Đây là vòng sa thải đầu tiên của Grab kể từ năm 2020, thời điểm công ty cắt giảm khoảng 360 việc làm khi đại dịch Covid-19 diễn ra.
CEO Anthony Tan nói rằng, công ty gọi xe và giao đồ ăn này vẫn đang “đi đúng hướng” với mục tiêu hoà vốn EBITDA (thu nhập trước lãi vay, thuế, khấu hao tài sản cố định hữu hình và vô hình). Song, dựa trên cơ sở thu nhập ròng thì gã khổng lồ công nghệ Đông Nam Á còn cách xa mục tiêu có lợi nhuận. Trong ba tháng đầu năm, Grab báo lỗ ròng 250 triệu USD, giảm 43% so với cùng kỳ năm ngoái.
Thành lập vào năm 2012, Grab khởi đầu là dịch vụ gọi xe, trước khi mở rộng sang lĩnh vực giao đồ ăn và dịch vụ tài chính, phát triển thành tập đoàn khổng lồ ở tám thị trường khu vực, một phần nhờ vào các ưu đãi lớn cho người dùng và tài xế đăng ký.
Tuy nhiên, sau khi lên sàn chứng khoán vào tháng 12/2021, công ty gặp áp lực bán tháo trên diện rộng khi nhà đầu tư quay lưng với những thương hiệu tăng trưởng cao nhưng thua lỗ do lãi suất tăng và suy thoái kinh tế. Đến nay, cổ phiếu Grab đã mất khoảng 70% giá trị.
Grab phản ứng bằng việc xoay trục từ việc liên tục mở rộng dịch vụ trên “siêu ứng dụng” sang tập trung cải thiện hoạt động kinh doanh vận chuyển và gọi xe cốt lõi.
Khác với các đối thủ trong khu vực như Sea (Singapore) và GoTo (Indonesia) đã cắt giảm hàng ngàn việc làm từ năm ngoái, Grab vẫn duy trì chính sách hạn chế sa thải và chỉ giảm tốc tuyển dụng, cũng như hợp lý hoá một số chức năng.
Vào tháng 12 năm ngoái, gã khổng lồ công nghệ thực hiện một loạt biện pháp tiết kiệm chi phí, bao gồm đóng băng tuyển dụng và quỹ tiền lương cho quản lý cấp cao, đồng thời cắt giảm ngân sách dành cho đi lại.
CEO Tan nói rằng, công ty cần có “những bước thay đổi cơ bản” trong mô hình hoạt động. “Mục tiêu của việc này là tổ chức lại công ty một cách chiến lược, để có thể linh hoạt hơn, làm việc thông minh hơn và cân đối hợp lý nguồn lực trong danh mục đầu tư cho phù hợp với chiến lược dài hạn”.
Bởi vậy, “tái cấu trúc là một bước đi đau đớn nhưng cần thiết để đưa Grab đi đúng quỹ đạo tương lai lâu dài” - người đứng đầu tập đoàn khẳng định.
(Theo NikkeiAsia)
Hội thảo kéo dài hai giờ tập trung vào triết lý quản lý và cách thế hệ trẻ có thể đạt được thành công trong tương lai, một chủ đề dựa trên "kinh nghiệm phong phú và kiến thức tiên phong về tinh thần kinh doanh và đổi mới"của Ma, tuyên bố của Đại học Tokyo nêu.
Những người tham dự hội thảo bao gồm các sinh viên đến từ Nhật Bản, Trung Quốc, Ấn Độ và Malaysia. Họ"đã tham gia vào một cuộc thảo luận có ý nghĩa với Giáo sư Ma".
GLP của Đại học Tokyo là một chương trình đào tạo bốn năm ra mắt tháng 4/2014. GLP được thiết kế để trang bị cho sinh viên của trường những năng lực và kỹ năng để hành động hiệu quả như "những người thay đổi cuộc chơi" trên sân chơi toàn cầu.
Vai trò mới của Jack Ma tại Đại học Tokyo nhấn mạnh sự trở lại của tỷ phú công nghệ Trung Quốc với tư cách là một nhà giáo dục và nhà nghiên cứu, giữa lúc ông giữ khoảng cách với Alibaba và đế chế kinh doanh hùng mạnh mà ông tạo ra.
Đầu tuần này, tại hội nghị VivaTech ở Paris, Chủ tịch Alibaba Michael Evans cho biết, Ma "còn sống" và "hạnh phúc" trước câu hỏi của Maurice Levy, chủ tịch tập đoàn quảng cáo Pháp Publicis, theo CNBC.
"Vâng, trước hết, Jack vẫn còn sống. Ông ấy khỏe và hạnh phúc”, Evans nói.
Bên cạnh Đại học Tokyo, Ma cũng là giáo sư thỉnh giảng tại Đại học Lãnh đạo Châu Phi ở Rwanda và Đại học Tel Aviv ở Israel.
Jack Ma, một cựu giáo viên tiếng Anh, đã từ chức tại Alibaba và nhượng lại quyền kiểm soát Ant Group, công ty khởi nghiệp công nghệ tài chính thuộc Alibaba. Ông đã hạn chế phần lớn các hoạt động công khai kể từ năm 2020 sau một bài phát biểu gây tranh cãi ở Thượng Hải, nơi ông nói rằng các ngân hàng Trung Quốc có tâm lý "hiệu cầm đồ". Sự việc khiến kế hoạch IPO kép của Ant Group bị đổ bể.
Trong vài năm qua, Ma xuất hiện ở Nhật Bản, Trung Quốc và khắp châu Âu để tham dự các sự kiện học thuật và nông nghiệp. Đầu năm nay, ông đến Thái Lan nghiên cứu nông nghiệp và thủy sản, sau ba tháng ở Nhật Bản, nơi ông xem xét các hoạt động và công nghệ của các trang trại cá.
(Theo SCMP)
" alt=""/>Jack Ma dạy lớp học đầu tiên với tư cách giáo sư thỉnh giảng tại Đại học TokyoThực tế, các lò luyện của Kota là triệu chứng của một vấn đề lớn hơn, từng được ám chỉ bởi quản lý cao cấp của thành phố - Ravi Kumar Surpur trong một bức thư nhiều cảm xúc mà ông đã viết sau khi xảy ra những trường hợp tự tử mới nhất. Ông Surpur thẳng thắn khuyên các bậc phụ huynh không nên đè nặng áp lực lên con cái và bắt chúng sống giấc mơ của mình.
Phụ huynh Ấn Độ nổi tiếng là những người kỳ vọng cao ở con cái. Họ cho rằng bằng cấp giống như một chiếc hộ chiếu để đảm bảo cho việc bước chân vào tầng lớp cao hơn về mặt kinh tế và địa vị xã hội. Vì thế, họ ép buộc con cái phải có bằng cấp – thứ mà ở hệ thống giáo dục đại học của Ấn Độ không phải là dễ dàng. Do định kiến đã ăn sâu này nên cuộc điều tra hành chính dự kiến tìm hiểu các điều kiện ở các lò luyện Kota nhiều khả năng không mang lại hiệu quả.
Rõ ràng văn hóa này sẽ ảnh hưởng tới người trẻ. Học sinh buộc phải vượt qua những kỳ thi khó khăn – chỉ khoảng 10.000/500.000 tham gia IIT-JEE mỗi năm đạt được số điểm đủ để đỗ - trong các môn học mà họ thường ghét cay ghét đắng. Và học sinh Ấn Độ thì thường có xu hướng ép buộc bản thân cho tới khi không thể chịu đựng được nữa, hơn là buông bỏ.
Kỹ thuật và y học vẫn là những môn học được nhiều phụ huynh trung lưu nước này ưa chuộng. Mỗi năm, Ấn Độ cho ra lò khoảng nửa triệu kỹ sư, khoảng 80% trong số đó cuối cùng lại làm trái nghề. Vào khoảng giữa thế kỷ 20, phụ huynh Ấn Độ xem kỹ thuật là cửa ngõ để tiến bước tới sự hiện đại và cho đến giờ họ vẫn muốn con cái theo học lĩnh vực này.
Ít nhất cũng có đủ các trường kỹ thuật ở Ấn Độ để đáp ứng nhu cầu người dân. Ngược lại, ngành y lại là một lĩnh vực cung không đủ cầu.
Ngành Y của Ấn Độ chịu sự kiểm soát của Hội đồng y tế Ấn Độ (MCI). Các trường y đều phải được công nhận bởi MCI, trong đó mỗi trường chỉ được phép nhận 381 sinh viên. Mỗi năm, chỉ có 63.800 suất học ngành y ở đất nước 1,2 tỷ dân – nghĩa là chưa đến 1% dân số nước này được học ngành y.
Chưa hết, một số suất còn được ưu tiên cho con cái của những người có địa vị và có tiềm lực kinh tế trong xã hội. Trong khi, những học sinh đạt thành tích cao phải theo đuổi những lĩnh vực khác.
Những gia đình có điều kiện thường cho con cái học y ở nước ngoài. Nhiều em không trở về nước, gây chảy máu chất xám. Một số trở về sau khi học ở Georgia hay Trung Quốc thì bị MCI từ chối công nhận bằng cấp và họ không được phép hành nghề. Với những học sinh không đủ điều kiện đi du học, thậm chí dù rất sáng dạ, thì học y không còn là lựa chọn của họ.
Tuy nhiên, Ấn Độ đang vô cùng thiếu bác sĩ. Theo Tổ chức Y tế thế giới, nước này đang có 0,7 bác sĩ trên 1.000 dân. Ở Mỹ và Anh – hai quốc gia mà các bác sĩ Ấn Độ thường di cư, tỷ lệ này là 2,5/1.000 dân và 2,8/1.000 dân. Việc thiếu đội ngũ y bác sĩ trầm trọng này đồng nghĩa với việc tính mạng của người dân bị ảnh hưởng hằng ngày, đặc biệt là ở các khu vực nông thôn.
Ấn Độ hoàn toàn có thể đào tạo số lượng y bác sĩ gấp 4-5 lần. Tuy nhiên, MCI được phép theo đuổi phương pháp hạn chế của riêng mình, lấy đi cơ hội chăm sóc y tế đầy đủ của những người dân nghèo nước này, trong khi làm tăng áp lực vốn đã lớn lên những sinh viên đã giành suất học ở các trường y.
Chính trong bối cảnh này, các lò luyện như ở Kota ngày càng phát triển mạnh. Khi việc thành công trong các kỳ thi tuyển sinh ngặt nghèo là cách duy nhất để hoàn thành mục tiêu giáo dục của một người thì việc ôn luyện trở thành tất cả mọi thứ của việc học hành. Muốn chiều lòng các bậc phụ huynh kỳ vọng cao, các em phải hi sinh những sở thích riêng của mình. 56 trường hợp tự tử trong 5 năm qua ở Kota là một minh chứng bi thảm cho định nghĩa thành tích xuất sắc của phụ huynh Ấn Độ.
Bài viết của tác giả Shashi Tharoor – hiện đang là nghị sĩ Quốc hội Ấn Độ, Chủ tịch Ủy ban thường vụ Quốc hội về các vấn đề đối ngoại.