Truyện Quy Tự Dao
时间:2025-01-30 20:26:07 来源:NEWS
Năm Thuần Hữu thứ Mười hai,ệnQuyTựty so anh mùa Xuân.
Hàn Lâm Viện tọa lạc ở phía Đông hoàng cung, theo lễ chế Văn đông Võ tây. Không gian nơi đây chỉ một mảnh lặng im yên tĩnh.
Có hai người ngồi trong nội đường, thẳng lưng cúi đầu uống trà, nhìn vào thật an tĩnh thư thái. Cho tới khi những tiếng bước chân khe khẽ truyền từ đại sảnh vào đây, cả hai mới đều đồng loạt đứng dậy, chắp quyền cúi đầu: "Hạ quan tham kiến đại nhân."
Người này, nước da trắng, dáng người gầy thấp dường như có chút nhỏ hơn so với triều phục quan bào màu lục lam, trước ngực quan phục thêu bạch hạc cùng hoa văn vần vũ. Bất quá, không thể trông mặt mà bắt hình dong. Tướng mạo hoa quý, người này thực chất lại xuất thân là một người chuyên chép tranh thơ trên phố. Năm đó Khang Nhạc đế ban chiếu lệnh, các địa phương thuộc Đế Kinh phải tu sửa sách sử, cả một đại công trình như thế cần rất nhiều người có tài hoa bút pháp. Chính vì như thế, một lão học sĩ dưới trướng Hàn Lâm Viện, ngày ấy dạo phố đã nghỉ chân trước họa quán của người này một lúc lâu, sau đó mở quan lộ ra cho hắn, giúp hắn gia nhập quan trường. Từ ấy, thư sinh áo vải chép thơ để kiếm sống này một bước lên mây, quan lộ rộng mở, đến nay đã thăng lên đến Lại bộ Thị lang.
Người vừa vào âm thầm liếc qua hai người đối diện, hỏi: "Tại sao chỉ có hai người các ngươi? Còn Thám Hoa lang vừa được Bệ hạ ban ân ở Quỳnh Lâm yến đêm qua đâu rồi?"
Một người dáng người mảnh khảnh, gương mặt còn rất trẻ, chắp quyền trước ngực, đáp: "Bẩm đại nhân, Đường đại nhân nhờ mỗ chuyển lời tới ngài, hôm nay sợ rằng Đường đại nhân không tới tham kiến Lục bộ đại nhân được."
Kỳ thi mùa Xuân năm nay, người chiến thắng không giống như Thẩm Dật – xuất thân từ dòng dõi quan lại, trâm anh thế tộc; cũng không phải như người còn lại kia, tiến từng bước một trên đường quan lộ ghập ghềnh, mạo hiểm đến mức khiến lòng người cả kinh.
Liên Khoáng Đạt, viên quan phụ trách nghe thế, chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ lại tên của người nọ, Lục Hòa.
"Vì cớ gì lại như thế?" Liên Khoáng Đạt không khỏi khó hiểu, mà Thẩm Dật và Lục Hòa đứng bên cũng âm thầm trao đổi ánh mắt đầy nghi hoặc.
Lục Hòa lại lên tiếng, cười: "Đêm qua sau khi tiệc tàn, mỗ chia tay Đường đại nhân ở Ngọ Môn. Vừa lúc chuẩn bị lên đường lại tình cờ nghe ngài ấy nói người hầu sơ ý làm tắt mất ngọn đèn, rốt cuộc đành quay về trong đêm. Vừa vào xuân, ngoài thành đang còn tu sửa, mà khu vực ấy cũng thật tối, cho nên..."
Liên Khoáng Đạt nghe đến đây, dở khóc dở cười, bàn tay vỗ vào nhau thành tiếng: "'Ngọc Lâu Xuân' có câu thế này - Khi về đừng đốt đuốc hoa hồng, vó ngựa đêm thanh in bóng nguyệt. Xem ra hắn không đốt được đuốc hoa hồng, cũng không có vó ngựa in bóng nguyệt rồi!"
Lục Hòa lại lắc đầu, cho rằng không phải: "Cũng không hẳn là như thế, xem ra Liên đại nhân chỉ biết một mà không biết hai."
"Sao vậy?" Câu này khơi lên niềm hứng thú trong Liên Khoáng Đạt, hắn đáp, "Nếu thực là vậy, mỗ xin lắng nghe."
Thẩm Dật đã sớm cảm nhận được sự bài xích của Liên Khoáng Đạt đối với Đường Từ, lại nghĩ, họa như Đường Từ xảy ra mệnh hệ gì, e rằng người này còn vui mừng phấn khởi hơn Trạng Nguyên lang, là chính bản thân mình đây mấy phần đấy. Thẩm Dật lại nghĩ đến chuyện hắn bại trước Đường Từ ở yến tiệc đêm qua, cũng đã dặn bản thân vạn lần nhẫn nhịn.
"Đêm qua yến tiệc chiêu đãi không thiếu sơn hào hải vị, khi tiệc tàn Đường đại nhân còn gói lại không ít mang đi, hẳn là đưa tới cho dân nghèo. Khi ra tới Ngọ Môn ước chừng cũng đã giờ Tuất canh ba, vạn hộ nhà dân ngoài thành đều đã tắt đèn hết cả. Vốn là biết rằng nương theo ánh trăng mà tìm đường về hẳn là không ổn, nhưng đáng trách, hạ nhân lại sơ ý làm đèn tắt, đèn tắt rồi cũng đành đưa bước mà thôi. Về đến phố Chu Tước, ai ngờ lại sơ ý ngã vào một hố bùn. Sáng nay vừa về đã vội vã cho người đuổi theo báo với mỗ sự tình, chuyển lời tới đại nhân, mong đại nhân hiểu cho." Lục Hòa kể lại, ngữ điệu không nhanh không chậm. Ngũ quan người này vốn đoan chính, đứng trước ánh nắng ấm áp hắt vào từ cửa sổ, đột nhiên phảng phất khí chất thanh thoát phiêu dật.
Tựa như là câu trả lời này có chút ngoài ý muốn, Liên Khoáng Đạt trầm tư trong chốc lát, sau mới từ từ lên tiếng: "Đột nhiên mỗ nghĩ, nhớ đến bản thân mình năm đó, lưu lạc đầu đường, bánh bao, màn thầu, hay một đơn thuê chép tranh, cũng đều đủ khiến mỗ mang lòng cảm kích, một mẩu bánh vụn rơi trên đất cũng đủ khiến mỗ tiếc nuối không thôi. Hiện tại áo ấm cơm no, yên giấc chăn gấm, đáng lẽ phải luôn nghĩ cho bá tính xã tắc mới phải. Lúc sống an ổn chớ có quên ngày gian nan, Đường đại nhân còn trẻ đã nghĩ được như thế, cũng không tệ. Thuận Thiên phủ hưởng bổng lộc của Quân thượng, quả nên làm việc của mình cho thật tốt."
Lục Hòa và Thẩm Dật, cả hai đều cúi đầu, đồng thanh nói phải.
Liên Khoáng Đạt phất ống tay áo, hai bàn tay đan trước bụng, thẳng lưng hiên ngang đi ra cửa: "Đi thôi, cả hai người theo ta."
Hai đôi giày nhung đen một lớn một nhỏ cùng lúc bước lên, Lục Hòa liền nhanh nhạy phản ứng, lui bước chân về, đưa tay khẽ cười: "Thẩm huynh, xin mời."
Thẩm Dật cũng không khách sáo, vén vạt quan phục sải bước đi lên, chỉ là khi đi qua hành lang uốn lượn, hắn liếc mắt nhìn qua luống hạnh hoa trồng trong viện, lại quét qua thân ảnh của Lục Hòa đang bước bên cạnh, chợt, nơi yết hầu của hắn dường như khẽ nghẹn lại.
Hàn Lâm Viện tọa lạc ở phía Đông hoàng cung, theo lễ chế Văn đông Võ tây. Không gian nơi đây chỉ một mảnh lặng im yên tĩnh.
Có hai người ngồi trong nội đường, thẳng lưng cúi đầu uống trà, nhìn vào thật an tĩnh thư thái. Cho tới khi những tiếng bước chân khe khẽ truyền từ đại sảnh vào đây, cả hai mới đều đồng loạt đứng dậy, chắp quyền cúi đầu: "Hạ quan tham kiến đại nhân."
Người này, nước da trắng, dáng người gầy thấp dường như có chút nhỏ hơn so với triều phục quan bào màu lục lam, trước ngực quan phục thêu bạch hạc cùng hoa văn vần vũ. Bất quá, không thể trông mặt mà bắt hình dong. Tướng mạo hoa quý, người này thực chất lại xuất thân là một người chuyên chép tranh thơ trên phố. Năm đó Khang Nhạc đế ban chiếu lệnh, các địa phương thuộc Đế Kinh phải tu sửa sách sử, cả một đại công trình như thế cần rất nhiều người có tài hoa bút pháp. Chính vì như thế, một lão học sĩ dưới trướng Hàn Lâm Viện, ngày ấy dạo phố đã nghỉ chân trước họa quán của người này một lúc lâu, sau đó mở quan lộ ra cho hắn, giúp hắn gia nhập quan trường. Từ ấy, thư sinh áo vải chép thơ để kiếm sống này một bước lên mây, quan lộ rộng mở, đến nay đã thăng lên đến Lại bộ Thị lang.
Người vừa vào âm thầm liếc qua hai người đối diện, hỏi: "Tại sao chỉ có hai người các ngươi? Còn Thám Hoa lang vừa được Bệ hạ ban ân ở Quỳnh Lâm yến đêm qua đâu rồi?"
Một người dáng người mảnh khảnh, gương mặt còn rất trẻ, chắp quyền trước ngực, đáp: "Bẩm đại nhân, Đường đại nhân nhờ mỗ chuyển lời tới ngài, hôm nay sợ rằng Đường đại nhân không tới tham kiến Lục bộ đại nhân được."
Kỳ thi mùa Xuân năm nay, người chiến thắng không giống như Thẩm Dật – xuất thân từ dòng dõi quan lại, trâm anh thế tộc; cũng không phải như người còn lại kia, tiến từng bước một trên đường quan lộ ghập ghềnh, mạo hiểm đến mức khiến lòng người cả kinh.
Liên Khoáng Đạt, viên quan phụ trách nghe thế, chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ lại tên của người nọ, Lục Hòa.
"Vì cớ gì lại như thế?" Liên Khoáng Đạt không khỏi khó hiểu, mà Thẩm Dật và Lục Hòa đứng bên cũng âm thầm trao đổi ánh mắt đầy nghi hoặc.
Lục Hòa lại lên tiếng, cười: "Đêm qua sau khi tiệc tàn, mỗ chia tay Đường đại nhân ở Ngọ Môn. Vừa lúc chuẩn bị lên đường lại tình cờ nghe ngài ấy nói người hầu sơ ý làm tắt mất ngọn đèn, rốt cuộc đành quay về trong đêm. Vừa vào xuân, ngoài thành đang còn tu sửa, mà khu vực ấy cũng thật tối, cho nên..."
Liên Khoáng Đạt nghe đến đây, dở khóc dở cười, bàn tay vỗ vào nhau thành tiếng: "'Ngọc Lâu Xuân' có câu thế này - Khi về đừng đốt đuốc hoa hồng, vó ngựa đêm thanh in bóng nguyệt. Xem ra hắn không đốt được đuốc hoa hồng, cũng không có vó ngựa in bóng nguyệt rồi!"
Lục Hòa lại lắc đầu, cho rằng không phải: "Cũng không hẳn là như thế, xem ra Liên đại nhân chỉ biết một mà không biết hai."
"Sao vậy?" Câu này khơi lên niềm hứng thú trong Liên Khoáng Đạt, hắn đáp, "Nếu thực là vậy, mỗ xin lắng nghe."
Thẩm Dật đã sớm cảm nhận được sự bài xích của Liên Khoáng Đạt đối với Đường Từ, lại nghĩ, họa như Đường Từ xảy ra mệnh hệ gì, e rằng người này còn vui mừng phấn khởi hơn Trạng Nguyên lang, là chính bản thân mình đây mấy phần đấy. Thẩm Dật lại nghĩ đến chuyện hắn bại trước Đường Từ ở yến tiệc đêm qua, cũng đã dặn bản thân vạn lần nhẫn nhịn.
"Đêm qua yến tiệc chiêu đãi không thiếu sơn hào hải vị, khi tiệc tàn Đường đại nhân còn gói lại không ít mang đi, hẳn là đưa tới cho dân nghèo. Khi ra tới Ngọ Môn ước chừng cũng đã giờ Tuất canh ba, vạn hộ nhà dân ngoài thành đều đã tắt đèn hết cả. Vốn là biết rằng nương theo ánh trăng mà tìm đường về hẳn là không ổn, nhưng đáng trách, hạ nhân lại sơ ý làm đèn tắt, đèn tắt rồi cũng đành đưa bước mà thôi. Về đến phố Chu Tước, ai ngờ lại sơ ý ngã vào một hố bùn. Sáng nay vừa về đã vội vã cho người đuổi theo báo với mỗ sự tình, chuyển lời tới đại nhân, mong đại nhân hiểu cho." Lục Hòa kể lại, ngữ điệu không nhanh không chậm. Ngũ quan người này vốn đoan chính, đứng trước ánh nắng ấm áp hắt vào từ cửa sổ, đột nhiên phảng phất khí chất thanh thoát phiêu dật.
Tựa như là câu trả lời này có chút ngoài ý muốn, Liên Khoáng Đạt trầm tư trong chốc lát, sau mới từ từ lên tiếng: "Đột nhiên mỗ nghĩ, nhớ đến bản thân mình năm đó, lưu lạc đầu đường, bánh bao, màn thầu, hay một đơn thuê chép tranh, cũng đều đủ khiến mỗ mang lòng cảm kích, một mẩu bánh vụn rơi trên đất cũng đủ khiến mỗ tiếc nuối không thôi. Hiện tại áo ấm cơm no, yên giấc chăn gấm, đáng lẽ phải luôn nghĩ cho bá tính xã tắc mới phải. Lúc sống an ổn chớ có quên ngày gian nan, Đường đại nhân còn trẻ đã nghĩ được như thế, cũng không tệ. Thuận Thiên phủ hưởng bổng lộc của Quân thượng, quả nên làm việc của mình cho thật tốt."
Lục Hòa và Thẩm Dật, cả hai đều cúi đầu, đồng thanh nói phải.
Liên Khoáng Đạt phất ống tay áo, hai bàn tay đan trước bụng, thẳng lưng hiên ngang đi ra cửa: "Đi thôi, cả hai người theo ta."
Hai đôi giày nhung đen một lớn một nhỏ cùng lúc bước lên, Lục Hòa liền nhanh nhạy phản ứng, lui bước chân về, đưa tay khẽ cười: "Thẩm huynh, xin mời."
Thẩm Dật cũng không khách sáo, vén vạt quan phục sải bước đi lên, chỉ là khi đi qua hành lang uốn lượn, hắn liếc mắt nhìn qua luống hạnh hoa trồng trong viện, lại quét qua thân ảnh của Lục Hòa đang bước bên cạnh, chợt, nơi yết hầu của hắn dường như khẽ nghẹn lại.
-
Nhận định, soi kèo Pumas UNAM vs Atlas, 1h00 ngày 27/1: Lợi thế sân nhàLịch thi đấu bóng đá hôm nay 25/5Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng phát biểu về báo chí tại Hội Báo 2024Kết quả Hà Nội Watabe 1Nhận định, soi kèo Alaves vs Celta Vigo, 3h00 ngày 28/1: Ưu thế sân nhàBarca hạ Real Madrid, giành Siêu Cúp Tây Ban Nha nhờ GaviHà Nội có 14 thí sinh diện F1 thi vào lớp 1030 hành khách 'ngã ngửa' khi bị hãng hàng không bỏ rơi tại sân bayNhận định, soi kèo Le Havre vs Brest, 21h00 ngày 26/1: Chiến thắng thứ 4Nữ hành khách bị tiếp viên trưởng doạ tống cổ vì 'tội' hát trên máy bay
上一篇:Nhận định, soi kèo Al
下一篇:Nhận định, soi kèo Toulouse vs Montpellier, 23h15 ngày 26/1: Khó có bất ngờ
下一篇:Nhận định, soi kèo Toulouse vs Montpellier, 23h15 ngày 26/1: Khó có bất ngờ
相关内容
- ·Siêu máy tính dự đoán Venezia vs Hellas Verona, 0h30 ngày 28/1
- ·Tin bóng đá 8
- ·Bé Trương Phú Thiện tiếp tục được bạn đọc ủng hộ hơn 32 triệu đồng
- ·Bị khoét bỏ mắt do ung thư, bé trai 2 tuổi đau đớn khóc suốt ngày đêm
- ·Nhận định, soi kèo Deportes Tolima vs Deportivo Pasto, 8h10 ngày 28/1: Đầu xuôi đuôi lọt
- ·Erik ten Hag nhắc Lisandro Martinez chớ vui say World Cup lơ là MU
- ·Kết quả TPHCM 2
- ·Đà Nẵng liên tiếp lọt top điểm đến tốt nhất trong khu vực và thế giới
- ·Nhận định, soi kèo Namdhari vs Sreenidi Deccan, 14h30 ngày 28/1: Cửa trên thất thế
- ·Tin thể thao 10
- ·Tin bóng đá 16
- ·Nhà nghèo 3 đời, bạn gái bị bố mẹ người yêu cấm cửa
- ·Nhận định, soi kèo Damac vs Al Ittihad, 21h05 ngày 27/1: Niềm tin cửa trên
- ·Độc đáo muôn kiểu đài phun nước cho sân vườn
- ·Cháy trung tâm mua sắm ở Pakistan, ít nhất 11 người thiệt mạng
- ·Cứ 5 khách Hàn Quốc tới Việt Nam có 1 người chơi golf, tiêu 13 triệu đồng/ngày
最新内容
- ·Nhận định, soi kèo Punjab vs Jamshedpur, 21h00 ngày 28/1: Khó cho khách
- ·Bạn đọc ủng hộ các hoàn cảnh khó khăn 10 ngày giữa tháng 3/2022
- ·FIFA sẽ yêu cầucác quốc gia đặt tên sân theo Vua bóng đá Pele
- ·Khu du lịch quốc gia Mộc Châu
- ·Nhận định, soi kèo Tottenham vs Leicester, 21h00 ngày 26/1: Cơ hội cho Gà trống
- ·Hamas phóng thích 12 công dân Thái Lan và 13 con tin Israel
- ·Lịch thi đấu Ngoại hạng Anh vòng 17
- ·Độc giả đến đâu thì xuất bản phải đến đó
- ·Nhận định, soi kèo Mohun Bagan vs Bengaluru FC, 21h00 ngày 27/1: Tin vào cửa trên
- ·MU: MU vung tiền thay Lukaku, Solskjaer nói Mourinho nhầm chỗ
推荐内容
热点内容
- ·Soi kèo góc AC Milan vs Parma, 18h30 ngày 26/1
- ·Israel sẽ tiếp tục hoạt động ở Gaza sau lệnh ngừng bắn, ấn định ngày thả con tin
- ·Tin bóng đá 28
- ·Bỏ tiền tỉ mua nhà chung cư nhưng chỉ được sở hữu 50 năm?
- ·Nhận định, soi kèo Hoffenheim vs Eintracht Frankfurt, 21h30 ngày 26/1: Tin vào chủ nhà
- ·Hồi âm đơn thư Bạn đọc cuối tháng 1/2017
- ·Tin bóng đá 1
- ·Tin thể thao 25
- ·Nhận định, soi kèo Lens vs Angers, 23h15 ngày 26/1: Phong độ trái ngược
- ·Erik ten Hag nhắc Lisandro Martinez chớ vui say World Cup lơ là MU