Hoàng Quốc Trung (2001), hiện đang là sinh viên năm 4, khoa tiếng Trung Quốc, ĐH Hà Nội.

Bạo lực tinh thần, thể xác bủa vây

Sinh ra trong gia đình có bố mẹ không mấy hòa thuận, Trung nói, cuộc sống của mình những năm đầu cấp 2 “chẳng mấy bình yên”.

“Mỗi buổi sáng thức dậy, mỗi buổi chiều nấu cơm trong bếp hay mỗi buổi tối trước khi đi vào giấc ngủ đều thường xuyên diễn ra trong khung cảnh bố mẹ cãi nhau, đôi khi chỉ vì những vấn đề nhỏ nhặt như tiền bạc, cũng đem lại cho em áp lực rất lớn.

Cùng thời điểm đó, em lại là nạn nhân của bạo lực học đường. Bố mẹ đi làm từ sớm tới tối muộn, bạn bè xung quanh không ai dám ra mặt giúp đỡ, em không biết phải tâm sự với ai. Em dần thu mình lại, cam chịu vì không biết làm thế nào để vượt qua sự bất lực đó”.

Sống trong cảm xúc tiêu cực suốt một khoảng thời gian dài, Trung dần trở nên nhạy cảm hơn với những lời đánh giá và nhận xét của những người xung quanh.

“Em luôn so sánh điểm yếu của mình với điểm tích cực của người khác và cảm thấy mình thua kém về mọi mặt. Lâu dần, em chỉ thấy những điểm tiêu cực của bản thân.

Chính vì vậy, mỗi khi đối diện với một cơ hội quan trọng, trong đầu em lại văng vẳng lên câu nói “mày sẽ không làm được đâu” thuyết phục em từ bỏ, rồi em lắc đầu và thu mình trong sự dằn vặt.

Không ngừng dấn thân và trải nghiệm

Cảm thấy “liên tục trượt dài” trong vòng lặp của sự tự ti quá dài và quá sâu, Trung cảm thấy hoảng sợ. Em quyết tâm phải thay đổi, mà trước hết bắt đầu từ thế mạnh của mình, đó là học và sử dụng ngoại ngữ.

Trung nhận ra trước nay, dù rất chăm chỉ nhưng bản thân vẫn không thể nghe nói thành thạo giống như người bạn của mình – chủ yếu ngồi xem phim Trung nhưng kỹ năng nghe nói rất tốt. Cậu cũng thấy rằng, điều quan trọng của việc học ngoại ngữ là phải tạo ra môi trường để “đắm chìm trong ngôn ngữ ấy”.

Vì vậy, Trung bắt đầu lên kế hoạch gắn mọi thói quen hàng ngày với các nội dung bằng tiếng Trung và tiếng Anh.

“Em bắt đầu xem phim, nghe podcast hàng ngày bằng tiếng Trung; luyện nói một mình khi chạy bộ; viết nhật ký bằng ngoại ngữ; dành thời gian đi tour tối thiểu 1 lần/ tuần; tham gia một số cuộc thi như Tranh biện tiếng Hoa;…

Nhờ vậy, em không cần phải sắp xếp thời gian biểu dành riêng cho việc học ngoại ngữ mà vẫn có thể học và sử dụng gần như toàn bộ thời gian trong ngày”.

Với những kinh nghiệm tích lũy được, tháng 7/2021, Trung quyết định lập ra kênh Người Tích lũy. Đây là nơi cậu bắt đầu tập viết lách, chia sẻ về phương pháp học ngoại ngữ, nghề biên phiên dịch, thói quen tích cực và năng suất làm việc,… Dự án đã biến Trung từ một người luôn nhút nhát, tự ti về bản thân thành một người dũng cảm và mạnh dạn chia sẻ giá trị tới mọi người xung quanh.

Ngoài ra, Trung còn mở các lớp dạy tiếng Trung miễn phí. Cậu cho rằng, dạy học cũng là cách để tự dạy. Học viên của lớp có độ tuổi trải dài từ những em học sinh cấp hai cho đến những người đi làm đã ngoài 40 tuổi.

"Dạy nhiều đối tượng như vậy đòi hỏi sự kiên nhẫn, khả năng lắng nghe, giao tiếp và truyền đạt. Sau một thời gian đi dạy, em nhận ra bản thân có sự thay đổi tích cực là trưởng thành, tự tin hơn, biết cách sắp xếp công việc một cách hiệu quả" Trung chia sẻ. 

Hiện tại, các lớp học online của Trung vẫn đang diễn ra hàng tuần, với số lượng từ 6-8 học viên mỗi lớp.

Trung đang là MC cho bản tin tiếng Trung của Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội.

Một dấu mốc được Trung xem là bước ngoặt khiến bản thân “thay đổi mạnh mẽ” là khi cậu nghe tin Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội đang tuyển MC cho bản tin tiếng Trung.

Trung xem đây là cơ hội tốt để thử thách và tôi luyện bản thân, vì vậy đã thử tham gia ứng tuyển.

Tuy nhiên khi ấy, cậu đã bị từ chối vì kỹ năng chưa đáp ứng được yêu cầu tuyển dụng của Đài.

Thất vọng nhưng không nhụt chí, Trung đã dành ra 4 tháng ròng để tự luyện đọc, luyện cách nhả chữ, cải thiện chất giọng và phong thái dẫn.

Lần thứ hai ứng tuyển lại, Trung được người phụ trách đồng ý cho dẫn thử. Nắm bắt cơ hội này, trong vòng 1 tháng, cậu liên tục xin lên Đài để luyện đọc và tập dẫn trước máy quay. Các kỹ năng đã thuần thục hơn, nhưng Trung tiếp tục bị từ chối vì thân hình chưa phù hợp với việc làm MC cho chương trình.

Không chịu từ bỏ, Trung lại cố gắng ăn, thay đổi kiểu tóc và cách ăn mặc. Cậu sau đó đã tăng 5kg chỉ sau vỏn vẹn 1 tháng. Đó cũng là lúc khao khát được vào Đài làm việc của Trung được thực hiện.

Trung đứng trên sân khấu của TEDx HANU.

Từ một người luôn cảm thấy sợ hãi khi phải đứng trước đám đông, giờ đây, Trung có thể tự tin dẫn bản tin thời sự mà không còn “run bần bật” trước ống kính máy quay.

Mới đây, Trung còn được mời làm diễn giả cho chương trình TEDxHANU để truyền đi thông điệp “Vượt qua mặc cảm tự ti”.

“Đối với một người cứ lên sân khấu lại run bần bật như em, đây là một điều không tưởng”, Trung chia sẻ.

Để tạo ra sự thay đổi này, Trung nói, bản thân đã phải chăm chỉ và nỗ lực không ngừng nghỉ.

Cũng nhờ vậy, cậu nhận ra rằng, mỗi người đều mang những thế mạnh và sứ mệnh riêng. Điều cần làm là không ngừng dấn thân và trải nghiệm để hoàn thiện mình mỗi ngày”.

Huyền My

Nam sinh Ngoại thương mỗi tuần một bộ trang phục cổ đến lớpVới mong muốn thay đổi định kiến về giới và thế hệ, Phùng Thế Gia Lộc - nam sinh Trường ĐH Ngoại thương - thường mặc trang phục cổ Việt Nam đến trường vào mỗi thứ Hai đầu tuần." />

10X từ phát biểu cũng 'run bần bật' trở thành MC truyền hình

Giải trí 2025-03-07 01:27:21 1

Hoàng Quốc Trung (2001),ừphátbiểucũngrunbầnbậttrởthànhMCtruyềnhìgia vang the gioi hom nay hiện đang là sinh viên năm cuối, khoa tiếng Trung Quốc, Trường ĐH Hà Nội. Ngoài việc được biết tới là “thầy giáo” của những lớp dạy tiếng Trung online, cậu còn là “gương mặt thân quen” trong các bản tin tiếng Trung của Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội.

Tự tin dẫn trước ống kính máy quay, nhưng ít ai biết, trước đó, Trung từng là người nhút nhát đến mức “đứng lên phát biểu cũng run bần bật”.

Hoàng Quốc Trung (2001), hiện đang là sinh viên năm 4, khoa tiếng Trung Quốc, ĐH Hà Nội.

Bạo lực tinh thần, thể xác bủa vây

Sinh ra trong gia đình có bố mẹ không mấy hòa thuận, Trung nói, cuộc sống của mình những năm đầu cấp 2 “chẳng mấy bình yên”.

“Mỗi buổi sáng thức dậy, mỗi buổi chiều nấu cơm trong bếp hay mỗi buổi tối trước khi đi vào giấc ngủ đều thường xuyên diễn ra trong khung cảnh bố mẹ cãi nhau, đôi khi chỉ vì những vấn đề nhỏ nhặt như tiền bạc, cũng đem lại cho em áp lực rất lớn.

Cùng thời điểm đó, em lại là nạn nhân của bạo lực học đường. Bố mẹ đi làm từ sớm tới tối muộn, bạn bè xung quanh không ai dám ra mặt giúp đỡ, em không biết phải tâm sự với ai. Em dần thu mình lại, cam chịu vì không biết làm thế nào để vượt qua sự bất lực đó”.

Sống trong cảm xúc tiêu cực suốt một khoảng thời gian dài, Trung dần trở nên nhạy cảm hơn với những lời đánh giá và nhận xét của những người xung quanh.

“Em luôn so sánh điểm yếu của mình với điểm tích cực của người khác và cảm thấy mình thua kém về mọi mặt. Lâu dần, em chỉ thấy những điểm tiêu cực của bản thân.

Chính vì vậy, mỗi khi đối diện với một cơ hội quan trọng, trong đầu em lại văng vẳng lên câu nói “mày sẽ không làm được đâu” thuyết phục em từ bỏ, rồi em lắc đầu và thu mình trong sự dằn vặt.

Không ngừng dấn thân và trải nghiệm

Cảm thấy “liên tục trượt dài” trong vòng lặp của sự tự ti quá dài và quá sâu, Trung cảm thấy hoảng sợ. Em quyết tâm phải thay đổi, mà trước hết bắt đầu từ thế mạnh của mình, đó là học và sử dụng ngoại ngữ.

Trung nhận ra trước nay, dù rất chăm chỉ nhưng bản thân vẫn không thể nghe nói thành thạo giống như người bạn của mình – chủ yếu ngồi xem phim Trung nhưng kỹ năng nghe nói rất tốt. Cậu cũng thấy rằng, điều quan trọng của việc học ngoại ngữ là phải tạo ra môi trường để “đắm chìm trong ngôn ngữ ấy”.

Vì vậy, Trung bắt đầu lên kế hoạch gắn mọi thói quen hàng ngày với các nội dung bằng tiếng Trung và tiếng Anh.

“Em bắt đầu xem phim, nghe podcast hàng ngày bằng tiếng Trung; luyện nói một mình khi chạy bộ; viết nhật ký bằng ngoại ngữ; dành thời gian đi tour tối thiểu 1 lần/ tuần; tham gia một số cuộc thi như Tranh biện tiếng Hoa;…

Nhờ vậy, em không cần phải sắp xếp thời gian biểu dành riêng cho việc học ngoại ngữ mà vẫn có thể học và sử dụng gần như toàn bộ thời gian trong ngày”.

Với những kinh nghiệm tích lũy được, tháng 7/2021, Trung quyết định lập ra kênh Người Tích lũy. Đây là nơi cậu bắt đầu tập viết lách, chia sẻ về phương pháp học ngoại ngữ, nghề biên phiên dịch, thói quen tích cực và năng suất làm việc,… Dự án đã biến Trung từ một người luôn nhút nhát, tự ti về bản thân thành một người dũng cảm và mạnh dạn chia sẻ giá trị tới mọi người xung quanh.

Ngoài ra, Trung còn mở các lớp dạy tiếng Trung miễn phí. Cậu cho rằng, dạy học cũng là cách để tự dạy. Học viên của lớp có độ tuổi trải dài từ những em học sinh cấp hai cho đến những người đi làm đã ngoài 40 tuổi.

"Dạy nhiều đối tượng như vậy đòi hỏi sự kiên nhẫn, khả năng lắng nghe, giao tiếp và truyền đạt. Sau một thời gian đi dạy, em nhận ra bản thân có sự thay đổi tích cực là trưởng thành, tự tin hơn, biết cách sắp xếp công việc một cách hiệu quả" Trung chia sẻ. 

Hiện tại, các lớp học online của Trung vẫn đang diễn ra hàng tuần, với số lượng từ 6-8 học viên mỗi lớp.

Trung đang là MC cho bản tin tiếng Trung của Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội.

Một dấu mốc được Trung xem là bước ngoặt khiến bản thân “thay đổi mạnh mẽ” là khi cậu nghe tin Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội đang tuyển MC cho bản tin tiếng Trung.

Trung xem đây là cơ hội tốt để thử thách và tôi luyện bản thân, vì vậy đã thử tham gia ứng tuyển.

Tuy nhiên khi ấy, cậu đã bị từ chối vì kỹ năng chưa đáp ứng được yêu cầu tuyển dụng của Đài.

Thất vọng nhưng không nhụt chí, Trung đã dành ra 4 tháng ròng để tự luyện đọc, luyện cách nhả chữ, cải thiện chất giọng và phong thái dẫn.

Lần thứ hai ứng tuyển lại, Trung được người phụ trách đồng ý cho dẫn thử. Nắm bắt cơ hội này, trong vòng 1 tháng, cậu liên tục xin lên Đài để luyện đọc và tập dẫn trước máy quay. Các kỹ năng đã thuần thục hơn, nhưng Trung tiếp tục bị từ chối vì thân hình chưa phù hợp với việc làm MC cho chương trình.

Không chịu từ bỏ, Trung lại cố gắng ăn, thay đổi kiểu tóc và cách ăn mặc. Cậu sau đó đã tăng 5kg chỉ sau vỏn vẹn 1 tháng. Đó cũng là lúc khao khát được vào Đài làm việc của Trung được thực hiện.

Trung đứng trên sân khấu của TEDx HANU.

Từ một người luôn cảm thấy sợ hãi khi phải đứng trước đám đông, giờ đây, Trung có thể tự tin dẫn bản tin thời sự mà không còn “run bần bật” trước ống kính máy quay.

Mới đây, Trung còn được mời làm diễn giả cho chương trình TEDxHANU để truyền đi thông điệp “Vượt qua mặc cảm tự ti”.

“Đối với một người cứ lên sân khấu lại run bần bật như em, đây là một điều không tưởng”, Trung chia sẻ.

Để tạo ra sự thay đổi này, Trung nói, bản thân đã phải chăm chỉ và nỗ lực không ngừng nghỉ.

Cũng nhờ vậy, cậu nhận ra rằng, mỗi người đều mang những thế mạnh và sứ mệnh riêng. Điều cần làm là không ngừng dấn thân và trải nghiệm để hoàn thiện mình mỗi ngày”.

Huyền My

Nam sinh Ngoại thương mỗi tuần một bộ trang phục cổ đến lớpVới mong muốn thay đổi định kiến về giới và thế hệ, Phùng Thế Gia Lộc - nam sinh Trường ĐH Ngoại thương - thường mặc trang phục cổ Việt Nam đến trường vào mỗi thứ Hai đầu tuần.
本文地址:http://asia.tour-time.com/news/133d399103.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Buriram United vs Johor Darul Ta'zim, 21h00 ngày 4/3: Khách hoan ca

Truyện Hữu Trinh

Bất kể bạn thuộc nhóm người dùng nào, việc chuyển từ dòng máy ảnh phổ thông sang DSLR là một sự đầu tư cả về chi phí lẫn chất lượng hình ảnh. Hai thành phần cơ bản của DSLR là ống kính và thân máy luôn nhận được sự quan tâm của mọi người dùng. Tuy nhiên, thực tế cho thấy hầu hết người dùng mới đều phân chia khoản đầu tư của họ không hợp lý cho lắm. Lỗi cơ bản thường gặp trong trường hợp này chính là sự xem nhẹ vai trò của ống kính và thường khá tiết kiệm trong việc chọn mua thành phần quan trọng này. Liệu bạn có mắc phải hay không?

1a.jpg

Lỗi này không hoàn toàn nằm ở phía người dùng. Những gì các nhà sản xuất đang làm cũng góp phần không nhỏ khiến xu hướng mua sắm của cộng đồng trở nên sai lệch. Những đợt quảng bá rầm độ về thân máy có số điểm ảnh nhiều hơn, mức ISO cao hơn, tốc độ chụp nhanh hơn cùng những tính năng hào nhoáng như quay phim HD hay biên tập hình ảnh… khiến cho tâm trí người dùng bị thu hút hầu hết vào thân máy.

Hệ quả tất yếu là ống kính bị xem nhẹ và đôi khi biến mất hoàn toàn khỏi danh sách cân nhắc mua sắm. Vô số trường hợp mua máy DSLR mà chẳng hề có chút khái niệm nào về ống kính. Họ chỉ biết rằng mình mua Nikon D90 hay Canon EOS 600D mà ú ớ khi được hỏi ống kính nào đi kèm theo. Việc này sẽ tạo ra hậu quả như thế nào?

Dĩ nhiên việc bổ sung khả năng khử nhiễu trong cảm biến của máy ảnh hay cho phép máy ảnh xử lý hình ảnh ở độ phân giải cao là rất quan trọng nhưng chất lượng bức hình do cảm biến thu vào lại là kết quả trực tiếp của ống kính máy. Nói cách khác, nếu bạn nhìn cảnh vật qua ô cửa sổ mờ tịt hoặc bẩn thì mắt bạn có tốt mấy cũng khó mà thấy gì đẹp đẽ.

Một ống kính chất lượng không cao sẽ tạo ra hình ảnh không nét hoặc màu sắc kém tươi tắn, thiếu chân thực hơn so với khả năng mà cảm biến máy ảnh có thể thu nhận được. Ngoài ra, dù máy ảnh của bạn có tốc độ chụp cực nhanh nhưng lại lắp vào ống kính có tốc độ lấy nét “rùa bò” thì bạn cũng chẳng thể thu được hình ảnh như mong muốn trong nhiều trường hợp. Do đó, dù thân máy của bạn có xịn đến đâu thì cũng là sự lãng phí lớn.

Thêm vào đó, các ống kính có thể đem lại những hiệu ứng hình ảnh mà không một phần mềm máy tính nào có thể giả lập tuyệt đối được, kể cả những thứ tưởng chừng đơn giản như bokeh (hiệu ứng nhòa mờ ở ngoài khoảng nét) hay hiệu ứng fisheye (mắt cá). Còn những lỗi thường thấy trên ống kính chất lượng thấp như viền tím hay loá sáng sẽ vô phương cứu chữa (hoặc sẽ làm bạn rất tốn công hậu kì).

Bản thân các loại thân máy DSLR cứ đến rồi đi theo chu kì từng năm trong khi các ống kính tốt chẳng mấy khi được nâng cấp mà vẫn vận hành hoàn hảo cả về mặt công nghệ lẫn chất lượng. Hầu hết dân ảnh không chuyên đều mua máy mới trong khoảng 18 đến 24 tháng còn các tay chuyên nghiệp thường có xu hướng nâng cấp trong từng năm. Trong khi đó, các ống kính thường theo họ nhiều năm liền (đôi khi tới hàng chục năm) không đổi. Vậy làm thế nào để nhận diện và đầu tư đúng vào ống kính tốt?

">

Mua máy ảnh DSLR: ống kính quan trọng hơn thân máy?

Nhận định, soi kèo Houston Dynamo vs Inter Miami, 07h00 ngày 3/3: Khi Miami có Messi…

micromax-pike.jpg
Một mẫu điện thoại màn hình cảm ứng của MicroMax. Ảnh: Fonearena

Một số nhà sản xuất ĐTDĐ cỡ nhỏ đang ăn mòn dần thị phần của các “đại gia” di động lớn trong các nước đang phát triển. Theo báo cáo hàng quý mới nhất của hãng nghiên cứu Gartner, danh sách 10 nhà sản xuất ĐTDĐ hàng đầu có những tên tuổi vô cùng quen thuộc như Nokia, Samsung, LG, Apple, RIM và HTC. Tuy nhiên, top 10 nhãn hiệu này chỉ kiểm soát 64% thị phần. Kể từ năm 2004, những nhà sản xuất ĐTDĐ không nằm trong danh sách top 10 trên đã tăng gấp đôi thị phần của họ.

Số lượng điện thoại di động mà những hãng nhỏ sản xuất ra đang khiến người ta “choáng”. Trong quý II/2011, họ đã bán ra 153,7 triệu máy, bao gồm cả những mẫu điện thoại nhái các thương hiệu nổi tiếng bán trên “chợ đen” ở Trung Quốc. Theo báo Trung Quốc China Daily, chỉ riêng thành phố Thâm Quyến đã tiêu thụ 1 tỷ điện thoại mỗi năm.

Thực chất, những “công ty ĐTDĐ nhỏ” này là ai? Có nhiều mức độ, bậc thang để đánh giá và gọi tên những công ty này. Song ở bậc thang thấp nhất là hàng ngàn những nhà xưởng kiểu “no-name” (không tên tuổi), na ná nhau. Chưa rõ có bao nhiêu nhà sản xuất kiểu này, bởi họ thường bán sản phẩm ra thị trường chợ đen, nhưng họ có đến hàng ngàn, vì thế tổng số điện thoại họ bán ra thực sự lớn. Có thể lên đến hàng chục triệu điện thoại.

Bậc thang tiếp theo, theo Neil Shah, nhà phân tích của hãng Strategy Analytics, là những nhà sản xuất nhỏ, bán ra khoảng 100.000 sản phẩm mỗi quý. Có khoảng 400-500 công ty kiểu này chủ yếu nằm ở Trung Quốc và Ấn Độ. Tất cả họ bán ra khoảng 30 triệu điện thoại mỗi quý, nhiều hơn khoảng 10 triệu so với doanh số của Apple trong cùng khung thời gian. Chúng có đặc điểm rẻ, đơn giản và được thiết kế cho những khách hàng có ít tiền.

">

Thị phần ĐTDĐ “no

友情链接