Nhận định, soi kèo Interclube vs Desportivo Huila, 22h00 ngày 18/3: Khách gây thất vọng


相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Bulleen Lions vs Brunswick City, 16h30 ngày 17/3: Điểm tựa sân nhà -
Ấn tượng vở thực cảnh đầu tiên về người Mông ở SapaKhi bước vào không gian của vở diễn, các thiếu nữ người Mông tay nhuộm chàm nắm tay khán giả, trao truyền những thông điệp về vở diễn. Đó là không sử dụng thiết bị âm thanh điện tử, khán giả thật sự yên lặng, không dùng điện thoại hay bật đèn flash để có thể hoà mình trọn vẹn vào không gian, để “lặng lẽ yêu”.
Vở diễn chia thành 8 màn chính. Đầu tiên, người xem sẽ được thấy không gian đồng bào dân tộc Mông với thác nước chảy tuyệt đẹp. Thầy cúng xuất hiện tái hiện Lễ cúng Thứ Tỷ - nghi lễ có từ lâu đời của người Mông Sapa. Người Mông quan niệm mỗi khu đất đều có một vị thần cai quản. Trước khi canh tác, làm nhà, sinh sống trên khu đất mới, người Mông phải cúng Thứ Tỷ, tức là cúng Thần thổ địa. Mục đích của việc cúng là cầu xin Thần Thứ Tỷ bảo quản đất đai không bị sạt lở, cây lúa, cây ngô không bị đổ, không bị thú vật phá hoại, mong mùa màng bội thu, ngô thóc đầy bồ.
Những phụ nữ Mông lên rẫy trồng ngô, dệt vải, đàn ông thì lấy củi, làm thợ rèn. Những ngày nghỉ ngơi, họ ca hát nhảy múa trong bản, uống rượu đến say mèm, ra chợ Tình bắt vợ,…
Màn múa của các thiếu nữ Mông bên những tấm vải nhuộm chàm gây ấn tượng với người xem. 8 lớp diễn, khán giả di chuyển 8 lần một cách vô cùng háo hức, bởi không biết khi sáng đèn, cảnh tiếp theo mình sẽ được xem là gì. Không gian được bài trí đậm chất dân tộc Mông, mọi đạo cụ diễn đều là thật – từ người dân bản địa mang tới. Ngay cả hơn 50 diễn viên cũng đều là đồng bào dân tộc Mông, diễn viên nhỏ nhất mới 2 tuổi. Khán giả như hoà mình vào cuộc sống sinh hoạt của người Mông chứ không phải đang xem diễn viên diễn.
Không sử dụng thiết bị âm thanh hiện đại, tất cả diễn viên đều diễn mộc. Ngay cả việc thời tiết Sapa về đêm xuống 7 độ X thì ở một số cảnh, diễn viên vẫn phải đi chân đất. Không sử dụng thiết bị âm thanh, mọi lời thoại, tiếng ca của diễn viên đều thật. Âm nhạc của vở diễn được nhạc sĩ Mạnh Tiến chắt lọc, tạo nên một bản hòa thanh đa màu sắc giữa đất trời Sa Pa. Nghệ thuật múa đương đại được NSƯT Thanh Hằng khai thác tối đa dựa trên chất liệu văn hóa dân gian của đồng bào Mông.
Vì là vở diễn thực cảnh nên phần ánh sáng rất được chú trọng. Trong không gian của cây cối núi rừng, nhà sàn lớp lớp, ánh sáng được soi chiếu, mờ mờ ảo ảo, đậm chất điện ảnh khiến người xem khó rời mắt.
Tổng đạo diễn – NSƯT Thanh Hằng cho biết đã phải rất kỹ càng trong việc chọn lựa đồng bào dân tộc tham gia vở diễn. Phần ấn tượng với người xem ở vở diễn này chính là màn múa bên những tấm vải nhuộm chàm của các thiếu nữ Mông. Tại các bản làng vùng cao Sapa, chúng ta có thể dễ dàng bắt gặp sự nền nã, dịu dàng của sắc chàm đen hiện hữu trên những trang phục thường nhật của các cô gái người Mông. Nghề nhuộm chàm độc đáo này được bà con truyền tay nhau, lưu giữ dấu ấn qua từng thế hệ, để màu chàm thắm mãi như một nét biểu tượng, chứa đựng hồn cốt của văn hóa dân tộc.
Tổng đạo diễn – NSƯT Thanh Hằng cho biết, cô đã phải rất kỹ càng trong việc chọn lựa diễn viên tham gia vào màn múa này. Bởi họ chỉ múa lộ khuôn mặt nên cô phải chọn gương mặt thật sự toát lên vẻ đẹp của người Mông.
Sau show diễn này, tỉnh Lào Cai sẽ cho chạy thử nghiệm từ 1-6 tháng. Ông Trịnh Xuân Trường - Chủ tịch UBND tỉnh Lào Cai vô cùng ấn tượng với show diễn. Ông cho biết, xuất phát từ thực tiễn đòi hỏi của du khách, đặc biệt là khách quốc tế, The Mong Show ra đời đáp ứng nhu cầu thưởng thức văn hoá bản địa - điểm đến của du khách. Chính vì thế, sau show diễn này, ông sẽ cho chạy thử nghiệm từ 1-6 tháng khai thác xem show diễn có "sống" được không. Nếu được, Lào Cai sẽ cho vào khai thác thường xuyên, định kỳ hàng ngày.
"> -
Nhiếp ảnh gia Thái Phiên: Không phải ai được vài huy chương là phong NSND, NSƯTNhiếp ảnh gia Thái Phiên. - Cá nhân anh có những kiến nghị gì xung quanh việc này?
Đây là là bài toán khó, đòi hỏi các nhà quản lý văn hóa có những giải pháp thấu lý đạt tình. Việc xét duyệt cần khách quan, thận trọng vì nếu chỉ tính trên bằng cấp rất dễ dẫn đến câu chuyện “bệnh thành tích”. Nhiều người chăm chăm dự thi chỉ để tìm giải thưởng, đáp ứng đủ tiêu chuẩn xét duyệt.
Tôi biết những nghệ sĩ lớn tuổi, ít có giải thưởng nhưng đều là tên tuổi hàng đầu, đóng góp nhiều cho ngành nhiếp ảnh, như NSNA Đinh Duy Bê, Hồ Xuân Bổn… Cũng vài trường hợp chụp ảnh vì mục đích đam mê, phục vụ khán giả nhưng không dự thi.
Không riêng nhiếp ảnh, nhiều nghệ sĩ thực lực, tài năng ở các ngành nghề khác không đủ điều kiện xét tặng, trong khi không ít người được xét tặng danh hiệu NSND, NSƯT nhưng công chúng không biết họ là ai. Với tôi yếu tố tài năng, sự cống hiến và sức lan tỏa vẫn là quan trọng nhất.
- Một số ý kiến cho rằng việc gọi những người hoạt động trong ngành nhiếp ảnh như nhà nghiên cứu lý luận phê bình nhiếp ảnh, giảng viên giảng dạy nhiếp ảnh là NSND, NSƯT sẽ xa lạ và không phù hợp, quan điểm anh thế nào?
Các nghệ sĩ nhiếp ảnh trước nay được phong các tước hiệu của Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh như: Nghệ sĩ nhiếp ảnh xuất sắc, Nghệ sĩ nhiếp ảnh đặc biệt xuất sắc… Dù vậy, chúng tôi cũng muốn được ghi nhận danh hiệu của Nhà nước.
Tất nhiên, cái mới nào cũng có dư luận 2 chiều. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta nên có sự công bằng ở đây. Nhóm nghệ sĩ biểu diễn đã được trao tặng danh hiệu từ rất lâu thì nhóm sáng tạo tác phẩm văn hoá nghệ thuật cũng cần có sự ghi nhận tương tự.
Nó giống như câu chuyện một ông nhạc sĩ dành cả đời sáng tác nhưng chẳng được gì ngoài phí tác quyền, còn các anh chị ca sĩ mang các nhạc phẩm ấy đi trình diễn khắp nơi vừa được nổi tiếng, tiền bạc lại đoạt giải này danh hiệu kia, như thế cũng bất công.
Bà Trần Thị Thu Đông - chủ tịch Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam - đề xuất mở rộng nhóm đối tượng xét danh hiệu NSND, NSƯT trước Quốc hội. - Phải chăng nên có một danh hiệu khác cho ngành nhiếp ảnh, thay vì cứ phải là NSND hay NSƯT, theo anh?
Tôi cho rằng nên có sự thay đổi linh động nếu cần thiết. Chẳng hạn, ngoại trừ người cầm máy sáng tác nhiếp ảnh, 2 công việc còn lại làm thế nào để chứng minh tác phẩm xét duyệt? Cả hai đối tượng này cũng có thể nộp hồ sơ xin ở danh hiệu riêng. Chẳng hạn, Nhà nghiên cứu lý luận phê bình thuộc đối tượng xét tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh, Giải thưởng Nhà nước về văn học, nghệ thuật; hay Giảng viên giảng dạy nhiếp ảnh thuộc đối tượng xét danh hiệu Nhà giáo nhân dân, Nhà giáo ưu tú. Điều này hẳn sẽ hợp lý và đỡ gây lấn cấn hơn.
Nhiều giải thưởng nhiếp ảnh quốc tế không có giá trị
- Tính đến cuối năm 2022, Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam có 1.068 hội viên. Như thế, nếu cơ chế xét duyệt được áp dụng, liệu có hay không “cơn mưa danh hiệu” cho lĩnh vực nhiếp ảnh?
Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam cần soạn thảo ra văn bản với những quy định rõ ràng, như một kênh tham khảo cho Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch trong việc hoàn thiện Dự thảo. Điều này đồng nghĩa các quy tắc xét sẽ được cụ thể hóa, không phải cứ ai được vài huy chương cũng được phong tặng, như thế là bất hợp lý.
Muốn như thế cần có vai trò tham gia quan trọng của Ban Chấp hành mở rộng. Ngoài Ban chấp hành, hội đồng chuyên môn, Hội cần lấy ý kiến của chi hội trưởng ở các tỉnh thành và hội viên, từ đó đúc kết thành một quy chế. Những người trong giới nhiếp ảnh đều hiểu rõ tác giả hay giải thưởng nào là xứng đáng, phù hợp, qua đó phần nào tránh được tình trạng “lạm phát” danh hiệu.
Một số tác phẩm nhiếp ảnh.
- Một nhiếp ảnh gia tự hào vì đoạt kỷ lục với 1.128 giải thưởng quốc tế nhưng thực tế chuyên môn nghề lẫn chất lượng ảnh của anh ta không được đánh giá cao. Liệu sẽ gây mâu thuẫn nếu các cá nhân này nộp giải thưởng đi xét danh hiệu?
Một bộ phận nhiếp ảnh gia coi trọng giải thưởng có yếu tố quốc tế. Tuy nhiên, theo tìm hiểu của tôi, nhiều giải thưởng đó được lập ra vì mục đích kinh doanh. Ban tổ chức thậm chí yêu cầu thí sinh phải nộp phí đầy đủ ngay khi nhận tác phẩm. Thực tế, giải thưởng không có giá trị nhiều nhưng không ít người thiếu thông tin vẫn mặc nhiên chấp nhận đó là giải thưởng quốc tế.
Với những sự việc này, người trong nghề nhìn vào biết ngay. Đôi khi, mọi người ngại va chạm nên không lên tiếng nhưng khi xét duyệt danh hiệu, yêu cầu xem xét chất lượng của các giải cần được chú trọng và gắt gao hơn.
- Bên nghệ sĩ biểu diễn có huy chương, còn bên nhiếp ảnh được đánh giá khó khăn hơn vì việc quy đổi từ các giải thưởng lớn nhỏ, trong và ngoài nước. Theo anh, cần tiến hành thế nào cho hợp lý?
Đặc thù nhiếp ảnh trong nước ít giải thưởng hơn so với nghệ sĩ biểu diễn, nên có thể linh động đưa ra bảng quy đổi giải thưởng trong lĩnh vực nhiếp ảnh. Chúng ta có thể xét cả giải thưởng xuất sắc hằng năm của Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam; giải thưởng hằng năm của Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam; một số cuộc thi, liên hoan khác ở cấp quốc gia, khu vực, quốc tế có sự bảo trợ về chuyên môn của Hội. Ngoài ra, các huy chương, cúp của giải quốc tế cũng phải đảm bảo uy tín, chứng minh được giá trị giải thưởng.
Giữa nhiều hồ sơ nộp lên, hội đồng chuyên ngành cần chắt lọc, đánh giá chi tiết để phân loại. 2 điều cơ bản theo tôi phải đáp ứng được là nghệ sĩ được phong tặng danh hiệu phải xứng đáng và tác phẩm được công chúng biết đến. Tính công bằng chỉ tương đối nhưng qua đó đảm bảo sự sâu sát, tránh tổn thương người được trao tặng và cả người không được trao, không gây mất tình đoàn kết trong Hội.
Nghệ sĩ tự do cũng có thể được xét tặng NSND, NSƯTTrong Dự thảo Nghị định quy định về xét tặng danh hiệu NSND, NSƯT đã bổ sung đối tượng mới: “Người sáng tạo tác phẩm văn hóa, nghệ thuật”."> -
Xu hướng từ thiện trong giới siêu giàu Hàn QuốcTrong khi đó, Kim Bong-jin, nhà sáng lập, CEO ứng dụng giao đồ ăn Woowa Brothers và vợ, Bomi Sul, trở thành những người Hàn Quốc đầu tiên tham gia Giving Pledge - sáng kiến từ thiện do tỷ phú Bill Gates và vợ lập ra, kêu gọi người giàu có quyên góp ít nhất một nửa tài sản để làm từ thiện.
Hành động của hai vị doanh nhân trái ngược với hầu hết giới siêu giàu của Hàn Quốc, những người phần lớn là chaebol - hậu duệ các tập đoàn gia đình thống trị nền kinh tế xứ củ sâm, AFPnhận định.
Ông Kim Beom-su tuyên bố sẽ quyên góp một nửa trong khối tài sản 9,6 tỷ USD làm từ thiện. Không giống như những người thừa kế tập đoàn, Kim Beom-su và Kim Bong-jin đều sinh ra trong các gia đình thuộc tầng lớp lao động.
Kim Bong-jin từng chia sẻ mình sinh ra trên một hòn đảo nhỏ, cha mẹ mở một nhà hàng nhỏ. Khi còn là thiếu niên, anh đã từ bỏ ước mơ theo học trường trung học nghệ thuật, thay vào đó là đăng ký vào một trường dạy nghề với học phí rẻ hơn.
Theo vị CEO, của cải có giá trị khi nó được sử dụng "cho lợi ích của những người khó khăn trong xã hội". Vì vậy, anh và vợ dùng tài sản làm từ thiện thay vì để lại hết cho các con.
Đến nay, hai vị tỷ phú vẫn chưa công bố thời gian chính xác quyên tiền hay chi tiết các tổ chức được nhận.
Theo số liệu trên trang web của Giving Pledge, hơn 200 người siêu giàu trên thế giới đã tham gia cam kết này. Trước đây, nó bị nhiều người chỉ trích là không có ràng buộc về mặt pháp lý, chỉ là một "cam kết đạo đức".
Lớn lên trong khó khăn, CEO Kim Bong-jin phải từ bỏ ước mơ nghệ thuật trước khi thành công với Woowa Brothers.
Giống như nhiều nước Đông Á, người Hàn Quốc chủ yếu vẫn hướng về gia đình, với sự hỗ trợ tài chính cho giáo dục và nhà ở kéo dài đến tuổi trưởng thành từ cha mẹ. Phần lớn ít suy nghĩ về việc giúp đỡ những người không phải họ hàng của mình.
Trong bảng xếp hạng của tổ chức phi lợi nhuận Charities Aid Foundation về độ rộng lượng, Hàn Quốc xếp ở vị trí thứ 57, Nhật Bản là 107 và Trung Quốc là 126.
Trong lịch sử, người siêu giàu ở xứ củ sâm hiếm khi tham gia các hoạt động từ thiện xã hội, chủ yếu tập trung vào việc duy trì sự kiểm soát trong các công ty của mình thông qua sự hỗ trợ của những thành viên trong gia đình.
Tuy nhiên, với các tỷ phú tự thân như Kim Bong-jin hay Kim Beom-su, họ có thể quản lý tài sản cá nhân linh hoạt hơn và cũng có nhiều đổi khác trong quan niệm về từ thiện.
Vladimir Tikhonov, giáo sư nghiên cứu Hàn Quốc tại Đại học Oslo, nhận định các động thái đi đầu của những tỷ phú như Kim Bong-jin và Kim Beom-su là "sự thể hiện tư tưởng công khai của một bộ phận những người tự làm giàu".
"Các tỷ phú tự thân có những thứ mà những người thừa kế không có", ông nhận định.
Theo Zing
Người Hàn Quốc 'phát điên' vì tiếng ồn nhà hàng xóm
Một bữa tiệc nướng trên sân thượng đã biến thành một cuộc tranh cãi với người hàng xóm của ông Alex Kim vì tiếng ồn mà con gái ông và bạn bè gây ra do chạy nhảy.
">