
Công thức tính điểm xét tuyển vào ĐH Bách khoa Hà Nội
ôngthứctínhđiểmxéttuyểnvàoĐHBáchkhoaHàNộnhân định bóng đá-Trường ĐH Bách khoa Hà Nội vừa công bố cônnhân định bóng đánhân định bóng đá、、

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Siêu máy tính dự đoán Brentford vs Everton, 02h30 ngày 27/2
2025-03-01 08:18
-
Nhiều người dân TP.HCM đến nhà thờ từ sớm làm lễ, đợi đàn chim bay về. (Ảnh: Nguyễn Sơn).
Khoảng 6h sáng, đàn chim hoang bắt đầu tụ họp trên những hàng cây bên đường rồi sà xuống sân trước nhà thờ. Phát hiện đàn chim, các em bé tỏ ra phấn khích, chờ đợi giây phút được tự tay cho đàn chim ăn.
Bé gái phấn khích khi phát hiện đàn chim bồ câu hoang sà xuống sân trước nhà thờ tìm thức ăn. (Ảnh: Nguyễn Sơn).
Nhiều phụ huynh cho biết, con em họ đặc biệt thích thú khi được đến nhà thờ ngắm, cho chim ăn. “Gọi bé dậy đi học cực khó nhưng gọi bé dậy đi cho chim ăn là bé dậy ngay”, một phụ huynh cho biết.
Mặc cho trời có mưa nhỏ, nhiều phụ huynh vẫn đưa con em mình đến nhà thờ vui đùa với đàn chim. (Ảnh: Nguyễn Sơn).
Như đáp lại tình cảm của người dân, đàn bồ câu hết sức thân thiện, dạn dĩ. Chúng quấn quýt, nhặt thức ăn trên tay của những đứa bé. Việc này khiến các em rất vui, phấn khích.
Đàn chim dạn dĩ nhặt thức ăn trên tay các bé. (Ảnh: Nguyễn Sơn). Không chỉ trẻ em, nhiều bạn trẻ cũng yêu thích đàn chim, thường đến nhà thờ chụp ảnh cùng đàn bồ câu.
Các bạn cho biết, sáng sớm, khi thấy đàn chim ăn, bay lượn quanh nhà thờ, ai cũng cảm thấy nhẹ nhàng, yên bình, tạm quên đi sự xô bồ của nhịp sống đô thị.
Một bạn trẻ đến nhà thờ chụp ảnh cùng đàn chim. (Ảnh: Nguyễn Sơn). Thức ăn của đàn chim chủ yếu là ngũ cốc như: Lúa, đậu xanh, bắp… Tuy nhiên, lâu lâu đàn bồ câu cũng được bổ sung thêm vụn bánh mì. Dường như đây là món ăn ưa thích của đàn chim.
Phát hiện một người phụ nữ dùng túi nilon để che mưa đang tung nắm vụn bánh mì, đàn chim lập tức bay đến vây kín xung quanh chị. Nhờ được người dân “nuôi”, bảo vệ, đàn chim sinh trưởng khỏe mạnh, lông óng mượt.
Những chú chim khỏe mạnh, thân thiện… (Ảnh: Nguyễn Sơn). Sau khi được ăn no, chúng bay lượn vòng quanh nhà thờ trong sự phấn khích của khách thăm quan.
Đàn bồ câu bay lượn trên bầu trời tạo cảm giác thanh bình giữa nhịp sống xô bồ của đô thị. (Ảnh: Nguyễn Sơn). Một người dân cho biết, đàn bồ câu là biểu tượng, nét đẹp riêng của nhà thờ. Nhiều du khách nước ngoài khi biết về đàn chim hoang cũng dậy sớm, đến nhà thờ cho chim ăn.
Càng về sáng, mưa càng nặng hạt nhưng các em vẫn phấn khích, vui vẻ cùng đàn chim. (Ảnh: Nguyễn Sơn).
Đây là đàn chim bồ câu hoang, sinh sống trong khuôn viên TP.HCM. Tuy nhiên, do được người dân cho ăn, chăm sóc, chúng dần quen và tìm về nhà thờ vào mỗi sáng.
Sau nhiều năm, đàn chim hoang gần như được thuần hóa trở nên thân thiện, dễ gần. (Ảnh: Nguyễn Sơn).
Trước đây, đàn chim từng bị người dân thiếu ý thức săn bắt, giết hại. Tuy nhiên, sau này, tình trạng trên đã không còn xảy ra. Hiện nay, đàn chim được người dân thành phố bảo vệ, xem như biểu tượng, nét đẹp riêng của nhà thờ Đức Bà Sài Gòn.
Chuyện về gia đình Sài Gòn cúng toàn bộ điền sản để xây chùa
Giữa ồn ã phố thị, thiền viện Tuệ Quang (phường Linh Trung, quận Thủ Đức, TP.HCM) an nhiên cùng tiếng chuông gió, bóng cây rợp mát. Và, câu chuyện về duyên khởi của thiền viện cũng khiến người nghe dấy lên những xúc cảm đặc biệt.
" width="175" height="115" alt="Người dân Sài Gòn đội mưa, đưa con đến nhà thờ chơi cùng bồ câu" />Người dân Sài Gòn đội mưa, đưa con đến nhà thờ chơi cùng bồ câu
2025-03-01 07:36
-
Mười tháng tuổi, Lu Hong (ở Ngô Giang, Tô Châu, Giang Tô, Trung Quốc) bị sốt cao, bác sĩ chẩn đoán anh bị nhiễm trùng não và kết luận không cứu được.
Người mẹ van xin bác sĩ cứu con. Cuối cùng Lu Hong được cứu sống nhưng bị di chứng nặng nề - rối loạn thần kinh chỉ huy tiểu não.
Ở tuổi chập chững biết đi, Lu Hong liên tục bị vấp ngã. Đến nay, tuy đã 41 tuổi anh vẫn chưa thể nói lưu loát, đi đứng cũng không vững.
Lu Hong năm nay 41 tuổi. Tuổi niên thiếu đến với anh vô cùng tàn nhẫn. Anh thường bị bạn bè chế giễu là "ngu ngốc" và không ai muốn chơi cùng.
Để được nhận học, Lu Hong phải nỗ lực gấp nhiều lần người bình thường. Nhưng sau khi ra trường, hơn 50 bạn học ở lớp được nhận vào các đơn vị công tác, chỉ riêng anh bị từ chối.
Một lãnh đạo đơn vị còn nói trước mặt mẹ của Lu: "Hãy nhìn con trai của bạn, nó có thể làm gì? Tôi nuôi một con chó còn tốt hơn là nuôi nó".
Lời nói của người lãnh đạo như một nhát dao, cứa sâu vào trái tim của Lu Hong.
Hôm đó, ngoài trời nóng như thiêu như đốt nhưng trái tim Lu Hong như bị đóng băng, toàn thân anh lạnh run.
Một thời gian sau, Lu Hong mới lấy lại tinh thần. “Mọi người cứ gọi tôi là đồ ngốc, là đồ phế thải, tôi buồn lắm nhưng tôi vẫn tin tưởng vào bản thân mình. Không ai có thể lựa chọn sự ra đời của mình, nhưng kẻ mạnh có thể lựa chọn cuộc sống của chính mình”, Lu trải lòng.
Do không xin được việc làm, Lu Hong bắt đầu con đường "khởi nghiệp" của riêng mình. Anh học hỏi và làm nhiều nghề khác nhau như: Sửa xe đạp, gõ sắt tây, mở cửa hàng quần áo ven đường …
Năm 2005, cha anh ốm nặng nằm điều trị tại bệnh viện Tô Châu, mẹ anh phải ở cạnh để chăm sóc cho ông. Gánh nặng gia đình bỗng chốc đổ lên vai người con trai vô dụng trong mắt người khác này.
Bà Lu vẫn nhớ, lúc bà cần tiền thuốc men gấp cho chồng, con trai đã nói với bà qua điện thoại: "Mẹ ơi, con có tiền".
Sau đó, Lu Hong từ quê chạy đến bệnh viện và nhét vào tay mẹ một mớ tiền lẻ, bà đã rơm rớm nước mắt. Hóa ra đứa con khiến hai vợ chồng lo lắng suốt những năm qua đang lớn dần lên.
Trước khi chết, bố của Lu Hong nắm lấy tay con trai và nói: “Bố đi rồi, bố không giúp được gì cho con nữa, bố tin con sẽ tự nuôi được bản thân”.
Bức ảnh chụp cùng bố mẹ của Lu Hong ngày còn nhỏ. Lời thỉnh cầu lúc hấp hối của bố khiến Lu Hong quyết tâm làm việc chăm chỉ và chăm sóc mẹ thật tốt.
Để kiếm nhiều tiền hơn, Lu Hong đã thử mọi cách và chịu đựng mọi thứ. Bất cứ khi nào anh nhìn thấy một nghề nghiệp có tiềm năng phát triển, anh lại cố gắng hết sức để vừa học vừa làm.
Tuy nhiên, sự thay đổi lớn nhất bắt nguồn từ một chiếc máy tính cũ có giá 300 tệ (khoảng hơn 1 triệu đồng) do mẹ anh mua cho. Qua Internet, Lu Hong quen một người làm về lĩnh vực camera.
Từ đây, anh quyết định học về sản xuất hình ảnh và video. Anh miệt mài đến mức mất kiểm soát về thời gian, thường xuyên mất ngủ và hay bị vợ than phiền (vợ của Lu Hong hơn anh 5 tuổi và là một người phụ nữ thật thà, tốt bụng). Tuy nhiên, anh luôn tin rằng những điều này là hữu ích.
Một lần, Lu Hong đi dự đám cưới của người em họ. Tại đám cưới, anh đã sử dụng các kỹ thuật xử lý hình ảnh mà mình học được để làm một bộ album điện tử cho em rồi phát chúng trong đám cưới.
Người quay phim của công ty tổ chức đám cưới đã khá ngạc nhiên khi nhìn thấy bộ album.
Rõ ràng, trong thời đại mà máy tính chưa được phổ biến đến hàng triệu hộ gia đình, việc một “bậc thầy” máy tính tật nguyền như vậy xuất hiện ở một thị trấn nhỏ đã là một điều kỳ diệu.
Để thử thách tài năng của Lu Hong, người quay phim yêu cầu Lu Hong và ê-kíp đứng sau cùng quay video đám cưới.
Lúc đó Lu Hong không quen với việc biên tập video nhưng sự nghi ngờ của người khác khiến lòng anh như lửa đốt. Hai ngày sau, Lu Hong hoàn thành bài kiểm tra của mình.
Sau cuộc thử thách đó, Lu Hong không nói ai thắng. Nhưng dường như cánh cửa ra thế giới từng bị hàn chặt bây giờ đã phải mở ra một kẽ hở cho Lu Hong.
Từ tay người quay phim, anh đã nhận được phí sản xuất là 200 tệ. Sau đó, bản thân anh đã hợp tác với hơn chục nhiếp ảnh gia và phát triển việc chỉnh sửa video đám cưới, tạo album điện tử… ở một số quận, huyện xung quanh.
Ở tuổi 41, Lu Hong đã là một ông chủ giàu có. Một ngày tình cờ, một người đàn ông lớn tuổi tìm gặp Lu Hong, ông muốn làm một cuốn album ảnh điện tử cho vợ mình như một món quà cưới.
Thấy cụ già ăn mặc giản dị, chống nạng, run rẩy tìm đến cửa hàng của mình, Lu Hong ngỏ ý muốn cung cấp dịch vụ miễn phí cho cụ. Ông cụ nhiều lần nói mình giàu có nhưng vì Lu Hong quá nhiệt tình và tốt bụng nên ông cụ đã nở nụ cười đồng ý nhận sự giúp đỡ của Lu Hong.
Ít ngày sau, một người đàn ông trung niên lái xe sang đến nhà Lu Hong và bốc hàng đống đồ dùng cần thiết xuống xe, đặt vào nhà Lu Hong.
Thì ra người đàn ông trung niên này chính là con của ông cụ được Lu Hong giúp đỡ ngày hôm trước. Thân phận thật của ông cụ là giáo sư dạy môn nhiếp ảnh ở một trường đại học.
Sau đó, Lu Hong và ông cụ đã trở thành bạn bè của nhau. Với sự giúp đỡ của người bạn lớn tuổi, Lu Hong không chỉ hiểu sâu hơn về nhiếp ảnh mà còn mở một studio ảnh chuyên nghiệp - năm đó Lu Hong 28 tuổi.
Từ đây, cuộc sống của Lu Hong bắt đầu bước sang một trang mới, để lại những cặp mắt coi thường anh ở phía sau.
Công việc kinh doanh của studio ảnh ngày càng tốt hơn, bắt kịp sự phát triển mạnh mẽ của thương mại điện tử, Lu Hong còn mở một shop online chịu trách nhiệm sản xuất album ảnh điện tử.
Năm 2015, Lu Hong từng bước mở rộng xưởng sản xuất đồng thời mở xưởng gia công sản phẩm giấy chuyên sản xuất album ảnh và các sản phẩm ngoại vi.
Không chỉ đơn hàng nhiều vô kể, sản phẩm của Lu Hong còn được tiêu thụ trong và ngoài nước, doanh thu vượt mức 10 triệu tệ (khoảng 35 tỷ đồng).
Bây giờ ở tuổi 41, Lu Hong đã là một ông chủ giàu có. Xưởng sản xuất của Lu Hong không chỉ giúp nhiều nhân viên nuôi sống cả gia đình mà còn giúp hơn 50 người tàn tật thoát nghèo.
Nữ trưởng phòng khởi nghiệp từ bài thuốc bí mật của người Ê Đê
Bị hấp dẫn bởi các bí quyết gia truyền của người Ê Đê, nhóm chị Yến đã thành lập xưởng sản xuất trà thảo mộc. Doanh thu có được, họ dùng để đầu tư lại cho cộng đồng.
" width="175" height="115" alt="'Chàng ngốc' từng bị xa lánh, giờ là đại gia nhiều người kính nể" />'Chàng ngốc' từng bị xa lánh, giờ là đại gia nhiều người kính nể
2025-03-01 07:27
-
Thương người chú nửa đời bất hạnh, cháu ruột cùng nhóm bạn đã thực hiện bộ ảnh ông chú tâm thần "cực ngầu". Không ngờ, bộ ảnh đã gây sốt cộng đồng mạng.
Ông chú tâm thần "cực ngầu"
Ở tuổi 70, ông Nguyễn Quang Hưng (Đồng Nai) bất ngờ nổi tiếng sau khi xuất hiện trong một bộ ảnh với phong thái “cực ngầu”. Bất ngờ hơn, 45 năm qua, ông Hưng phải vật lộn với chứng bệnh tâm thần do ảnh hưởng từ bom đạn chiến tranh.
Ông Hưng xuất hiện trong bộ ảnh với phong thái cực ngầu. (Ảnh nhân vật cung cấp).
Dù vậy, trong các bức ảnh của mình, người đàn ông tóc hoa râm vẫn toát lên vẻ tự tin, đầy cá tính. Trong những bộ đồ thời trang đậm phong cách trẻ trung, bụi bặm, thần thái của ông không khác gì một mẫu nam chuyên nghiệp.
Nếu không được người chụp tiết lộ, không ai có thể nhận ra, vẻ mặt tự tin ấy lại đến từ con người lúc tỉnh lúc mê, thường xuyên nói những điều không ai hiểu.
Sau khi được đăng tải lên mạng, bộ ảnh nhanh chóng gây sốt cộng đồng, được vô số người chia sẻ, bình luận. Đa số người xem đều ngợi khen ông Hưng có ánh nhìn và vẻ mặt "cực ngầu".
Nếu không được người thực hiện bộ ảnh tiết lộ, ít ai biết 45 năm qua, ông Hưng mắc chứng bệnh tâm thần. (Ảnh nhân vật cung cấp).
Người xem càng xúc động hơn khi biết bộ ảnh là món quà mà những đứa cháu dành tặng cho người chú mắc bệnh tâm thần của mình. Nhiều người đánh giá, đây là việc làm hết sức nhân văn, truyền tải được ý nghĩa, giá trị gia đình.
Anh Nguyễn Văn Sơn (24 tuổi, TP.HCM), người lên ý tưởng thực hiện bộ ảnh cho biết: “Bộ ảnh không mang ý nghĩa quảng bá thời trang hay nghệ thuật nhiếp ảnh. Chúng đơn giản chỉ là cách chúng tôi hiện thực hóa ước mơ giản đơn của chú Hưng”.
Được biết, ông Hưng không phải là người thân, ruột thịt của Sơn. Tuy nhiên, Sơn thân thiết với ông Hưng vì ông là bác ruột của một người bạn mà anh xem như anh em trong nhà. Sơn nhiều lần về nhà bạn chơi nên có nhiều thời gian tiếp xúc với người đàn ông này.
“45 năm qua, chú Hưng luôn trong trạng thái khi tỉnh táo, lúc lại không nhận thức được xung quanh. Hàng ngày, chú cứ nói chuyện một mình và nói những điều không ai hiểu. Không hiểu sao, tôi rất thương chú. Mỗi lần về nhà bạn, tôi luôn tìm chú, cố gắng trò chuyện với chú dù chú lúc hiểu, lúc không”, Sơn chia sẻ.
Cách đây không lâu, Sơn lại về Đồng Nai thăm bạn và tìm gặp ông Hưng trò chuyện. Những ngày này, bệnh tình ông Hưng có chút thuyên giảm, thời gian ông tỉnh táo nhiều hơn trước đôi chút.
Ước mơ giản đơn
Hôm ấy, Sơn ngồi cạnh ông Hưng trò chuyện mà không cần biết ông đang tỉnh táo hay không hề nhận thức được những điều anh nói.
Sơn chia sẻ: “Bất giác, chú nói với tôi rằng từ trẻ đến bây giờ, chú chưa được đi chụp hình hay có 1 tấm hình nào cả. Tôi rất bất ngờ vì chú đã nói ra được điều mình mơ ước. Câu nói ấy thực sự đã chạm đến trái tim tôi”.
Xuất hiện trước ống kính, ông Hưng có biểu cảm, thần thái khá chuyên nghiệp. (Ảnh nhân vật cung cấp).
“Ở đời, người ta mơ ước nhiều thứ nhưng chú ấy chỉ ước được một lần chụp ảnh, có được 1 tấm hình chỉn chu. Đó là một ước mơ giản đơn nhưng với chú lại là điều vô cùng khó khăn. Thương chú, tôi quyết giúp chú thực hiện ước mơ của mình”, nam thanh niên chia sẻ thêm.
Ngay sau đó, Sơn bàn với Quang Thuận (cháu ruột của ông Hưng) và Thành Minh để lên kế hoạch thực hiện buổi chụp ảnh cho người ông Hưng. Làm việc với một “người mẫu” đặc biệt, công việc của nhóm thanh niên vấp phải nhiều khó khăn.
Sơn kể, cả nhóm biết rằng, sẽ không thể chụp ảnh cho ông Hưng theo kiểu sắp đặt được. Do đó, nhóm quyết định sẽ chụp chú của mình theo kiểu tự do, để chú đứng, ngồi ở các tư thế dễ rồi bấm máy.
Thế nhưng, khi mọi thứ xong xuôi, cả đội đã sẵn sàng, ông Hưng lại không nhận thức được mọi việc. Ông không nhớ đã nói gì và không chịu đi chụp hình nữa. Cả đội lại phải ngồi thuyết phục ông từ 10h sáng đến 15h chiều.
“Cuối cùng, Thuận nói: “Chú Hưng đi chụp với con nha. Chụp xong có tiền mua thuốc chữa bệnh”, chú ấy mới đồng ý đi. Thế mới thấy, đâu đó trong tâm trí, chú vẫn ý thức được việc mình bị bệnh và khát khao khỏi bệnh. Nghĩ vậy, tôi càng thương chú hơn”, Sơn chia sẻ thêm.
Nhóm thanh niên chọn bối cảnh cho bộ ảnh là một sân vận động gần nhà. Ông Hưng rũ bỏ vẻ ủ rũ thường ngày, khoác lên mình bộ quần áo với phong cách trẻ trung, bụi bặm.
Trước ống kính, vẻ mặt ngơ ngác, lo âu của một người mắc chứng tâm thần biến mất. Thay vào đó, người đàn ông tạo dáng đầy tự tin với một thần thái "cực ngầu". Sơn nói, anh và các bạn của mình hết sức bất ngờ vì khi làm việc, ông Hưng rất nghiêm túc và hợp tác.
“Mỗi khi được chỉ tạo dáng, chú đều giữ nguyên tư thế. Chúng tôi chỉ hướng dẫn chú tạo dáng thôi chứ không thể yêu cầu chú diễn tả cảm xúc được vì chú không hiểu. Rất may, con người chú có sẵn cái thần thái tự tin, phong cách. Thế nên, khi lên ảnh, nhìn chú rất ngầu”, Sơn chia sẻ thêm.
Sau khi hoàn thành bộ ảnh, Sơn và các bạn của mình đã đưa cho ông Hưng xem. Tuy nhiên, lúc này, người đàn ông lại rơi vào tình trạng không nhận thức được xung quanh. Cầm những bức ảnh trên tay, ông chỉ ậm ừ rồi lảng đi chỗ khác.
Trong khi đó, khi được xem bộ ảnh, gia đình ông Hưng hết sức bất ngờ. Thậm chí, có người còn không nhận ra nhân vật chính là người thân của mình. Sơn kể: “Mọi người trong gia đình chú vui lắm. Khi biết bộ ảnh chụp chú Hưng lên báo, người nhà chú đem hình đi khoe khắp xóm luôn”.
“Chỉ thương chú. Khi mơ ước của mình được thực hiện lại chưa thể đón nhận. Chúng tôi vẫn đang chờ lúc chú tỉnh táo. Lúc ấy, chúng tôi sẽ đem những bức ảnh này cho chú xem để chú ấy biết rằng, điều chú mong mỏi bấy lâu đã thành hiện thực”, nam thanh niên bộc bạch.
Nhiếp ảnh gia nói về bộ ảnh cưới ‘chăn gối trên phố’ gây bão mạng
Tác giả bộ ảnh cưới phủ nhận thông tin ekip chụp ảnh gây cản trở giao thông, người mẫu nude trên phố...
" width="175" height="115" alt="Phía sau bộ ảnh ông chú tâm thần 'cực ngầu' đang gây sốt mạng" />Phía sau bộ ảnh ông chú tâm thần 'cực ngầu' đang gây sốt mạng
2025-03-01 06:48


6h sáng, trời miền Tây tháng 11 se se lạnh, chị Nguyễn Thị Kiều Bảy (49 tuổi, quê xã Hoà Bình, Trà Ôn, Vĩnh Long) thức dậy cùng chồng sửa soạn đồ đạc rồi ăn vội đĩa cơm với thịt kho để còn kịp sang bệnh viện ở Cần Thơ chạy thận.
![]() |
Chị Nguyễn Thị Kiều Bảy tranh thủ ăn cơm để còn kịp giờ đi chạy thận. |
Vợ chồng chị Kiều Bảy đang tá túc tại căn nhà ở khóm 5, phường Thành Phước, TX Bình Minh, Vĩnh Long, do vợ chồng anh Trần Văn Hiền (45 tuổi, ngụ cùng địa phương) dựng lên cho những bệnh nhân chạy thận ở miễn phí.
Người phụ nữ tóc ngắn, dáng vẻ gầy gò, làn da vàng vọt, gương mặt hốc hác, thiếu sự sống, mạch trên tay sưng lên gân guốc - đây là dấu hiệu dễ nhận biết của bệnh nhân suy thận.
Chín năm trước, chị thấy sức khoẻ có dấu hiệu bất thường nên vào bệnh viện khám, khi nghe bác sĩ thông báo mình bị suy thận giai đoạn cuối, chị không tin vào tai mình.
“Bác sĩ nói, tôi phải chạy thận một tuần 3 lần để duy trì sự sống, tôi thực sự sốc”, chị Bảy nhớ lại.
![]() |
Cơ thể ốm yếu, da vàng vọt, chị Bảy liên tục kêu lạnh khi có gió thổi qua. Chồng chị phải mặc thêm áo khoác cho vợ. |
![]() |
Bác sĩ nói sao thì làm vậy, đều đặn một tuần 3 lần chị Bảy được chồng đưa lên Bệnh viện đa khoa TP Cần Thơ chạy thận nhân tạo.
Mỗi lần chạy thận mất từ 3 - 4 tiếng, có những hôm chạy xong thì trời đã tối, hai vợ chồng chị phải nằm ngủ ở hành lang bệnh viện.
Đến khi nghe nói, anh Hiền có xây nhà ở thị xã Bình Minh (cách Cần Thơ chỉ con sông Hậu) cho những bệnh nhân chạy thận tá túc miễn phí vợ chồng chị liền xin sang sống nhờ.
“Ở đây, vợ chồng tôi được miễn phí ăn uống, nghỉ ngơi, sinh hoạt...”, chị Bảy nói và cho biết: “Dù chạy thận không tốn tiền do có bảo hiểm nhưng vẫn phải chi tiêu nhiều thứ, nhà lại nghèo nên rất khó khăn, may mắn có vợ chồng chú Hiền cho ăn, ở miễn phí. Mỗi lần sang Cần Thơ chạy thận có xe cứu thương từ thiện đưa sang rồi rước về nên tôi không tốn đồng nào”.
![]() |
Anh Trần Văn Hiền, người xây nhà nuôi bệnh nhân chạy thận ăn ở miễn phí. |
Cách đây nhiều năm, bà Võ Thị Viễn (63 tuổi, quê xã Tân Lược, Bình Tân, Vĩnh Long) thường xuyên lên cơn đau đầu, mỏi lưng bất chợt.
Cuộc sống bộn bề lo toan nên bà cũng không chú ý. Đến khi sức khoẻ ngày càng suy giảm, bà đi khám thì nhận được tin sét đánh - suy thận giai đoạn cuối, bắt buộc phải chạy thận.
![]() |
Bà Võ Thị Viễn chia sẻ, việc được ở trong "mái nhà chung" như trút bỏ được một phần âu lo và gánh nặng về kinh tế. |
“Từ nhà qua Cần Thơ xa mấy chục km, mỗi lần chạy thận xong rất mệt, có khi phải nhập viện cấp cứu nên hai vợ chồng thường xuyên nằm vật vờ ở hành lang bệnh viện. Thấy vậy, chú Hiền thương tình kêu về đây sống, lo cho ăn ở miễn phí.
Về đây sống thì những người bị suy thận như tôi trút bỏ được một phần âu lo và gánh nặng về kinh tế. Ở đây, chị em là bệnh nhân chạy thận như nhau nên cũng đồng cảm, quây quần bên nhau, tụ tập kể những câu chuyện vui...”, bà Viễn nói.
![]() |
![]() |
![]() |
Mái nhà chung được vợ chồng anh Hiền dựng lên cho những bệnh nhân chạy thận ăn ở miễn phí. |
Bị bệnh thận từ năm 25 tuổi, Phạm Văn Hoà (ngụ huyện Vĩnh Thạnh, TP Cần Thơ) đã chạy thận được 5 năm.
Hồi năm 2015, thường xuyên mệt mỏi, chân nhức mỏi, sưng to, Hoà vào bệnh viện khám thì bác sĩ bảo “thiếu canxi”.
“Đi khám, xét nghiệm thêm lần nữa thì bác sĩ nói tôi bị bệnh suy thận ở giai đoạn cuối. Lúc đó tôi suy sụp dữ lắm”, Hoà nói.
![]() |
5 năm qua, mỗi tuần Hoà phải chạy thận 3 lần. |
Cũng kể từ đó cuộc chiến giành lại sự sống bắt đầu với chàng trai trẻ này. Hoà trở thành “công dân” chạy thận của Bệnh viện đa khoa TP. Cần Thơ.
Hoà ý thức được căn bệnh mà mình mắc phải là bệnh “nhà giàu” vì việc điều trị hết sức tốn kém. Mỗi tuần phải đến bệnh viện lọc máu 3 lần, nhằm duy trì sự sống.
"Bệnh nhân nào có thẻ bảo hiểm y tế thì đỡ, nếu không phải tốn tiền. Tôi có bảo hiểm nên không tốn tiền chạy thận, lại được về đây sống cùng các cô bác nên không phải lo nhiều. Tôi ở đây sống một mình, khi nào cảm thấy sức khoẻ không ổn mới gọi điện thoại cho cha từ quê sang chăm sóc”, Hoà tâm sự.
Theo Hoà, bệnh nhân chạy thận giai đoạn cuối như mình đều gắn cuộc đời với chiếc máy chạy thận nhân tạo.
“Tôi biết căn bệnh mình mắc phải mỗi ngày chỉ có nặng thêm, sự sống chỉ tính bằng ngày nên mình phải yêu quý cuộc sống”, Hoà chia sẻ.
Mái nhà để đùm bọc lẫn nhau
Hiện có 25 người đang tá túc tại căn nhà do anh Hiền xây dựng, họ là bệnh nhân đang chạy thận, bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối, người đi theo nuôi bệnh, người già neo đơn không nơi nương tựa. Họ mỗi người một quê, người ở Vĩnh Long, Đồng Tháp, Cần Thơ… đang duy trì cuộc sống từng ngày.
![]() |
Anh Trần Văn Hiền (thứ 2, từ phải qua) cùng với các bệnh nhân suy thận giai đoạn cuối. |
Theo lời anh Hiền, "mái nhà chung" được vợ chồng anh dựng lên cách đây 2 năm với diện tích 200m2.
“Những bệnh nhân này có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, nhà ở xa nên không đủ tiền đi về mỗi lần chạy thận liên tục. Ở lại bệnh viện thì họ không có chỗ ở, phải ở tạm mái hiên, ăn uống kham khổ lắm. Thấy vậy, tôi quyết định xây dựng lên căn nhà có đầy đủ giường, nệm, mùng, mền, nhà vệ sinh… rồi “rủ” họ về ở. Họ ở đây không tốn bất cứ chi phí nào, tất cả tiền điện, nước, ăn uống đều được miễn phí".
“Tôi có 1 chiếc xe cẩu, 1 chiếc xe cuốc, vợ thì bán mỹ phẩm nên không lo nhiều chuyện tiền bạc. Làm ra được tiền, tôi để dành một khoản để góp vào lo cho những người trong “mái nhà chung”, anh Hiền cho hay.
![]() |
Cánh tay của bệnh nhân chạy thận đầy những u, cục - dấu vết của hàng nghìn lần cắm kim lọc máu. |
Ngoài ra, có nhiều mạnh thường quân cũng chung tay với anh Hiền để giúp đỡ, kéo dài sự sống cho các bệnh nhân.
Những bệnh nhân, người nhà đi cùng khi đến ở đều được anh Hiền yêu cầu xuất trình CMND để trình báo chính quyền địa phương.
Những người sống trong "mái nhà chung" luôn bảo bọc, che chở cho nhau, người khỏe quan tâm, nấu cho người bệnh ăn.
![]() |
![]() |
Đúng 8h, các bệnh nhân chạy thận được người thân đưa ra xe chuyển viện từ thiện để sang Cần Thơ chạy thận. |
Hằng ngày, cứ đến ca ai đi chạy thận sẽ có xe cấp cứu của Hội Đông y thị xã Bình Minh đến đưa đi.
Ca sớm nhất bắt đầu từ 3h sáng, tiếp theo là 8h sáng, có bao nhiêu người cũng đều được xe đưa đi đón về.
Theo lời anh Hiền, những bệnh nhân qua đời nếu không có người thân, anh sẽ cùng các mạnh thường quân tổ chức đám ma, tụng kinh, rồi mang đi thiêu, tro cốt sẽ được gửi vào chùa.
![]() |
![]() |
Mỗi lần chạy thận thường mất từ 3 - 4 tiếng. |
Ngoài chăm lo cuộc sống cho những bệnh nhân chạy thận nói trên, anh Hiền còn tham gia vào đội cứu hộ đường thủy, chuyên đi vớt những thi thể chết đuối trên sông Hậu.
Theo lời người đàn ông này, anh chỉ mong bệnh nhân, những người đang sống trong “mái nhà chung” sống vui vẻ, hoà đồng tương trợ, đùm bọc, động viên nhau trong quãng thời gian khó khăn của cuộc đời.
“Của cải, tiền bạc rồi cũng hết, tôi chỉ muốn làm điều gì đó ý nghĩa cho cuộc sống”, anh Hiền nói.

Chuyện về 'bà nội' của 26 đứa trẻ mồ côi ở miền Tây
Ở miền Tây, câu chuyện người bà cưu mang, nuôi nấng 26 đứa trẻ mồ côi, xem các em như cháu nội ruột của mình làm nhiều người xúc động, kính phục.
" alt="Vợ chồng Vĩnh Long xây nhà nuôi bệnh nhân chạy thận ăn ở miễn phí" width="90" height="59"/>Vợ chồng Vĩnh Long xây nhà nuôi bệnh nhân chạy thận ăn ở miễn phí

- Nhận định, soi kèo Kitchee vs Kowloon City, 19h00 ngày 26/2: Đẳng cấp chênh lệch
- Người phụ nữ lạc gia đình từ nhỏ, mong mỏi tìm được cha mẹ
- Volkswagen Tiguan thế hệ mới ra mắt khách Mỹ
- Quang Linh Vlogs gây sốt khi bất ngờ xuất hiện ủng hộ hoa hậu Thùy Tiên
- Nhận định, soi kèo Al Raed vs Al Shabab, 21h10 ngày 25/2: Khó tin cửa trên
- Những ý tưởng decor cho căn bếp, phòng ăn mùa đông
- Tiết lộ về lực lượng chủ chốt của quân đội Nga
- Nhật Bản đẹp mơ màng thời khắc chớm thu
- Nhận định, soi kèo Yokohama Marinos vs Yokohama FC, 17h00 ngày 26/2: Bệ phóng sân nhà
