lòng lại vội, chỉ có thể tận lực rút gọn, "Là Cố Ý Uyển, lúc trước tẩu ấy trốn khỏi cung, xong lại bị Tiêu Phái bắt trở về, lấy thân phận là Tần mỹ nhân, ở Tê Ngô cung, hiện tại ta không thấy tẩu ấy đâu cả, đi khắp nơi trong cung nghe ngóng cũng không thấy tung tích."
Tạ Vụ Hành bị những đại thần kia quấy nhiễu khó chịu, lúc này nghe tiểu công chúa nhẹ giọng nói chuyện, chỉ thấy nghe không đủ, "Sau đó thì sao?"
"Ta đoán, có phải là Tiêu Phái đã làm gì đó không, trước khi ta xuất cung thân thể tẩu ấy đã mười phần không ổn, có lẽ nào..." Vụ Nguyệt càng nghĩ càng sợ, hai tay nàng bám chặt lấy cánh tay Tạ Vụ Hành, đầu ngón tay siết chặt.
Tạ Vụ Hành vốn chẳng quan tâm gì Cố Ý Uyển, hắn cúi đầu nhìn bàn tay bám chặt trên người mình, trắng trắng mềm mềm, không có bao nhiêu sức, nắm chặt hơn nữa thì tốt.
"Công chúa sợ Tiêu Phái nổi điên, nàng ta sẽ gặp chuyện không may?" Tạ Vụ Hành hỏi.
Lời của Tạ Vụ Hành chọc thẳng vào nỗi lo của Vụ Nguyệt, tay nhỏ cũng bất giác siết chặt hơn, ánh mắt Tạ Vụ Hành sâu thẳm bình tĩnh nhìn nàng, thanh âm tràn đầy bất an của tiểu công chúa vang lên, "Chàng mau giúp ta tìm tẩu ấy đi~"
Tạ Vụ Hành nhìn đôi mắt Vụ Nguyệt dần ửng đỏ, nàng không nên khóc vì người khác, hắn cúi đầu hôn khẽ lên mi mắt nàng, "Cố Ý Uyển không sao đâu."
Vụ Nguyệt ngẩn ra, vui mừng đứng bật dậy: "Thật sao?"
"Ừm." Tạ Vụ Hành không nói rõ, "Nàng ta ở ngoài cung, rất an toàn."
Vụ Nguyệt nghe vậy thì lập tức muốn đi tìm Cố Ý Uyển, nhưng lại bị Tạ Vụ Hành kéo trở về, tiếp tục ngã ngồi vào lòng hắn, theo sau đó, eo cũng bị ôm chặt.
"Đi đâu?" Tạ Vụ Hành hỏi bên tai nàng?
Vụ Nguyệt không nhìn ra bất mãn trong mắt hắn, "Ta đi xem tẩu ấy thế nào rồi."
Cánh tay ôm eo nàng chẳng những không buông ta mà ngược lại, còn siết chặt hơn, Vụ Nguyệt đẩy hai lần cũng không thoát được, "Tạ Vụ Hành!"
Tạ Vụ Hành liếc nàng, rõ ràng vừa rồi còn nắm rất chặt, "Công chúa biết nàng ta ở đâu sao? Vội vàng muốn đi như vậy?"
"Ở đâu?" Vụ Nguyệt quay đầu hỏi hắn.
Tạ Vụ Hành dựa vào lưng ghế rộng lớn phía sau, "Quên mất rồi."
Vụ Nguyệt quả thực không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy, sao có thể quên.
Nàng cố ý làm mặt hung dữ, nâng ngón tay chỉ vào mũi hắn: "Chàng nói bậy!"
Tạ Vụ Hành rũ mắt, liếc một chút ngón tay đang dừng ở đầu mũi mình, bỗng nhiên há miệng cắn một miếng.
Vụ Nguyệt muốn rút tay về thì đã muộn, cánh môi hắn mềm mại cùng hàm răng cứng rắn không ngừng ma sát ngón tay nàng, khiến hô hấp nàng run rẩy.
"Công chúa muốn đến thì đến, lợi dụng xong liền vứt ta sang một bên, thật rất đau lòng, tự nhiên ta không nhớ ra."
Tạ Vụ Hành nói nhảm mà lại thản nhiên như vậy, con ngươi vô hại rũ xuống, muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu, Vụ Nguyệt khó hiểu xong liền thấy chột dạ, lông mi khẽ chớp, "Nói bậy!"
"Dỗ dành ta." Tạ Vụ Hành cũng không muốn tranh cãi với nàng, ánh mắt níu chặt, dùng lưỡi liếm mút ngón tay nàng, "Dỗ ta đi, biết đâu ta nhớ ra."
Tiếng nói hắn như mê hoặc bên tai nàng, không chỉ đầu ngón tay nàng run lên mà lỗ tai cũng thấy ngứa, dần dần nóng lên.
Tạ Vụ Hành nhả tay nàng ra, cầm ở trong tay mình xoa nắn, hắn cúi xuống gần hơn, nhẹ giọng nói: "Thân mật một chút, lập tức nhớ ra."
Vụ Nguyệt cố gắng khiến đầu óc mình tỉnh táo, nhưng hơi nóng từ miệng hắn không ngừng tản ra quanh nàng, đôi môi đỏ mọng bất giác thấy khô khốc.
Xấu hổ nhưng cũng không còn cách nfao khác, nàng nhanh chóng cắn cắn môi, trong mắt nàng hiện vẻ giảo hoạt, thử thăm dò nhẹ hôn khoé miệng hắn, "Nghĩ ra chưa?"
Hầu kết Tạ Vụ Hành lăn lộn, "Chưa..."
Vụ Nguyệt tiếp tục thè lưỡi phác hoạ lại hình dáng môi hắn, ngay lúc hắn định ngậm lấy thì linh hoạt lùi lại, ánh mắt trong suốt chống lại ánh mắt tối tăm của hắn, nàng kéo bàn tay đang ôm chặt eo mình ra, lại nắm lấy một ngón tay, khẽ ngậm lấy, "Chàng nói cho ta biết, ta sẽ cho chàng hôn, được không?"
Tạ Vụ Hành nhìn chằm chằm cánh môi xinh đẹp mê người của nàng, nghẹn họng nhả từng chữ: "Thuỷ Đình ổ, Công chúa biết đấy."
Thuỷ Đình Ổ? Vụ Nguyệt nghĩ một lát rồi gật đầu.
Nàng chớp mắt, cười xinh liên tục nói mấy chữ tốt, tay hắn vịn lên tay vịn, thân thể hơi nghiêng về phía trước...
Dần dần... đột nhiên, nàng dùng sức đẩy Tạ Vụ Hành ra phía sau, còn bản thân lại xách váy đứng lên, chạy nhanh về phía cửa điện.
Không cho hắn giở trò xấu!
Tay vừa đẩy cửa ra, Vụ Nguyệt còn đang đắc ý, thì từ đằng sau, một cánh tay vươn đến ép nàng dán lên cánh cửa.
"A..." Vụ Nguyệt la thất thanh.
Thân thể nàng bị lật trở lại, lưng bị đè dính lên ván cửa, còn đằng trước lập tức bị hắn áp xuống.
Hô hấp Vụ Nguyệt hỗn loạn, lông mi không ngừng run lên, nàng quên mất, thân thủ của hắn không giống người bình thường.
Tạ Vụ Hành ung dung nhìn nàng bị vây trong lồng ngực, chấn kinh nhưng không có chỗ trốn, thanh âm khàn khàn mang theo ý cưng chiều, "Tiểu tâm can ngoan ngoan của ta sao lại có nhiều ý định xấu thế."
"Tạ Vụ Hành..." Vụ Nguyệt nhẹ giọng gọi hắn.
"Nói chuyện không thể không giữ lời như vậy." Ngón tay Tạ Vụ Hành nâng cằm nàng lền, "Nào, hé miệng..."
*
Chờ đến lúc Vụ Nguyệt theo Tạ Vụ Hành lên xe ngựa xuất cung đến Thuỷ Đình Ổ đã là ban đêm.
Tạ Vụ Hành đưa Vụ Nguyệt đến trước cửa tiểu viện của Cố Ý Uyển, "Công chúa vào đi."
"Chàng không vào sao?" Vụ Nguyệt hỏi hắn.
Tạ Vụ Hành cười lắc đầu, hắn cùng Cố Ý Uyển không có gì để nói.
Vụ Nguyệt tự mình vào trong, nàng nhẹ nhàng gõ cửa.
"Ai?"
很赞哦!(112)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Lyon vs Paris Saint
- MC Cát Tường tiếp tục tạo cơ hội thoát ế cho người độc thân
- Năm sai lầm khiến việc dọn dẹp nhà bếp khó khăn hơn
- DOJI hợp tác đưa thương hiệu khách sạn Sofitel đến Hải Phòng
- Nhận định, soi kèo Auckland FC vs Wellington Phoenix, 11h00 ngày 22/2: Tin vào cửa trên
- 9X mách cách làm 5 món bún tuyệt ngon
- Hồ cá Koi 20 tỷ ở Thái Nguyên
- Cô gái chuyên chụp ảnh vợ chồng ly hôn
- Nhận định, soi kèo Las Palmas vs Barca, 03h00 ngày 23/2: Khó thắng cách biệt
- Những người Mỹ định cư ở khách sạn vì không đủ tiền thuê nhà
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Saham vs Al Nasr, 20h30 ngày 20/2: Cửa dưới thất thế
1. Khi trẻ hỗn láo
Giống như trong tất cả các mối quan hệ, ông bà có quyền thiết lập ranh giới về cách xử sự của mọi người với mình. Nếu đứa trẻ vô lễ với ông bà hoặc với những người khác, ông bà cần lên tiếng.
Ông bà có thể nói: “Cháu không được nói chuyện với ta như thế”. Tuy nhiên, hãy để bố mẹ trẻ đưa ra biện pháp kỷ luật và đừng thúc ép bố mẹ giải quyết ngay vấn đề trước mặt trẻ. Nếu không, ông bà đang có nguy cơ làm suy yếu quyền lực của cha mẹ, chuyên gia Grody cho hay.
Thay vào đó, hãy cung cấp thông tin chi tiết với cha mẹ về hành vi của trẻ khi trẻ không có mặt ở đó.
2. Khi sự phát triển của trẻ bị ảnh hưởng
Đôi khi cha mẹ quá gần gũi với con cái đến mức không nhận ra những điều sai trái. Ông bà là người có kinh nghiệm nên có cái nhìn khách quan hơn.
Nếu ông bà nhận thấy cháu mình bị chậm nói, có vấn đề về vận động hoặc gặp khó khăn với các kỹ năng xã hội, ông bà cần phải lên tiếng.
Vấn đề có thể trở nên tồi tệ hơn nếu không được kiểm soát. Trong trường hợp này, can thiệp sớm thường rất quan trọng để trẻ phát triển đúng hướng, Amy Morin, một nhà trị liệu tâm lý ở Lincoln Maine khuyến cáo.
3. Ảnh hưởng đến sự an toàn của trẻ
Chắc chắn là ông bà cần can thiệp khi sự an toàn của trẻ có nguy cơ bị ảnh hưởng. Nhưng ông bà cũng chỉ nên làm điều này một số lần giới hạn.
Nhắc trẻ cần đội mũ bảo hiểm khi đi xe đạp là có thể chấp nhận được, nhưng không nên yêu cầu cha mẹ trẻ làm việc đó.
Tất nhiên, nếu ở nhà riêng của ông bà, ông bà có thể tự thiết lập các quy tắc chung và yêu cầu chúng được thực thi. “Ai cũng phải đội mũ bảo hiểm khi đạp xe ở nhà ông bà” - ông Morin ví dụ về một quy tắc chung.
4. Các vấn đề về dinh dưỡng
Ông bà luôn muốn cháu mình ăn ngon miệng nhưng đôi khi những món ăn lành mạnh lại rất khó ăn với trẻ. Tất nhiên, nếu là ở nhà mình, ông bà có thể nấu đậu xanh và cà rốt, nhưng ông bà không thể yêu cầu cha mẹ nấu theo ý mình.
“Hãy đưa ra những lời khen ngợi tích cực bất cứ khi nào có thể, ví dụ nếu bạn thấy món cải Brussels đang trên bàn ăn, hãy nói ‘món này trông ngon quá!’, thay vì ‘cuối cùng chúng ta cũng có thứ gì đó màu xanh lá!’”.
Nếu ông bà lo lắng về thói quen ăn uống của trẻ, hãy nói chuyện với trẻ về những lựa chọn lành mạnh và đưa ra một số gợi ý. Nhưng đừng làm mất lòng cha mẹ chúng.
5. Những vấn đề nghiêm trọng
Không cần phải đắn đo việc có nên can thiệp hay không nếu ông bà nhận thấy trẻ đang gặp bất kỳ vấn đề nào dưới đây:
- Bị lạm dụng thể chất hoặc tình dục
- Bị bỏ bê
- Lạm dụng chất gây nghiện hoặc có vấn đề về sức khoẻ tâm thần.
Đăng Dương(Theo Considerable)
Cách ứng xử khéo léo cho bố mẹ khi ông bà nuông chiều cháu
Để xử lý việc ông bà quá nuông chiều cháu, bạn hãy tham khảo 3 cách dưới đây.
">Khi nào ông bà nên can thiệp việc nuôi dạy cháu?
Bố mẹ tôi và bố mẹ anh là những người bạn từ thuở thiếu thời, họ chơi rất thân với nhau. Anh là con trai lớn trong nhà, năm nay anh 38 tuổi mà chưa lập gia đình.
Tôi năm nay 35 tuổi, tôi không muốn lập gia đình vì nhiều lý do. Có lần tâm sự với mẹ, mẹ mắng tôi là suy nghĩ tiêu cực về hôn nhân nên tôi không muốn nói gì thêm nữa.
Trong một lần gặp nhóm bạn thuở nhỏ, không biết bố mẹ anh và bố mẹ tôi đã bàn gì mà hai gia đình quyết định mai mối tôi với anh.
Anh hiền lành, ít nói, nghe theo bố mẹ tới nhà tôi, còn tôi thì miễn cưỡng nghỉ làm, ở nhà để tiếp đón gia đình anh. Bố mẹ hai bên chuyện trò rôm rả, còn chúng tôi chỉ im lặng, ai hỏi gì cũng chỉ vâng, dạ.
Sau lần gặp đó, về nhà, anh nhắn tin, gọi điện cho tôi và tới nhà tôi một vài lần. Tôi không có tình cảm nam nữ gì với anh, còn anh nói tới nhà tôi là do bố mẹ anh thúc giục, thật lòng anh không muốn. Những câu chuyện chúng tôi nói với nhau không đầu, không cuối, nó nhạt nhòa như chính tình cảm cả hai dành cho nhau.
Tôi khó chịu và có lần nói thẳng rằng tôi không yêu anh, anh đừng cố tới nhà tôi cho mất công. Anh tâm sự không muốn lập gia đình nhưng bố mẹ ép quá, anh không muốn bố mẹ buồn.
Bố mẹ tôi thì quý anh, cứ vun vào cho chúng tôi. Tôi định nói thẳng với bố mẹ suy nghĩ của mình nhưng nhìn ông bà háo hức, tôi lại thôi. Mẹ tôi còn nói với họ hàng chúng tôi sắp cưới nhau khiến ai cũng mừng, nhà sắp gỡ được “quả bom nổ chậm”.
Mẹ còn bảo tôi: “Con gái có thì, con cũng nhiều tuổi rồi. Bố mẹ để con chơi, làm việc theo ý con đã đủ lâu rồi, giờ con phải nghe lời mẹ. Không có ai hơn thằng N. đâu, nó hiền lành, tốt tính, gia đình hai bên lại thân thiết, không còn chỗ nào hơn đâu mà kén chọn. Con nhất định phải cưới nó”.
Tôi suy nghĩ rất nhiều, cũng thử nghĩ về những điểm tốt của anh để cho mình cơ hội yêu nhưng tôi không thể. Bố mẹ hai bên cứ giục giã, họ còn tính cả ngày để chúng tôi thành hôn.
Tôi tâm sự với anh thì anh buông xuôi. Anh bảo, thế nào cũng được, nếu tôi đồng ý cưới thì anh cũng cưới mà không thì thôi. Làm sao tôi có thể hạnh phúc với một cuộc hôn nhân như thế?
Bố mẹ hai bên mong chờ, tôi đã nghĩ đến việc tạo một hợp đồng hôn nhân. Chúng tôi thỏa thuận cứ đồng ý cưới nhau cho hai gia đình vui vẻ rồi thời gian sau đó sẽ chia tay. Liệu tôi làm thế có ổn không?
Hiền Thương
Bí mật của chồng tôi sau mỗi buổi đi làm về muộn
"Tối muộn anh ấy mới về, ngày cuối tuần nhiều khi còn lén la lén lút nghe điện thoại rồi lại vội vàng thay quần áo xách xe đi...".
">35 tuổi, tôi có nên cưới chồng chỉ để gia đình hài lòng?
Ngôi nhà cũ ở quận Nam Từ Liêm của gia đình anh Đức "thuận tiện đủ thứ" từ đầy đủ tiện ích đến việc đi học, đi làm cũng gần. Nhưng cả nhà liên tục ốm đau. Các con 3 tuổi và 5 tuổi của anh ho dai dẳng. Người đàn ông 49 tuổi năm nào cũng trải qua 4 - 5 đợt viêm họng, khó thở.
"Có những hôm 2-3 giờ sáng tỉnh dậy, tôi thấy khó thở vô cùng. Đợi sáng ra, tôi chạy xe máy một mạch ngược lên vùng Hòa Lạc để tìm chút không khí trong lành hít thở", anh kể.
Năm ngoái, gia đình anh quyết định chuyển sang huyện ngoại thành Gia Lâm, chọn khu chung cư nhiều cây xanh để sống. Dù chỗ học, chỗ làm xa hơn, nhưng "ít nhất không khí cũng dễ thở hơn, đỡ hẳn bụi bặm".
">Những người tìm cách trốn ô nhiễm không khí Hà Nội
Soi kèo phạt góc Man City vs Liverpool, 23h30 ngày 23/2
Con gái lớn trong Nam thì năm về thăm bố mẹ một lần, đứa thứ hai ở Hà Nội gần chúng tôi hơn nên năng về. Dạo này dịch dã lại bận bịu nên mấy tháng rồi con chưa về thăm, vợ tôi bảo tôi tranh thủ lên thăm con cháu, mang cho cháu con gà với ít trứng của nhà. Tôi khăn gói lên thăm con.
Tôi còn khỏe nên đi xe thẳng tới nhà con, không phải phiền chúng đón rước, chỉ gọi điện báo cho con biết là tôi đã lên. Các cháu đang nghỉ ở nhà nên tôi về đó chơi cùng cháu. Chiều con gái tôi đi làm về tất bật với đủ thứ đồ ăn trên xe. Về nhà nó chỉ kịp chào hỏi tôi mấy câu rồi lao vào bếp dọn dẹp chuẩn bị cơm nước.
Con rể tôi đi làm về, thay bộ quần áo vứt trong phòng ngủ của vợ chồng nó rồi ra hỏi vợ cơm nước xong chưa, biết chưa xong nó ra ngồi nói chuyện với tôi rồi lôi tờ báo ra đọc, chán lại bật tivi lên xem.
Con gái tôi tất bật trong bếp, chờ đồ ăn chín lại tranh thủ lôi hai đứa cháu tôi vào tắm gội rồi giục chồng vào tắm. Tay năm tay mười, vừa nấu nướng, vừa thu dọn quần áo bẩn của chồng con, phân loại cho vào máy giặt. Tôi nhìn con rể mà thấy khó chịu khi con gái tôi đầu tắt mặt tối, nó thì cứ đọc báo xem ti vi coi như không có chuyện gì.
Tới bữa ăn cơm, con gái tôi luôn tay đút cho hai đứa con, chồng nó thì vừa ăn vừa nói chuyện với tôi không để ý gì tới vợ. Con gái tôi cho 2 đứa con ăn cũng gần xong bữa, thấy tôi và chồng nó đều buông bát, nó ăn vội bát cơm rồi đứng lên thu dọn xong tất bật pha trà.
Anh con rể tôi chỉ biết đứng dậy từ bàn ăn sang bàn trà rót nước mời bố vợ, vừa xem thời sự vừa dăm ba câu chuyện. Được một lúc thì con rể tôi dắt hai cháu tôi đi dạo ở sân chung cư, nó rủ mà tôi không đi, tôi thấy khó chịu.
Ở nhà, con gái tôi rửa bát, lau dọn bếp không ngừng tay, tôi bảo phụ nó mà nó không nghe.
Tôi hỏi “Thế ngày nào con cũng vậy à? Sao không bảo chồng nó giúp một tay?
“Con quen rồi, làm một loáng là xong thôi bố, cũng giống như mẹ ở nhà mà bố”.
Tôi thoáng lặng người, “cũng giống như mẹ ở nhà”, câu nói ấy làm tôi suy nghĩ. Đúng là bao lâu nay tôi có đi làm đồng cùng bà ấy hay cùng ở nhà thì tôi mặc nhiên công việc dọn dẹp, cơm nước là của bà ấy. Ăn xong tôi đi đánh cờ với mấy ông hàng xóm cũng không để ý bà ấy ở nhà làm gì.
Chính thái độ sống của tôi đã làm ảnh hưởng con cái, chúng bị suy nghĩ mặc nhiên việc nhà là của vợ nên để chồng vô tâm như vậy. Con gái tôi là vợ, là mẹ chứ không phải một người giúp việc trong gia đình, và giờ tôi hiểu vợ tôi cũng thế, bà ấy là vợ tôi chứ không phải người giúp việc của tôi. Tôi sẽ thay đổi thái độ sống từ đây.
Độc giả Đ.V.T
Chồng muốn chúng tôi cùng xem phim "nóng", tôi chưa đủ với anh ấy sao...
Bao nhiêu năm lấy nhau chồng tôi chưa bao giờ đề cập đến chuyện đó. Nhưng tự nhiên gần đây anh ấy rủ tôi xem phim "nóng" để tăng nhiệt cho đời sống vợ chồng.
">Bố lên thăm nhà con gái, chứng kiến cảnh nghẹn lòng
Họ, từ người có bằng cấp, chuyên môn và cả những người làm công việc giản đơn, nhiều nhất vẫn là các bạn sinh viên mới ra trường, đều rất thiếu kỹ năng tìm việc. Tôi không nói cách xin việc bằng quan hệ, mà là cách bồi đắp năng lực của mình, tự thể hiện với nhà tuyển dụng, tạo hồ sơ cá nhân, viết một lá đơn xin việc cho đến tác phong, lời nói, những điều cần làm khi tới gặp người sử dụng lao động để tiếp thị bản thân mình thành công.
Ví như Hùng, cậu tốt nghiệp chuyên ngành bác sỹ thú y tại Đại học Nông lâm Huế năm năm trước. Cầm tấm bằng tốt nghiệp, cậu theo bạn bè đi làm một vài dự án nhỏ ở Tây Nguyên, được vài tháng thì bỏ vì bị quỵt tiền công, Hùng vào nam, ở nhờ nhà người thân tìm việc. Vài tuần, một tháng, tháng rưỡi, cậu vẫn không tìm được việc trong khi bố mẹ đang phải tiếp tục trả nợ gốc và lãi món tiền đã vay nuôi cậu ăn học trên vài sào ruộng còm cõi của gia đình.
Vài ba ngày, gia đình lại điện vào hỏi "đã có việc làm chưa", áp lực quá lớn, Hùng đi làm công nhân nhà máy dệt. Tôi giúp Hùng vào làm vị trí thu mua ở một công ty khá lớn. Lúc đó họ chỉ cần một người nhanh nhẹn, có thể đào tạo và tôi biết cậu phù hợp. Cậu tiến bộ rất nhanh và giờ trở thành nhân viên thu mua có hạng. Không thể kể hết niềm hạnh phúc, vui sướng của Hùng cùng gia đình. Với họ, có việc làm là cả một sự "giải thoát" về vật chất lẫn tinh thần. Tôi vô tình trở thành ân nhân của họ đến tận bây giờ.
Tôi nhận ra rằng, cái chung của những người tôi đã đồng hành không phải là bất tài, kém cỏi mà chỉ là thiếu kỹ năng, thiếu hiểu biết về phương thức tìm việc. Họ chưa hề được hướng dẫn, đào tạo cách làm thế nào để tìm được một công việc tốt. Nhiều người đã đi phỏng vấn nhiều lần, nhưng không nơi nào đồng ý tuyển.
Và điều này dẫn đến tư duy phổ biến trong xã hội, nhà nhà lo rà soát các mối quan hệ, nhờ người chạy vạy giúp và sẵn sàng vay mượn tiền bạc để chạy việc nếu có con, cháu chuẩn bị tốt nghiệp cao đẳng, đại học.
Họ đều khiến tôi hết sức chia sẻ, cảm thông vì nhớ lại chính mình hơn 10 năm trước. Khi mới ra trường, tôi thất nghiệp suốt vài tháng đầu. Đó là khoảng thời gian đáng sợ, ám ảnh đến tận bây giờ.
Mẹ thường thở dài, bố nói bóng gió khiến không khí gia đình hết sức nặng nề, u ám. Tôi mặc cảm, tự ti như mình đã gây ra tội lỗi và đã rơi nước mắt vì buồn tủi. Sau này đi làm, có kinh nghiệm và làm công tác nhân sự, tôi mới hiểu lý do đã khiến mình thất bại. Bởi mặc dù tôi đã rất nỗ lực và chủ động kiếm việc, nhưng thực tế, khi gặp nhà tuyển dụng, tôi khá lúng túng trong cách trả lời, không dám đặt câu hỏi với nhà tuyển dụng để phô hết được phẩm chất, kỹ năng riêng. Tôi cũng không hề biết tác phong, dáng bộ của mình lúc đó nên thế nào để hiệu qủa nhất, cộng với thiếu kinh nghiệm làm việc, tôi trượt phỏng vấn là điều hiển nhiên.
Tôi đâu có khác nhiều bạn trẻ bây giờ. Bởi lẽ các kiến thức và kỹ năng tối thiểu nhưng vô cùng quan trọng đó chưa bao giờ được đào tạo trên giảng đường đại học, dù ở mức cơ bản nhất, ngay cả những năm tháng cận kề tốt nghiệp. Và không mấy ai tự trang bị được cho mình những kỹ năng mềm quan trọng này.
Trong vài học kỳ cuối cùng tại trường tôi, sinh viên phải học vài môn tự chọn, cùng nhiều môn dạy về tư tưởng, lý luận, hàn lâm như đã học ở đại cương. Tuyệt nhiên không có một bài học nào, dù là buổi nói chuyện ngắn của thầy cô, hướng dẫn sinh viên năm cuối cái họ đang cần nhất. Đó là tâm lý lần đầu tiên tiếp xúc với môi trường công xưởng, văn phòng; chuẩn bị và bày biện hồ sơ cá nhân; viết một lá đơn xin việc ấn tượng; tìm việc bằng những kênh, phương tiện nào; cách trả lời, đặt câu hỏi, dáng bộ khi phỏng vấn... và những kiến thức, kỹ năng cơ bản để thao tác công việc. Tất cả dường như được phó mặc cho sinh viên và doanh nghiệp sẽ thuê họ.
Chưa kể, trong nhiều năm làm "môi giới việc làm" bất đắc dĩ, tôi nhận ra, rất nhiều người có thể làm rất tốt các việc trái ngành như Hùng ở trên. Có kỹ sư trở thành quản lý kho, kế toán viên nhưng có duyên làm nhân sự. Sau này, nhiều bạn nói với tôi rằng, dù trái chuyên môn với tấm bằng nhưng họ thấy phù hợp và thích thú với công việc hiện tại, phát huy được thế mạnh của mình.
Các kỹ năng mềm để tìm việc làm, "bán" được chất xám và sức lao động của mình với giá hợp lý nhất, phải được đào tạo, hướng dẫn cho lớp lao động trẻ, và rất nên được trang bị cho sinh viên từ các giảng đường. Bởi họ thật sự cần một cây cầu từ cổng trường đến nơi làm việc để bớt bỡ ngỡ và giảm được những sai sót như biết bao người đã vấp, chưa kể gây lãng phí nguồn lực xã hội, gây thiệt thòi cho môi trường kinh doanh và làm chậm lại nền kinh tế.
Chúng ta vẫn nghe các doanh nghiệp kêu ca vì khó tuyển người, còn người lao động thì than thở vì khó tìm việc. Hàng nghìn tài xế xe ôm, công nhân vẫn đang cất tấm bằng tốt nghiệp cao đẳng, đại học ở góc tủ. Mắt xích thị trường lao động bị gãy lâu nay có phần quan trọng do việc thiếu kỹ năng tiếp thị bản thân, tìm việc làm, hiểu về công việc và tự điều chỉnh năng lực của chính những người lao động.
Đào tạo kỹ năng thích nghi với nhu cầu của doanh nghiệp và thị trường tuyển dụng, đáp ứng những gì người đi làm và xã hội đang cần là điều các nhà trường, tổ chức nên xem là mục tiêu quan trọng; thay vì nhồi nhét cho sinh viên những gì có sẵn.
Đặng Quỳnh Giang
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn">Tiếp thị bản thân
Nhiều năm qua, Ninh Bình trở thành điểm đến hút khách du lịch trong và ngoài nước. Nơi đây có hàng loạt danh thắng như khu du lịch sinh thái Tràng An, quần thể tổ hợp chùa Bái Đính, khu du lịch Hang Múa, Thung Nham, Tam Cốc - Bích Động…
Ngoài địa điểm quen thuộc là Tràng An, Tam Cốc thì Hang Múa chính là địa điểm được dự đoán sẽ rất đáng để đi trong năm du lịch quốc gia Ninh Bình 2021. Đây chính là một trong những địa điểm nổi tiếng nhất Ninh Bình, nhiều lần gây bão mạng xã hội với cảnh sắc non xanh nước biếc hữu tình. Là địa điểm du lịch mới nổi vài năm gần đây, Hang Múa được mệnh danh là Vạn Lý Trường Thành phiên bản Việt với gần 500 bậc thang dẫn từ chân lên tới đỉnh núi Ngoạ Long. Tháng 4 này, đỉnh núi Ngoạ Long được coi là địa điểm ngắm lúa xanh đẹp nhất vùng Tam Cốc, thu trọn vẹn đất trời kỳ vĩ trong tầm mắt. Theo đánh giá trên các hội nhóm, du lịch Ninh Bình nằm trong top nổi tiếng nhất mạng xã hội Facebook, Hang Múa cùng với Tràng An vẫn là 2 địa điểm được yêu thích nhất với người trẻ ưa xê dịch, hoặc trong những kì nghỉ ngắn ngày. Hồ sen lác đác xuất hiện những bông sen nở sớm, khu vườn xương rồng khổng lồ, thác nước nhân tạo đẹp nhất Ninh Bình, phượng mọc lên giữa nhà gỗ… cũng là những điểm nhấn thu hút du khách của địa điểm du lịch này. Trong năm du lịch quốc gia 2021, Hang Múa được nhiều người lựa chọn làm điểm đến tại vùng đất cố đô Ninh Bình. Ngân An
‘Con đường hạnh phúc’ đẹp mê mẩn, có một không hai ở miền Tây
Gần 30 năm qua, 'con đường hạnh phúc' với hai hàng cau vua thẳng tắp, rợp bóng mát chạy xuyên qua đồng lúa xanh bát ngát, đã trở thành biểu tượng của vùng quê Tân Trụ, Long An.
">Hang Múa được giới trẻ lựa chọn du lịch cho dịp nghỉ lễ 30/4