Soi kèo góc Brighton vs West Ham, 21h00 ngày 26/4


相关文章
- 、
-
Soi kèo phạt góc Tottenham vs Bodo/Glimt, 2h00 ngày 2/5 -
Nhỏ nhen như… đàn bàẢnh minh họa. Nguồn: Internet
Nhà anh nào có nghèo khó gì đâu. Anh cũng là người đàn ông sắp 60, một tai nạn lao động đã khiến anh bị mất thính lực từ hơn 10 năm trước. Tuy vậy, anh vẫn lo được nhà cửa khang trang cho vợ con, hai đứa trẻ đã có chốn riêng tư, nhà còn vợ chồng già với 5ha đất xoay vòng thu hoạch mãng cầu và nhãn. Trong nhà, anh còn “linh động” nuôi chục con rắn. Anh gần 60 mà tối tối phải “thể dục” một vòng chừng hơn tiếng đồng hồ quanh các khu đất gần nhà để kiếm tí mồi tươi về cho lũ rắn. Rắn cao giá thì bán “phụ” chị tiền chợ, rắn rớt giá thì lâu lâu bằm một con lai rai chuyện trên trời dưới đất cùng hai ông hàng xóm. Ngày anh ra đồng từ sáng sớm, làm hết việc này tới việc khác. Bón phân, tỉa lá, xịt bông mãng cầu, tưới tắm đám nhãn... Mùa trái chín, chị kêu lái tới, cân kéo đến, chị đếm tiền bỏ vào tủ, anh không hỏi đến. Ngày ngày với anh, được sống khỏe mạnh và lao động là quý nhất rồi.
Chỉ cái tật mỗi tuần mỗi lai rai một cữ với hai ông bạn và hũ rượu thuốc là anh không bỏ được. Nhà người ta chưa khá giả bằng anh, nhưng mỗi khi chồng chịu “gầy mâm” ở nhà là vợ con cuống cuồng phục vụ, còn nói như vậy là quý rồi, để ổng ra quán, hết tăng một, tới tăng hai, tăng ba là xem như… nhà bay đất bán. Nhưng, chị luôn kêu… hao. Riết rồi niềm vui duy nhất của anh cũng bị bào mòn theo lời kêu than của chị.
Hôm qua chị nói, hôm nay chị đi chùa, cúng kiếng một chút, cầu gia đình hạnh phúc. Anh nhắn tin rủ hai ông bạn, hứa hẹn một bữa rắn cuốn bánh tráng hoành tráng! Vậy mà…
Có thể vì chị là đàn bà nên có kiểu tính của đàn bà: không muốn hao tốn cho những bữa nhậu. Nhưng, người biết chuyện lại nói chị nhỏ nhen, đời ai sống được hai lần. Anh đã cho chị viên mãn một đời làm vợ, sao với niềm vui nho nhỏ của chồng, chị lại không nới tay chấp nhận? Đĩa “mồi” giờ thành bữa tiệc của lũ ruồi, anh đã ra đồng tự lúc nào. Chị trong bếp vẫn quang quác la: nước mắm, bột nêm, dầu ăn, tiêu, tỏi… thứ gì cũng phải mua mà tối ngày nhậu, nhậu. Các thứ gia vị nhà bếp nếu mua thì sẽ có, còn gia vị của hạnh phúc, chị làm sao mua được?
(Theo Phunuonline)"> -
Không biết khen, đừng... lấy chồng!Có nhà khoa học cho rằng, tâm lý đàn ông xét về mặt nào đấy, rất giống con trẻ. Đừng nghĩ đã là “đồ nhà” thì chẳng cần phải khen nữa, cứ cho ăn no, mặc ấm là được. Chị em nào nghĩ thế là nhầm. Ăn no mặc ấm chỉ là về vật chất. Khen ngợi làm cho người ta sung sướng, hả hê tinh thần, mà yếu tố tinh thần rất cần cho hạnh phúc lứa đôi. Cho dù vật chất thừa mứa đi nữa mà mất tự tin, buồn bực, lúc nào cũng bị vợ chê thì cũng chẳng thể nào hạnh phúc được.
Dale Carnegie, nhà tâm lý thực hành nổi tiếng người Mỹ thường mở các lớp dạy về nghệ thuật làm vợ, làm chồng, người theo học rất đông. Một lần giảng xong, ông ra bài tập yêu cầu mỗi học viên về nhà thực hiện “một tuần lễ khen”, sau đó báo cáo kết quả. Chẳng ai ngờ, chỉ một việc đơn giản là ngày nào cũng khen mấy câu, chẳng mất vốn mất lãi gì mà chỉ trong một tuần, có người xác nhận là được hưởng hạnh phúc nhiều hơn cả mười năm chung sống cộng lại.
Vậy thì bạn đừng chê chồng nữa, cứ khen đi. Chẳng hạn: “Bác sĩ mà cũng biết chữa điện, khéo ra phết!”, “Kỹ sư cơ khí mà nấu ăn ngon đáo để!”, “Anh mặc bộ này trông quá được!”, “Hôm nay em mới biết thế ra chồng mình lắm tài"...
Cái khó là hãy tập khen chồng. Lúc mới khen có thể hơi ngượng, nhưng mỗi ngày cứ tập vài câu sẽ quen dần. Lời khen chẳng tốn kém gì mà hiệu quả không nhỏ, tại sao bạn không dùng chiêu ấy?
Hoàng Lan (Chuyên viên tâm lý)
(Theo Phunuonline)"> -
Tôi năm nay 35 tuổi, đang làm bác sĩ. Bản thân tôi cũng thấy rất khó chịu về cách ăn nói và ăn mặc, đặc biệt là ở môi trường làm việc của giới trẻ ngày nay. Tôi gặp nhiều bạn Gen Z đi làm ở môi trường đòi hỏi sự nghiêm túc nhưng tóc tai, quần áo lòe loẹt. Thú thực, những lúc như thấy tôi thấy nhức mắt, khó chịu. Tất nhiên tôi không quá khắt khe, các bạn có thể ăn mặc thoải mái một chút, hở một chút nhưng chỉ trong chừng mực nào đó để thể hiện sự tôn trọng với những người xung quanh khi nhìn mình. 'Chướng mắt vì bác sĩ Gen Z nhuộm tóc, sơn móng tay'Trước đây, thời tôi còn đi học và thực tập, bạn bè đồng trang lứa, hay các anh chị khóa trên đều ăn mặc rất gọn gàng, giản dị. Khi đi thực tập, chúng tôi đều rất nghiêm túc, tập cách ăn nói nhẹ nhàng, điềm đạm vì môi trường bệnh viện không cho phép bác sĩ được có hành động, lời nói thiếu chuẩn mực với người bệnh và người nhà bệnh nhân.
Nhưng giờ đây, tôi thấy một số bạn sinh viên trường Y hẳn hoi nhưng mỗi lần tới viện đi khoa lại rất mất trật tự, nói chuyện và làm việc riêng tùy hứng chứ không hề ý tứ. Nhiều bạn nữ sinh cũng để móng tay dài và sơn màu lòe loẹt. Một số bạn khác lại nhuộm tóc những màu rất đậm, rất sặc sỡ.
Đồng ý rằng làm đẹp là nhu cầu và sở thích cá nhân, nhưng là một người làm cùng ngành, tôi cũng không thể thấy ưng mắt về hình ảnh một sinh viên trường Y, một bác sĩ tương lai lại như vậy. Ngay cả bác sĩ như chúng tôi nhìn còn thấy không ưa nổi thì thử hỏi làm sao bệnh nhân và người nhà của họ có thể chấp nhận nổi?
>> Phán xét nhân viên Gen Z nhuộm tóc, xăm mình
Có một số bạn sinh viên đến khoa tôi xin thực tập, tôi cũng muốn cho các em học việc trực tiếp và theo các anh chị đi khoa để làm quen công việc thực tế, nhưng đôi khi bệnh nhân thấy vẻ ngoài của nhân viên y tế như vậy, họ cũng không thấy thiện cảm nên tôi cũng rất ngại. Khi đó, việc lại gần tiếp xúc, nói chuyện và khai thác tiền sử bệnh để làm bệnh án cho họ gần như là không thể.
Thế nên, dù ở trong bất cứ môi trường làm việc nào, ngoại hình (quần áo, tóc tai) cũng vô cùng quan trọng. Dù nó không phải tất cả nhưng đôi khi cũng quyết định nhiều thứ. Giảm bớt cái tôi để chú ý cách ăn mặc một chút cho phù hợp với môi trường, hoàn cảnh, chắc chắn các bạn sẽ lợi nhiều hơn thiệt. Còn khi ra khỏi nơi làm việc, các bạn thích mặc, thích trang điểm ra sao cũng được, chẳng ai dám nói gì.
Dù sao thì phong cách và sở thích của mỗi người, mỗi thế hệ luôn khác nhau. Thế mới tạo ra một xã hội muôn màu, muôn vẻ. Nên tôi cũng học cách tôn trọng và thích nghi dù thâm tâm không hề thấy thoải mái.
Nghi Dang
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
">