Bóng đá

Nàng dâu Vĩnh Long thích ăn vú sữa, mẹ chồng mua luôn cây giống về trồng

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-04-16 07:57:52 我要评论(0)

Mẹ chồng thương con dâu như con ruột“2 năm chính thức làm dâu nhưng đã có 10 năm nhận được tình yêu lịch thi đấu c1 namlịch thi đấu c1 nam、、

Mẹ chồng thương con dâu như con ruột

“2 năm chính thức làm dâu nhưng đã có 10 năm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của mẹ chồng”,àngdâuVĩnhLongthíchănvúsữamẹchồngmualuôncâygiốngvềtrồlịch thi đấu c1 nam clip khoe mẹ chồng tốt bụng của nàng dâu Vĩnh Long thu hút hàng triệu lượt xem và hàng nghìn lượt “thả tim” từ dân mạng.

anh 2.jpg
Thái Thuyên và Thanh Liêm kết hôn năm 2022

Trong số rất nhiều “gạch đầu dòng” Thuyên kể về mẹ chồng, tình huống gây ấn tượng hơn cả là “con nói thích ăn vú sữa, mẹ mua luôn cây giống về trồng sau vườn”. Nhiều dân mạng bày tỏ sự ngưỡng mộ về mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu tốt đẹp.

Nguyễn Thụy Thái Thuyên (SN 1998, quê Vĩnh Long) là “nàng dâu số hưởng” trong clip. Thuyên nói, những gì cô liệt kê chỉ là một phần rất nhỏ. Tình yêu thương, sự nuông chiều mẹ chồng dành cho cô nhiều năm qua là không thể đong đếm.

Thái Thuyên và Trần Thanh Liêm (SN 1997, quê Vĩnh Long) quen nhau từ khi đang là học sinh cấp ba. Thuyên lần đầu gặp mẹ chồng - bà Nguyễn Thị Chúc (SN 1974) tại một buổi văn nghệ của trường và tạo được thiện cảm bởi sự ngoan hiền, lễ phép.

Năm 2017, Thuyên theo bạn trai về ra mắt. Mẹ chồng tương lai nói một câu khiến cô nhớ đến giờ: “Cô có 3 người con trai. Từ nay, cô xem con như con gái ruột”. Từ đó, đôi bên gắn kết như ruột thịt dù Thuyên chưa phải con dâu chính thức.

anh dai dien.jpg
Thuyên được mẹ chồng yêu thương như con ruột 

Thanh Liêm học ngành công nghệ thông tin ở một trường đại học tại TPHCM, còn Thái Thuyên đỗ ngành sư phạm mầm non nhưng quyết định bỏ dở việc học, chuyển sang nghề bán hàng.

“Sống ở TPHCM, tụi mình chỉ biết nương tựa vào nhau, cuộc sống khó khăn, thiếu thốn đủ bề. Thế nhưng, hai đứa chưa bao giờ gắt gỏng hay lạnh nhạt với nhau, chỉ tâm niệm một điều là cùng nhau cố gắng. 

Sự ủng hộ, hỗ trợ của ba mẹ chồng là nguồn khích lệ vô cùng lớn với tụi mình. Chưa cưới nhưng mẹ đã coi mình là dâu con trong nhà, luôn dặn dò anh Liêm chăm sóc mình chu đáo”, Thuyên chia sẻ.

Bà Chúc gọi điện hỏi thăm Thuyên mỗi ngày. Mỗi cuối tuần, bà lại gói ghém thịt cá, rau củ quả,... gửi lên thành phố cho các con. Những món Thuyên thích, chỉ nói một lần là bà ghi nhớ và luôn chuẩn bị sẵn mỗi khi cô về thăm nhà.

Năm 2022, trải qua bao thăng trầm, Thái Thuyên và Thanh Liêm cũng có một đám cưới trọn vẹn. Ba mẹ chồng cô tôn trọng tuyệt đối mong muốn của các con trong ngày vui.

anh 1.jpg
Thuyên luôn biết ơn những điều tốt đẹp mẹ chồng dành cho mình. Ảnh cắt từ clip

“Mình nhớ, mình cực thích chiếc váy cưới ấy nhưng giá hơi cao nên đắn đo. Mẹ chồng mình bảo ‘đời người chỉ có một lần cưới, con thích cái nào thì cứ thuê đi, mẹ cho thêm tiền’.

Nhiều lần mình hỏi mẹ ‘sao mẹ thương con dữ vậy?’. Mẹ chồng mình đáp ‘vì con là con của mẹ. Con gái người ta nuôi lớn bằng này, về ở với mẹ thì mẹ phải thương như con ruột, thậm chí còn hơn’”, Thuyên kể.

Con dâu là “công chúa của cả nhà”

Sau đám cưới, vợ chồng Thuyên vẫn sống và làm việc tại TPHCM, mỗi cuối tuần đều dành thời gian về Vĩnh Long thăm bố mẹ hai bên.

Thuyên chưa một lần phải dậy sớm quét nhà, đi chợ, nấu đồ ăn sáng cho nhà chồng. Ngược lại, mỗi khi cô tỉnh giấc vào lúc 10-11h, luôn có một bàn đầy ắp thức ăn đợi sẵn, đồ ăn đều là những món hợp khẩu vị.

anh 4.jpg
Thuyên được mẹ chồng chèo xuồng đưa đi chợ 

Thuyên có 2 người em trai chồng, mọi việc nhà đều do hai em đảm nhiệm. 

Mẹ chồng biết Thuyên thích ăn tôm, cá đồng thường đi bắt nấu cho cô ăn. Thuyên thích ăn chôm chôm, vú sữa, măng cụt,... mẹ chồng mua luôn giống cây về trồng sau vườn. Đến nay, cây đã đơm qua kết trái, Thuyên tha hồ được ăn hoa quả sạch.

“Biết mình về, mẹ thường mua đồ ăn vặt để sẵn ở nhà. Mẹ chèo xuồng đưa mình đi chợ, chặt cây chuối làm phao dạy mình bơi sông,... Biết bao kỷ niệm về mẹ, mình luôn ghi nhớ.

Tình thương mẹ dành cho mình 10 năm vẫn vậy, thậm chí còn nhiều hơn. Đến giờ, mẹ vẫn luôn gọi mình là ‘công chúa của cả nhà’”, Thuyên tâm sự.

anh 6.jpg
Cô luôn cố gắng xây dựng tổ ấm riêng hạnh phúc để mẹ chồng yên lòng 

Thuyên hiểu, niềm vui của vợ chồng cô chính là niềm vui của mẹ nên luôn cố gắng xây dựng tổ ấm nhỏ của mình thật hạnh phúc. Đó là cách cô báo đáp công ơn và tình yêu thương của mẹ chồng.

Ảnh: NVCC

Giữa đám cưới, mẹ chồng hỏi một câu khiến con dâu ghi nhớ suốt 4 nămBốn năm làm dâu, Thu Hằng có nhiều kỷ niệm đẹp về mẹ chồng, trong đó, kỷ niệm khiến chị nhớ nhất là vào ngày tổ chức đám cưới.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Đi tới cửa, Doãn Đại Bằng lão sư thuộc tổ Anh văn, ngẩng đầu hỏi Diêu Thư Hàm.

Sáng nay Diêu Thư Hàm bị bác tào rượt chạy đến nhà vệ sinh không thể có mặt trong buổi họp thường lệ mỗi tuần một lần được.

Cô cười cười nói "A, thực không may, tôi cũng không có đi."

Vừa vào đến lớp học, cảm thấy bầu không khí ngột ngạt, trên bàn giáo viên khắp nơi đều bừa bộn, Diêu Thư Hàm định thần nhìn lại, trên mặt bàn đa năng trơn bóng có một cây eke to bằng gỗ, trên cây eke còn có một sợi dây thô to được cột vào cây thước đo góc to, chính giữa còn có một đống đầu phấn, đủ loại màu sắc, tranh kỳ đấu diễm.

A, bàn giáo viên thực sự 'rất-sạch-sẽ'!

Diêu Thư Hàm cảm thấy hai bên thái dương giật giật dữ dội, tay vỗ lên bàn, tức giận nói, "Hôm nay ai trực nhật, trên bàn giáo viên lộn xộn như vậy! Ở đâu ra mấy cây thước đo góc còn có sợi dây thừng này nữa! Người ta nhìn vào hiểu chuyện thì nói số học lão sư của các em là người tiết kiệm nhưng đổi lại người không hiểu còn tưởng lớp chúng ta nghèo đến mức dụng cụ dạy học cho lão sư cũng không mua nổi, bí thư của lớp không biết tự mình đổi sao?"

Người trực nhật hôm nay là Quách Hiểu Hiểu đang co đầu rụt cổ vào áo, trong lòng điên cuồng gào thét: 'Diêu lão sư, oan cho em quá! Tiết cuối buổi chiều nay là tiết toán, tiết đầu tiên ngày khai giảng số học lão sư dạy quá giờ, vừa đi không bao lâu, một đống trên bàn đều do cô ấy một tay làm chứ ai. Mấy thứ mà cô ghét bỏ...dây thừng, thước đo góc... đều là của cô ấy, lúc nãy lên lớp cô ấy vừa vẽ góc vừa luôn miệng khen ngợi cái thước tự chế này mới tốt làm sao, còn nói cái sợi dây đó mới là tuyệt nhất!'

Đám trẻ bên dưới im lặng cúi đầu, chịu đựng luồng khí lạnh từ bục giảng truyền đến, trong lòng nghĩ tới lão sư số học vừa được phân đến lớp dạy lại cảm thấy đặc biệt 'tủi thân'.

À, sao 'tủi thân' hả?

Lão sư người ta mới tiết đầu tiên dạy đều tự giới thiệu bản thân, rồi hỏi xem học trò có nguyện vọng gì về học kỳ mới này, bla bla nhiêu đó có thể 'chiến đấu' xong một tiết, ai dè lão sư mới này không biết bị cái gì, vừa vào lớp đã bắt đầu giảng bài, làm hại bọn họ vừa vào học tay chân luống cuống vội vàng lấy tập vở bút thước ghi ghi chép chép làm bài tập, nhìn xuống mấy bộ phim trong điện thoại còn có mấy cuốn truyện tranh cũng không thể lén lút xem, coi như chúng không có đất dụng võ.

Diêu lão sư tất nhiên không hề biết tâm địa gian xảo của đám tiểu quỷ này, chỉ vì bệnh yêu sạch sẽ bị cái bàn lộn xộn này khiêu khích, tính thẩm mỹ bị cái dây thừng rách nát này làm ô nhục, một ngọn lửa giận vô hình bùng lên không thể phát tiết ra ngoài liền biến hình thành Pokemon tiểu hỏa long phì phì phun lửa.

Bọn nhỏ mắt thấy boss của mình sắp không kiềm được lửa giận, mỗi lần hít thở đều căng thẳng, chuẩn bị đón nhận tiếng rống như Sư Tử Hà Đông cộng thêm tài niệm chú không ai sánh bằng của Đường Tăng từ Diêu lão sư.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, kì tích xuất hiện!

Bên ngoài lớp học truyền tới một chuỗi 'cộp cộp cộp' tiếng bước chân, nghe ra rất vội.

Tiếp đến, một cái đầu từ bên cửa sổ ở phía bên phải hàng đầu tiên vói vào, giọng nói ngượng ngùng, "Cái kia, thật ngại quá, các bạn học dễ thương, lão sư để quên eke với thước đo góc ở lớp các bạn..."

Nghe tiếng nói vang lên, các bạn học sinh đều đồng loạt quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Diêu Thư Hàm cảm thấy giọng nói này có điểm quen thuộc, giương mắt nhìn ra, một nữ nhân trẻ tuổi tóc bím nhỏ buộc qua loa, đôi mắt hồ ly híp lại, đầu đang vói vào, nhoài người lên cạnh cửa.

Diêu Thư Hàm vừa nhìn thấy nữ nhân kia liền choáng váng.

Mà nữ nhân đang nhoài người ở bệ cửa sổ cũng nhìn cô không hề chớp mắt, nét mặt hơi kinh ngạc.

Diêu Thư Hàm cảm thấy hô hấp muốn ngưng lại, một luồng ánh sáng trắng thoáng hiện lên, trong nháy mắt thời gian phảng phất trở về thời điểm 12 năm trước...

- ----------

12 năm trước.

L thị, trong trường cao trung.

Bên cạnh lớp học dưới lầu là một vừa hoa nho nhỏ.

Diêu Thư Hàm 15 tuổi vẻ mặt đang cố kiềm nén nội tâm đang rộn rạo, cúi người trước một gương mặt đã quá quen thuộc với mình hai tay duỗi thẳng về phía trước nâng phong thư kiểu cổ màu đã ngà ngà bằng da trâu được buộc chặt bằng dây thừng, giọng nói run run.

"Thư Nhan, em thích chị!"

Thư Nhan 16 tuổi hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt mờ mịt, sững sờ tại chỗ, một lát sau cô xoay người nhìn nam sinh vừa đi qua, chỉ vào bạn học Diêu Thư Hàm còn đang cúi người giơ phong thư, đoán không ra là biểu cảm gì,

"Người anh em, cậu nhìn một chút em gái nhỏ này, xem có thể theo đuổi người ta hay không. Đừng để người ta thiếu tình cảm mà biến thành đồng tính."

Vẻ mặt nam sinh hoảng sợ, vội vàng xua tay.

"Không không không, ba của mình nói, không được yêu sớm!" nói xong hắn vội chạy mất.

Nháy mắt Diêu Thư Hàm hóa đá, bị những lời khinh thường của Thư Nhan đóng băng trong không khí, bã vai khẽ run, hàm răng cắn chặt môi dưới, giờ khắc này nếu cô ngẩng đầu lên, người ta có thể thấy gương mặt của cô đang biến sắc.

Có lẽ từ trước đến giờ Thư Nhan là một kẻ có thần kinh đại điều*, cô không hề phát phiện thiếu nữ có hai bím tóc đan vào nhau như cái bánh quai chèo kia, trên gương mặt là đôi mắt kính gọng đen kia, dáng người nho nhã yếu đuối kia đứng trước mặt mình tâm tình biến đổi.

(*Người tùy tiện, hành động thiếu suy nghĩ, không tinh tế mẫn tiệp.)

"Nghe thấy không, bạn học?" Thư Nhan đi đến bên Diêu Thư Hàm vỗ vỗ vai cô, đôi con ngươi chuyển động qua lại,

"Ơ, nhìn bạn học có chút quen mặt, lớp mấy?"

Diêu Thư Hàm chậm rãi thu hồi đôi tay của mình, xiết chặt phong thư trong tay, lòng bàn tay toàn bộ đều là mồ hôi bao phủ, "Lớp mười... hai...hai."

"À, lớp chọn khoa Văn, học tập khá chứ" Thư Nhan gật gật đầu.

Diêu Thư Hàm nhắm mắt lại, làm cho tâm lý đấu tranh một phen sau đó lấy hết dũng khí mở miệng tiếng nói nhỏ như muỗi kêu, "Em, em... phân lớp trước là lớp 1?..."

"Hả?" Thư Nhan trợn tròn mắt nhìn về Diêu Thư Hàm, "Thật hay nha, tôi cũng được tuyển thẳng vào lớp 1, ở từng ở qua chỗ của em, hèn chi lại có chút quen mặt vậy, có điều ngại quá, tôi không có ấn tượng gì về em, ha ha."

" alt="Truyện Số Học Lão Sư, Mời Ra Ngoài!" width="90" height="59"/>

Truyện Số Học Lão Sư, Mời Ra Ngoài!