Tôi đã suy nghĩ và trằn trọc suốt đêm sau khi đọc được bài tâm sự 20 năm sống ghen tuông, phút lâm chung, vợ nghẹn ngào cảm ơn tình địch đăng trên quý báo.Có lẽ, người đàn ông trong bài viết hơn tôi vài tuổi. Nhưng suy nghĩ của anh và cả cái cách anh tự hào vì đã yêu một lúc 2 người đàn bà suốt 20 năm mà đến cuối đời, vợ anh còn phải nói lời cảm ơn tình địch khiến tôi thấy khinh bỉ.
Thưa anh, tôi cũng từng có một người chồng gần giống như anh. Và tôi cũng đã trải qua nỗi đau bị phản bội như vợ anh. Vì vậy, tôi phải nói rằng, có lẽ kiếp trước anh đã làm được điều gì đó tốt đẹp lắm nên kiếp này, anh mới cưới được người phụ nữ tuyệt vời như thế.
Tôi tin chắc, không phải chị ấy không biết anh ngoại tình đâu mà chị ấy đã phải giả câm giả điếc, hy sinh hạnh phúc của mình để bảo vệ một mái ấm cho những đứa con đó. Anh đừng quá ảo tưởng khi cho rằng mình thông minh, giỏi giang nên ngoại tình mà vợ không biết.
Còn cuối đời, anh có biết vì sao chị ấy nói lời cảm ơn tình địch không? Vì chị ấy là người cao thượng và lương thiện. Trước khi rời xa cõi tạm, chị ấy muốn tha thứ cho tất cả, kể cả những người đã khiến chị ấy đau, rất đau để nhẹ nhàng ra đi. Vậy mà, anh không hề hiểu vợ anh, không hiểu tâm lý phụ nữ chút nào.
Anh ạ, tôi đã phải khóc khi đọc đến đoạn đó. Cả cuộc đời, chị ấy đã làm được việc mà tôi không bao giờ làm được.
 |
|
Hơn 10 năm trước, trong lúc tôi đang nghĩ mình là người hạnh phúc vì có mọi thứ: công việc đàng hoàng, ngoại hình trẻ đẹp, kinh tế khá giả, chồng giỏi giang, con ngoan ngoãn, học giỏi … thì đùng một cái, tôi phát hiện chồng có bồ.
Cay đắng hơn, anh ta không ngoại tình theo kiểu vui chơi qua đường hay để đáp ứng nhu cầu sinh lý, thể hiện đẳng cấp … mà anh ta yêu thật lòng.
Người phụ nữ đó là mẹ đơn thân, thua kém tôi về mọi mặt. Nhưng chồng tôi lại muốn gắn bó lâu dài. Anh nói với tôi, sẽ ra đi tay trắng, để lại mọi tài sản, con cái cho tôi chỉ cần tôi ký vào đơn ly hôn, giải thoát cho anh.
Tôi đau như có ngàn vạn mũi tên vừa đâm trúng trái tim mình. Tôi hỏi anh, tôi đã làm gì sai? Nhưng anh chỉ lắc đầu và bảo, tình yêu là thứ không thể giải thích.
Câu nói đó khiến tôi mất nửa tháng trời giam mình trong phòng, gào khóc như một kẻ tâm thần.
Sau cùng, vì con trai sắp vào cấp 3, con gái đến tuổi dậy thì, tôi quyết định tha thứ cho anh. Tôi nói với anh rằng, tôi sẽ không ly hôn và coi như chuyện tình cảm của anh với người phụ nữ kia chỉ là do anh say nắng. Tôi và các con sẽ chờ đến ngày anh tỉnh táo, trở lại với gia đình.
Nói là làm, tôi tự động viên tinh thần mình, cố làm ngơ, cố không nghĩ đến chuyện anh phản bội để không trách móc, đau khổ làm ảnh hưởng đến các con.
Thế nhưng, 1 năm, 2 năm trôi qua, dù anh rất kín đáo nhưng sự nhạy cảm của đàn bà vẫn khiến tôi biết rõ anh đến với nhân tình vào những ngày nào…
Đau đớn hơn, cả hai con của tôi cũng đã nhận ra sự phản bội của bố nó. Con trai tôi phản ứng bằng cách sống bất cần, không nghe lời bố mẹ, không chịu học hành. Con gái tôi thì càng ngày càng lầm lì.
Một lần, thấy tôi khóc vì bất lực, cháu gào lên với tôi, bảo tại sao tôi phải cố chịu đựng một người đàn ông tệ bạc, ở bên cạnh vợ con mà lòng nhớ về người khác. Cháu không cần một mái ấm như thế.
Cháu bảo, nếu mẹ ly hôn từ 2, 3 năm trước, có lẽ bây giờ mẹ đã có hạnh phúc mới rồi. Các con cũng không phải chứng kiến bố mẹ ở cạnh nhau mà khiên cưỡng, giả tạo. Tôi cắn chặt răng, nhìn con không nói được lời nào.
Năm đó, một lần nữa, tôi phải điều trị bệnh trầm cảm.
Sau đợt điều trị trở về, tôi quyết định viết đơn ly hôn, nhổ đi khối ung nhọt khiến tâm trí tôi không thể bình yên.
Các con tôi hoàn toàn đồng ý với quyết định đó. Các cháu động viên tôi bằng cách ngoan ngoãn, phấn đấu trở lại.
Bây giờ, con trai tôi đã đi làm, kiếm được tiền. Con gái tôi chuẩn bị tốt nghiệp. Tôi cũng dần tìm lại niềm vui trong cuộc sống. Thế nhưng, với người chồng bội bạc, chắc đến cuối đời tôi vẫn hận đến tận xương.
Tôi cũng căm ghét những kẻ ích kỷ, chỉ biết đến bản năng mà quên mất rằng, sự thiếu kiềm chế của họ đang giết chết cuộc đời của rất nhiều người.
Cuối cùng tôi muốn gửi đến anh – người đang vỗ ngực tự hào trong bài viết 20 năm sống ghen tuông, phút lâm chung, vợ nghẹn ngào cảm ơn tình địch mấy lời: Dù ở đâu, ở xã hội nào thì ngoại tình vẫn là điều đáng nguyền rủa. Anh ngoại tình thì mãi mãi vẫn chỉ là ăn vụng. Nếu anh không thể nhận ra sai lầm, sửa chữa sai lầm để tạo phúc cho mình, cho con thì hãy im lặng mà “chùi mép”, đừng nói ra kẻo người ta khinh.
*Bài viết thể hiện quan điểm của độc giả
Bạn nghĩ gì về chuyện ngoại tình? Hãy gửi cho chúng tôi ý kiến của bạn dưới phần bình luận hoặc gửi bài viết về email: bandoisong@vietnamnet.vn. Các ý kiến/bài viết hay sẽ được biên tập và đăng tải ở ban Đời sống. Trân trọng cảm ơn!" alt="Người đàn bà có chồng ngoại tình: Cuối đời vẫn hận đến tận xương"/>
Người đàn bà có chồng ngoại tình: Cuối đời vẫn hận đến tận xương
Tôi năm nay ngoài 40 tuổi, sắc vóc đầy đặn, làn da trắng mịn. Ở cơ quan, tôi vẫn được chị em đánh giá là người xinh đẹp. Mặc dù học hành đàng hoàng, có nhan sắc, biết cư xử nhưng tôi kém may mắn trong tình duyên. Ba mươi tuổi tôi mới kết hôn với một người có học vị Tiến sĩ.Hôn nhân hạnh phúc được 3 tháng đầu, tôi bắt đầu chán nản khi chồng chỉ mải mê với công việc.
 |
Ảnh: B.N |
Tôi thích vợ chồng tình cảm, chăm sóc nhau mỗi khi tan làm về. Thi thoảng, hai vợ chồng có thể hâm nóng tình yêu bằng những chuyến du lịch ngắn ngày hoặc đơn giản là tản bộ ở công viên...
Chồng tôi lại quá vô tâm, khi nào tôi nhắc mới chủ động đưa vợ đi ăn uống bên ngoài.
Cuộc sống gia đình chỉ có một người xây đắp sẽ rất tẻ nhạt. Tôi định ly hôn thì phát hiện mình có bầu nên cố gắng giữ cuộc hôn nhân đó cho đến khi con trai tròn 1 tuổi.
Hai vợ chồng ra tòa trong hòa bình nhưng chất chứa đầy những câu hỏi. Lúc nào gặp lại nhau, chồng cũ đều hỏi: “Anh không hiểu sao em đòi chia tay khi chúng ta đang yên ổn?”.
Tôi mỉm cười và nghĩ thầm, yên ổn không có nghĩa là hạnh phúc. Tôi cần một người đàn ông tinh tế chứ không cần người chồng khô khan. Ly hôn xong, hai mẹ con tôi có cuộc sống khá tốt.
Chồng cũ lập gia đình, sinh thêm 2 người con nữa. Tôi làm ra tiền nên chẳng bao giờ đòi hỏi anh cấp dưỡng nuôi con. Tuy vậy, chồng cũ vẫn chu cấp kinh tế cho con trai đầy đủ.
Suốt nhiều năm tôi lẻ bóng vì chưa tìm được ai thực sự đồng điệu tâm hồn với mình. Đến khi gặp Khánh – chủ một công ty cung cấp hoa tươi, tôi mới thấy rung động. Anh kém tôi 10 tuổi.
Chúng tôi nảy sinh tình cảm, quấn quýt không rời. Khánh chiều chuộng, chăm sóc 2 mẹ con tôi rất ân cần.
Con trai tôi không phản đối cũng chẳng đồng tình. Từ lúc Khánh dọn qua nhà tôi sống, con trai chuyển về bên bố sống.
Con bảo con thích ở bên nhà bố, vì có các em chơi cùng. Vợ hai của bố cũng yêu thương cháu như con đẻ.
Bốn tháng chung sống, tôi và Khánh đăng ký kết hôn. Hạnh phúc như vỡ òa khi tôi mang thai con của anh.
Nhưng đời không ai học được chữ ngờ. Lúc tôi ốm nghén vì bầu bí, Khánh lén lút qua lại với cô nhân viên cửa hàng hoa.
Nhiều lần cô gái đó đã qua nhà giúp cho vợ chồng tôi một số việc. Tôi khá quý mến, còn mua cả váy và son phấn tặng em. Tôi đâu biết rằng, mỗi buổi trưa, chồng tôi và cô ấy dập dìu đưa nhau vào nhà nghỉ.
Thứ Hai tuần trước, tôi đến cửa hàng, định rủ chồng đi ăn cơm trưa. Do ô tô cần bảo dưỡng nên tôi để ở xưởng sửa chữa, còn mình gọi taxi. Xe taxi vừa đến cửa, tôi đã thấy Khánh lái xe đi. Mấy phút sau cô nhân viên cũng đóng cửa hàng.
Sự việc sẽ chẳng có gì để suy nghĩ nến như trên đường về tôi không bắt gặp cô nhân viên rẽ vào một nhà nghỉ ven hồ.
Tôi bảo taxi dừng lại vì linh tính có gì đó không ổn. Tôi đi bộ vào nhà nghỉ và bất ngờ thấy chiếc xe ô tô màu đỏ. Lễ tân nhà nghỉ đã dùng vải che chắn biển số nhưng nhìn nội thất bên trong và móc treo ở kính, tôi dễ dàng nhận ra xe của chồng.
Lòng tôi nóng như lửa đốt. Tôi lôi điện thoại ra gọi chồng. Anh không nghe máy. Tôi giả vờ thuê một phòng nghỉ rồi lên tầng tìm cách kiểm tra. Đến tầng 2, tôi phát hiện ra chuông điện thoại của Khánh vọng ra ngoài.
Cơn ghen cuộn trào, tôi gõ cửa phòng. Khánh ra mở cửa vì nghĩ lễ tân mang đồ lên. Giây phút chứng kiến cô nhân viên của chồng nằm hớ hênh trên giường, tôi lao đến cho cô ta vài cái tát.
Khánh chạy đến kéo tôi ra, giục nhân tình nhanh chóng rời khỏi đó. Tôi bụng mang dạ chửa, không đỡ nổi sức của chồng, đành gục xuống khóc nức nở.
Anh không mảy may quan tâm, ngồi trên ghế và im lặng. Khi tôi hỏi lý do tại sao anh ngoại tình, Khánh nói, nhu cầu của anh cao, việc ra ngoài trăng gió là bình thường. Anh vẫn về nhà yêu thương vợ con, đâu có sao nhãng gia đình.
Chồng tôi còn cho rằng, tuổi tác của hai vợ chồng chênh lệch. Vài tuổi nữa tôi sẽ đến giai đoạn không muốn gần đàn ông. Khi đó, tôi càng phải tạo điều kiện cho anh ra ngoài.
“Em cần người đàn ông tinh tế, lãng mạn thì em cũng phải chấp nhận cả sự trăng hoa của anh chứ? Em cứ mắt nhắm, mắt mở làm ngơ là được. Như vậy, vợ chồng mình vẫn sống hạnh phúc”, Khánh trơ trẽn đáp.
Tôi phẫn uất trước thái độ của chồng liền bỏ về nhà. Nhiều ngày nay tôi nghĩ đến việc ly hôn. Tình yêu tưởng đẹp như phim cuối cùng lại quá phũ phàng.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!

Tôi bàng hoàng phát hiện sếp gạ gẫm vợ sắp cưới của mình
Trong bữa tiệc bên bể bơi, tôi bàng hoàng khi thấy sếp cưa cẩm vợ sắp cưới của mình.
" alt="Tâm sự của người vợ đánh ghen chồng trong nhà nghỉ"/>
Tâm sự của người vợ đánh ghen chồng trong nhà nghỉ