Chiều nay (22/2), trao đổi với VietNamNet, ông Ngô Đức Sơn – Hiệu trưởng Trường THCS Thị trấn Quỳ Hợp (huyện Quỳ Hợp) chia sẻ: “Sau khi nhận được đơn thư tố cáo của gia đình em N.Q.H. về việc bị thầy Nguyễn Chính Bình, giáo viên dạy môn Hoá học tát trong giờ học, Ban giám hiệu đã vào cuộc xác minh, làm rõ các thông tin có liên quan.

Quá trình xác minh, thầy Bình thừa nhận có tát học sinh H. Trong đơn gia đình em H. không nói rõ bị thầy tát bao nhiêu cái và bao nhiêu em khác bị tát. Nhà trường tìm hiểu thêm các em học sinh trong lớp của H. thì được biết, còn có 11 em khác cũng bị thầy Bình tát và đã có đơn tường trình lại đầy đủ sự việc”.

{keywords}
Trường THCS thị trấn Quỳ Hợp nơi xảy ra sự việc

Cũng theo ông Sơn, việc thầy Bình tát học sinh H. bao nhiêu cái thì học sinh cũng không thể đếm được.

Cùng ngày, ông Nguyễn Đình Tùng – Chủ tịch UBND huyện Quỳ Hợp (Nghệ An) cho biết: Về việc xử lý kỷ luật thầy Bình là có tình, có lý.

“Tất cả những việc mình xử lý đều có hồ sơ, chứng cứ đầy đủ. Phía chính quyền không đôi co lên mạng xã hội, nếu anh (thầy Bình – PV) không nhất trí hình thức kỷ luật thì có quyền viết đơn khiếu nại".

Cũng theo ông Tùng, về trình độ chuyên môn của thầy thì được. Tuy nhiên, người thầy không chỉ giỏi về chuyên môn mà còn phải có tư cách đạo đức, tác phong, phẩm chất của người thầy giáo.

Thầy nhận thức được lỗi của mình

Chánh Văn phòng Sở GD-ĐT tỉnh Nghệ An Nguyễn Trọng Hoàn cho biết: Ngay sau khi nắm được thông tin, Sở đã trực tiếp chỉ đạo xác minh, làm rõ một cách khách quan và công tâm.

“Thầy Bình đã nhận ra được lỗi của mình là tát học sinh. Việc đó dù ở góc độ nào cũng đều ảnh hưởng đến vai trò, vị trí của người giáo viên. Đó là vi phạm đạo đức của nhà giáo. Đồng thời, thầy Bình cũng đã chấp nhận với hình thức kỷ luật cảnh cáo và chuyển trường” – ông Hoàn nói.

Cũng theo ông Hoàn, việc thầy Bình vi phạm thì đã rõ, ngành giáo dục cũng mong rằng: “Học sinh đi học thì phải lo học, thuộc bài. Ở đây không phải nói ra để giảm nhẹ tội của thầy Bình mà chúng ta cần có cái nhìn khách quan. Khi thầy đã nhận ra được lỗi thì ông cha ta từng nói 'Đánh người chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại'”.

Thầy giáo ở Nghệ An phủ nhận tát 19 học sinh

Thầy giáo ở Nghệ An phủ nhận tát 19 học sinh

"Tôi có tát nhẹ H. vài cái ở dưới tai, không có chuyện tát 15 cái vào mặt H. chứ đừng nói là tát 18 em nữa" - thầy giáo Nguyễn Chính Bình - người vừa chịu hình thức kỉ luật cảnh cáo vì đánh học sinh trần tình.

" />

Vụ thầy giáo tát học sinh ở Nghệ An: 12 đơn tường trình

Ngoại Hạng Anh 2025-03-08 19:01:54 1

12 học sinh có đơn tường trình

Chiều nay (22/2),ụthầygiáotáthọcsinhởNghệAnđơntườngtrìlịch thi đấu bóng đá chấm com trao đổi với VietNamNet, ông Ngô Đức Sơn – Hiệu trưởng Trường THCS Thị trấn Quỳ Hợp (huyện Quỳ Hợp) chia sẻ: “Sau khi nhận được đơn thư tố cáo của gia đình em N.Q.H. về việc bị thầy Nguyễn Chính Bình, giáo viên dạy môn Hoá học tát trong giờ học, Ban giám hiệu đã vào cuộc xác minh, làm rõ các thông tin có liên quan.

Quá trình xác minh, thầy Bình thừa nhận có tát học sinh H. Trong đơn gia đình em H. không nói rõ bị thầy tát bao nhiêu cái và bao nhiêu em khác bị tát. Nhà trường tìm hiểu thêm các em học sinh trong lớp của H. thì được biết, còn có 11 em khác cũng bị thầy Bình tát và đã có đơn tường trình lại đầy đủ sự việc”.

{ keywords}
Trường THCS thị trấn Quỳ Hợp nơi xảy ra sự việc

Cũng theo ông Sơn, việc thầy Bình tát học sinh H. bao nhiêu cái thì học sinh cũng không thể đếm được.

Cùng ngày, ông Nguyễn Đình Tùng – Chủ tịch UBND huyện Quỳ Hợp (Nghệ An) cho biết: Về việc xử lý kỷ luật thầy Bình là có tình, có lý.

“Tất cả những việc mình xử lý đều có hồ sơ, chứng cứ đầy đủ. Phía chính quyền không đôi co lên mạng xã hội, nếu anh (thầy Bình – PV) không nhất trí hình thức kỷ luật thì có quyền viết đơn khiếu nại".

Cũng theo ông Tùng, về trình độ chuyên môn của thầy thì được. Tuy nhiên, người thầy không chỉ giỏi về chuyên môn mà còn phải có tư cách đạo đức, tác phong, phẩm chất của người thầy giáo.

Thầy nhận thức được lỗi của mình

Chánh Văn phòng Sở GD-ĐT tỉnh Nghệ An Nguyễn Trọng Hoàn cho biết: Ngay sau khi nắm được thông tin, Sở đã trực tiếp chỉ đạo xác minh, làm rõ một cách khách quan và công tâm.

“Thầy Bình đã nhận ra được lỗi của mình là tát học sinh. Việc đó dù ở góc độ nào cũng đều ảnh hưởng đến vai trò, vị trí của người giáo viên. Đó là vi phạm đạo đức của nhà giáo. Đồng thời, thầy Bình cũng đã chấp nhận với hình thức kỷ luật cảnh cáo và chuyển trường” – ông Hoàn nói.

Cũng theo ông Hoàn, việc thầy Bình vi phạm thì đã rõ, ngành giáo dục cũng mong rằng: “Học sinh đi học thì phải lo học, thuộc bài. Ở đây không phải nói ra để giảm nhẹ tội của thầy Bình mà chúng ta cần có cái nhìn khách quan. Khi thầy đã nhận ra được lỗi thì ông cha ta từng nói 'Đánh người chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại'”.

Thầy giáo ở Nghệ An phủ nhận tát 19 học sinh

Thầy giáo ở Nghệ An phủ nhận tát 19 học sinh

"Tôi có tát nhẹ H. vài cái ở dưới tai, không có chuyện tát 15 cái vào mặt H. chứ đừng nói là tát 18 em nữa" - thầy giáo Nguyễn Chính Bình - người vừa chịu hình thức kỉ luật cảnh cáo vì đánh học sinh trần tình.

本文地址:http://asia.tour-time.com/html/17c699175.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Melbourne City vs Macarthur FC, 15h35 ngày 7/3: Tiếp tục chìm sâu

">

Nên mua Xforce bản cao nhất hay cố mua Corolla Cross bản thấp?

- Mẹ tôi đã khuất núi cách đây 3 năm nhưng những hồi ức về bà trong tôi chỉ là những nồi buồn nặng trĩu.

'Nếu xót mẹ, các cô đón bà về nhà mà nuôi'

Vào ngày làm lễ cúng 100 ngày cho bố, chị dâu tôi bảo, chị đã bàn với anh và đi đến quyết định sẽ đưa mẹ vào viện dưỡng lão.

">

Chuyện gia đình

Chương trình "Sức khỏe cho người bệnh ung thư" (Cancer Wellness Program Vietnam) do TS Nguyễn Thị Hoa Huyền, Viện Khoa học Sức khỏe, trường Đại học VinUni, TS Phạm Huy Hiệu, Viện Kỹ thuật và Khoa học Máy tính, Trung tâm nghiên cứu Sức khỏe Thông minh VinUni-illinois, trường Đại học VinUni và GS Debra Anderson, trường Đại học công nghệ Sydney, Australia cùng một số nhà nghiên cứu, sinh viên y khoa khởi xướng, hướng tới bệnh nhân là phụ nữ phục hồi sau điều trị ung thư.

Chia sẻ với VnExpress, TS Nguyễn Thị Hoa Huyền, chủ nhiệm dự án nói nữ giới là nhóm dễ bị tổn thương do thường đối mặt với ung thư vú và cổ tử cung. Đây là hai trong những loại ung thư có tỷ lệ mắc cao nhất ở phụ nữ Việt Nam.

Theo đó giải pháp chăm sóc sức khỏe sau điều trị ung thư qua các ứng dụng thông minh được nhóm xây dựng nhằm hỗ trợ từ xa cho bệnh nhân các khu vực khó khăn. Người bệnh có thể được theo dõi, điều trị từ xa mà không cần phải đến viện thường xuyên, giảm chi phí đi lại và điều trị. Ứng dụng có tên CWP được thiết kế riêng theo chương trình giám sát sức khỏe, kết nối bác sĩ và nhân viên y tế. Khi người bệnh có nhu cầu, cần được cài đặt trên điện thoại và kết nối với thiết bị đeo tay thông minh, nhân viên y tế hướng dẫn cách sử dụng.

Các thành viên chính nhóm dự án, từ trái qua là TS Nguyễn Thị Hoa Huyền, TS Phạm Huy Hiệu và GS Debra Anderson. Ảnh: NVCC">

Nhà khoa học thiết kế giải pháp hỗ trợ bệnh nhân nữ ung thư

Nhận định, soi kèo Vllaznia Shkoder vs Partizani Tirana, 22h30 ngày 5/3: Bỏ xa đối thủ

Ảnh minh họa: Nguồn Sohu

Sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, sau đó 2 tuần, tôi hẹn bồ của chồng gặp mặt. Bạn thân tình nguyện đi cùng với tôi để bảo vệ tôi, cùng tôi nói lý với kẻ cướp chồng. Biết tính tôi hiền lành nên cô ấy dặn từ trước: “Đi gặp cô ta, nhớ phải bảo tao nhé, mày không đấu lại được mấy kẻ cướp chồng đó đâu”. 

Sáng hôm đó tôi cùng bạn thân đến quán cà phê hẹn trước. Còn tưởng cô ả không dám xuất hiện nhưng cô ta đã đến, cũng đi cùng với một người phụ nữ khác. Nhìn thấy tôi, cô ta chào hỏi đon đả, mở đầu câu chuyện bằng lời xin lỗi. Cô ta thừa nhận qua lại với chồng tôi nhưng không hề biết anh đang sống cùng vợ con. Bởi chồng tôi nói đã ly hôn 2 năm, hiện tại đang độc thân. Cô ta còn cho tôi xem lại tin nhắn chát với anh cách đó mấy tháng. Tất nhiên những tin nhắn đó trong máy chồng tôi đã xóa hết. Sự thật rõ ràng, cô ta hứa từ nay sẽ không qua lại với chồng tôi. Bản thân cô ta cũng là người đàng hoàng, có công việc ổn định, không tội gì phải đánh đổi mọi thứ vì người đàn ông có vợ.

Tôi tin lời cô ta và chấp nhận không làm ầm ĩ chuyện này nếu cô ta và chồng tôi chấm dứt. Khi chuẩn bị ra về thì bạn thân của tôi lao vào tát tới tấp người phụ nữ kia khiến tôi không kịp trở tay. Cô ả khá bất ngờ vì cuộc nói chuyện trước đó rất văn minh, không ngờ phút cuối nhận cái tát trời giáng. Cô bạn tôi la làng lên giữa quán: “Cướp chồng chị à, tưởng mình là ai chứ, xem lại bản thân đi. Cướp chồng còn làm như trong sạch lắm, giỏi thì tìm trai tân mà yêu”.

Tôi rất bất ngờ về cách hành xử của bạn. Tại sao cô ấy lại nóng giận như vậy, còn bực tức hơn cả tôi trong khi mọi chuyện đã giải quyết xong. Tôi vội kéo bạn về vì không muốn người trong quán quay lại cảnh tượng này. Mấy ngày hôm đó, tôi cứ nghĩ đi nghĩ lại chuyện của cô bạn thân. Trong lúc đánh ghen, cô ấy buột miệng nói một câu: “Anh ấy mà cô cũng dám động vào à? Anh ấy đẹp trai, phong độ, tốt bụng, giàu có, anh ấy không bao giờ yêu người như cô”. 

Nghi ngờ câu nói mờ ám của bạn, tối đó đợi chồng đi ngủ tôi lén đọc trộm tin nhắn của chồng và bạn thân. Vào xem hộp chát thấy trống trơn khiến tôi càng hoài nghi. Trước đó mấy hôm chồng tôi còn kể có chat với cô ấy hỏi mấy chuyện công việc, sao giờ lại trắng trơn? Tôi nghĩ ra cách lấy điện thoại của chồng nhắn cho bạn vài dòng tình cảm. Nếu chẳng may không phải thì cũng coi như nhắn nhầm. 

Nhưng tin nhắn đáp lại khiến tôi chết đứng: “Hôm nay em đi đánh ghen cùng vợ anh đó, cô ấy nói cho anh biết chưa? Cô ấy phát hiện anh có bồ. Anh được lắm, dám lén lút sau lưng em. Em tưởng anh chỉ có mình em là bồ, hóa ra anh cũng là thằng chơi gái điêu luyện”. 

Tôi không dám tin vào những gì mình nhìn thấy, run rẩy đánh rơi cả điện thoại. Thì ra, người thực sự cặp bồ với chồng lại là bạn thân của tôi. Vậy nên sau khi biết tin chồng tôi có bồ, cô ta mới bực tức và đòi đi đánh ghen. Việc này giống như một cơn ác mộng mà cuộc đời tôi chưa bao giờ dám nghĩ đến. Chồng tôi không chỉ cặp với một người mà còn cặp với vài người, còn là bạn thân của vợ? Một gã đàn ông như vậy có xứng để tôi hi sinh, tha thứ, sống vì con? 

Đêm ấy tôi thức trắng, quyết định viết đơn ly hôn ném vào mặt chồng. 3 năm hôn nhân như vậy là quá đủ. Dù anh có cầu xin tha thứ, khóc lóc dưới chân tôi thì cũng đã muộn. Nỗi đau này sẽ chẳng thể nào bù đắp được. Chọn sống vì con mà không hạnh phúc suốt phần đời còn lại thì con cái cũng chẳng có được tình yêu thương, thà là ly hôn để làm lại cuộc đời. 

Độc giả M.

Tới gặp tình địch, người phụ nữ không ngờ 'yêu' luôn cô ấy

Tới gặp tình địch, người phụ nữ không ngờ 'yêu' luôn cô ấy

"Chị định gặp nói chuyện, nó hư là chị làm tới luôn. Không ngờ gặp xong rồi yêu luôn cả nó", chị Trâm chia sẻ với tôi.">

Chồng ngoại tình, bạn thân đi đánh ghen cùng tôi và sự thật gây sốc

Tôi và vợ cũ ở cùng khu phố, yêu nhau từ thời Trung học, rồi đến Đại học. Trải qua quãng thời gian dài yêu nhau, chúng tôi tự tin tình cảm của mình đủ chín muồi để có thể sống hạnh phúc đến đầu bạc răng long. Đó chính là lí do một đám cưới linh đình đã diễn ra ngay sau khi chúng tôi ra trường.

Vợ cũ của tôi công bằng mà nói thì không xinh đẹp nhưng gương mặt dễ gây thiện cảm. Cô ấy hiền, ít nói, nhưng tính tình lại rất thẳng thắn, dứt khoát trong mọi vấn đề. 

Những năm đầu của cuộc hôn nhân trôi qua bình lặng. Chúng tôi đã yêu nhau đủ lâu để không còn cảm thấy mới mẻ, lạ lẫm khi sống chung. Con gái chúng tôi ra đời càng làm tổ ấm nhỏ càng trở nên ý nghĩa.

Người ta bảo, trái tim đàn ông vốn nhiều ngăn, dẫu hình bóng vợ con luôn đầy ắp trong tim vẫn luôn có kẽ hở cho một hình bóng khác. Tôi không bao giờ muốn làm một người chồng tệ bạc, một người cha xấu xa. Nhưng tình cảm là thứ không thể rõ ràng như một cộng một bằng hai. 

Tôi đã xiêu lòng trước cô gái đó chỉ sau một lần gặp gỡ tại tiệc mừng thăng chức của một đồng nghiệp. Hôm đó, em đến một mình, gương mặt xinh đẹp nhưng lại vương nét buồn. Vô tình em ngồi cạnh tôi, trò chuyện xã giao đôi ba câu, và cuối buổi hôm ấy chúng tôi cho nhau số điện thoại. 

Tôi đã nhớ nhiều về em sau buổi gặp hôm ấy, đến nỗi không kìm nén nổi phải nhắn một tin nhắn hỏi thăm. Nhắn qua nhắn lại, mọi tâm sự của em tôi đều tỏ tường, tôi biết vì sao em đang buồn, vì sao em cô đơn. 

Tôi lắng nghe, động viên em vượt qua nỗi đau tình phụ. Và em, như người đang chơi vơi giữa dòng nước bấu víu được cành cây khô, kể lể tin yêu tôi như thể đã gặp nhau từ lâu lắm.

{keywords}
Ảnh minh họa

Chúng tôi đã gặp nhau nhiều lần, chỉ để tâm sự. Sự thực đúng là như thế. Dù rằng có lẽ em cũng có tình cảm với tôi, và tôi cũng nghĩ nhiều về em vượt mức cho phép. Đã có một lúc nào đó em nói rằng “giá như em gặp anh sớm hơn”. Câu nói ấy không hiểu sao khiến tim tôi xao động.

Nói tôi ngoại tình có lẽ không hẳn đúng, cũng có thể coi đó là dạng ngoại tình tư tưởng. Vậy nên khi vợ tôi biết được mối quan hệ này, cô ấy đã nhất định không tha thứ. 

Cô ấy nói cô ấy quá thất vọng, và niềm tin ấy vỡ vụn đến mức không một sự ăn năn nào có thể hàn gắn lại. Tôi đã mất vợ như thế, tưởng chừng rất vô lý, nhưng lại không thể nào giải thích được, bởi có lẽ là tôi đã thật sự sai.

Sau khi li hôn, tôi và em đến với nhau, có vấp phải vài sự phản đối từ gia đình em nhưng cuối cùng đám cưới vẫn diễn ra trọn vẹn. Tôi tự nhủ tôi chỉ sai lầm một lần thôi, cuộc hôn nhân này phải dùng hết tâm sức mình mà giữ gìn vun vén. 

Nhưng sống chung rồi tôi chợt nhận ra tôi không yêu em như tôi tưởng. Tất cả có lẽ chỉ dùng ở sự đồng cảm, ở sự sẻ chia, nhưng tôi ngộ nhận nó là tình yêu chăng? 

Em không tinh tế nhạy cảm như vợ cũ tôi, cũng không hiểu tôi đủ để tôn trọng cá tính và những mục tiêu của tôi. Nói chung, chúng tôi chỉ đủ hiểu nhau để làm bạn chứ không thể sâu sắc như tôi và vợ cũ đã từng.

Thời gian đầu sau li hôn tôi cố tình tránh mặt vợ cũ, những lần sang thăm con cũng chớp nhoáng. Nhưng rồi càng ngày tôi càng muốn trở về ngôi nhà cũ, nhất là những lúc gặp chuyện gì buồn chán. 

Tôi muốn được nhìn người con gái tôi đã yêu suốt tuổi thanh xuân. Người có thể hiểu tâm tư của tôi qua cả tiếng thở dài, biết lúc nào nên sẻ chia, lúc nào cần im lặng. 

Vợ cũ, cô ấy vẫn thế, vẫn hiền lành, ít nói như xưa. Nhưng đôi lần mắt chạm mắt, tôi đọc được trong đó nỗi đau đớn, nỗi xót xa xen lẫn niềm hi vọng.

Có một lần con gái ốm phải nhập viện trong đêm, vợ cũ gọi tôi trong nỗi sợ hãi. Đêm đó chúng tôi cùng ngồi bên nhau trắng đêm ở bệnh viện. Nhìn con gái ngủ mệt nhoài sau cơn sốt, cô ấy khóc và nói rằng giá như cô ấy đã có thể rộng lượng hơn thì con gái chúng tôi đã không phải sống cảnh gia đình không tròn vẹn. 

Cô ấy tự trách mình? Sao lại thế? Tại tôi đã không biết làm chủ cảm xúc của mình, không biết trân trọng tình yêu và hạnh phúc bao nhiêu năm gây dựng. Là tôi đã ích kỉ mà đánh mất tất cả, sao cô ấy phải dằn vặt mình vì đã không thể bao dung cho tôi?

Đã có lần tôi ước giá như tôi đừng vội vàng tái hôn, có thể chúng tôi đã có thể có cơ hội nhìn nhận lại mọi vấn đề. Biết đâu chúng tôi có đủ thời gian vắng nhau để biết rằng mình vẫn còn cần nhau lắm. 

Để cả hai chúng tôi có thể cho mình thêm một cơ hội. Vợ chồng xa nhau nhiều khi không phải vì hết yêu, mà là vì hoang mang không biết mình có nên níu giữ, cho đến khi những suy nghĩ làm mình mệt mỏi rồi buông tay.

Mỗi lần nghe ai đó nói rằng: “Tôi vừa gặp vợ cũ của cậu, cô ấy…” lòng tôi lại thường xáo trộn những ngổn ngang. Khi còn yêu nhau, khi lồng vào tay nhau chiếc nhẫn cưới, chẳng ai nghĩ rằng người mình đang yêu thương, đang ôm ấp đây rồi có ngày chỉ còn là “người cũ”. 

Làm thế nào để vợ chồng mãi là vợ chồng, chứ đừng thành “chồng cũ, vợ cũ”? Làm thế nào để con cái mình đừng phải gọi một người không máu mủ ruột già là mẹ, là cha? Làm thế nào để con thơ không phải lớn lên trong nỗi tủi hờn bởi những niềm vui chòng chành hao khuyết? Với tôi, mọi câu hỏi chỉ là để hỏi, tất cả đã muộn mất rồi.

Tôi vẫn đi về giữa vợ mới và vợ cũ, bởi sợi dây giằng níu là cô con gái của tôi. Vợ mới của tôi đã đôi lần bóng gió xa xôi bởi sợ hãi rằng “tình cũ không rủ cũng tới”, rồi hờn ghen với quá khứ của tôi, khiến tôi bao phen bực mình, tức tối.

Cuối cùng, tôi, vợ cũ, vợ mới, ai là người hạnh phúc, khi mà ai cũng canh cánh nỗi nuối tiếc, lo âu giữa nghĩa, giữa tình và trách nhiệm.

Chiều qua tôi ghé qua nhà vợ cũ, thấy bức ảnh cưới ngày xưa cô ấy đã gỡ xuống dựng ở góc nhà, không hiểu sao lòng buồn não nuột. Hạnh phúc, có mà không biết nắm giữ, cuối cùng cũng hóa thành ảo ảnh mà thôi. Chợt nhớ câu hát ru ngày xưa mẹ thường hay hát: “Ai làm cho em dở dang? Ai làm cho sáo lỡ làng?”

(Theo Dân trí)

">

Tâm sự gia đình: Vợ cũ của tôi

Gần đây ông xã tôi có chuyện căng thẳng trong công việc. Không biết có phải vì thế mà ông ấy bỗng tăng “tần suất” chuyện vợ chồng. Tôi phải làm gì, từ chối hay chiều theo?

Th. Thủy (TP.HCM)

Stress có thể khiến đàn ông lu bù trên giường theo hai cách: một - stress buộc ông tất bật với vợ và hai - ông chủ động dùng tình dục để giải stress.

Căng thẳng làm tăng tiết một số loại nội tiết tố và chính chúng vô tình “thúc lưng” ông hăng hái trên giường. Cơ chế khiến đàn ông dùng chăn gối để đỡ đau đầu, trấn an, khỏa lấp căng thẳng, sợ hãi, kém tự tin khá dễ hiểu, bởi tình dục từ lâu đã thành danh là liều an thần hiệu quả.

Việc ông xã dùng chăn gối để chống stress đã rõ, chỉ tập trung bàn vấn đề của bạn: chiều theo hay can chồng? Vợ giúp chồng vượt qua hoạn nạn phải được tán đồng hai tay, sao lại phải lăn tăn? Câu trả lời đơn giản: bóng tùng quân dùng tình dục sai mục đích.

{keywords}
Ảnh minh họa

Tình dục giải stress khác với tình dục theo tôn chỉ khoái lạc. Đơn cử, các ông sẽ không cố gắng kéo dài cuộc vui, không năng nổ trổ hết tài nghệ, không chú trọng mục tiêu làm hài lòng vợ, không cần cuộc vui đầy đủ lớp lang, không quá quan trọng đến điểm xuất tinh của mình hay cực khoái của vợ… Bao quát thì cuộc ăn nằm “giải sầu” giống như ly nước đá mà ông “ực một phát” vì mục tiêu làm mát người nhanh chứ không phải để nhâm nhi, thưởng thức.

Không khó để các cô nhận ra chồng đang “ực một phát” với tình dục và với chính mình, nếu kéo dài, hoàn toàn không hay cho cái nhìn của họ về tình dục, về nỗi tủi thân, uất ức. Tệ hơn là lâu dần chính các cô cũng bị cuốn theo cách xử tệ “ực một phát” với tình dục của chồng. Nguy hơn là di chứng đeo đẳng khi ấn tượng không hay về người đàn ông, về tình dục đến một lúc nào đó đủ mạnh có thể khiến người phụ nữ thờ ơ, thậm chí từ chối ái ân.

Tất nhiên, những phân tích trên chỉ là lý thuyết, thực tế còn tùy cách “cạn tàu ráo máng” với tình dục mà người đàn ông thể hiện, tùy quãng thời gian căng thẳng kéo dài bao lâu, tùy khả năng chịu thương chịu khó của các cô… Như vậy, trong trường hợp vừa phải, nhất là cú stress của ông không quá nặng, không quá dài thì những tác dụng ngoại ý trên có thể không có hoặc chỉ nhẹ nhàng thì việc bà vui vẻ giúp ông cũng đáng được cân nhắc. Không cho chồng đụng tới lúc ông đang “đau nửa đầu”, coi chừng đẩy ông tới khúc… đau luôn cả đầu.

Trường hợp chuyện kéo dài thì việc ngăn ông cần dứt khoát. Lưu ý ở đây là cản ông dùng tình dục để chống stress chứ không phải ngăn ông giải căng thẳng. Nghĩa là tìm cách khác để giúp, còn tình dục - hãy trả nó về tôn chỉ nguyên bản. Thêm nữa, nếu đã dùng tình dục một thời gian dài mà căng thẳng không khỏi, chứng tỏ liệu pháp không hiệu nghiệm nên việc ngưng và đổi bài là cần thiết. Lưu ý sau cùng, cái bị ngăn ở đây là mục đích sử dụng chứ không phải cấm chồng chăn gối (đừng quên tự thân tình dục đã là một toa thuốc an thần).

Bác sĩ Đỗ Minh Tuấn

(Theo PNO)

">

Chiều chồng, “tăng suất” giải stress?

友情链接