Nhận định, soi kèo Colo Colo vs Internacional, 7h30 ngày 29/6 - Lượt đi vòng 1/8 Copa Sudamericana 2022. Dự đoán, phân tích châu Âu, châu Á trận Colo Colo đối đầu với Internacional từ các chuyên gia hàng đầu.Phân tích kèo hiệp 1 Colo Colo vs Internacional, 7h30 ngày 29/6" />

Nhận định, soi kèo Colo Colo vs Internacional, 7h30 ngày 29/6

Thế giới 2025-03-08 19:01:49 7553

Nhận định,ậnđịnhsoikèoColoColovsInternacionalhngàeverton đấu với liverpool soi kèo Colo Colo vs Internacional, 7h30 ngày 29/6 - Lượt đi vòng 1/8 Copa Sudamericana 2022. Dự đoán, phân tích châu Âu, châu Á trận Colo Colo đối đầu với Internacional từ các chuyên gia hàng đầu.

Phân tích kèo hiệp 1 Colo Colo vs Internacional, 7h30 ngày 29/6
本文地址:http://asia.tour-time.com/html/88c199198.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Malacateco vs Coban Imperial, 08h00 ngày 7/3: Áp sát ngôi đầu

Korea, ASEAN boost co-operation in crime investigation practicesNovember 25, 2024 - 15:19 Your browser does not support the audio element. Sharing experiences and best practice in crime scene investigation is the best solution in improving effectiveness of detection of transnational crimes among ASEAN countries, boosting peace and helping create stable security of the region.
Trainers and trainees join a photo session at the opening ceremony of the ASEAN-Republic of Korea (ROK) Training Course: Building Capacities for Regional Investigators through Best Practices and Experience Sharing in Đà Nẵng City. — VNS Photo Công Thành

ĐÀ NẴNG — Sharing experiences and the best practices on crime scene investigation will improve effectiveness and help track crimes across ASEAN countries, boosting peace and enhancing security of the region.

Lieutenant General, Đặng Xuân Hồng, Director General of the Department of Foreign Relations, Ministry of Public Security of Việt Nam, made the statement at the opening ceremony of the ASEAN-Republic of Korea (ROK) Training Course: Building Capacities for Regional Investigators through Best Practices and Experience Sharing.

He said trainees at the event would be hearing from experts from Korea, INTERPOL, UNDOC, as well as holding discussions among ASEAN members.

“The training course will help create a legal framework and scientific basics in supporting legal enforcement and justice implementation as well as improving accurateness, transparency and publicity in crime investigation,” Hồng said.

“It also aims to build up a code of conduct in crime scene investigation and boost cooperation among ASEAN member states,” he added.

Hồng expressed thanks to the Mission of the Republic of Korea to ASEAN and the ASEAN-Korea Cooperation Fund for their active support and collaboration in organising the training course.

The Lieutenant General emphasised the significance of the event, held in Đà Nẵng City, not only in terms of strengthening ASEAN-ROK relations but also in affirming the pioneering role of the Ministry of Public Security of Việt Nam in connecting and advancing ASEAN cooperative programs in crime prevention.

He added that this marked the first collaboration between Korea and ASEAN within the framework of the ASEAN Senior Officials Meeting on Transnational Crime (SOMTC).

Officers from all ten ASEAN member states, along with Timor-Leste, take part in working sessions with experts in crime scene investigation and digital forensics from the Korean National Police Agency (KNPA), INTERPOL and the United Nations Office on Drugs and Crime (UNODC). VNS Photo Công Thành

The Ambassador of the Republic of Korea to ASEAN, Lee Jang-keun, noted that this event held particular importance as it coincides with the 30th anniversary of ASEAN-ROK Dialogue Relations and the recent elevation of the partnership to a Comprehensive Strategic Partnership, which occurred in October 2024.

Lee also acknowledged Việt Nam’s outstanding tenure as the ASEAN-ROK Coordinator from 2021 to 2024. He highlighted the training course as a pioneering initiative that enhances ASEAN-ROK collaboration within SOMTC and expressed optimism for continued close cooperation and impactful initiatives in combating transnational crime.

“The Republic of Korea and ASEAN share a long-lasting and ever-expanding partnership, which dates back to 1989 when the ROK was accorded Sectoral Dialogue Partner status of ASEAN.

Since then, ASEAN and Korea have developed and enjoyed a very close partnership making us an indispensable partner to each other in every aspect,” Lee remarked at the opening ceremony.

“This year, as we commemorate the 35th anniversary of Dialogue Relations, ASEAN and Korea have elevated our partnership to a Comprehensive Strategic Partnership—the highest level of ASEAN’s external partnerships—on the occasion of the ASEAN-ROK Summit last month in Vientiane, Lao PDR,” he said.

“Alongside these expanding relations, transnational crime has become an increasingly important area of cooperation between Korea and ASEAN. We recognise that transnational crime poses an increasingly complex and evolving threat. From drug trafficking and trafficking in persons(TIP) to cybercrime and terrorism, these illicit activities undermine our societies, disrupt our economies, and endanger our citizens,” he continued.

He warned that transnational crime, with its multifaceted nature and far-reaching consequences, remained a pressing issue that demands collective efforts and innovative solutions.

The Republic of Korea had steadfastly enhanced its engagement with ASEAN through mechanisms such as the ASEAN Plus Republic of Korea Ministerial Meeting on Transnational Crime and the ASEAN Plus Three Ministerial Meeting on Transnational Crime.

“This CSI training course, born out of the enduring partnership between ASEAN and the Republic of Korea, also embodies our shared commitment to address the threat of transnational crimes and to ensure regional security and justice. I believe that today marks a significant step forward in our collective efforts to combat transnational crime.

“By focusing on capacity building in crime scene investigation, this initiative seeks to enhance the technical expertise and operational readiness of ASEAN law enforcement agencies in collaboration with the Korea National Police Academy (KNPA).”

The event, which involved the participation of 40 officers from all ten ASEAN member states and Timor-Leste, along with experts in crime scene investigation and digital forensics from the Korean National Police Agency (KNPA), INTERPOL and the United Nations Office on Drugs and Crime (UNODC), not only strengthens institutional capabilities, but also fosters trust and collaboration among regional police agencies.

The workshop is supported by the ASEAN-Korea Cooperation Fund (AKCF), which will increase to US$32 million annually by 2027.

Senior Colonel Nguyễn Văn Tăng, Deputy Director of Đà Nẵng City’s Public Security Department, said police forces of Đà Nẵng and Daegu City, Korea, often hosted annual exchanges in both countries.

He said the event would mark a memorable milestone in ASEAN-ROK cooperation.VNS

">

Korea, ASEAN boost co

Siêu máy tính dự đoán Benfica vs Barcelona, 3h00 ngày 6/3

{keywords}

Suốt hơn 1 tuần qua, chị Luận liên tục phải chịu những cơn đau hành hạ.

{keywords}

Khắp cơ thể chị băng bó và phải nằm phòng cách ly để tránh nhiễm trùng.

Ngồi bệt ở ghế đá, anh Quyết cố giấu đi sự mệt mỏi sau hơn 1 tuần chăm vợ ở bệnh viện. Anh cho biết, hôm nay, chị mới trải qua cơn phẫu thuật cắt phần thịt đã bị hoại tử và đang trong tình trạng hôn mê khiến anh không dám rời đi, lúc nào cũng ở bên cạnh túc trực, theo dõi tình hình của vợ.

{keywords}

Anh Quyết bùi ngùi nhớ lại những kỷ niệm thời hai người yêu nhau.

Nghĩ lại quãng thời gian trước đây, anh kể cho chúng tôi nghe về chuyện tình đẹp như mơ của vợ chồng mình. “Tôi vẫn nhớ như in lần đầu tiên gặp Luận. Hồi đó, vào cuối năm 2011, tôi đang ngồi uống nước với các bạn ở Ngã Tư Sở (quận Thanh Xuân) thì gặp Luận. Lúc đó, cô ấy học trong miền Nam ra ngoài này có việc. Luận trong mắt tôi là người con gái chan hòa, thận thiện, có nụ cười tươi rói. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã thấy quý mến và chăm chú ngắm nhìn Luận. Thấy tôi nhìn, cô ấy vội ngoảnh đi. Nhưng trái tim đã mách bảo tôi tới bắt chuyện làm quen và xin số điện thoại” - anh Quyết nhớ lại.

{keywords}

{keywords}

Với anh Quyết, chị Luận là một người vợ hoàn hảo và luôn chăm lo cho gia đình chu đáo.

Anh xúc động kể: “Sau đó, Luận lại quay trở lại TP Hồ Chí Minh học và làm việc. Có số điện thoại, tôi bắt đầu mạnh dạn hỏi han, chuyện trò. Nhiều lần như thế, chúng tôi nảy sinh tình cảm và yêu nhau từ khi nào không hay. Lúc bấy giờ yêu nhau nhưng cả hai không ai dám ngỏ lời. Cô ấy vừa học, vừa đi làm thêm lại hoạt động Đoàn ở trường nên rất bận rộn. Còn tôi cũng bắt đầu công việc đầu bếp cho Bệnh viện Quân đội 108 nên thời gian gặp nhau dường như không có. May ra nửa năm mới gặp nhau một lần nên cả hai đều cảm thấy nhớ nhung da diết”.

Đôi mắt ngấn lệ, anh Quyết rưng rưng xúc động khi nhớ về ngày ngỏ lời yêu. “Tôi vẫn nhớ rõ lần cô ấy ra ngoài này chơi. Hai đứa dắt nhau vào Công viên Thủ Lệ đi dạo và cũng là lần đầu tiên Luận có dịp đi thăm vườn thú ở Thủ đô. Đi chơi cùng nhau rất vui vẻ khiến hai đứa quên cả thời gian. Chiều tối hôm đó, tôi đã mạnh dạn ngỏ lời yêu và thật hạnh phúc khi cô ấy nhận lời".

Nhắc lại kỷ niệm cũ, ánh mắt anh Quyết ánh lên niềm vui: “Cô ấy bảo yêu tôi vì ghét cái nhìn của tôi từ lần đầu tiên. Trải qua những ngày tháng yêu nhau hạnh phúc cho đến giờ, với tôi Luận là người con gái tuyệt vời nhất. Cô ấy biết chăm lo mọi thứ, chín chắn trong công việc, giúp đỡ mọi người và chăm chút cho gia đình chu đáo".

{keywords}

Anh Quyết cho biết, từ ngày vợ bị bỏng, anh không không lúc nào dám rời xa vợ.

Từ ngày vợ bị bỏng nặng nằm trong phòng cách ly ở Khoa hồi sức cấp cứu, Viện Bỏng Quốc gia, không một lúc nào anh dám rời xa. “Vợ không may bị bỏng một phần cũng do tôi. Mấy ngày qua, dường như tôi đã thức trắng đêm trông cô ấy. Thấy vợ đau đớn, tôi chỉ biết động viên vợ cố gắng vượt qua để mau chóng bình phục”.

{keywords}

Chị Mận (em gái chị Luận) buồn bã nói: "Thấy chị gái đau đớn nhưng em không dám khóc vì sợ chị lại tổn thương thêm".

Theo anh Quyết, do vết bỏng nặng tới hơn 80%, nước rỉ khắp cơ thể, thấm qua bông nên mỗi lần bác sĩ tháo băng ra, chị Luận phải kêu lên từng tiếng thật đau đớn. “Nước rỉ ra nhiều nên tôi phải lấy máy sấy sấy cho khô. Hơi nóng máy sấy khiến Luận đau đớn nhưng nếu không sấy thì nước chảy ra nhiều lại dễ nhiễm trùng. Cả ngày chăm vợ dù mệt mỏi nhưng tôi không tài nào chợp mắt được. Những lúc tỉnh, Luận lại giật mình kêu đau khiến tôi càng thêm lo lắng và thương vợ” - anh Quyết nghẹn lời.

Anh Quyết khẳng định: "Dù sau này Luận có thế nào đi nữa thì tôi vẫn sẽ mãi là người đàn ông bên cạnh che chở, yêu thương vợ tôi đến trọn đời. Những gì cô ấy hy sinh và dành cho tôi là quá nhiều mà trên đời này không gì có thể đánh đổi được. Tôi chỉ ước một điều là vợ tôi sớm tai qua nạn khỏi để vợ chồng được chăm lo cho nhau. Đó là niềm hạnh phúc lớn nhất đối với tôi".

{keywords}

Chị Luận vừa phải trải qua cơn phẫu thuật cắt phần thịt hoại tử và hiện chị đang hôn mê.

{keywords}

Chị Luận (bên phải) luôn là người nhiệt tình trong các hoạt động Đoàn, sẵn sàng giúp đỡ mọi người nên được bạn bè rất yêu mến.

Chia sẻ về chị gái mình, chị Lê Thị Minh Mận (24 tuổi, em gái chị Luận) buồn bã nói: “Hôm nghe tin chị gái bị bỏng, em vội vàng từ chỗ làm chạy lên thăm chị. Lên đến nơi, em chết lặng, gần không nhận ra chị nữa. Đầu chị bị cạo trọc, người sưng phù nề lên và băng bó khắp thân thể”.

“Mỗi khi chị lên cơn đau, em lại không cầm được nước mắt. Nhưng rồi em cũng cố gắng để động viên chị. Em kể cho chị nghe lúc trước em cũng bị tai nạn, không ai ở bên cạnh, em cũng rất đau nhưng vẫn cố chịu đau vì vậy chị cũng phải cố gắng vượt qua. Nói xong rồi mắt chị rưng rưng khiến em không cầm lòng được, nhưng em không dám khóc vì sợ chị bị tổn thương, lại ảnh hưởng đến sức khỏe” - Mận vừa nói vừa khóc.

Ngừng lại một lúc lâu để nén những tiếng nấc vào trong, Mận kể tiếp: “Hồi còn là sinh viên, em cũng có vào trong trường chị ấy học, tham gia cùng đội tình nguyện với chị. Chị Luận lúc đó là chỉ huy trưởng trong các chương trình tiếp sức mùa thi. Chị luôn năng nổ, nhiệt tình, đi đầu trong các phong trào, nhiệt tình giúp đỡ mọi người. Chị ấy vốn là người hiền lành, xinh đẹp nên ai ai cũng yêu quý. Giờ nhìn chị như thế này, em đau lòng lắm. Mỗi lần thay băng, từng lớp vải băng lại dính vào thịt, các bác sĩ phải bóc từ từ nhưng chị vẫn rất đau, đôi lúc chị còn giật mình khiến cả nhà ai cũng cảm thấy đau đớn".

(Theo MASK Online)">

Chuyện tình cảm động của cô gái xinh đẹp không may bị bỏng cồn

{keywords}

Ảnh minh họa: Internet.

Chồng tôi là nhân viên kỹ thuật của công ty điện lực, còn tôi làm ở phòng giao dịch của một ngân hàng lớn. Kinh tế của gia đình khá ổn, vợ chồng trẻ như chúng tôi đã có nhà riêng là niềm ao ước của không ít bạn bè cùng trang lứa.

Khi con gái đầu lòng chào đời, niềm hạnh phúc trong căn nhà nhỏ của hai vợ chồng như nhân lên nhiều lần. Chồng tôi đi làm thì thôi, về đến nhà là ùa vào chơi với con, rồi quay ra chăm chút công việc gia đình, chẳng nề hà gì hết.

Cuộc sống cứ bình yên như thế trôi đi cho đến ngày tôi được cơ quan cử đi học một lớp tập huấn nghiệp vụ kéo dài một tháng ở một thành phố cao nguyên.

Tôi chần chừ không muốn đi vì thời gian tập huấn khá dài, con gái lại chưa đầy hai tuổi, nhưng chồng tôi động viên tôi yên tâm đi học để cho có tương lai thăng tiến sự nghiệp sau này, anh sẽ ở nhà thu xếp công việc để chăm con ổn thỏa.

Mấy ngày đầu đi học, tôi nhớ con đến quay quắt, khó ngủ, trằn trọc suốt đêm. Đến đêm thứ 4 hay thứ 5 gì đó, khó ngủ, tôi dậy đi dạo trong khuôn viên khách sạn, nơi lớp tập huấn diễn ra.

Đang lặng bước dạo trong vườn, tôi giật mình bởi một giọng đàn ông trầm ấm vang lên bên cạnh “đêm ở đây nhiều sương, lạnh lắm chứ không như ngoài bắc đâu em”. Tôi ngẩng lên nhận ra anh cũng là học viên trong lớp, ngồi ngay trên tôi một bàn. Cùng với lời nói, anh cởi áo khoác ngoài đang mặc rồi choàng lên vai tôi.

Chúng tôi cứ đi bên nhau như thế đến gần sáng, với những câu chuyện không đầu không cuối về cuộc sống, về gia đình, con cái…

Sau buổi đi dạo đó, tôi và anh thân nhau hơn, thường ăn chung và ngồi uống cà phê hay đi dạo cùng nhau.

Thế rồi trong buổi tối mưa lạnh, chẳng hiểu ma dẫn lối quỷ đưa đường thế nào mà tôi đã mở cửa cho anh vào phòng tôi lúc nửa đêm, và chúng tôi đã phản bội gia đình…

Hết lớp tập huấn, mỗi người về một địa phương nhưng tôi và anh vẫn liên lạc với nhau. Một trong những tin nhắn tình cảm của anh đã vô tình bị chồng tôi đọc được. Anh chẳng nói chẳng rằng đập tan cái điện thoại của tôi rồi vào xếp quần áo của hai bố con vào va li.

Tôi gần như quỳ xuống, khóc nức nở xin lỗi chồng và kể lại cho anh nghe toàn bộ câu chuyện. Chồng tôi như hóa đá ngồi nghe từ đầu đến cuối, sau đó anh nói gằn từng tiếng một “vì con, anh chấp nhận tha thứ cho em một lần duy nhất trong đời. Sẽ không bao giờ có lần thứ hai đâu”.

Biết ơn chồng vì điều đó, tôi gần như trở thành một người đàn bà khác hẳn, từ bỏ hết mọi quan hệ bạn bè, vui chơi, toàn tâm toàn ý cho gia đình.

Thế nhưng đổi lại những cố gắng của tôi, chồng tôi hành hạ vợ đủ đường. Đến bữa ăn, anh sai tôi lấy hết thứ này đến thứ khác, chê món này mặn, món kia nhạt, có khi mới ngồi vào mâm anh đã bê cả đĩa thức ăn đổ toẹt ra nền nhà với lý do món ăn có mùi là lạ khiến tôi sững người rồi chỉ biết cúi mặt đi lau dọn.

Anh cũng không hề động chân mó tay gì vào việc nhà nữa, tất tật đều trút lên vai tôi, từ việc nhỏ đến việc lớn. Anh đi làm về chỉ nằm xem ti vi, chơi với con rồi ra ăn cơm. Quần áo thay ra anh vứt mỗi nơi một chiếc, thậm chí nhét luôn cả quần áo bẩn vào tủ quần áo của hai vợ chồng, rồi xốc tung tóe lên.

Không chỉ có vậy, chuyện quan hệ vợ chồng anh cũng biến tôi trở thành như một trò chơi tình dục. Anh bắt tôi chiều anh đủ các tư thế, các kiểu quái đản, nếu tôi im lặng chịu đựng thì không sao, còn nếu lên tiếng đề nghị anh đừng bắt tôi phải làm như thế, anh sẽ thẳng tay đánh tôi không thương tiếc.

Tôi không biết mình sẽ còn chịu đựng được cảnh này đến bao giờ nữa.

">

Tha tội ngoại tình, chồng hành hạ tôi đủ đường cay đắng

- “Em trai anh bị thiểu năng trí tuệ nên nếu em lấy nó, chính anh sẽ là người quan tâm chăm sóc và đền bù cho em tất cả…”.

Tôi đã lấy chồng được 6 năm và sinh hai đứa con, một trai một gái kháu khỉnh. Được chồng và gia đình chồng hết mực chăm sóc, yêu thương. Mọi chuyện đáng lẽ sẽ không phải bàn nếu chồng tôi không phải là người thiểu năng trí tuệ và nếu anh ấy là bố của các con tôi.

Từ ngày bước chân về nhà chồng, chưa có phút giây nào tôi được thanh thản bởi cảm giác tội lỗi luôn đeo bám mình. Tôi nhiều lần định nói ra sự thật kinh khủng này nhưng lại sợ hạnh phúc mình đang có sẽ vuột mất nên tôi tiếp tục làm kẻ lừa dối.

Câu chuyện của tôi bắt đầu từ khi tôi đồng ý làm em kết nghĩa với Quang (anh trai của chồng hiện tại) và cũng là đồng nghiệp cùng công ty. Khi đó, tôi là một cô gái bắt đầu bước qua tuổi trẻ nhưng chưa từng có bạn trai dù rằng bạn bè đánh giá… không đến nỗi nào. Bố mẹ tôi đã năm lần bảy lượt đi cắt duyên âm cho con gái nhưng chẳng biết chưa gặp thầy hay do cắt nhiều… hết duyên mà tôi vẫn chưa tìm được một nửa của mình. Anh Quang khi đó đã lập gia đình, anh chị rất hạnh phúc với cậu con trai đầu lòng thông minh.

Anh em tôi rất hợp nhau, thường tâm sự và chia sẻ về những lo lắng đời thường. Ngoài giờ làm, chúng tôi vẫn nhắn tin trò chuyện về công việc, về những vui buồn xung quanh cuộc sống của vợ chồng anh; thi thoảng tôi kể cho anh nghe chuyện gia đình, chuyện bố giục tôi lấy chồng, chuyện mẹ nhờ người làm mối cho con gái ế… Anh đặc biệt ái ngại khi đến tuổi này mà tôi vẫn chưa có một tấm chồng để ổn định cuộc sống.

Lâu dần thành quen, hôm nào không nhắn tin với anh là tôi có cảm giác không yên, thấy thiếu gì đó không gọi được thành tên. Rồi tôi tự cắt nghĩa và giật mình nhận ra tôi đã yêu anh từ bao giờ! Anh dường như cũng biết điều đó nhưng hình như lại dành cho tôi nhiều quan tâm hơn.

Rồi một buổi tối, anh hẹn gặp tôi để nói chuyện. Cho mãi tới lúc gặp anh, tôi vẫn chưa đoán ra chuyện anh định nói với tôi.

Anh mở đầu câu chuyện một cách khó khăn rằng anh đã có gia đình, vợ anh là người tốt, rằng đã có gia đình thì không có quyền nói lời yêu thương người phụ nữ khác… Rồi anh nói: “Anh xin lỗi nếu điều mình sắp nói ra làm em tổn thương nhưng anh thực sự yêu và không muốn mất em. Anh đã suy nghĩ rất nhiều về hoàn cảnh của hai chúng ta,… Anh có một cậu em trai tên Sáng, bị thiểu năng trí tuệ nhưng rất hiền lành và anh muốn em trở thành em dâu của anh. Mọi chuyện chỉ là vỏ bọc thôi vì nếu em lấy nó, chính anh sẽ là người quan tâm chăm sóc và bù đắp cho em tất cả…”.

Ban đầu, tôi giận run người, ứa nước mắt. Sau nhiều ngày suy tính, vượt qua tự ái, niềm kiêu hãnh và dỗi hờn tôi đã quyết định làm “em dâu” của anh bởi câu nói “chính anh sẽ là người quan tâm chăm sóc và bù đắp cho em tất cả…” cùng thái độ chân tình của anh.

Trước ngày cưới, anh sắp xếp tất cả để hai bên gia đình thân tình, cảm thông vun xới hạnh phúc cho cuộc hôn nhân của tôi. Khỏi phải nói gia đình anh vui thế nào, đặc biệt là mẹ anh, luôn dành cho tôi chút gì như là sự biết ơn.

Hôn lễ diễn ra sau đó vài tháng trong niềm vui hân hoan của nhà trai, trong sự bàn tán của hàng xóm và khách mời. Cha mẹ tôi nuốt nước mắt vì không thuyết phục nổi tôi và đành lòng đưa con gái lên xe hoa. Còn tôi bước đi gần như vô cảm, thương bố mẹ mà không được nói ra sự thật.

Đêm tân hôn, tôi lo lắng vì chưa biết phải làm gì với chồng. Không lẽ lần đầu tiên của tôi lại là với người đàn ông này sao? Nhưng Sáng là chồng tôi kia mà?… Chưa lúc nào tôi cần anh như lúc này! Tôi chắc ở tầng dưới anh cũng đang căng thẳng không kém gì tôi. Gía như tôi đồng ý yêu anh “hết mình” thì có lẽ bây giờ chúng tôi không phải khó xử thế này.

{keywords}
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Mọi cảm xúc của tôi tan biến khi Sáng bước ra từ nhà tắm, cười hì hì với vợ rồi thản nhiên lên giường, ngủ ngon giấc. Tôi yên lòng nằm xuống cạnh chồng và ngủ ngon lành vì vừa trải qua một ngày căng như dây đàn. Chuyện sinh hoạt của vợ chồng tôi cứ như thế cho tới tận bây giờ.

Ngày hôm sau, lấy lý do công việc nhiều nên tôi xin phép gia đình chồng được đi làm ngay. Tôi chọn một bộ đồ thật ưng ý, hồi hộp đến nhà nghỉ anh đã đặt phòng từ trước. Anh trân trọng, ân cần, yêu thương đưa tôi vào cuộc sống mới đầy mật ngọt. Đúng như lời anh đã hứa, anh luôn sắp xếp thời gian ở bên tôi mỗi khi có thể, chăm sóc và bù đắp cho tôi mọi thứ.

Rồi tôi có thai. Ai nấy biết chuyện đều chúc mừng nhà chồng tôi dày phúc. Có người còn vỗ vai Sáng nháy mắt “tưởng cu cậu khù khờ vậy mà ra phết!”. Thấy mọi người chúc mừng, bắt tay, Sáng cũng cười hì hì.

Gia đình và anh chăm sóc tôi hết mực. Anh động viên vợ rằng “Thím ấy chịu nhiều thiệt thòi, em nên để ý quan tâm nhiều hơn cho thím ấy bớt tủi thân”. Chị dâu tôi đối xử với tôi rất tốt. Hằng ngày chị giúp tôi nhiều việc nhà, quan tâm tới khẩu phần ăn của tôi, cho tôi kiến thức làm mẹ vì sợ tôi mang thai lần đầu chưa có kinh nghiệm. Tôi cảm thấy áy náy và có tội với chị nhiều lắm.

Vậy nhưng, trong khi đêm nào chị cũng được chồng ôm ấp thì tôi mệt mỏi do mang thai, cô đơn, trống trải không có anh ở bên cạnh; chị được quyền chăm sóc cho anh mọi lúc, mọi nơi, còn tôi có muốn sửa giúp anh cái cà vạt lệch cũng chẳng dám đưa tay ra đã khiến tôi thực sự thấy ghen. Những lúc ấy, tôi tự cho phép mình đáng nhận được sự quan tâm, chăm sóc của chị. Để rồi sau đó, lại thấy mình có lỗi.

Về phần Sáng – chồng tôi rất dễ bảo. Bố mẹ Sáng luôn dặn dò con trai phải chăm sóc vợ nên khi sinh con ra tôi sai chồng lấy tã cho con, chuẩn bị nước tắm… Sáng đều làm hết, rất vui vẻ, vừa làm vừa hì hì. Nhìn nụ cười vô cảm của chồng, tôi càng thấy mình tội lớn.

Ba năm sau, tôi sinh đứa thứ hai trước… chị dâu vài tháng. Anh cùng lúc chăm hai đứa con mà chẳng kêu than 1 lời. Mỗi lần có món gì ngon anh đều mang cho tôi trước và không quên dặn tôi phải ăn hết cho con khỏe.

Những lúc được anh chăm sóc chu toàn, tôi thấy vô cùng mãn nguyện với cuộc sống hiện tại. Bọn trẻ rất yêu thương nhau dù không biết rằng chúng cùng chung một bố. Tôi được cả nhà chồng yêu thương, chăm sóc mà không mảy may biết chuyện, không trách cứ điều gì. Chị dâu tôi cũng vẫn là dâu thảo, là mẹ hiền, vợ đảm trong gia đình. Chồng tôi vẫn cười hì hì, vui vẻ như xưa. Tôi và anh chưa bao giờ ngừng yêu thương và cứ có điều kiện lại cùng nhau đắm say. Cuộc sống chẳng phải rất tốt đó hay sao nhưng cớ gì mà dù hạnh phúc tôi cũng không thể tươi cười?

Phạm Hằng

">

Bí mật khủng khiếp của người phụ nữ yêu anh trai chồng

友情链接