Tiểu hồ ly,ệnBíMậtĐộcQuyềasean mày nói xem, khi nào hoàng tử mới có thể nhìn ta nhỉ? Tề Duy Đức cùngaseanasean、、
Tề Duy Đức cùng Cole vội vàng chạy đến bệnh viện, Tề Duy Đức không nghĩ đến ngoại trừ con trai, ngay cả vợ cũng đã ở đó.
"Carleen, sao em lại ở đây?" Ông nghi hoặc hỏi, nhìn vợ, lại nhìn về phía con, chau mày.
"Có chuyện gì xảy ra vậy? Sao Bối Nhã lại xảy ra tai nạn xe cộ? Các người đã làm gì nó?" Ông nghiêm khắc chất vấn, tức giận đến mức ngực kịch liệt phập phồng.
Tề Thiên Kiêu không đáp lời, anh dựa vào tường, âu phục trên người dính đầy vết máu.
Anh ôm lấy An Bối Nhã nằm trên mặt đất, điên cuồng gào thét, bắt người ta gọi xe cứu thương, mà máu chảy trên người cô ngày càng nhiều, mặc kệ anh làm thế nào cũng không ngừng được, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy mồ hôi và máu dần dần tái nhợt, ngay cả hô hấp cũng dần yếu ớt, khiến đôi tay to đang ôm lấy cô không khỏi run rẩy.
Anh nắm chặt tay, kinh ngạc nhìn phòng cấp cứu, không hề quan tâm đến lời nói của Tề Duy Đức, toàn bộ tâm trí của anh đều đặt lên người An Bối Nhã.
Thấy con trai như vậy, Tề Duy Đức biết sẽ không cạy được câu nào từ miệng anh, lập tức quay đầy nhìn vợ, "Carleen, bà nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Tôi..." Carleen ngập ngừng, bà run rẩy, đối mặt với câu hỏi của chồng, ánh mắt bà lóe lên tia chột dạ.
Nhìn ra sự khác thường của vợ, mặt mày Tề Duy Đức càng nhăn chặt hơn, "Carleen, chẳng lẽ tai nạn xe cộ của Bối Nhã liên quan đến bà."
"Không phải! Đừng quản chuyện của tôi!" Carleen vội vàng nói: "Ai bảo nó muốn mắng con trai tôi, tôi tức giận quá mức mới có thể đẩy nó. Là nó không tốt, nó không nên đứng ở rìa đường cái, ai biết xe sẽ đột nhiên vọt tới, đây vốn không phải lỗi của tôi, là...".
Một cái tát cắt ngang lời bà.
Carleen giật mình sững sờ mà bụm má, không thể tin được nhìn chồng.
Đây là lần đầu tiên hắn đánh bà, trước kia cho dù khắc khẩu thế nào, hắn cũng chưa bao giờ đánh bà.
Nhìn vợ, ánh mắt Tề Duy Đức tràn ngập thất vọng, "Carleen, tôi nghĩ bà chỉ là tùy hứng, chỉ là sĩ diện, tôi biết tình cảm vợ chồng chúng ta không tốt, đây là lỗi của tôi, là tôi đã không đối xử tốt với bà, tôi hiểu rõ sự phẫn nộ của bà, hiểu rõ sự oán hận của bà, cho nên chỗ nào tôi cũng nhường nhịn, bởi vì trong lòng tôi, tôi vẫn nhớ rõ năm ấy ngồi bên cửa sổ, một cô gái nhỏ đã mỉm cười hồn nhiên với tôi"
"Ông xã..." Carleen cắn môi, đây là lần đầu tiên bà nghe thấy chồng nói vậy với bà, nhưng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy chồng biểu lộ ánh mắt thất vọng với bà, điều này không khỏi khiến bà bối rối, bà cảm thấy mình đã làm sai, chồng bà không bao giờ có thể như lúc đầu với bà nữa.
"Carleen, bà thật sự làm tôi rất thất vọng." Ông chưa từng nói ra những lời như vậy với vợ, đây là lần đầu tiên.
"Ông xã, tôi..." Carleen che miệng, lại không nhịn được mà vành mắt ngấn lệ, bà thầm thấy ân hận, chỉ là Tề Duy Đức cũng không muốn nghe bà nói nữa.
Ông như già đi mười mấy tuổi, mệt mỏi mà nhắm mắt lại, thân thể hơi loạng choạng.
"Tước gia!" Cole vội vàng đỡ lấy ông.
"Ông xã!" Carleen cũng khẩn trương tiến lên, "Ông xã, ông sao vậy?"
"Tước gia, tiểu thư không sao đâu." Cole trấn an ông.
Tề Duy Đức khoát khoát tay, từ từ nhắm hai mắt lại, trầm mặc chờ đợi.
Carleen đứng một bên, biết trượng phu thực sự tức giận với mình, bà không dám lên tiếng, hiểu bản thân đã quá đáng.
Bà ghét An Bối Nhã, nhưng chưa bao giờ muốn hại chết cô.
Tề Thiên Kiêu không nhìn cha mẹ cãi vã, anh vẫn nhìn cánh cửa phòng cấp cứu, trái tim chậm rãi thắt chặt theo nhịp thời gian trôi.
Cô không thể có chuyện gì, không thể!
"Bối Nhã... An Bối Nhã!" Anh nâng bước chân đang cứng ngắc, đi tới trước cửa phòng cấp cứu, đưa tay ra sức đập.
"An Bối Nhã! Cô không được phép có chuyện gì cả! An Bối Nhã! Tôi không cho phép cô có chuyện! Tôi không cho phép!" Anh gào thét đến khàn cả giọng.
"Thiếu gia, cậu đừng như vậy." Cole vội vàng kéo anh, "Thiếu gia, cậu làm vậy sẽ gây trở ngại cho bác sĩ cấp cứu."
Tề Thiên Kiêu đẩy ông ra.
"An Bối Nhã..." Anh vốn định tiếp tục gào thét, lại nhìn thấy đèn phòng cấp cứu tối đi, ngực anh đập nhanh.
"Bác sĩ, cô ấy sao vậy? Cô ấy không có việc gì đúng không?" Túm lấy bác sĩ, Tề Thiên Kiêu sốt ruột hỏi.
"Người bệnh đã qua cơn nguy hiểm, trước mắt đã không còn gì đáng ngại, nhưng hai chân cô ấy chịu va đập mạnh, thương tổn tới xương đùi, tạm thời không thể đi lại được, phải tiến hành phục hồi chức năng, ngoài ra, bệnh nhân đã mang thai hai tháng, thật xin lỗi, không thể giữ lại đứa trẻ."
"Có thai?" Tề Thiên Kiêu giật mình sững sờ nhìn bác sĩ, không thể tin được mà lẩm bẩm, "Cô ấy mang thai..."
"Đúng vậy, đợi chúng tôi chuyển cô ấy đến phòng bệnh, mọi người có thể vào phòng thăm cô ấy." Bác sĩ nói xong, lập tức gật đầu rời khỏi.
Tề Duy Đức lập tức giáng cho con trai một cái tát.
Tề Thiên Kiêu không lên tiếng, lẳng lặng đứng yên.
Tề Duy Đức vẫn vô cùng tức giận, lại cho nó thêm một cái tát.
"Ông xã, được rồi! Đừng đánh nữa." Carleen vội vàng giữ lấy tay ông.
"Chắc mày cao hứng lắm nhỉ! Khiến Bối Nhã bị thương như vậy, còn sinh non nữa, không phải hận nó sao? Bây giờ biến nó thành như vậy, mày vui vẻ chứ!"
"Ông xã, đừng vậy mà."
Tề Duy Đức gạt tay vợ ra, ông khó thở trừng mắt nhìn họ, "Các người đều hận Bối Nhã, đều do Bối Nhã, các người đem tất cả lỗi lầm đổ lên người nó, không ai nghĩ tới nó vô tội, các người thầm chỉ trích nó, thầm muốn đem phẫn nộ của bản thân trút lên người nó."
Ông thở sâu, đau đớn kịch liệt mà nhắm mắt lại, "Không, chân chính sai là tôi, tôi không nên đem Bối Nhã về Tề gia, không nên để nó thay tôi chịu đựng hết sự oán giận của các người, dù là các người, hay là tôi, đều ích kỉ như nhau, mà Bối Nhã, lại vô tội mà gánh vác tất cả."
"Ông xã..." Carleen sợ tới mức bật khóc.
Tề Thiên Kiêu vẫn trầm mặc, nhưng hai nắm đấm lại siết chặt.
Cô vô tội, sao anh không biết, sao anh không hiểu, chỉ là anh để mình không nhìn, để bản thân tìm một đối tượng để hiểu lầm.
Anh làm cô tổn thương, để trút hết đau đớn trong lòng mình, anh ỷ vào tình yêu của cô, cho nên không hề do dự mà làm cô tổn thương.
Cô gánh vác toàn bộ lửa giận của anh, gánh vác toàn bộ cảm xúc của anh, mà anh, lại ích kỉ, ngay cả một chút yêu thương, một chút quan tâm, anh cũng không dành cho cô.
Tề Thiên Kiêu chậm rãi nhắm mắt lại, nghĩ đến lời cô nói —- Anh cũng chỉ biết trốn tránh thôi sao? Anh có muốn gì cũng luôn không nói, anh chỉ rụt vào trong cái vỏ của mình, tốt nhất! Anh nên vĩnh viễn co rụt vào, làm một kẻ đáng thương đi!
Cô hoàn toàn nhìn thấu anh.
Anh khát khao cái nhìn chăm chú của cha, mong mỏi có được sự quan tâm của mẹ, chỉ là anh kiêu ngạo nên không nói gì hết, anh lựa chọn phớt lờ, lựa chọn bảo vệ mình.
Nhưng cuối cùng, người tổn thương, vẫn là cô. Là cô, người vô tội nhất.
***
An Bối Nhã tỉnh lại, liền biết con mình không còn.
Thời gian hành kinh của cô từ trước đến nay luôn đúng hạn, liên tục hai tháng không tới, cô cũng lờ mờ đoán được, không nghĩ tới còn chưa kịp chứng thực, lại xảy ra tai nạn xe cộ, bé con không còn nữa.
Khi nghe tin, thái độ cô thực bình tĩnh.
Cô hỏi bác sĩ về thương thế của bản thân, biết chân mình bị gãy, cần phục hồi chức năng, ít nhất cần một năm, cô mới có thể đi lại vững vàng.
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Auda vs Grobinas, 22h00 ngày 24/4: Kết quả dễ đoán
2025-04-28 09:47
-
Khi đăng tải diễn đàn Cha mẹ trong tim tôi, VietNamNet nhận được bài viết của một độc giả nhí, là học sinh lớp 4 (Trường Tiểu học Thị trấn Đông Anh, Hà Nội). Mong ước của cô bé là được nói lên tình cảm của mình với bố và muốn hai bố con có thể "làm hòa" sau những ngày bị bố giận.
Bé Nguyễn Ngọc Trâm Anh - tác giả bài viết. Dưới đây là nội dung bài viết:
Bố là một người vĩ đại đối với em vì bố có thể làm mọi điều trên thế giới này!
Hằng ngày, bố thức dậy với một sự bận rộn của công việc, bố ăn vội ăn vàng rồi đi làm ngay. Điều đó làm em thấy bố rất chú tâm đến công việc của mình. Buổi trưa, bố vừa đi làm về mệt mỏi thì đã phải nấu ăn giúp mẹ em. Bố mệt nhưng bố muốn tự tay làm món ăn cho cả nhà tin tưởng và tự hào về kĩ thuật nấu ăn của bố.
Bố đưa 2 chị em em đi chơi Những lúc rảnh rỗi, bố dành toàn bộ thời gian đó để đưa em với em gái em đi chơi, khám phá khắp nơi và cùng nhau chụp những tấm ảnh kỉ niệm. Em và em gái em rất vui khi được tự do bay nhảy cùng bố vì bố em vô cùng ấm áp và yêu quý chúng em.
Có đôi lúc bố cũng mắng em, nhưng em hiểu bố muốn tốt mới mắng. Bố nghiêm khắc thì em mới độc lập để sau này bước ra xã hội sẽ mạnh mẽ, kiến thức đầy đủ để xây dựng cơ ngơi, sự nghiệp cho riêng mình.
Vừa đây bố cũng mắng em, em chấp nhận điều đó vì em sai và bố có quyền mắng. Em đã làm bố tức giận và bố với em đến bây giờ chẳng mấy khi nói chuyện với nhau như trước nữa. Chỉ có những lời ngắn gọn như: "Con chào bố", "Con mời bố ăn cơm…". Còn bố em chỉ "ừm" một cái rồi không nói cũng không hỏi nhiều về em nữa.
Nhưng em cảm giác có sự ấm áp vẫn bảo vệ em trong những ngày đen tối này, sự ấm áp đó đến từ bố em. Vì bố vẫn kiếm tiền để mua quần áo, đóng tiền học cho em. Em biết bố vẫn còn rất tức giận về chuyện của em mặc dù không nói ra. Nhưng chắc chắn sẽ có một ngày, hai bố con làm hòa và trở lại cuộc sống như trước. Em nghĩ ngày đó sẽ đến sớm thôi….Bố đưa cả nhà đi chơi Đà Nẵng năm 2019. Em chỉ muốn nói là em rất yêu bố, đôi lúc làm bố phiền lòng nhưng em vẫn rất yêu bố. Không thể nói không yêu là không yêu được. Em mong bố sẽ cảm nhận thấy tình cảm em dành cho bố. Em muốn bố và em làm hòa để tiếp tục cùng nhau đi chơi, sà vào vòng tay của bố với một sự thoải mái nhất. Em rất yêu bố!
Nguyễn Ngọc Trâm Anh
Lời bố dạy về 'miếng ăn trên đời' bây giờ tôi mới thấm
Bố tôi không được học hành, cũng chẳng biết dạy con theo chuẩn khoa học, nhưng ông chính là hình tượng gần nhất để tôi theo học hỏi mỗi ngày.
" width="175" height="115" alt="Với em, bố là một người vĩ đại" />Với em, bố là một người vĩ đại
2025-04-28 09:29
-
Trường đua Miami International Autodrome sáng 8/5, giờ Hà Nội, chứng kiến màn trình diễn tuyệt vời của nhà ĐKVĐ F1, khi anh chọn chiến thuật thay lốp muộn để đánh bại Sergio Perez - đồng đội xuất phát ở vị trí pole. Verstappen đã chạy một quãng đường dài kể từ lúc xuất phát với lốp cứng, thay lốp sau Perez tận 25 vòng. Nhưng khi quay trở lại đường đua, anh chỉ kém Perez một giây, rồi vượt lên dẫn đầu một vòng sau đó nhờ lợi thế lớn từ bộ lốp trung bình mới.
Tay đua Mexico thừa nhận gặp khó khăn ở giai đoạn đầu, khi loại lốp trung bình đầu tiên kém xa mong đợi, ảnh hưởng đến tốc độ, trong khi Verstappen "đạt tốc độ "khủng khiếp với bộ lốp cứng". Perez nói thêm: "Tôi và cộng sự sẽ phải phân tích kỹ lưỡng thất bại hôm nay khi không có được tốc độ mong đợi".
Trong khi đó, Verstappen tự hào vì một chặng đua không hề mắc lỗi, giúp anh "xử đẹp từng đối thủ". Theo nhà ĐKVĐ, việc kiên trì sử dụng bộ lốp cứng là chìa khoá tạo khác biệt. Dù vậy, Verstappen cũng thừa nhận có chút lo lắng vì kết quả phân hạng không tốt - mắc lỗi ở lượt chạy đầu tiên tại Q3, và mất cơ hội thực hiện lượt chạy thứ hai khi Leclerc va chạm ở cuối Q3 khiến cờ đỏ được phất lên.
Hoàn thành 57 vòng đua tại Miami với thời gian 1 giờ 27 phút 38,2411 giây, Verstappen có chiến thắng thứ ba kể từ đầu mùa so với hai chiến thắng của Perez trong mùa giải Red Bull thống trị hoàn toàn. Kết quả này giúp tay đua người Hà Lan nới rộng khoảng cách với vị trí thứ nhì lên 14 điểm trên bảng thứ bậc cá nhân.
" width="175" height="115" alt="Verstappen ngược dòng để về nhất Grand Prix Miami" />Verstappen ngược dòng để về nhất Grand Prix Miami
2025-04-28 09:18
-
Khổ sở với chiếc phong bì của bạn trai cũ gửi sau tuần trăng mật
2025-04-28 07:57



- Nhận định, soi kèo RKC Waalwijk vs Utrecht, 23h45 ngày 25/4: Thắng để chen chân Top 3
- Thanh niên đi xe máy ngược chiều bị ôtô đâm bay
- Vợ chảy máu cam, chồng khóc như mưa vì sợ bị bệnh nan y và cái kết bất ngờ
- Phim đầy ắp cảnh nóng của Trương Ngọc Ánh
- Nhận định, soi kèo Independiente Del Valle vs River Plate, 07h30 ngày 24/4: Chặn dòng Sông bạc
- Tôi tính về quê vì chán cảnh ở thuê cả đời trên thành phố
- “Một tháng ở cữ nhà chồng bằng nghìn thu ở ngoài!”
- Ký ức kinh hoàng của cậu bé 12 tuổi bị ông Tây xâm hại
- Nhận định, soi kèo AZ Alkmaar vs NAC Breda, 23h45 ngày 24/4: Những kẻ khốn khổ
