Song Ngư - Thiên Bình
" alt=""/>HLV Kim Sang Sik, Triết lý của tôi là bóng đá chiến thắngNhững người đồng hương tự hào về bà và cho rằng Kamala Harris sẽ trở thành một Phó tổng thống tốt. Không chỉ Berkeley, mà toàn bộ bang California và cả nước Mỹ đều xôn xao về bà. Kamala Harris là ai, liệu bà có đại diện cho tương lai của đảng Dân chủ, có khả năng cùng chèo lái siêu cường số một thế giới nếu đắc cử hay không?
Kamala Harris sinh năm 1962 tại Oakland, thành phố láng giềng với Berkeley, và là con gái đầu trong một gia đình nhập cư vào Mỹ. Cha của bà, ông Donald Harris, là một nhà kinh tế học từ Jamaica, trong khi mẹ của bà là Shyamala Gopalan, một người phụ nữ đến từ miền nam Ấn Độ và sau này trở thành một nhà nghiên cứu về ung thư vú.
![]() |
Bà Kamala Harris. Ảnh: AP |
Ấn tượng tích cực
Sinh trưởng trong một gia đình dân nhập cư với lai lịch “không tỳ vết” là một phần giúp Kamala Harris “ghi điểm” đối với đông đảo người dân Mỹ. Hơn thế nữa, trong bối cảnh xã hội Mỹ đang chia rẽ sâu sắc do nạn phân biệt chủng tộc, để một người phụ nữ da màu gỡ bỏ những mâu thuẫn dai dẳng trên sẽ để lại ấn tượng tích cực đối với nhiều người.
Catherine Flowers, một nhà hoạt động công lý và môi trường hàng đầu từ bang Alabama, nhận định rằng, điều này dù không thể xoa dịu vết thương trong quá khứ, nhưng sẽ mang lại hy vọng về tương lai đối với người dân Mỹ. Phụ nữ da màu đã đứng lên tổ chức các phong trào dân quyền và nắm các vị trí lãnh đạo trong đảng Dân chủ suốt nhiều thập kỷ, nhưng công lao của họ hiếm khi được nhìn nhận một cách xứng đáng.
Trong lần đầu xuất hiện với vai trò mới cùng cựu Phó tổng thống Joe Biden hôm 12/8, Kamala Harris cho biết mình đã thấm nhuần tư tưởng chính trị từ rất sớm. Khi còn nằm trong nôi, bà đã được cùng cha mẹ tham gia các cuộc biểu tình phản đối chiến tranh Việt Nam ở Berkeley. Khi mới 7 tuổi, cha mẹ ly hôn, và hai chị em bà sống với mẹ, người đã rèn luyện chí tiến thủ và hun đúc cho những đứa con niềm tự hào về gốc gác Nam Á của mình.
Trong cuốn tự truyện mang tên The Truths We Hold (tạm dịch: Sự thật chúng tôi còn gìn giữ), Kamala Harris đã mô tả cách bà Shyamala nhận thấy các con gái của mình bị đối xử như những người da màu khác ở Mỹ, nên đã quyết tâm rèn rũa các con mình trở thành những phụ nữ tự tin, kiêu hãnh.
Kamala Harris sau đó đã theo học tại Đại học Howard, ngôi trường nổi tiếng dành riêng cho sinh viên da màu tại thủ đô Washington DC. “Chúng tôi đều là những người trẻ, giỏi giang và là người da màu. Chúng tôi sẽ không để bất cứ điều gì cản trở thành công của mình ”, bà viết trong cuốn tự truyện.
Bên cạnh việc nhấn mạnh những điểm đặc biệt về thân thế, cuốn tự truyện của Kamala Harris còn dành nhiều trang viết về chồng bà, luật sư Doug Emhoff sống tại Los Angeles. Hai người đã kết hôn vào năm 2014 và ở cùng với 2 con riêng của ông Emhoff.
Bà tự miêu tả mình là một người coi trọng gia đình, thường nấu bữa tối vào mỗi Chủ nhật, hay chơi thể thao với 2 đứa con và thường được chúng gọi bằng biệt danh “Momala”. “Tôi đã có rất nhiều danh hiệu trong sự nghiệp của mình, và chắc chắn danh hiệu ‘Phó tổng thống’ sẽ rất tuyệt vời, nhưng ‘Momala’ sẽ luôn là danh hiệu có ý nghĩa nhất,” Kamala Harris nói trong cuộc phỏng vấn với Guardian hôm 12.8.
Ngoài trừ Tổng thống Trump, hầu hết các chính trị gia đầy tham vọng tại Mỹ đều muốn làm nổi bật thông tin gia đình của mình. Đối với Kamala Harris, điều này còn có ý nghĩa xây dựng trọn vẹn hình ảnh của bà trước công chúng, nhất là trong bối cảnh bà vẫn phải đối mặt với những lời đàm tiếu, thị phi về tham vọng và sự cứng rắn của mình.
Những góc khuất
Khả năng “mổ xẻ” đối thủ mà bà học hỏi được khi còn làm công tố viên hạt Alameda, rồi sau này là Tổng chưởng lý bang California từ 2011 - 2017, đã góp phần làm nổi tên tuổi của Kamala Harris. Bà đã khiến Jeff Sessions, Tổng chưởng lý đầu tiên được bổ nhiệm dưới thời Tổng thống Trump, phải đứng ngồi không yên vào năm 2017, và khiến luật sư Brett Kavanaugh gặp nhiều khó khăn trong quá trình được bổ nhiệm vào Tòa án Tối cao Mỹ một năm sau đó.
Phẩm chất của bà còn được thể hiện qua câu khẳng định "cô bé đó chính là tôi" với ứng cử viên Joe Biden tại cuộc tranh luận thứ 2 của đảng Dân chủ vào năm ngoái, khi chỉ trích ông đã phản đối các sửa đổi đối với hệ thống xe bus liên bang.
Kỹ năng tranh luận trực diện tay đôi của Kamala Harris được cho là một lợi thế lớn của bà trước Phó tổng thống đương nhiệm Mike Pence trong cuộc tranh luận trên truyền hình vào tháng 10 tới.
Tuy nhiên, Guardian nhận định những góc khuất trong giai đoạn làm công tố viên của Kamala Harris sẽ là rào cản lớn đối với các cử tri cấp tiến. Để cố gắng biện minh điều này, bà thường nói sẽ cam kết đảm bảo công lý cho tất cả mọi người, qua việc ủng hộ những công tố viên dũng cảm đã truy lùng các phần tử Ku Klux Klan ở phía Nam, hay những người đã điều tra các chính trị gia tham nhũng và những tập đoàn gây ô nhiễm môi trường.
Song, điều đó vẫn không thể giúp bà tránh khỏi những chỉ trích về một số lập trường gây tranh cãi trong vai trò công tố viên.
Kamala Harris bị cho là không biết sử dụng quyền tố tụng của mình để đảm bảo trách nhiệm trước pháp luật đối với những cảnh sát từng nổ súng giết người da màu, thậm chí một số trường hợp còn không can thiệp hay phản đối các động thái yêu cầu văn phòng của bà phải điều tra tất cả các vụ bắn chết người của cảnh sát.
Nhiều nghi vấn khác cũng đã được đặt ra về lý do Kamala Harris ngăn chặn việc thả tự do cho Daniel Larsen, một tù nhân vốn được tòa tuyên án vô tội, nhưng vẫn phải ngồi tù do bỏ lỡ thời hạn nộp đơn xin đình chỉ lệnh giam giữ.
Còn trong giai đoạn làm Tổng chưởng lý bang California, Kamala Harris đã phản đối việc hợp pháp hóa cần sa, và tài trợ một dự luật đe dọa bỏ tù các bậc phụ huynh nếu họ cho phép con cái trốn tiết học ở trường, một hình phạt bị cho là quá hà khắc.
Tất cả những điều đó trên đã tạo nên mâu thuẫn trong quan điểm của những phụ nữ da màu cấp tiến trước sự thăng tiến vượt bậc của Kamala Harris. Rachel Carmona, Giám đốc điều hành phong trào biểu tình Women’s March, một người Mỹ gốc Mexico, dù ủng hộ việc lựa chọn Kamala Harris vào vị trí Phó tổng Thống, và cho rằng đây là một quyết định mang lịch sử và mang tính dài hạn.
Nhưng với bà, điều đó vẫn là chưa đủ, cả bà Harris và ông Biden cần phải sẵn sàng cho việc thúc đẩy một chương trình nghị sự tiến bộ về công lý và quyền bình đẳng ngay từ những ngày đầu tiên.
Bên cạnh sức ép phải tăng cường sự thay đổi từ chính những người ủng hộ, Kamala Harris còn vấp phải sự công kích từ phe Cộng hòa.
Tổng thống Donald Trump và các cộng sự của mình đã không phải tốn nhiều thời gian để công kích ứng cử viên Phó tổng thống của đảng Dân Chủ. Giống như những “thuyết âm mưu” về quốc tịch thật sự của cựu Tổng thống Barack Obama, Tổng thống Trump cũng đặt vấn đề tương tự với bà Kamala Harris, khi cho rằng bà không đủ điều kiện cho chức vụ cao thứ 2 nước Mỹ, vì có cha mẹ là người nhập cư.
Các nhà bình luận thân đảng Cộng hòa cũng cố gắng tìm ra “gót chân A-sin” của Kamala Harris bằng việc công kích tính cách của bà. Thậm chí, một số cộng tác viên của Fox News đã cố tình phát âm sai tên bà và chế giễu bà ấy là người hay tức giận, nôn nóng và “sắt đá”.
Kamala Harris cho biết, bà chịu ảnh hưởng rất lớn từ mẹ mình, người từng bị châm chọc vì chất giọng Ấn Độ đặc sệt, nhưng vẫn trở thành nữ giáo sư khoa học da màu hàng đầu của Mỹ. Bà cũng cho biết, một trong những câu châm ngôn ưa thích của mình là: “Đừng để ai nói cho bạn biết bạn là ai, bạn hãy nói điều này với họ”.
Việt Anh
Tổng thống Mỹ Donald Trump tuyên bố ông sẽ cân nhắc hoãn hội nghị thượng đỉnh G7 tới thời điểm sau cuộc tổng tuyển cử của nước này vào tháng 11 sắp tới.
" alt=""/>Đường thăng tiến của nữ Phó tổng thống Mỹ đắc cửDo đó, tuy là người da trắng, nhưng thông cảm sâu sắc với nỗi thống khổ của người da đen, năm 1859 John Brown lãnh đạo cuộc nổi dậy của nô lệ và chiếm kho súng liên bang tại Harpers Ferry, Virginia. Dự định của John Brown là phân phát vũ khí cho những người nô lệ da đen để họ tiến hành cuộc khởi nghĩa.
![]() |
Người biểu tình chống phân biệt chủng tộc tập trung phía sau hàng rào lưới thép mới dựng lên trước Nhà Trắng. Ảnh: Reuters |
Tuy nhiên, kế hoạch của ông đã không thành công. Nhóm nổi dậy nhỏ bé của ông nhanh chóng bị lực lượng của chính quyền bao vây, trong đó có cả lính thủy quân lục chiến do Robert E. Lee chỉ huy. John Brown bị bắt và sau đó bị chính quyền treo cổ tháng 12/1859.
Tiểu thuyết "Túp lều của bác Tôm" (Uncle Tom’s Cabin) của tác giả Harriet Stowe là ngòi nổ để nổ ra chiến tranh giữa hai miền Bắc (phản đối chế độ nô lệ) – Nam (ủng hộ chế độ nô lệ) nước Mỹ từ năm 1961-1965.
Là một người da trắng nhưng bà Harriet Stowe đã cảm thông với đời sống của người da đen để viết nên cuộc đời thống khổ của một người nô lệ da đen là chú Tôm: Phải lìa bỏ vợ con, bị bán từ nơi này sang nơi khác, bị đánh đập tàn nhẫn đến chết.
Ngày 1/1/1863, Tổng thống Abraham Lincoln chính thức đưa ra Tuyên ngôn giải phóng nô lệ. Ngày 18/12/1865, Tu chính án thứ 13 của Hiến pháp Mỹ chính thức được phê chuẩn, bãi bỏ chế độ nô lệ ở nước Mỹ.
Khi có dịp diện kiến bà Beecher Stowe, Tổng thống Mỹ Abraham Lincoln đã phải thốt lên: “Vậy ra bà chính là người phụ nữ nhỏ bé đã viết cuốn sách gây ra cuộc chiến vĩ đại này”.
Ngày 28/8/1963, mục sư người da đen Martin Luther King, Jr. đã đọc bài diễn văn “Tôi có một giấc mơ” từ những bậc thềm của Đài Tưởng niệm Lincoln: “Một trăm năm trước, một người Mỹ vĩ đại, người mà vinh dự cho chúng ta hôm nay được đứng dưới bóng tượng đài của ông, đã ký Tuyên ngôn giải phóng nô lệ… Một trăm năm sau, người da màu vẫn cô độc trên hòn đảo của đói nghèo ngay giữa đại dương của phồn thịnh vật chất. Một trăm năm sau, họ vẫn héo mòn bên rìa của xã hội Mỹ, tự thấy mình như những kẻ tha hương ngay trên quê hương mình. Và chúng ta đến đây hôm nay để nhắc nhở đất nước về nỗi xót xa này”.
Võ sĩ Quyền Anh huyền thoại Muhammad Ali (1942-2016) cũng đã chua xót nhận ra: “Quyền Anh thường là trận đấu giữa hai người da đen để người da trắng xem giải trí”. Năm 1966, ông cũng đã tuyên bố quan điểm của mình về cuộc chiến tranh của Mỹ tại Việt Nam: “Tại sao tôi phải mặc quân phục rồi đi cả vạn dặm để thả bom và nã đạn vào những người Việt Nam, trong khi nhiều người như tôi đang bị gọi là mọi đen ở đây, bị đối xử như những con chó và quyền con người cơ bản của họ đều bị phủ nhận?”.
Theo báo cáo của tổ chức Liên đoàn quốc gia các thành phố có trụ sở tại Mỹ, vào năm 2015 số gia đình người da đen sống dưới chuẩn nghèo nhiều gấp ba lần số gia đình người Mỹ da trắng.
![]() |
Người biểu tình chống phân biệt chủng tộc tại thủ đô Washington, Mỹ. Ảnh: AP |
Báo cáo còn nêu thực tế đáng buồn rằng, 70% người Mỹ da đen bị phân biệt đối xử khi đi xin việc làm. “Người da đen bị đuổi việc đầu tiên và là người cuối cùng được thuê” - báo cáo viết.
Các kết quả điều tra xã hội năm 2015 cũng cho thấy, biểu đồ phân bổ nhân lực của người da màu tại Mỹ hiện nay ở dạng hình nón, tức là càng lên các vị trí quan trọng như giám đốc điều hành các tập đoàn lớn hay quan chức cấp cao trong chính phủ thì càng ít người da đen. Tỷ lệ thất nghiệp của cộng đồng người Mỹ gốc Phi luôn ở khoảng 10%.
Theo kết quả khảo sát của Gallup thực hiện và công bố ngày 10/7/2016, có tới 49% người Mỹ cho rằng hệ thống luật pháp đang có xu hướng chống lại cộng đồng người Mỹ gốc Phi và 67% người da màu tin rằng, họ không được đối xử công bằng như người da trắng trong các vụ việc có liên quan tới cảnh sát.
Nguyễn Văn Toàn
Bức ảnh đầy ý nghĩa được phóng viên Reuters Dylan Martinez ghi lại giữa cảnh hỗn loạn tại London, Anh vào cuối tuần trước.
" alt=""/>Thân phận người da đen ở Mỹ và nỗi đau từ quá khứ