Công nghệ

Biệt tài gây 'rối' cho người xem của phim Việt

字号+ 作者:NEWS 来源:Nhận định 2025-01-29 10:43:30 我要评论(0)

* Bài viết thể hiện ý kiến chủ quan của tác giảNhiều thế hệ học sinh Việt Nam c tottenham vs brentfordtottenham vs brentford、、

* Bài viết thể hiện ý kiến chủ quan của tác giả

Nhiều thế hệ học sinh Việt Nam chắc chưa quên được dạng bài tập trong môn Tiếng Việt là đặt tiêu đề cho đoạn văn. Yêu cầu đưa ra là trong một số từ có giới hạn (hoặc có khi không giới hạn),ệttàigâyrốichongườixemcủaphimViệtottenham vs brentford học sinh phải đặt một tiêu đề có thể khái quát được nội dung của đoạn văn cho trước, kiểu như khi nghe tên một tác phẩm văn học, một tựa phim chúng ta có thể mường tượng ra nội dung diễn biến thế nào. Thế nhưng với không ít bộ phim Việt hiện tại việc “nghe tựa đoán nội dung” là không dễ dàng gì.

'Món quà của cha' sắp kết thúc vẫn gây 'rối' cho người xem.

Món quà của chacũng là bộ phim gây “rối” cho người xem như thế. Bởi xuyên suốt cả bộ phim, một khán giả dù dễ tính đến mấy cũng không hiểu được đâu là “món quà” thực sự mà người cha được nhận.

Thay vào đó ông phải bán nhà trả nợ, đền tiền khi con làm mất xe và chẳng được bao nhiêu ngày vui khi đứa con còn lại gây tai nạn xe cũng như không có công việc ổn định. Với khán giả khó tính, cái tựa phim Món quà của chachẳng ăn nhập là mấy.

Hay Gia đình mình vui bất thình lìnhlà một ví dụ khác. Ban đầu phim nhận được nhiều phản hồi tích cực của khán giả khi mang đến tiếng cười trong trẻo, dễ chịu. Nhưng càng về sau, bộ phim bị kéo dài lê thê với những tình tiết kiểu drama nhưng “chẳng vui gì cả” mà đầy những bi kịch và nước mắt.

Từ chỗ yêu thích và chờ đợi mỗi tập phim lên sóng thì khán giả kêu gọi bộ phim kết thúc ngay và luôn bởi cái “vui bất thình lình” mà người ta đón nhận ngay từ đầu đã không còn, thậm chí quay sang hụt hẫng chẳng còn hứng thú gì mà xem nữa.

Khán giả đòi đổi tên phim "Gia đình mình vui bất thình lình" vì nhiều tình huống éo le, lê thê.

Phim Gạo nếp gạo tẻtừng làm mưa làm gió màn ảnh một thời cũng có tựa phim và nội dung không ăn nhập với nhau. 

Trong văn hóa Việt Nam, người ta thường dùng từ “đủ nếp đủ tẻ” để nói về sự viên mãn của những gia đình có đầy đủ con trai, con gái. Thế nhưng sau khi xem bộ phim Gạo nếp gạo tẻ thì không ít người có lẽ sẽ hỏi lại rằng đâu mới là khái niệm đúng của “nếp - tẻ”? 

Bộ phim cũng thành công khi tái hiện hình ảnh gia đình Việt Nam với những đứa con trưởng thành, lập gia đình, thành công hoặc trắc trở. Đáng nói trong số những người con đó không phải ai cũng được trọn tình thương của cha mẹ, tiêu biểu là người mẹ do NSND Hồng Vân thủ vai.

Từ những cung bậc cảm xúc trải dài qua cả 100 tập phim, điều đọng lại khi nó kết thúc là câu hỏi: Vậy ai là gạo nếp ai là gạo tẻ? Rốt cuộc nếp được thương hơn hay tẻ được quý hơn? Và nếu không xem phim mà chỉ coi qua tựa phim chúng ta đoán biết được nội dung không? Có lẽ tất cả đều là “không”.

Chúng ta đều biết việc đặt tiêu đề cho phim chẳng dễ chịu gì với các đạo diễn. Ngoài việc nó phải lột tả được toàn bộ, hoặc phần nào đó nội dung của tác phẩm, tên phim còn có sứ mệnh khác là kích thích người xem. Đó cũng là một nghệ thuật dùng từ ngữ nên cũng cần có sự sáng tạo. Tuy nhiên mọi sự sáng tạo, dù không có sự giới hạn nhưng cần lắm sự phù hợp. Tựa đề có thể chứa đa nghĩa - kiểu nghĩa đen và nghĩa bóng - nhưng cốt lõi nên mang đến sự dễ hiểu cho đa số bộ phận khán giả.

Nếu sự sáng tạo ngôn từ đó mà mất kiểm soát, tiêu đề bỗng trở nên đi xa quá xa, không ăn nhập gì với bộ phim hay nói theo ngôn ngữ học sinh là “lạc đề” thì vô tình tạo nên sự khiếm khuyết không đáng có.  

Đành rằng nội dung phim mới là điều tiên quyết làm nên thành công của bộ phim ấy nhưng tựa phim lại là cái có thể đọng lại lâu nhất trong lòng khán giả. Một khi có sự hụt hẫng giữa tiêu đề - nội dung thì sự trọn vẹn chắc chắn là không có. Vậy liệu có bao nhiêu người muốn xem lại bộ phim lần thứ 2 nếu ngay cái tựa phim đã gây đến sự khó chịu?

* Độc giả có thể gửi ý kiến về địa chỉ: [email protected]. Ý kiến của bạn không nhất thiết trùng với quan điểm của VietNamNet. Xin trân trọng cảm ơn! 

Hoàng Thông

'Món quà của cha' sắp hết, tôi vẫn không ưa nổi nữ chínhXem phim ‘Món quà của cha’ tưởng cảm nhận được sự ấm áp nhưng nhìn nữ chính, tôi thấy vẫn thực sự ức chế.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Hạ Thanh Tây chỉ cúi đầu không nói gì.

Gò má hóp, môi nứt nẻ, mái tóc trên vầng trán bị nước mưa thấm ướt, bộ dáng tiều tụy vô cùng chật vật.

Nghe được lời nói mong đợi như thường ngày của bọn họ, trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy ủy khuất.

"Tất cả đã qua rồi..." Hạ Thanh Chu nhíu mày, đỡ vai Hạ Thanh Tây, trong mắt hiện lên vẻ nghiêm túc chưa từng có, hứa hẹn với nàng: "Em tin anh, anh trai này nhất định sẽ giúp em lấy lại công bằng."

Người đã làm tổn thương em gái hắn, hắn nhất định sẽ không bao giờ bỏ qua, cho dù đó là cô em gái khác mà hắn đã nhìn lớn lên.

Hạ Thanh Tây gợi lên nụ cười trào phúng.

Công bằng sao?

Trong lòng nàng đang vô cùng rối loạn, cũng vô cùng mệt mỏi, không muốn quan tâm đến thị phi, vu oan hãm hại hay xác thực có việc này, giờ khắc này nàng cũng không muốn gặp ai mà chỉ muốn một mình, lặng lẽ mà sống.

"Để em một mình được không?" Trầm mặc một lát, Hạ Thanh Tây chợt nhíu mày, mang theo chút không kiên nhẫn lắc lắc đầu, thở dài đầy thất vọng cùng vô lực: "Để em yên tĩnh một chút."

Khuôn mặt nàng tràn ngập vô hồn, dung nhan thanh tú mà vô số người khen ngợi trở nên u ám. Nàng gạt tay Hạ Thanh Chu, cúi đầu sải bước đi về phía trước, để áo khoác trên vai tuột ra, rơi xuống chân, cuối cùng nằm trên mặt đất, bị dòng nước đọng đang chảy thấm ướt.

Hạ Thanh Chu vươn tay muốn nắm lấy áo khoác, chỉ là đã muộn.

Đoàn người tự động nhường đường cho Hạ Thanh Tây, sau khi định thần lại thì lần lượt đi theo nàng, đoàn người dần dần tản đi.

Hạ Thanh Chu vẫn đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm áo khoác đã nhuốm một màu đen bẩn thỉu, sau đó quay đầu đuổi theo.

Sự tình đã lên men gần nửa tháng, thành phố đầy xôn xao dư luận, có thể nhìn sự việc Hạ Thanh Tây lạm dụng ma túy ở khắp mọi nơi, còn có...

Hạ Thanh Tây đã khiến cuộc đời Trác Tri Vi bị hủy hoại.

Hạ Thanh Tây cũng không thể hiểu nổi tại sao mọi thứ lại đột ngột đến mức khiến người ta...không ứng phó kịp. Cứ như trong một đêm, mọi thứ đều bị phá hủy.

Không hiểu tại sao nàng lại ăn nằm với một người bạn đã lâu không gặp, không hiểu tại sao lại cùng đối phương phát sinh quan hệ, không hiểu tại sao bị phóng viên ập đến chụp ảnh, lại không hiểu tại sao tìm thấy ma túy tại nơi ở của mình.

Hạ Thanh Tây vẫn còn nhớ mình hoảng loạn ngăn chặn ánh đèn chói mắt, vô thức nhìn xuống thân thể trần truồng, đồng tử đột nhiên co rút, nhìn thấy người bên cạnh nàng lại càng hoảng loạn hơn.

Những mảnh vỡ của nụ hôn, xúc cảm nhẹ nhàng, trắng lạnh như trăng, còn có những dấu vết trên lưng nhắc nhở nàng tất cả những việc này đều chân thực xảy ra.

"Đừng chụp! Đừng chụp nữa!" Hạ Thanh Tây kéo chăn bông chặn trên người mình, nhặt cái gạt tàn trên bàn đầu giường ném về phía cửa.

Không ném trúng ai, chiếc gạt tàn rơi xuống đất "xoảng" một tiếng vỡ tan tành, để cho các phóng viên xung quanh phải dừng một chút, sau đó lập tức tiếp tục chụp ảnh.

Đầu Hạ Thanh Tây truyền đến một đợt đau nhức, nàng lắc lắc đầu, thống khổ ôm đầu, cau mày cắn chặt môi.

Ngày thường đám phóng viên này làm sao dám đối xử với nàng như vậy, rõ ràng là được thuê mà đến, nàng bị người hãm hại.

Hạ Thanh Tây đột nhiên mở to mắt, con ngươi lóe lên, tràn đầy không dám tin.

Một ngày trước đó, rõ ràng là nàng cùng vợ nàng, Phương Huyên Dao ở một chỗ.

Hiển nhiên là nàng đã bị cô vợ tốt kia hãm hại, bán với cái giá cao.

Tối hôm đó, nàng cùng Phương Huyên Dao hẹn tại nhà hàng yêu thích của nàng, nơi nàng cùng đối phương thỏa thuận ly hôn.

Hạ Thanh Tây yêu Phương Huyên Dao mười sáu năm, theo đuổi bốn năm, kết hôn mười năm, nhưng cảm tình dù có nhiệt tình đến đâu cũng không thể xứng đáng với sự lạnh nhạt đối phương ngày này qua ngày khác, so với ai khác đều chán ghét không đáp trả lại.

Hạ Thanh Tây không thể hiểu được, nếu không yêu, tại sao ngay từ đầu lại kết hôn với nàng?

May mà sau mười năm, cuối cùng nàng cũng đụng phải bức tường, bỏ đi tâm tư. Cũng rõ ràng, cho dù nàng có cố gắng thế nào cũng sẽ không thể làm nóng trái tim sắt đá của Phương Huyên Dao.

Hạ Thanh Tây cảm thấy có lẽ hai người nên ly thân một thời gian, bình tĩnh suy tính cuộc hôn nhân này có còn cần thiết để tiếp tục nữa hay không.

Đối với Hạ Thanh Tây mà nói, đưa ra quyết định này thật gian nan, nhưng nàng vẫn quyết định buông tay, buông tha Phương Huyên Dao cũng là buông tha cho bản thân nàng.

Thế là Hạ Thanh Tây quyết định cùng Phương Huyên Dao hảo hảo nói chuyện một chút.

Nàng hẹn Phương Huyên Dao đi ăn ở nhà hàng yêu thích của nàng, uống một chút rượu, cũng trịnh trọng xin lỗi cô:

"Huyên Dao tỷ." Nàng gọi cô như vậy.

"Thực xin lỗi..." Nàng có chút nói năng không rõ ràng, ánh mắt chân thành như hồi niên thiếu: "Em không biết cách hòa hợp của chúng ta có vấn đề gì, rõ ràng thời điểm chị nói muốn kết hôn với em, em vui sướng muốn phát điên... Em không biết tại sao chúng ta sẽ đi đến một bước này. Có lẽ em làm chưa đủ tốt để cho chị thất vọng." Hạ Thanh Tây nghiêng đầu không dám nhìn Phương Huyên Dao, nàng sợ chính mình sẽ không nỡ, dần dần có chút nghẹn ngào: "Em đã từng, là thật sự rất muốn cùng chị ở một chỗ cả đời, nhưng chúng ta..."

"Chúng ta vẫn là ly hôn đi."

Sau đó, Hạ Thanh Tây mất đi ý thức.

Sau đó, sáng sớm hôm sau, nàng cùng Trác Tri Vi bị bắt tại trận trên giường.

Vì lẽ đó, đây là chuyện gì?

Hạ Thanh Tây không nản lòng, nhưng dư quang thoáng nhìn thấy bạn của nàng, đồng tử nàng đột ngột co rút.

Bạn của nàng là Trác Tri Vi, một nữ diễn viên nổi tiếng với tính cách thanh cao cùng sạch sẽ. Scandal duy nhất của cô được truyền ra ngay sau khi ra mắt. Cô đã ở trong vòng tròn mười năm, đã giành được nhiều giải thưởng lớn trong nước và quốc tế, tiền đồ vô hạn.

Một khi sự việc này được lan truyền ra ngoài, chắc chắn đây sẽ là một đòn giáng mang tính hủy duyệt vào sự nghiệp của Trác Tri Vi.

Trong đầu Hạ Thanh Tây đều là một mớ hỗn độn, nàng vô thức cấp tốc kéo chăn qua, ôm lấy Trác Tri Vi, để cô vùi mặt vào cổ mình, sau đó chặt chẽ quấn lấy mình và đối phương. Nàng cảnh giác nhìn xung quanh, ôm chặt lấy khuôn mặt người kia trong ngực.

Giống như bằng cách này, nàng có thể khiến người khác không thấy rõ mặt Trác Tri Vi, một mình nàng có thể gánh chịu hậu quả.

"Xin lỗi..."

Nàng nhắm mắt lại, nước mắt trào ra khóe mắt, tiếng lách tách của máy ảnh không ngừng truyền vào tai.

Nhưng dù vậy, những bức ảnh này cũng đủ để dư luận chứng minh một vấn đề.

Nàng, Hạ Thanh Tây đã lừa dối.

Và là một con nghiện.

Suốt nửa tháng bị giam giữ, Hạ Thanh Tây từng giờ từng phút đều chờ Phương Huyên Dao đến, cho nàng một lời giải thích. Nhưng đều vô ích, người kia thậm chí còn không muốn nhìn thấy nàng, tâm nàng cũng dần dần lạnh.

Hạ Thanh Tây xưa nay luôn làm việc dứt khoát, nhưng lần này nàng lại chần chừ, mặc kệ nàng đã để lại mớ hỗn độn, sau khi nhắn tin cho Trác Tri Vi, nàng mua vé máy bay xuất ngoại, sáu tháng sau mới rời đi.

Nửa năm nay, nàng gần như cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài, nép vào một thị trấn nhỏ ở New Zealand, làm việc trong một nhà hàng. Tuy cuộc sống của nàng có phần cực khổ, vất vả hơn nhưng may mắn là nàng đã đủ ổn định.

Nơi này không ai biết tên nàng, quá khứ của nàng, cũng sẽ không ai lén lút chỉ trỏ nàng, khinh thường hay căm ghét nàng.

Nhưng vào một đêm yên tĩnh, một con sâu rượu đến nhà hàng, chưa kịp trả tiền đã chỉa súng vào thắt lưng. Lúc đầu Hạ Thanh Tây không để ý, phẫn uất mấy ngày nay như núi lửa phun trào, cũng may là sau đó lão bản đã kịp thời xuất hiện, hữu kinh vô hiểm.

Hạ Thanh Tây lên xe, đặt đầu vào tay lái, nước mắt cuối cùng cũng tuôn rơi. Trong màn đêm tĩnh mịch, chỉ có tiếng khóc nức nở của nàng.

Chuyện thế gian, ngoại trừ sinh tử, còn thứ nào không phải chuyện tọc mạch? Bắt đầu từ năm hai mươi tuổi, Hạ Thanh Tây luôn ham sống sợ chết, bỗng nhiên trong lúc đó, như ở trong đại mộng tỉnh dậy, vạn dặm phù vân đã nhìn ra một chút.

Nàng mua vé máy bay khứ hồi, cuối cùng quyết định hỏi rõ ràng. Không cần biết ra sao, nàng vẫn nợ Trác Tri Vi một câu trả lời thỏa đáng.

" alt="Truyện Phi Ngựa Trên Đầu Tiền Nhiệm" width="90" height="59"/>

Truyện Phi Ngựa Trên Đầu Tiền Nhiệm