Bé gái bị đánh ngã sấp trên mặt đất, cuộn tròn người lại, nhưng vẫn sống chết nuốt miếng bánh bao trong miệng xuống, nghẹn ứ cả cổ.

Tên ăn mày kia vẫn chưa hết giận, đá cô bé một cái.

Bị đá đau đớn, cô bé rên lên một tiếng, đột nhiên bé ngẩng mặt lên, trừng trừng mắt nhìn tên ăn mày ấy, trong đôi mắt to tròn kia giờ lại sâu đến mức nhìn không thấy đáy, đáy mắt bắt đầu chuyển động, bao trùm trong đó là sát khí dày đặc hiếm thấy, khiến người ta phải sợ hãi.

Không ai có thể tưởng tượng được, một bé gái nhỏ bé như thế mà lại có ánh mắt đáng sợ đến vậy, ánh mắt đó, ngay cả kẻ ác cũng phải rùng mình khiếp sợ.

Đám ăn mày xung quanh không chịu nổi đều phải lui lại mấy bước.

Tên ăn mày kia cũng chột dạ: "Ngươi trừng ai đấy, ta chọc cho ngươi mù luôn, coi ngươi còn trừng được nữa không!" Nói xong, y liền bước qua đè cô bé xuống.

Bị đánh cũng không sao, nhưng không thể bị mù được. Cô bé kêu toáng lên, liều mạng úp mặt sát xuống đất để tránh né.

Bỗng nhiên, một sức mạnh nào đó giáng xuống, khiến tên ăn mày kia bị đánh bật ra xa, đám ăn mày đứng bên cạnh thấy vậy trợn mắt há mồm ra nhìn.

Tên ăn mày tức giận: "Ai!"

"Đứa bé còn nhỏ và đáng thương như này, sao lại ức hiếp bé chứ."

Đó là giọng nói dễ nghe nhất mà từ lúc chào đời cho tới nay cô bé được nghe, giống như từ trên trời truyền xuống, vừa nhẹ nhàng lại có chút ý trách cứ, nhưng nhiều hơn nữa lại là sự thương hại. Lời nói ấy rót vào tai, vừa ấm áp lại thoải mái, tựa như bàn tay mẹ hiền đang vỗ về trên người.

Phút chốc, một bàn tay vỗ vỗ trên lưng bé.

"Đứng lên nào, đừng sợ."

Cảm nhận được sự an toàn, cô bé chậm rãi ngẩng mặt lên, trong cặp mắt to tròn ngập tràn vẻ nghi hoặc, người khác vốn chẳng thích quản chuyện ngoại thân, người này tại sao phải giúp đỡ mình chứ?

Ngay sau đó, bé đã biết đáp án.

Chưa từng thấy khuôn mặt nào đẹp đến vậy, đường nét tinh tế, hoàn mỹ không giống như người trần. Khẽ cau mày, một đôi mắt phượng tuyệt đẹp chỉ dịu dàng nhìn bé, trong đó là sự thương xót vô hạn. Người đó hơi khuỵu chân, ngồi xuống bên cạnh cô bé, có vẻ như muốn đỡ bé đứng dậy. Áo bào trắng như tuyết buông thả trên mặt đất, mái tóc dài đen bóng cũng rũ xuống hai vai, dài gần đến hông. Rõ ràng là thần tiên hạ phàm cứu vớt chúng sinh mà.

Vẻ mặt không đành lòng kia giống như nói với cô bé rằng người ấy không chỉ tới cứu bé, mà là người từ trên trời được phái xuống để cứu vớt nhân gian lầm than khổ cực.

Cô bé nhìn ngẩn cả người .

Thấy bé không sao, khoé môi người ấy hơi cong lên, nụ cười nở ra mang theo một sự an ủi ấm áp, giúp đỡ bé đứng dậy.

Biết người này không phải người bình thường, đám ăn mày bên cạnh ngoan ngoãn tránh ra xa một chút.

Bàn tay sạch sẽ trắng tinh khẽ chạm vào cô bé, không chút e ngại bụi đất bẩn thỉu bám đầy trên người bé. Người ấy nhẹ giọng nói: "Bị ức hiếp có thể nổi giận, nhưng cũng không nên có ý muốn lấy tính mạng của người khác, biết chưa?”

Người trước mặt cúi người xuống nhìn bé, một tay đặt trên vai bé, ánh mắt bi thương lẫn thương hại, vừa giống như thánh nhân cứu khổ cứu nạn, lại vừa ân cần như người thân ruột thịt.

Người này lại có thể nhìn ra suy nghĩ trong lòng cô bé. Quả thật vừa rồi bé hận đến mức muốn giết chết tên kia ngay tức khắc.

Cô gái bé nhỏ lần đầu tiên hiểu được thế nào là xấu hổ, theo bản năng liền cụp hai hàng mi xuống, e lệ gật đầu.

Người ấy nhẹ nhàng mở lòng bàn tay nhỏ nhắn của bé ra, trong lòng bàn tay vẽ lên hai đường, sau đó khép lại: "Như vậy, sau này sẽ không có ai dám bắt nạt con nữa."

Ánh sáng loé lên, trong lòng bàn tay lại trống trơn như trước.

Ảo thuật thần tiên đây mà! Cô bé kinh ngạc chớp chớp đôi mắt to, ngại ngùng nhìn người ấy, nghi hoặc.

Bỗng nhiên, tiếng một người nào đó từ xa xa truyền đến: "Sở sư huynh, tiểu sư tỷ đang tìm huynh kìa!"

Thân vốn đang mang trọng trách, nhưng mới vừa rồi lại cảm nhận được luồng sát khí mãnh liệt, cứ ngỡ ma tộc vốn đang bỏ chạy tứ tán có chủ ý nhằm vào ma kiếm, không thể tưởng tượng được sát khí đó lại đến từ một cô bé như thế này, thật sự có chút không biết phải làm sao, có nên nói cho sư phụ không đây?

Người ấy đứng thẳng dậy: "Được rồi."

Hướng về phía cô bé mỉm cười, rồi liền xoay người rời đi.

"Người của Tiên môn."

"Không biết là người thuộc phái nào ."

"..."

Tiên môn? Thật sự là thần tiên! Cô bé ngơ ngác nhìn, mãi cho đến khi bóng dáng trắng như tuyết kia biến mất ở góc đường.

Ngày đêm luân chuyển, khi quay đầu nhìn lại, đã qua rồi mấy năm. Ngàn dặm trải dài, khắp chốn tiên trần mây đen đã tan hết. Núi Nam Hoa nổi trên một tầng mây mờ ảo, từ xa xa nhìn lại, đỉnh núi bao phủ bởi một tầng ánh sáng. Muốn lên tiên sơn chỉ có một con đường, nhưng muốn lên thì phải đi trước, mới mong giành được một chỗ ngồi trên ngọn núi vĩ đại này. Chưa tới lúc, sơn môn luôn đóng chặt, vô số người chỉ biết chờ đợi ngoài cửa.

Năm năm một lần, phái Nam Hoa thu nhận đệ tử. Tiên môn luôn hướng đồ đệ của mình hướng đến chính nghĩa, dạy dỗ rất nghiêm khắc, nên thu nhận trẻ nhỏ là tốt nhất, giống như so một tờ giấy đầy chữ viết trên đó với một tờ giấy trắng tinh chưa vương một chút mực thì lựa chọn để dùng tốt nhất vẫn luôn là giấy trắng. Bởi vậy quy định của phái Nam Hoa là chỉ thu nhận đồ đệ từ 10-14 tuổi.

Phái Nam Hoa vốn là tiên môn đứng đầu bốn phương, cũng là đứng đầu phái Kiếm Tiên. Trấn giữ cửa thông thiên. Năm năm trước, Thiên tôn Nam Hoa đại chiến với Ma tôn Nghịch Luân, cuối cùng giết được ma tôn, phá nát ma cung, ma tộc từ đó không chốn dung thân, không thể tiếp tục hoành hành làm hại chúng sinh, gây tổn hại đến lục giới được nữa. Nhưng cũng vì vậy mà thiên tôn bị trọng thương cũng bỏ mình trên chiến trận, đồng đạo bốn phương mỗi lần nhắc tới không khỏi nghiêng mình kính nể.

Từ trận chiến ấy, càng khiến thế gian coi lãnh địa của phái Kiếm Tiên – Nam Hoa này trở thành thánh địa. Chưởng giáo đương nhiệm Nam Hoa chính là đại đệ tử của thiên tôn - Ngu Độ, hiện tại Ngu chưởng giáo chỉ có tám đệ tử chân truyền, còn lại đều là thế hệ đồ tôn (*). Trước đây người đã nói sẽ chỉ thu nạp chín đệ tử, bởi vậy tất cả mọi người đều đoán có thể năm nay người sẽ thu nạp thêm đệ tử cuối cùng, mà điều kiện đầu tiên của đệ tử này phải là có tư chất hơn người, gan dạ, sáng suốt vượt trội’.

* tôn là cháu, ở đây ý nói đồ đệ của học trò

" />

Truyện Trọng Tử

Ngoại Hạng Anh 2025-02-24 16:16:36 2
Cuối cùng thì hai mươi năm đoạ kiếp nhân gian cũng đã qua đi,ệnTrọngTửbxh đuc thiên ma đã vĩnh viễn biến mất khỏi lục giới (*), khắp núi sông mây đen đã tan hết, vạn vật hồi sinh, vết thương thật sâu kia đã có một tia hy vọng được chữa lành. Ma cung của Nghịch Luân bị phá hủy, ma tộc giải tán tán loạn khắp nơi, hoá thân trốn vào nhân gian để trốn tránh sự đuổi giết của tiên môn. Nơi nơi, thành trấn đổ nát thê lương, xóm thôn hoang vắng tiêu điều, chỗ nào cũng đậm mùi tử khí. Vô số nhà cửa bị tàn phá, dân chúng chết trong chiến loạn không biết nhiêu mà kể, kẻ chết con, người mất vợ, người lại xa chồng … có người chết trên tay ma tộc, nhưng cũng có người chết bởi tiên môn. Khắp nơi nơi đều là mồ mã, cảnh tượng vô cùng hoang tàn sau loạn thế.

* 天 魔 - Thiên ma : Thiên ở đây có lẽ là tự nhiên, có nghĩa là ma có sức mạnh siêu phàm của tự nhiên, người đứng đầu ma giới, có sức mạnh điều khiển vạn ma trong Hư Thiên.

Lục giới bao gồm: Thần giới, Tiên giới, Yêu giới, Ma giới, Minh giới và Nhân giới (con người)

Nhưng dẫu thế nào thì tất cả cũng đã qua đi, những dấu vết lưu lại bởi chiến loạn dần bị năm tháng xoá mờ, cơn ác mộng kia cũng dần dần bị người ta quên lãng.

Trong thành, trên khắp các nẻo đường, những người ăn mày sức tàn lực kiệt ngồi dựa vào các bức tường, trong chiếc chén bể trước mặt đều trống trơn.

Trong đám người đó có một đứa bé.

Nhìn dáng vẻ đứa bé này chỉ khoảng 5-6 tuổi. Tóc tai rối bời, khuôn mặt nhỏ nhắn xanh xao vàng vọt, nhìn không nhận ra là nam hay nữ. Bởi vì người gầy đét, nên nhìn vào thấy đôi mắt có vẻ quá lớn, trên khuôn mặt gần như chỉ thấy cặp mắt lồi ra, nhưng ánh mắt không hề có chút sáng trong của trẻ thơ. Quần áo bẩn thỉu rách rưới không che được cơ thể, hai chân lòi cả ra ngoài, bởi vì chịu đói khát tra tấn trong cả thời gian dài nên gầy trơ xương, nhìn thật khô kiệt. Trên khuôn mặt gầy hóp lại kia còn có những vết thương ứ máu xanh đen, bầm tím. Mặc một bộ quần áo rách nát, cả người trông như một cây cỏ héo rũ, gần như chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng sẽ bay đi mất. Khiến người ta không khỏi tự hỏi rằng một đứa trẻ như vậy làm sao mà sống sót được đây.

Có người đi qua, bỏ cho nửa cái bánh bao.

Trong phút chốc, vô số ánh mắt vụt sáng.

Gần như là cùng một lúc cả một đám ăn mày cùng vọt lại, giống như chó đói nhìn thấy xương, giành giật, đánh nhau tán loạn.

Hồi lâu sau, đám ăn mày lại một lần nữa tản ra.

Một cái đầu nhỏ xíu trong đám người vùng vẫy chui ra, có vẻ như là sợ bị kẻ khác cướp mất, hai tay nhỏ bé liều mạng nhét hết nửa cái bánh bao vào miệng, phồng mang trợn mắt lên, quả nhiên là đứa bé kia.

Tên ăn mày lớn nhất lên tiếng chửi rủa: "Lại là con nha đầu này!". Và ngay sau đó là một bạt tai giáng xuống.

Bé gái bị đánh ngã sấp trên mặt đất, cuộn tròn người lại, nhưng vẫn sống chết nuốt miếng bánh bao trong miệng xuống, nghẹn ứ cả cổ.

Tên ăn mày kia vẫn chưa hết giận, đá cô bé một cái.

Bị đá đau đớn, cô bé rên lên một tiếng, đột nhiên bé ngẩng mặt lên, trừng trừng mắt nhìn tên ăn mày ấy, trong đôi mắt to tròn kia giờ lại sâu đến mức nhìn không thấy đáy, đáy mắt bắt đầu chuyển động, bao trùm trong đó là sát khí dày đặc hiếm thấy, khiến người ta phải sợ hãi.

Không ai có thể tưởng tượng được, một bé gái nhỏ bé như thế mà lại có ánh mắt đáng sợ đến vậy, ánh mắt đó, ngay cả kẻ ác cũng phải rùng mình khiếp sợ.

Đám ăn mày xung quanh không chịu nổi đều phải lui lại mấy bước.

Tên ăn mày kia cũng chột dạ: "Ngươi trừng ai đấy, ta chọc cho ngươi mù luôn, coi ngươi còn trừng được nữa không!" Nói xong, y liền bước qua đè cô bé xuống.

Bị đánh cũng không sao, nhưng không thể bị mù được. Cô bé kêu toáng lên, liều mạng úp mặt sát xuống đất để tránh né.

Bỗng nhiên, một sức mạnh nào đó giáng xuống, khiến tên ăn mày kia bị đánh bật ra xa, đám ăn mày đứng bên cạnh thấy vậy trợn mắt há mồm ra nhìn.

Tên ăn mày tức giận: "Ai!"

"Đứa bé còn nhỏ và đáng thương như này, sao lại ức hiếp bé chứ."

Đó là giọng nói dễ nghe nhất mà từ lúc chào đời cho tới nay cô bé được nghe, giống như từ trên trời truyền xuống, vừa nhẹ nhàng lại có chút ý trách cứ, nhưng nhiều hơn nữa lại là sự thương hại. Lời nói ấy rót vào tai, vừa ấm áp lại thoải mái, tựa như bàn tay mẹ hiền đang vỗ về trên người.

Phút chốc, một bàn tay vỗ vỗ trên lưng bé.

"Đứng lên nào, đừng sợ."

Cảm nhận được sự an toàn, cô bé chậm rãi ngẩng mặt lên, trong cặp mắt to tròn ngập tràn vẻ nghi hoặc, người khác vốn chẳng thích quản chuyện ngoại thân, người này tại sao phải giúp đỡ mình chứ?

Ngay sau đó, bé đã biết đáp án.

Chưa từng thấy khuôn mặt nào đẹp đến vậy, đường nét tinh tế, hoàn mỹ không giống như người trần. Khẽ cau mày, một đôi mắt phượng tuyệt đẹp chỉ dịu dàng nhìn bé, trong đó là sự thương xót vô hạn. Người đó hơi khuỵu chân, ngồi xuống bên cạnh cô bé, có vẻ như muốn đỡ bé đứng dậy. Áo bào trắng như tuyết buông thả trên mặt đất, mái tóc dài đen bóng cũng rũ xuống hai vai, dài gần đến hông. Rõ ràng là thần tiên hạ phàm cứu vớt chúng sinh mà.

Vẻ mặt không đành lòng kia giống như nói với cô bé rằng người ấy không chỉ tới cứu bé, mà là người từ trên trời được phái xuống để cứu vớt nhân gian lầm than khổ cực.

Cô bé nhìn ngẩn cả người .

Thấy bé không sao, khoé môi người ấy hơi cong lên, nụ cười nở ra mang theo một sự an ủi ấm áp, giúp đỡ bé đứng dậy.

Biết người này không phải người bình thường, đám ăn mày bên cạnh ngoan ngoãn tránh ra xa một chút.

Bàn tay sạch sẽ trắng tinh khẽ chạm vào cô bé, không chút e ngại bụi đất bẩn thỉu bám đầy trên người bé. Người ấy nhẹ giọng nói: "Bị ức hiếp có thể nổi giận, nhưng cũng không nên có ý muốn lấy tính mạng của người khác, biết chưa?”

Người trước mặt cúi người xuống nhìn bé, một tay đặt trên vai bé, ánh mắt bi thương lẫn thương hại, vừa giống như thánh nhân cứu khổ cứu nạn, lại vừa ân cần như người thân ruột thịt.

Người này lại có thể nhìn ra suy nghĩ trong lòng cô bé. Quả thật vừa rồi bé hận đến mức muốn giết chết tên kia ngay tức khắc.

Cô gái bé nhỏ lần đầu tiên hiểu được thế nào là xấu hổ, theo bản năng liền cụp hai hàng mi xuống, e lệ gật đầu.

Người ấy nhẹ nhàng mở lòng bàn tay nhỏ nhắn của bé ra, trong lòng bàn tay vẽ lên hai đường, sau đó khép lại: "Như vậy, sau này sẽ không có ai dám bắt nạt con nữa."

Ánh sáng loé lên, trong lòng bàn tay lại trống trơn như trước.

Ảo thuật thần tiên đây mà! Cô bé kinh ngạc chớp chớp đôi mắt to, ngại ngùng nhìn người ấy, nghi hoặc.

Bỗng nhiên, tiếng một người nào đó từ xa xa truyền đến: "Sở sư huynh, tiểu sư tỷ đang tìm huynh kìa!"

Thân vốn đang mang trọng trách, nhưng mới vừa rồi lại cảm nhận được luồng sát khí mãnh liệt, cứ ngỡ ma tộc vốn đang bỏ chạy tứ tán có chủ ý nhằm vào ma kiếm, không thể tưởng tượng được sát khí đó lại đến từ một cô bé như thế này, thật sự có chút không biết phải làm sao, có nên nói cho sư phụ không đây?

Người ấy đứng thẳng dậy: "Được rồi."

Hướng về phía cô bé mỉm cười, rồi liền xoay người rời đi.

"Người của Tiên môn."

"Không biết là người thuộc phái nào ."

"..."

Tiên môn? Thật sự là thần tiên! Cô bé ngơ ngác nhìn, mãi cho đến khi bóng dáng trắng như tuyết kia biến mất ở góc đường.

Ngày đêm luân chuyển, khi quay đầu nhìn lại, đã qua rồi mấy năm. Ngàn dặm trải dài, khắp chốn tiên trần mây đen đã tan hết. Núi Nam Hoa nổi trên một tầng mây mờ ảo, từ xa xa nhìn lại, đỉnh núi bao phủ bởi một tầng ánh sáng. Muốn lên tiên sơn chỉ có một con đường, nhưng muốn lên thì phải đi trước, mới mong giành được một chỗ ngồi trên ngọn núi vĩ đại này. Chưa tới lúc, sơn môn luôn đóng chặt, vô số người chỉ biết chờ đợi ngoài cửa.

Năm năm một lần, phái Nam Hoa thu nhận đệ tử. Tiên môn luôn hướng đồ đệ của mình hướng đến chính nghĩa, dạy dỗ rất nghiêm khắc, nên thu nhận trẻ nhỏ là tốt nhất, giống như so một tờ giấy đầy chữ viết trên đó với một tờ giấy trắng tinh chưa vương một chút mực thì lựa chọn để dùng tốt nhất vẫn luôn là giấy trắng. Bởi vậy quy định của phái Nam Hoa là chỉ thu nhận đồ đệ từ 10-14 tuổi.

Phái Nam Hoa vốn là tiên môn đứng đầu bốn phương, cũng là đứng đầu phái Kiếm Tiên. Trấn giữ cửa thông thiên. Năm năm trước, Thiên tôn Nam Hoa đại chiến với Ma tôn Nghịch Luân, cuối cùng giết được ma tôn, phá nát ma cung, ma tộc từ đó không chốn dung thân, không thể tiếp tục hoành hành làm hại chúng sinh, gây tổn hại đến lục giới được nữa. Nhưng cũng vì vậy mà thiên tôn bị trọng thương cũng bỏ mình trên chiến trận, đồng đạo bốn phương mỗi lần nhắc tới không khỏi nghiêng mình kính nể.

Từ trận chiến ấy, càng khiến thế gian coi lãnh địa của phái Kiếm Tiên – Nam Hoa này trở thành thánh địa. Chưởng giáo đương nhiệm Nam Hoa chính là đại đệ tử của thiên tôn - Ngu Độ, hiện tại Ngu chưởng giáo chỉ có tám đệ tử chân truyền, còn lại đều là thế hệ đồ tôn (*). Trước đây người đã nói sẽ chỉ thu nạp chín đệ tử, bởi vậy tất cả mọi người đều đoán có thể năm nay người sẽ thu nạp thêm đệ tử cuối cùng, mà điều kiện đầu tiên của đệ tử này phải là có tư chất hơn người, gan dạ, sáng suốt vượt trội’.

* tôn là cháu, ở đây ý nói đồ đệ của học trò

本文地址:http://asia.tour-time.com/html/363e199599.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Namdhari FC vs Churchill Brothers, 15h30 ngày 24/2: Xát muối nỗi đau

">

Vì sao máy nghe lén và tin tặc không xâm nhập nổi hệ thống của Putin?

Các phim bom tấn siêu anh hùng đều là những tác phẩm điện ảnh rất phức tạp với nhiều chi tiết cùng xảy ra một lúc. Các nhà làm phim phải tìm ra cách để cân bằng một loạt các nhân vật hết sức đa dạng, với các siêu sức mạnh không tưởng và cả những tên phản diện đáng gờm nữa. Chính vì sự phức tạp này, Vũ trụ Điện ảnh DC đôi khi cũng vấp phải những lỗi kịch bản không đáng có. Điều này dẫn đến những cuộc tranh luận không hồi kết giữa các fan về việc phim có hay hay không.

Tất nhiên, một số fan cũng có thể hơi quá đà khi bắt đầu "vạch lá tìm sâu" ra những thứ thật ra không hẳn là lỗi. Đôi khi một số thứ đã được giải thích ngay trong phim. Khi khác thì một cách giải thích đơn giản, có lý đã được đưa vào một cảnh phim bị cắt, hoặc một đoạn phỏng vấn với đạo diễn. Hầu hết những cái khác thì các "fan" này chỉ đang "bới bèo ra bọ" để có cái mà chê bai mà thôi.

Không phải tìm đâu xa để nghe những kêu ca kiểu này. Sống trên đời này mà chưa một lần nghe ai đó "bóc phốt" việc Batman dùng súng hay Harley Quinn không xứng đáng làm thành viên Suicide Squad thì coi như chưa sống.

1. Tại sao Batman lại dùng súng?

Batman v Superman: Dawn of Justice (2016) là một bộ phim gây ra quá nhiều tranh cãi. Hầu hết những tranh cãi đó xoay quanh việc Batman dùng súng quá thường xuyên: Cả trong trường đoạn ác mộng và cả lúc anh ta tỉnh như sáo, Batman đều dùng súng để hạ gục tội phạm. Với nhiều người đã quen với quy tắc không bao giờ dùng súng của nhân vật này trong truyện tranh thì đây là một điều không thể chấp nhận được.

Tuy nhiên, thấy vậy mà không phải vậy. Phiên bản Batman này được chuyển thể một phần từ bộ truyện The Dark Knight Returns, và Batman ở đây không bao giờ ngại việc nổ súng bắn tội phạm để cứu một đứa trẻ. Mà thật ra thì, thời kỳ đầu trong truyện tranh, Batman cũng dùng súng và giết chết kẻ xấu, cho tới khi ban biên tập của hãng DC phải bắt tác giả Bob Kane xóa bỏ việc này ra khỏi truyện.

Chính vì thế, Batman trong phim này thực ra đã trở lại đúng với cội nguồn khá bạo lực của mình, và khiến cho bộ phim trở thành một câu chuyện hoàn lương: Superman đã giúp Batman trở lại được con đường anh hùng của mình.

2. Suicide Squad quá yếu so với Zod

Cái lý lẽ của Amanda Waller khi thành lập nhóm siêu tội phạm Suicide Squad là nước Mỹ cần phải có một lực lượng đủ mạnh để chuẩn bị tinh thần cho khi một kẻ như Zod quay trở lại Trái Đất. Nghĩa là trong trường hợp mà một kẻ có siêu sức mạnh trở nên mất kiểm soát, sẽ phải có người đi giải quyết hắn. Nhiều người hâm mộ nhận ra rằng, các thành viên của nhóm này thật ra quá yếu ớt cho nhiệm vụ này. Làm gì có chuyện súng đạn và boomerangs chống lại nổi một kẻ xấu mạnh ngang Superman?

Đây thật ra không phải là lỗi, bởi vì khi Amanda Waller nhận lệnh ra quân cho nhóm của bà ta, Enchantress vẫn là một phần của Suicide Squad. Fan của truyện tranh sẽ thừa biết rằng sức mạnh ma thuật của cô ta thừa sức chống lại, thậm chí hạ gục cả Superman, nên cô sẽ chính là con bài chủ chốt để đối đầu với những mối đe dọa khủng khiếp nhất.

Khi Enchantress phản bội, Waller đã làm điều mà bà ta luôn làm: tận dụng những gì còn lại của nhóm này, mặc dù họ đã tuột mất thành viên mạnh nhất.

3. Tại sao Lex Luthor lại phải thiết kế logo cho các anh hùng?

Vì vội vã để tiến tới Justice League, Warner Bros. đã phải nhồi nhét khá nhiều thứ vào Batman v Superman. Một trong số những cảnh phim không thực sự ăn dơ lắm là khi Bruce Wayne xem bộ hồ sơ bí mật của Lex Luthor về các metahuman – những người có khả năng đặc biệt. Không chỉ là một cách giới thiệu khá khiên cưỡng các nhân vật Aquaman, Flash, và Cyborg, mà khán giả còn nhanh chóng nhận ra rằng Luthor còn thiết kế logo riêng cho từng anh hùng. Thế nên, việc này có vẻ như là một lỗi kịch bản khá ngớ ngẩn khi chính Lex Luthor là người đã tạo nên biểu tượng cho các nhân vật này.

Tuy nhiên, nếu chúng ta đặt mình vào vị trí của hắn thì việc này lại có phần hợp lý. Hắn vốn đã tính toán cách để giết Superman, và khả năng lớn là sẽ sử dụng chính những con người đặc biệt này cho mục đích đó. Luthor đang tự sáng tác ra tên và câu chuyện cho từng anh hùng, và sẽ giúp hắn dễ dàng biến họ trở thành đồng minh, hoặc chỉ đơn giản là lợi dụng họ cho lợi ích cá nhân.

Cứ thử nghĩ mà xem: Nếu hắn không phải đi tù, hắn hoàn toàn có thể sản xuất hàng loạt đồ chơi hình Aquaman cởi trần và cười phe phé ở ngân hàng lâu rồi.

4. Tại sao Parademon không bị cuốn hút bởi nỗi sợ của Flash?

Một trong số những chi tiết thú vị trong Justice League là việc lũ quái vật Parademon bị thu hút bởi nỗi sợ của con người. Chúng ta đã được thấy Batman lợi dụng sự sợ hãi của một tên tội phạm để nhử mồi một quái bọ. Sau đó Steppenwolf vì quá sợ hãi mà đã bị tấn công bởi chính thuộc hạ của mình. Nhiều khán giả nghi vấn tại sao Flash thường xuyên tỏ ra hoang mang trong suốt bộ phim, nhưng không bao giờ bị Parademon truy đuổi.

Vấn đề nằm ở chỗ, suy nghĩ của Flash nhanh hơn người thường rất nhiều. Để sử dụng được sức mạnh tốc độ của mình mà không bị đâm vào tường bẹp ruột, trí não của anh ta phải hoạt động với công suất cực cao, phản xạ nhanh hơn rất nhiều so với bộ não con người. Điều này có nghĩa là anh ta có thể kiểm soát được những thứ như nỗi sợ với tốc độ cao hơn bất cứ ai. Có khi là anh ta đã hết sợ ngay khi chưa kịp nói dứt câu, còn nỗi sợ của Steppenwolf thì vẫn còn lơ lửng đủ lâu để làm mồi ngon cho Parademon.

5. Sao không ai phát hiện ra thanh kiếm giấu sau lưng Diana?

Wonder Woman dành phần lớn bộ phim đầu tiên của cô cho một nhiệm vụ duy nhất: Tìm cho ra Ares và tiêu diệt hắn để mang lại hòa bình cho thế giới. Khi cô phải thâm nhập vào một bữa tiệc sang trọng, nhưng lại không muốn bỏ thanh kiếm, Diana đã luồn nó vào sau lưng váy của mình. Đây là một giây phút khá buồn cười mà nhiều người cho là lỗi nghiêm trọng khi chẳng thấy ai để ý đến thanh kiếm to đùng trên lưng cô.

Có điều là đây chính là điểm mấu chốt của phim về vấn đề phân biệt giới tính trong xã hội thời đó. Chúng ta được chứng kiến quá nhiều tình huống mà cả lính tráng lẫn người thường ở thời đại này chẳng ai thèm tin cô là một nữ chiến binh mạnh mẽ cho đến khi được chứng kiến tận mắt. Nếu có ai trong buổi tiệc này nhận ra thanh kiếm thò ra khỏi váy cô, có khi họ sẽ nghĩ đây chỉ là một dạng thời trang kỳ quặc chứ chẳng có ai ngờ tới việc cô là một sát thủ ẩn mình.

6. Luthor trốn khỏi nhà tù bằng cách nào?

Justice League đã cho chúng ta một đoạn phim credit cực kỳ hấp dẫn, hé lộ việc Lex Luthor đã trốn khỏi nhà tù và gặp gỡ Deathstroke để bàn về việc thành lập Liên Minh Phản Công Lý của riêng chúng. Tuy nhiên, Luthor đã bị đưa tới nhà thương điên Arkham và bị đích thân Batman quản thúc, nên nhiều người thấy quá vô lý khi hắn có thể vượt ngục dễ dàng đến vậy.

Có một vài lý do mà chuyện này chẳng có gì vô lý. Đầu tiên là cho dù có bị Batman quản thúc thì cũng chả nghĩa lý gì khi Người Dơi đang ở đầu bên kia thế giới chiến đấu với người ngoài hành tinh. Thứ hai là vượt ngục khỏi Arkham không phải chuyện bất khả thi đến thế, vì Joker đã làm điều đó trước rồi. Hơn nữa, rất có thể hắn đã có sự trợ giúp – người ngồi vào phòng giam thay thế hắn đã lên cơn cười điên loạn, rất có thể vì Joker và Harley Quinn đã nhúng tay vào chuyện này.

7. Hòa bình nhờ chiến tranh

Một trong số những tình huống đau lòng nhất trong Wonder Woman là khi Steve Trevor hi sinh. Tuy nhiên, sự hi sinh này giúp Wonder Woman học được bài học của mình: "Chỉ có tình yêu mới cứu rỗi nổi thế giới này." Ngay khi cô học được bài học này, cô đã quay trở lại mục đích ban đầu của mình: Hạ gục Ares, Thần Chiến tranh. Đây nghe có vẻ như một lỗi kịch bản khá mâu thuẫn: Cô cứu thế giới kiểu gì mà bằng cả tình yêu lẫn bạo lực?

Trong trường hợp này, câu trả lời nằm trong các chi tiết nhỏ. Trong đoạn thoại cuối cùng của cô, Wonder Woman có nhắc đến việc mỗi con người đều phải có lựa chọn giữa bóng tối và ánh sáng. Điều đó có nghĩa là sự lựa chọn đó không được có sự can thiệp, và Ares đang can thiệp vào điều đó. Wonder Woman giết hắn không phải vì trả thù hay sự căm phẫn: Cô giết hắn bằng tình yêu cô dành cho loài người và ham muốn giành lại tự do cho họ để tạo ra một thế giới tốt nhất trong khả năng của mình. Cô không thể tiêu diệt những con quỷ trong tâm hồn con người, nhưng cô có thể triệt hạ con quỷ ở bên ngoài, thần, hay bất cứ thứ gì làm vấy bẩn loài người.

8. Captain Boomerang kiếm đâu ra nhiều bia để uống thế?

Captain Boomerang là một trong số các thành viên ít tích sự nhất trong nhóm Suicide Squad. Hắn còn chẳng có mấy cơ hội sử dụng đống Boomerang của mình, nhưng đó cũng chưa phải điều kỳ quái nhất. Có cảm tưởng cứ cảnh nào mà hắn xuất hiện, hắn đều đang nốc một lon bia. Nhiều fan nhận định đây là một lỗi kịch bản vì bộ phim chẳng bao giờ đề cập đến việc nhân vật này giấu bia ở những đâu.

"Lỗi" này có thể được giải thích một cách khá dễ dàng. Họ đang chiến đấu trong một khu đô thị cực kỳ sầm uất, và như Harley Quinn đã thể hiện rõ, họ không ngại ăn trộm đồ đạc ven đường. Cách giải thích dễ hiểu nhất là Captain Boomerang đã ăn trộm được bia vào lúc nào đó, để hắn có đủ dũng khí mà chiến đấu với Enchantress và đội quân của ả ta.

Cũng rất có thể nhờ có việc tu nhiều bia đến vậy mà Captain Boomerang sau khi bỏ đi một thời gian đã quay trở lại để giúp đỡ các đồng đội của mình.

9. Tại sao Zod lại muốn thay đổi môi trường của Trái Đất?

Zod và Steppenwolf là những phản diện rất khác nhau, nhưng cả 2 đều có chung một mục tiêu: Thay đổi môi trường của Trái Đất. Trong trường hợp của Zod, hắn muốn biến Trái Đất thành một phiên bản mới của hành tinh Krypton để phù hợp với hắn và thuộc hạ của mình, cũng như bất cứ người Krypton nào mà chúng có thể tạo ra nhờ hệ thống gene mà chúng mang từ hành tinh của mình tới. Một số khán giả thấy đây là một hành động khá kỳ quái, vì nếu như biến Trái Đất thành Krypton, chúng cũng sẽ mất đi sức mạnh khủng khiếp mà mình đang có.

Điều này thực ra không chính xác. Điều khiến cho người Krypton trở thành người bình thường là Mặt trời màu đỏ mà hành tinh này bay quanh chứ không phải bản thân tính chất của hành tinh đó. Và sức mạnh mà họ sở hữu khi ở Trái Đất đến từ ánh Mặt trời màu vàng. Thế nên, việc Zod chuyển hóa môi trường Trái Đất cho giống với Krypton sẽ không có ảnh hưởng độc hại gì đến chúng, và Trái Đất vẫn sẽ quay quanh một Mặt trời vàng để chúng có thể dùng sức mạnh của mình đàn áp những người chống đối.

10. Tại sao lại cần phải có Suicide Squad để làm gì?

Với hầu hết khán giả, một trong số những điều khó hiểu nhất trong Suicide Squad là việc đội này phải hoạt động chung với một nhóm quân đội thông thường của chính phủ. Thật sự là hơi khó tin khi thấy các anh lính được huấn luyện bài bản lại chịu làm việc cùng đám sát thủ khát máu kia. Hơn nữa, việc này còn khiến người ta phải tự hỏi tại sao Amanda Waller lại cần phải tìm đến đội này ngay từ đầu nếu như bà ta đã có cả một đội quân tinh nhuệ lãnh đạo bởi Rick Flag rồi. Mấy tên dùng gậy bóng chày và boomerang thì giải quyết được vấn đề gì?

Câu trả lời cho chuyện này nằm ở ngay trong lời thoại của Deadshot: "Chúng ta là những kẻ bỏ đi". Một cách chính thức, Enchantress là một thành viên của Suicide Squad. Đưa một đám tội phạm đi ngăn cản cô ta đồng nghĩa với việc nếu có bất cứ thiệt hại nào về người và của họ đều có thể đổ tội cho chúng. Đồng thời Waller cũng có thể bóp méo câu chuyện dễ dàng: Thay vì nhận lỗi về mình, bà ta có thể đổ vấy trách nhiệm cho nhóm tội phạm mất kiểm soát, và rồi nhận hết công về mình khi tóm gọn chúng trở lại nhà tù.

11. Tại sao Batman không mang theo Kryptonite nữa?

Một trong số những giây phút nhiều hứng khởi nhất trong Justice League là khi chúng ta thấy tất cả thành viên Liên minh chống trả lại một mình Superman mới hồi sinh. Do mới tỉnh dậy, đầu óc của Người đàn ông thép vẫn còn hoang mang và lẫn lộn, dẫn đến cuộc đối đầu giữa các anh hùng chỉ do một chút hiểu nhầm. Nhiều khán giả thắc mắc không hiểu tại sao Batman lại không mang theo một ít đá Kryptonite để phòng cho trường hợp như vậy. Bởi vì đây chắc chắn là việc mà Batman trong truyện tranh sẽ làm.

Để tìm thấy lời giải cho điều này, chúng ta phải xem lại Batman v Superman. Lex Luthor chỉ tìm được một nguồn Kryptonite rất nhỏ, và với những gì chúng ta đã biết, Batman đã lấy cắp được tất cả chỗ đó. Anh ta biến nó thành một mũi thương và khí gas, sau đó dùng hết chúng trong cuộc đối đầu với Superman và Doomsday. Như vậy là chỉ còn mũi thương, dù chúng ta không biết giờ này nó ở đâu, thì nó cũng quá to để nhét được vào ngăn túi thắt lưng của Batman. Với cả, chắc chắn Batman sẽ không mang theo nó nếu anh ta không tính đến việc phải đánh nhau, mà nhất là chẳng ai muốn giết cái người mình vừa hồi sinh cả.

12. Tại sao cá voi lại bơi gần vụ nổ giàn khoan?

Một trong số những cảnh khá kỳ lạ ở đầu phim Man of Steel là khi Clark Kent để râu như người vô gia cư. Anh ta đã phải chu du khắp thiên hạ, làm đủ thứ việc trên đời, để rồi có lúc phải cứu những công nhân giàn khoan dầu giữa biển khơi khỏi bị nổ tung trong một tai nạn. Khi anh hoàn thành nhiệm vụ và chìm xuống biển sâu, chúng ta được thấy có một đàn cá voi bơi xung quanh anh, và khán giả được một dịp "lên đồng": Làm gì có chuyện cá voi hay bất cứ loài động vật biển nào lại tìm đến ngay chỗ đang có cháy nổ đì đùng đầy vật thể lạ nguy hiểm như thế?

Chuyện xảy ra ở đây thật ra đã được đạo diễn giải thích sau này. Zack Snyder đã xác nhận đây chính là khi Aquaman định cứu sống Clark Kent từ khi phim ra mắt. Ở thời điểm đó, "người hùng sóng nước" chưa biết gì về Clark và sức mạnh của anh, nhưng khi thấy có người bị nạn, Aquaman đã cho đồ đệ của anh tới cứu giúp.

13. Làm sao Lex lại biết về Darkseid?

Khi Batman "dằn mặt" Lex Luthor ở trong tù, hắn ta đã hé lộ về một mối đe dọa lớn hơn cả Doomsday đang tìm đến. Cụ thể hơn, Lex đã nói "Hắn ta đang đến đấy và hắn đang thèm khát lắm đấy." Điều này cho thấy Lex Luthor đã biết trước sự xuất hiện trong tương lai của Steppenwolf và Darkseid. Nhưng làm thế nào mà một gã nhà giàu có vấn đề về đầu óc ở Trái Đất lại biết về những mối đe dọa từ vũ trụ này?

Đây là một chi tiết đã được giải thích trong một cảnh bị cắt. Ở đây chúng ta được thấy Lex Luthor đang nói chuyện với Steppenwolf trước khi hình chiếu của hắn biến mất. Mặc dù chúng ta không nghe thấy chúng đã nói những chuyện gì với nhau, nhưng cũng đủ để hiểu vì sao Luthor lại có được hiểu biết về những mối nguy mà ngay cả Batman còn không ngờ tới.

14. Tại sao lại có cả Harley Quinn trong Suicide Squad?

Hầu hết khán giả đều thừa nhận Harley Quinn là một trong số những điểm sáng của Suicide Squad. Margot Robbie đã mang tới một Harley vừa có lúc nhạy cảm lại vẫn mạnh mẽ, và cân bằng được giữa sự quyến rũ và điên loạn của nhân vật kinh điển này trong truyện tranh. Tuy nhiên, nhiều người cho rằng cô thật sự không xứng để vào hàng ngũ của đội này. Một cô gái đầu óc không bình thường với một cây gậy bóng chày thì làm được gì khi đối mặt với một phù thủy ác muốn chiếm lấy thế giới?

Tuy nhiên, chúng ta cần phải nhớ rằng Waller vẫn còn đang xây dựng đội ngũ, nghĩa là mỗi nhân tố đều có khả năng và kinh nghiệm của riêng mình. Harley Quinn không chỉ có khả năng nhào lộn, cô ta còn là một chuyên gia tâm lý học. Cô ta có thể hiểu được suy nghĩ của một số đối thủ và cả đồng đội. Thắc mắc tại sao Harley Quinn được tham gia đội không khác nào hỏi tại sao Justice League lại phải có Batman. Một đội mạnh không chỉ có toàn sức mạnh cơ bắp.

15. Rốt cuộc kết hoạch của Luthor là gì?

Doomsday là một trong số những chi tiết gây khó hiểu nhất trong Batman v Superman. Một số khán giả vẫn còn thắc mắc không hiểu kế hoạch của Luthor là gì khi thả rông Doomsday. Ngay từ đầu, hắn lo lắng rằng Superman là một sức mạnh ngoài hành tinh mất kiểm soát, xong rồi lại tạo ra một kẻ mất kiểm soát như Doomsday. Thế rốt cục là như thế nào?

Thật ra kế hoạch của Luthor hoàn toàn có cơ sở. Đầu tiên, hắn muốn Superman phải chết, thì đây chính là nhiệm vụ của Doomsday. Sau đó, hắn biết về các metahumans có khả năng đặc biệt khác như Wonder Woman, Aquaman, hay Flash. Hắn hoàn toàn có thể đang ấp ủ việc sử dụng chính những người này, cộng thêm lực lượng quân đội để ngăn chặn Doomsday sau đó. Cuối cùng hắn sẽ lợi cả đôi đường: Tập đoàn Luthor sẽ trả tiền tái xây dựng những vùng bị phá hoại và cung cấp vũ khí cho quân đội, trong khi nắm quyền kiểm soát các anh hùng kia. Và rồi lợi dụng sự ủng hộ của công chúng để tiếp tục tuyên truyền về những mối đe dọa ngoài hành tinh. Điều này có khi lại còn giúp hắn có tiếng nói trong chính trường, vì Luthor trong truyện tranh đã có lúc trở thành tổng thống Mỹ.

Theo GameK

">

15 điểm vừa soi cứ ngỡ là sạn trong Vũ trụ Điện ảnh DC mà không phải

Siêu máy tính dự đoán Celta Vigo vs Osasuna, 3h00 ngày 22/2

Một chú chó lạc đường bất ngờ tấn công tên cướp giải cứu nữ nạn nhân giữa đường.

cướp bị chó cắnPlay">

Lao vào tấn công tên cướp, chú chó giải cứu cô gái giữa đường

友情链接