Trang và Hùng kết hôn với nhau hơn 3 năm. Họ đều là giáo viên công tác tại một trường THPT chuyên có tiếng tại trung tâm thành phố. Vẻ ngoài "trời sinh một cặp", cộng hưởng với nền tảng gia đình nội ngoại giàu có khiến họ trở thành đôi vợ chồng trong mơ của nhiều người.Trong khi đồng nghiệp lúc nào cũng đầu bù tóc rối, hết lật đật chuyện trường lớp lại lao như tên bắn về nhà lo chuyện con cái cơm nước thì vợ chồng Trang tuần mấy lượt ăn nhà hàng, uống cà phê sang chảnh.
Thành phố có quán nào mới mở, view đẹp, đồ xịn, đều có bóng dáng đôi vợ chồng son tới "check-in". Thế nhưng, sự thật giấu đằng sau những bức hình ăn ý, ngọt ngào ấy thì ít ai ngờ tới.
“Những lần đi ăn, đi chơi chính là món quà chuộc lỗi sau những lần tao bị Hùng bạo hành”, Trang nấc lên với tôi.
Thì ra là thế, không phải bông hoa nào cũng thơm, vẻ tươi xanh nào cũng xuất phát từ những chăm bón tỉ mỉ qua tháng ngày. Đôi khi, sự lộng lẫy có được chỉ là nhờ một vài nhân tố kích thích của việc chăm vội, bón thúc, mang tính tạm thời. Và, nếu được che giấu khéo léo thì người ngoài không thể nhận ra sự mục rỗng từ bên trong.
Tình cảm của Trang và Hùng không hề thuộc kiểu yêu nhanh sống vội. Sau thời gian hẹn hò gần hai năm, Trang mới đồng ý đi đến hôn nhân với Hùng. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian tìm hiểu ấy, cô chẳng vỡ lẽ được điều gì, bởi Hùng ngụy trang quá kĩ.
Chàng là công tử nhà giàu, chưa lấy vợ đã có nhà riêng, có xe xịn. Bề ngoài lúc nào cũng lịch lãm, ân cần, công việc lại tốt, Trang liệu còn đòi hỏi gì hơn?
Người ta bảo yêu nhau mấy núi cũng trèo mấy sông cũng lội nhưng với cuộc tình này, họ chẳng có gì phải trèo hay lội cả, cặp đôi luôn cùng nhau đón nhận những cuộc gặp gỡ ngọt ngào, những lần hẹn hò tươi mới, suôn sẻ như ru. Thế mà, sau khi cưới một tháng, Hùng bắt đầu giở thói ghen tuông, bạo hành vô lối.
Cũng là bộ đầm lúc chưa cưới Trang diện thì Hùng trầm trồ khen không ngớt lời, nhưng bây giờ chỉ cần vợ mang thiết kế tương tự, Hùng lại mặt đỏ mày gay. Hùng không chỉ ghen với bạn bè, đồng nghiệp cùng tổ tiếng Anh của Trang hay bạn học cũ lâu ngày, mà còn ghen cả với… học trò do Trang chủ nhiệm.
Nhớ có lần, để chuẩn bị hội diễn cho trường, sau giờ học chính thức ở lớp, Trang tập hợp những bạn cốt cán trong ban cán sự họp bàn một số công chuyện. Cuối giờ, vì tiện đường nên Trang đưa cậu bạn lớp trưởng đến lớp học thêm cho kịp giờ.
Vô tình ở cột đèn giao thông, Hùng bắt gặp hai cô trò đang đi cùng nhau, thế là đêm đó về nhà Trang nhận ngay một cuộc thượng cẳng chân hạ cẳng tay cùng những lời xúc phạm vô lý từ Hùng. Đợt đó, cô phải xin nghỉ phép gần một tuần để điều trị vết thương.
Không phải ai có trình độ cũng biết lắng nghe. Đã rất nhiều lần Trang bày tỏ suy nghĩ của mình, cảnh cáo chồng phải sửa chữa thói hư tật xấu nhưng không những bỏ ngoài tai mà càng ngày Hùng càng lấn lướt, “bệnh” trở nặng hơn.
Hùng bắt vợ không được cài mật khẩu ở điện thoại, máy tính, không được xóa lịch trình gọi đến gọi đi, không được cố tình chuyển tin vào hộp rác. Hùng còn cài đặt chế độ định vị, giám sát lịch trình di chuyển đi lại hàng ngày của Trang.
Người ta thường nói, người vô sản là người dễ đạt được tự do, ngược lại, vì Trang đang có rất nhiều nên làm gì, quyết định thế nào cũng phải ngó trước nhìn sau, cân lên đặt xuống kĩ lưỡng.
Trang không muốn đồng nghiệp xì xào, thương hại, không muốn bố mẹ buồn lòng, không muốn đối diện với những ánh mắt của học trò nhìn cô giáo không còn vô tư trong mỗi lần cô đứng lớp…
Tâm lý “xấu chàng hổ ai” chính là bức tường tồn tại thường trực, ngăn cô công khai, nói lên tiếng nói của sự thật, “bóc phốt” vẻ lịch lãm của người chồng bất ổn.
“Hùng đâu chỉ dẫn tao đi ăn, đi chơi, sau mỗi cuộc ghen tình và bạo hành, hắn lại mua đồ đẹp, đồ xịn, tao thích gì liền chiều đó. Vì không dứt khoát, vì còn yêu thương và nhiều vọng tưởng nên tao mới trở thành con tin của chính mình. Nhưng sau khi theo dõi vụ lùm xùm của một nghệ sĩ bị chồng đánh, tao sáng mắt ra rồi. Không ai có quyền đánh mình, ngay cả khi mình có lỗi, và người chồng “điên” sẽ chẳng bao giờ nhận mình sai hay chịu dừng lại. Hùng làm chồng tao hơi lâu rồi đó”.
Sau khi chốt câu cuối, cả tôi và bạn cùng bật cười. Tôi biết, Trang dẫu chưa công khai “lột trần” đạo đức rởm của Hùng, nhưng phần nào cô cũng đã nhận ra đến lúc bản thân cần “lột xác”, để sống một cuộc đời tốt đẹp hơn.
Vợ chồng là để tôn trọng và yêu thương, gia đình là nơi dùng lắng nghe để đắp xây sự thấu hiểu. Hùng, Thắng, Nam, Tiến hay bất cứ người đàn ông nào… Dù anh là ai, soái ca hay công tử, khi các anh cho mình quyền đánh đập, bạo hành và xúc phạm bạn đời, thì nơi mà chị em tiễn các anh đến không chỉ là tòa án với tờ đơn ly hôn, mà còn là đồn công an, để các anh giải trình về hành vi phạm tội của mình.
Theo Phụ Nữ TP.HCM

Nhân tình của chồng gửi 'ảnh nóng' thách tôi đến đánh ghen
Nửa tháng sau khi tôi sinh con, anh về nhà trong tình trạng say xỉn. Người nồng nặc mùi rượu và nước hoa. Trên cổ áo anh còn có những vệt son môi màu đỏ.
" alt="Chồng cuồng ghen, vợ khốn khổ trong vòng luẩn quẩn"/>
Chồng cuồng ghen, vợ khốn khổ trong vòng luẩn quẩn
 không may bị bỏng cồn nặng, từng ấy ngày, anh Hoàng Minh Quyết (26 tuổi, chồng chị Luận) thức trắng đêm chăm lo cho vợ. Chứng kiến vợ lên cơn đau, bản thân anh cũng cảm thấy đau đớn, ruột gan rối bời, anh chỉ biết vò đầu bứt tai hờn trách bản thân và trách số phận quá nghiệt ngã với chị.</p><table cellspacing=)

Suốt hơn 1 tuần qua, chị Luận liên tục phải chịu những cơn đau hành hạ.
 |
Khắp cơ thể chị băng bó và phải nằm phòng cách ly để tránh nhiễm trùng. |
Ngồi bệt ở ghế đá, anh Quyết cố giấu đi sự mệt mỏi sau hơn 1 tuần chăm vợ ở bệnh viện. Anh cho biết, hôm nay, chị mới trải qua cơn phẫu thuật cắt phần thịt đã bị hoại tử và đang trong tình trạng hôn mê khiến anh không dám rời đi, lúc nào cũng ở bên cạnh túc trực, theo dõi tình hình của vợ.
 |
Anh Quyết bùi ngùi nhớ lại những kỷ niệm thời hai người yêu nhau. |
Nghĩ lại quãng thời gian trước đây, anh kể cho chúng tôi nghe về chuyện tình đẹp như mơ của vợ chồng mình. “Tôi vẫn nhớ như in lần đầu tiên gặp Luận. Hồi đó, vào cuối năm 2011, tôi đang ngồi uống nước với các bạn ở Ngã Tư Sở (quận Thanh Xuân) thì gặp Luận. Lúc đó, cô ấy học trong miền Nam ra ngoài này có việc. Luận trong mắt tôi là người con gái chan hòa, thận thiện, có nụ cười tươi rói. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã thấy quý mến và chăm chú ngắm nhìn Luận. Thấy tôi nhìn, cô ấy vội ngoảnh đi. Nhưng trái tim đã mách bảo tôi tới bắt chuyện làm quen và xin số điện thoại” - anh Quyết nhớ lại.

 |
Với anh Quyết, chị Luận là một người vợ hoàn hảo và luôn chăm lo cho gia đình chu đáo. |
Anh xúc động kể: “Sau đó, Luận lại quay trở lại TP Hồ Chí Minh học và làm việc. Có số điện thoại, tôi bắt đầu mạnh dạn hỏi han, chuyện trò. Nhiều lần như thế, chúng tôi nảy sinh tình cảm và yêu nhau từ khi nào không hay. Lúc bấy giờ yêu nhau nhưng cả hai không ai dám ngỏ lời. Cô ấy vừa học, vừa đi làm thêm lại hoạt động Đoàn ở trường nên rất bận rộn. Còn tôi cũng bắt đầu công việc đầu bếp cho Bệnh viện Quân đội 108 nên thời gian gặp nhau dường như không có. May ra nửa năm mới gặp nhau một lần nên cả hai đều cảm thấy nhớ nhung da diết”.
Đôi mắt ngấn lệ, anh Quyết rưng rưng xúc động khi nhớ về ngày ngỏ lời yêu. “Tôi vẫn nhớ rõ lần cô ấy ra ngoài này chơi. Hai đứa dắt nhau vào Công viên Thủ Lệ đi dạo và cũng là lần đầu tiên Luận có dịp đi thăm vườn thú ở Thủ đô. Đi chơi cùng nhau rất vui vẻ khiến hai đứa quên cả thời gian. Chiều tối hôm đó, tôi đã mạnh dạn ngỏ lời yêu và thật hạnh phúc khi cô ấy nhận lời".
Nhắc lại kỷ niệm cũ, ánh mắt anh Quyết ánh lên niềm vui: “Cô ấy bảo yêu tôi vì ghét cái nhìn của tôi từ lần đầu tiên. Trải qua những ngày tháng yêu nhau hạnh phúc cho đến giờ, với tôi Luận là người con gái tuyệt vời nhất. Cô ấy biết chăm lo mọi thứ, chín chắn trong công việc, giúp đỡ mọi người và chăm chút cho gia đình chu đáo".
 |
Anh Quyết cho biết, từ ngày vợ bị bỏng, anh không không lúc nào dám rời xa vợ. |
Từ ngày vợ bị bỏng nặng nằm trong phòng cách ly ở Khoa hồi sức cấp cứu, Viện Bỏng Quốc gia, không một lúc nào anh dám rời xa. “Vợ không may bị bỏng một phần cũng do tôi. Mấy ngày qua, dường như tôi đã thức trắng đêm trông cô ấy. Thấy vợ đau đớn, tôi chỉ biết động viên vợ cố gắng vượt qua để mau chóng bình phục”.
 |
Chị Mận (em gái chị Luận) buồn bã nói: "Thấy chị gái đau đớn nhưng em không dám khóc vì sợ chị lại tổn thương thêm". |
Theo anh Quyết, do vết bỏng nặng tới hơn 80%, nước rỉ khắp cơ thể, thấm qua bông nên mỗi lần bác sĩ tháo băng ra, chị Luận phải kêu lên từng tiếng thật đau đớn. “Nước rỉ ra nhiều nên tôi phải lấy máy sấy sấy cho khô. Hơi nóng máy sấy khiến Luận đau đớn nhưng nếu không sấy thì nước chảy ra nhiều lại dễ nhiễm trùng. Cả ngày chăm vợ dù mệt mỏi nhưng tôi không tài nào chợp mắt được. Những lúc tỉnh, Luận lại giật mình kêu đau khiến tôi càng thêm lo lắng và thương vợ” - anh Quyết nghẹn lời.
Anh Quyết khẳng định: "Dù sau này Luận có thế nào đi nữa thì tôi vẫn sẽ mãi là người đàn ông bên cạnh che chở, yêu thương vợ tôi đến trọn đời. Những gì cô ấy hy sinh và dành cho tôi là quá nhiều mà trên đời này không gì có thể đánh đổi được. Tôi chỉ ước một điều là vợ tôi sớm tai qua nạn khỏi để vợ chồng được chăm lo cho nhau. Đó là niềm hạnh phúc lớn nhất đối với tôi".
 |
Chị Luận vừa phải trải qua cơn phẫu thuật cắt phần thịt hoại tử và hiện chị đang hôn mê. |
 |
Chị Luận (bên phải) luôn là người nhiệt tình trong các hoạt động Đoàn, sẵn sàng giúp đỡ mọi người nên được bạn bè rất yêu mến. |
Chia sẻ về chị gái mình, chị Lê Thị Minh Mận (24 tuổi, em gái chị Luận) buồn bã nói: “Hôm nghe tin chị gái bị bỏng, em vội vàng từ chỗ làm chạy lên thăm chị. Lên đến nơi, em chết lặng, gần không nhận ra chị nữa. Đầu chị bị cạo trọc, người sưng phù nề lên và băng bó khắp thân thể”.
“Mỗi khi chị lên cơn đau, em lại không cầm được nước mắt. Nhưng rồi em cũng cố gắng để động viên chị. Em kể cho chị nghe lúc trước em cũng bị tai nạn, không ai ở bên cạnh, em cũng rất đau nhưng vẫn cố chịu đau vì vậy chị cũng phải cố gắng vượt qua. Nói xong rồi mắt chị rưng rưng khiến em không cầm lòng được, nhưng em không dám khóc vì sợ chị bị tổn thương, lại ảnh hưởng đến sức khỏe” - Mận vừa nói vừa khóc.
Ngừng lại một lúc lâu để nén những tiếng nấc vào trong, Mận kể tiếp: “Hồi còn là sinh viên, em cũng có vào trong trường chị ấy học, tham gia cùng đội tình nguyện với chị. Chị Luận lúc đó là chỉ huy trưởng trong các chương trình tiếp sức mùa thi. Chị luôn năng nổ, nhiệt tình, đi đầu trong các phong trào, nhiệt tình giúp đỡ mọi người. Chị ấy vốn là người hiền lành, xinh đẹp nên ai ai cũng yêu quý. Giờ nhìn chị như thế này, em đau lòng lắm. Mỗi lần thay băng, từng lớp vải băng lại dính vào thịt, các bác sĩ phải bóc từ từ nhưng chị vẫn rất đau, đôi lúc chị còn giật mình khiến cả nhà ai cũng cảm thấy đau đớn".
(Theo MASK Online)" alt="Chuyện tình cảm động của cô gái xinh đẹp không may bị bỏng cồn"/>
Chuyện tình cảm động của cô gái xinh đẹp không may bị bỏng cồn
 không may bị bỏng cồn nặng, từng ấy ngày, anh Hoàng Minh Quyết (26 tuổi, chồng chị Luận) thức trắng đêm chăm lo cho vợ. Chứng kiến vợ lên cơn đau, bản thân anh cũng cảm thấy đau đớn, ruột gan rối bời, anh chỉ biết vò đầu bứt tai hờn trách bản thân và trách số phận quá nghiệt ngã với chị.</p><table cellspacing=)

Suốt hơn 1 tuần qua, chị Luận liên tục phải chịu những cơn đau hành hạ.
 |
Khắp cơ thể chị băng bó và phải nằm phòng cách ly để tránh nhiễm trùng. |
Ngồi bệt ở ghế đá, anh Quyết cố giấu đi sự mệt mỏi sau hơn 1 tuần chăm vợ ở bệnh viện. Anh cho biết, hôm nay, chị mới trải qua cơn phẫu thuật cắt phần thịt đã bị hoại tử và đang trong tình trạng hôn mê khiến anh không dám rời đi, lúc nào cũng ở bên cạnh túc trực, theo dõi tình hình của vợ.
 |
Anh Quyết bùi ngùi nhớ lại những kỷ niệm thời hai người yêu nhau. |
Nghĩ lại quãng thời gian trước đây, anh kể cho chúng tôi nghe về chuyện tình đẹp như mơ của vợ chồng mình. “Tôi vẫn nhớ như in lần đầu tiên gặp Luận. Hồi đó, vào cuối năm 2011, tôi đang ngồi uống nước với các bạn ở Ngã Tư Sở (quận Thanh Xuân) thì gặp Luận. Lúc đó, cô ấy học trong miền Nam ra ngoài này có việc. Luận trong mắt tôi là người con gái chan hòa, thận thiện, có nụ cười tươi rói. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã thấy quý mến và chăm chú ngắm nhìn Luận. Thấy tôi nhìn, cô ấy vội ngoảnh đi. Nhưng trái tim đã mách bảo tôi tới bắt chuyện làm quen và xin số điện thoại” - anh Quyết nhớ lại.

 |
Với anh Quyết, chị Luận là một người vợ hoàn hảo và luôn chăm lo cho gia đình chu đáo. |
Anh xúc động kể: “Sau đó, Luận lại quay trở lại TP Hồ Chí Minh học và làm việc. Có số điện thoại, tôi bắt đầu mạnh dạn hỏi han, chuyện trò. Nhiều lần như thế, chúng tôi nảy sinh tình cảm và yêu nhau từ khi nào không hay. Lúc bấy giờ yêu nhau nhưng cả hai không ai dám ngỏ lời. Cô ấy vừa học, vừa đi làm thêm lại hoạt động Đoàn ở trường nên rất bận rộn. Còn tôi cũng bắt đầu công việc đầu bếp cho Bệnh viện Quân đội 108 nên thời gian gặp nhau dường như không có. May ra nửa năm mới gặp nhau một lần nên cả hai đều cảm thấy nhớ nhung da diết”.
Đôi mắt ngấn lệ, anh Quyết rưng rưng xúc động khi nhớ về ngày ngỏ lời yêu. “Tôi vẫn nhớ rõ lần cô ấy ra ngoài này chơi. Hai đứa dắt nhau vào Công viên Thủ Lệ đi dạo và cũng là lần đầu tiên Luận có dịp đi thăm vườn thú ở Thủ đô. Đi chơi cùng nhau rất vui vẻ khiến hai đứa quên cả thời gian. Chiều tối hôm đó, tôi đã mạnh dạn ngỏ lời yêu và thật hạnh phúc khi cô ấy nhận lời".
Nhắc lại kỷ niệm cũ, ánh mắt anh Quyết ánh lên niềm vui: “Cô ấy bảo yêu tôi vì ghét cái nhìn của tôi từ lần đầu tiên. Trải qua những ngày tháng yêu nhau hạnh phúc cho đến giờ, với tôi Luận là người con gái tuyệt vời nhất. Cô ấy biết chăm lo mọi thứ, chín chắn trong công việc, giúp đỡ mọi người và chăm chút cho gia đình chu đáo".
 |
Anh Quyết cho biết, từ ngày vợ bị bỏng, anh không không lúc nào dám rời xa vợ. |
Từ ngày vợ bị bỏng nặng nằm trong phòng cách ly ở Khoa hồi sức cấp cứu, Viện Bỏng Quốc gia, không một lúc nào anh dám rời xa. “Vợ không may bị bỏng một phần cũng do tôi. Mấy ngày qua, dường như tôi đã thức trắng đêm trông cô ấy. Thấy vợ đau đớn, tôi chỉ biết động viên vợ cố gắng vượt qua để mau chóng bình phục”.
 |
Chị Mận (em gái chị Luận) buồn bã nói: "Thấy chị gái đau đớn nhưng em không dám khóc vì sợ chị lại tổn thương thêm". |
Theo anh Quyết, do vết bỏng nặng tới hơn 80%, nước rỉ khắp cơ thể, thấm qua bông nên mỗi lần bác sĩ tháo băng ra, chị Luận phải kêu lên từng tiếng thật đau đớn. “Nước rỉ ra nhiều nên tôi phải lấy máy sấy sấy cho khô. Hơi nóng máy sấy khiến Luận đau đớn nhưng nếu không sấy thì nước chảy ra nhiều lại dễ nhiễm trùng. Cả ngày chăm vợ dù mệt mỏi nhưng tôi không tài nào chợp mắt được. Những lúc tỉnh, Luận lại giật mình kêu đau khiến tôi càng thêm lo lắng và thương vợ” - anh Quyết nghẹn lời.
Anh Quyết khẳng định: "Dù sau này Luận có thế nào đi nữa thì tôi vẫn sẽ mãi là người đàn ông bên cạnh che chở, yêu thương vợ tôi đến trọn đời. Những gì cô ấy hy sinh và dành cho tôi là quá nhiều mà trên đời này không gì có thể đánh đổi được. Tôi chỉ ước một điều là vợ tôi sớm tai qua nạn khỏi để vợ chồng được chăm lo cho nhau. Đó là niềm hạnh phúc lớn nhất đối với tôi".
 |
Chị Luận vừa phải trải qua cơn phẫu thuật cắt phần thịt hoại tử và hiện chị đang hôn mê. |
 |
Chị Luận (bên phải) luôn là người nhiệt tình trong các hoạt động Đoàn, sẵn sàng giúp đỡ mọi người nên được bạn bè rất yêu mến. |
Chia sẻ về chị gái mình, chị Lê Thị Minh Mận (24 tuổi, em gái chị Luận) buồn bã nói: “Hôm nghe tin chị gái bị bỏng, em vội vàng từ chỗ làm chạy lên thăm chị. Lên đến nơi, em chết lặng, gần không nhận ra chị nữa. Đầu chị bị cạo trọc, người sưng phù nề lên và băng bó khắp thân thể”.
“Mỗi khi chị lên cơn đau, em lại không cầm được nước mắt. Nhưng rồi em cũng cố gắng để động viên chị. Em kể cho chị nghe lúc trước em cũng bị tai nạn, không ai ở bên cạnh, em cũng rất đau nhưng vẫn cố chịu đau vì vậy chị cũng phải cố gắng vượt qua. Nói xong rồi mắt chị rưng rưng khiến em không cầm lòng được, nhưng em không dám khóc vì sợ chị bị tổn thương, lại ảnh hưởng đến sức khỏe” - Mận vừa nói vừa khóc.
Ngừng lại một lúc lâu để nén những tiếng nấc vào trong, Mận kể tiếp: “Hồi còn là sinh viên, em cũng có vào trong trường chị ấy học, tham gia cùng đội tình nguyện với chị. Chị Luận lúc đó là chỉ huy trưởng trong các chương trình tiếp sức mùa thi. Chị luôn năng nổ, nhiệt tình, đi đầu trong các phong trào, nhiệt tình giúp đỡ mọi người. Chị ấy vốn là người hiền lành, xinh đẹp nên ai ai cũng yêu quý. Giờ nhìn chị như thế này, em đau lòng lắm. Mỗi lần thay băng, từng lớp vải băng lại dính vào thịt, các bác sĩ phải bóc từ từ nhưng chị vẫn rất đau, đôi lúc chị còn giật mình khiến cả nhà ai cũng cảm thấy đau đớn".
(Theo MASK Online)" alt="Chuyện tình cảm động của cô gái xinh đẹp không may bị bỏng cồn"/>
Chuyện tình cảm động của cô gái xinh đẹp không may bị bỏng cồn