Nhận định, soi kèo Petrojet vs Al Masry, 21h00 ngày 23/1: Bắt nạt ‘lính mới’

Nhận định 2025-01-28 10:34:03 7
ậnđịnhsoikèoPetrojetvsAlMasryhngàyBắtnạtlínhmớtin the thao 247   Hư Vân - 23/01/2025 04:35  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://asia.tour-time.com/news/037e399918.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Soi kèo góc MU vs Rangers, 3h00 ngày 24/1

Một mùa Vu Lan nữa lại về. Tuy nhiên, dịp lễ Vu Lan năm nay hẳn sẽ có nhiều người do “mắc kẹt” trong vùng dịch nên không thể về nhà, đoàn tụ cùng cha mẹ và người thân. Cá nhân tôi cũng không là ngoại lệ, khi chỉ biết ngậm ngùi gọi điện thoại về cho cha mẹ đang ở cách xa hai đầu đất nước. Và tôi chợt nhận ra rằng không chỉ có mùa Vu Lan mà bất kỳ thời điểm nào trong đời, chúng ta cũng nên về nhà nhiều hơn.

Vu Lan mùa dịch, khắc khoải mong nhớ những ngày bình yên

Vốn là một tín đồ Phật giáo, mẹ tôi khắc khoải nhớ những tháng Bảy trước đây, khi cả nhà còn đông đủ để lên chùa cầu an cho ông bà. Mẹ nhắc lại kỉ niệm năm ngoái khi bà tôi còn khỏe, cả gia đình tôi cùng quây quần nấu những món chay để dâng hương cho tổ tiên. Thế mà tháng Bảy năm nay, tôi bị kẹt ở miền Nam, không thể về quê.

Chỉ hai hôm trước, thành phố nơi tôi đang sống lại ra thông báo giãn cách xã hội, vậy là qua Vu lan, qua dịp 2/9 năm nay, tôi vẫn phải ở yên trong nhà. Chẳng biết đến Trung Thu, cũng là dịp giỗ bà nội, mọi thứ đã ổn hơn chưa?

Vốn dĩ xa nhà từ nhỏ, tôi học dần thói quen tự lập và không cảm thấy quá nhớ quê nhà như những người mới xa quê lập nghiệp.

Do mê mải với công việc, tôi càng chẳng mặn mà với việc về nhà. Thậm chí, khi về đến nhà, tôi vẫn mang theo laptop để làm việc ban đêm chứ hiếm khi trò chuyện với ba mẹ nhiều. Để rồi khi dịch bệnh tràn đến, tôi mới thấm thía cảm giác xa gia đình, thiếu vắng sự chăm sóc của ba mẹ.

Những cuộc điện thoại liên tục của ba mẹ, những thùng thực phẩm tiếp tế gởi gấp cho tôi trong suốt đợt giãn cách càng khiến tôi nhận ra tình thương vô bờ bến của ba mẹ dành cho mình. 

Sẽ có những thời điểm trong cuộc đời, do mải mê với công việc và thế giới phồn hoa ngoài cánh cửa nhà, mỗi chúng ta đã bỏ quên ba mẹ và gia đình thân thuộc của mình. Nhưng ba mẹ thì không như thế, họ vẫn kiên nhẫn yêu thương một cách vô điều kiện và chờ đợi chúng ta quay về bất kể thời điểm nào. Tình thương yêu ấy không một ai trên thế giới này, không một điều náo nhiệt phồn hoa nào có thể sánh bằng. 

Hội ngộ gia đình sau giãn cách, niềm vui khó gì sánh bằng

Sau khi kết thúc đợt giãn cách tại thành phố nơi mình đang sống, các bạn sẽ làm gì đầu tiên?

Có người bảo muốn đi cắt tóc, có người lại thích ra phố đi dạo, có người muốn ghé quán quen để gặp gỡ bạn bè. Riêng tôi, chỉ tha thiết muốn về nhà, hội ngộ cùng gia đình.

Sống một mình tại thành phố, dù đôi khi cảm thấy rất ung dung, tự tại nhưng đa phần vẫn khiến tôi cảm thấy cô đơn. Suy cho cùng, điều chúng ta mong mỏi nhất đâu phải là tiền bạc, địa vị hay những hào nhoáng bề ngoài. Gia đình và những người thương yêu là điều duy nhất khiến mỗi người chúng ta cảm thấy giàu có và đủ đầy hơn. 

Vu Lan xa nhà khiến tôi nghĩ nhiều hơn đến việc “báo hiếu” cho cha mẹ. Vốn dĩ, trước đây cứ cho rằng phải thật thành công, giàu có và có cuộc sống viên mãn mới là “báo hiếu” cha mẹ. Trải qua nhiều năm tháng mới nhận ra rằng chỉ cần bản thân sống tốt một cuộc đời bình an, không để cho cha mẹ phải lo lắng đã là “có hiếu” rồi.

Như thời điểm này, khi tôi bình yên ở một góc nhỏ giữa thành phố, nghĩ đến vô số người đang khốn khó ở khắp đất nước mà thấy thấm thía nỗi thương xót. Thật biết ơn vì bản thân vẫn được bình an và cầu xin phước lành đến cho họ, những người đã mất người thân trong đại dịch, những người đã mãi mãi ra đi vì những ngày dịch bệnh buồn bã.

Vu Lan xa nhà năm nay, chẳng có người thân bên cạnh, tôi chỉ biết lặng lẽ đốt một nén nhang trầm, thành tâm đọc kinh để nguyện cầu bình an gửi đến cha mẹ. Mong rằng những thời điểm khó khăn này rồi sẽ trôi qua, để một ngày bình yên nào đó, mỗi người trong chúng ta lại được quây quần bên gia đình và những người thương yêu.

Độc giả Thế Vũ

Mâm cỗ cúng Rằm tháng 7 theo gợi ý của chuyên giaNghệ nhân Ánh Tuyết cho rằng, khi làm mâm cơm cúng Rằm tháng 7, các gia đình có thể chọn thực phẩm theo mùa, chế biến món ăn phù hợp khẩu vị, tránh lãng phí.">

Mùa lễ Vu Lan xa nhà, nghĩ nhiều hơn đến việc báo hiếu

ảnh minh họa ">

Mẹ chồng dọa đuổi vì tôi chỉ sinh con gái

Nhận định, soi kèo Al Karma vs Al Karkh, 21h00 ngày 23/1: Thất vọng cửa dưới

Tâm sự của tôi có thể khiến bạn không tin, bạn nghĩ rằng đàn ông có thành đạt, nhiều tiền, hay ngoại hình phong độ ngời ngời thì ra đường mới có gái theo, chứ béo, xấu, lại còn già như tôi thì lấy đâu người thèm để ý.

Chính vợ tôi còn bảo, cô ấy rất yên tâm vì tôi là người "không có khả năng ngoại tình", tôi có "rơi ngoài đường cũng không ai thèm nhặt".

Vợ rất coi thường tôi, cô ấy hay nói "anh thì..." sau đó là kèm theo toàn những điều chê bai, tiêu cực.

Khi tôi nói tôi quyết định giảm cân, cô ấy sẽ bảo "anh thì nhịn ăn được mấy bữa". Khi tôi bảo tôi định đầu tư chứng khoán, cô ấy lại bảo "anh cứ ngồi yên đấy, anh thì không làm mất của đã may rồi, đừng nghĩ cách kiếm tiền thêm".

Thật ra thì cô ấy đối với tôi như vậy là có lý do, những điều cô ấy nói đều đúng. Tôi từng làm ăn thua lỗ mất một cái nhà hai tỷ, từng khiến cả nhà phải bán ô tô, các con đi học nắng mưa nhà xa mà phải đi bằng xe máy.

Về sau vợ tôi một mình lăn lộn kinh doanh, cô ấy mới gỡ lại được chút ít. Tôi thì trượt dốc, đi làm làng nhàng kiếm ít lương cố định, rồi về nhà sớm cơm nước trong khi vợ bận tối mắt tối mũi.

Tôi ít tập tành vận động, nên càng ngày càng phát tướng, da chùng mặt xệ, già đi đến chục tuổi, trong khi vợ vẫn tươi tắn rạng ngời.

Sống với vợ mà tôi càng ngày càng thấy mình yếu thế, không giống người đàn ông trụ cột gì cả, và không hạnh phúc. Giữa lúc đó tôi lại gặp bồ tôi bây giờ, cô ấy cho tôi một cảm giác khác, cảm giác của người đàn ông có thể đứng ra che chở cho người yếu đuối hơn mình.

Bồ tôi chẳng đòi hỏi gì ở tôi nhiều. Cô ấy là mẹ đơn thân, tôi thỉnh thoảng qua đưa mẹ con cô ấy đi chơi, mua quà cho thằng bé, sửa chữa vật dụng hỏng trong nhà cho cô ấy, đưa cô ấy đi mua bán mấy việc cần có đàn ông đi cùng, thế mà rồi thành nảy sinh tình cảm với nhau. Thỉnh thoảng tôi cho cô ấy một hai triệu tiền tiêu. Cô ấy bảo yêu tôi vì tôi là người đàn ông tốt.

Bây giờ tôi lại lo vợ tôi biết chuyện, chắc vợ sẽ rất sốc, mà có khi đuổi tôi ra khỏi nhà. Thật ra nếu bỏ vợ, tôi không tự tin mình có thể đến với bồ để đóng vai người đàn ông tốt bảo bọc được mẹ con cô ấy, vì tôi biết tình hình tài chính của tôi thế nào. Với tôi còn con mình nữa, dù sao tôi cũng không thể con mình không nuôi lại đi nuôi con tu hú. Nhưng bây giờ tôi trót sa chân vào chuyện yêu đương ngang trái này, làm sao để rút ra được, khi bồ cũng chẳng làm gì có lỗi với tôi?

Theo Dân Trí

Cách giữ hạnh phúc gia đình khi chồng quay về sau thời gian phản bội

Cách giữ hạnh phúc gia đình khi chồng quay về sau thời gian phản bội

Sau khi chồng quay về hãy dành nhiều thời gian chia sẻ, tương tác với chồng, nói lên suy nghĩ của mình.

">

Tâm sự ông chồng phản bội vợ vì tự ti mình già, béo và xấu

Giống như bao người phụ nữ đã lấy chồng khác, tôi có hai người mẹ, mẹ đẻ và mẹ chồng. Và tôi biết, hai người mẹ của tôi đều không dùng mạng xã hội, họ cũng chưa chắc đã biết đến những dòng này của tôi. Tôi viết ra đây những suy nghĩ như một sự trải lòng, không thể coi là báo hiếu.

Ngày tôi đi lấy chồng, ai nhìn cũng bảo tôi giống mẹ chồng hơn là mẹ đẻ. Ngày tôi vào viện sinh con, tất cả những người cùng phòng và cả bác sĩ cũng bối rối khi nhận bà nội, bà ngoại. Ai cũng bảo bà nội là bà ngoại, rằng mẹ đẻ tôi mới là mẹ chồng. Tôi vẫn tin hay vì có duyên nên tôi mới giống mẹ chồng đến vậy.

Ngày tôi đi lấy chồng, mẹ đẻ không hề răn dạy một lời nào rằng khi về nhà chồng con phải ăn ở ra sao. Mẹ cũng không đề cập chuyện mẹ chồng, nàng dâu. Mẹ để tôi tự đến với cuộc sống mới, tự học tập và trưởng thành. Và quả thực tôi lấy chồng như tự dấn thân vào quãng đường mới.

Ở đó tôi nhận được rất nhiều sự yêu thương, bao dung của bố mẹ chồng. Ở đó có nhiều thứ tôi phải tự học lấy, có khi học từ nụ cười, có khi học từ nước mắt. Rồi tôi cũng trưởng thành hơn.

{keywords}
 

Tôi học được ở mẹ chồng bản lĩnh, nghị lực và sự kiên cường đi qua khó khăn.

Mẹ chồng tôi từng đi Thanh niên xung phong thời chống Mỹ, vào sinh ra tử. Đến giờ trên đầu mẹ vẫn còn những vết sẹo, dấu tích của những năm tháng ấy.

Mẹ chồng tôi mồ côi mẹ sớm, mẹ đẻ của bà mất trong một trận bỏ bom của giặc Mỹ. Chính tình yêu với người mẹ của mình đã thúc giục mẹ chồng tôi lên đường... Có lẽ những thiệt thòi, vất vả, mất mát ấy đã rèn đúc cho bà một nghị lực phi thường, một tính cách mạnh mẽ và quyết đoán. Sự quyết đoán ấy bà vẫn giữ được đến giờ trong việc nuôi dạy các con, các cháu. Bà thương con cháu nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Các cháu đứa nào cũng răm rắp, yêu và nghe lời bà.

Ở mẹ đẻ, tôi học được cách sống chan hòa và cách đối nhân xử thế. Mẹ tôi cũng đi lấy chồng thiên hạ, nhà ông bà nội đông con, kinh tế khó khăn, mẹ vất vả nhiều... Mẹ là giáo viên nhưng làm việc đồng áng không thua kém bất cứ người nông dân nào, có khi mẹ còn vất vả hơn, bởi mẹ còn bận lên lớp, việc đồng áng toàn tranh thủ lúc đêm khuya, gà gáy... Thế nhưng không khi nào tôi thấy thiếu vắng nụ cười trên gương mặt mẹ.

Bà con hàng xóm luôn trân trọng và quý mến mẹ. Tôi còn nhớ các bác hàng xóm san sẻ cho mẹ từ chai tương, quả cà muối, củ khoai, củ sắn đậm đà đến cái bóng đèn dầu khi lỡ làng.

Nhiều ông cụ bà cụ lấy gương mẹ tôi để nhắn nhủ con cháu của họ trong cuộc sống. Trong gia đình cũng vậy, ông bà nội tôi có tới tám người con. Mẹ luôn được các chị em trong nhà quý mến, chuyện nhỏ, chuyện to đều tìm đến mẹ để chia sẻ. Mẹ tôi cũng là người con dâu sống gần ông bà nội nhất. Vào ngày giáp hạt dù trong nhà không có, chúng tôi phải ăn cơm độn ngô, khoai, sắn, tôi vẫn nhớ cảm giác sợ cái mùi ngô bốc lên khi mở nồi cơm... mẹ vẫn gánh gạo sang biếu ông bà. Trong kí ức tuổi thơ tôi, ông nội luôn khen ngợi mẹ từ nết ăn, nết ở.

Với mẹ chồng, tôi biết được những vất vả của mẹ qua những lần mẹ con trò chuyện, qua lời kể của bà con lối xóm lớn lên bên mẹ. Tôi về làm dâu mẹ cũng hơn 10 năm, thời gian chưa quá dài nhưng cũng đủ để tôi cảm nhận được tình cảm và trân trọng những gì mẹ làm cho chúng tôi. Mẹ dạy bảo tôi từng ly từng tí khi tôi mới về.

Biết tôi mới về còn lạ lẫm, hôm nào chồng tôi đi làm ca về muộn bà lại sang nằm cùng tỉ tê câu chuyện cho tôi vui. Rồi lần đầu sinh con, tôi vô cùng bỡ ngỡ với vai trò mới, chính mẹ là người đã ở bên giúp đỡ, hỗ trợ cho tôi. Mẹ dạy tôi từ cách bế con, cho bú mớm, quấn tã lót... rồi sau sinh phải kiêng những gì... Mẹ luôn công bằng và phân minh trong mọi việc. Đến giờ, việc lớn nhỏ trong nhà mẹ vẫn luôn đỡ đần cho vợ chồng tôi.

Tôi thấy mình thật may mắn và hạnh phúc khi có hai người mẹ như thế! Nói về chữ hiếu, tôi nợ cả hai người mẹ của mình! Cuộc sống phức tạp không tránh khỏi những lúc va vấp, có lúc tôi đã làm mẹ buồn, mẹ lo. Cũng có những lúc tôi tủi thân khóc thầm. Nhưng tôi biết mẹ luôn thương tôi và tôi cũng thế!

Tôi chưa bao giờ dám bày tỏ trực tiếp tình cảm với mẹ, chưa bao giờ thốt lên đươc câu: Mẹ ơi, con yêu mẹ! Nhưng trong lòng thì luôn sẵn một tình yêu vô bờ bến và sự biết ơn sâu sắc. Tôi chỉ cầu mong hai mẹ luôn khỏe, vui và bớt đi những lo âu... Lòng mẹ là thế, chẳng bao giờ thảnh thơi!

Độc giảHồng Thắm

Mâm cỗ cúng Rằm tháng 7 theo gợi ý của chuyên giaNghệ nhân Ánh Tuyết cho rằng, khi làm mâm cơm cúng Rằm tháng 7, các gia đình có thể chọn thực phẩm theo mùa, chế biến món ăn phù hợp khẩu vị, tránh lãng phí.">

Ngày Lễ Vu Lan nghĩ về mẹ

友情链接