Thể thao

Nhận định, soi kèo Novi Pazar vs Napredak, 22h30 ngày 3/3: Khó cho cửa dưới

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-03-05 07:30:55 我要评论(0)

Hư Vân - 03/03/2025 04:30 Nhận định bóng đá g an ninhan ninh、、

ậnđịnhsoikèoNoviPazarvsNapredakhngàyKhóchocửadướan ninh   Hư Vân - 03/03/2025 04:30  Nhận định bóng đá giải khác

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Cũng may là cậu thường chạy xe, còn trang bị camera hành trình, nếu không chắc chắn bị người này bắt đền.

"Xin lỗi, là do tôi không chú ý lái xe." Người nọ không kịp nhặt đồ rơi vãi dưới đất liền đứng dậy xin lỗi cậu thanh niên. "Tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm."

Cậu thanh niên đưa mắt nhìn đánh giá người này, là một người trẻ tuổi mặt mày thanh tú, nhưng mà thời đại này còn ai mặc áo phông rách? Lại nhìn thấy những món đồ linh tinh trên mặt đất, thậm chí cậu còn nhìn thấy cả một khối bùn đỏ.

Những thứ rách nát đó cũng có thể coi như bảo bối, không phải là đầu óc có vẫn đề chứ?

"Biết đèn xe của tôi bao nhiêu tiền không?" Cậu đá hòn đá nhỏ cạnh chân, hòn đá này hình như cũng là từ trong túi hành lý rơi ra.

"Không...tôi không biết." Người trẻ tuổi liếc nhìn cái đèn vài giây, do dự nói, "Bao..bao nhiêu tiền?"

Thiếu niên hít một hơi thật sâu, thầm nghĩ mình không cần cùng quỷ nghèo so đo, cậu không kiên nhẫn phẩy tay: "Cút, cút, cút. Biết mình không có đủ tiền đền, còn không mau biến?"

"Cậu không cần tôi bồi thường?" Người trẻ tuổi gãi gãi đầu, khom lưng nâng chiếc xe ngã chỏng trơ trên mặt đất lên, dùng tay không ra sức đập hai cái, đầu xe máy vốn bị méo...đột nhiên thẳng trở lại.

Nhìn cánh tay nhỏ bé của mình, lại nhìn qua dáng vẻ cũng không to lớn gì của đối phương, nhưng kỳ thực sức lực rất lớn, thiếu niên đi siêu xe nuốt nước một ngụm nước bọt, len lén lui về sau mấy bước, bàn tay đặt trên thanh nắm cửa xe ô tô.

ĐM, cái này, cái này không phải là dùng vũ lực đe dọa chứ?

"Không...không cần bồi thường, anh cứ đi đi." Hảo hán không chịu thiệt trước mắt, thời điểm khó khăn, cũng không cần quá cứng rắn làm gì.

"Thế thì thật ngại quá." Người trẻ tuổi lắc lắc xe máy, vài linh kiện xe máy rơi ra kêu leng keng, cậu vứt xe máy sang một bên, xoay người lục lọi túi hành lý lấy ra được một khối gì đó đen thui đưa cho thanh niên đi siêu xe trước mặt, "Đâm hỏng đồ của người khác thì phải bồi thường, miếng thịt Nhiễm Di này ăn vào có thể trừ tà yên giấc, coi như là bồi thường cho cậu."

Tức giận mà không thể làm gì, nhận lấy khối gì đó bốc mùi tanh tưởi, thiếu niên đi siêu xe rặn ra một nụ cười: "Cám ơn."

Thì ra tên Vương Bát Đản này không chỉ dùng bạo lực đe dọa cậu, còn lấy thuốc giả ra để lừa dối cậu, rốt cuộc là còn nhân tính hay không?

Không đúng, người bán thuốc giả thì làm gì có nhân tính, nếu như còn có chút lương tri, có chút đạo đức xã hội thì đã không làm những chuyện thế này.

Nhìn thấy người trẻ tuổi bán thuốc giả chuẩn bị phóng xe máy rời đi, thiếu niên đi siêu xe cố lấy dũng khí mở miệng: "Xe máy của anh còn có thể chạy được không?"

Đừng đi nửa đường rồi xảy ra vấn đề, hại người hại mình.

Lời này cậu không dám nói ra.

"Sẽ không đâu, lúc nãy là tôi đi không quen, không khống chế được tốc độ." Người nọ nhấc chân dài ngồi lên chiếc xe máy rách nát, lảo đảo rời đi, chưa đi được bao xa, xe máy lại rơi ra một thanh sắt.

Trợn mắt há miệng nhìn người nọ phóng xe máy đi xa, thanh niên đi siêu xe ngồi vào trong xe cả buổi mới hoàn hồn.

Lần đầu tiên tiếp xúc với xe máy, đã dám chạy trên đường lớn, hai người họ không biết ai mới là phú nhị đại coi trời bằng vung.

Phù Ly cưỡi chiếc xe máy tồi tàn tiếng thẳng vào một ngõ nhỏ. Trong ngõ dựng đầy xe máy, xe đạp làm cho không gian càng trở nên chật hẹp. Cậu cẩn thận tránh qua một chiếc xe đạp nằm ngang, sau đó lại lướt qua một chiếc xe máy nằm nghiêng, dừng trước một tấm cửa gỗ treo hàng chữ "Câu lạc bộ dưỡng lão."

Cửa gỗ rách nát, sơn đỏ loang lổ, cánh cửa không biết bao lâu rồi không lau tích một tầng bụi thật dày.

" alt="Truyện Đừng Kỳ Thị Giống Loài" width="90" height="59"/>

Truyện Đừng Kỳ Thị Giống Loài


Cậu bối rối nhìn chằm chằm vào cánh cửa trước mắt, duỗi tay nhẹ nhàng xoa xoa cái trán đã bị đâm cho sưng đỏ, từ chút từ chút mà thu hồi lại ý thức, trong mắt mới chậm rãi khôi phục lại tỉnh táo.

Một cái phòng WC nhỏ và kín gió, Lục Sanh run rẩy mà từ trên mặt đất đứng lên, cơ thể mềm nhũn vô lực, lảo đảo đứng dậy suýt chút nữa lại đập vào cánh cửa lần nữa.

Cậu khó khăn đẩy rồi cửa bước ra ngoài, bước đi rất chậm, nhưng từng bước đều đều, thẳng đến khi cậu đến bồn rửa tay ở bên ngoài.

Phía trên bồn rửa tay là một cái gương thủy tinh thật lớn, bên trong gương hiện ra một khuôn mặt diễm lệ, hai bên má ửng hồng, một đôi mắt sáng như sao trời, lại có một tầng sương mỏng, vô cùng quyến rũ.

Lục Sanh liền như vậy nhìn, sau đó động tác cực chậm mà mở vòi nước, hai tay vốc nước lạnh băng lên gương mặt nóng rát đỏ bừng của mình.

Giọt nước theo gương mặt tinh xảo không ngừng trượt xuống, làm ướt hai bên tóc mái trên má, nước lạnh băng cũng tạm thời làm dịu đi cơ thể khô nóng.

"444, ngươi còn ở đó không?"

【 đại đại, 444 vẫn luôn ở nga, chúc mừng đại đại đã hoàn thành mười cái thế giới nhiệm vụ, đã đạt đến trình độ xuyên không giả trung cấp. 】

Lục Sanh nghe vậy khóe môi nhẹ nhàng câu lên, sau đó nhìn mọi thứ quen thuộc xung quanh, thấp giọng nói: "Ta đây là trở về thế giới hiện thực rồi sao?"

Cậu lúc trước đáp ứng đi xuyên không giả, nếu hoàn thành được mười cái thế giới nhiệm vụ, liền có thể trở về thế giới hiện thực.

" alt="Truyện Xuyên Nhanh: Đẩy Ngã Nam Thần" width="90" height="59"/>

Truyện Xuyên Nhanh: Đẩy Ngã Nam Thần