当前位置:首页 > Kinh doanh > Soi kèo góc Liverpool vs Newcastle, 3h15 ngày 27/2 正文
标签:
责任编辑:Bóng đá
Nhận định, soi kèo Kilmarnock vs Rangers, 03h00 ngày 27/2: Tin vào cửa trên
- Từ lúc nghỉ hưu, 7 năm qua chị liên tục xuất hiện trên truyền hình với các bộ phim gây chú ý và đắt show sự kiện. Chưa khi nào thấy NSND Lan Hương sung sức như vậy và cũng không có khái niệm 'về hưu'?
Khi còn công tác ở Nhà hát Kịch Việt Nam, thời gian eo hẹp nên khó theo được các hoạt động ngoài. Mỗi năm, tôi tham gia hai vở diễn trên sân khấu còn lại dành cho truyền hình và điện ảnh. Lúc nghỉ hưu, tôi nói vui với các bạn ở VFC là gọi gì cũng làm. Phim truyền hình thường dài tập mà giờ tôi nhiều thời gian nên dễ thu xếp.
Sau Sống chung với mẹ chồng, tôi được khán giả biết đến nhiều hơn qua màn ảnh nhỏ. Không chỉ đóng phim tôi còn tham gia hoạt động thiện nguyện, an sinh xã hội, nói chung lúc nào cũng bận rộn.
Khi vinh dự được Nhà nước phong tặng Nghệ sĩ nhân dân, tôi mong phục vụ khán giả nhiều hơn chứ danh hiệu không phải để cất đi hay giữ cho riêng mình. Tôi cũng muốn những danh hiệu cao quý đó sẽ dành cho các bạn trẻ xứng đáng. Do vậy, ngoài đóng phim, tôi đi dự các liên hoan sân khấu, truyền hình, phim để ghi nhận sự đóng góp và tài năng của người trẻ.
- Liên tục tham gia các dự án phim mới từ Nam ra Bắc với tiến độ làm cuốn chiếu nhiều áp lực đến người trẻ dai sức còn mệt, có khi nào chị thấy oải?
Đúng là ở tuổi này, để theo được đầu tiên phải có trách nhiệm. Chính trách nhiệm muốn hoàn thành công việc sẽ át hết các yếu tố khác và cho mình năng lượng tích cực.
Cách làm việc của tôi là khi đã nhận lời thì cố gắng làm tốt nhất có thể, không bao giờ gây phiền hà cho người khác. Tôi hay nói rằng tuổi này mà ốm yếu thì đến các con còn chán chứ đừng nói đến đồng nghiệp nên cố gắng chăm sóc bản thân tốt nhất.
Nhân đây tôi cũng muốn nhắn các bạn trẻ nên tránh nhận nhiều vai khác nhau cùng một lúc. Điều này không bao giờ xảy ra với tôi, có thể trong quá trình làm phim sẽ tham gia hoạt động khác chứ không bao giờ đóng vài phim một lúc.
Không chỉ riêng tôi mà những người cùng thế hệ rất ít làm vậy. Muốn nhân vật sâu, người nghệ sĩ bắt buộc phải toàn tâm toàn ý. Tham chạy sô nhiều vai diễn một lúc chắc chắn chất lượng không đảm bảo.
- Chị nói phải chú ý sức khỏe để hoàn thành công việc nhưng chắc chắn cũng chăm sóc sắc đẹp ghê lắm mới giữ dáng ở tuổi ngoài 60 khiến nhiều người mơ ước?
Khi về già ai cũng sợ mập lên, tìm mọi cách ăn kiêng và giữ dáng. Tôi không giữ gìn mà điều độ trong sinh hoạt. Ngày nào cũng ăn 3 bữa cơm nhưng mỗi bận chỉ lưng bát. Thời trẻ hay bây giờ tôi vẫn duy trì tập thể dục để hình thể săn chắc và cơ thể dẻo dai.
- Khán giả quá quen với chị qua hình ảnh những bà mẹ trên màn ảnh, từ ghê gớm như bà Phương (Sống chung với mẹ chồng), bà Hiền (Thương ngày nắng về) tới tâm lý, hiền lành như bà Cúc trong 'Gia đình mình vui bất thình lình'. Trong số các bà mẹ đó, nhân vật nào gần với NSND Lan Hương ngoài đời nhất?
Nhân vật bà Cúc khá gần nên khi đóng vai này tôi không phải diễn gì, trang phục không chỉ giống với những bà mẹ khác mà còn tương đồng với tôi. Còn ngoài đời cũng như trên phim, tôi trông nom, đưa đón cháu thay các con. Tôi thích giúp đỡ con cái khi bận và chăm sóc cháu nội, nó mang lại niềm vui cũng như năng lượng để tiếp tục làm việc. Trong phim, nhà bà Cúc chỉ có 3 thế hệ nhưng nhà tôi đang có 4 thế hệ sống chung.
- Chắc mọi người trong nhà thích chị vào vai bà Cúc hơn là vai bà Hiền hay bà Phương?
(Cười lớn)Hôm ti vi chiếu đến đoạn tôi quát Lan Phương, cháu nội tôi bảo: Sao bà này cứ làm quá lên thế nhỉ!Nó chưa từng thấy ngoài đời tôi cư xử như trên phim nên hơi ngạc nhiên.
- Đi LHP quốc tế Châu Á Đà Nẵng lần này bà nội có sự đồng hành của ông nội chứ? Vì NSND Lan Hương và Đỗ Kỷ thường xuyên cùng nhau xuất hiện ở các sự kiện...
Có chứ! Khi còn công tác, chồng tôi ít có thời gian nhưng giờ hay đồng hành cùng vợ. Gần đây, anh ấy tham gia một phim mới của VFC, vì vướng họp báo nên những ngày cuối mới vào Đà Nẵng.
- Có vẻ như hai anh chị khi nghỉ hưu thì bận rộn hơn?
Cũng có thể và đây là sự may mắn. Tuy nhiên, đó còn là sự cố gắng nữa vì tới tuổi này nhiều bạn bè đã mệt mỏi, lười đi đóng phim. Tôi thấy hạnh phúc khi làm việc với các bạn trẻ. Họ cho tôi năng lượng, tiếp cận sự mới mẻ, hiện đại trong xu thế phát triển nghệ thuật.
- NSND Lan Hương và NSƯT Đỗ Kỷ có nghĩ đến việc lại đóng vai vợ chồng trong bộ phim mới nào đó?
Kể từ Nếp nhàchúng tôi không đóng chung. Hai vợ chồng có thể cùng đi đóng nhưng ở hai dự án, hoặc cùng phim song ở hai tuyến nhân vật khác nhau.
- Do anh chị không được mời vào vai vợ chồng hay do không thích?
Tôi không thích như thế nên nếu nhà sản xuất hay đạo diễn mời thì cũng không nhận lời. Mỗi người cần có cơ hội phát triển riêng. Từ khi lấy nhau, cả hai đã hạn chế diễn trên sân khấu cùng nhau, đóng phim cũng vậy. Khi làm việc độc lập sẽ thoải mái hơn và người nọ góp ý cho người kia được. Tuy nhiên, nếu có phim nào phù hợp, chúng tôi cũng làm thôi. Tôi và anh Kỷ ít kén chọn lắm.
Như bạn thấy, không phải vai nào của tôi cũng là vai chính. Tôi và anh Kỷ cũng vậy, không bao giờ nghĩ đến vai ngắn hay dài, dù có xuất hiện ít thì đó cũng vẫn là vai lớn.
Nhiều người nhận xét khi đóng với các bạn trẻ, có vai xuất sắc nhưng đôi lúc cảm giác diễn chưa hết sức. Đạo diễn muốn chúng tôi thể hiện ở mức độ nào thì sẽ làm ở mức đó. Mình có kỹ thuật tốt hơn, diễn tốt hơn nhưng không phải lúc nào cũng lấn át đồng nghiệp. Đôi khi phải nhường bước cho các bạn trẻ bộc lộ và phát triển tài năng. Đó là trách nhiệm của thế hệ đi trước.
Có người hỏi phim trước thành công có tạo áp lực ở phim sau không? Với tôi khi nhận cứ hoàn thành tốt đã, không bao giờ đặt mục tiêu vai sau phải hơn vai trước. Điều quan trọng mình mang gì tới cho khán giả chứ không phải nhận vai này hay vai kia để nổi tiếng.
NSND Lan Hương trong 'Gia đình mình vui bất thình lình'
NSND Lan Hương tiết lộ lý do không muốn đóng vai vợ chồng với NSƯT Đỗ Kỷ
Chị Hán (xã Hồng Đà, một người có nhiều năm trong nghề) chia sẻ, những người thu mua tóc sợ nhất chính là bị khách hàng ‘ăn vạ’.
Trước mỗi giao dịch, người mua và người bán đều phải thỏa thuận độ dài tóc mà khách muốn bán, giá cả... sau đó mới tiến hành cắt tóc.
Tuy nhiên sau khi cắt, nhiều người bán lại tiếc rẻ hoặc hối hận, quay lại trách móc, bắt đền người mua. Những lúc này, người mua tóc phải tìm cách để thương lượng, tránh xô xát.
Chị Hán nhớ lại: ‘Ở xã Hồng Đà, cũng có người gặp phải sự cố như vậy. Đó là lần cặp vợ chồng anh N. đi mua tóc ở vùng miền núi tỉnh Hòa Bình.
![]() |
Tóc sau khi thu mua, người dân xã Hồng Đà sẽ phân loại, là phẳng để bán được giá cao hơn. |
Sau khi thỏa thuận, một người phụ nữ đồng ý bán nên vợ chồng anh N. tiến hành cắt và trả tiền. Tuy nhiên sau khi vợ chồng anh N đi khỏi, người phụ nữ kia mới thấy hối hận.
Lần sau, một người khác ở xã Hồng Đà đến rao: ‘Ai tóc dài, tóc rối bán đây’ thì gia đình nọ lao ra và chặn đường. Cả nhà quây người mua tóc lại và bắt đền.
Người đàn ông đã giải thích mình không phải là người mua tóc lần trước nhưng nhóm người trên không buông tha. Họ yêu cầu anh phải đền 1 con lợn để dân bản mổ ăn mới cho đi.
Trước sự kiên quyết, hung hãn của nhóm người địa phương, người buôn ở xã Hồng Đà đành phải rút tiền, mua một con lợn đền mới được cho đi.
Chị Huệ (SN 1981, xã Hồng Đà) cũng gặp phải một tình huống trớ trêu khi đi mua tóc.
‘Đó là lần tôi đến 1 tỉnh miền Trung, vào một gia đình nọ, người vợ bán tóc cho tôi với giá 500 nghìn đồng. Chúng tôi thỏa thuận sẽ cắt tóc đến 1 điểm nhất định. Tuy nhiên tóc chị này là tóc xoăn, sau khi cắt đến điểm thỏa thuận thì phần tóc còn lại bị co lên, ngắn hơn so với tưởng tượng ban đầu.
Chị này liền khóc lóc, bắt đền. Chúng tôi nói thế nào chị ta cũng không chịu. Không chỉ vậy, chồng và gia đình chị ta còn vây xe chúng tôi, mang dao ra đe dọa. Nếu tôi không đưa ra 3 triệu, họ sẽ không cho đi. Cuối cùng, sau khi thỏa thuận, chúng tôi phải đền cho họ 1 triệu đồng'.
Tuy nhiên bên cạnh những khách hàng khó tính, người buôn tóc ở Hồng Đà cũng thừa nhận, họ gặp được không ít gia đình nhiệt tình.
Ông Sơn (58 tuổi, xã Hồng Đà) cho biết: ‘Người buôn tóc thường vào các vùng dân tộc, miền núi khó khăn về kinh tế để hỏi mua tóc. Mặc dù thiếu thốn nhưng khi chúng tôi xin nước, xin chỗ nghỉ ngơi, họ đều vui vẻ chia sẻ.
Nhiều người còn chỉ đường chỉ lối, hướng dẫn chúng tôi gặp người có nhu cầu bán tóc trong làng, bản’.
Tóc rối, xấu được mua với giá 3 triệu đồng/kg trong khi tóc dài, đẹp có giá lên tới 6 - 7 triệu đồng/kg.
Nhưng thời hưng thịnh của nghề buôn tóc ở xã Hồng Đà nay đã không còn. Ông Sơn thông tin thêm: ‘Chúng tôi vẫn phải làm thêm ruộng, đi thu mua tóc chỉ là kiếm thêm thu nhập cho gia đình.
Hiện, việc thu mua tóc không dễ dàng do nhu cầu bán giảm hẳn so với trước đây. Có những lần, 2 vợ chồng tôi đi liên tục trong 2, 3 ngày nhưng phải về tay không. Nhiều chuyến mua được tóc nhưng sau khi trừ đi chi phí xăng xe, ăn uống… số tiền lời cũng không còn là bao’.
Tương tự, chị Huệ cũng khẳng định, vào thời kỳ đỉnh cao của nghề, có những đợt, chị đi 5 ngày đã thu mua được 15 kg tóc. Người bán tóc kéo đến nườm nượp, xếp hàng chờ đến lượt để chị cắt tóc. Nhưng ngày nay, người bán không còn nhiều.
Bên cạnh đó, hiện, một mái tóc được người bán hét giá rất cao. Người mua tóc nếu mua được cũng không có lời nhiều.
‘Mấy năm gần đây, các thanh niên hay các cặp vợ chồng trong độ tuổi quy định của xã đều chọn cách đi xuất khẩu lao động thay vì đi thu mua tóc. Bởi nghề này, công việc vất vả, nguy hiểm và không có điều kiện chăm sóc gia đình.
Nguy hiểm đến nỗi nhiều người buôn ở Hồng Đà nói, về nhà mới chắc chắc mình còn sống’, chị Huệ nói thêm.
Xã Hồng Đà có gần 400 hộ làm nghề buôn tóc, lúc đỉnh điểm có tới 200 người xuất ngoại để thu mua tóc. Sản phẩm của họ xuất khẩu ra các nước châu Á, châu Âu…
" alt="Chuyện chưa kể về sự cố của nông dân xuất ngoại buôn tóc"/>Các tác giả quyển sách thực hiện nhiều nghiên cứu để phân tích những khác biệt về chủ đề mọi người thường đùa cợt, cách họ thể hiện sự hài hước một cách tự nhiên nhất. Từ đó, họ chỉ ra 4 phong cách hài hước chính, gồm:
Người dạn dĩ: Nhóm này tin rằng có rất ít chủ đề nằm ngoài giới hạn đùa cợt của họ. Họ không ngại chửi rủa, ngẫu hứng chế nhạo người khác. Họ có thể “mặt dày” đón nhận chỉ trích như cách họ chỉ trích người khác. Trên thực tế, họ thường xem việc trở thành mục tiêu bị đùa cợt là dấu hiệu thể hiện tình cảm.
Người ngọt ngào: Nhóm rất nghiêm chỉnh và trung thực, thường tránh gây chú ý. Họ thích chuyện hài của mình có tính khiêm nhường và được lên kế hoạch. Họ thích câu đùa tinh tế được đan trong bài phát biểu hoặc bài thuyết trình hơn câu đùa ngẫu hứng. Vì nhạy cảm và vui vẻ, nhóm người thuộc phong cách này thường tránh xa những trò trêu chọc có nguy cơ làm tổn thương người khác, đồng thời không muốn trở thành “vật hy sinh” để người khác đùa cợt. Thay vào đó, họ sử dụng hài hước như công cụ để cổ vũ tinh thần những người xung quanh, gắn kết mọi người.
Người nam châm: Họ luôn vui tươi, từ đó nâng cao tâm trạng của mọi người. Họ giữ mọi thứ tích cực, tránh gây tranh cãi hay đùa “vô duyên”. Họ có xu hướng đùa rất nhiệt tình, đôi khi đến mức ngớ ngẩn, luôn sẵn sàng “nhập vai” nếu cần. Nhóm người thuộc phong cách này thường tự bật cười khi kể một chuyện đùa ngốc nghếch. Họ cũng sẽ "hào phóng trao tặng những tràng cười" khi nghe câu đùa của người khác.
Người khó đoán: Họ khác thường hay mỉa mai và đa sắc thái, không ngại vượt quá giới hạn để tạo tiếng cười. Họ miêu tả khiếu hài hước của mình là kiểu hài “mưa dầm thấm lâu”, không được tán đồng bởi số đông. Họ thích quan sát trước khi hành động, âm thầm nhào nặn câu đùa của mình. Quyển sách cho rằng sẽ rất khó để làm nhóm người thuộc phong cách này bật cười.
Hài nhiều chút cho đời vui hơn chỉ ra vì sao khiếu hài hước có "quyền năng" nhưng chưa được sử dụng chưa đúng cách, từ đó hướng dẫn để áp dụng điều này vào cuộc sống, công việc. Thậm chí, nhóm tác giả sách đã mở một khóa học có tên Hài hước: Chuyện nghiêm túc (Humor: Serious business) tại Trường Kinh doanh Sau Đại học thuộc Đại học Stanford.
Chương 1 sẽ bóc tách 4 lầm tưởng phổ biến nhất về hài hước tại nơi làm việc, từ đó phân tích mối quan hệ giữa "bông lơn", "hóm hỉnh" và "hài kịch". Chương 2 đào sâu vào lĩnh vực khoa học để tìm hiểu cách bộ não được lập trình để phản ứng với hài hước, tiếng cười. Qua các nghiên cứu hành vi, họ chứng minh sự hài hước liên quan mật thiết tới địa vị xã hội, khai phá sức sáng tạo, thúc đẩy sự bền bỉ.
Chương 3 giúp tìm hiểu điều gì khiến một thứ trở nên buồn cười, cách tạo ra "những mảng miếng hài” bằng kỹ thuật của các diễn viên hài chuyên nghiệp. Chương 4 chia sẻ bộ chiến lược đơn giản giúp vận dụng khiếu hài hước trong môi trường công việc hàng ngày. Chương cuối cùng giúp tìm hiểu lý do óc hài hước trở thành chiến lược lãnh đạo hiệu quả.
Nhận định, soi kèo Ghazl El Mahalla vs Enppi, 21h00 ngày 28/2: Rơi điểm đáng tiếc
Trở thành triệu phú nhờ lựa chọn mạo hiểm
Những năm 2000, tác phẩm của Choe đã lọt vào mắt xanh của Sean Parker, người sáng lập Napster. Năm 2005, sau khi Parker trở thành Chủ tịch Facebook - một công ty khởi nghiệp khi ấy còn non trẻ, ông đã thuê Choe trang trí những bức tường của trụ sở ở Thung lũng Silicon (California, Mỹ).
Cho rằng Facebook là một ý tưởng "lố bịch" nhưng Choe vẫn đồng ý sơn tòa nhà và đưa ra mức giá cao ngất ngưởng. Choe nói: “Giá của tôi đang ngày càng cao hơn, nếu muốn tôi vẽ cho toàn bộ tòa nhà, chi phí sẽ là 60.000 USD (1,5 tỷ đồng)”.
Parker đề nghị Choe lựa chọn giữa tiền mặt và cổ phiếu Facebook nhưng khuyên họa sĩ người Mỹ nên lấy cổ phiếu.
Choe nhớ lại, vào thời điểm đó, “Facebook là một trò đùa”. Không có gì đảm bảo rằng mạng xã hội này sẽ thành công và cổ phiếu của Choe có thể trở nên vô giá trị. Cuối cùng, Choe chọn cổ phiếu.
Năm 2012, Facebook phát hành cổ phiếu ra công chúng với giá 38 USD (950.000 đồng). Tổng giá trị cổ phiếu của Choe lên tới 200 triệu USD (5.000 tỷ đồng) khiến họa sĩ liều lĩnh ngày nào lập tức trở thành triệu phú. Hiện nay, giá cổ phiếu của Meta - công ty mẹ của Facebook đã lên tới 500 USD (12,5 triệu đồng).
Trở thành người giàu một cách nhanh chóng, Choe sử dụng tiền theo những cách không giống ai.
Năm 2014, Choe tìm thấy 100.000 USD (2,5 tỷ đồng) bỏ quên trong hộp đựng giày tại nhà của mình. Anh quyết định tổ chức cuộc thi treo giải thưởng bằng đúng số tiền này kèm vé máy bay tới Los Angeles để nhận tiền và một bức tranh do Choe sáng tác.
Trước đó, Choe tổ chức cuộc triển lãm miễn phí chỉ chỉ dành cho khách mời có tên là The Choe Show nhưng người tham gia phải đăng ký và qua vòng lựa chọn. Họ cũng phải cam kết bảo mật nội dung triển lãm.
Họa sĩ gây tranh cãi
Trong giới graffiti, David Choe được biết đến nhờ hình vẽ cá voi răng hô đặc trưng. Anh đã làm việc cho các tạp chí như Hustler, Vice, Ray Gun,xuất bản nhiều cuốn sách, góp mặt trong các series truyền hình.
Choe sinh ngày 21/4/1976, lớn lên ở khu vực Koreatown của Los Angeles. Cha mẹ anh là những người nhập cư Hàn Quốc. Khi còn nhỏ, anh đã tập tành vẽ các hình ảnh trong Chiến tranh giữa các vì saovà G.I. Joe. Năm 1990, anh bắt đầu sáng tác graffiti với cảm hứng từ các nghệ sĩ như Hex và Mear One.
Choe rời trường cấp 3 sau khi công việc kinh doanh bất động sản của cha mẹ gặp khó khăn vào năm 1992. Anh đi phiêu bạt khắp nước Mỹ, châu Phi, châu Âu và Trung Đông trong 2 năm. Ở tuổi 21, Choe trở lại quê nhà, vào học ở trường Nghệ thuật California nhưng bỏ học sau 2 năm.
Choe chuyển về sống với bố mẹ, bắt đầu viết và minh họa cho nhiều tạp chí khác nhau.
Khi các gallery nghệ thuật tỏ ra không mấy quan tâm đến tác phẩm của mình, Choe đã treo tranh tại cửa hàng kem Double Rainbow trên đại lộ Melrose. Khách hàng yêu thích những sáng tác đó nên cửa hàng quyết định để Choe bày tranh suốt 2 năm.
Theo Celebrity Networth, Choe tự xuất bản cuốn tiểu thuyết đồ họa Slow Jams, ban đầu chỉ phát hành 200 bản. Sau đó, anh được tài trợ 5.000 USD (125 triệu đồng) để in thêm 1.000 bản. Năm 1999, sách có giá 4 USD (100.000 đồng) nhưng hiện tại, sách được bán trên eBay với giá hàng trăm USD.
Trong hơn 1 thập kỷ, người bạn thân Harry Kim đã quay hàng nghìn giờ về cuộc sống của Choe. Năm 2008, Kim cho ra mắt bộ phim tài liệu Bàn tay bẩn: Nghệ thuật và tội ác của David Choemô tả Choe là một thanh niên - nghệ sĩ đường phố kỳ quặc nghĩ ra vô số âm mưu để có thể đi nhờ xe khắp thế gian.
Triển lãm cá nhân đầu tiên của Choe ở New York mang tên Những người làm vườn địa đàng. Anh tiếp tục tổ chức trưng bày tại Anh, Mexico; thiết kế bìa đĩa Collision Coursecho Jay-Z và Linkin Park… Choe còn tham gia vào một số tổ chức từ thiện, vẽ tranh với trẻ em có hoàn cảnh khó khăn.
Tuy nhiên, Choe cũng dính líu không ít thị phi. Đầu những năm 2000, anh phải ngồi tù 3 tháng sau khi đấm nhân viên bảo vệ ở Tokyo (Nhật) do bất đồng ngôn ngữ. Khi ở trong tù, anh đã phác hơn 600 bức tranh chỉ bằng một cây bút chì, đồng thời vẽ hình khiêu dâm với trà, nước tương, máu và nước tiểu.
Năm 2014, Choe gây ra tranh cãi sau khi tuyên bố trên podcast rằng đã có "hành vi cưỡng hiếp" một nhân viên massage nhưng sau đó lại phủ nhận. Năm 2017, một số nghệ sĩ phản đối dữ dội khi Choe được giao vẽ lên bức tường Bowery nổi tiếng ở New York. Sau đó, bức tranh bị phủ trắng.
Choe phải đưa ra lời xin lỗi: "Tôi không có tiền sử tấn công tình dục. Tôi vô cùng xin lỗi vì bất kỳ tổn thương nào mà tôi đã gây ra cho bất kỳ ai qua những lời nói trong quá khứ của mình. Quan hệ tình dục không có sự đồng thuận là cưỡng hiếp và không có gì hài hước khi đùa về chuyện đó”.
Họa sĩ kiếm 5.000 tỷ đồng nhờ giao kèo liều lĩnh với Facebook
Nhà chật không có chỗ tắm rửa, vệ sinh, vợ chồng bà Ngọc phải nhờ hàng xóm..
![]() |
Bà Ngọc cho biết, trước đây, gia đình bà có căn nhà rộng hàng trăm m2 giữa trung tâm Quận 3. Sau đó, mẹ bà bán rồi chuyển về Trà Vinh sống. ‘Chị em tôi thấy việc làm ăn ở Sài Gòn dễ hơn nên khuyên mẹ đừng bán nhà, nhưng không được’, bà Ngọc kể. Bố mẹ về quê sống, chị em bà Ngọc chia nhau đi ở trọ mỗi người một nơi. |
![]() |
Vợ chồng bà Ngọc có 3 người con, hai trai một gái. Trước đây, cả 5 người nhà bà cùng sống trong căn nhà 'tý hon'. Hiện, cô con gái đã đi lấy chồng, hai người con trai mất vì bệnh nên chỉ còn vợ chồng bà và cô cháu ngoại 5 tuổi sống. Hàng ngày, bà đi làm phục vụ quán ăn, ông Phạm Văn Đức (76 tuổi, chồng bà Ngọc) chạy xe ôm kiếm tiền lo ăn uống, nuôi cháu ngoại. |
Bàn thờ ông bà treo lên cao. |
Nhà chật, ban đêm, ông Đức phải mắc võng nằm bên ngoài, nhường chỗ ngủ cho vợ và cháu ngoại. Hôm nào gặp trời mưa, hai ông bà phải ngủ ngồi để không đánh thức giấc ngủ của cháu. Quạt, quần áo, bát đĩa, xoong nồi, tivi đều được vợ chồng bà Ngọc treo lên để không chiếm diện tích. |
![]() |
Bếp nấu, ông bà để ngoài trời. Vì không có tiền mua ga, dầu, hàng ngày, bà Ngọc phải đi nhặt các thanh gỗ cũ, cành cây, than... về nấu ăn. |
![]() |
Đây là góc ông bà treo hình kỷ niệm của các con. |
![]() |
Nhà chật, nhưng ra đường thấy có vật dụng còn dùng được, bà Ngọc mang về cất lên cao, thành ra, mọi ngóc ngách của căn nhà đều chứa đồ. Bà cho biết, nhiều người khuyên bà nên vứt bớt các đồ dùng không cần thiết cho thoáng, nhưng bà tiếc của. |
![]() |
Chỗ ngủ, ăn uống, sinh hoạt, tiếp khách chỉ rộng khoảng 3 gang tay, vì thế, bà Ngọc dặn cháu ngoại chơi đồ chơi xong là phải thu gọn lại, treo lên tường. |
![]() |
Bé Na năm nay 5 tuổi, là con của con gái bà Ngọc. Sau khi ly hôn, bố mẹ bé đều có gia đình mới, bé về ở với ông bà ngoại. 'Lâu lâu mẹ nó về cho con được 100 ngàn đồng. Còn bố nó thì không thấy đến thăm con’, bà Ngọc nói buồn. Chia sẻ với PV, bà Ngọc cho biết, vợ chồng bà là hộ nghèo của UBND Phường 5. Mỗi tháng, bà được địa phương hỗ trợ hơn 1 triệu đồng tiền hộ nghèo. Các ngày lễ Tết, gia đình bà được hỗ trợ gạo, quà. |
![]() |
Đại diện UBND Phường 5 đã xác nhận việc gia đình bà Ngọc là hộ nghèo của phường. Phía ủy ban phường cũng cho biết, mới đây bà Ngọc đến xin được sửa nhà, lên gác cho căn nhà thoáng hơn nhưng không được, vì căn nhà không phải của bà. |
Từng là gia đình có nhiều đất giữa trung tâm Sài Gòn, bà cố chị Dung bán hết đất, chỉ chừa lại cái kho ‘tí hon’ làm chỗ ở cho gia đình hơn 50 năm qua.
" alt="Người phụ nữ Sài Gòn một thời sống giàu có, cuối đời ở căn nhà 2m2"/>Người phụ nữ Sài Gòn một thời sống giàu có, cuối đời ở căn nhà 2m2
Theo thông tin được đăng tải trên Insider, một nhân viên bán hàng của Lucid Motors cho hay: “Khi một khách hàng yêu cầu hủy đơn đặt hàng, nhân viên phụ trách sẽ phải gọi điện cho khách trong vòng 24 giờ để cố gắng cứu vãn đơn hàng này”.
Nếu không liên lạc được với khách hàng, đơn hàng này sẽ được chuyển tới một quản lý khác của hãng. Người này sẽ phải xem xét lại toàn bộ quy trình trước đó và gọi thêm 3 lần trong những ngày tiếp theo. Trong trường hợp khách hàng vẫn “im hơi lặng tiếng”, 5 cuộc gọi khác sẽ được thực hiện trong những ngày sau đó.
Nếu vẫn chưa “cứu vãn” được đơn hàng, trường hợp này sẽ tiếp tục được đưa lên một quản lý vùng khác và việc gọi điện sẽ tiếp tục trong những ngày tới. Trong 2 tuần, nếu không thể thay đổi được ý định của khách hàng, đơn hàng này mới được hủy bỏ.
Như vây, nếu khách hàng hủy đặt mua xe điện Lucid thì họ có thể sẽ bị gọi điện làm phiền mỗi ngày trong vòng 2 tuần với khoảng 14 cuộc gọi.
Mặc dù đây được xem là nỗ lực tăng doanh số bán hàng của hãng xe điện Lucid nhưng đối với một số khách hàng, hành động này không khác gì “khủng bố” tinh thần của họ. Nhiều người cũng không tỏ ra đồng tình với cách làm quá mức này của hãng.
Cũng theo Insider, trong 3 quý đầu năm nay, Lucdi đã sản xuất được tổng cộng 3.687 xe, thấp hơn đáng kể so với mục tiêu đề ra đầu năm của hãng. Trong khi đó, số lượng đơn đặt hàng xe điện của Lucid cũng liên tục giảm mạnh trong thời gian gần đây, từ 37.000 xe trong quý II xuống còn 34.000 xe trong quý III.
Minh Nhật (Theo Insider)
Mời bạn đọc chia sẻ video, thông tin tới Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!