![]() |
![]() |
Tích trữ đồ ăn quá nhiều có thể gây hỏng, lãng phí thực phẩm. |
‘Nhà tôi có hai chiếc tủ lạnh. Một để đựng sữa, trái cây, nước uống… Cái còn lại để thịt, cá, rau củ… và các thực phẩm cần bảo quản’, chị Oanh cho biết.
Nhà có con nhỏ nên trước đây, chị thường đi chợ vào ngày cuối tuần và chỉ mua đủ ăn trong một tuần.
Khi các thông tin về dịch bệnh, việc tích trữ đồ ăn lan truyền, chị vừa đi mua ở chợ, siêu thị vừa được mẹ gửi đồ ở quê lên chất đầy hai chiếc tủ lạnh.
Số đồ ăn này, gia đình chị Oanh mới chỉ dùng hết 2/3. Hai tuần trước, vợ chồng chị về quê thăm con hai ngày thì nhà mất điện do đường dây điện bị đứt. Số thịt, cá, rau củ, trái cây… trong củ lạnh bị hỏng nên phải mang đổ. Không chỉ vậy, thức ăn hỏng bốc mùi khiến anh chị phải lau chùi lại tủ lạnh.
‘Đường dây điện nhà tôi trước đây đứt một lần rồi. Trước khi về quê, tôi nói chồng kiểm tra mà anh ấy không nghe’, chị Oanh than thở.
Ngày 22/3, theo thông báo của Bộ Y tế, bệnh nhân 95, ở quận Gò Vấp dương tính với Covid-19. Nơi chị Oanh ở có một người đã tiếp xúc với bệnh nhân này, vì thế, chung cư của chị nằm trong diện cách ly.
‘Giờ tôi được cơ quan cho làm việc online. Công ty chồng tôi cũng đang có ý định giảm lương, cắt giảm nhân sự. Hiện chồng tôi đã xin nghỉ không lương hai tuần.
Hai vợ chồng không đi đâu được nên cứ ở nhà nấu ăn, tự tập thể dục, giải trí tại nhà’, chị Oanh chia sẻ.
Tương tự, chị Nguyễn Hoài Thương (nhân viên truyền thông, SN 1992, Đống Đa, Hà Nội) cũng làm việc online trong mùa dịch.
![]() |
![]() |
Mải làm việc online, chị Thương đã làm hành phi cháy thành than. |
Chị chia sẻ, dù làm việc ở nhà nhưng các nhân viên rất đảm bảo giờ giấc. Công việc bắt đầu từ 8h sáng và kết thúc vào 5h30 chiều.
Làm việc tại nhà dù hơi buồn vì không được gặp gỡ, trao đổi với đồng nghiệp, nhưng chị tiết kiệm được tiền xăng xe, thời gian di chuyển.
Ngoài báo cáo hằng ngày, công ty cũng thường xuyên tổ chức họp theo hình thức online. Chị Thương chia sẻ, vì vậy mà cũng lắm chuyện bi hài đã xảy ra.
Lần gần đây nhất, cuộc họp diễn ra vào 11 giờ trưa. ‘Sau khi họp xong, tôi làm món cơm rang để ăn tạm cho bữa trưa thì lại có tin nhắn của sếp. Tôi trả lời, quên mất mình đang nấu ăn.
Lúc quay lại thì số hành phi trên bếp đã cháy thành than, bốc mùi khét. May không gây ra hỏa hoạn’, chị Thương hài hước hước kể lại.
Công ty chị Hải Anh (nhân viên kế toán ở Thanh Xuân, Hà Nội) cũng được cho làm việc tại nhà để đảm bảo an toàn.
Chị Hải Anh cho biết, công ty chị có quy mô nhỏ nên khi làm việc ở nhà khá thuận tiện. Theo đó, các cuộc họp sẽ được tiến hành theo hình thức online.
Tiến độ, các yêu cầu công việc… đều được cập nhật đầy đủ, nhanh chóng trên trang mạng nội bộ để mọi người có thể theo dõi liên tục.
Tuy nhiên với bản thân chị Hải Anh, làm việc ở nhà không đơn giản. ‘Nhà tôi có 2 con nhỏ (3 và 7 tuổi) đều nghỉ học ở nhà. Chồng tôi vẫn phải đi làm. Vừa làm việc tôi phải vừa trông con, tôi gặp lắm chuyện ‘cười ra nước mắt’', chị Hải Anh nói.
Buổi sáng làm việc, chị liên tục phải giải quyết các tranh chấp, cãi nhau của hai con. Một lần, công ty chuẩn bị họp online chị đã phải mở tivi cho các con xem, để yên tĩnh họp.
Tuy nhiên trong lúc mẹ họp, 2 cậu con trai lại đánh nhau vì anh đòi xem phim này, em đòi xem phim kia. Các con tranh cãi, khóc lóc khiến chị Hải Anh phải xin dừng để giải quyết. Từ hôm đó, trước khi vào họp online, chị phải ra bài tập cho hai con để có thể tập trung cho cuộc họp.
Hình ảnh người phụ nữ 78 tuổi đạp xe đến ủy ban xã để ủng hộ 1 triệu đồng chống dịch Covid-19 đã khiến nhiều người xúc động.
" alt=""/>Đua nhau tích trữ thực phẩm, vợ chồng méo mặt bỏ đi đồ hỏng‘Lúc mới nhận quyết định di dời mộ trong khu nghĩa trang, không ai đồng ý hết. Họ nói, mồ mả ông bà, người thân từ xưa đã nằm yên ở đó, giờ dời đi sẽ ảnh hưởng.
Gia đình tôi cũng có 10 ngôi mộ của người thân trong nghĩa trang. Khi nghe tôi nói về quyết định, ai cũng một mực từ chối. Nhưng tôi là trưởng ban điều hành khu phố thì phải đi đầu để người dân họ noi theo’, ông Nào nhớ lại. Ông liên tục họp bàn gia đình, nói ra những bất cập khi các phần mộ của người mất nằm xen lẫn trong khu dân cư, rồi về tương lai quỹ đất không còn.
![]() |
Còn đây là những ngôi mộ nằm bên đường đi vào khu dân cư. |
‘Tôi còn nói, bốc mộ xong sẽ được bồi thường 15 triệu đồng/ngôi mộ nữa. Nhưng tôi phải họp gia đình rất nhiều lần mới được đồng ý’, người đàn ông gốc Sài Gòn kể. Ông cũng cho biết, bốc các phần mộ của người thân xong, ông mang đi hỏa táng rồi mang ra sông thả.
Việc trong gia đình giải quyết xong, ông Nào đi đến từng hộ có người mất nằm trong nghĩa trang vận động họ thực hiện quyết định. ‘Ủy ban phường đã thành lập một đoàn, các thành viên là những người có tiếng nói, tiên phong trong việc di dời để đi vận động bà con. Nhưng đây là vấn đề tâm linh nên rất khó khăn. Mình đến nhà người ta yêu cầu họ chấp hành mệnh lệnh là không được’, ông Nào bày tỏ.
Ông cho biết, từ khi ủy ban thành phố có quyết định giải tỏa nghĩa trang, mãi đến hơn 5 năm sau thì việc di dời các phần mộ người mất mới gần hết. ‘Người dân nhìn thấy trường học, trạm xá, đường đổ bê tông hình thành, họ mới chấp thuận’, ông Nào nói.
Hiện ở phường Phú Hữu còn một vài nghĩa trang nhỏ do là đất của tư nhân và những phần mộ nằm xen lẫn trong các căn nhà phố, bên vệ đường vì thân nhân người mất chưa chấp thuận.
‘Mộ người mất nằm xen lẫn trong khu dân cư sẽ ảnh hướng đến cuộc sống, ô nhiễm môi trường, nguồn nước. Tôi rất mong các thân nhân người quá cố hãy nghĩ đến những chuyện lâu dài, đến văn minh đô thị, đến những tiện ích của cuộc sống.
Ngày xưa, dân thưa, đất ở nhiều thì việc chôn cất người mất là đúng. Bây giờ, đô thị hóa ngày càng phát triển, tôi nghĩ, chúng ta nên ủng hộ việc hỏa táng. Hỏa táng sẽ tiết kiệm rất nhiều, con cháu không phải vất vả hương khói’, ông Nào nhắn nhủ.
Ông cũng cho biết, mỗi một ngôi mộ sau khi di dời sẽ được hưởng bồi thường khoảng từ 15-20 triệu đồng/mộ. Sau khi di dời, thân nhân người mất có thể chuyển về nghĩa trang tập trung, hoặc hỏa táng gửi vào chùa hay rải ra sông.
'Theo quan điểm và trải nghiệm của riêng tôi thì bốc mộ là một thứ cực hình' - PGS.TS Bùi Xuân Đính nêu quan điểm.
" alt=""/>'Dời mộ người thân được bồi thường mà sao họ cứ chần chừ'Tôi có gia đình khá êm ấm với vợ và con trai. Chúng tôi yêu nhau từ thời sinh viên. Sau khi ra trường, ổn định công việc, chúng tôi kết hôn trong sự thúc giục của gia đình hai bên.
Sau đám cưới, cuộc sống của chúng tôi diễn ra khá êm đẹp. Vợ tôi sinh con và nghỉ làm, ở nhà để nội trợ. Trong khi đó, công việc tôi ngày càng vất vả, bận rộn. Tôi được cất nhắc lên chức trưởng phòng với mức lương khá ổn.
![]() |
Nhờ ông bà hai bên giúp đỡ, chúng tôi cũng mua được căn hộ chung cư và một chiếc xe ô tô. Người ngoài nhìn vào, ai cũng khen chúng tôi tuổi trẻ mà sớm ổn định được mọi thứ. Nhưng chỉ có tôi mới biết, cuộc hôn nhân của chúng tôi có nhiều điều đáng lo ngại.
Đó là những bất đồng trong quan điểm dần bộc lộ rõ hơn sau kết hôn. Vợ tôi ưa kiểm soát chồng về mọi thứ. Điện thoại, thẻ lương, các mối quan hệ… vợ tôi đều yêu cầu chồng phải công khai và vợ tôi có thể kiểm tra bất cứ lúc nào.
Trong gia đình, mọi chuyện từ việc nhỏ như mua điều hòa mới hãng nào, mua máy giặt loại gì… hay lớn hơn là mua thêm mảnh đất để đầu tư nhất nhất đều phải theo ý vợ tôi.
Cô ấy cũng thường xuyên ca thán chuyện tôi đi làm về muộn, đi nhậu với bạn bè hay tôi mua sắm cái gì không đúng ý vợ. Tôi thấy ngột ngạt trong căn nhà ấy.
Chúng tôi dần không tìm được tiếng nói chung. Tôi về nhà muộn hơn và ít giao tiếp với vợ. Chúng tôi dù cùng một nhà nhưng đã gần như ly thân.
Trong thời gian này, tôi gặp em. Em là nhân viên mới của công ty. Vì là nhân viên mới nên em vẫn thường nhờ cậy tôi khi gặp khó khăn trong công việc.
Em xinh và trẻ nên đám đàn ông ở công ty cứ tìm cớ vây quanh. Tôi cũng có tình cảm với em nhưng biết mình là đàn ông có gia đình nên không dám bày tỏ. Tuy nhiên dường như em biết được điều ấy. Dù không nói ra chúng tôi vẫn dành cho nhau sự quan tâm đặc biệt.
Chúng tôi chỉ nói với nhau về công việc, chỉ gặp nhau ở công ty vậy mà những điều đó cũng làm tôi hạnh phúc âm ỉ. Em cứ nhẹ nhàng, vui vẻ như vậy khiến tôi càng bị thu hút.
Nhưng rồi một lần chúng tôi đã phạm sai lầm. Hôm đó, công ty liên hoan, có chút men trong người, tôi mạnh dạn rủ em đi dạo trên chiếc xe của tôi. Chạy lòng vòng quanh thành phố, cuối cùng chúng tôi quấn lấy nhau trong một nhà nghỉ. Thay vì từ chối, em hào hứng đáp lại sự cuồng nhiệt của tôi. Chúng tôi vô cùng hòa hợp nhau.
Nhưng sau đêm đó, tôi quay về thực tại, đau khổ nhận ra mình đã là một người đàn ông có gia đình. Dù gia đình không còn hạnh phúc nhưng vợ tôi vẫn là người phụ nữ hợp pháp và con trai tôi cần cả bố và mẹ. Tôi không thể từ bỏ tất cả để làm lại từ đầu với em.
Vì vậy tôi đành dứt khoát để không làm khổ em. Những ngày sau đó, tôi tránh mặt em. Em gọi điện, nhắn tin tôi không nghe máy. Trên công ty, tôi cũng chỉ trao đổi về công việc và hạn chế tiếp xúc riêng với em.
Những hành động lạnh lùng của tôi làm cho em đau khổ. Em lên mạng bóng gió chuyện mình đã gặp phải kẻ lừa tình, sở khanh… Em xin nghỉ phép mấy hôm, không đi làm. Mặc dù vậy, tôi đều im lặng. Nếu tôi không dứt khoát, tôi còn làm khổ em mãi.
Nay, tôi viết những lời này mong được đăng tải để hi vọng em có đọc được. Tôi muốn xin lỗi người con gái đã yêu tôi thật lòng. Tôi mong em sẽ tìm được người đàn ông yêu thương em và dũng cảm hơn tôi để che chở cho em về sau này.
Anh nói có thể cho tôi tất cả: nhà sang, xe đẹp... trừ một đám cưới đúng nghĩa.
" alt=""/>Lời trần tình của nam phó phòng sau cuộc 'tình một đêm’