Trước khi ngủ,ệnCôBạnGáiNhútNhátCủaTôxem video bong da Diệp Tử Lộ không cẩn thận làm rơi vỡ chiếc khung ảnh phe lêđặt trên tủ cạnh đầu giường, nhưng cô nàng mắc bệnh lề mề này không hềcó ý định dọn dẹp mà chỉ lấy dép lê gạt gạt mảnh vỡ, vun thành một đốngrồi lại nằm bò trên giường. Cô nhặt bức ảnh lên, bật đèn đầu giường rồichăm chú nhìn.
Đó là ảnh tốt nghiệp trung học của cô. Lúc ấy côvẫn còn là “gái quê” chính hiệt, mặc bộ đồng phục rộng hơn size của mình hai cỡ, tóc buộc cao để lộ hai nốt sẹo thủy đậu bé xinh trên vầng tránđẹp đẽ, mắt thì híp tịt lại rồi nhìn ống kính cười toe.
Ai nhìnbức ảnh này cũng phải cảm thấy không thể yêu thương nổi, Diệp Tử Lộ coschút tiếc nuối khi vật còn đây mà người đã không thể quay trở lại. Thếlà cô rầu rĩ nhét bức ảnh xuống dưới mông con gấu bông nhỏ trên tủ, trởmình một cái rồi chìm vào giấc ngủ.
Thế rồi cô mơ thấy mình quay lại thời học cấp ba.
Còn nhớ năm ấy, Tín Đức là trường cấp ba trọng điểm của vùng, là ngôitrường trong mơ mà nhiều bậc phụ huynh trong thành phố mong con thi đỗ.Mỗi mùa tuyển sinh đến, hàng loạt các cô cậu học sinh lại ra sức dùi mài kinh sử, phấn đấu trở thành quán quân trong cuộc đua nước rút vào đượccánh cổng trường Tín Đức.
Cô thấy mình đang mặc đồng phục trườngTín Đức, đứng mua bánh rán ở cổng trường, lại còn được bác bán hang quết nhiều nước tương.
Diệp Tử Lộ cũng đã có một thời huy hoàng. Hồicòn học ở trường Tín Đức, thành tích học tập của cô hiếm khi nằm ngoàitop 10, danh hiệu đứng đầu lớp cũng khó ai có thể tranh được. Lần thithử hồi lớp 12, Tử Lộ đạt điểm rất cao, xếp thứ 5 toàn thành phố, cònđược mời phát biếu khích lệ các em lớp 11 học tập. Khi ấy mẹ của Tử Lộđã hướng cô thi vào đại học Thanh Hoa.
Nhưng đúng vào thời điểm quyết định là đợt thi đại học thì cô lại không may thi trượt.
Cuối cùng thì Diệp Tử Lộ đã vào trường… Ôi biết nói sao đây… tuy cũng đượccoi là trường trọng điểm đấy nhưng điểm chuẩn lại chỉ gần như mức điểmcủa các trường trọng điểm khác, nói tên trường ra thì chẳng mấy ai vùngđấy biết đến.
Tuy trường cô không lọt danh sách trường trọng điểm thuộc “Công trình 985” nhưng cũng xếp hạng gần cuối của các trường“Công trình 211”. Đối với nhiều người, việc đỗ vào trường đại học trọngđiểm như vậy cũng là giỏi rồi. Nhưng mục tiêu của mỗi người một khác,đối với người nung nấu quyết tâm đỗ Thanh Hoa như Diệp Tử Lộ mà nói thìkết quả thi này như một gáo nước lạnh bất ngờ dội thẳng vảo mặt cô.
Thất bại này đã khiến cô thành “kẻ ngốc” luôn.
Ầy… Đúng thế, từ lúc đó, Diệp Tử Lộ dần dần biến thành một kẻ ngốc từ trong ra ngoài.
Trong suốt ba năm cấp ba, cứ mỗi dịp lễ tết đi gặp người thân họ hàng, bảngthành tích học tập của Diệp Tử Lộ luôn là đề tài chính được mọi ngườibàn tán. Lúc đó cô cũng được khen, nào là “Con bé này đỗ Thanh Hoa chắcrồi”, “Có không vào được Thanh Hoa, Bắc Đại thì cũng vào trường top 5 là cái chắc”, “Xem con nhà người ta kìa”, rồi thì “Nó đạt điểm cao dễ nhưbẵng ấy, đúng là thông minh vốn sẵn tính trời!”. Những lời khen như thếkhông phải là ít.
Cái này người ta gọi là “Khen quá thành lố”.
Ôi… Việc đã qua thì đừng nhắc đến, cuộc đời bao nỗi gian truân…
Đã sáu năm kể từ hồi lớp 12 đến giờ, trong những buổi gặp họ hàng, bạn bè, Diệp Tử Lộ từ tấm gương được mọi người khen ngợi giờ lại trở thành đốitượng bị mọi người phê phán.
Cũng có một vài người như bố mẹ côluôn ôm ấp hy vọng, chuẩn bị sẵn tinh thần nhìn Diệp Tử Lộ bật lên ở đại học, nhưng rồi sau đó lại thất vọng hoàn toàn với kết quả thi để họctiếp cao học của cô.
Trong kỳ thi cao học, Diệp Tử Lộ đã hoànthành xuất sắc nhiệm vụ của một “mẫu số” (*), điểm cô thấp thậm tệ, đếnhạng bét bảng trúng tuyển cũng chẳng với tới được. Thế là cô hoan hỉ cầm bằng tốt nghiệp đại học, gia nhập hàng ngũ những người tốt nghiệp liềnthất nghiệp luôn.
(*) Mẫu số càng lớn thì số càng nhỏ, ý nói điểm thi rất thấp.
Bốn năm học đại học, chưa từng được nhận một đồng học bổng, chưa được sờvào một góc của tờ giấy khen. Cô đã nối tiếp truyền thống vẻ vang “Mộtngày học mười tám tiếng, một kỳ đi học một tuần”. Cầm tờ kết quả thicuối kỳ, cứ mỗi ô điểm lại thấy một con số thấp lẹt đẹt, bảng điểm thìbe bét.
Việc trước hạn một hôm mới cuống cuồng viết luận văn vớicô là chuyện như cơm bữa. Ngay cả việc nộp phí thi cao học, Diệp Tử Lộcứ lề mề mãi, suýt nữa thì quá hạn nộp.
Đã vô số lần cô chạy lên tàu trước giờ xuất phát chỉ vài giây, vô số lần chạy như điên trên đường để kịp đến phỏng vấn xin việc.
Diệp Tử Lộ có vẻ giống một người bận bịu việc gì, cả ngày lúc nào cũng thấymệt mỏi nhưng nghĩ kĩ lại thì cả ngày cũng có làm việc gì đâu. Phần lớnthời gian cô toàn ngồi đờ đẫn, lướt web, hoặc không thì đọc tiểu thuyếttrên mạng cho qua ngày.
Chính những thứ này đã làm nên tuổi thanh xuân ảm đạm của cô.
Khi còn học ở Tín Đức, Diệp Tử Lộ cứ nghĩ rằng sau này mình sẽ trở thànhmột cô gái cực kì giỏi giang, trở thành chuyên gia trong lĩnh vực nào đó hoặc không thì cũng kiếm được cực nhiều tiền. Cô cứ thấp thỏm mong chờmón quà trời ban ấy nhưng rồi giờ mở hộp quà ra thì phát hiện trong hộpchẳng có gì, đã thế ông trời còn nói: “Thôi, con đừng có nằm mơ nữa!”.