Truyện Yêu Nữ Xin Tự Trọng
时间:2025-01-16 03:36:56 出处:Ngoại Hạng Anh阅读(143)
Giang Vân Hạc vắt chéo hai chân vào nhau,ệnYêuNữXinTựTrọdiễn viên hoàng yến giữ tay cầm chơi game bằng một tay, miệng hắn hút thuốc phì phèo, trong đôi mắt rưng rưng một ít nước.
Trên màn hình, rất nhiều người chơi không quen biết đã xóa hết thông số tích lũy, rồi biến thông số của mình biến thành máy bay yểm trợ, và vì hắn mà ngăn cản tử đạn.
Truyền lọt vào trong tai Giang Vân Hạc là vô vàn âm thanh hợp xướng của những giọng ca trẻ tuổi, như thể các chủ nhân của máy bay yểm trợ kia đều đang ở bên cạnh khích lệ hắn vậy.
Một lời than thở bi thương tràn đầy hy vọng.
Nhìn ở dưới góc phải màn hình, từng thông số XXX dần dần biến mất, mỗi một lần trúng đạn cũng làm cho hắn cảm thấy mình rất giống như đang phạm tội.
"Phù, cuối cùng cũng qua!" Không biết đã qua bao lâu, Giang Vân Hạc rốt cuộc cũng thở dài một hơi.
Vào cuối trò chơi lưu lại, " Ta đã từng cùng với ngươi đi con đường giống nhau, bất luận như thế nào, đừng bao giờ dừng lại ở đây giữa chừng" Sau khi nói xong, hắn đã chọn xóa bỏ thông số lưu trữ của mình và xóa đi những tâm huyết của bản thân trong hàng chục giờ.
Nhưng hắn biết tên mình vẫn sẽ còn lưu trên máy chủ để phục vụ và có thể nó đã biến thành máy bay yểm trợ của ai đó.
"Không thể tin được, trò chơi này đến giờ vẫn rất mạnh mẽ và lôi cuốn, đội ngũ sản xuất thật sự... thật... thật..."
Bỗng...Giang Vân Hạc trợn mắt há hốc miệng nhìn mọi thứ trước mặt.
Trước mặt hắn là một con đường đất bị giẫm đạp không ra bộ dạng gì, hai bên là khu rừng rậm rạp, vài tiếng chim hót truyền tới từ đằng xa, hai con bướm trước mắt đang bay múa nhẹ nhàng, và có một âm thanh xào xạc phát ra từ bụi cỏ phía sau lưng.
Một giây đồng hồ trước, hắn vẫn ngồi trước máy tính của mình.
Tiếp ngay sau đó, Giang Vân Hạc cảm thấy hơi choáng váng, máy vi tính, vách tường trước mặt dường như đều biến mất, và tất cả bị thay thế vào đó chính là một vùng hoang dã như hiện tại.
Lúc này, đầu của Giang Vân Hạc trống rỗng.
Hắn hoàn toàn không kịp phản ứng.
Tựa như tất cả những thứ này chỉ là ảo giác vậy.
Bỗng từ bên cạnh truyền tới một giọng nói ôn nhu mềm mại.
"Thần tiên?"
Giang Vân Hạc khẽ đảo mắt trong sự ngỡ ngàng, chỉ thấy một thiếu nữ mặc quần dài màu lam, đeo một cây kiếm, thoạt nhìn tầm mười sáu, mười bảy tuổi, còn có một chút bụ bẫm của thiếu nữ, và đang ngồi trên một con con lừa hơi há cao cái miệng nhỏ nhắn nhìn mình.
"Yêu quái?" Thấy hắn không có đáp lời, thiếu nữ lại hỏi thêm.
Giang Vân Hạc dùng sức hít một hơi thuốc lá, cúi đầu nhìn xem bản thân, vẫn là quần đùi rộng, dép lê, ngồi trên chiếc ghế máy vi tính, nhưng mà ở phía dưới cái ghế toàn là cỏ dại mọc um tùm, phía trước trở thành một con đường đất bị giẫm đạp không còn hình dạng.
"Cảm ơn!" Thiếu nữ gật đầu một cái, mặt chứa đầy sự thán phục.
Giang Vân Hạc tự véo mình một cái.
Ui da!Đau!
"???"
Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta đang làm cái gì vậy?
Cũng không chờ hắn suy nghĩ ra được, đột nhiên cảm thấy hoa mắt một chút, thì bỗng xuất hiện một thứ giống như từ mặt đất phi tới, xoát xoát xoát vọt ra mấy người không biết từ đâu đến, cao thấp mập ốm đều đủ cả, chỉ khác nhau về ăn mặc, nhưng thực ra vẫn mặc trường bào, trên đầu thì búi tóc.
"Yêu nữ, chạy đi đằng nào!" Một người thanh niên vừa đen lại mập trong đó, gương mặt đầy vẻ chính khí hét lớn một tiếng.
Đôi mắt cô gái khẽ chuyển động,trên mặt nhếch mép cười, dịu dàng nói: "Muốn tìm ta gây phiền toái, xin hãy hỏi trước một chút với sư huynh ta xem có đồng ý hay không!"
Sau đó ngón tay nàng chỉ về phía Giang Vân Hạc.
Giang Vân Hạc???
Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta đang làm cái gì?
"Ngươi cho rằng có thêm nhiều người thì ta sẽ sợ ngươi? Mau đem đồ vật giao ra đây, nếu không... chúng ta liền diệt trừ đôi cẩu nam nữ các ngươi ngay bây giờ!" Một người thanh niên mặc thanh sam cao gầy giống hệt như cây cột điện há miệng nói lia lịa, xuất hiện một cỗ hàn khí bay qua giữa Giang Vân Hạc cùng với vị thiếu nữ, trên mặt đất đã xuất hiện một chút hàn băng.
Giang Vân Hạc bị hàn khí làm cho lạnh cóng một hồi, rốt cuộc cũng tỉnh táo lại.
Mấy người này, chỉ thổi một hơi thôi mà cũng có thể đóng băng? Đây còn là con người sao?
Không lẽ ta vừa xuyên việt?
Thoạt nhìn một chút về hướng mấy người đang nhìn chằm chằm mình như hổ đói, còn có vị thiếu nữ cười ác ý cách đó không xa, không cần suy nghĩ, hắn quăng ngay cái tàn thuốc, điếu thuốc tàn đang cầm trên tay được ném đi về phía người thiếu nữ.
"Sư muội tốt, đồ vật này ngươi cầm đi."
Nhấc chân lên ù té chạy!
Tinh thần hắn lúc này rất căng thẳng, bất kể vị thiếu nữ kia hay là đám người vừa mới lao tới, ai cũng không phản ứng kịp, tất cả đều mặt đầy ngơ ngác nhìn Giang Vân Hạc mặc chiếc quần đùi ống rộng cầm đôi dép lê đang mang ném đi,rồi giơ đôi chân trần lên và chạy như điên.
Trên màn hình, rất nhiều người chơi không quen biết đã xóa hết thông số tích lũy, rồi biến thông số của mình biến thành máy bay yểm trợ, và vì hắn mà ngăn cản tử đạn.
Truyền lọt vào trong tai Giang Vân Hạc là vô vàn âm thanh hợp xướng của những giọng ca trẻ tuổi, như thể các chủ nhân của máy bay yểm trợ kia đều đang ở bên cạnh khích lệ hắn vậy.
Một lời than thở bi thương tràn đầy hy vọng.
Nhìn ở dưới góc phải màn hình, từng thông số XXX dần dần biến mất, mỗi một lần trúng đạn cũng làm cho hắn cảm thấy mình rất giống như đang phạm tội.
"Phù, cuối cùng cũng qua!" Không biết đã qua bao lâu, Giang Vân Hạc rốt cuộc cũng thở dài một hơi.
Vào cuối trò chơi lưu lại, " Ta đã từng cùng với ngươi đi con đường giống nhau, bất luận như thế nào, đừng bao giờ dừng lại ở đây giữa chừng" Sau khi nói xong, hắn đã chọn xóa bỏ thông số lưu trữ của mình và xóa đi những tâm huyết của bản thân trong hàng chục giờ.
Nhưng hắn biết tên mình vẫn sẽ còn lưu trên máy chủ để phục vụ và có thể nó đã biến thành máy bay yểm trợ của ai đó.
"Không thể tin được, trò chơi này đến giờ vẫn rất mạnh mẽ và lôi cuốn, đội ngũ sản xuất thật sự... thật... thật..."
Bỗng...Giang Vân Hạc trợn mắt há hốc miệng nhìn mọi thứ trước mặt.
Trước mặt hắn là một con đường đất bị giẫm đạp không ra bộ dạng gì, hai bên là khu rừng rậm rạp, vài tiếng chim hót truyền tới từ đằng xa, hai con bướm trước mắt đang bay múa nhẹ nhàng, và có một âm thanh xào xạc phát ra từ bụi cỏ phía sau lưng.
Một giây đồng hồ trước, hắn vẫn ngồi trước máy tính của mình.
Tiếp ngay sau đó, Giang Vân Hạc cảm thấy hơi choáng váng, máy vi tính, vách tường trước mặt dường như đều biến mất, và tất cả bị thay thế vào đó chính là một vùng hoang dã như hiện tại.
Lúc này, đầu của Giang Vân Hạc trống rỗng.
Hắn hoàn toàn không kịp phản ứng.
Tựa như tất cả những thứ này chỉ là ảo giác vậy.
Bỗng từ bên cạnh truyền tới một giọng nói ôn nhu mềm mại.
"Thần tiên?"
Giang Vân Hạc khẽ đảo mắt trong sự ngỡ ngàng, chỉ thấy một thiếu nữ mặc quần dài màu lam, đeo một cây kiếm, thoạt nhìn tầm mười sáu, mười bảy tuổi, còn có một chút bụ bẫm của thiếu nữ, và đang ngồi trên một con con lừa hơi há cao cái miệng nhỏ nhắn nhìn mình.
"Yêu quái?" Thấy hắn không có đáp lời, thiếu nữ lại hỏi thêm.
Giang Vân Hạc dùng sức hít một hơi thuốc lá, cúi đầu nhìn xem bản thân, vẫn là quần đùi rộng, dép lê, ngồi trên chiếc ghế máy vi tính, nhưng mà ở phía dưới cái ghế toàn là cỏ dại mọc um tùm, phía trước trở thành một con đường đất bị giẫm đạp không còn hình dạng.
"Cảm ơn!" Thiếu nữ gật đầu một cái, mặt chứa đầy sự thán phục.
Giang Vân Hạc tự véo mình một cái.
Ui da!Đau!
"???"
Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta đang làm cái gì vậy?
Cũng không chờ hắn suy nghĩ ra được, đột nhiên cảm thấy hoa mắt một chút, thì bỗng xuất hiện một thứ giống như từ mặt đất phi tới, xoát xoát xoát vọt ra mấy người không biết từ đâu đến, cao thấp mập ốm đều đủ cả, chỉ khác nhau về ăn mặc, nhưng thực ra vẫn mặc trường bào, trên đầu thì búi tóc.
"Yêu nữ, chạy đi đằng nào!" Một người thanh niên vừa đen lại mập trong đó, gương mặt đầy vẻ chính khí hét lớn một tiếng.
Đôi mắt cô gái khẽ chuyển động,trên mặt nhếch mép cười, dịu dàng nói: "Muốn tìm ta gây phiền toái, xin hãy hỏi trước một chút với sư huynh ta xem có đồng ý hay không!"
Sau đó ngón tay nàng chỉ về phía Giang Vân Hạc.
Giang Vân Hạc???
Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta đang làm cái gì?
"Ngươi cho rằng có thêm nhiều người thì ta sẽ sợ ngươi? Mau đem đồ vật giao ra đây, nếu không... chúng ta liền diệt trừ đôi cẩu nam nữ các ngươi ngay bây giờ!" Một người thanh niên mặc thanh sam cao gầy giống hệt như cây cột điện há miệng nói lia lịa, xuất hiện một cỗ hàn khí bay qua giữa Giang Vân Hạc cùng với vị thiếu nữ, trên mặt đất đã xuất hiện một chút hàn băng.
Giang Vân Hạc bị hàn khí làm cho lạnh cóng một hồi, rốt cuộc cũng tỉnh táo lại.
Mấy người này, chỉ thổi một hơi thôi mà cũng có thể đóng băng? Đây còn là con người sao?
Không lẽ ta vừa xuyên việt?
Thoạt nhìn một chút về hướng mấy người đang nhìn chằm chằm mình như hổ đói, còn có vị thiếu nữ cười ác ý cách đó không xa, không cần suy nghĩ, hắn quăng ngay cái tàn thuốc, điếu thuốc tàn đang cầm trên tay được ném đi về phía người thiếu nữ.
"Sư muội tốt, đồ vật này ngươi cầm đi."
Nhấc chân lên ù té chạy!
Tinh thần hắn lúc này rất căng thẳng, bất kể vị thiếu nữ kia hay là đám người vừa mới lao tới, ai cũng không phản ứng kịp, tất cả đều mặt đầy ngơ ngác nhìn Giang Vân Hạc mặc chiếc quần đùi ống rộng cầm đôi dép lê đang mang ném đi,rồi giơ đôi chân trần lên và chạy như điên.
分享到:
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Nhận định, soi kèo Napoli vs Hellas Verona, 02h45 ngày 13/1: Đạp đáy giữ đỉnh
- MU đấu Man City: MU bất ổn, Solskjaer lo mất ghế
- Hanoi Telecom chi 3.000 tỷ đồng cho 3G
- Triển khai đồng loạt khai báo y tế tại tất cả cửa khẩu đối với khách nhập cảnh đến từ Trung Quốc
- Nhận định, soi kèo Feyenoord vs Utrecht, 20h30 ngày 12/1: Đứt mạch đối đầu ấn tượng
- Kết quả Arsenal vs Leeds United: Pháo thủ vất vả vào vòng 4 FA Cup
- Tin bóng đá 6
- Đi tìm minh chứng về biến đổi khí hậu tại Nam Cực bằng một chiếc iPhone
- Nhận định, soi kèo Heracles vs Sparta Rotterdam, 22h30 ngày 11/01: Khách rơi tự do