Triều Tiên phát hiện ra phần còn lại của một máy bay không người lái quân sự Hàn Quốc bị rơi,ềuTiêntuyênbốthuhồiđượcmáybaykhôngngườiláiHànQuốcbịrơgiá vàng hiện nay cho rằng đây có thể là chiếc rải tờ rơi ở trung tâm Bình Nhưỡng.
Hãng thông tấn nhà nước Triều Tiên KCNAngày 19/10 đưa tin, nước này phát hiện ra phần còn lại của một máy bay không người lái (UAV) quân sự Hàn Quốc bị rơi.
"Dựa trên hình dạng, thời gian bay dự kiến, hộp rải tờ rơi gắn ở phần dưới thân UAV...rất có thể UAV này chính là chiếc rải tờ rơi ở trung tâm thành phố Bình Nhưỡng. Kết luận cuối cùng vẫn chưa được đưa ra", KCNAcho biết.
Chính phủ Hàn Quốc từ chối bình luận về sự việc này.
"Nếu hành vi vi phạm lãnh thổ trên bộ, trên không và trên biển của Triều Tiên bị phát hiện và xác nhận một lần nữa, thì đó được coi là hành động khiêu khích quân sự nghiêm trọng chống lại chủ quyền của Triều Tiên và Triều Tiên sẽ tấn công đáp trả ngay lập tức", KCNA cho biết thêm.
Căng thẳng hai bên leo thang kể từ khi Triều Tiên bắt đầu thả bóng bay mang rác qua biên giới sang Hàn Quốc vào cuối tháng 5.
Seoul đáp trả bằng cách khởi động lại chương trình phát thanh tuyên truyền, khiến Bình Nhưỡng tức giận.
Trong những ngày gần đây, Triều Tiên cáo buộc quân đội Hàn Quốc điều khiển UAV bay trên vùng trời Bình Nhưỡng vào các ngày 3/10, 9/10 và 11/10, cảnh báo "thảm họa khủng khiếp" nếu phát hiện thêm UAV nào khác xâm nhập không phận nước này.
Triều Tiên hôm 9/10 tuyên bố sẽ đóng cửa vĩnh viễn biên giới với nước láng giềng phía nam.
Ngày 17/10, Bình Nhưỡng xác nhận việc cho nổ nhiều đoạn trên tuyến đường bộ và đường sắt liên Triều, đồng thời tuyên bố Hàn Quốc là "quốc gia thù địch".
Tôi không hiểu nổi, chồng đến những nơi nhạy cảm ấy làm gì mà lưu lại cả list wifi như vậy
Sau khi thuê phòng, một người bạn của tôi gọi cậu lễ tân, đòi mượn điều khiển điều hòa và ti vi thì chồng tôi nhanh nhảu đáp: “điều khiển ti vi và điều hòa để trong ngăn kéo tủ bàn nhé. Mọi người cứ bật điều hòa cho ấm”.
Tôi như không tin nổi vào tai mình, sự thân thuộc khách sạn và việc anh có thẻ Vip, chỉ có thể giải thích rằng chồng tôi là khách hàng thường xuyên của họ. Nhưng sao chồng tôi lại là khách hàng thường xuyên ở đây được, anh tới đây làm gì? Chân tôi bước trên cầu thang mà đầu óc mông lung hàng nghìn câu hỏi. Tim tôi đập loạn nhịp bởi tôi mơ hồ nhận ra một điều gì đó chẳng lành.
Chắc chắn, chồng tôi có điều gì đó giấu tôi; hoặc tôi đã vô tình quá tin tưởng anh, bỏ qua những thay đổi, những việc làm thường ngày của chồng mình. Tôi đã định hỏi anh để giải tỏa những suy nghĩ mông lung trong đầu nhưng rồi tôi định thần lại và hiểu rằng, nếu tôi có hỏi chẳng đời nào anh thú nhận điều gì đó mà chỉ đưa ra những lý do trời ơi nào đó để giải thích mà thôi.
Thực lòng đêm hôm đó về tôi chẳng thể chợp mắt nổi. Cứ chốc chốc tôi lại quay sang nhìn chồng ngủ ngon lành, tôi cố nhìn anh như để tìm điều gì đó thay đổi khác là mà lâu nay tôi chẳng nhận ra. Nhưng tôi đã hoàn toàn thất bại, tôi chẳng tìm được gì hết. Tôi vớ điện thoại của chồng, định vào mạng đọc báo cho đỡ buồn thì một lần nữa sự tình cờ lại dẫn tôi đến điều tồi tệ.
Tay tôi chạm vào biểu tượng wifi trên điện thoại, nó hiện ra cả list wifi được lưu trên máy. Tôi dò tìm thì nhìn thấy tên khách sạn mà chúng tôi mới thuê phòng cho bạn ngủ. Và còn nhiều wifi mang tên nhà nghỉ, khách sạn khác nữa. Nhìn thấy những điều ấy, tự dưng mắt tôi nhòe nước, tim như có ai bóp nghẹn, tôi quay sang nhìn chồng mà trong lòng đau nhói.
Tôi đã ở cùng anh gần 10 năm trời nhưng giờ đây tôi mới nhận ra, mình chẳng hiểu, chẳng biết rõ về anh như mình tưởng. Tôi không biết chồng tôi làm gì ở những nơi ấy mà lưu lại wifi nhiều đến vậy. Anh có nhà cửa, có cơ quan, có phương tiện đi lại vậy tại sao anh phải lưu trú lại những nơi ấy. Trong mắt tôi anh luôn là con người điềm đạm, chín chắn, đứng đắn là một lòng một dạ với vợ con.
Hơn tất cả, một khách sạn, nhà nghỉ thì có thể bao biện rằng anh quen biết, chứ cả chục nhà nghỉ, khách sạn lưu wifi vào điện thoại thì tôi chẳng tìm được lý do nào giải thích và bao biện cho anh cả. Và công việc của chồng tôi cũng chẳng liên quan gì đến lĩnh vực này, vậy anh đến đây làm gì?
Lòng tôi thổn thức, tim tôi cảm thấy bị tổn thương nghiêm trọng. Tôi muốn dựng chồng dậy để hỏi cho ra nhẽ. Nhưng vì sợ ảnh hưởng con cái nên cố kìm lòng. Vả lại, tôi không muốn nói chuyện với anh khi trong tay tôi chỉ có chừng ấy chứng cứ. Tôi quyết tâm rồi, dù có chuyện gì thì vẫn phải tìm ra sự thật, xem chồng tôi làm gì mà lại quen biết, lui tới những nơi nhạy cảm vậy.
Gần một tuần trôi qua, tôi vẫn chẳng tìm thấy ở anh có biểu hiện, việc làm gì đó khác lạ. Vẫn say mê công việc, ân cần, điềm đạm với vợ con như trước. Tôi đang suy nghĩ, có nên theo dõi chồng không, chứ có vẻ anh là người ngụy trang quá giỏi. Nếu anh đơn giản như bề ngoài thì tôi đã không bị anh qua mặt quá lâu như vậy. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên, tôi nên nói chuyện thẳng thắn hay ngấm ngầm theo dõi anh ấy?
(Theo Công luận)
" alt="Sốc khi điện thoại của chồng lưu đầy tên wifi nhà nghỉ, khách sạn"/>
Tôi luôn là người lạc lõng bởi không thể bắt nhịp với câu chuyện của vợ và anh bạn
Nhiều lần, vợ tôi trách móc, tôi thờ ơ, chẳng để ý đến em hay hờn dỗi khi vợ chồng cãi nhau, em đều mang tâm sự của mình giãi bày với anh bạn. Rồi những lần ấy, vợ chồng tôi được hòa giải bởi anh bạn.
Anh phân tích, chỉ dạy cho tôi cách làm vợ vui lòng, khuyên tôi nên để ý đến tâm tư, tình cảm và quan tâm vợ hơn. Sau những lần đó, tôi thầm cảm ơn vì vợ chồng tôi có một “thuyết khách” tuyệt vời. Nhiều chuyện tôi trước giờ chẳng để ý thì anh bạn tôi cũng tỏ rành. Ở cùng nhau 3 năm nhưng thực lòng tôi cứ nghĩ vợ thích màu hồng, ăn đồ ngọt nhưng chính anh bạn tôi lại quả quyết vợ tôi chỉ thích màu trắng và ăn ngọt vừa.
Điều đó làm tôi ngạc nhiên nhưng tự “mị” lòng mình rằng chắc do quãng thời gian làm chung, anh bạn tinh tế nhận ra điều đó. Cho đến một hôm, qua nhà thăm khi anh ta bị ốm thì vô tình nhìn thấy chiếc áo khoác mỏng đúng là của vợ tôi treo trên cây móc đồ nhà anh. Tôi không tin vào điều mình thấy, nhưng trong lòng rộn lên những nghi ngờ.
Tôi vẫn tỏ ra không có gì trước mặt hai người họ nhưng đằng sau tôi thuê người bí mật theo dõi. Kết quả thu được đúng là điều tôi đang lo sợ, vợ tôi đã ngoại tình. Họ có tư tình với nhau, hai người thường xuyên về nhà anh ta sau 2h chiều. Tim tôi như vỡ vụn, niềm tin, tình yêu trong tôi giờ bay biến hết chỉ còn lại nỗi đau khôn tả.
Tôi thật ngu, có mắt như mù để hai người đó qua mặt dễ dàng. Tôi đến quán, ném những bức hình tôi thu được vào mặt người vợ giả dối. Trong suy nghĩ của tôi, em sẽ xin lỗi, sợ sệt quỳ xuống chân tôi mà xin nhưng sau phút hốt hoảng em lấy lại bình tĩnh mà hét vào mặt tôi đầy căm phẫn. “Phải đấy, tôi và anh G thì sao. Có bao giờ anh biết tôi thích gì, cần gì không? Hay chỉ biết vùi đầu vào công việc để kiếm vài ba đồng bạc lẻ? Anh biết tiền lo cho anh ăn, chơi học thêm bằng nọ bằng kia là ở đâu không? Nó sinh ra từ tiền của anh G đấy.
Đồ ngu, tôi không làm thế sao lấy được tiền của anh ta”. Mỗi lời nói của em như trăm ngàn nhát dao đâm vào tim tôi, tôi đổ sụp xuống vì đau đớn nhục nhã. Không ngờ em phản bội lại tình yêu của tôi cũng chỉ vì những đồng tiền của G.
Nghĩ sao mà em lại nói với tôi những lời lạnh lùng vô cảm tàn nhẫn thế. Tôi vùng chạy ra khỏi quán thì gặp anh ta ở cửa, vẫn điệu bộ giả nhân, giả nghĩa, anh ta hỏi tôi và nói cứ về đi để anh ta khuyên bảo vợ tôi cho. Tôi không thèm đáp lại bỏ đi.
Mấy ngày nay, vợ tôi ở lại quán không về nhà. Tôi không thể chấp nhận việc em phản bội tôi nhưng vẫn thờ ơ, như chẳng có gì. Em không một lời xin lỗi, giải thích cứ như lỗi của tôi vậy. Tôi đã sai từ đâu để em sa ngã, buông thả đến vậy? Có lẽ ngay từ đầu tôi đã sai, sai khi không quan tâm đến vợ, sai khi tạo điều kiện để em tiếp xúc với người bạn đó. Và sai khi có mắt như mù để hai người đó lừa dối, qua mặt dễ dàng.
Chắc mọi người sẽ chửi tôi là thằng hèn, thằng ngu khi biết tôi chỉ cần em trở xin lỗi và hứa với tôi chấm dứt mọi quan hệ với người đàn ông kia sẽ tha thứ, đối tốt với em như chưa có chuyện gì. Nhưng điều tôi mong muốn có thể không khi em là kẻ không biết xấu hổ, không hối cải và như chẳng cần tôi.
Tôi đau đớn vô cùng khi mình quá yêu em, nhưng bất lực không giữ nổi trái tim, hành động của vợ mình. Em cứ im lặng như thế chắc tôi không sống nổi, không lẽ tôi lại xuống nước mở lời với em khi em là kẻ tội đồ? Tôi biết phải làm gì đây? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
(Theo Công luận)
" alt="Đau đớn, ê chề khi vô tình 'dâng' vợ cho bạn cũ"/>
Brian Cox trong vai Logan Roy, nam chính bộ phim Kế nghiệp. Ảnh: HBO.
Mặt trái của giàu có
Nhiều người giàu vật lộn khi không thể tin tưởng người khác, thậm chí cả bạn bè thân thiết. Họ nghi ngờ khi có bất cứ người mới nào bước vào cuộc sống.
Những câu Cockrell thường xuyên nghe được từ người giàu có đó là: "Người ta muốn gì ở tôi?", "Liệu họ có thao túng tôi không?", "Có lẽ họ chỉ làm bạn vì tiền của tôi".
Người giàu có còn phải vật lộn khi không tìm kiếm được mục đích sống. Nhiều người rơi vào trầm cảm khi không thấy động lực để bước ra khỏi giường.
Họ không biết làm gì khi doanh nghiệp tự gây dựng hay được thừa kế có thể vận hành mà không cần đến mình nữa. Khi những nhu cầu cần thiết cho cả quãng đời còn lại đều đã được thỏa mãn, người giàu khó tìm được ý nghĩa và tham vọng trong cuộc sống.
Vì sự nhàm chán đó, những khách hàng của Cockrell phải nỗ lực bước lên nấc thang mới để lấp đầy khoảng trống.
"Hầu hết người tôi gặp đều thích nói về đời sống tình dục hoặc việc họ lạm dụng chất kích thích hơn là phô bày số tiền trong tài khoản. Tiền bị coi là bẩn thỉu và bí mật. Chuyện tiền bạc thật khó nói, chúng bị bao phủ bởi cảm giác tội lỗi, xấu hổ và sợ hãi".
Có quan điểm cho rằng tiêu tiền giúp người ta giải quyết những vấn đề tâm lý, song Cockrell nhận thấy tiền bạc có thể khiến người giàu và cả những người xung quanh họ bị ảnh hưởng rất nhiều.
Người giàu phải cố gắng để thoát ra khỏi sự nhàm chán vì không có mục tiêu phấn đấu.
Vị chuyên gia tâm lý thường xuyên gặp những tình huống tương tự như phim Succession (Kế vị).
Mọi người thích nhân vật chính trong phim, Logan Roy, người có khởi đầu khiêm tốn nhưng đã xây dựng được đế chế truyền thông thành công. Toàn bộ cuộc đời, anh tập trung vào công việc kinh doanh. Tuy nhiên, Roy lại thất bại thảm hại trong việc nuôi dạy những đứa con của mình.
"Quá nhiều khách hàng của tôi nuông chiều con cái để chúng không phải chịu đựng những nỗi khổ như họ trước đây. Kết quả, họ đã ngăn cấm con cái trải nghiệm chính những điều làm nên thành công của mình: biết hy sinh, làm việc chăm chỉ, vượt qua thất bại và biết đứng dậy sau vấp ngã. Điều này có thể khiến đứa trẻ cảm thấy cô lập và kẹt trong chiếc bóng an toàn".
Những đứa trẻ con nhà giàu ít được tiếp xúc với xã hội bên ngoài, chủ yếu giao lưu với bạn bè cùng giới tài phiệt, dẫn đến việc chúng thiếu đi sự đồng cảm.
Thật đáng sợ khi một người sống cuộc đời "không hậu quả": họ có thể cư xử thô lỗ với người phục vụ bàn hoặc tàn nhẫn với chính anh em ruột. Cuộc sống không có quy tắc là điều nguy hại đối với bất kỳ ai.
Những bậc cha mẹ giàu có mà Cockrell thấy thường không chuẩn bị cho con cái trước những thách thức trong việc quản lý tài sản.
Nhiều rich kid đã từng chia sẻ với chuyên gia tâm lý rằng họ chưa bao giờ được cha mẹ nói về tiền bạc, họ không biết mình có bao nhiêu và phải làm gì với nó.
Theo Zing
Nỗi thống khổ của chàng trai thừa kế hàng tỷ USD ở tuổi 23
Trở thành tỷ phú ở tuổi 23 nhưng chàng trai người Singapore lại cho rằng đó là bi kịch cuộc đời anh.