Nhận định, soi kèo Sabail vs Zira, 18h00 ngày 22/1
本文地址:http://asia.tour-time.com/html/306c198991.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Iran vs Uzbekistan, 23h00 ngày 25/3: Nối gót Nhật Bản
Nhà vợ tôi có 4 chị em gái, vợ là út. Các chị đều xinh đẹp và lấy chồng giàu có. Mỗi lần về quê ngoại, các anh chị đều đi ô tô riêng trong khi vợ chồng tôi lọ mọ đi xe khách.
Chúng tôi cũng không biếu được bố mẹ nhiều tiền bởi lương hai đứa chỉ nhàng nhàng, đủ chi tiêu trong gia đình.
Nhiều lúc thấy cảnh anh chị giàu có, tôi cũng tự trách mình không làm vợ mở mày mở mặt. Cũng may, vợ luôn ủng hộ tôi, không câu nệ tiểu tiết.
Tuy chúng tôi không giàu bằng anh chị, nhưng cũng may mắn hơn nhiều người khác. Cưới nhau được 6 năm, thấy cảnh đi thuê nhà vất vả, chúng tôi bàn nhau vay mượn thêm để mua một căn chung cư trả góp nhỏ xinh. Hai vợ chồng từ đó càng vun vén, tiết kiệm từng nghìn.
Dù khó khăn nhưng tôi chưa từng quên trách nhiệm với gia đình đôi bên, nhất là nhà ngoại. Vợ tôi luôn nhắc, bố mẹ cô ấy không có con trai nên chỉ mong nhờ vào con rể. Nhà có công to việc lớn hay bố mẹ ốm đau, các con rể đều phải cáng đáng. Bao lâu nay, tôi chưa từng quên lo lắng cho bố mẹ vợ.
Mấy năm nay sức khỏe bố mẹ yếu hơn, tôi thường động viên vợ về quê nhiều để thăm ông bà. Lần nào tôi cũng đưa các cháu về để ông bà vui vẻ. Mấy lần bố vợ ốm đi viện, bố gọi các anh chị ở gần hơn nhưng họ đều bận. Tôi là người cuối cùng được ông gọi, nhưng tôi luôn cố gắng gác lại mọi công việc để chăm sóc bố.
Vài năm trở lại đây, Tết ở nhà bố mẹ vợ càng vắng vẻ hơn. Ngày Tết, mỗi người về một hôm vì không thể hẹn nhau như trước. Ai cũng có việc riêng, người thì bận làm, người bận đi chúc Tết. Nhưng vợ chồng tôi, năm nào cũng vậy, cứ 27 Tết là về quê ngoại, sắm sửa cho ông bà.
Và đặc biệt năm nào tôi cũng sắm cho bố một cây quất Tết. Năm đầu bố chê cây quất xấu, quả không nhiều. Tôi chỉ cười trừ. Năm thứ hai, bố tỏ vẻ thích cây đào của anh rể lớn hơn. Dù bố không ưng món quà của tôi cho lắm, nhưng tôi cho việc mua quất Tết cho bố mẹ vợ là trách nhiệm của mình.
Đến năm thứ 5, tôi đã rút được kinh nghiệm và mua được cây hợp ý bố hơn. Nhìn cách bố cười mỉm khi ngắm cây quất Tết, tôi có cảm giác ông khá hài lòng.
Năm nay, tôi chưa thể về quê vợ đúng 27 Tết. Chưa thấy tôi về, bố gọi điện lên bảo: “27 Tết rồi chưa về sắm quất cho bố hả con? Về nhanh không bố tự đi sắm đấy nhé. Bố quen ngắm quất Tết con mua rồi, giờ không có, bố thấy thiếu thiếu. Quất của con ấm cửa ấm nhà”.
Câu nói nửa đùa nửa thật của bố vợ khiến tôi xúc động, cảm giác mình thực sự được ông ghi nhận. Có lẽ trong lòng ông đã có vị trí cho chàng rể út nghèo này từ lâu, chỉ là ông không muốn nói ra.
Độc giả Nguyễn Mạnh (Hà Nội)
Cây quất Tết khiến bố vợ thay đổi thái độ với con rể nghèo
Trong những lần đến nhà anh, tôi quan sát thấy mẹ anh nhắc nhở từng chút, từ chuyện quần áo đến xe cộ, từ chuyện ăn uống đến công việc... Thậm chí, có những điều mẹ nói khiến tôi có cảm giác anh chàng này như cậu bé chưa trưởng thành. Trong khi đó, anh hỏi han mẹ đủ thứ, từ chuyện nhỏ nhất trong nhà đến quyết định lớn.
Tôi bắt đầu lo ngại về việc sẽ cưới một anh chồng nghe mẹ nhiều hơn tham khảo ý kiến của vợ. Anh trấn an tôi không phải lo lắng về chuyện đó. Vì khi sống riêng, hai đứa tự giải quyết mọi việc, không cần đến bố mẹ chỉ dẫn.
Sau khi cưới, chúng tôi sống tại căn hộ chung cư do nhà chồng cho. So với nhiều bạn bè khác, cuộc đời tôi có vẻ êm đềm khi có chồng hiền lành, nhà cửa ổn định, công việc không vất vả, thu nhập dư dả.
Nhưng cuộc sống êm đềm có lẽ chỉ kéo dài được vài tháng. Mẹ anh đến nhà tôi mỗi ngày, chỉ đạo từ chuyện ăn uống đến sắp đặt đồ đạc, từ chuyện lời ăn tiếng nói đến dọn dẹp nhà cửa... Bà nhúng tay vào mọi việc khiến tôi thực sự mệt mỏi.
Chồng tôi không dám phản đối những việc làm này của mẹ vì sợ mất lòng. Anh cho rằng, bố mẹ giúp đỡ tiền bạc và nhà cửa nên không dám làm trái lời. Mỗi khi cần đi đâu, làm gì, mua sắm đồ đạc, anh đều gọi điện tham khảo bố mẹ sau khi tôi đã quyết định. Có những lúc anh tự ý thay đổi quyết định của hai đứa vì bố mẹ không ưng ý.
Một vài lần đã khó chịu, chuyện này lặp đi lặp lại càng làm cho tôi không hài lòng. Những lúc vợ chồng tôi cãi nhau, hai đứa không nói chuyện, anh lại gọi điện thoại về nhà kể cho mẹ. Mẹ chồng tôi sẽ gọi cho tôi để khuyên bảo, răn dạy hoặc đến tận nhà cố gắng giảng hòa.
Tôi nghĩ chuyện cãi nhau của vợ chồng trẻ là bình thường. Chúng tôi không nhìn mặt nhau, không phải là để ly hôn mà hai đứa có thời gian tĩnh tâm sau mỗi lần mâu thuẫn.
Sự can thiệp quá sâu của mẹ chồng càng khiến cho các mâu thuẫn không những không dứt mà còn phức tạp hơn, suy nghĩ theo chiều hướng xấu trong mọi chuyện.
Đỉnh điểm của mọi chuyện là sau chuyến công tác xa nhà, khi anh trở về, không hiểu mẹ chồng đã nói gì mà ông xã ghen tuông bóng gió, nghĩ vợ có nhân tình. Tôi khẳng định không có, còn chuyện đưa bạn bè về nhà ăn uống là bình thường. Có lẽ mẹ chồng thấy tôi và bạn bè ăn uống tại nhà nên nghi ngờ, bắt đầu phóng đại sự thật.
Từ những lời nói của mẹ chồng, mâu thuẫn của hai vợ chồng cứ âm ỉ. Chúng tôi không còn hạnh phúc, êm ấm như xưa mà luôn rơi vào tình trạng nghi ngờ, cãi cọ nhau.
Tôi cảm thấy cuộc sống hôn nhân ngột ngạt nên dọa anh sẽ ly hôn nếu tình trạng này kéo dài. Anh không níu kéo mà còn buông lời chua chát: "Anh có thể ly hôn vợ nhưng không bao giờ bỏ mẹ đẻ".
Tôi thất vọng vì câu nói của anh. Có thể đó chỉ là suy nghĩ nhất thời, trong cơn tức giận nhưng vợ chồng sống gần 5 năm mà anh vẫn có thể buông những lời cay đắng như vậy, trong mắt anh tôi là ai? Vợ không được coi trọng bằng mẹ của anh?
Hiện tại, mẹ chồng vẫn săm soi mọi thứ và chỉ bảo hai đứa từng chút như học sinh mầm non. Tôi học cách bỏ ngoài tai những lời khuyên nhàm chán để sống một cách thoải mái, không mang thêm những căng thẳng vào người.
Theo Dân Trí
Chồng như đứa trẻ không chịu lớn, tôi dọa ly hôn bị anh nói câu chua chát
Từ khi thằng bé được hơn 2 tuổi, tôi đã có nhiều người đánh tiếng tìm hiểu, có người do mai mối, có người nói thương tôi thật lòng. Nhưng tôi như con chim sợ cành cong, cuộc hôn nhân đầu để lại trong tôi vết sẹo không sao liền miệng. Chồng cũ từng rất yêu tôi, nhưng rồi anh ta rời bỏ tôi không một chút vương vấn.
Yêu đương với tôi giống như một loại cảm xúc không có giá trị thực tế. Thà tôi tập trung vào bản thân, lo cho gia đình, con cái, còn hơn tìm kiếm một người đàn ông xa lạ ngoài kia. Có lẽ những vất vả ngược xuôi đã trải qua khiến trái tim tôi trở nên chai cứng. Tôi thực lòng không muốn bước chân vào hôn nhân thêm lần nào nữa.
Cuộc sống luôn tạo ra những cơ duyên chính tôi không ngờ tới. Trong lần đi xe khách về quê, mẹ con tôi ngồi cạnh một người đàn ông mà kỳ lạ là dù mới gặp, con trai tôi có vẻ mến người ta ngay lập tức. Thằng bé luôn miệng gọi "ba, ba", còn ngồi lên lòng người đàn ông ấy, thơm má rất tình cảm.
Nhìn cảnh đó, tôi chỉ cảm thấy xót xa. Thằng bé thèm khát có bố, nhưng tôi không thể làm gì khác được. Tôi xin lỗi người đàn ông xa lạ này, đưa tay đón con trở lại lòng mình, nhưng anh ta xua tay rất thoải mái, nói tôi đừng ngại vì anh thích trẻ con. Chúng tôi bắt đầu làm bạn với nhau từ đó.
Anh tên là Quang, đã xa quê gần 20 năm nay, hiện có phòng tranh ở TP.HCM, có vợ và con trai nhưng vợ anh qua đời vì bạo bệnh cách đây 3 năm. Anh đưa con trai về quê cho bố mẹ chăm sóc nên rất thường về thăm con.
Qua thời gian tiếp xúc, tôi nhận ra Quang là người tốt. Nhưng khi thấy anh ấy có dấu hiệu thương tôi, tôi tỏ rõ thái độ từ chối để không bước qua ngưỡng bạn bè. Do nỗi đau cũ, cộng thêm khoảng cách địa lý của cả hai, tôi nghĩ mối quan hệ này không đủ cho tôi niềm tin.
Mặc cho tôi từ chối, Quang vẫn không nản chí, thường xuyên liên lạc với tôi, rất chịu khó về quê và qua thăm hai mẹ con tôi. Đôi khi tôi mềm lòng khi nhìn thấy anh có những dấu hiệu đặc trưng của người đàn ông dành cho gia đình.
Anh làm rất nhuần nhuyễn những việc trong nhà như mắc lại bóng đèn, treo thêm cho tôi cái gương lớn, quét lại bức tường đã tróc sơn... Nhưng những điều đó bị tôi gạt ra khỏi đầu ngay lập tức vì tôi cho rằng, đây là việc cơ bản đàn ông thường làm khi muốn tán tỉnh ai đó.
Cho đến khi có một sự kiện xảy ra làm tôi thay đổi. Trong một buổi anh qua thăm tôi, đang mải sửa gì đó nơi giá sách, tất cả đều giật mình bởi tiếng "choang" phát ra từ cái bàn giữa nhà. Hai đứa nhỏ, con tôi và bạn nó, đang tái mặt hoảng hốt nhìn bộ ấm chén và chiếc đồng hồ đeo tay của Quang vỡ tung trên mặt sàn.
Bộ ấm chén không tiếc, nhưng chiếc đồng hồ này của anh rất đắt. Tôi đứng từ xa nhìn vào thấy anh nhẹ nhàng xoa đầu bọn trẻ, ôm chúng lên hai đầu gối dỗ nhẹ gì đó, vì xem ra hai đứa bé này đã sợ đến khóc ra rồi. Tôi chỉ đứng từ xa quan sát, coi xem anh xử lý ra sao.
Nhưng tận lúc chào tôi để đi, anh cũng không nói tiếng nào về câu chuyện vừa xảy ra. Ngay cả cậu con trai của tôi cũng không hé răng kể về chiếc đồng hồ đã vỡ, tôi buộc phải mở lời: "Các con làm rơi vỡ đồ của bác Quang, lại còn giấu là không ngoan. Con cần nói với mẹ để mình xin lỗi và mua đền cho bác ấy".
Con trai lắc đầu nguầy nguậy: "Bác bảo không nên nói với mẹ, vì mẹ biết sẽ áy náy. Cả bác và con đều không muốn mẹ buồn".
Tôi ôm con trai vào lòng, nước mắt ở đâu tự dưng chảy ra không kìm lại được. Tôi cứ ngỡ tôi sẽ vĩnh viễn đóng cửa trái tim mình, vì tôi không còn tin vào tình yêu và hôn nhân. Nhưng gặp được người đàn ông tinh tế và biết nghĩ cho tôi như vậy, tôi lại thấy lòng mình rung động.
Sau cùng tôi đã nhận ra, cuộc đời vẫn luôn dành cho tôi những điều tuyệt vời, nếu tôi luôn suy nghĩ tích cực và sẵn sàng đón nhận yêu thương.
Theo Dân trí
Một người phụ nữ tuổi đã ngoài 40, từng qua một lần đò với "khoản lãi" là 2 đứa con đã viết thư tâm sự.
">Hành động của người đàn ông khiến trái tim băng giá của mẹ đơn thân tan chảy
Nhận định, soi kèo Triều Tiên vs UAE, 01h15 ngày 26/3: Tạm biệt Triều Tiên
Kim bước xuống cầu thang từ tầng 2. Có lẽ Kim cũng đi họp cho cậu nhóc lớp 1 - con trai Kim và chồng cũ của Oanh.
2 người chạm mặt nhau. Kim bối rối quay đi. Oanh nhìn theo giây lát rồi vào lớp. Suốt buổi họp hôm ấy, cô không biết giáo viên của con đã nói những gì. Bao chuyện cũ ùa về.
Ngày đó, Kim là kế toán trong công ty của Trung - chồng Oanh. Oanh từng tiếp xúc với Kim vài lần, trong các bữa tiệc chiêu đãi cuối năm của công ty, hay trong dịp vợ chồng cô tổ chức cho nhân viên đi du lịch.
Kim sắc sảo, ăn nói ngọt ngào. Cô đã có chồng và 1 bé gái xinh xắn. Có đôi lần Oanh thấy chồng mình và Kim nói chuyện rất ăn ý, nhưng cô chẳng mảy may nghi ngờ.
Từ khi Oanh mang bầu bé thứ 2, do mệt mỏi và thường xuyên ốm nghén, cô không còn “tháp tùng” chồng trong các dịp hội hè của công ty. Rồi Oanh sinh nở, nằm ổ, mải lo con cái nên cũng chẳng còn để tâm đến công việc và các mối quan hệ của chồng như trước.
Cho đến một ngày, Oanh vô tình phát hiện hàng loạt tin nhắn yêu đương trong Zalo của Trung. Anh đăng nhập Zalo trên laptop mà quên không thoát trước khi cho cậu con trai lớn mượn máy chơi game.
Oanh như chết lặng khi biết chồng ngoại tình, mà người tình của Trung không ai khác, chính là cô kế toán xinh đẹp tên Kim. 2 người đã mặn nồng với nhau từ lâu. Kim đã ly hôn và về sống trong căn nhà mà Trung mua cho. Đứa con chung của 2 người cũng sẽ chào đời sau vài tháng nữa.
Oanh sốc nặng. Cô rơi vào trạng thái trầm cảm. Nếu không nhờ người bạn thân đăng kí cho Oanh tham gia 1 khóa thiền thì có lẽ cô không thể vượt qua nỗi đau quá lớn đó.
Trở về sau khóa thiền, Oanh soạn đơn xin ly hôn. Trung ký đơn không chút đắn đo. Đám cưới của Trung và Kim diễn ra sau đó ít lâu. Từ cô kế toán, Kim trở thành vợ giám đốc.
Hậu ly hôn, Oanh và 2 con sống trong căn nhà Trung để lại. Oanh đón mẹ từ quê lên, nhờ mẹ chăm con để đi làm.
Ai đó nói: “Thành công là cách trả thù hay nhất”. Oanh cố gắng làm việc gấp đôi để đạt được điều đó. Giờ đây, sau 5 năm nỗ lực không ngừng nghỉ, Oanh đã có vị trí cao trong 1 công ty nước ngoài. Mẹ con cô không còn ở trong căn nhà cũ, mà chuyển sang căn hộ chung cư cao cấp. Oanh cũng sắm được xe hơi xịn. Cô cảm thấy mãn nguyện.
Thi thoảng, Trung đến đón các con đi chơi. Lúc trước, Oanh thường tránh mặt để đôi bên không phải khó xử hay gượng gạo khi nhìn thấy nhau. Lâu dần, Oanh bình thản hơn. Cô đã có thể đối diện với Trung không hờn, không oán. Thế nhưng bỗng nhiên chạm mặt vợ mới của chồng cũ, Oanh lại chạnh lòng.
Cô chợt nghĩ, nếu không có sự xuất hiện của Kim, có lẽ gia đình cô tới nay vẫn an ổn. Nhưng rồi Oanh bật cười, nếu không có sự đổ vỡ, chắc gì Oanh đã tự chủ như bây giờ. Thành công của Oanh, sự vững vàng của Oanh, theo một nghĩa nào đó, có phần nhờ cơ hội đổi thay mà Kim mang đến. Nghĩ tới đây, Oanh chợt thấy nhẹ lòng. Cô rời khỏi buổi họp phụ huynh với nụ cười nhẹ nhõm.
Chạm mặt vợ mới của chồng cũ
Theo đó, CEO 35 tuổi sẽ đảm nhận vị trí uỷ viên hội đồng tập đoàn GoTo và liên doanh xe điện Electrum. Giám đốc điều hành tập đoàn GoTo, Andre Soelistyo, 38 tuổi sẽ đảm nhận trách nhiệm của Aluwi nếu được các cổ đông thông qua tại Đại hội thường niên GoTo dự kiến tổ chức vào ngày 28/6.
“Với vai trò thành viên của hội đồng uỷ viên, tôi vẫn tiếp tục tham gia nhiệm vụ quản lý GoTo về mặt chiến lược, nhưng cũng có nhiều thời gian hơn để khám phá các sở thích cá nhân trong không gian công nghệ”.
Aluwi thành lập Gojek tại Jakarta vào năm 2010 cùng Nadiem Makarim với ý tưởng điều phối các xe giao đồ trong thành phố. Đầu năm 2015, cả 2 ra mắt ứng dụng gọi xe máy trên di động. Soelistyo tham gia Gojek và giữ vai trò chủ tịch công ty trong cùng năm. Hiện công ty này đang cung cấp hơn 20 dịch vụ tiêu dùng khác nhau.
Aluwi và Soelistyo trở thành đồng giám đốc điều hành của công ty gọi xe vào năm 2019, sau khi Makarim rút lui để nhận chức Bộ trưởng trong chính phủ Indonesia. Aluwi trở thành người đứng đầu duy nhất của Gojek khi công ty sáp nhập với Tokopedia năm ngoái.
Trước khi thành lập công ty gọi xe, Aluwi cũng từng là trưởng nhóm thông tin kinh doanh của nền tảng mua sắm trực tuyến Zalora Indonesia.
Vinh Ngô(Theo YahooFinance)
">CEO Gojek rút lui vào hậu trường sau thương vụ IPO đình đám
Mẹ của Goo Hara quay trở về đòi tiền thừa kế sau bao năm bỏ rơi con gái. |
Theo đó, người phụ nữ này khẳng định bản thân phải nhận được 50% tổng số tiền thừa kế 10 triệu USD (hơn 230 tỷ VNĐ) với tư cách là mẹ của nữ ca sĩ quá cố. Cùng với đó, bà đã chỉ định luật sư để theo đuổi vấn đề phân chia tài sản để lại của con gái.
Tuy nhiên, yêu cầu này của mẹ ruột cựu thành viên nhóm KARA lập tức bị bố và anh trai ruột của cô bác bỏ. Cả hai đều cho rằng việc đòi 5 triệu USD là nực cười bởi người phụ nữ này đã bỏ rơi Goo Hara khi cô chưa tròn 10 tuổi.
Bố của nữ ca sĩ đã đi làm việc khắp nơi trên đất nước để kiếm tiền trang trải nuôi dưỡng con gái. Cô và anh trai được bà nội nuôi dưỡng. Anh trai cũng là người giúp đỡ Goo Hara rất nhiều khi cô còn sống. "Bà ta đã bỏ rơi các con của mình khi chúng còn nhỏ. Vậy bà ta có quyền gì để thừa hưởng tiền thừa kế của Hara?", bố của Goo Hara chia sẻ.
Về phần mình, anh trai của giọng ca sinh năm 1991 cũng kịch liệt phản đối đòi hỏi của người mẹ đã bỏ rơi 3 bố con anh, đồng thời đệ đơn kiện bà về vấn đề này. Anh chia sẻ: "Hara chỉ mới 9 tuổi khi mẹ ruột ruồng bỏ chúng tôi. Con bé đã phải sống trong dày vò vì bị mẹ ruột bỏ rơi trong suốt cuộc đời".
Theo pháp luật Hàn Quốc tài sản để lại của cựu thành viên KARA sẽ chia 50/50 cho bố và mẹ ruột. Tuy nhiên, bố ruột của Goo Hara đã nhượng lại 50% tiền thừa kế của mình cho anh trai cô. Do đó, việc phân chia 50/50 khối tài sản 10 triệu USD sẽ diễn ra giữa mẹ và anh trai của nữ ca sĩ.
![]() |
Đám tang của nữ ca sĩ quá cố cũng không có sự xuất hiện của bố và mẹ ruột. |
Ngày 24/11/2019, truyền thông xứ kim chi rúng động thông tin nữ ca sĩ Goo Hara được tìm thấy qua đời tại nhà riêng ở Cheongdamdong, Seoul ngay chỉ sau 6 tuần khi bạn thân cô - Sulli qua đời. Tang lễ của cô được tổ chức tại chính địa điểm tiễn đưa Sulli trước đó là Nhà tang lễ Bệnh viện Severance thuộc ĐH Yonsei sáng 25/11. Trong tang lễ, cả bố và mẹ ruột của nữ ca sĩ đều không tới dự, chỉ có anh trai cô đứng bên linh cữu.
Công Nguyễn
- Nhã Phương tiết lộ hiện tại Trường Giang đang tự cách ly để bảo vệ bà xã và con gái giữa dịch Covid-19.
">Mẹ ruột từng bỏ rơi Goo Hara tranh giành 10 triệu USD tiền thừa kế
友情链接