Được công bố là người thay thế HLV Erik ten Hag vào ngày 1/11, nhưng HLV Amorim vẫn ở lại Sporting Lisbon thêm 3 trận nữa. Ngày 11/11, nhà cầm quân 39 tuổi này mới chính thức cùng các thành viên trong ban huấn luyện của mình bay đến Manchester.
Mặc dù lúc này nhiều cầu thủ của Man Utd đang vắng mặt do đang làm nhiệm vụ ở đội tuyển quốc gia, Amorim đã tranh thủ gặp một số cầu thủ trong đội hình mới của mình vào hôm qua (13/11).
HLV Amorim thể hiện sự thân thiện khi ôm các cầu thủ Man Utd trong lần đầu gặp gỡ (Ảnh: MUFC).
HLV người Bồ Đào Nha xuất hiện với vẻ gần gũi, thân thiện, liên tục cười nói với các cầu thủ Man Utd. Ông ôm và trò chuyện ngắn với Mason Mount - tiền vệ vừa bình phục chấn thương và không được triệu tập lên tuyển Anh.
Amorim cũng vòng tay qua cổ và trò chuyện với Luke Shaw - người được cho là đảm nhận vai trò chạy cánh trong hệ thống 3 hậu vệ ưu thích của tân chiến lược gia sinh năm 1985. Ngoài ra chiến lược gia sinh năm 1985 cũng trò chuyện vui vẻ với các tài năng trẻ của đội bóng như Kobbie Mainoo, Leny Yoro và Toby Collyer.
Leny Yoro (trái) là cầu thủ trẻ được kỳ vọng sẽ thăng tiến dưới thời Amorim (Ảnh: MUFC).
HLV Amorim có thể sẽ gặp những cầu thủ còn lại của mình vào tuần tới trước trận đấu đầu tiên của ông với tư cách là "thuyền trưởng". Trận đấu này sẽ diễn ra vào ngày 25/11 trên sân khách trước Ipswich Town. Đây là đội bóng được đánh giá yếu hơn và người hâm mộ hi vọng HLV Amorim sẽ có được một chiến thắng trong trận đầu tiên ra mắt Man Utd.
Đáng chú ý, theo tờ The Sun, tin không vui đến với HLV Amorim khi trung vệ Lisandro Martinez đã gặp chấn thương hông trong trận đấu với Leicester City cuối tuần trước.
Ban đầu Martinez vẫn có mặt ở đội hình Argentina thi đấu vòng loại World Cup nhưng anh nhanh chóng bị trả về Man Utd khi đội ngũ y tế phát hiện trung vệ này gặp chấn thương hông nghiêm trọng.
Ngoài ra, HLV Amorim cũng sẽ không có sự phục vụ của trung vệ Harry Maguire do chấn thương cho đến cuối tháng 11.
" alt=""/>HLV Amorim lần đầu gặp gỡ các ngôi sao của Man UtdQuang Dương (bên phải) đã giành chức vô địch giải thế giới (Ảnh: PPA).
Đây là lần đầu tiên Quang Dương giành danh hiệu trong hệ thống giải của PPA (Hiệp hội Pickleball chuyên nghiệp), dù trước đó anh từng hai lần hạ gục tay vợt số 1 thế giới Benjamin Johns.
Chia sẻ sau khi giành chức vô địch danh giá, Quang Dương cho biết: "Christian và tôi đã chơi rất tốt. Chúng tôi giữ vững lối chơi và điều này đã mang lại kết quả xứng đáng. Đây thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời".
Quang Dương tên đầy đủ là Dương Thiên Quang, sinh năm 2006 tại Manhattan Beach, California, Mỹ. Anh có bố mẹ đều là người Việt Nam. Ngay từ nhỏ, anh đã làm quen với nhiều bộ môn khác nhau như tennis, bóng bàn và padel. Năm 2020, Quang Dương biết đến pickleball sau khi xem một trận đấu chuyên nghiệp trên truyền hình.
Quang Dương xếp thứ 7 thế giới ở nội dung đơn nam trên bảng xếp hạng PPA Tour (Ảnh PPA Tour).
Kể từ đó tới nay, VĐV này đã say mê và bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp. Nhờ nền tảng vững chắc từ các môn thể thao khác, Quang Dương đã nhanh chóng tiến bộ vượt bậc.
Tay vợt này được đánh giá là thần đồng ở môn pickleball. Ở tuổi 18, anh đã vươn lên vị trí thứ 7 thế giới ở nội dung đơn nam trên bảng xếp hạng PPA Tour. Còn ở nội dung đánh đôi, Quang Dương đang xếp thứ 37.
Cần nói thêm rằng, vào tháng 1/2024, Quang Dương vẫn còn xếp thứ 19 thế giới nhưng chưa đầy 7 tháng sau, anh đã nhảy vọt lên thứ 7.
" alt=""/>Thần đồng pickleball gốc Việt vô địch giải quốc tế, xếp thứ 7 thế giớiDjokovic quỳ xuống sân, bật khóc ăn mừng chiến thắng (Ảnh: Reuters).
Thế nhưng, cả đời Djokovic luôn chạy theo tấm HCV Olympic. Ngay cả thời khắc sung mãn nhất, tay vợt sinh năm 1987 không thể chinh phục được đỉnh cao này. Nói vậy để thấy nó có ý nghĩa như thế nào đối với Nole.
Cuối cùng, sau 2 giờ 50 phút nghẹt thở tại sân Philippe-Chatrier hôm qua, Nole đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Đỉnh cao cuối cùng ở Olympic đã được anh chinh phục một cách xuất sắc, trong trận đấu với đối thủ kém anh tới 16 tuổi và đang ở độ tuổi sung mãn nhất, đó là Carlos Alcaraz.
Sau khi giành HCV Olympic, Nole đã quỳ xuống mặt sân, giơ hai tay lên trời rồi bật khóc. Sau đó, anh giơ cao lá cờ Serbia, rồi chạy lên khán đài trao nụ hôn cho cô vợ Jelena và con gái 6 tuổi Tara.
Ngay cả người đàn ông đã trải qua hàng trăm cuộc chiến, anh cũng không thể kìm lòng trước vinh quang muộn màng này. Nó giống như việc được giải thoát khỏi nỗi ám ảnh đã theo đuổi Djokovic trong suốt 20 năm qua. Hãy nhìn cái cách Nole hôn ngấu nghiến tấm HCV Olympic, chúng ta mới hiểu rõ nỗi lòng của tay vợt vốn luôn ngạo nghễ này.
Djokovic hôn ngấu nghiến tấm huy chương vàng Olympic, danh hiệu lớn duy nhất anh còn thiếu trong sự nghiệp (Ảnh: Getty).
Rất nhiều năm sau này, khi kể về những chiến tích trong sự nghiệp vĩ đại của mình, Djokovic hẳn sẽ nói rất nhiều về tấm HCV Olympic Paris. Lần đầu tiên trong cuộc đời, anh đã "đền đáp" đất nước Serbia bằng một danh hiệu cụ thể. Trong những giọt nước mắt hạnh phúc, Nole tâm sự: "Việc mang tấm HCV về cho đất nước Serbia là thành tựu vĩ đại nhất trong sự nghiệp của tôi".
Đáng chú ý, tay vợt người Serbia đã gặt hái được thành công khi tất cả nghĩ rằng mọi cánh cửa đã đóng lại với anh. Chỉ hai tháng trước, cũng tại sân Philippe-Chatrier, Nole đã bị rách sụn chêm và buộc phải rút lui khỏi vòng 4 Roland Garros.
Chấn thương ấy tưởng chừng là dấu chấm hết cho sự nghiệp của Djokovic. Sau đó, anh đã cố gắng lết vào trận chung kết Wimbledon nhưng đã khuất phục trước sức trẻ của Carlos Alcaraz.
Thế nhưng, chỉ khi bị đẩy vào thời khắc gian nan nhất, phẩm chất của kẻ chinh phục mới được Nole thể hiện. Không khó để nhận ra rằng Djokovic phải nén đau để chinh chiến ở Olympic 2024. Anh tập tễnh và thường xuyên tỏ ra đau đớn. Nguyên nhân là bởi Nole quyết định không phẫu thuật hoàn toàn chấn thương sụn chêm.
Cuối cùng, Nole đã mang về vinh quang cho đất nước Serbia (Ảnh: Getty).
Tay vợt này đã đeo đai ở đầu gối trong suốt Olympic 2024 vì phải mang nẹp ở đầu gối trong nhiều tuần. Chính vì vậy, đừng ngạc nhiên khi Nole không còn cố gắng "cứu bóng tới chết" như trước đây. Lần đầu tiên, người ta thấy tay vợt này chủ động bỏ bóng trong một vài tình huống khó.
Nghe có vẻ mâu thuẫn với tính cách của Djokovic nhưng đó là cách anh thích nghi với tình hình của mình. Khi đôi chân không còn "tuân lệnh", Nole buộc phải chiến đấu bằng cái đầu. Anh tìm cách chủ động kết liễu tình huống sớm và tận dụng tối đa các tình huống giao bóng để làm khó đối thủ. Alcaraz cũng rất biết tận dụng lợi thế về sức trẻ để làm khó Nole. Nhưng rồi, cuối cùng, kinh nghiệm và bản lĩnh của tay vợt người Serbia đã chiến thắng.
Có lẽ, không phải Nole, rất hiếm người đủ kiên cường để vượt qua nghịch cảnh như vậy. Hơn ai hết, Djokovic cảm nhận được thời gian gắn bó với quần vợt của mình sắp cạn. Đó là lý do anh bùng cháy dữ dội hơn.
Tiếng gầm cuối cùng của sư tử già luôn vô cùng đáng sợ. Bởi khi ấy, nó tích lũy mọi tinh túy, kinh nghiệm và bản lĩnh lần cuối cùng để chứng minh uy quyền của mình.
Djokovic đeo đai ở đầu gối khi thi đấu ở Olympic (Ảnh: NTR).
Trên khán đài sân Philippe-Chatrier, cô con gái Tara đã giơ cao tấm biển: "Bố là người giỏi nhất". Chắc chắn rồi, cô bé có thể tự hào. Bố của cô không chỉ là người giỏi nhất mà còn là chiến binh kiên cường nhất.
Trên tất cả, Nole xứng đáng là tấm gương để nhiều tay vợt đàn em học hỏi. Để vươn tới đẳng cấp cao nhất, họ cần sự mạnh mẽ và bản lĩnh như vậy.
Những tay vợt từng thâu tóm mọi danh hiệu
Djokovic là một trong năm tay vợt từng giành được "Golden Slam" (thâu tóm 4 giải Grand Slam và giành HCV Olympic) sau Steffi Graf (năm 1998), Andre Agassi (năm 1998), Rafael Nadal (năm 2010) và Serena Williams (năm 2012).
" alt=""/>Novak Djokovic giành HCV Olympic: Tiếng gầm cuối cùng của sư tử già