Dự báo thời tiết TP.HCM ngày 24/11: Ngày nắng nóng
TheựbáothờitiếtTPHCMngàyNgàynắngnóbxh bd anho dự báo của Đài Khí tượng thủy văn Nam Bộ, thời tiết TP.HCM hôm nay 24/11, trời có mây, ngày nắng nóng từ sáng tới chiều.

Thời tiết TP.HCM hôm nay 24/11, ngày nắng nóng từ sáng tới chiều.
Nhiệt độ dao động trong khoảng 30-33 độ C, độ ẩm tương đối phổ biến 62%, mật độ mây 92%.
Dự báo chỉ số UV: Các quận, huyện của TP.HCM đều có chỉ số tia UV chạm ngưỡng nguy cơ gây hại cao.
Thời tiết các tỉnh Nam Bộ ngày 24/11/2024
Các tỉnh Nam Bộ trời có mây, có mưa rào và dông vài nơi, ngày nắng. Gió Đông Bắc đến Đông cấp 2-3.
Nhiệt độ thấp nhất từ 23 - 26 độ C. Nhiệt độ cao nhất từ 31 - 34 độ C.
Cụ thể, TP Phú Quốc 32 độ C, TP Cà Mau 32 độ C, TP Bạc Liêu 32 độ C, TP Cao Lãnh 32 độ C, TP Sóc Trăng 33 độ C, TP Cần Thơ 33 độ C, TP Vĩnh Long 33 độ C, TP Bến Tre 33 độ C, TP.HCM 33 độ C, TP Tây Ninh 33 độ C, TP Thủ Dầu Một 33 độ C, huyện Đồng Phú 33 độ C và TP Biên Hoà 34 độ C.
Trên Biển: vùng biển từ Bà Rịa - Vũng Tàu đến Cà Mau gió Đông Bắc có cường độ cấp 5, có lúc cấp 6, giật cấp 7 - 8. Thời tiết biển có mưa rào và dông vài nơi, trong cơn dông cần đề phòng có gió giật mạnh.
Dự báo thời tiết các vùng trên cả nước ngày 24/11/2024
Hà Nộitrời có mây, đêm không mưa, ngày nắng. Gió Đông Bắc cấp 2 - 3. Đêm và sáng sớm trời lạnh. Nhiệt độ thấp nhất từ 19 - 21 độ C. Nhiệt độ cao nhất từ 26 - 28 độ C.
Phía Tây Bắc Bộtrời nhiều mây, có mưa vài nơi, trưa chiều giảm mây trời nắng. Gió nhẹ. Đêm và sáng trời lạnh, có nơi trời rét. Nhiệt độ thấp nhất từ 17 - 20 độ C, có nơi dưới 16 độ. Nhiệt độ cao nhất từ 24 - 27 độ C.
Phía Đông Bắc Bộtrời có mây, đêm không mưa, ngày nắng. Gió nhẹ. Đêm và sáng trời lạnh, vùng núi đêm và sáng trời rét. Nhiệt độ thấp nhất từ 18 - 21 độ C, vùng núi 15 - 18 độ C, có nơi dưới 15 độ C. Nhiệt độ cao nhất từ 25 - 28 độ C.
Thanh Hóa đến Thừa Thiên Huếtrời nhiều mây, phía Bắc có mưa vài nơi; phía Nam có mưa, mưa rào, cục bộ có nơi mưa to và dông; riêng Thừa Thiên Huế có mưa vừa, mưa to, cục bộ có nơi mưa rất to. Gió Bắc đến Tây Bắc cấp 2 - 3. Đêm và sáng sớm trời lạnh. Nhiệt độ thấp nhất từ 19 - 22 độ C. Nhiệt độ cao nhất từ 23 - 26 độ C, có nơi trên 26 độ C.
Đà Nẵng đến Bình Thuậnphía Bắc (Đà Nẵng đến Bình Định) nhiều mây, có mưa vừa, mưa to, cục bộ có nơi mưa rất to và dông; phía Nam có mây, mưa, mưa rào rải rác và có nơi có dông. Gió Đông Bắc cấp 2 - 3. Nhiệt độ thấp nhất từ 23 - 26 độ C. Nhiệt độ cao nhất từ phía Bắc 27 - 30 độ C, phía Nam 30 - 32 độ C.
Khu vực Tây Nguyêncó mưa rào và dông vài nơi, ngày nắng. Gió đông bắc cấp 2 - 3. Nhiệt độ thấp nhất từ 19 - 22 độ C, có nơi dưới 19 độ C. Nhiệt độ cao nhất từ 26 - 29 độ C, có nơi trên 29 độ C.
Lương Ý相关推荐
-
Soi kèo phạt góc Valladolid vs Las Palmas, 03h00 ngày 1/3
-
Thời gian cao điểm du lịch hè, cửa hàng xe đạp thể thao Bike Station (đường Trần Não, TP Thủ Đức) có lượng khách thuê, đăng ký bảo dưỡng, nâng cấp phụ kiện cao hơn bình thường 30-40%.
Quốc Quân (22 tuổi, nhân viên cửa hàng) cho hay từ sau giãn cách xã hội, chạy xe đạp trở thành trào lưu phổ biến.
Trước đây, các cửa hàng thường tập trung vào nhóm thích chơi xe đạp thể thao. Song thời điểm hiện tại, tệp khách được mở rộng, không phân biệt giới tính, độ tuổi.
"Dạo gần đây, chúng tôi làm việc cường độ cao hơn để phục vụ nhóm khách thích đạp xe dã ngoại mùa hè. Họ chọn dịch vụ 'độ' ngoại hình xe hoặc bảo trì các bộ phận nhằm đảm bảo an toàn trong suốt hành trình. Các đoàn tổ chức tour cũng thường thuê với số lượng lớn. Nhiều khách du lịch còn thích đạp xe khám phá thành phố", Quân nói với Zing.
Theo ghi nhận của phóng viên, thời điểm hiện tại, nhiều cửa hàng cung cấp dịch vụ cho người chơi xe đạp thể thao tại TP.HCM có lượng khách tăng cao.
Bên cạnh cho thuê, bảo dưỡng, một số tiệm còn chuyên tư vấn lắp ráp xe đạp thể thao. Không ít khách sẵn sàng chi vài chục tới vài trăm triệu để mua được chiếc xe độc, mang phong cách riêng.
Mạnh tay chi tiền
Để phục vụ nhu cầu đạp xe du lịch, tiệm nơi Quốc Quân làm việc cũng có dịch vụ cho thuê xe ngắn và dài hạn, tùy mong muốn của từng nhóm đối tượng. Phí thuê là 150.000 đồng cho 12 tiếng.
Những khách có nhu cầu sử dụng thường xuyên có thể chọn thuê theo tháng với giá 2,5 triệu đồng.
Tiệm xe thể thao nơi Quốc Quân làm việc ghi nhận lượng khách thuê và bảo dưỡng xe tăng cao trong dịp hè. “Tôi nhận thấy khách sẵn sàng chi mạnh tay cho sở thích đạp xe. Doanh thu của các cửa tiệm như chúng tôi tăng cao nhờ các combo thuê, 'độ' thiết bị và bán phụ kiện như mũ, áo thể thao. Trong tuần này, chúng tôi có 10 đơn hàng lớn, mức giá khoảng 1-3 triệu đồng, khách sử dụng kết hợp nhiều dịch vụ”, Quân nói thêm.
Ngoài khách địa phương, tiệm của Quân còn phục vụ nhu cầu của nhiều người nước ngoài sống tại khu vực Thảo Điền (TP Thủ Đức). Theo Quân, đa số khách ngoại quốc đến Việt Nam làm việc thường chủ động mang theo xe đạp cá nhân nên nhu cầu của họ chủ yếu là sửa chữa, nâng cấp phụ kiện.
Anh Phùng Nam Thắng (50 tuổi), chủ tiệm Độp Workshop (quận 5, TP.HCM), đã có 14 năm chơi xe đạp thể thao và 12 năm kinh doanh dịch vụ sửa chữa, custom (Tạm dịch: tư vấn và lắp ráp xe) theo nhu cầu của khách.
Anh cho biết suốt hơn 10 năm mở cửa, tiệm chưa bao giờ có bảng hiệu song lượng khách hàng vẫn tăng ổn định qua các năm và chủ yếu là khách quen.
"Tôi chơi xe đạp thể thao từ hồi trào lưu đi phượt mới nổ ra, chưa có nhiều người biết tới, phải tự mày mò ráp xe để chạy. Giờ nhu cầu tăng cao hơn rất nhiều và những người chơi lâu năm sẵn sàng bỏ số tiền lớn để 'độ' một chiếc xe 'độc', mang phong cách cá nhân", vị chủ tiệm nói.
Anh Nam Thắng cho hay để lắp ráp được một chiếc xe có cấu hình cơ bản phải tốn ít nhất 16-17 triệu đồng. Tiệm của anh từng custom những mẫu có giá trên dưới 50 triệu đến vài trăm triệu.
"Cách đây vài tuần, tôi có custom cho khách một chiếc xe có tổng chi phí trên 500 triệu đồng. Nó không chỉ đắt vì độ cao cấp mà còn bởi là hàng 'độc'. Sườn xe là phiên bản giới hạn, một năm hãng chỉ sản xuất 10 chiếc và rất khó đặt hàng. Các bộ phận xe là do khách tự đặt mua, chúng tôi chỉ tư vấn về kỹ thuật và lắp ráp", anh Nam Thắng kể.
Anh Nam Thắng nhận định hiện tại nhu cầu của khách chơi xe đạp thể thao ngày càng tăng, song nguồn cung không đủ đáp ứng do đứt gãy chuỗi cung ứng vì dịch bệnh.
Ngày trước, trung bình một chiếc xe khách đặt khoảng 3-4 ngày đã có hàng, hiện tại phải đợi cả tháng. Trước dịch, những phụ tùng đặc biệt cũng chỉ mất khoảng 3 tuần hàng sẽ về, còn bây giờ nhiều khi bên cung ứng thông báo xưởng đang tạm ngừng sản xuất, không thể đặt.
"Các cửa hàng cùng ngành cũng có sự liên kết với nhau, nếu thiếu hàng sẽ san sẻ và hỗ trợ cả về kỹ thuật. Đó cũng là một văn hóa khá hay giữa các bạn nghề", anh Thắng chia sẻ.
Khách "nhập môn" ngần ngại vì chi phí tăng
Với mỗi khách hàng, anh Thắng sẽ tư vấn lắp ráp theo nhu cầu và tài chính, mức tiền mà họ muốn đầu tư. Anh luôn khuyến khích khách chi số tiền tối thiểu để có được một chiếc xe với cấu hình cơ bản nhằm đảm bảo an toàn, sự thoải mái và có thể sử dụng lâu dài.
Có những khách hàng của tiệm anh Nam Thắng chi hàng trăm triệu để sở hữu một chiếc xe "độc". Theo anh Thắng, trong khi những khách chơi lâu năm vẫn giữ nhu cầu ổn định, lượng khách "nhập môn" chơi xe đạp thể thao đã giảm so với trong dịch.
"Thời gian giãn cách, đạp xe thể dục trở thành 'trend'. Nhưng đến khi mọi người trở lại guồng công việc, nhu cầu mua xe giảm mạnh. Một lý do nữa khiến người bắt đầu chơi môn này ngần ngại là bởi chi phí tăng cao", anh Thắng nói.
Anh giải thích nếu trước dịch, chi phí cho một chiếc xe cơ bản dành cho người mới chỉ khoảng 10 triệu đồng, nay con số đã tăng gần gấp đôi. Giá thành đắt đỏ hơn giống như một bước cản khiến nhiều người mới ngần ngại chi tiền, đặc biệt trong bối cảnh bão giá.
Với những người thích đạp xe thể thao để giải trí hay rèn luyện sức khỏe nhưng không có tài chính dư dả, thuê xe là lựa chọn phù hợp.
Những người mới đến với môn này thường chọn thuê xe theo giờ để trải nghiệm và tiết kiệm chi phí. (Ảnh: Trang Minh). Từ sau giãn cách xã hội, nhiều cửa hàng chuyên cho thuê xe đạp tại TP.HCM đều có lượng khách tăng đột biến. Giá thuê trung bình rơi vào khoảng 50.000-120.000 đồng cho 3 tiếng sử dụng.
Ngọc Thúy, quản lý tiệm cho thuê xe đạp The Bike Coffee (đường Trường Sa, quận 3), cho biết tiệm đã phải tăng số lượng xe để đáp ứng nhu cầu lớn. Đa số người chơi môn này là sinh viên, dân văn phòng và các gia đình muốn đạp xe giải trí hoặc rèn luyện sức khỏe.
Tiệm Cào Cào Adventures (đường Trần Nhật Duật, quận 1) cũng đã phải nhập thêm xe để phục vụ lượng khách tăng gấp nhiều lần so với trước.
Anh Huỳnh Quyết Thắng, admin CLB Cào Cào Adventure, cho biết phần lớn khách thuê là các bạn trẻ, mới làm quen với môn đạp xe.
"Khung giờ cao điểm thuê xe thường là khung 6-8h và 16-17h. Các bạn chủ yếu đạp xe xung quanh các quận trung tâm để ngắm nhìn thành phố hay chụp ảnh check-in", anh Quyết Thắng cho hay.
Theo Zing
" alt="Khách ở TP.HCM chi trăm triệu để chơi xe đạp thể thao">Khách ở TP.HCM chi trăm triệu để chơi xe đạp thể thao
-
Trong cuốn hồi ký Sự thật ta nắm giữmới được Tân Việt Books và NXB Dân Trí phối hợp phát hành có nhiều góc khuất được bà Kamala kể về phu quân của mình. Được sự cho phép của Tân Việt Books, VietNamNet xin trích đoạn trong cuốn hồi ký Sự thật ta nắm giữ của bà Kamala Harris. Sáu tháng trước, tôi cũng không biết anh chàng Doug đó là ai. Tôi chỉ biết người bạn thân nhất của tôi, Chrisette, không ngừng gọi điện thoại cho tôi. Tôi đang họp và điện thoại của tôi cứ reo liên hồi. Tôi đã để mặc các cuộc gọi của cô ấy, nhưng sau đó tôi bắt đầu lo lắng. Các con cô ấy là con đỡ đầu của tôi.
Có điều gì đó đã xảy ra sao?
Tôi ra ngoài và gọi cho cô ấy.
“Sao thế? Mọi chuyện ổn cả chứ?”
“Mọi chuyện đều ổn cả. Cô sẽ đi hẹn hò,” cô ấy nói. “Tôi à?”
“Đúng vậy,” cô ấy trả lời một cách rất chắc chắn. “Tôi vừa gặp anh chàng này. Anh ấy đáng yêu lắm, anh ấy là giám đốc một công ty luật và tôi nghĩ cô sẽ thích anh ấy. Anh ấy sống ở Los Angeles, nhưng dù sao thì cô cũng hay tới đây làm việc mà”
Đối với tôi, Chrisette như một người chị em vậy, và tôi biết rằng tranh cãi với cô ấy cũng chẳng ích gì.
“Tên anh ấy là gì?” tôi hỏi.
“Tên anh ấy là Doug Emhoff, nhưng hứa với tôi là cô sẽ không tìm tên anh ấy trên Google nhé. Đừng nghĩ quá nhiều. Chỉ cần gặp anh ấy thôi. Tôi đã cho anh ấy số của cô rồi. Anh ấy sẽ gọi cho cô”.
Tôi lầm bầm phản đối, nhưng đồng thời, tôi cũng đánh giá cao cách tiếp cận mạnh mẽ của Chrisette. Cô ấy là một trong số ít người mà tôi có thể thành thật trò chuyện về cuộc sống cá nhân của mình. Đối với một người phụ nữ độc thân, có nghề nghiệp ổn định ở độ tuổi bốn mươi và được công chúng để ý sát sao, việc hẹn hò không hề dễ dàng. Tôi biết nếu tôi cùng một người đàn ông đến tham dự một sự kiện, mọi người sẽ ngay lập tức bắt đầu suy đoán về mối quan hệ của chúng tôi. Tôi cũng biết rằng phụ nữ độc thân trong chính trường được nhìn nhận khác với đàn ông độc thân. Mức độ thoải mái trong đời sống xã hội của chúng tôi không giống nhau. Tôi không có hứng thú cân nhắc một mối quan hệ trừ khi tôi gần như chắc chắn mình đã tìm thấy “một nửa còn lại” - nên trong suốt nhiều năm, tôi đã tách biệt cuộc sống cá nhân của mình với sự nghiệp.
Kamala Harris và chồng. Vài đêm sau, tôi đang trên đường đến một sự kiện thì nhận được tin nhắn từ một số điện thoại lạ. Doug đang xem một trận bóng rổ cùng một người bạn và anh ấy đã lấy hết can đảm để gửi cho tôi một tin nhắn đầy ngượng ngùng. “Xin chào! Tôi là Doug. Tôi chỉ muốn gửi lời chào đến cô thôi! Tôi đang xem trận đấu của đội Lakers”. Tôi nhắn tin lại chào anh ấy, và chúng tôi đã lên kế hoạch trò chuyện cùng nhau vào ngày hôm sau. Sau đó, tôi chấm dứt cuộc hội thoại với một chút lúng túng - “Lakers cố lên!” - mặc dù chính xác thì tôi hâm mộ đội Warriors.
Sáng hôm sau, khi rời phòng tập thể dục để đến chỗ làm tôi nhận ra mình đã bị nhỡ một cuộc gọi từ Doug. Mặc dù tôi đã hẹn anh ấy cùng trò chuyện vào ngày hôm sau nhưng tôi không ngờ anh ấy lại liên hệ sớm như vậy. Nhưng tôi thấy việc đó khá đáng yêu, tôi thừa nhận. Trên thực tế, khi tôi viết chương này, tôi đã ngồi cùng Doug và hỏi anh ấy đã nghĩ gì khi gọi điện lúc đó. Đây là điều anh ấy đã nói:
Sáng hôm đó anh dậy sớm. Anh có một cuộc họp sớm. Và khi đang lái xe đi làm, anh cứ nghĩ mãi về em. Anh cứ tự nhủ: “Bây giờ là 8 giờ 30 sáng, còn quá sớm để gọi cho cô ấy. Gọi điện giờ này thì buồn cười quá. Đừng làm như thế. Đừng. Đừng gọi cho cô ấy. Đừng làm thế.” Và sau đó, “Ôi không, mình vừa bấm số của cô ấy,” và “Ôi không, chuông đang reo”.
Tin nhắn thoại từ anh ấy mà tôi còn lưu đến bây giờ rất dài và hơi lan man. Tuy nhiên, anh ấy có vẻ là người tốt, và tôi muốn tìm hiểu thêm. Doug, mặt khác, khá chắc chắn rằng anh ấy đã làm tiêu tan mọi cơ hội mình có. Anh ấy kể rằng, anh ấy nghĩ tin nhắn thoại hôm ấy thật thảm hại và có thể tôi sẽ không liên lạc với anh ấy nữa. Anh ấy phải ngăn bản thân không gọi lại cũng như gửi đi một tin nhắn dài dòng khác để giải thích cho tin nhắn đầu tiên này.
Nhưng định mệnh đã mỉm cười với chúng tôi. Thật ra khi đó, tôi đang sở hữu một căn hộ ở San Francisco, và sau khi tiết kiệm hàng năm trời để làm lại căn bếp, việc sửa chữa cũng sắp được bắt đầu. Hôm đó, lẽ ra tôi phải gặp nhà thầu và nhóm của anh ta để dẫn họ vào nhà và đưa chìa khóa cho họ, nhưng khi về đến căn hộ, tôi được biết nhà thầu sẽ đến muộn và tôi sẽ phải đợi.
Nói cách khác, tôi nhận thấy mình có một tiếng rảnh rang để nghỉ trưa - một điều gần như chưa từng xảy ra. Vì vậy, tôi quyết định gọi cho Doug. Có thể anh ấy cũng đang nghỉ trưa.
Anh ấy bắt máy, và cuối cùng chúng tôi nói chuyện suốt một tiếng đồng hồ. Nghe có vẻ ủy mị, tôi biết thế, nhưng cuộc trò chuyện cứ thế tiếp diễn; và dù tôi chắc chắn rằng cả hai chúng tôi đều rất cố gắng để tỏ ra hài hước và thú vị, nhưng trên hết tôi nhớ chúng tôi đã chòng ghẹo nhau, đùa giỡn và cười cợt bản thân rồi cười cợt nhau, giống như chúng tôi bây giờ vậy. Vào lúc chủ thầu đến, tôi đã rất háo hức được gặp trực tiếp anh chàng Doug này. Chúng tôi đã hẹn cùng nhau dùng bữa vào tối thứ Bảy ở Los Angeles. Tôi rất nóng lòng được bay đến đó.
Doug gợi ý rằng chúng tôi nên gặp nhau tại nơi ở của anh ấy trước. Thay vào đó, tôi nhờ anh ấy đến đón tôi. “Được rồi, nhưng tôi chỉ muốn cô biết là tôi không giỏi lái xe lắm,” anh ấy nói. “Cảm ơn vì đã cho tôi biết,” tôi đáp với một tiếng cười khúc khích. Doug không hề tự phụ hay ra vẻ, không hề tỏ ra kiêu ngạo hay khoe khoang. Anh ấy có vẻ rất thoải mái. Đó là một phần lý do tôi thích anh ấy ngay lập tức.
Sáng hôm sau buổi hẹn hò đầu tiên của chúng tôi, Doug gửi email cho tôi toàn bộ những ngày mà anh ấy rảnh trong vài tháng tới. Email viết rằng: “Tôi đã quá già để cư xử hời hợt hay trốn tránh rồi. Tôi thực sự thích cô, và tôi muốn xem liệu chúng ta có thể tiến xa đến đâu”. Trên thực tế, anh ấy rất háo hức muốn gặp tôi vào thứ Bảy đó, nhưng tôi đã lên lịch hẹn với các cô gái vào cuối tuần từ trước đó rất lâu.
“Không sao cả. Tôi có thể đến gặp cô và hai chúng ta có thể lẻn đi,” anh ấy nói. Tôi đánh giá cao sự nhiệt tình của anh ấy, nhưng tôi phải giải thích với anh ấy rằng, không, cuộc hẹn với các cô gái vào cuối tuần không giống như anh ấy nghĩ. Thay vào đó, chúng tôi đã lên kế hoạch cho buổi hẹn hò thứ hai vào một ngày cuối tuần khác.
Trong buổi hẹn hò thứ ba, Doug quyết định anh ấy phải làm điều gì đó lớn lao. Anh ấy bay đến Sacramento để cùng tôi ăn tối. Sau đó, chúng tôi nhận ra cả hai đều có tình cảm đặc biệt dành cho nhau. Chúng tôi đồng ý hẹn hò trong sáu tháng và sẽ xem xét lại mối quan hệ sau sáu tháng. Đến nghe phát biểu về tệ nạn trốn học không hẳn là điều mà hầu hết mọi người nghĩ về một buổi hẹn hò lãng mạn, nhưng mục đích của sự kiện này là để Doug ra mặt - đây là lần đầu tôi mời anh ấy cùng tôi tham gia một hội nghị trang trọng thế này. Do đó, đội ngũ của tôi mới xì xào và chỉ trỏ, vì họ từng nghe nhiều lời đồn về anh ấy nhưng chưa từng tận mắt thấy anh. Sau này, họ gọi giai đoạn đó là A.D. - “Sau Doug.” Họ thích cách anh ấy làm tôi cười. Tôi cũng vậy.
Doug đã từng kết hôn một lần và anh ấy có hai đứa con, Cole và Ella - được đặt theo tên của John Coltrane và Ella Fitzgerald. Khi tôi và Doug mới hẹn hò, Ella học cấp hai và Cole học cấp ba. Doug và người vợ đầu, Kerstin, đều cùng hưởng quyền nuôi con. Tôi từng - và vẫn - dành cho Kerstin một sự ngưỡng mộ và trân trọng vô cùng. Từ cách mà Doug kể về những đứa con của mình, tôi có thể nhận ra rằng cô ấy là một người mẹ tuyệt vời. Trong những tháng sau đó, khi tôi và Kerstin làm quen với nhau, chúng tôi thực sự hợp ý và sau đó trở thành bạn bè. (Đôi khi chúng tôi hay nói đùa rằng gia đình hiện tại của chúng tôi gần như hơi quá thân thiết.)
Sau buổi hẹn hò thứ hai, Doug đã sẵn sàng giới thiệu tôi với Cole và Ella. Tôi cũng rất háo hức được gặp chúng. Nhưng đối với một đứa trẻ có bố mẹ ly hôn, tôi biết sẽ rất khó khăn khi chúng thấy bố mẹ bắt đầu hẹn hò với người khác. Vì vậy, tôi đã đi chậm lại. Ngoài việc thỉnh thoảng nói chuyện với bọn trẻ khi Doug bật loa ngoài điện thoại trong xe. Tôi muốn đảm bảo rằng Doug và tôi có một mối quan hệ chín chắn và lâu dài trước khi tôi hiện diện trong cuộc sống của Cole và Ella.
Doug và tôi đã suy tính rất cẩn thận về thời gian cũng như cách mà cuộc gặp đầu tiên nên diễn ra. Chúng tôi đã đợi khoảng hai tháng sau khi chúng tôi gặp nhau, mặc dù trong kí ức của tôi, cảm giác như chúng tôi đã ở bên nhau từ rất lâu rồi. Có thể bởi vì tôi quá háo hức, hoặc bởi vì khi ngày trọng đại đó cuối cùng cũng đến, tôi cảm giác như tôi đã yêu Doug được nhiều năm rồi.
Sáng hôm đó tôi thức dậy với cảm giác vô cùng phấn khích, nhưng cũng lo lắng trong lòng. Cho đến thời điểm đó, tôi chỉ được biết gương mặt xinh xắn của Cole và Ella qua những tấm ảnh của Doug, biết được tính cách dễ gần của chúng qua những câu chuyện anh ấy kể, rằng chúng là những người quan trọng nhất đối với anh ấy. Bây giờ, khi được gặp hai thanh niên trẻ tuyệt vời này, đó là một dịp quan trọng.
Trên đường từ văn phòng ở LA về nhà, tôi mua một hộp bánh quy và thắt một dải ruy băng sặc sỡ thành một chiếc nơ xung quanh. Tôi cởi bỏ bộ vest, mặc quần jean và áo khoác Chuck Taylors, hít thở sâu vài lần rồi bắt xe đến nhà Doug. Trên đường đi, tôi cố tưởng tượng xem vài phút đầu tiên sẽ diễn ra như thế nào. Tôi tưởng tượng ra vài tình huống và cố gắng nghĩ ra những điều hoàn hảo để nói. Hộp bánh quy đang được đặt cạnh tôi trên ghế, một nhân chứng thầm lặng cho buổi tập dượt của tôi. Bọn trẻ sẽ nghĩ hộp bánh quy thật tuyệt hay thật kì quặc? Có lẽ dải ruy băng quá sặc sỡ.
Dải ruy băng đúng là quá sặc sỡ. Nhưng Cole và Ella chào đón tôi rất nồng nhiệt. Chúng cũng muốn gặp tôi. Chúng tôi nói chuyện trong vài phút, sau đó cùng nhau lên xe của Doug để đi ăn tối. Doug và tôi đã quyết định rằng bọn trẻ nên chọn địa điểm ăn để mọi thứ được thoải mái nhất có thể. Chúng đã chọn một nơi mà chúng thích từ khi còn nhỏ - một tiệm hải sản ngoài đường cao tốc dọc bờ biển Thái Bình Dương có tên là Reel Inn. Mất khoảng một giờ đồng hồ để đến đó, nhờ đó chúng tôi có thời gian để làm quen với nhau trên xe. Cole, hóa ra, là một người đam mê âm nhạc, và cậu ấy rất háo hức muốn chia sẻ với tôi vài điều mà cậu mới khám phá.
“Gần đây cháu bắt đầu nghe nhạc của Roy Ayers,” cậu ấy nói. “Cô biết ông ấy không?”
Tôi hát để trả lời: “Ai ai cũng yêu ánh mặt trời, ánh mặt trời, hãy đắm mình vào ánh mặt trời…”
“Cô có biết ông ấy!” “Tất nhiên là cô biết!”
Chúng tôi bật bài hát đó lên, và sau đó là một vài bài khác nữa. Bốn người chúng tôi hát cùng nhau, để cửa sổ xe mở toang trong lúc đang tiến về phía bờ biển để ăn tối.
Reel Inn là một nơi giản dị và khiêm nhường. Cảm giác thật sự thoải mái khi đến đây. Chúng tôi cầm khay xếp hàng đợi ở quầy, thực đơn các món cá tươi được viết trên một tấm bảng đen treo trên tường. Nhân viên thu ngân đưa số cho chúng tôi, giống như ở những cửa hàng bán thức ăn, và khi đã có đồ ăn, chúng tôi mang khay của mình ra chỗ bàn ăn ngoài trời nhìn thẳng ra biển, lúc mặt trời bắt đầu lặn. Khi chúng tôi ăn xong, Cole và Ella nói rằng chúng sẽ đến trường của Cole để xem triển lãm nghệ thuật, nơi một vài tác phẩm của bạn bè chúng được trưng bày. Chúng muốn biết liệu chúng tôi có muốn tham gia cùng không.
“Tất nhiên là có!” tôi nói, như thể đây là một điều hoàn toàn bình thường. Nghe có vẻ hay ho đối với tôi. Sau đó Doug thì thầm với tôi, “Chắc là chúng phải thích em lắm. Chúng chưa mời anh tham gia việc gì bao giờ cả”. Chúng tôi đến trường cùng nhau, và Ella - một họa sĩ tài năng - đã giảng giải cho chúng tôi trong suốt buổi triển lãm một cách rất thành thạo. Nhiều bạn bè của chúng cũng ở đó, chúng tôi rất vui khi được gặp gỡ và trò chuyện cùng các học sinh và phụ huynh. Doug sau đó nói đùa rằng tôi đã hoàn toàn đắm chìm vào cuộc sống của họ đêm hôm đó, nhưng tôi nghĩ nói chính xác hơn thì tôi đã bị mắc câu, Cole và Ella đã kéo tôi vào.
Vào cuối tháng 3 năm 2014, tôi đã lên kế hoạch cho hai chuyến đi. Một là đến Mexico, nơi tôi đang phối hợp với các quan chức cấp cao trong cuộc chiến chống lại các tổ chức tội phạm xuyên quốc gia và những kẻ buôn người. Chuyến đi còn lại là đến Ý, nơi Doug và tôi đang mong chờ được tận hưởng một chuyến nghỉ dưỡng lãng mạn. Nhưng lộ trình cho hai chuyến đi này hoàn toàn khác biệt. Khi ở nhà, Doug và tôi thức đến tận khuya để xem tranh ảnh, sách hướng dẫn và lên kế hoạch cho hành trình đến Florence. Khi ở văn phòng, tôi tiến hành tổng hợp lại và dẫn đầu một phái đoàn lưỡng đảng gồm tổng chưởng lý các tiểu bang cùng tôi đến thành phố Mexico.
Tội phạm xuyên quốc gia tại Mexico đã - và đang - là một mối đe dọa lớn, và California là mục tiêu chính. Tháng 3 năm đó, văn phòng của tôi đã công bố một bản báo cáo, rằng 70% nguồn cung cấp methamphetamine1 của Hoa Kỳ là từ cảng hải quan San Diego ở biên giới phía nam của California. Báo cáo cũng nhấn mạnh đến các cách thức khiến hoạt động buôn bán ma túy tại Mexico ngày càng lớn mạnh tại Hoa Kỳ khi các băng đảng thành lập liên minh với các băng nhóm trên đường phố và trong các nhà tù ở California.
Những thách thức đặt ra cho cơ quan thực thi pháp luật của California - và những nơi khác - là rất quan trọng. Tôi muốn gặp các quan chức Mexico để cùng lên kế hoạch triệt phá các băng nhóm buôn ma túy.
Chúng tôi đã ở Mexico ba ngày - bốn vị tổng chưởng lý tiểu bang khác và tôi - và đã đưa ra được kế hoạch hành động cụ thể. Chúng tôi đã kí thư ý hướng (là một văn bản diễn tả ý định của người kí tên trong bức thư để đi đến một hợp đồng chính thức, đặc biệt trong sắp xếp công việc kinh doanh hoặc thanh toán thương mại với Ủy ban Chứng khoán và Ngân hàng Quốc gia Mexico để thiết lập nỗ lực thực thi việc chống rửa tiền. Chính việc rửa tiền đã châm ngòi cho các tổ chức tội phạm xuyên quốc gia. Bằng cách tiến hành thỏa thuận liên lạc và hợp tác với Mexico, chúng tôi hi vọng sẽ cải thiện khả năng điều tra và triệt phá nguồn tiền này.
Vào ngày 26 tháng 3 năm 2014, tôi trở về căn hộ ở San Francisco, cảm giác như chuyến đi đã thành công thực sự. Nhưng khi tôi về đến nhà thì trời đã tối và bây giờ tôi gặp phải một vấn đề nhỏ: chuyến đi của tôi với Doug bắt đầu vào sáng sớm hôm sau, và tôi không có thời gian để soạn đồ.
Ngay sau khi tôi về đến căn hộ của mình, Doug nhắn tin nói rằng anh ấy đang trên đường từ sân bay đến. Khi anh ấy đến căn hộ, tôi đang điên cuồng lục tìm đồ đạc. Tôi không thể tìm thấy chiếc quần đen và tôi đang cực kì tức giận.
Tất nhiên, điều đó thật nực cười, nhưng đó là một trong những khoảnh khắc mà tôi phải tập trung làm hai việc một lúc.
Tôi nghĩ nhiều phụ nữ cũng như một vài nam giới đang làm việc đều hiểu quá rõ. Cũng giống như mẹ tôi, tôi đã nuôi dưỡng ý niệm rằng mọi thứ tôi làm phải thật hoàn hảo, nhưng đôi khi tôi có cảm giác điều đó không chuẩn xác. Tôi không đủ khả năng để suy xét hết mọi thứ. Đây là một trong những khoảnh khắc đó. Tôi có hàng trăm thứ phải lo sau chuyến đi đến Mexico cộng thêm hàng trăm thứ khác khi nghĩ về lượng công việc mà tôi đã bỏ lỡ khi đi vắng. Trong khi đó, tôi đang cố gắng chuyển hướng suy nghĩ sang chuyến nghỉ dưỡng với người yêu - nhưng số đồ đạc cần soạn và những việc cần phải làm đang chiếm hết tâm trí tôi. Tôi không ngừng quở trách bản thân vì đã cố gắng làm quá nhiều thứ, lúc nào cũng lo lắng rằng mình làm chưa đủ, và tất cả sự căng thẳng này dồn nén lại thành cuộc tìm kiếm chiếc quần đen.
Và tôi vẫn chưa tìm thấy nó. Tủ quần áo của tôi quá lộn xộn.
Kết quả là tôi mệt lả người đi, và khi Doug đến, dường như anh ấy cũng không ổn lắm. Anh ấy hành động khá kì lạ - có chút không tự nhiên, có chút yên lặng.
“Chúng ta mua đồ ăn mang về thay vì đi ăn ngoài được không anh?” tôi hỏi anh ấy. “Em chưa chuẩn bị kĩ lắm nên em cần thời gian soạn đồ.”
“Tất nhiên là được,” anh ấy nói. “Mua ở quán món Thái mà chúng ta thích nhé?”
“Được đấy,” tôi trả lời. Tôi lục tung ngăn kéo nhà bếp và lấy ra một tờ thực đơn nhàu nát. “Mua món pad Thái nhé?”
Doug quay sang tôi. “Anh muốn sống cùng em đến cuối đời”
Thật ngọt ngào, nhưng anh ấy vẫn luôn ngọt ngào như thế. Sự thật, tôi hoàn toàn không nhận ra sự nghiêm túc đằng sau câu nói của anh ấy. Tôi thậm chí còn không ngẩng mặt lên nhìn. Tâm trí tôi vẫn đang hướng về chiếc quần đen.
“Tuyệt lắm, anh yêu,” tôi nói, xoa xoa cánh tay anh khi đang xem qua thực đơn. “Chúng ta nên ăn pad Thái gà hay tôm nhỉ?”
“Không, anh muốn sống cùng em đến cuối đời,” anh ấy nói lại lần nữa. Khi tôi nhìn lên, anh ấy đang quỳ một chân xuống. Anh ấy đã lên một kế hoạch công phu để cầu hôn tôi trước Ponte Vecchio ở Florence. Nhưng khi đã có chiếc nhẫn, anh ấy không muốn chờ lâu hơn nữa. Anh ấy không thể giữ bí mật được.
Tôi nhìn anh ấy, lúc này đang quỳ một gối xuống, rồi tôi bật khóc. Tôi phải nhắc các bạn rằng đây không phải những giọt nước mắt e thẹn như phim Hollywood đang chảy dài trên đôi gò má lấp lánh đâu. Không, tôi đang nói tới việc tôi đã khịt mũi và càu nhàu với lớp mascara làm nhòe hết mặt. Doug với lấy tay tôi, tôi nín thở và mỉm cười đáp lại. Sau đó, anh ấy hỏi cưới tôi, và tôi đã hét lên một tiếng “Vâng!”.
Doug và tôi kết hôn vào thứ Sáu, ngày 22 tháng 8 năm 2014, trong một buổi lễ thân mật với những người mà chúng tôi yêu thương. Maya cử hành hôn lễ; Meena đọc trích dẫn từ tác phẩm của Maya Angelou. Để phù hợp với gốc gác Ấn Độ và Do Thái của chúng tôi, tôi đặt một vòng hoa quanh cổ Doug, anh ấy dậm chân lên một chiếc ly. Và nghi lễ đã xong.
Cole, Ella và tôi đồng tình rằng chúng tôi không thích dùng từ “mẹ kế”. Thay vào đó, chúng gọi tôi là “Momala”.
Một trong những thói quen ưa thích của tôi là ăn tối cùng gia đình vào Chủ nhật. Đây là một thói quen của tôi khi đính hôn với Doug. Khi tôi và anh ấy mới bắt đầu hẹn hò, anh ấy là một ông bố đơn thân cùng chia sẻ quyền nuôi con với Kerstin. Bữa tối gia đình thường là đồ ăn Trung Quốc mua về và ăn bằng nĩa nhựa, những thứ mà bọn trẻ lén lút mang vào phòng. Tôi đã thay đổi điều đó. Bây giờ mọi người đều phải hiểu rằng bữa tối gia đình vào Chủ nhật là bắt buộc, rằng chúng tôi sẽ cùng nhau ngồi quanh bàn, có thể mời thêm người thân và bạn bè, còn tôi sẽ nấu một bữa ăn để chúng tôi cùng nhau thưởng thức. Điều này thực sự quan trọng đối với tôi.
Mọi người nhanh chóng quen với việc này và đảm nhận vai trò của mình. Cole dọn bàn, chọn nhạc và vào vai đầu bếp chuyên nghiệp. Ella chế biến món guacamole1 ngon như ở nhà hàng cùng các món tráng miệng tinh tế, gồm có bánh tart trái cây tươi đẹp mắt. Trong quá trình làm, con bé đã gấp bột rất khéo léo rồi phủ lên trên bằng kem tươi tự làm. Doug mua một cặp kính bảo hộ khi cắt hành tây, anh ấy đeo cặp kính phô trương đó vào khi băm hành - và để tôi nói cho bạn biết, một người đàn ông đeo kính bảo hộ khi cắt hành tây trông cực kì cuốn hút đấy.
Tôi nấu món chính - có thể là thịt lợn hầm đậm vị, hoặc mì Ý sốt bò bằm, hoặc cơm biryani của Ấn Độ, hoặc gà với pho mát feta, vỏ chanh, và lá oregano tươi ở vườn. Thông thường, tôi sẽ bắt đầu lên kế hoạch nấu ăn vào thứ Bảy và đôi khi là từ thứ Sáu. Nếu đang đi trên đường, tôi sẽ nhanh chóng nghĩ đến việc kết hợp mọi thứ lại - thành món gì đó đơn giản hơn, chẳng hạn như bánh taco cá. Không phải lúc nào mọi việc cũng diễn ra như kế hoạch: đôi khi bột bánh pizza không nở, nước sốt không đặc lại hoặc chúng tôi thiếu thành phần chính và tôi phải ứng biến. Không sao cả. Bữa tối gia đình vào Chủ nhật là một điều lớn lao hơn cả bữa ăn.
Khi ăn tối xong, bọn trẻ sẽ rửa chén. Tôi đã từng kể cho chúng nghe câu chuyện về chú Freddy. Vì sống trong một căn hộ nhỏ dưới tầng hầm ở Harlem với một căn bếp nhỏ, chú Freddy sẽ rửa từng cái chén hoặc từng dụng cụ nấu nướng mà chú ấy sử dụng ngay sau khi dùng xong. Và theo thời gian, bọn trẻ đã biến “Chú Freddy” thành một động từ. Khi dọn dẹp, bọn trẻ hứa sẽ “Chú Freddy” mọi thứ. Và chúng làm khá tốt!
Tôi biết rằng không phải ai cũng thích nấu ăn, nhưng đối với tôi, đó là điều quan trọng. Và chừng nào tôi còn làm bữa tối cho gia đình vào Chủ nhật, chừng đó tôi biết mình còn đang kiểm soát cuộc sống của mình - làm điều gì đó quan trọng cho những người tôi yêu thương, để chúng tôi có thể san sẻ khoảng thời gian quý báu đó cùng nhau.
Theo cuốn sách Sự thật ta nắm giữ
Hồi ký đặc biệt của Phó Tổng thống Mỹ
'Sự thật ta nắm giữ' - cuốn sách truyền cảm hứng và gửi gắm tới độc giả nhiều thông điệp về sự nỗ lực và tinh thần hành động vì một cộng đồng, xã hội công bằng và tốt đẹp hơn.
" alt="Chân dung người đàn ông đằng sau Phó Tổng thống đầu tiên trong lịch sử Mỹ">Chân dung người đàn ông đằng sau Phó Tổng thống đầu tiên trong lịch sử Mỹ
-
Dù biết nhau từ bé nhưng vì chênh lệch hơn chục tuổi nên Tự chỉ coi Duyên như em, như cháu trong nhà. Thậm chí ngày “bé Duyên” sang nhà chơi, Quang Tự từng cho cô ăn và tắm rửa giúp.
Học hết lớp 12, Quang Tự vào học đại học tại Đồng Nai, mỗi năm chỉ về thăm gia đình 1 lần. Khi Mỹ Duyên học lớp 9 thì bắt đầu "trổ mã", Tự khi đó mới thấy ấn tượng về cô "cháu gái" này. Cũng từ đó, anh thường xuyên nhắn tin hỏi han, quan tâm đến Mỹ Duyên nhiều hơn.
Bố mẹ Quang Tự rất quý mến Mỹ Duyên, coi cô như con cái trong nhà. Thi thoảng bố Quang Tự còn nói đùa với Mỹ Duyên về chuyện làm dâu gia đình.
Quang Tự thường xuyên nhắn tin trêu Mỹ Duyên, động viên cô học hành để sau này ra trường thì “anh rước đó nha”.
Thế nhưng, khi học đại học, Mỹ Duyên lại có bạn trai. Trong một lần dẫn người yêu về ra mắt, Quang Tự được mời sang nhà ăn cơm để “duyệt” giúp.
Không ngờ, Quang Tự lại nửa đùa nửa thật với anh chàng kia rằng: "Chú cẩn thận nhé, người yêu chú nhưng sau này là vợ anh đấy". Khi đó, cả Mỹ Duyên và bạn trai cũ của cô đều nghĩ đó chỉ là câu nói đùa nhưng không ngờ lại thành sự thật.
Nhận thấy tình cảm của bản thân, Quang Tự tìm mọi cách tấn công Mỹ Duyên. Mặc kệ cô có người yêu, anh liên tục nhắn tin giục chia tay: "Không hợp với em đâu, chia tay đi. Cậu ta đi với em nhìn như hai chị em ấy. Em phải quen người trưởng thành như anh này"...
Tết năm 2020, Quang Tự chính thức xin phép bố mẹ Mỹ Duyên để theo đuổi cô. Vì là hàng xóm lâu năm nên Tự không ngại sang nhà Mỹ Duyên, nói chuyện rất tự nhiên với người lớn. Mấy lần bố mẹ Mỹ Duyên “chào rơi” ăn cơm, Quang Tự cũng vô tư ngồi xuống, ăn uống như người nhà.
Bố mẹ Mỹ Duyên rất ủng hộ mối quan hệ này, ông bà còn liên tục khen ngợi Quang Tự là người ngoan, có chí tiến thủ, giỏi giang. Sự chân thành và nhiệt tình của Quang Tự cũng như sự ủng hộ của bố mẹ hai bên chính là cầu nối giúp hai người nên duyên.
Sau hơn 1 tháng tìm hiểu, cặp đôi chính thức kết hôn vào tháng 10/2020 vì “bác sĩ bảo cưới”.
Khi có bầu, Mỹ Duyên vẫn phải ra Hà Nội hoàn thành công việc học tập. Vừa mang bầu vừa học là quãng thời gian vô cùng vất vả. Thai nhi không ổn định, Mỹ Duyên thường xuyên phải nằm viện, tránh vận động. Vì không muốn bố mẹ lo lắng nên cô giấu mọi chuyện. Lúc này, cô mới thực sự nhận ra người chồng hơn 11 tuổi chính là mảnh ghép hoàn hảo của cuộc đời mình.
Quang Tự thương và lo lắng cho vợ, anh liên tục bay ra bay vào giữa TP.HCM và Hà Nội để chăm sóc cho Mỹ Duyên. Anh quan tâm cô từng ly từng tí, ngay cả chuyện đi dép, cột tóc cho vợ, anh cũng làm hết.
Kết hôn chưa được 2 năm nhưng cả Mỹ Duyên và Quang Tự đều thấy khá hài lòng với cuộc sống hôn nhân hiện tại. Nói về chồng mình, Mỹ Duyên chỉ mong muốn Quang Tự bớt suy nghĩ công việc, bỏ thói quen xấu hay mang chuyện ở công ty về xả giận lên vợ con.
Ảnh: Facebook nhân vật Còn đối với Quang Tự, anh mong Mỹ Duyên đừng im lặng khi vợ chồng giận dỗi vì lúc đó anh không biết xử lý vấn đề như thế nào.
“Vợ chồng phải biết chia sẻ, thông cảm cho nhau, đừng im lặng, phải cùng nhau nói chuyện để giải quyết vấn đề thì cuộc sống gia đình mới vui vẻ, hạnh phúc”, 2 MC khuyên nhủ.
Thanh Thanh
" alt="Vợ chồng son tập 452: Chuyện tình của chàng giám đốc và cô hàng xóm kém 11 tuổi">
Vợ chồng son tập 452: Chuyện tình của chàng giám đốc và cô hàng xóm kém 11 tuổi
-
Soi kèo góc Atalanta vs Venezia, 21h00 ngày 1/3
-
Món ngon: Cách làm kẹo lạc vừng giòn tan rồm rộp, ăn mãi không chán
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Thể Công Viettel vs Nam Định, 19h15 ngày 28/2: Đối thủ yêu thích
- CEO 8x mê kinh doanh các sản phẩm chăm sóc sức khoẻ
- Cô gái nghèo nuôi cả gia đình được bay vào vũ trụ
- Hé lộ tường trình của kỹ sư liên quan đến vụ siêu xe Ferrari bị tai nạn ở Hà Nội
- Nhận định, soi kèo Sociedad vs Real Madrid, 3h30 ngày 27/2: Đẳng cấp vượt trội
- Gã khổng lồ ngoại quốc đầu tư, Việt Nam chạm giấc mơ 1 triệu ô tô/năm
- Hạnh phúc ngày về quê: Cháu ào ra đòi quà, mẹ nhốt sẵn gà chờ con gái
- Nhà nước khởi tạo: Nhà nước mạnh
- Nhận định, soi kèo Al Arabi vs Al Nasr, 23h05 ngày 27/2: Niềm tin cửa trên
- Tin hãng xe, tôi dán phim cách nhiệt loại xịn nhưng bị tráo sang hàng rẻ
- 随机阅读
-
- Siêu máy tính dự đoán West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2
- Chủ xe Ford Ranger giãi bày về tại nạn nát đầu khi đua xe địa hình ở Nha Trang
- Nên mua xe máy điện cũ hay xe máy 50cc để tiết kiệm xăng?
- Hẻm chợ chiều ‘lên đời’ thành phố Tây, cư dân rủng rỉnh tiền
- Nhận định, soi kèo West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2: Sức nặng của Búa tạ
- Bắt 4 người đưa hối lộ cho nguyên phó giám đốc ngân hàng ở Vĩnh Long
- Con gặp tai nạn nghiêm trọng, mẹ điêu đứng chẳng vay đủ tiền đóng viện phí
- Bà mẹ mắc căn bệnh kỳ lạ, mua sắm điên cuồng trong khi ngủ
- Nhận định, soi kèo Cercle Brugge vs Royal Antwerp, 22h00 ngày 1/3: Khách vào phom
- Có nên gập hàng ghế sau cho vợ con nằm nghỉ khi đi ô tô đường dài?
- Nữ sĩ trẻ hoàn thành tiểu thuyết lịch sử trong 11 ngày
- Xe tự hành có thực sự tuyệt vời như mọi người vẫn nghĩ?
- Nhận định, soi kèo Dinamo Makhachkala vs Lokomotiv Moscow, 22h59 ngày 28/2: Áp sát ngôi đầu
- MC Thanh Vân Hugo chia sẻ 'Khi đã yêu, tôi nồng nàn và mãnh liệt'
- Những trang sách cuộc đời sống động của thầy cô giáo
- Vợ muốn cùng đứng tên giấy tờ ô tô mới mua, tôi có nên đồng ý?
- Soi kèo phạt góc Bologna vs AC Milan, 02h45 ngày 28/2
- Hôn nhân có thể tan vỡ vì thói quen không ngờ này
- Đọc tác phẩm viết về một nghề nửa mê nửa tỉnh
- Sợ tốn xăng, tôi có nên mua xe điện Vinfast Vento S?
- 搜索
-
- 友情链接
-