Giải trí

Truyện Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng

字号+ 作者:NEWS 来源:Thế giới 2025-01-16 13:21:22 我要评论(0)

Thật là châm biếm,ệnEmĐừngMongChúngTaLàNgườiDưvô địch pháp Lục Nhiễm không kiên cường như cô tưởng.Lvô địch phápvô địch pháp、、

Thật là châm biếm,ệnEmĐừngMongChúngTaLàNgườiDưvô địch pháp Lục Nhiễm không kiên cường như cô tưởng.

Lục Nhiễm quẳng cả tập kế hoạch bị trả về cùng lá đơn thôi việc mà cô vừa mất một tiếng đồng hồ để viết xong lên mặt bàn làm việc to lớn bề thế bằng gỗ đỏ của Hàn Mặc Ngôn, cảm giác sảng khoái đến không ngờ: “Hàn tổng, tôi xin thôi việc”.

Năm năm yêu thầm, ba năm nhẫn nhịn, trong chốc lát thành công dã tràng.

Vượt qua cơn đau là sự giải thoát hoàn toàn, cuối cùng, cô quyết định buông tay.

Hàn Mặc Ngôn ngước mắt lên, lộ ra khuôn mặt thanh tú và anh tuấn đến nỗi trông như manơcanh.

Vì người đàn ông này, cô đã nhẫn nhịn quá lâu.

Ánh mắt lạnh lùng của Hàn Mặc Ngôn lướt qua bản kế hoạch và Lục Nhiễm, hỏi một cách trịnh trọng: “Trợ lý Lục có cần suy nghĩ thêm không?”.

Nếu đổi thành Lục Nhiễm của hai năm trước, không, một năm trước thôi thì chỉ cần nghe thấy thanh âm đó là lại do dự, nhưng, giờ đây… Lục Nhiễm nhếch môi cười, nói giọng trịnh trọng của một trợ lý: “Không cần đâu, anh Hàn, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi”.

“Cô Lục, nếu đã như vậy, chắc cô cũng nắm rõ quy định, sau khi bàn giao công việc, đến phòng tài vụ lĩnh tiền lương là cô có thể rời khỏi đây. Nhân tiện, cô gọi Lucy vào nhé”.

Nói xong, Hàn Mặc Ngôn lại cúi xuống xem tài liệu, thái độ thản nhiên như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Lục Nhiễm khẽ hít một hơi thật sâu.

Cố bắt mình kiềm chế, cô mới không nổi điên ngay trong phòng làm việc của Hàn Mặc Ngôn.

Nhẫn nhịn bao nhiêu lâu như vậy, nhịn thêm một lúc cũng chẳng sao.

Tuy nhiên Lục Nhiễm biết rằng, giây phút ấy, cô rất muốn đấm cho Hàn Mặc Ngôn một cái, để xem có thể đập tan lớp băng giá nghìn năm đang che phủ khuôn mặt anh ta hay không.

“Cô Lục?”. Đột nhiên Hàn Mặc Ngôn lại lên tiếng.

“Gì cơ?”. Nhất thời Lục Nhiễm không thể phản ứng gì.

“Nếu có thể, cô đưa chỗ tài liệu này sang bộ phận bán hàng”.

Một chồng tài liệu đặt ngay ngắn ngay trong tầm tay của Lục Nhiễm, đứng ở đó, cô cũng vẫn thấy được khuôn mặt nhìn nghiêng của Hàn Mặc Ngôn, ngũ quan ngay ngắn, sáng sủa, khóe môi hơi xếch toát ra vẻ lãnh đạm, nhìn qua cũng biết người này trầm lặng ít nói, cẩn thận nghiêm túc.

Chính xác thì, Lụ̣c Nhiễm hiểu rõ về người đàn ông này hơn bất cứ ai.

Có thể tự nhiên như thế mà ra lệnh cho cấp dưới vừa nộp đơn nghỉ việc, Hàn Mặc Ngôn quả nhiên…

Lục Nhiễm không buồn nhìn tài liệu, quay lưng mở cửa phòng giám đốc đi ra ngoài, cũng không buồn để ý phản ứng của Hàn Mặc Ngôn trong đó ra sao.

“Từ từ đã…”.

“Tôi đã thôi việc rồi, từ chối yêu cầu của anh cũng không sao chứ”.

Mãi một lúc sau, mới nghe thấy Hàn Mặc Ngôn lên tiếng tiếp, giọng vẫn lạnh như băng: “Giờ không phải thời điểm để chuyển việc, sắp cuối năm…”.

Không đợi Hàn Mặc Ngôn nói hết câu, Lục Nhiễm đã mở cửa đi thẳng.

Cứ tưởng rằng Hàn Mặc Ngôn sẽ có một phản ứng nào khác, cứ tưởng rằng Hàn Mặc Ngôn tuy không có tình cảm với cô nhưng ít nhất cũng có chút tình cộng tác… hiển nhiên, đó chỉ là mơ tưởng của riêng cô.

Thậm chí anh ta cũng chẳng buồn hỏi vì sao cô nghỉ việc.

Quan hệ của họ chỉ là quan hệ của cấp trên với cấp dưới mà thôi.

Từ lúc đó trở đi, trái tim cô âm ỉ đau.

Bộ đồ công sở vừa người giờ trở nên bức bối, Lục Nhiễm cũng không muốn quay về chỗ của mình, cô tháo cà vạt, tiện tay vứt luôn vào thùng rác, nới lỏng cổ áo, đi về phía cầu thang máy cuối hành lang.

“Chị Lục, chị sao thế?”.
xClick to View


Tiểu An, thực tập sinh mới đến đứng ở phòng nghỉ, vừa lấy nước nóng vừa hỏi cô.

Lục Nhiễm nhếch môi, xoa đầu cô bé, cười nhẹ.

“Chị không sao. Em cứ làm việc đi, nếu không có gì đột xuất, một tháng nữa là em có thể ký hợp đồng chính thức rồi”.

Đặt cốc trà xuống, Tiểu An cười gật đầu: “Chị Lục, cảm ơn chị”.

Lục Nhiễm suy nghĩ giây lát, cuối cùng không nói với cô bé là mình sắp rời khỏi đây.

“Em có bật lửa không?”.

Tiểu An: “Dạ?”.

Lục Nhiễm mím môi: “Thôi em à”.

Đẩy cửa bước ra, Lục Nhiễm nhìn những kiến trúc cao tầng, tòa nọ nối tiếp tòa kia, cảm thấy hết sức nhạt nhẽo.

Cô đã tiêu tốn thời gian ba năm của mình trong những tòa cao ốc này, nhưng mà, cuối cùng cô thu được gì.

Gió nhè nhẹ thổi tung cổ áo, Lục Nhiễm cảm thấy hơi lạnh.

Cô lấy điện thoại, bấm số.

“A lô, Tiểu Nhiễm hả?”. Giọng nam trầm có chút ngạc nhiên.

“Em đây”. Tiểu Nhiễm ngừng một lát: “Anh, em thôi việc rồi”.

Giọng nói của Lục Tề có chút lo lắng: “Đã xảy ra chuyện gì thế?”.

Lục Nhiễm: “Cũng không có gì…”.

Lục Tề: “Anh đã nói rồi, Hàn Mặc Ngôn không hợp với em…”.

“Anh, đừng nói nữa…”.

Im lặng giây lát, Lục Tề nén tiếng thở dài, giọng nói cứng cỏi lạnh lùng không che giấu nổi sự thỏa hiệp và tình cảm ấm áp.

“Về đi… Giờ anh qua đón em”.

Lục Nhiễm đáp nhẹ: “Vâng”.

Lục Tề là một người anh trai tốt, trong trí nhớ của cô, Lục Tề luôn chân thành với mọi người, yêu thương em gái vô hạn, có thể nói là nuông chiều vô điều kiện.

Cũng có thể vì vậy mà từ nhỏ Lục Nhiễm đã có cảm tình với những người đàn ông giống anh.

Thế mà, Lục Nhiễm ôm trán, cười chua chát, tại sao cô lại thích loại người như Hàn Mặc Ngôn.

Năm năm, cô đã thích Hàn Mặc Ngôn đúng năm năm.

Cô gặp Hàn Mặc Ngôn năm năm trước.

Năm đó, Lục Nhiễm vừa sang năm thứ ba đại học, một sinh viên con nhà giàu.

Nhờ vào quyền thế của bố mẹ mà được vào đại học, suốt ngày trốn học đánh nhau, văn dốt võ dát, may mà đại học vốn dĩ không phải một nơi hà khắc, các thầy cô cũng bỏ qua hành động trốn học của cô, còn cô lại càng được thể an nhàn, thậm chí hai năm học trôi qua, cô cũng chưa biết hết mọi người trong lớp.

Gặp Hàn Mặc Ngôn hoàn toàn là một sự tình cờ.

Năm đó Hàn Mặc Ngôn được nhà trường mời đến diễn thuyết, tất nhiên, Lục Nhiễm cũng chẳng hơi đâu đi nghe, sau một ngày vui chơi mỏi mệt mới trở về phòng, phát hiện quên mang chìa khóa, sau một hồi suy nghĩ, nhớ ra buổi diễn thuyết ở hội trường lớn cách phòng cô không xa nên đã quyết định không đi lấy chìa khóa.

Hàn Mặc Ngôn đứng trên bục giảng, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc, nhưng mỗi từ mỗi chữ đều súc tích và sắc bén.

Giọng nói trầm thấp, vô cùng cuốn hút.

Chắc chắn anh ta không biết Lục Nhiễm, nhưng Lục Nhiễm không bao giờ quên được hình ảnh Hàn Mặc Ngôn đứng trên bục giảng.

Hàn Mặc Ngôn không cần bất cứ ngôn ngữ cơ thể nào, trang phục là một bộ vest đen không thể đơn giản hơn, nhưng những thứ bình thường ở trên con người anh bỗng trở nên phi thường: thần thái điềm tĩnh như nắm chắc mọi thứ trong lòng bàn tay, không thể xảy ra sai sót; đó là một kiểu sức hút nhân cách diệu kỳ.

Cũng từ thời khắc đó, Lục Nhiễm đã yêu người đàn ông này.

Cô đi tìm tất cả những tài liệu có liên quan đến Hàn Mặc Ngôn, cộng thêm các cuộc điều tra và phỏng vấn có liên quan.

Hàn Mặc Ngôn không phải cao xa gì, những thứ tìm được cũng không nhiều nhưng cũng đủ để Lục Nhiễm nhận ra rằng, người đàn ông này là một trang anh tuấn hoàn hảo.

Tuy cùng xuất thân từ tầng lớp giàu có, nhưng so với anh, bản thân cô thật chẳng ra gì.

Cũng theo điều tra, Lục Nhiễm biết rằng, Hàn Mặc Ngôn thích những người thông minh, chỉ qua lại với những người thông minh, nhanh nhạy.

Tuyệt đối không giống cô, văn dốt võ dát chỉ biết giải quyết vấn đề một cách giản đơn và lỗ mãng.

Nhưng, tất cả những điều đó đối với cô đều không thành vấn đề, cô không ngốc, cô có thể học, cô tin là mình có thể làm được.

Sự thực chứng minh, đúng là cô đã làm được.

Năm năm cố gắng, Lục Nhiễm gần như đã không nhớ nổi mình của năm năm về trước, cũng không nhớ từ lúc nào cô trở nên quen với những hành động và lời nói nghiêm túc, đối nhân xử thế cũng ngày càng trở nên thành thục và trơn tru hơn.

Nhưng, thế vẫn chưa đủ…

Hàn Mặc Ngôn vẫn…

Không thích cô.

Lục Nhiễm cúi đầu, đón ánh chiều tà còn sót lại chầm chậm lướt qua vai.

Ngồi vào trong xe của Lục Tề, Lục Nhiễm đưa tay bật nhạc.

Bài hát tiếng Anh chầm chậm vang lên trong không gian nhỏ hẹp, Lục Nhiễm chống tay vào trán, nhắm mắt lại, mặc cho tiếng hát bay bổng trong đầu.

Lục Tề quay sang nhìn Lục Nhiễm, ánh mắt lạnh lùng chất chứa yêu thương.

“Sao em đi xuống tay không thế?”.

Lục Nhiễm không mở mắt, đáp: “Những thứ khác đã không còn quan trọng nữa rồi”.

Một lát sau, Lục Tề mới tiếp tục hỏi: “Tiểu Nhiễm, em quyết định từ bỏ thật rồi sao?”.

Lục Nhiễm cười đau khổ: “Em có thể không từ bỏ sao? Em kiên trì bao nhiêu năm nay, cuối cùng chỉ là một con số không”.

“Em…”.

“Anh, đừng hỏi em có đáng không. Bản thân em cũng không biết bao nhiêu năm nay em kiên trì như vậy là vì cái gì? Thậm chí em cũng không biết, tình cảm em dành cho anh ta, còn lại bao nhiêu…”.

Chưa nói hết, cô chợt cảm nhận có bàn tay ấm áp đang xoa đầu mình.

Sau khi trưởng thành, Lục Nhiễm luôn kiên cường hơn bất cứ ai. Bình thường, đừng nói đến chuyện có người xoa đầu cô, vì ngay cả lời an ủi cũng rất ít, mà trên thực tế, cô cũng không cần đến.

Nhưng mà, giây phút này, có những tình cảm bi lụy không thể chịu được đang tàn phá thần kinh cô.

Cô không thể từ bỏ, cô cảm thấy thật buồn.

Lục Tề xoay vô lăng, dừng xe bên lề đường.

Đưa tay tắt nhạc, giọng của Lục Tề trầm thấp mà ôn hòa: “Tiểu Nhiễm, nếu buồn em cứ khóc đi”.

Lục Nhiễm không thể kiềm chế thêm, nắm lấy tay áo Lục Tề, vùi đầu vào lòng anh.

Thanh âm bị chặn lại, càng thêm nấc nghẹn.

“Anh ơi, em buồn quá”.

“Ba năm nay, em cứ ngồi đó nhìn Hàn Mặc Ngôn qua lại với hết người con gái này đến người con gái khác, rồi lại nhìn họ chia tay. Cảm giác đó vẫn như vừa mới hôm qua, Hàn Mặc Ngôn vẫn mãi là một giấc mơ mà em không thể với tới. Ba năm nay, dù em có tìm cách tiếp cận thế nào, anh ta cũng không có phản ứng gì…”.

“Anh biết, anh biết…”.

“Anh, em còn có thể về nhà không?”.

“Có chứ, mẹ đã nghĩ lại từ lâu rồi, còn bố tuy vẫn nói cứng, nhưng lúc nào cũng mong mỏi em trở về”.

Ba năm trước, vì Hàn Mặc Ngôn mà cô đã cãi nhau với bố mẹ, chẳng có bậc làm cha làm mẹ nào lại mong con gái mình đơn phương hủy hôn ước đã định, vào làm ở công ty đối phương, mục đích để theo đuổi một người đàn ông.

Cô cũng không nhớ nổi mình đã cãi nhau với bố mẹ bao nhiêu lần.

Kết quả cuối cùng là cô dứt khoát dọn ra ở riêng, bố mẹ cũng cắt mọi viện trợ, nếu không có Lục Tề tiếp tế, một mình cô chắc cũng không sống nổi qua ngày.

Những lúc cãi nhau căng thẳng nhất, bố mẹ còn công khai thể hiện ra rằng mình không có đứa con gái như cô.

Lúc đó, cô chẳng thèm để ý, nhưng thật không ngờ, cuối cùng cũng chỉ có người thân có thể đón nhận cô.

Thật là châm biếm, Lục Nhiễm không kiên cường như cô tưởng.

Lục Nhiễm ngủ trọn một ngày.

Cô vẫn ở trong phòng trọ của mình. Tuy Lục Tề đã mở đường cho cô quay về, nhưng tinh thần hiện tại của Lục Nhiễm cũng không thích hợp để về nhà, huống hồ cô cũng không biết phải đối mặt với bố mẹ mình như thế nào.

Lục Tề cũng không miễn cưỡng, đưa Lục Nhiễm về đến chân cầu thang, nhìn cô lên trên.

Khi cô tỉnh dậy, trời đã tối.

Hình như lâu lắm rồi cô chưa được ngủ thế này, ba năm nay ngoài từ thứ hai đến thứ sáu quẹt thẻ đúng giờ, thì hầu hết những ngày cuối tuần đều dành để làm thêm giờ cùng với Hàn Mặc Ngôn, bởi vậy ngày nào cũng cần mẫn bận rộn như chẳng có lúc nào để nghỉ ngơi.

Thật là không dám nghĩ thêm.

Cô đứng trong phòng tắm, vừa đánh răng vừa soi mình trong gương.

Một khuôn mặt mệt mỏi đến xa lạ.

Cô đặt bàn chải xuống, với tay lấy khăn mặt, không ngờ giá phơi khăn mặt bằng nhựa bị gẫy, rơi xuống.

Căn phòng trọ năm mươi mét vuông, chật hẹp, chịu sự giày vò của cô ba năm nay, ngày càng cũ kỹ.

Nhưng cô vẫn nhớ, trước kia cô đã vất vả thế nào mới thuê được một gian phòng riêng trong cái thành phố tấc đất tấc vàng này và cũng đã phải vất vả thế nào để từng bước thích nghi với cái nơi đơn sơ này.

Là vì ai chứ?

Làm tất cả những điều này…

Lục Nhiễm cười cay đắng, cái khí thế bừng bừng hôm qua lúc xin thôi việc với Hàn Mặc Ngôn hôm nay đã biến đi đâu mất.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Các quốc gia là địa bàn của nhiều nhà cung ứng Apple nhất thế giới. (Ảnh: Reuters)

Theo dữ liệu năm 2021, một số quốc gia có thị phần cao hơn trong chuỗi cung ứng của Apple. Cụ thể, Mỹ tăng từ 7,2% năm 2019 lên 10,7%, Đài Loan từ 6,7% lên 9,5%, Việt Nam từ 2,2% lên 3,7% và Ấn Độ từ chưa tới 1% lên 1,5%. Như vậy, Việt Nam đứng thứ 6 trong chuỗi cung ứng, sau Trung Quốc, Nhật Bản, Đài Loan, Hàn Quốc.

Dữ liệu chỉ ra Apple và đối tác đang nỗ lực đa dạng hóa thông qua đầu tư vào Ấn Độ, Việt Nam và tăng cường mua sắm từ Đài Loan (Trung Quốc), Mỹ và các nơi khác. Nó sẽ tái cấu trúc cơ cấu cung ứng toàn cầu, dù Trung Quốc vẫn là địa bàn quan trọng trong nhiều năm tới.

Nhờ tập trung các nhà cung ứng tại Trung Quốc, nơi sản xuất 70% iPhone, Apple đã giành được thắng lợi quan trọng. Tuy nhiên, chiến lược ấy đang thay đổi, không chỉ vì phong tỏa Covid-19 mà còn vì căng thẳng thương mại, địa chính trị ngày một lớn giữa Bắc Kinh và Washington, đe dọa rủi ro dài hạn.

Foxconn bắt đầu mở rộng tại Ấn Độ, bao gồm kế hoạch tăng gấp 4 lần nhân sự tại nhà máy iPhone trong 2 năm, theo Reuters. Trong khi đó, J.P.Morgan dự đoán Apple sẽ chuyển khoảng 5% hoạt động sản xuất iPhone sang Ấn Độ từ cuối năm nay và nâng lên 25% vào năm 2025. Các chuyên gia cũng ước tính 1/4 sản phẩm Apple – Mac, iPad, Apple Watch và AirPods – sẽ sản xuất bên ngoài Trung Quốc vào năm 2025 thay vì 5% hiện nay.

Dữ liệu thường niên của Apple bao trùm hơn 600 địa điểm. Apple không tiết lộ số tiền chi cho mỗi nhà cung ứng và danh sách cũng thay đổi theo từng năm. Họ bao gồm các nhà thầu lắp ráp iPhone, iPad, đồng hồ, tai nghe không dây, cũng như các nhà cung ứng chip, kính, khung nhôm, cáp, bảng mạch và linh kiện khác.

(Theo Reuters)

" alt="Việt Nam đứng thứ mấy trong chuỗi cung ứng Apple?" width="90" height="59"/>

Việt Nam đứng thứ mấy trong chuỗi cung ứng Apple?

Lệ Quyên quyết định gọi điện thoại cho nhạc sĩ Hoài Sa để bày tỏ mong muốn thực hiện chương trình. Cô lựa chọn những bài hát yêu thích, hát lại bằng tất cả cảm xúc của mình, bằng những điều thầm kín đôi khi không thể nói ra.

Ca sĩ Lệ Quyên. 

Nhạc sĩ Hoài Sa khuyên Lệ Quyên nên hát live và ghi hình trực tiếp thay vì thu âm từ trước. Nữ ca sĩ bộc bạch: "Tôi nghe theo lời của anh Sa và đó thực sự là ý tưởng tuyệt vời, lần đầu tiên tôi thực hiện. Người ta nói hát như người tình. Khi mình buồn, vui, gửi gắm tất cả những chia sẻ. Thật kỳ diệu, sau những bản tình ca như thế mình cảm thấy bao nhiêu nỗi niềm trong mình vơi đi, nhẹ nhõm, an nhiên”. 

The best cover được thực hiện xuyên suốt từ 7h30 đến 1h sáng, qua các giai đoạn bấm máy, thu lời dẫn, thể hiện bài hát… Lệ Quyên và ê-kip được đánh giá hoàn thành dự án nhanh chóng, tốn ít thời gian. Ban nhạc Hoài Sa cùng dàn nhạc giao hưởng phối hợp nhuần nhuyễn với ca sĩ. Các ca khúc thể hiện nhiều cung bậc cảm xúc, không mắc lỗi nên chỉ cần quay một lần.  

Trong The best cover, Lệ Quyên hát live và ghi hình trực tiếp thay vì thu âm từ trước.

Nữ ca sĩ mong muốn mang đến một sản phẩm vừa có âm thanh đạt chuẩn phòng thu vừa có hình ảnh đẹp để lên sóng. Lệ Quyên sử dụng chiếc micro nhỏ nhưng thu tiếng tốt. Cô phải cầm thật chặt micro vì chỉ cần di chuyển nhẹ sẽ tạo ra tạp âm. 

Lệ Quyên không tiết lộ kinh phí sản xuất dự án âm nhạc lần này nhưng cô khẳng định sản phẩm hát live không có nghĩa tốn ít chi phí. Nữ ca sĩ tâm sự: “The best cover xuất hiện Lệ Quyên với những lần đầu tiên, thử thách bản thân và cống hiến những giá trị nghệ thuật cho khán giả. Để mọi người thấy được hơn 20 năm tôi khổ luyện, hát miệt mài hàng đêm mang lại kết quả ra sao? Những người trong nghề nghe sẽ hiểu sản phẩm chất lượng thế nào?”.

Nữ ca sĩ hơn 20 năm cống hiến cho nghệ thuật. 

“Mỗi người sẽ có cách cống hiến cho công chúng khác nhau. Nếu chưa đủ cảm xúc, đủ tư duy hình ảnh thì khó thực hiện, vì âm nhạc không thể gượng ép, dập khuôn. Hiện tại, tôi có những tác phẩm nghệ thuật như The best cover. Khoảng 5 - 6 năm làm việc miệt mài, có mấy chục tỷ, khi bản thân sẵn sàng, tôi sẽ thực hiện một liveshow thật hoàng tráng”, giọng ca gốc Hà Nội chia sẻ.

Lần đầu thực hiện một sản phẩm âm nhạc theo phong cách live acoustic và phát hành trên nền tảng YouTube cá nhân, Lệ Quyên muốn giá trị nghệ thuật hướng đến nhiều đối tượng khán giả.  

Ca sĩ Lệ Quyên cover 3 ca khúc Ngày mai em rời xa, Xin lỗi, Cho em gần anh thêm chút nữa:

Diệu Thu

" alt="Lệ Quyên: 'Tôi làm việc miệt mài để có tiền tỷ tổ chức đêm nhạc hoành tráng'" width="90" height="59"/>

Lệ Quyên: 'Tôi làm việc miệt mài để có tiền tỷ tổ chức đêm nhạc hoành tráng'