“Đừng xát muối vào nỗi đau tận cùng của người mẹ đáng thương ấy nữa!”, đó là dòng mở đầu cho tâm sự của nữ ca sĩ Mỹ Lệ trên trang cá nhân của mình.Từ câu chuyện của bé 8 tuổi bị dì ghẻ bạo hành đến chết, Mỹ Lệ chia sẻ cảm nhận của mình về nỗi đau của những người mẹ mất con, xa con, đề cập đến trường hợp đáng thương của MC Quỳnh Chi, ca sĩ Nhật Kim Anh…, được nhiều người đọc đồng tình.
Ca sĩ Mỹ Lệ viết: “Đã có nhiều câu chuyện đấu tranh với nhà chồng kéo dài hàng chục năm dành quyền nuôi con rất thương tâm như MC Quỳnh Chi một thời, hay diễn viên Nhật Kim Anh… Thậm chí những người mẹ này đã không thể gặp được con trong vài năm mà cũng đành bất lực.
 |
Nhật Kim Anh đang trên hành trình giành quyền thăm, nuôi con của mình. |
Luật pháp là một đường nhưng thực tế là một chuyện không đơn giản tí nào, nói gì thì nói, người phụ nữ vẫn còn chịu rất nhiều thiệt thòi oan ức. Nếu gia đình chồng cũ có tiền, có quyền thì việc đấu tranh với họ rất gian nan, dù một người phụ nữ bản lĩnh, mạnh mẽ cũng khó lòng xoay chuyển được mọi việc theo ý”.
Đọc những dòng chia sẻ này của đàn chị trên Facebook, ca sĩ Nhật Kim Anh - người từng sống 5 năm trong nỗi đau đớn dằn vặt khi phải xa con chia sẻ: “Chị Mỹ Lệ nói rất đúng, nhiều phụ nữ đáng thương, đau khổ, bất hạnh trong cuộc hôn nhân của mình mới chọn giải pháp ly hôn. Không ai muốn xa con, rời bỏ con mình cả. Chỉ có những người mẹ yêu thương con tha thiết, hay những người từng chịu đựng nỗi đau xa con mới hiểu hết nỗi đau này.
Khi thấy tôi vật vã, đau đớn trong hành trình giành quyền nuôi con, nhiều người đã lên tiếng ủng hộ. Nhưng cũng có một số người nói: Chỉ một đứa con thôi mà, tranh giành làm gì, đẻ đứa nữa mà nuôi. Nói như vậy để thấy rằng xã hội vẫn có nhiều người không hiểu thấu được nỗi đau của người trong cuộc. Tôi cũng đâu có muốn giành con, nếu không vì bị nhà chồng gây khó dễ, ngăn cản tôi đến thăm đứa con mình rứt ruột sinh ra và nuôi lớn…”.
Hiện, ca sĩ Nhật Kim Anh đang trên hành trình giành quyền thăm, nuôi con chính đáng của một người mẹ. Trong thời gian qua, nhiều người cho rằng Nhật Kim Anh vì sự nghiệp mà bỏ con mình. Nhưng ít ai biết đằng sau đó là cả một câu chuyện đau lòng.
“Mỗi ngày tôi đều ôm con trong vòng tay, cùng con ngủ những đêm dài, dù cuộc hôn nhân đầy đau đớn nhưng vì con mà tôi chịu đựng. Ấy vậy mà tôi đột nhiên bị dứt khỏi con, như sợi dây kết nối bỗng chốc đứt lìa. Tôi từng hoảng loạn, hụt hẫng như phát điên", Nhật Kim Anh chia sẻ.
Người hâm mộ cũng như những người mẹ có hoàn cảnh như Nhật Kim Anh từng dõi theo nữ ca sĩ nhiều năm đều thấy thương cảm cho cô. Nhiều người ủng hộ nữ ca sĩ theo đuổi đến cùng để đòi được quyền lợi cho mình và mong cô sớm được đoàn tụ cùng con.
Ca sĩ Mỹ Lệ cũng lên tiếng về trường hợp bé 8 tuổi bị bạo hành đến chết. Theo cô, người mẹ của bé đã phải chịu nỗi đau phải xa con sau ly hôn, giờ lại chịu thêm nỗi đau bị mất con và những ám ảnh con bị hành hạ đến chết. Thế nhưng một số người còn nhẫn tâm lên án người mẹ của bé.
“Cái chết thương tâm của bé gái làm rúng động lương tri của con người trong mấy ngày qua, chắc chắn đã vượt ngưỡng chịu đựng của một người mẹ! Ai có thể xoa dịu nỗi đau đó? Không ai cả! Để con chết trong đau đớn tột cùng, chết vì nhục hình tra tấn kéo dài thì người mẹ nào cũng sống mà như đã chết vì ăn năn dằn vặt, chắc chắn không bao giờ có thể tha thứ cho chính mình.
Người mẹ ấy đã quá đau đớn, không an ủi vỗ về được cho cô ấy thì thôi, xin đừng trách cứ phán xét một ai đó quá đơn giản, hãy đứng trong hoàn cảnh người ta để thông cảm”.
Mỹ Lệ viết: “Xã hội hiện nay còn nhiều hoàn cảnh trái ngang, nhiều phụ nữ đáng thương trong cuộc hôn nhân của mình. Họ không thoát ra được và lãnh những hậu quả rất thảm khốc! Hãy có cái nhìn sâu sắc thấu đáo để có thể hiểu và thương hơn những thân phận đó! Và hãy lên tiếng mạnh mẽ để giành lại sự công bằng, công lý cho người yếu thế…”.
Nhật Kim Anh cũng cho biết, từ khi vụ án mạng xảy ra làm xôn xao dư luận, cô càng lo lắng hơn. Khi đọc dòng chia sẻ của Mỹ Lệ, cô càng quyết tâm hơn để đấu tranh đòi quyền lợi được ở bên cạnh và chăm sóc con.
Linh Anh

Bị chỉ trích bênh ‘dì ghẻ’ đánh bé 8 tuổi tới chết, chuyên gia giáo dục nói gì?
"Tôi không bênh vực thủ phạm, nói thế là không đúng. Tôi thương và tiếc cho sự sai lầm của cô gái và bố mẹ họ, chứ không phải tôi thương khi họ phải trả giá vì sai lầm của mình”, bà Tô Thuỵ Diễm Quyên nói.
" alt="Mỹ Lệ thông cảm với nỗi đau xa con của Nhật Kim Anh"/>
Mỹ Lệ thông cảm với nỗi đau xa con của Nhật Kim Anh

Nghĩa trang liệt sĩ quê tôi.Những người ở đây sinh thời ở những vị trí khác nhau, tuổi tác khác nhau,... nhưng giờ đây, họ nằm trong những ngôi mộ vuông vức đều nhau.
Chuyện đời họ chỉ còn những mảnh vụn trong tâm tưởng của một vài ai đó. Tôi nhớ trong một cuốn phim, người bạn trai biết mình sắp chết, nói: "Em nói bố vẫn sống trong tâm trí của em mà. Rồi anh cũng sẽ như vậy thôi". Cô gái mới òa khóc mà rằng: "Tâm trí con người bé nhỏ lắm, sự thật là em chẳng nhớ nhiều về bố nữa rồi".
*
Mỗi bận cúi người thắp hương, phút rất lặng, tôi lại lén nhìn ba. Hình dung hiện lên trước mắt tôi những đường nét khắc khổ, mái đầu bạc lấm tấm còn tay đã bắt đầu trổ đồi mồi.
Người đàn ông này từng cầm súng thời loạn ly khói lửa. Bắp đùi ông đến giờ vẫn hằn nguyên vết đạn thù. Cả một đời, ông đã sống và giữ đúng những phép tắc bản ngã của mình.
Tôi biết ba gây nhức nhối cho nhiều người lắm. Đơn giản là ông không thích đứng trong guồng quay chung. Thành ra, ông gây nhức nhối, cứ thế hơn nửa đời người. Ông hưu không sớm, chẳng muộn, đã là thành công lớn.
Có một người đã thù hằn ba sâu sắc. Người này, tôi vẫn nhớ. Đó là một người đàn ông với khuôn mặt dữ dằn, ánh nhìn sáng quắc, trông tưởng chừng như cương nghị. Trong ký ức tuổi thơ vụn vặt mơ hồ, tôi nhớ ông khi ấy vẫn còn là một thanh niên, thường chơi bóng chuyền mỗi chiều trong sân trường chính trị cũ, cạnh mấy khu nhà tập thể. Ông cùng ba tôi đập bóng, ghi điểm, vỗ tay nhau cười vang sảng khoái. Tiếng cười của những người đàn ông. Tôi ước gì mọi thứ sẽ mãi mãi tinh khôi như vùng ký ức đó.
Rồi tôi lớn lên, đi khỏi quê hương, nơi chất chứa cả một bầu tuổi thơ trong lành. Đến khi đi xa rồi nhìn lại, quê hương chỉ còn là vùng ký ức đau buồn mà mỗi lần nhớ lại, bên tai tôi hãy còn văng vẳng nghe lời thề cay độc "thù cha con trả".
Năm 2016, tôi đọc thông tin một sự kiện tiêu cực. Nửa đêm nơi đất khách quê người, tôi vùng dậy khỏi chăn vì đau nửa đầu. Tôi mê sảng trong tưởng tượng ba sẽ rơi vào hoàn cảnh của bản tin ban sáng cùng tiếng cười hỉ hả, sung sướng lẫn độc ác của cộng đồng.
*
Ông trở về nhà, mở văn phòng luật sư và làm vườn. Mỗi sớm mai thức dậy, ông lại đàn cho mẹ hát như hồi mẹ còn con gái; buổi trưa sẽ nấu một bữa thật ngon còn buổi tối cùng mẹ tôi xem TV, thỉnh thoảng bật đài nghe xem con trai họ nói gì trong một talkshow phát thanh.
Ba là số rất ít người về hưu không ẩn ức; không bộc lộ, trút xả những thù hằn, hờn căm, đay nghiến, chì chiết lên cuộc đời này.
 |
|
Khi chắc chắn rằng "viễn cảnh" đó sẽ không thể trở thành sự thực được nữa, tôi thôi những giấc mơ ám ảnh tiêu cực, dù câu chuyện người chết mang theo những bí mật và tiếng cười cay nghiệt của đồng loại xuống mồ vẫn đeo đuổi tôi một thời gian dài. Thỉnh thoảng, tôi nghe người xung quanh bình phẩm về đồng loại mà không rõ là họ đang cười hay đang than khóc, la hét, rền rĩ nữa.
Vài năm trước, ba và mẹ tôi đi đám tang của người ấy - người đã cay độc thề rằng "thù cha con trả". Ông lìa trần vì ung thư gan dù nhỏ hơn ba tôi 20 tuổi. Đám tang của ông diễn ra như bao đám tang ở đây. Người miền Tây chúng tôi hằng tin rằng "nghĩa tử là nghĩa tận". Chết là hết. Tội nghiệp bao nhiêu cũng trôi theo dòng Vong Xuyên.
Ba tôi vẫn thế, không bình phẩm bất cứ điều gì. Vì hơn thảy lời lẽ trên đời, cách ông gìn giữ lý tưởng đến cùng khiến tôi luôn thấy mình bé mọn. Đến hôm nay, khi tôi vẫn hiểu đời đầy bon chen ích kỷ và mình đủ bản lĩnh trong vòng xoay đó, thì về nhà, đứng trước ba, tôi vẫn cứ bé mọn, giản đơn.
Rồi trong giấc mơ nào, tôi bỗng thấy lại dưới nắng chiều nhợt nhạt, người đàn ông kia khi ấy vẫn còn là thanh niên, cùng ba tôi giữa sân trường chính trị đập bóng, ghi điểm, vỗ tay cười khà khà sảng khoái. Dãy nhà tập thể năm xưa dẫu nhuốm bụi thời gian nhưng chẳng thể phai mờ.
Vì tôi biết ở đây, tôi đã tìm thấy tôi của một thời trong trẻo.
Sau loạt bài "Cha mẹ trong tim tôi", Ban Đời sống sẽ đăng tải các bài viết chủ đề "Thanh xuân của chúng ta". Mời độc giả gửi bài viết phù hợp về email: bandoisong@vietnamnet.vn. Trân trọng! |
Sang Lê

Cha tôi ngồi trên đống rơm
Ông lão cởi trần ngồi trên nóc đống rơm. Không biết, trong đầu ông lúc ấy đang nghĩ những gì, ngoài những điều ông ghi chép vào trong cuốn sổ mà sau này tôi đã được đọc...
" alt="Cách ba đối diện với 'người thù hằn' dạy tôi bài học sống"/>
Cách ba đối diện với 'người thù hằn' dạy tôi bài học sống

- Suốt hai tuần nay vợ chồng tôi cãi vã không ngừng và ngày càng ầm ĩ, không biết đến khi nào mới kết thúc. Nếu tình hình này cứ mãi tiếp diễn, tôi chắc phải suy nghĩ đến việc ly hôn.Hiện tại tôi có một việc rất đau đầu xin nhờ chuyên gia tư vấn:
Chuyện là 2 vợ chồng tôi đều là viên chức nhà nước, vợ tôi là giáo viên mầm non còn tôi là nhân viên kỹ thuật, nên thu nhập không đáng bao nhiêu.
Hiện tại vợ chồng tôi đã có 2 nhóc, cháu lớn đang học lớp 7, cháu bé chuẩn bị vào lớp 1. Với mức thu nhập của hai vợ chồng chỉ khoảng 10 triệu/tháng thì cuộc sống gia đình nhỏ của tôi ngày càng khó khăn, trong khi có đủ thứ phải chi tiêu…
Vì vậy vợ tôi bàn với tôi là mở quán trà sữa để tăng thêm thu nhập. Mấy tháng đầu vì chưa quen khách, tình hình buôn bán có vẻ ế ẩm. Nhưng vợ tôi quyết tâm lắm, bảo cố gắng một vài tháng nữa chắc sẽ ổn hơn. Đầy người chỉ bán hàng lặt vặt mà mua được nhà Hà Nội đấy thôi nên phải kiên trì. Tôi thì không nghĩ vậy, bán thì chẳng kiếm được bao nhiêu, chỉ tổ mệt thân, rồi mỗi tối phải chịu cảnh ngồi vỉa hè mà hít khói bụi, rồi những hôm mưa gió, lại có lúc bị dân phòng đuổi, kiếm thêm được vài đồng, chẳng ích lợi gì, thà dành thời gian đó chăm sóc gia đình, con cái còn tốt hơn.
 |
Vợ tôi muốn mở quán trà sữa đế kiếm thêm còn tôi thì không đồng ý dẫn đến mâu thuẫn trong gia đình. (Ảnh minh họa)
|
Vợ tôi thì kiên quyết bám trụ, bảo tuy mệt nhưng mà vui, với lại có thêm thu nhập để ổn định cuộc sống, có thêm tiền lo cho con ăn học... Chỉ vì thế thôi mà vợ chồng tôi đâm ra xích mích, cãi vã. Tôi nói mãi mà vợ không hiểu, tôi chỉ thấy cô ấy quá tham vọng, tham tiền, trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tiền thôi.
Vả lại việc buôn bán đi sớm về khuya ảnh hưởng đến bố mẹ tôi. Ông bà đã già, sức khỏe không được tốt cần nghỉ ngơi sớm nhưng vợ chồng tôi bán hàng về muộn lạch cạch cửa các cụ không ngủ được. Tính người già nếu con cái chưa về hết thì khó ngủ, cửa nẻo không an tâm, rồi lo lắng việc này việc kia.
Rồi những xung đột giữa bố mẹ và vợ tôi. Bố mẹ tôi khá khó tính và hay để ý việc nhỏ, trong khi vợ tôi không khéo trong nói năng giao tiếp dẫn đến mâu thuẫn. Những việc nhỏ tích tụ lại, lời ăn tiếng nói không lọt tai, khiến bố mẹ chồng và nàng dâu bằng mặt mà không bằng lòng. Mặc dù tôi đã cố chỉnh sửa, sắp xếp khi có việc cần trao đổi với bố mẹ, cảnh báo vợ, diễn đạt thay ý kiến của vợ với bố mẹ, nhưng cũng không tránh hết được. Trong mắt bố mẹ, tôi là người chồng quá chiều vợ, dễ dãi, để cho cô ấy dần không coi trọng bố mẹ nữa. Còn trong mắt vợ, tôi lại là người chồng nhu nhược, nghe lời bố mẹ mà mạt sát vợ.
Những xung đột trong gia đình đã đủ đau đầu rồi, vợ tôi lại còn suốt ngày chỉ trích tôi về tiền. Tôi biết mình không tài giỏi gì, không lo được cho vợ con được bằng chồng người ta, nhưng cũng không phải đến mức quá nghèo khổ, vất vả để suốt ngày cô ấy ca thán, than thân trách phận.
Rồi việc cô ấy đòi mở quán trà sữa tôi đã can ngăn vì không muốn vợ phải vất vả đi sớm về khuya mệt mỏi. Đến mấy hôm trước thì tôi không phụ giúp cô ấy dọn quán nữa mà hết giờ làm là về nhà, mặc cho cô ấy xoay xở, mục đích cũng là để cô ấy thấy vất vả mà từ bỏ. Mở quán có rất nhiều việc, đồ đạc lỉnh kỉnh, một người không xoay xở kịp, rồi lúc đông khách, thuê người thì không đủ tiền đề trả. Vì thế vợ tôi giận tôi lắm.
Hôm ấy lúc cô ấy về nhà đã là hơn 11h đêm. Trông thấy tôi, cô ấy mắng xối xả vào mặt tôi nào là đồ bất tài, không nuôi nổi vợ con, đã thế còn không giúp đỡ vợ, về nằm phưỡn ở nhà mặc kệ vợ vất vả hàng quán. Rồi không biết xấu hổ với các con, để con thua bạn kém bè…
Tôi điên tiết đã cho cô ấy một bạt tai. Điều tôi không thể ngờ là cô ấy tát lại tôi ngay trước mặt bố mẹ tôi, bảo tôi là thằng vũ phu, đồ hèn, chỉ biết an phận thủ thường, không đáng mặt đàn ông. Rồi cô ấy vào phòng đóng cửa, ngồi khóc dấm dứt suốt cả đêm.
 |
Vợ tôi lại là người không khéo ăn khéo nói dẫn đến mâu thuẫn giữa bố mẹ chồng và nàng dâu ngày càng căng thẳng. (Ảnh minh họa) |
Bây giờ trong mắt cô ấy bố mẹ và tôi là những người o ép và xét nét, khiến cô ấy trở thành người bất hạnh, phải sống nhịn nhục. Còn bố mẹ tôi chứng kiến cảnh con dâu đánh chồng thì thất vọng lắm và các cụ cho rằng đây là kết quả của việc tôi để vợ leo lên đầu.
Giờ tôi nên làm thế nào? Đã có lúc tôi nghĩ đến việc ly hôn để vợ tôi muốn làm gì thì làm. Nhưng nghĩ lại tội cho hai đứa con nên chưa dám quyết định.
Minh Thành(Hưng Yên)
Chuyên gia tư vấn:
Chào anh, câu chuyện của anh giống với rất nhiều câu chuyện chúng tôi đã từng chứng kiến, vợ chồng hục hặc, cãi vã nhau vì tiền, rồi mâu thuẫn giữa bố mẹ chồng và nàng dâu.
Có rất nhiều cặp đôi sau khi kết hôn phải đối diện với cơm áo gạo tiền, người chồng lại không kiếm ra nhiều tiền, người vợ thì vì khó khăn vất vả mà suốt ngày cằn nhằn, dẫn đến mâu thuẫn rồi chán chường và cuối cùng là dẫn nhau ra tòa ly hôn. Vợ chồng anh liệu có phải đang đi theo cái vòng luẩn quẩn đó mà sắp đánh mất hạnh phúc gia đình. Hạnh phúc của vợ chồng anh có phải đang do đồng tiền quyết định hay không?
Vẫn biết kinh tế luôn là vấn đề đau đầu của nhiều cặp vợ chồng, khi con cái càng lớn thì chi tiêu càng nhiều, dù sao hai vợ chồng anh đều có công việc ổn định và thu nhập hàng tháng. Dù còn nhiều khó khăn, chi tiêu phải co kéo nhưng vẫn có thể khắc phục được.
Hiện tại cả hai vợ chồng anh đều là công chức, hàng tháng chỉ có một khoản lương cố định chứ không có khoản thu nhập thêm nào khác, thì anh chị cần phải tính toán hợp lí cho các khoản cần chi tiêu hàng tháng. Người ta bảo: “Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm”, có nhiều tiêu nhiều, có ít tiêu ít tùy theo điều kiện của mình.
Do áp lực về kinh tế, vợ anh đã mở quán trà sữa để kiếm thêm. Buôn bán thì cũng tùy duyên từng người, có người bán đắt hàng, có người lại kém may mắn hơn nên thời gian đầu gặp khó khăn là chuyện đương nhiên.
Anh không muốn vợ vất vả, không muốn vợ mở quán nữa thì cũng nên nói để vợ hiểu, rồi cùng bàn bạc tìm cách tháo gỡ chứ không nên lẳng lặng bỏ mặc vợ tự xoay xở với hàng quán, nhất là phụ nữ phải ở bên ngoài lúc đêm hôm.
Vợ chồng cùng nhau san sẻ, gánh vác công việc gia đình thì việc gì cũng sẽ thành công. Các cụ ta vẫn có câu “Thuận vợ thuận chồng tát bể Đông cũng cạn”. Anh là chồng, là người đàn ông trụ cột trong gia đình thì cũng nên gánh vác chia sẻ với vợ về vấn đề kinh tế. Việc có tiếp tục duy trì quán trà sữa nữa hay không vợ chồng anh cũng nên bàn bạc kĩ với nhau. Anh cũng có thể tìm và nhận thêm các công việc phù hợp với khả năng của mình để làm thêm. Các khoản chi tiêu cá nhân thì nên tiết kiệm tối đa dành lo cho gia đình.
Ngoài ra anh cũng nên dành thời gian cho các con, bảo ban chúng học hành, giúp đỡ vợ các công việc nhà để chị ấy đỡ mệt mỏi, căng thẳng.
Còn mối quan hệ bố mẹ chồng và nàng dâu không phải gia đình nào cũng thuận hòa, êm ấm. Việc vợ chồng anh đánh cãi nhau trước mặt bố mẹ là không đúng. Cả hai người cần phải kiềm chế cảm xúc, không nên để những xích mích giữa hai vợ chồng ảnh hưởng đến bố mẹ và con cái. Vợ chồng anh cũng nên xin lỗi bố mẹ và nói chuyện để ông bà thông cảm. Anh là người ở giữa thì nên tìm cách dung hòa mối quan hệ giữa bố mẹ và vợ.
Chung quy vợ anh cũng vì áp lực cuộc sống mà thôi. Nhưng tiền thì không biết chừng nào là đủ, và cũng không nên vì thế mà dẫn đến những bất hòa, đau khổ, mệt mỏi rồi nghĩ đến việc ly hôn như anh nói.
Chúc gia đình anh mãi mãi sống thuận hòa và hạnh phúc bên nhau!
Nếu bạn gặp các vấn đề về tâm lý, tình cảm, bạn cảm thấy khó khăn trong các mối quan hệ trong gia đình hay ngoài xã hội. Bạn cần được tư vấn tâm lý, tư vấn tình cảm hay cần tham khảo ý kiến chuyên gia về những vướng mắc trong cuộc sống, bạn hãy gửi mail đến địa chỉ Bandoisong@vietnamnet.vn. Chúng tôi sẽ sẻ chia cùng bạn. |
Ban Đời sống
" alt="Vợ muốn phấn đấu, chồng an phận"/>
Vợ muốn phấn đấu, chồng an phận