Giải trí

Giờ làm việc của điểm giao dịch Mobifone

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-01-19 07:17:36 我要评论(0)

Giờ làm việc của điểm giao dịch Mobifone tại các thành phố lớn(Hà Nội,ờlàmviệccủađiểmgiaodịtrực tiếptrực tiếp mutrực tiếp mu、、

  • Giờ làm việc của điểm giao dịch Mobifone tại các thành phố lớn (Hà Nội,ờlàmviệccủađiểmgiaodịtrực tiếp mu Đà Nẵng, Hồ Chí Minh, Hải Phòng….)
    • Thứ 2 đến thứ 6: 7h30 đến 18h ( có nơi đến 19h, 20h, 22h)
    • Thứ 7 : 8h30 –  16h (có nơi đến 16h30, 17h)
    • Chủ nhật, lễ :  Một số cửa hàng nếu có làm việc sẽ giao dịch từ 8h30 đến 16h (có nơi đến 17h)
    • Các cửa hàng sẽ làm qua trưa không nghỉ nên khách hàng bất cứ lúc nào cũng có thể đến giao dịch trong thời gian làm việc của Mobifone
  • Giờ làm việc điểm giao dịch của Mobifone tại các tỉnh, vùng ngoại ô
    • Thứ 2 đến thứ 6: 7h30 đến 17h (có nơi đến 17h30, 18h30)
    • Thứ 7: 8h30 đến 13h (có nơi làm đến 16h30)
    • Chủ nhật, lễ : Thông thường sẽ nghỉ
    • Các cửa hàng có nghỉ trưa nên khách hàng cần chọn thời điểm giao dịch vào buổi sáng hoặc chiều

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Nhạc sĩ, bác sĩ Nguyễn Hồng Sơn vừa cho ra mắt CD thứ 5 với tên gọi “Có những tuổi 20 như thế” và chuẩn bị tổ chức 2 đêm nhạc tại Hà Nội và TP.HCM.

- Những bài hát trong album “Có những tuổi 20 như thế’’ được ông lấy cảm hứng từ đâu?

Các ca khúc trong album này là lựa chọn trong hơn 50 ca khúc tôi đã viết trong gần 40 năm qua. Chủ đề chính vẫn là tình yêu quê hương, đất nước, cuộc sống, nghề nghiệp và hình tượng người chiến sỹ.

Cảm hứng viết các ca khúc này là từ tực tiễn công việc, cuộc sống đời thường mà tôi đã trải qua.

{keywords}

- Có kỷ niệm nào đáng nhớ trong quá trình sáng tác các ca khúc không thưa ông?

Mỗi ca khúc tôi viết đều là những kỷ niệm đáng nhớ. Như gần đây nhất là 2 ca khúc viết về Trường sa. Trong đó Tạm biệt Trường Sa được sáng tác ngay trên biển, phát sóng trực tiếp trên biển, thời gian từ khi nhận nhiệm vụ viết bài đến khi phát sóng chưa đến 3 giờ...

Khoảng 9 giờ sáng đoàn công tác đang trên hải trình đến khu nhà giàn, Chuẩn Đô đốc Lê Văn Đạo, trưởng đoàn công tác thông bao, VOV muốn phát sóng tường thuật trực tiếp hải trình của đoàn và yêu cầu 1 tiết mục văn nghệ và đặt hàng 1 bài mới nhất. Thiếu Tướng Phạm Văn Dỹ Chính Ủy Quân Khu 7 đề nghị phải cấp tốc có ngay 1 ca khúc để đáp ứng yêu cầu của VOV vì chúng ta là người lính.

{keywords}

Tôi và nhạc sĩ Quỳnh Hợp bắt tay ngay vào công việc, khoảng sau nửa tiếng giai điệu cơ bản đã hoàn thành, chúng tôi mời tốp ca của đoàn văn công Quân Khu I đang trên tàu lên cabi chỉ huy, vừa hoàn thiện lời vừa tập.

11h30 ca khúc Tạm biệt Trường sa hoàn thành. Tốp ca QKI, Chuẩn Đô đốc Lê Văn Đạo, Nhóm phóng viên VOV và hai tác giả, đệm đàn guitare Thiếu Tướng Phạm Văn Dỹ. Đúng 12 giờ ca khúc Tạm biệt Trường sa được phát tróng trực tiếp trên VOV từ giữa biển khơi....

{keywords}

Nhưng điều thú vị nhất là đã trích đưa được lời dạy của Bác vào phần ca từ: “xưa chỉ có đêm và rừng, nay ta có ngày, có trời và có biển...”... nhiều lúc không thể tưởng tượng nổi tại sao lại có thể làm được như vậy...chỉ có thể là “mệnh lệnh từ trái tim”...!?

- Ông có thể tiết lộ gì về 2 đêm nhạc ở Hà Nội và TP.HCM sắp tới?

Nói chính xác là cơ hội nào để có hai đêm nhạc chứ không phải lý do nào thôi thúc thực hiện.

Nhân dịp kỷ niệm 60 năm thành lập Hội Nhạc sỹ Việt Nam, 73 năm thành lập Quân Đội Nhân Dân Việt Nam, 45 năm chiến thắng Điện Biên Phủ trên không và 50 năm tổng tiến công Mậu Thân. Được sự cho phép của Tổng cục Chính trị QĐNDVN, Bộ VH-TT-TT Hội Nhạc sỹ Việt Nam tổ chức chương trình giới thiệu những ca khúc của tôi đến với khán giả.

Đêm nhạc cũng kêu gọi sự ủng hộ của khán giả đồng hành với chương trình “máy thở cho Trường Sa” mà tôi đã thực hiện trong suốt 7 năm qua nhằm nâng cao hơn nữa năng lực khám chữa bệnh cho chiến sỹ, nhân dân và bà con ngư dân.

{keywords}

- Là một nhạc sỹ, nhưng công việc chính lại là bác sỹ - giám đốc một bệnh viện, vậy các bệnh nhân trong bệnh viện có thường xuyên được nghe âm nhạc của ông không? Cảm nhận của họ như thế nào?

Vâng, đó là điều hạnh phúc vì không chỉ đồng nghiệp, bạn bè, người thân ủng hộ, nhiều bệnh nhân nói vui rằng vì thích nhạc của BS nên mới vào BV này nằm. Hạnh phúc hơn nữa là tự nhiên có cuộc điện thoại hoặc tin nhắn: “đang nghe bài hát của Bác sỹ”, hay mỗi khi đi công tác nghe nhạc chờ chuông điện thoại của các chiến sỹ chính là bài hát của mình, cảm xúc lâng lâng... thật khó tả.

{keywords}

- Khi nghe các bài hát trong CD, ít ai nghĩ đó là tác phẩm của một bác sỹ. Vậy điều gì khiến các sáng tác của ông trở nên chuyên nghiệp như vậy?

Thực ra trong ngành y có rất nhiều Bác sỹ viết ca khúc rất hay. Tất cả các kiến thức âm nhạc của tôi là từ phổ thông, tự mày mò học hỏi bạn bè, các đàn anh đi trước và các nhạc sỹ... Có lẽ do sự may mắn do tính chất, nhiệm vụ của công việc được đi nhiều nơi khắp mọi miền tổ quốc, được tiếp xúc với nhiều người, nhiều hoàn cảnh, số phận... được trải nghiệm trong nhiều hoàn cảnh cuộc sống nên đã ghi nhận được rất nhiều mảng, màu chất liệu cho giai điệu và ca từ.

Chính từ những thực tiễn như vây nên cảm xúc rất thật giữa ca từ và giai điệu. Cũng có người đóng góp ý kiến cho tôi là viết thật quá, nếu chau chuốt tí nữa sẽ dễ nghe hơn. Biết vậy nhưng cũng không sửa được.

- Nếu một ngày ông không còn cảm hứng với âm nhạc nữa, liệu có chuyển sang làm thơ, viết văn hay đến với những bộ môn nghệ thuật khác?

Vâng, trong cuộc sống của chúng ta không có gì là không có thể. Cứ làm được điều gì có ích để dâng hiến cho người, cho đời là hạnh phúc lắm rồi.

- Xin cảm ơn ông!

Thúy Ngà

" alt="Nhạc sĩ, bác sĩ Nguyễn Hồng Sơn ra mắt CD thứ 5" width="90" height="59"/>

Nhạc sĩ, bác sĩ Nguyễn Hồng Sơn ra mắt CD thứ 5

Bà Hằng được mẹ cho học nữ công gia chánh từ khi học lớp 2.

"Ngày xưa chưa có tủ lạnh nên sáng đi chợ sáng, chiều đi chợ chiều. Tôi xách làn theo mẹ. Thấy mẹ chọn thịt, chọn rau rồi mặc cả, tôi cũng học được nhiều. Mẹ tôi là người giỏi nấu ăn. Thế nên những thứ mẹ chọn cũng rất kĩ càng", bà Hằng chia sẻ.

Dần dần, bà được mẹ tin tưởng giao tiền tự đi chợ. Mẹ dạy bà cách tính toán sao cho chuẩn từng bữa. Bà phải cân đong, đo đếm sao cho khít để về nhà khỏi bị mẹ mắng và có được mâm cơm ngon. Những hàng chưa quen, mẹ đều dạy bà phải mặc cả. Còn những hàng mua nhiều, biết giá, biết chất lượng bà cứ thế đến rồi mua về. 

Trong nhà, mẹ bà Hằng là người đứng bếp chính. Sau này khi có thêm dâu, mẹ tự tay chỉ việc cho các con nhưng vẫn chưa ai vượt qua được mẹ. Đối với bà Hằng, mẹ là “siêu đầu bếp”.  

Đậu tẩm hành là món ăn thường xuất hiện trong mâm cơm Hà Nội xưa. 

Cũng chính trong căn bếp ấy, bà Hằng học được cách nấu ăn và đặc biệt là cách nấu món ngon Hà Nội. Sau này, khi mẹ tuổi cao sức yếu, ốm bệnh, mẹ thích ăn món gì, bà Hằng đều nấu mang lên. 

Trong khi đó, bố lại người hướng dẫn bà Hằng cách pha chế cà phê. Từ khi lên 8, bà Hằng đã pha cà phê rất thạo. Thi thoảng thấy thèm, bà lén uống sái cà phê của bố. Cũng từ đó, hương cà phê cứ quanh quẩn trong đầu. Và rồi khi trưởng thành, bà coi đó là thức uống không thể thiếu mỗi buổi sáng. 

Đến giờ, nhiều gia đình ở Hà Nội không còn nấu những món cổ truyền nhưng bà vẫn luôn làm để nhắc nhở con cháu nhớ về cội nguồn: thịt thăn làm chả bầu dục, bóng thả, giò rươi, bún riêu, phở… Dù nấu nướng bằng các phương pháp hiện đại, thêm gia vị nhiều hơn nhưng món ăn vẫn giữ được hương vị các cụ để lại. 

Nhớ tiếng rao đêm Hà Nội

Đã bao năm tháng trôi qua, mỗi lần nghe tiếng rao của người bán thức quà đêm, bà Bích Hằng lại cồn cào da diết nhớ về ngày xưa. Đó là cái thời bà còn nhỏ, cả gia đình sống quây quần bên nhau. 

Ai ăn phở đầu bếp Bích Hằng nấu cũng không thể quên được hương vị. 

“Tôi nhớ như in những ngày Hà Nội giá lạnh. Buổi tối, cả nhà ngồi quây quần bên nhau và chờ ăn quà vặt. Những tiếng rao bán đồ ăn cứ văng vẳng ở đầu ngõ. Mẹ lại bảo anh em tôi chạy ra mua vài đồng quà để cả nhà nhấm nháp. Những âm thanh ‘bánh khúc đê’, ‘bánh bao đê’, ‘lạc rang, ngô rang, hạt dẻ… cứ văng vẳng bên tai”, bà Hằng nhớ lại.

Không chỉ nhớ món ăn, bà còn nhớ cả cách rao của người bán hàng rong, nhớ cả hình ảnh họ đội thúng lên đầu đi khắp phố. Tiếng rao ấy khó tả, đặc biệt mà chỉ có người con gốc Hà Nội như bà mới cảm nhận được. 

“Mẹ tôi dặn đi dặn lại phải mua hàng cho những người nào. Mẹ nhớ từng khuôn mặt của người bán, biết cả hoàn cảnh của người ta. Những ai khó khăn hơn, mẹ sẽ mua ủng hộ nhiều hơn. Đó là cách mẹ dạy chúng tôi về lòng nhân ái, biết giúp đỡ sẻ chia”, bà Hằng tâm sự. 

Món ăn đơn giản mà ngon.

Nhớ về Hà Nội những ngày trước, bà ngân ngấn lệ: “Người Hà Nội trong phố hiểu và quan tâm nhau lắm. Dù bình thường mọi người đều đóng cửa nhưng chỉ cần hàng xóm có việc là cả phố ra giúp đỡ. Sự giúp đỡ ấy thể hiện ở việc cho đồ ăn, chia quà, thăm hỏi nhau lúc đau ốm". 

Bà kể tiếp: “Tôi nhớ những bữa cơm gia đình ngồi quây quần cả bà, bố mẹ, 5 anh trai và tôi. Mỗi lần vắng ai, mẹ tôi đều xẻ ra đĩa để phần. Ai bận không về, thức ăn đó lại bày ra mâm. Mâm cơm ngày xưa chủ yếu có đậu phụ tẩm hành, rau muống, lạc rang, trứng… Gia đình nào có điều kiện sẽ bày biện thêm món thịt kho, cá kho, rươi…”.

Bây giờ, chuyện bếp núc trong nhà một tay bà Hằng lo. Nhà ở gần chợ, việc mua bán cũng thuận tiện với bà hơn. Khi đi chợ, bà cũng không cần phải mặc cả bởi những người bán hàng đã coi bà là vị khách thân quen.

Thế nhưng, để bữa ăn được chu đáo, tiện lợi và cũng đỡ phải đi chợ nhiều, lúc rảnh, bà thường chuẩn bị sẵn các nguyên liệu và sơ chế chúng rồi cho vào tủ lạnh. Khi cần hoặc có khách đột xuất, bà chỉ việc mở ra rồi chế biến. "Con dâu tôi hay đùa bị nghiện món ăn mẹ nấu và cũng bị nghiện luôn cà phê pha phin của mẹ”, bà cười tâm sự. 

Để không quên nếp cũ, mỗi tuần gia đình bà Bích Hằng đều tập trung con cháu để ăn uống một lần. Những bữa ấy, bà lại tự tay nấu các món ăn Hà Nội xưa. Cả nhà sum vầy bên nhau, đó là giây phút đầm ấm, hạnh phúc nhất. 

Ảnh: Nhân vật cung cấp

" alt="Nữ đầu bếp kể chuyện đi chợ ngày xưa, nhớ da diết tiếng rao đêm Hà Nội" width="90" height="59"/>

Nữ đầu bếp kể chuyện đi chợ ngày xưa, nhớ da diết tiếng rao đêm Hà Nội