您现在的位置是:Thời sự >>正文
Bóng đá nữ Triều Tiên tạo nên cú sốc, lần thứ 2 lọt vào chung kết World Cup
Thời sự9475人已围观
简介Sáng 31/10,óngđánữTriềuTiêntạonêncúsốclầnthứlọtvàochungkếxăng trận bán kết giải U17 World Cup nữ 202...
Sáng 31/10,óngđánữTriềuTiêntạonêncúsốclầnthứlọtvàochungkếxăng trận bán kết giải U17 World Cup nữ 2024 giữa Triều Tiên và Mỹ đã diễn ra. Đây được dự đoán là trận đấu căng thẳng. Trước đó, ở cấp độ U20 nữ, Triều Tiên và Mỹ từng đụng độ ở vòng bán kết. Kết quả, đội U20 nữ Triều Tiên đã giành chiến thắng 1-0 và sau đó họ đã lên ngôi vô địch.

U17 nữ Triều Tiên giành vé vào chung kết World Cup (Ảnh: Getty).
Lần này, kịch bản tương tự đã lặp lại. U17 nữ Triều Tiên tiếp tục giành chiến thắng 1-0 trước U17 nữ Mỹ. Bàn thắng duy nhất của đội bóng châu Á trong trận đấu này diễn ra ở phút 69 do công của Ro Un Hyang.
Việc lần thứ hai đánh bại cường quốc bóng đá nữ là Mỹ ở giải trẻ cho thấy sự tiến bộ vượt bậc của bóng đá Triều Tiên trong công tác đào tạo trẻ ở môn bóng đá nữ.
Với kết quả này, U17 nữ Triều Tiên giành quyền vào chơi trận chung kết U17 World Cup nữ 2024. Họ sẽ gặp đội thắng trong trận bán kết còn lại giữa U17 nữ Tây Ban Nha và U17 nữ Anh. Nên nhớ, ở vòng bảng, U17 nữ Triều Tiên từng thắng đậm 4-0 trước U17 nữ Anh. Trong khi đó, U17 nữ Tây Ban Nha là đội bóng duy trì thành tích toàn thắng từ đầu giải giống như U17 nữ Triều Tiên.

Nỗi thất vọng của U17 nữ Mỹ (Ảnh: Getty).
Liệu chăng U17 nữ Triều Tiên có thể làm được điều thần kỳ là vô địch World Cup giống như lứa đàn chị U20 nữ Triều Tiên vào tháng trước? Trong quá khứ, U17 nữ Triều Tiên từng có hai lần vô địch World Cup vào các năm 2008 và 2016. Ở hai giải đấu gần nhất, U17 nữ Tây Ban Nha đều giành chức vô địch.
Đáng chú ý, vào năm 2016, hai đội U17 và U20 nữ Triều Tiên cùng lên ngôi vô địch thế giới. Và giờ đây, họ có cơ hội lặp lại lịch sử ấy.
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Barcelona SC vs El Nacional, 07h30 ngày 27/2: Tiễn khách rời giải
Thời sựLinh Lê - 26/02/2025 10:13 Nhận định bóng đá ...
【Thời sự】
阅读更多Con dâu muốn mẹ chồng ra khỏi nhà
Thời sự- Yêu nhau 2 năm, tôi ra sức chiều chuộng em vì em là cô gái ngoan hiền, nhu mì và rất trong sáng. Tôi không giàu có, chỉ là chàng trai 24 tuổi tay trắng, chỉ có trái tim yêu em...
Em nhận lời lấy tôi bất chấp bao nhiêu người giàu có hơn, có vị trí, đẹp trai hơn tôi theo đuổi. Tôi hạnh phúc còn hơn bắt được vàng, nguyện cả đời này sẽ làm mọi điều để em hạnh phúc.
Trước ngày cưới, em đã trao tôi cái quý giá nhất đời con gái. Giữa lúc mặn nồng, em thủ thỉ: "Cưới em về, anh đừng để em phải khổ đâu đấy. Em vụng lắm, chỉ sợ mẹ chồng thôi". Tôi cười xòa, mẹ anh hiền lắm, em đừng lo.
Vợ tôi muốn mẹ vào Nam chơi và nếu được sống trong Nam…
Nhưng quan hệ mẹ chồng nàng dâu lại là thứ khiến tôi phải lo nhất sau ngày cưới. Mẹ tôi mới hơn 50 tuổi, hay ốm đau. Mẹ rất hiền nhưng có tính hay nói nhiều.
Từ khi em về làm dâu, việc nhà mẹ vẫn làm giúp để tôi và em yên tâm đi làm. Em là cô giáo mầm non đang đi dạy hợp đồng. Đứng lớp cả ngày khiến em mệt mỏi, về nhà lại lo cơm nước, em ỉu xìu thấy rõ. Tôi thương em đến rửa bát không nỡ để em làm. Mẹ không nói gì, thỉnh thoảng còn làm hộ tôi.
Rồi em có bầu. Những ngày mang thai em đôi khi mè nheo làm nũng nhưng tôi luôn chiều theo ý em vì sợ tâm trạng vợ không tốt sẽ ảnh hưởng đến con. Đáng buồn là từ lúc có thai, em hay ca cẩm và than phiền về mẹ. Em bảo bà hay nói nhiều, khiến em buồn, khổ tâm. Rồi bà chê em nhỏ người, sợ sinh đẻ không tốt… khiến em tủi thân.
Tôi hỏi em là mẹ nói với ai thì em không trả lời, chỉ bảo lời đến tai em là thật. Tôi có góp ý với mẹ và bảo: "Có gì mẹ lựa lời xoa dịu vợ con để cô ấy đỡ tủi thân". Mẹ nhìn tôi như người ngoài hành tinh, cũng từ đó hai mẹ con có sự xa cách.
Mẹ không còn hay thủ thỉ tâm tình với tôi như trước, có gì cũng chẳng nói chẳng rằng. Mẹ ít ăn sáng với vợ chồng tôi, thay vào đó bà tự đi ăn ngoài. Vợ tôi than phiền, con dâu có bầu mà mẹ chồng chẳng vui. Cô ấy lại tủi thân, khóc lóc. Cô ấy muốn ra ở riêng, nhưng tôi làm gì có tiền để tìm một mái nhà khác?
Tâm trí tôi rối bời khi đứng giữa vợ và mẹ.
Chúng tôi thuê trọ cũng khó vì sắp có con, bao nhiêu khoản tiền phải lo, trong khi từ trước đến nay mẹ vẫn lo cho chúng tôi đầy đủ cả. Vợ bảo tôi nhu nhược, không có chí, khiến cô ấy thất vọng. Điều này khiến tôi suy nghĩ nhiều.
Mẹ tôi gần đây hay ốm vặt, ăn ít và hay nôn khan. Vợ bảo đưa mẹ đi khám xem có phải mẹ bị viêm gan hay không. Cô đọc báo thấy dấu hiệu bệnh của mẹ dễ bị viêm gan mà bệnh này “lây kinh khủng”, ảnh hưởng đến con.
Tôi thuyết phục mẹ đi khám bệnh nhưng mẹ không đồng ý. (Trước đến nay mẹ đều rất sợ đi bệnh viện, vừa sợ thuốc thang vừa sợ tốn tiền). Mẹ nói mẹ chẳng làm sao, chỉ mệt mỏi trong người. Vợ tôi thì khăng khăng nếu mẹ không đi khám chắc là bà muốn giấu bệnh. Đẻ con mà trong nhà có người mắc bệnh truyền nhiễm thì rất sợ. Cô ấy đòi về nhà mẹ đẻ một thời gian.
Tôi rất buồn, không muốn xa vợ vì yêu vợ vô cùng. Nhưng tôi cũng không thuyết phục được mẹ đi khám bệnh. Thời gian gần đây, cô ruột tôi trong miền Nam ngỏ lời đón mẹ vào miền Nam chơi, cảm ơn mẹ một thời đã hết lòng giúp đỡ cưu mang vợ chồng cô khi khốn khó.
Mẹ tôi thì không muốn đi xa, nhất là khi chúng tôi sắp đón con đầu lòng. Nhưng vợ tôi biết tin thì mừng lắm. Cô ấy cứ nhắc đi nhắc lại, bảo tôi thuyết phục mẹ vào Nam chơi và nếu được thì ở luôn trong ấy, khí hậu hài hòa, dễ chịu.
Mẹ tôi đôi lần vô tình nghe con dâu nói, tôi thấy mẹ buồn lắm. Gần đây mẹ càng ít nói, đi làm gì thì thôi, ở nhà là sang hàng xóm có khi tối mới về đi ngủ. Cả nhà có 3 người nhưng chẳng nói chuyện mấy khi.
Những lời của vợ cứ văng vẳng bên tai, tôi vừa muốn chăm sóc mẹ, làm mẹ đỡ buồn, vừa muốn chiều lòng vợ để cô ấy có một thai kì khỏe mạnh, trọn vẹn và sinh con được an toàn, mãn nguyện.
Nhưng thực sự, tôi kém ăn nói lại không hiểu tâm lý phụ nữ, tôi chẳng biết thuyết phục mẹ như thế nào. Nếu mẹ không muốn vào Nam, thì tôi cũng thực sự không biết làm gì cho vợ vui vẻ, an tâm. Tâm trí tôi rối bời khi đứng giữa vợ và mẹ.
Độc giả Lê Nam(Hải Phòng)
">...
【Thời sự】
阅读更多Diễn viên 'Sát thủ: Mật danh 47' tự bắn vào đầu
Thời sựNam diễn viên Rupert Friend (vai47) cho biết anh tự thực hiện hầu hết các cảnh hành động mạo hiểm và gần như đãbắn phải đầu mình.Sex giúp Henry Cavill có thân hình như tạc tượng">
...
【Thời sự】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Al Bataeh vs Ittihad Kalba, 20h35 ngày 27/2: Chia điểm?
- Sao Harry Potter khác lạ trong phim kinh dị Frankenstein
- Doanh thu phí bảo hiểm lần đầu đi lùi sau 10 năm
- Đại gia và thú chơi chó... 'chân dài'
- Nhận định, soi kèo Al Arabi vs Al Nasr, 23h05 ngày 27/2: Niềm tin cửa trên
- Vinh danh 56 'nhà khoa học của nhà nông' 2024
最新文章
-
Soi kèo góc Central Coast Mariners vs Western United, 15h35 ngày 28/2: Thế trận hấp dẫn
-
- Trước kia con trai tôi làm ăn khá giả, con dâu chi tiêu hoang phí đến đâu tôi không can thiệp. Thế nhưng khi chồng làm ăn thua lỗ, là người vợ, lẽ ra con dâu tôi nên chia sẻ gánh nặng kinh tế ấy. Đằng này…
Trong câu chuyện này, tôi là một bà mẹ chồng. Nhiều người sẽ cười vì nghĩ thế nào tôi cũng nói xấu con dâu. Thế nhưng không nói ra chuyện này tôi cảm thấy khó chịu trong lòng. Đời tôi chưa gặp người phụ nữ nào như con dâu tôi.
Con dâu và con trai tôi kết hôn được 12 năm. Đó là khoảng thời gian cháu sống trong nhung lụa. Con trai tôi không làm to, không quyền cao chức trọng mà chỉ kinh doanh. Tuy nhiên cháu chiều vợ đến mức con dâu tôi tiêu tiền không bao giờ phải nghĩ.
Tôi sống cùng nhà, thấy con dâu không bao giờ động tay động chân việc gì, ăn mặc thì chải chuốt, quần áo nhiều đến mức không đếm xuể. Tuy nhiên không bao giờ tôi có ý kiến.
Tôi nghĩ "của chồng công vợ", chồng kinh doanh được thì vợ con hưởng thụ, ăn diện một chút cũng là lẽ bình thường.
Ảnh: Psrindustrialflooringltd
Thời gian đó, tôi chỉ có duy nhất một lần góp ý. Đó là việc con dâu tôi tốt nghiệp chuyên ngành kế toán, tuy nhiên sau khi lấy chồng, sinh con, cháu không muốn đi làm, cũng không động tay vào việc kinh doanh của chồng. Cháu chỉ muốn ở nhà.
Tôi khuyên cháu nên ra ngoài làm việc. Công việc có thể không có thu nhập cao nhưng đó là cách có thể khiến cháu có thêm những người bạn, thêm niềm vui. Ngoài ra, tôi chỉ nhắc các con nên biết tiết kiệm phòng khi thất bát.
Cháu nghe lời tôi, đi làm ở một công ty xuất nhập khẩu với mức lương 11 triệu. Tuy nhiên cháu chỉ nói với gia đình tôi rằng, cháu được 5 triệu tiền lương. Số tiền đó, cháu xin giữ để chi tiêu lặt vặt cho riêng mình. Tôi biết con dâu nói dối nhưng không ý kiến gì vì cùng là phận đàn bà, tôi biết cháu cần có những khoản tiêu riêng.
Mọi chuyện có lẽ sẽ không có gì phải mâu thuẫn nếu như con trai tôi không phá sản.
2 năm nay, cháu làm ăn khó khăn. Năm ngoái, cháu tuyên bố phá sản. Gia đình tôi phải bán đi mấy mảnh đất, mấy căn nhà, gom tất cả tiền và vay tiền khắp nơi để trả nợ.
Mặc dù vậy, con dâu tôi như người ngoài cuộc. Cháu vẫn đi làm, vẫn mua sắm tới tấp. Mỗi tháng, ít nhất cháu mang về gần chục đôi giầy, dép. Váy vóc, quần áo... cháu cũng sắm rất nhiều. Tháng gần Tết, con trai tôi bí tiền, không còn đủ tiền đóng học cho con, cháu hỏi vợ nhưng con dâu tôi từ chối thẳng thừng.
Cháu bảo: “Đó là việc của anh, trước thế nào nay vẫn phải vậy. Lương tôi ba cọc ba đồng chỉ đủ tiền ăn sáng, đổ xăng nên anh đừng hỏi tiền từ tôi. 700 nghìn anh vay tôi mua sữa cho con tuần trước, anh mau thu xếp trả lại”.
Tôi đứng bên ngoài, nghe vợ chồng chúng cãi nhau mà tan nát cõi lòng. Vợ chồng sướng khổ có nhau. Lúc có tiền, con trai tôi không tiếc vợ điều gì. Cháu cũng hay tự ái nên chắc vào đường cùng mới hỏi đến tiền của vợ. Vậy mà…
Hôm sau, tôi đành bán đi sợi dây chuyền vàng cuối cùng để đưa con trai đóng học cho cháu. Sau đó, tôi gọi con dâu ra và nói chuyện.
Tôi bảo: “Chồng đang khó khăn, con hãy là chỗ dựa cho chồng lúc này. Cả nhà cùng nhau tiết kiệm. Những khoản không cần thiết, con có thể hạn chế mua sắm. Quần áo, giày dép cũng vậy, mẹ thấy con đã có nhiều. Từ nay tiền lương của con, con cố gắng phụ thêm với chồng nhé”.
Cháu cúi mặt bảo: “Con có mua gì mà nhiều”. Thế nhưng hôm sau, cháu lại viết một bài dài trên trang facebook cá nhân kể chuyện tôi săm soi đến từng đôi dép, cái áo của con dâu.
Tôi thấy thật sự đau lòng. Tôi có bao giờ săm soi chuyện đó. Tuy nhiên trong căn nhà 4 tầng của mình, nói không hề ngoa, số giày dép của con dâu tôi xếp chặt 4 tầng cầu thang không hết. Như thế là quá lãng phí so với lúc khó khăn thế này.
Vậy thì tôi khuyên con dâu tiết kiệm có gì sai? Mong quý vị hãy giải thích giúp tôi. Có phải tôi đã già và lạc hậu nên khắt khe với cháu hay không?