当前位置:首页 > Ngoại Hạng Anh > Nhận định, soi kèo Burkina Faso vs Djibouti, 23h00 ngày 21/3: Khó cho cửa trên 正文
标签:
责任编辑:Thể thao
Nhận định, soi kèo Leones Negros vs Atletico Morelia, 10h00 ngày 21/3: Đánh chiếm ngôi nhì
Cả làng cả xã người ta bao lâu nay vẫn quen thuộc với chuyện như vậy. Tự dưng bạn ở đâu đến, mang văn hóa của bạn áp vào để đánh giá, rồi bắt họ phải tuân theo. Sao làm thế được? Đã gọi là tập tục văn hóa thì không nên cãi ai đúng ai sai, vì có bàn mãi cũng chẳng ra được vấn đề.
Ví như người phương Tây, họ coi việc người Việt chấm thức ăn vào một bát nước mắm là mất vệ sinh. Tôi biết có người nghe thế thì trở đầu đũa mỗi khi chấm thức ăn, rất lích kích. Có nhà chia mỗi người một bát nước mắm cho sạch, nhưng sau thấy nhiêu khê quá lại quay về chung một bát.
Cái đó là văn hóa vùng miền, nhập gia phải tùy tục. Tây sang ta một thời gian thì đừng nói ăn chung bát nước mắm, có người còn biết ăn cả tiết canh, mắm tôm. Cứ thấy ai đó nói không phù hợp (với họ), ta lại gọt sửa thì đâu còn là nét riêng nữa.
Hay như chuyện đi ăn tiệc, nhiều người Việt thích gọi một loạt món “sơn hào hải vị” để thể hiện mức độ giàu có nhưng khi ăn chỉ gảy gảy vài đũa, lãng phí vô cùng. Tây thì họ sẵn sàng mang về, nhưng nhiều người Việt lại cho đó là hành vi bủn xỉn, biểu hiện của kẻ nghèo hèn, kém sang.
Nhà chồng tôi là chi trưởng họ, nên gần như bữa cỗ nào ở quê cũng phải về dự. Hồi trước, quê chồng tôi chắc cũng có chuyện đi ăn cỗ lấy phần mang về, nhưng vài năm nay kinh tế khởi sắc, nhiều nhà còn mua ô tô riêng để đi làm đi chơi, nên không còn những hình ảnh như vậy.
Tuy nhiên, thay cho chuyện ít người mang cỗ về, thì lại nảy ra kiểu làm rõ nhiều cỗ bàn nhưng khách khứa, họ hàng chỉ ăn lấy lệ cho sang. Tôi không rõ cái kiểu ăn uống này ở đâu ra, nhưng hiện khá thịnh hành ở quê chồng tôi.
Nhà có việc phải làm những mâm cơm ú ụ, 6-8 món ăn, 1-2 món canh thì mới gọi là đủ đầy. Lúc bày ra trông hấp dẫn thế, ngon lành thế nhưng khách ngồi vào chỉ ăn gọi là, gảy gảy vài miếng cho có. Tới lúc khách đứng lên, thức ăn vẫn còn thừa mứa trên bàn. Chủ không hề oán trách, vì nhà nào cũng vậy.
Tôi nghe mấy cô em ở quê nói, đó là kiểu “ăn hương ăn hoa”, ăn thế mới gọi là sang, chứ như ngày xưa chén no căng bụng thì chỉ có ma chết đói, mọi chết khát. Các cô em tôi còn bảo, dẫu mình ở quê nhưng phong cách cũng phải ngang thành thị, nếu không chẳng thể ngẩng đầu lên được với đời.
Tôi hỏi, thế cỗ thừa thì làm thế nào. Mấy cô em nhao nhao kể, có nhà thì lọc ra mấy món ngon để ăn dần vào các bữa sau, có nhà đem đổ hết cho lợn. Tuy nhiên, chuyện giữ lại ăn dần cũng phải làm cho thật kín đáo, để người khác biết được, họ lại chê là nghèo hèn, kém sang.
Ôi trời, lại còn thế nữa. Người đi dự tiệc lo kém sang nên phải cố “ăn hương, ăn hoa” thì thôi không nói làm gì. Đằng này, chủ nhà cũng vì lo bị chê kém sang mà phải đem bỏ cả đống đồ ăn dư thừa. Chuyện này đúng là không mắt thấy, tai nghe thì khó mà tin nổi.
Biết như vậy nên những lần ăn sau, tôi thường chủ động xin chủ nhà túi nilon để lấy cỗ thừa mang về. Không phải tôi mang về ăn, mà để chia cho những người nghèo tôi quen thân, ví dụ như những cô công nhân vệ sinh, mấy anh thợ xây, bà bán nước đầu khu nhà tập thể…
Thực ra, cho người lạ đồ ăn cũng không dễ dàng. Ai quen họ mới dám nhận, mới ăn. Đồ lấy về, trước khi mang cho, tôi phải cẩn thận nhặt nhạnh, hâm nóng rồi bày biện tử tế. Lúc cho cũng phải tìm câu nói phù hợp. Của cho không bằng cách cho.
Họ hàng ở quê thấy tôi xin cỗ thừa mang về thì ngạc nhiên lắm. Không ít người lườm nguýt, dè bỉu tôi là “dân thành thị mà kém sang” hoặc “đi ăn cỗ mà tham, ăn cả giày lẫn bít tất”… Tôi biết cả, nhưng không để trong lòng. Mãi sau này, nhiều người biết lý do tôi xin cỗ về mới không bàn ra tán vào nữa.
Độc giả Lan Trinh
Cỗ bàn thừa mứa không ai thèm lấy, tôi xin lại bị dè bỉu, lườm nguýt
Reuters dẫn 2 nguồn tin cảnh sát cho hay, nhóm tội phạm đã sử dụng một súng bắn điện Taser, một khẩu súng ngắn và thiết bị xịt hơi cay để gây ra vụ cướp tại tiệm trang sức Dinh Van ở trung tâm Paris hôm 30/7. Theo một nguồn tin, bọn cướp đã lấy đi số vật phẩm trị giá tới 2 triệu Euro.
Đại diện Dinh Van xác nhận tiệm trang sức của họ ở quận Marais đã bị cướp, nhưng nói hiện còn quá sớm để xác định tổng trị giá tài sản bị mất.
Dinh Van là thương hiệu trang sức cao cấp mang tên nhà thiết kế Pháp gốc Việt Jean Dinh Van. Theo hãng trang sức nghệ thuật Marjan Sterk ở Hà Lan, ông Dinh Van sinh ra trong gia đình có bố là người Việt, mẹ là người Pháp. Ông từng đầu quân cho hãng Cartier trước khi mở xưởng chế tác riêng tại Paris vào năm 1965.
Vụ cướp tiệm Dinh Van xảy ra chỉ vài ngày sau khi một cửa hàng Chaumet gần đại lộ Champs-Elysee cũng bị tấn công. Reuters cho hay, vấn nạn cướp tiệm trang sức tại thủ đô Pháp không phải hiếm gặp trong các tháng mùa hè.
"Chúng tôi thỉnh thoảng phải đối mặt với làn sóng các vụ cướp như thế này”, Yoann Moras, một quan chức thuộc liên đoàn cảnh sát Alliance phát biểu trên đài truyền hình BFM.
Tuấn Anh
Một tòa án ở Pháp đã bác đơn kiện 14 công ty hóa chất liên quan đến chất độc da cam của bà Trần Tố Nga, một công dân Pháp gốc Việt.
" alt="Tiệm trang sức của nhà thiết kế gốc Việt ở Paris bị cướp"/>![]() |
Chiếc xe công-ten-nơ chở 39 người tử vong được tìm thấy tại Essex. Ảnh: Reuters |
Dự kiến, tên Damian sẽ sớm hầu tòa tại Italia với những tội danh hỗ trợ thực hiện hành vi phạm tội và hỗ trợ nhập cư bất hợp pháp.
Theo hãng tin Sputnik, phần lớn các tội phạm nằm trong đường dây buôn người liên quan tới vụ 39 người Việt Nam tử nạn trong xe tải hồi 2019 đã bị bắt giữ và phải chịu án tù. Hai kẻ cầm đầu đường dây này là Ronan Hughes và Gheorghe Nica lần lượt lĩnh mức án 20 và 27 năm tù giam.
Trước đó, vụ 39 người Việt tử nạn trên xe công-ten-nơ từ Bỉ sang Anh hồi tháng 10/2019 đã dẫn tới cuộc điều tra giết người lớn nhất trong lịch sử cảnh sát hạt Essex ở Anh. Nhiều nghi phạm tham gia đường dây buôn người, kể cả Maurice Robinson, tài xế chiếc xe đã bị bắt giữ.
Cho đến nay, cảnh sát Anh vẫn tiếp tục hợp tác cùng cơ quan an ninh của nhiều nước châu Âu khác, để tiến hành truy bắt và xét xử những kẻ có dính líu đến vụ án này.
Tuấn Trần
Liên quan vụ 39 người Việt chết trong thùng xe công-ten-nơ đông lạnh ở Essex, London, chính quyền Anh đã cho phép dẫn độ một nghi phạm người Việt đóng vai trò tổ chức, điều hành đường dây buôn người.
" alt="Nghi phạm vụ 39 người Việt tử nạn trong xe tải bị bắt ở Italia"/>Nghi phạm vụ 39 người Việt tử nạn trong xe tải bị bắt ở Italia
Nhận định, soi kèo Uzbekistan vs Kyrgyzstan, 23h00 ngày 20/3: Không còn gì để mất
Nhận định về quan hệ hai nước trong thời gian tới, Phó Giáo sư Kawashima cho rằng, Nhật Bản cần củng cố, tăng cường quan hệ hơn nữa với Việt Nam. Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc không chỉ tham gia lễ đăng quang của Nhà vua Naruhito mà còn từng đến thăm Nhật Bản nhiều lần trong nhiệm kỳ Thủ tướng. Tân Thủ tướng Phạm Minh Chính từng là Chủ tịch Nhóm Nghị sỹ hữu nghị Việt - Nhật.
Theo ông Kawashima, Việt Nam là điểm đến hấp dẫn của các doanh nghiệp Nhật Bản. Việt Nam có sự ổn định chính trị cao, thành công trong kiểm soát sự lây lan của dịch Covid-19, là một trong số ít quốc gia tăng trưởng dương trong năm 2020. Với dân số gần 100 triệu người, Việt Nam là ứng cử viên số một khi doanh nghiệp Nhật Bản có kế hoạch dịch chuyển chuỗi sản xuất.
Đức Bảo(Theo Jbpress)
Nếu được dùng 3 từ ngắn gọn mô tả các nhà lãnh đạo Việt Nam thì đó là "chiến lược", "năng lực" và "thực tế" - Đại sứ Mỹ chia sẻ với báo giới sáng nay trước khi kết thúc nhiệm kỳ tại Việt Nam.
" alt="Học giả Nhật: Việt Nam thành công trong bầu ban lãnh đạo điều hành đất nước"/>Học giả Nhật: Việt Nam thành công trong bầu ban lãnh đạo điều hành đất nước
Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã kéo dài được hơn 1 năm rồi. Chồng thực hiện đúng theo lời hứa của mình. Không chỉ chủ động chuyển khoản cho vợ, anh còn giúp em trai tôi tìm việc làm, bỏ tiền sửa nhà cho bố mẹ vợ.
Mỗi khi đi dự tiệc cùng nhau, anh đều tỏ ra ga lăng, chăm sóc tôi chu đáo. Hay khi ở nhà cùng nhau, anh cũng vui vẻ chia sẻ những sở thích, đam mê hay công việc của mình cho vợ nghe. Anh còn mua váy áo, son phấn tặng vợ vào những dịp lễ.
Trong mắt mọi người, anh là một người chồng hoàn hảo. Nói chung, chúng tôi có đầy đủ những yếu tố mà mọi người gọi là gia đình hạnh phúc, chỉ là không có chuyện tình dục.
Dạo gần đây, tôi bắt đầu thấy chán nản với cuộc hôn nhân này và muốn chia tay để tìm hạnh phúc mới. Nhưng tôi đắn đo và phân vân rất nhiều giữa hạnh phúc và cuộc sống đủ đầy, giàu sang.
Nếu ly hôn, tôi phải ra đi tay trắng và chưa chắc tôi sẽ tìm được một người đàn ông hào phóng như anh trong tương lai.
Nhưng sống mãi như vậy, tôi luôn cảm thấy hụt hẫng, chán chường khi không được thỏa mãn chuyện chăn gối cùng chồng. Tôi không biết mình sẽ chịu đựng được đến bao lâu. Tôi phải quyết định như thế nào đây?
Theo Phụ nữ Việt Nam
Mỗi tháng nhận 80 triệu đồng từ chồng nhưng tôi phải giữ 1 bí mật cho anh
Sự cố đêm Halloween ở xứ Kim chi là một bài học lớn cho cả thế giới. Cái chết xảy ra ngay trong đêm lễ hội nhưng nguyên nhân đến giờ chưa rõ ràng. Người ta chỉ biết một hiện thực rằng người người giẫm đạp lên nhau, đè bẹp lẫn nhau, xô ngã nhau trong một bầu không khí thiếu oxy trầm trọng. Sự hỗn loạn ấy đã dẫn đến thảm kịch bi thương.
Qua sự việc trên, dư luận đang có 2 quan điểm trái ngược nhau về lễ hội Halloween:
Một cho là không phù hợpvới văn hóa Việt Nam, nên dẹp bỏ vì hóa trang thành những con ma kinh dị, máu me, ghê rợn, khiến người nhìn ám ảnh. Nó lại càng không nên xuất hiện trong trường học vì dễ nhuốm màu tang thương, học sinh dễ nảy sinh hạt giống xấu trong tâm hồn. Thế nên, chẳng có gì bổ ích. Quan điểm này hầu hết xuất phát từ những người không còn là học sinh, sinh viên.
Hai cho là bình thường, vui nhộn, thú vị. Lễ hội là cơ hội giải trí, xả stress sau những giờ học tập, nghiên cứu, làm việc căng thẳng. Quan điểm này phần lớn xuất phát từ học sinh, sinh viên.
Đứng trên góc nhìn cá nhân, tôi xin bàn luận vài điều sau đây:
Thứ nhất,Halloween là lễ hội văn hóa hết sức nổi tiếng của phương Tây. Không bàn đến nguồn gốc, tôi xin bàn đến giá trị, ý nghĩa của nó. Lễ hội này tạo ra nét đẹp về việc ghi nhớ và tri ân những oan hồn uẩn tử. Trẻ con tham gia, tăng tính cộng đồng, tính kết nối, tính sáng tạo và kỉ niệm trong một đời trẻ thơ.
Nhìn lại ở Việt Nam chúng ta, tháng cô hồn và hội tảo mộ dành cho người hóa cố chẳng phải cũng là một Halloween nhìn từ một góc độ tương đồng nào đó hay sao? Mỗi nền văn hóa có biểu hiện khác nhau, vậy vì sao chúng ta lại lấy cái khác nhau về biện chứng để so sánh với cái gốc rễ của vấn đề? Vì sao chúng ta cho Halloween là ma quái, ghê rợn nhưng chúng ta cũng có hình nộm, đồ vàng mã bày bán đầy đường?
Thứ hai,thế giới hiện tại là thế giới phẳng, sự kết nối giao thoa văn hóa là chuyện vốn dĩ hết sức bình thường. Vấn đề ở đây không phải là phê phán ai hay phê phán nền văn hoá nào, mà là chúng ta phải biết chọn lọc "hòa nhập không hòa tan".
Thứ ba, hiện tại, Việt Nam có rất đông khách phương Tây sang du lịch và hàng năm có trên 25.000 du học sinh sang phương Tây học tập. Vậy, việc tiếp nhận và tổ chức có chọn lọc các lễ hội văn hóa của họ chính là nghệ thuật "câu khách" và trên hết là sự khôn khéo trong ngoại giao, bởi lẽ: Hiểu mình, hiểu người mới là điều thuận lợi.
Thứ tư,không tổ chức trong trường học thì các em cũng sẽ tìm ra bên ngoài. Lúc đó khó mà kiểm soát hết những tình huống, sự cố xảy ra. Vậy tại sao không cho các em một sân chơi an toàn ngay trong môi trường giáo dục?
Thứ năm, đâu nhất thiết phải hóa trang thành những người kinh dị, lễ hội hóa trang có định hướng, có thẩm mỹ sẽ là lễ hội rất ý nghĩa. Việc này người có trình độ, có văn hóa chắc chắn sẽ làm tốt vì đâu đó còn là sắc màu sáng tạo. Chẳng hạn, bánh mì của phương Tây khi sang Việt Nam đã trở thành cái rất riêng cho ẩm thực Việt Nam.
Cái chung và cái riêng đều có thể chuyển hóa lẫn nhau, tùy vào cái tâm của mỗi con người. Nhan sắc xấu xí nếu chứa đựng tâm hồn thiện lành thì sẽ được người đời trân quý. Cái đáng sợ hơn hết là tâm ma mà thôi.
Halloween là lễ hội diễn ra vào cuối tháng 10 đầu tháng 11 hàng năm. Nhưng đó là lễ hội để tưởng niệm điều gì? Tại sao người ta phải hoá trang và ăn mặc gớm ghiếc đến thế?
" alt="Halloween trong trường học không đáng ngại, tâm ma của con người mới đáng sợ"/>Halloween trong trường học không đáng ngại, tâm ma của con người mới đáng sợ