当前位置:首页 > Thế giới > Nhận định, soi kèo Pogon Szczecin vs Gornik Zabrze, 22h30 ngày 25/5: Trận cầu thủ tục 正文
标签:
责任编辑:Thể thao
Nhận định, soi kèo Ayeyawady United vs Rakhine United, 16h30 ngày 24/2: Tiếp tục chìm sâu
Nghiên cứu chung trên thế giới cho thấy phụ nữ ít có khả năng đầu tư, hoặc đầu tư nhiều như họ cần do bất bình đẳng về tiền lương theo giới. Điều này dẫn đến khoảng cách đầu tư có thể gây ra hậu quả tài chính lâu dài.
Hiểu được những thách thức mà phụ nữ phải đối mặt khi nói đến tài chính và học cách đầu tư là chìa khóa để họ có thể đưa ra quyết định thông minh, trở thành một nhà đầu tư tự tin.
Bài kiểm tra dưới đây sẽ giúp phụ nữ nắm bắt một số điều cơ bản về đầu tư để có thể lấy cảm hứng và xây dựng an toàn tài chính, sự giàu có lâu dài cho bản thân và gia đình.
" alt="Những điều phụ nữ nên biết về tài chính cá nhân"/>![]() |
Nguyệt Nhi hiện là kế toán của một công ty ở TP. HCM. Ảnh: NVCC |
Thành gia rồi mới lập nghiệp?
Cùng hoàn cảnh với Nguyệt Nhi, Lê Nam (nhân vật đã được đổi tên), một thành viên 29 tuổi của cộng đồng LGBT+, thường nhận câu hỏi "bao giờ kết hôn" trong lần tụ họp gia đình, đặc biệt là dịp Tết Nguyên đán sắp tới.
Lê Nam quá quen thuộc và thậm chí chuẩn bị sẵn nhiều kịch bản trả lời ứng với từng đối tượng.
“Người hỏi mình thường là người thân trong nhà, bà con, bạn bè, thầy cô giáo cũ mỗi khi có dịp gặp. Mình có 2 cách trả lời tuỳ theo đối tượng đặt câu hỏi. Với bạn bè hoặc người nhỏ hơn, mình sẽ nói đó là chuyện riêng tư và không cần thiết phải chia sẻ. Với cô chú, anh chị lớn hơn, mình thường cười và nói duyên chưa tới”, Nam nói.
Nam tâm sự anh không thấy khó chịu khi được hỏi bao giờ lập gia đình. Ngược lại, anh thấy vui vì nhận được sự quan tâm của mọi người.
Dù chưa đến tuổi bị hỏi dồn dập như Nguyệt Nhi và Lê Nam, nhưng Huỳnh Trang (24 tuổi, Bến Tre) chia sẻ bản thân thường tránh về quê những dịp đám tiệc vì ngại câu hỏi “bao giờ lấy chồng”.
Sắp đến Tết, bắt buộc tham gia những cuộc sum họp gia đình, Trang đã chuẩn bị nhiều kịch bản.
“Tùy người hỏi là ai mà mình trả lời theo mỗi kịch bản khác nhau. Nếu là cô chú, người lớn hơn thì mình sẽ nói ‘bao giờ con lo được cho ba mẹ thì lấy chồng’. Nếu là người cùng thế hệ, mình thường pha thêm chút hài hước và trả lời ‘đang kiếm Việt kiều, bao giờ có thì lấy’”, Huỳnh Trang phân tích.
Ngoài ba mẹ, họ hàng, Trang thường được hàng xóm quan tâm về tình trạng hôn nhân. Thậm chí, khi có khách hàng ghé vào tiệm tạp hóa của gia đình, cô cũng bị hỏi về dự định kết hôn. Điều này đôi khi gây ra một số khó chịu.
Dù vậy, Huỳnh Trang vẫn nói cô thấy vui khi nhận được sự quan tâm từ cha mẹ, cô chú. “Gia đình mình là người miền Tây nên quan niệm thành gia rồi mới lập nghiệp. Con cái dù lớn cách mấy, phải lấy chồng rồi mới trưởng thành. Do đó, người lớn thường hỏi bao giờ lấy chồng như một cách quan tâm con cháu lâu không gặp”.
![]() |
Tết là dịp sum họp gia đình, và cũng là lúc các thành viên đối mặt những câu hỏi họ có thể lảng tránh trong năm. Ảnh: Quỳnh Danh |
Nên trả lời thế nào cho không mất lòng ai?
Bà Nguyễn Thị Mến (50 tuổi, Vĩnh Long) có con trai đi làm ở TP.HCM và chỉ về vào những dịp lễ hoặc đám tiệc lớn. Bà cũng nóng lòng do con "mãi độc thân". Câu hỏi “bao giờ lấy vợ?” trở thành chủ đề thường trực trong mỗi mâm cơm của gia đình.
“Con tôi đi làm xa và chỉ về nhà dịp lễ Tết. Do đó tôi thường hỏi con bao giờ lấy vợ để hiểu hơn về tình hình của con trai. Nếu con chưa có đối tượng, tôi có thể giới thiệu cho một hai người”.
Theo bà Mến, mỗi khi hỏi, bà thường mong con trả lời thật lòng. Tuy nhiên, nếu con trai không muốn chia sẻ, bà vẫn thấy dễ chịu, miễn là cả hai đều tôn trọng lẫn nhau.
Theo Channel News Asia, áp lực từ câu hỏi “bao giờ lấy chồng” lên giới trẻ Singapore còn lớn hơn. Đến nỗi, nhiều người trẻ nước này còn nghĩ ra một kiểu kinh doanh mới là đóng giả người yêu.
Trung bình, người có nhu cầu thuê người yêu để dẫn về ra mắt gia đình sẽ phải chi tối thiểu là 75 USD cho hai tiếng “hẹn hò”. Dù giá khá cao, song vẫn có nhiều người sử dụng dịch vụ, đặc biệt là trong những dịp lễ Tết.
Câu chuyện dẫn người yêu về ra mắt gia đình còn ám ảnh những người thuộc cộng đồng LGBT+ ở Trung Quốc nhiều hơn. Theo South China Morning Post, có những khách hàng LGBT+ sẵn sàng trả 3.500 Nhân dân tệ (12 triệu đồng)/ngày để thuê người yêu về ra mắt dịp Tết.
Dịch vụ cho thuê người yêu Trung Quốc còn có các hoạt động như chụp ảnh cưới, tổ chức hôn lễ giả và làm giấy chứng nhận kết hôn giả.
Chuyên viên tâm lý Đào Lê Tâm An chia sẻ: “Hãy tâm niệm những câu hỏi này xuất phát từ tình thân, lâu ngày không gặp nên muốn hiểu cuộc sống của nhau. Khi không sẵn sàng chia sẻ, bạn có thể từ chối lịch sự. Trong trường hợp văn hóa gia đình khó khăn thì một câu trả lời chiếu lệ cũng là giải pháp thường được sử dụng”.
Theo anh, giới trẻ có thể học cách chuyển từ “bị hỏi” sang “chủ động hỏi”. Ví dụ, khi được hỏi “bao giờ kết hôn?”, các bạn trẻ có thể trả lời chung chung và hỏi ngược lại: “Dạ bao giờ phù hợp thì con sẽ kết hôn. Dạo này gia đình của cô chú như thế nào rồi ạ?”. Việc này sẽ giúp cuộc trò chuyện tránh được cảm giác ngượng ngùng.
Theo Zingnews
Mỗi năm Tết đến, khách ghé mua tạp hoá cũng hỏi 'bao giờ lấy chồng'
Đã có hơn 56 nghìn người từ hơn 100 quốc gia tìm đến làng Sindo học tập, trải nghiệm rồi đem những thành tựu được sàng lọc về áp dụng cho địa phương mình. Trong đó có Thái Nguyên của Việt Nam và nhiều địa phương khác ở Đồng bằng Sông Cửu Long.
Trong lúc chuẩn bị báo cáo, tôi đã rất háo hức chờ câu hỏi của giáo sư và các bạn người Hàn rằng, địa phương nào của Việt Nam đã áp dụng thành tựu của Saemaul Undong, và hướng tới xây dựng hình ảnh như thế nào?
Ngược lại, tôi như bị "xịt keo" khi được nhiều bạn cùng lớp hỏi, tài liệu hay chứng cớ nào để nói, Sindo là ngôi làng đầu tiên xuất phát phong trào Làng mới của Hàn Quốc. Để trả lời cho câu hỏi "cắc cớ" này, tôi chắc nịch rằng, từ những tư liệu của nước bạn đã cung cấp, thông tin cho chúng tôi. Không phải các bạn còn có hẳn một bảo tàng kỷ niệm nơi khai sinh ra phong trào Làng mới đấy sao?
Thế nhưng, để giúp tôi hiểu hơn, giáo sư cho biết, thời điểm tái thiết hình ảnh nông thôn, khẳng định vị thế và phát triển theo hướng tự lực tự cường, mỗi địa phương trên khắp Hàn Quốc đều có những công trình, phần việc do chính người nông dân tự biết và làm. Khi đó, chưa ai gọi đây là phong trào xây dựng làng mới. Nhanh tay hơn các địa phương khác, làng Sindo hưởng ứng chủ trương xây dựng Seamaul Undong của cố Tổng thống Park Chung Hee - từ sau chuyến ghé thăm, chứng kiến dân làng tự bắt tay vào khắc phục lũ lụt khi ông đang về miền Nam khảo sát vào năm 1969. Nhờ vậy, nơi đây cũng được Tổng thống Park Chung Hee chọn là nơi khai sinh phong trào Làng mới.
Vậy nên, với người Hàn Quốc, khó mà nói đâu là nơi khai sinh ra phong trào này. Cách làm của Sindo chỉ thể hiện sự nhanh nhạy của địa phương trong việc cạnh tranh xây dựng hình ảnh.
Bán tín, bán nghi sau giờ báo cáo, tôi thử bằng một phép kiểm tra với lễ hội trái hồng. Tôi tìm hiểu xem làng Sindo có tổ chức lễ hội trái hồng hàng năm để quảng bá hình ảnh địa phương không? Vì trong dịp theo đoàn Đồng Tháp đến làng làm việc vào năm 2017, trưởng làng Sindo từng tự hào giới thiệu, nhờ trái hồng mà dân làng Sindo không phải di cư về các thành phố lớn để tìm việc, mỗi nông hộ ở đây hàng năm có thu nhập tiền tỷ nhờ loại trái cây này. Nó từng được dân gửi về cho tổng thống sau này bị phế truất là Park Geun Hye - con gái của cố tổng thống Park, để bà dùng cho nguôi nỗi nhớ quê hương.
Thật bất ngờ với kết quả tìm kiếm của tôi, Sindo không có bất cứ một lễ hội trái hồng nào. Nó được tổ chức ở một địa phương khác có lịch sử hơn 100 năm trồng và phát triển.
Lúc này, tôi nghĩ về nhiều lễ hội của Việt Nam nhằm đẩy mạnh hình ảnh du lịch nông thôn, lưu thông sản phẩm nông nghiệp, cải thiện chất lượng sống của nông dân và nhiều lợi ích khác. Có thể vì nóng lòng tìm xem quê nhà có gì đặc biệt để xây dựng hình ảnh nên gần đây nhiều địa phương đua nhau tổ chức lễ hội, thậm chí có nhiều lễ hội liên tục diễn ra mỗi tháng. Chủ đề thì đa dạng và phong phú. Trái cây, trang phục, làng nghề đều có và được lên sàn biểu diễn.
Đó là tín hiệu mừng. Tuy nhiên, lễ hội này vừa xong, hình ảnh của nó chưa được đọng lại, thì tôi lại đã thấy có lễ hội khác, cuối cùng, ngay chính người địa phương cũng không hiểu đâu mới là điểm đặc trưng, thế mạnh lớn nhất của làng quê mình.
Tôi có thể quá khắt khe. Nhưng thử nhìn vào thực tế. Nếu như lễ hội đầu hình ảnh quảng bá chỉn chu bao nhiêu thì lễ hội sau lại na ná và nhạt nhòa bấy nhiêu. Và cũng vì thiếu chiến lược thống nhất trong việc chọn điểm đặc trưng, có thế mạnh nhất, nên nhiều lễ hội, sự kiện quảng bá thương hiệu địa phương ở Việt Nam bị trùng lặp, không đặc sắc, khó gây ấn tượng với du khách.
Các địa phương ở Hàn Quốc không khác với Việt Nam, một thời gian dài, cũng lúng túng trong việc chọn sản vật xứng đáng nhất của địa phương để khẳng định tính thương hiệu và cạnh tranh với địa phương khác. Nhưng, họ bình tĩnh hơn, không "hoảng hốt" chạy theo đại trà để khôn ngoan chọn đâu là thứ đặc trưng nhất, có hiệu quả quảng bá tốt, dễ gây ấn tượng nhất.
Vì lẽ đó, Sindo đã không cần có thêm trái hồng làm công cụ cạnh tranh. Sindo đã chọn và chỉ chọn duy nhất "phong trào Làng mới" làm chất liệu chính nhằm xây dựng hình ảnh trong marketing thương hiệu. Họ nghiêm túc đầu tư chuyên gia, con người và vật lực chỉnh trang hạ tầng nông thôn để xây dựng hẳn một câu chuyện không chỉ chỉn chu mà còn mang tính kỳ tích về phong trào này, làm sức mạnh cạnh tranh. Nhờ đó, Sindo hằn lại trong tâm trí của rất nhiều người.
Ngạn ngữ cổ có câu: "Bạn sẽ quên những gì bạn nghe; bạn sẽ nhớ những gì bạn thấy; bạn sẽ hiểu những gì bạn làm". Vậy nên, giống như khi bạn dùng ống kính máy ảnh, nếu không lấy nét vào một điểm, bạn sẽ thấy nhiều thứ lung linh, nhưng nhòe nhoẹt; và bạn chỉ thu được bức ảnh nhạt nhòa.
Nguyễn Nam Cường
" alt="Rõ nét hay nhòe nhoẹt?"/>Nhận định, soi kèo Inter Milan vs Genoa, 02h45 ngày 23/2: Bắt nạt con mồi quen
Ngày đầu làm dâu, chị Loan dậy từ 5h sáng để quét nhà, pha trà. “Nhưng mẹ nói nhà mình không ai uống trà, nên về sau, 6h-6h30 em mới dậy đi làm”. Chiều về, chị nhận phần nấu cơm.
Khoảng 1 tuần đầu, bà Lợi để cho chị nấu theo khẩu vị của mình. Sau đó, bà mới góp ý và chia sẻ với chị về sở thích ăn uống của từng người trong nhà. Chị lắng nghe và làm theo, không tỏ ra khó chịu. Chị còn khen mẹ chồng: “Sao mẹ chiều được hết cả nhà hay vậy!”.
Đôi khi thấy con dâu dậy muộn buổi sáng, bà Lợi cũng thẳng thắn nhắc nhở, nhưng không la mắng hay nói bóng gió. Bà thừa nhận chị Loan có ưu điểm là không bao giờ cãi mẹ, mẹ nhắc nhở là thay đổi ngay.
Cuộc sống của chị Loan và gia đình chồng cứ thế trôi qua yên bình, nếu như không có chuyện vợ chồng chị hiếm muộn con cái. Suốt 7-8 năm, chị bị sảy thai vài lần. Mặc dù đã chạy chữa khắp nơi, làm cả thụ tinh trong ống nghiệm nhưng cặp đôi vẫn chưa sinh được em bé.
Chị gần như lâm vào tuyệt vọng, khóc ròng suốt quãng thời gian đó.
Dù gia đình chồng không hề gây áp lực gì, nhưng bản thân chị là người muốn có con và cảm thấy day dứt vì không làm tròn bổn phận người vợ. “Chồng em nói 2 đứa cứ yêu thương nhau vậy là được rồi. Anh cũng không muốn có con đâu.
Nhưng em ra đường, nhiều người bảo sao lấy chồng mấy năm mà không chịu đẻ đi, thôi để chồng lấy vợ 2 còn sinh con chứ ở đây làm gì... Nghe những lời đó, em về nhà chỉ khóc ròng, không muốn ra khỏi nhà, gặp ai cũng không muốn tiếp xúc”.
Từ đó, chị đi đến quyết định sẽ ly hôn và chị chia sẻ quyết định đó với bà Lợi.
“Tôi hỏi tại sao ly hôn. Loan bảo ‘mấy năm rồi, chạy chữa cũng nhiều, tiền bạc bỏ ra nhiều mà vẫn không có con. Con ly dị để anh cưới vợ khác, để mẹ có cháu’” – bà Lợi kể.
“Tôi ngạc nhiên nói ‘ủa, chuyện đó mẹ đâu có chấp nhận. Mẹ có 3 thằng con. Nếu tụi con chưa có thì còn thằng 2, thằng 3. Tụi con hạnh phúc thì đó cũng là hạnh phúc của mẹ rồi, chứ đâu phải có cháu mới là điều hạnh phúc nhất cuộc đời mẹ đâu.
Vì thế, mẹ không chấp nhận chuyện ly hôn. Giả sử con nói bọn con không còn yêu thương nhau thì mẹ xem xét, chứ mẹ không chấp nhận chuyện ly hôn vì không có con’”.
Gia đình động viên anh chị tiếp tục đi thụ tinh nhân tạo nhưng nghĩ đến những lần thất bại trước, chị không muốn làm nữa. Chị quyết định buông bỏ nỗ lực này.
Nhưng thật bất ngờ, khi để mọi chuyện thuận tự nhiên thì chị lại phát hiện có bầu. “Lúc em mới có thai, ai cũng mừng nhưng em không dám mừng ra mặt, muốn từ từ đợi bé ra đời an toàn mới dám vui. Bởi vì những lần trước em bị sảy rồi. Lần này chỉ dám mừng trong bụng chứ không dám cười”.
Khi thai đến tháng thứ 3 thì chị bị động thai. Bác sĩ nói chị phải nằm một chỗ đến khi sinh. Lúc này chị đã về nhà ngoại để dưỡng thai. “Mẹ khóc quá trời, ngày nào cũng gọi cho bà ngoại, dặn dò bà ráng chăm giùm”.
Đến khi chị về lại nhà chồng, bà Lợi chăm sóc chị tận tụy từng li từng tí. “Đó cũng là quãng thời gian em vô cùng biết ơn mẹ”.
“Vì bếp ở trên tầng 2, em không lên được. Mẹ nói em cứ nằm, mẹ bê đồ ăn lên tận nơi, ăn xong mẹ lại bê bát đĩa đi rửa. Mẹ cũng nấu nướng, dọn dẹp, giặt quần áo cho em luôn”.
Cứ cách 2-3 ngày, bà Lợi lại gội đầu cho con dâu, thậm chí còn hỏi “có cần mẹ tắm giùm không”. “Nghĩ lại khoảng thời gian đó, em rất thương và biết ơn mẹ” – chị Loan tâm sự.
Hiện tại, sau 17 năm làm dâu, chị Loan không những có con mà còn sinh tới 3 em bé. Cuộc sống của cả nhà hạnh phúc tròn đầy.
Khi được hỏi có muốn mẹ chồng thay đổi gì không, chị Loan thẳng thắn góp ý: “Mẹ đã quá tuyệt vời. Mẹ chỉ cần thay đổi một tí xíu nữa thôi là mẹ đừng nói nhiều, nói dài quá. Mỗi lần mẹ nói, phải chờ thật lâu mới đến câu chốt hạ”.
Bà Lợi cười và thừa nhận con dâu góp ý đúng và bà hứa sẽ cố gắng thay đổi.
Con dâu muốn ly hôn sau gần 10 năm hiếm muộn, mẹ chồng nói mấy câu bất ngờ
Một năm học 9 tháng, danh sách này liệt kê ra có đến... 6 ngày lễ trong năm phụ huynh đi phong bì giáo viên.
Danh sách dự chi quỹ phụ huynh nặng "tiền phong bì" tại một lớp ở Trường Tiểu học Võ Thị Sáu, quận 7, TPHCM (Ảnh chụp lại màn hình).
Ngoài ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, danh sách này không trừ bất cứ một dịp lễ nào trong năm để tặng quà cho thầy cô. Cụ thể, ngày 20/10 thành lập Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam, Tết Dương lịch, Tết Âm lịch, 8/3 và cả ngày tổng kết năm học.
Tùy dịp, khoản "phong bì" cho giáo viên chủ nhiệm, bảo mẫu, bộ môn với mức chi dao động từ 1 đến 2,5 triệu đồng.
Bảng dự chi trên của quỹ phụ huynh lớp học này đã bị nhà trường "tuýt còi" do thực hiện không đúng quy định và yêu cầu quỹ trả lại tiền cho phụ huynh đã đóng góp.
Theo lãnh đạo Trường Tiểu học Võ Thị Sáu, việc thu chi này không đúng quy định theo Thông tư 55 về điều lệ Ban đại diện cha mẹ học sinh. Nhà trường cũng đã phân tích cho phụ huynh hiểu về việc chăm lo, bồi dưỡng đội ngũ giáo viên, bảo mẫu là sai quy định.
Cũng cần nhìn thẳng, không chỉ riêng bảng dự chi "một năm 6 ngày lễ đi thầy cô" tại Trường Tiểu học Võ Thị Sáu mà thực tế quỹ phụ huynh ở không ít nơi đều "nặng" vấn đề phong bì như vậy.
Còn nhớ, cách đây không lâu, tờ dự toán thu chi gây sốc dài như "sớ Táo Quân" một lớp 9 tại trường THCS ở TPHCM cũng "nặng" khoản phong bì cho giáo viên dịp 20/11 và dịp Tết.
Trong đó, dịp 20/11, các khoản chi cho hiệu trưởng, phó hiệu trưởng, giáo viên chủ nhiệm, bộ môn, bảo mẫu, giám thị, nhập liệu tuyển sinh... với tổng số tiền 31 triệu đồng. Còn dịp Tết Âm lịch, tổng số tiền "đi" thầy cô là 27 triệu đồng.
Chị H.Ng.H., người mẹ có hai con học ở TPHCM cho rằng, việc tri ân thầy cô vào các dịp lễ trong năm không phải là chuyện lạ, phụ huynh có con đi học đều hiểu vấn đề này.
Vậy nhưng, theo chị H., việc đi quà cáp cho thầy cô gây bức xúc vì bị lạm dụng quá mức. Lẽ ra một năm chỉ 1-2 dịp tri ân, cảm ơn thầy cô thì giờ đây ở không ít nơi, ngày nào cũng có thể biến thành ngày... nhà giáo, kể cả Tết Trung thu. Nhiều nơi quỹ phụ huynh mặc định những khoản này trong năm gây ức chế cho không ít người.
Chị H. cho hay, mới đây, chị là người phản đối hội phụ huynh lớp chi quỹ mừng giáo viên dịp 20/10.
Bản thân không tiếc vài chục nghìn đóng góp nhưng với chị H. đây không phải là dịp phụ huynh tri ân nhà giáo. Chị cũng là phụ nữ, chị không có nhu cầu chúc mừng hay quà cáp cho người phụ nữ khác vào dịp này, dù đó là ai.
Chị H. bày tỏ, việc đi "phong bì" thầy cô tràn lan vào dịp lễ trong năm kéo theo rất nhiều hệ lụy. "Phú quý sinh lễ nghĩa", nhiều thứ bày vẽ ra không cần thiết, trong khi ở một tập thể, không phải ai cũng có điều kiện. Với nhiều gia đình, vài chục nghìn lo cho con ăn học cũng đã phải tính toán.
Đặc biệt, chị H. băn khoăn việc tặng phong bì thầy cô như hiện nay là phụ huynh "đi" thầy cô chứ không mang ý nghĩa giáo dục con trẻ bài học về tấm lòng biết ơn người thầy. Bố mẹ đang làm thay con quá nhiều, kể cả việc cảm ơn, bày tỏ tình cảm với thầy cô.
Chưa nói đến việc, chúng ta còn dạy cho con trẻ quen với bầu không khí "văn hóa phong bì" từ sớm.
Từng tham gia vào ban đại diện cha mẹ học sinh lớp, chị H. chia sẻ, cũng có trường hợp, quỹ phụ huynh chi tiêu các khoản đều phải thông qua giáo viên chủ nhiệm. Tuy nhiên, cũng có trường hợp, nhất là khoản quà cáp, giáo viên không nắm được mà do ban đại diện phụ huynh tự lên kế hoạch.
"Phong bì nở rộ trong trường học nhiều khi rất mang tiếng cho thầy cô. Tính ra giá trị chẳng bao nhiêu nhưng người thầy gánh đủ điều tiếng không hay liên quan đến chiếc phong bì của phụ huynh", chị H. nói.
Cùng quan điểm, cô Nguyễn Ngọc Linh, giáo viên bậc tiểu học ở TPHCM chia sẻ, cô rất đau lòng khi nghe mọi người bàn luận về chuyện quà cáp cho thầy cô. Các ngày lễ, cô thường thấy phụ huynh lên mạng hỏi nhau: "Nên tặng gì cho thầy cô? Đi bao nhiêu?, rất nặng nề.
Cô Linh từng gặp trường hợp phụ huynh trong lớp lên kế hoạch đi quà cáp thầy cô trong năm. Nhưng ngay sau đó, phụ huynh quay sang "tố" phải đóng tiền quỹ phụ huynh không đúng quy định.
"Có trường hợp giáo viên vòi vĩnh nhưng cũng không ít trường hợp giáo viên rất mang tiếng với những khoản lễ nghĩa này từ phụ huynh", cô Linh nói.
Để bảo vệ giáo viên cũng như tránh áp lực cho phụ huynh, tại nhiều trường học, đặc biệt là tại các trường tư thục lâu nay có hẳn quy định giáo viên không nhận quà cáp, phong bì từ phụ huynh.
Một giáo viên ở TPHCM trả lại tiền mừng của phụ huynh (Ảnh: N.A).
Có nơi trường không quy định về vấn đề này nhưng giáo viên chọn cách nói "không" với quà cáp phụ huynh gửi tặng... Với họ, đưa ra một lời từ chối là để chọn cho mình sự nhẹ lòng.
Tặng quà mang ý nghĩa tri ân là một nét đẹp, đặc biệt giữa mối quan hệ thầy trò. Vậy nhưng, khi việc tặng quà trở thành gánh nặng cho cả người tặng và người nhận thì việc tri ân này đã bị méo mó, biến tướng.
Chiếc phong bì trong danh sách dự chi của quỹ phụ huynh tưởng nhẹ tênh nhưng hóa ra nặng trĩu...
" alt="Danh sách một năm 6 ngày lễ thầy cô: Quỹ phụ huynh "nặng"... phong bì"/>Danh sách một năm 6 ngày lễ thầy cô: Quỹ phụ huynh "nặng"... phong bì
Thời điểm hiện tại chỉ có hãng xe BYD và Li Auto là có lãi từ việc bán xe điện. Trong khi đó, khoảng 50 nhà sản xuất xe điện còn lại của Trung Quốc đang gặp khó khăn.
Chẳng hạn như thương hiệu Nio trong 2023 có doanh số bán xe tăng 12,9% với doanh thu 7,6 tỷ USD, nhưng đã thua lỗ tới 2,85 tỷ USD; bình quân mỗi chiếc xe điện của Nio lỗ 13.750 USD. Thương hiệu Xpeng cũng tương tự, trong 2023, doanh số bán tăng với doanh thu đạt 4,2 tỷ USD nhưng vẫn lỗ ròng 1,4 tỷ USD. Zeekr, nhà sản xuất xe điện cao cấp thuộc sở hữu của Geely Auto, đã ghi nhận khoản lỗ ròng 1,81 tỉ nhân dân tệ trong quý 2/2024, mặc dù doanh thu đạt mức kỷ lục là 20 tỉ nhân dân tệ…
Dòng xe điện Xiaomi SU7 của nhà sản xuất Xiaomi là ví dụ, được đánh giá là một trong những sản phẩm thành công nhất trong thời gian gần đây, với 27.307 chiếc được bán cho khách hàng ở Trung Quốc trong quý 2/2024. Tuy nhiên, Xiaomi cho biết rằng họ sẽ cần thời gian để tạo ra lợi nhuận vì chi phí nghiên cứu và phát triển cũng như tiếp thị là rất lớn. Một báo cáo độc lập tiết lộ, mỗi chiếc Xiaomi SU7 bán ra chịu lỗ khoảng 68.000 tệ, tương đương với 235 triệu VND.
Theo Công ty tư vấn tài chính toàn cầu Alixpartners, “cuộc chiến” giá xe điện Trung Quốc kéo dài 2 năm qua, đã gây áp lực lớn lên nhiều nhà sản xuất. Ngay sau khi BYD châm ngòi cho “cuộc chiến” giảm giá, giá của 50 mẫu xe điện hóa thuộc nhiều thương hiệu khác nhau tại Trung Quốc đã giảm 10%. Trong năm 2023, giá bán ô tô trung bình tại Trung Quốc giảm 13,4%. Hầu hết các công ty đều sẵn sàng giảm giá mạnh tay để đạt được mục tiêu về doanh số bán hàng.
Ngân hàng Goldman Sachs dự đoán, khả năng sinh lời của toàn ngành xe điện Trung Quốc có thể trở nên âm trong năm nay, nếu BYD cắt giảm thêm 7% giá bán, tương đương 10.300 nhân dân tệ, trên mỗi chiếc xe của mình.
Ông Stephen Dyer, giám đốc điều hành của Alixpartners cho biết, chừng nào các công ty lớn như BYD vẫn còn tỷ suất lợi nhuận gộp thì sẽ luôn có chỗ cho một “cuộc chiến” giá cả tiếp theo. Ông dự đoán, “cuộc chiến” về giá xe điện tại Trung Quốc sẽ kéo dài khoảng 3 - 4 năm nữa.
Như vậy cũng có nghĩa là các doanh nghiệp ô tô Trung Quốc còn tiếp tục phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan. Hoặc mất thị phần nếu không tham gia vào cuộc cạnh tranh về giá với đối thủ; hoặc phải vật lộn với những khó khăn về tài chính khi giảm giá. “Cuộc chiến” giá cả dường như gây bất lợi cho tất cả các nhà sản xuất ô tô Trung Quốc.
Giá giảm và chỉ coi trọng về doanh số bán, sẽ ảnh hưởng tới chất lượng của ô tô. Để cắt giảm chi phí, quá trình sản xuất sẽ bị rút ngắn và sử dụng vật liệu rẻ tiền… Nhiều doanh nghiệp ô tô Trung Quốc không thể sáng tạo, họ cắt ngắn quá trình chế tạo xe hơi bằng cách sao chép lại những sản phẩm của hãng xe khác. Một số nguồn tin cho biết, nhiều hãng xe do cắt giảm chi phí, nên một mẫu xe mới thay vì được thử nghiệm tới 150 lần, giảm xuống còn từ 20-25 lần. Chính vì thế mà chất lượng và độ an toàn của ô tô Trung Quốc đang bị đặt câu hỏi.
Ngay sau khi chính thức mở bán, Xiaomi SU7 đã gặp vấn đề. Đã có xe bị tai nạn do mất lái, được quy cho hệ thống kiểm soát độ bám hoạt động chưa chính xác. Rồi hệ thống kiểm soát lực kéo cũng hay bị trục trặc, hoạt động không ổn định…
Robin Zeng, người sáng lập và Chủ tịch của Contemporary Amperex Technology Ltd (CATL), đã kêu gọi các nhà sản xuất xe điện và nhà sản xuất linh kiện ô tô Trung Quốc sớm chấm dứt “cuộc chiến” giá cả, đang “nhấn chìm” lĩnh vực này và tập trung vào việc đảm bảo độ tin cậy của sản phẩm.
Cạnh tranh trong ngành xe điện là cạnh tranh với nhau về công nghệ, giá trị lâu dài, tính bền vững cũng như độ an toàn và độ tin cậy. Suy cho cùng, đó là một cuộc đua xuyên suốt vòng đời của sản phẩm. Một cuộc cạnh tranh về giá một lần là điều không mong muốn, theo ông chủ của nhà sản xuất pin xe điện lớn nhất thế giới.
Tại Diễn đàn xe điện thường niên China EV100 tổ chức ở Bắc Kinh vào giữa tháng 3/2024, các lãnh đạo ngành xe cùng quan chức Chính phủ Trung Quốc có mặt đã yêu cầu các hãng xe điện nâng cao chất lượng; nhanh chóng cải thiện chất lượng sản phẩm, để đảm bảo không chỉ duy trì ưu thế về mặt "lượng" mà còn cả mặt "chất". “Cuộc chiến” giá cả leo thang không chỉ ảnh hưởng đến lợi nhuận của các nhà sản xuất ô tô Trung Quốc mà còn làm giảm uy tín của họ.
Dư thừa và ế ẩm tại thị trường nội địa, hàng triệu xe điện Trung Quốc đã tràn ra thế giới. Những sản phẩm giá rẻ đang làm náo loạn thị trường ô tô nhiều quốc gia, đi kèm theo đó là những câu hỏi nghi ngờ về chất lượng.
Theo Trần Thủy/Diễn đàn doanh nghiệp
Tin bài cộng tác gửi về Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
" alt="Ô tô điện Trung Quốc “giảm giá đến chết” và câu hỏi về chất lượng?"/>Ô tô điện Trung Quốc “giảm giá đến chết” và câu hỏi về chất lượng?