40 tuổi vẫn sống cùng với mẹ: Mẹ không muốn để tôi đi - 1

Ảnh minh họa: Sohu.

Từ nhỏ tôi được nuôi dạy trong gia đình gia giáo. Tôi không có nhan sắc, lại ngoan, lành, răm rắp nghe lời bố mẹ, ít đi chơi bạn bè, có đi đâu cũng về rất sớm nên tôi nghĩ mình muộn chồng cũng là có nguyên do.

Mặc dù vậy, tôi chưa bao giờ oán trách cách sống ấy của mình. Bố mẹ muốn tôi như vậy, và từ nhỏ tôi đã luôn làm bố mẹ vui lòng vì tôi sống như vậy.

Thế rồi bố tôi mất vì bạo bệnh vào năm tôi 17 tuổi. Dù rất suy sụp nhưng mẹ đã gắng gượng tiếp tục nuôi tôi, nỗ lực gấp nhiều lần hơn để tôi có thể vào đại học.

Tôi rất thương mẹ, từ khi học đại học đến khi ra trường rồi đi làm, tôi luôn canh cánh về mẹ, đi đâu cũng nghĩ mình phải về thật sớm vì chỉ có mình mẹ ở nhà. Sống trách nhiệm với mẹ đã trở thành cái gì đó như tiềm thức hằn sâu trong trí não của tôi. Thật sự là tôi luôn lo lắng cho mẹ, rất nhiều.

Tuổi trẻ tôi cũng có người nọ người kia để ý muốn đi đến hôn nhân, nhưng cứ đặt vấn đề cưới xin là mẹ tôi lại nói muốn họ ở rể. Bà luôn bảo tôi kiếm người nào sẵn sàng ở rể ấy, để mẹ con còn được sống với nhau. Nhưng ngôi nhà bé nhỏ đi ra đi vào có hai người phụ nữ nhìn cũng rất ái ngại, không ai muốn ở rể trong nhà chúng tôi cả. Tuổi xuân tôi cứ thế trôi đi, người này từ chối tôi lại để họ đi, tự nhủ rằng sẽ có người khác đến...

Cuối cùng chẳng còn ai dám đến với tôi cả. Cho đến 3 năm trước, ở tuổi 37, tôi gặp rồi gắn bó với một người đàn ông, vợ anh ấy mất sớm để lại cho chồng 2 đứa con, các cháu cũng đều đã lớn. Chúng không phản đối việc bố có bạn gái nhưng không đồng ý cho bố làm đám cưới cũng như đăng ký kết hôn. Có nghĩa là nếu yêu nhau, chúng tôi cứ sống với nhau vậy thôi, không cưới xin gì cả.

Thật lòng ở tuổi này tôi cũng cần một người đàn ông ở bên cạnh mình để chia sẻ buồn vui, tôi không cần đám cưới nữa. Từ khi bố mất tôi đã luôn phải gồng lên như đàn ông trong nhà, đi làm kiếm tiền nuôi mẹ, mẹ ốm đau thì một mình ngược xuôi bệnh viện, thuốc thang cho mẹ, tôi cũng khao khát có một người đàn ông để dựa vào, để mình được thấy mình là phụ nữ. Khi tôi nói với mẹ "hay con sang ở với anh D." thì mẹ tôi kiên quyết phản đối. Mẹ bảo làm gì có chuyện thân đàn bà con gái lại sang ở nhà đàn ông khi chưa cưới xin gì, có bằng cho không người ta. Tôi dù thế nào, cũng phải biết giữ lấy phẩm giá. Mẹ cũng hỏi tôi rằng, tôi muốn ra ngoài ở với bạn trai, vậy mẹ sẽ ra sao...

Trong lòng tôi rất buồn rầu, tôi không biết phải làm sao cả. Mẹ một mình là lỗi của tôi sao, có trách thì trách ông trời đã cướp bố đi quá sớm. Tôi cũng là con người mà, tôi cũng có khao khát yêu đương, nhìn người ta tuổi này có chồng có con, tôi cũng chạnh lòng lắm.

Nhưng nếu kiên quyết dọn ra ngoài sống với bạn trai bỏ mặc mẹ sống một mình thì tôi không nỡ, tôi sợ mình mang tội bất hiếu... Tôi phải làm sao để giải quyết chuyện này mà vẹn cả đôi đường, xin bạn đọc tư vấn giúp cho tôi.

Mời bạn tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Chuyện của tôi" bằng cách nhập "Nội dung bình luận" phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận". Các bình luận thú vị, phù hợp sẽ được chọn đăng trên chuyên mục Tình yêu - Giới tính. Trân trọng!

" />

40 tuổi vẫn sống cùng với mẹ: "Mẹ không muốn để tôi đi"

Nhận định 2025-03-11 10:05:00 2

Gia đình anh ấy có hoàn cảnh đặc biệt nên chúng tôi nếu có muốn về sống với nhau thì cũng sẽ không làm đám cưới.

40 tuổi vẫn sống cùng với mẹ: Mẹ không muốn để tôi đi - 1

Ảnh minh họa: Sohu.

Từ nhỏ tôi được nuôi dạy trong gia đình gia giáo. Tôi không có nhan sắc, lại ngoan, lành, răm rắp nghe lời bố mẹ, ít đi chơi bạn bè, có đi đâu cũng về rất sớm nên tôi nghĩ mình muộn chồng cũng là có nguyên do.

Mặc dù vậy, tôi chưa bao giờ oán trách cách sống ấy của mình. Bố mẹ muốn tôi như vậy, và từ nhỏ tôi đã luôn làm bố mẹ vui lòng vì tôi sống như vậy.

Thế rồi bố tôi mất vì bạo bệnh vào năm tôi 17 tuổi. Dù rất suy sụp nhưng mẹ đã gắng gượng tiếp tục nuôi tôi, nỗ lực gấp nhiều lần hơn để tôi có thể vào đại học.

Tôi rất thương mẹ, từ khi học đại học đến khi ra trường rồi đi làm, tôi luôn canh cánh về mẹ, đi đâu cũng nghĩ mình phải về thật sớm vì chỉ có mình mẹ ở nhà. Sống trách nhiệm với mẹ đã trở thành cái gì đó như tiềm thức hằn sâu trong trí não của tôi. Thật sự là tôi luôn lo lắng cho mẹ, rất nhiều.

Tuổi trẻ tôi cũng có người nọ người kia để ý muốn đi đến hôn nhân, nhưng cứ đặt vấn đề cưới xin là mẹ tôi lại nói muốn họ ở rể. Bà luôn bảo tôi kiếm người nào sẵn sàng ở rể ấy, để mẹ con còn được sống với nhau. Nhưng ngôi nhà bé nhỏ đi ra đi vào có hai người phụ nữ nhìn cũng rất ái ngại, không ai muốn ở rể trong nhà chúng tôi cả. Tuổi xuân tôi cứ thế trôi đi, người này từ chối tôi lại để họ đi, tự nhủ rằng sẽ có người khác đến...

Cuối cùng chẳng còn ai dám đến với tôi cả. Cho đến 3 năm trước, ở tuổi 37, tôi gặp rồi gắn bó với một người đàn ông, vợ anh ấy mất sớm để lại cho chồng 2 đứa con, các cháu cũng đều đã lớn. Chúng không phản đối việc bố có bạn gái nhưng không đồng ý cho bố làm đám cưới cũng như đăng ký kết hôn. Có nghĩa là nếu yêu nhau, chúng tôi cứ sống với nhau vậy thôi, không cưới xin gì cả.

Thật lòng ở tuổi này tôi cũng cần một người đàn ông ở bên cạnh mình để chia sẻ buồn vui, tôi không cần đám cưới nữa. Từ khi bố mất tôi đã luôn phải gồng lên như đàn ông trong nhà, đi làm kiếm tiền nuôi mẹ, mẹ ốm đau thì một mình ngược xuôi bệnh viện, thuốc thang cho mẹ, tôi cũng khao khát có một người đàn ông để dựa vào, để mình được thấy mình là phụ nữ. Khi tôi nói với mẹ "hay con sang ở với anh D." thì mẹ tôi kiên quyết phản đối. Mẹ bảo làm gì có chuyện thân đàn bà con gái lại sang ở nhà đàn ông khi chưa cưới xin gì, có bằng cho không người ta. Tôi dù thế nào, cũng phải biết giữ lấy phẩm giá. Mẹ cũng hỏi tôi rằng, tôi muốn ra ngoài ở với bạn trai, vậy mẹ sẽ ra sao...

Trong lòng tôi rất buồn rầu, tôi không biết phải làm sao cả. Mẹ một mình là lỗi của tôi sao, có trách thì trách ông trời đã cướp bố đi quá sớm. Tôi cũng là con người mà, tôi cũng có khao khát yêu đương, nhìn người ta tuổi này có chồng có con, tôi cũng chạnh lòng lắm.

Nhưng nếu kiên quyết dọn ra ngoài sống với bạn trai bỏ mặc mẹ sống một mình thì tôi không nỡ, tôi sợ mình mang tội bất hiếu... Tôi phải làm sao để giải quyết chuyện này mà vẹn cả đôi đường, xin bạn đọc tư vấn giúp cho tôi.

Mời bạn tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Chuyện của tôi" bằng cách nhập "Nội dung bình luận" phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận". Các bình luận thú vị, phù hợp sẽ được chọn đăng trên chuyên mục Tình yêu - Giới tính. Trân trọng!

本文地址:http://asia.tour-time.com/news/527a398489.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Soi kèo góc Tottenham vs Bournemouth, 21h00 ngày 9/3

Theo thống kê từ Bộ Kế hoạch và Đầu tư, tính chung 11 tháng đầu năm 2017, tổng số doanh nghiệp thành lập mới và doanh nghiệp quay trở lại hoạt động của cả nước là 140.394 doanh nghiệp. Các chuyên gia đánh giá, để mở rộng cơ hội kết nối thị trường, nhiều doanh nghiệp đang đi theo xu hướng kinh doanh trên mạng.

Trong đó, thương mại điện tử với phương thức bán hàng đa kênh đã phát triển và trở thành hình thức phổ biến hỗ trợ các doanh nghiệp tối ưu hoạt động kinh doanh.

Giữa bối cảnh cạnh tranh gay gắt hiện nay, cách tối ưu để kinh doanh trực tuyến là sở hữu một website kết hợp với truyền thông mạng xã hội để lan tỏa thông điệp của doanh nghiệp. Bước đầu tiên để xây dựng hiện diện trực tuyến đáng tin cậy và thành công là việc doanh nghiệp cần lựa chọn tên miền phù hợp.

Hiện nay, trong nhiều sự lựa chọn thì tên miền .com đang được nhiều doanh nghiệp lựa chọn. Ngay cả các doanh nghiệp quốc tế, bao gồm cả 500 công ty thuộc danh sách Fortune 500 đều đã lựa chọn tên miền .com để xây dựng website để mở rộng kinh doanh.

Theo đánh giá của các chuyên gia tại Internet Day 2017 diễn ra mới đây tại Hà Nội, hiện nay có rất nhiều sự lựa chọn về tên miền nhưng .com là một trong những tên miền tiêu chuẩn nhất được công nhận trong nhận diện thương hiệu trực tuyến của các doanh nghiệp.

Thống kê từ Verisign cho thấy, tính đến hết quý II/2017 có 129,2 triệu tên miền đã được đăng ký trên toàn thế giới.

Cùng đó, khoản đầu tư của doanh nghiệp cho tên miền .com rất nhỏ so với hiệu quả mang lại trong việc xây dựng nhận diện thương hiệu.

">

Gần 130 triệu tên miền .com đã được đăng ký

Tại buổi Tọa đàm trực tuyến “Cách mạng công nghiệp 4.0: Cơ hội nào cho startup Việt?” do ICTnews.vn tổ chức mới đây, ông Nguyễn Trung Chính, Chủ tịch Tập đoàn CMC đã giải đáp nhiều câu hỏi của các sinh viên muốn khởi nghiệp. Ông đã đưa ra lời khuyên cho các starup công nghệ có xu hướng làm sản phẩm ngắn hạn chỉ 1-2 năm, rồi tìm nhà đầu tư để bán lại. Ông Nguyễn Trung Chính cho rằng, xu hướng đầu tư trong vòng 1-2 năm rồi bán lại chỉ là của một startup ngắn hạn. Về dài hạn, đối với các startup có tinh thần doanh chủ thường họ sẽ gắn bó cả đời với đứa con tinh thần của mình. Thực tế có thể nhìn thấy nhiều tấm gương như Bill Gate, Steve Job, Jack Ma là những người rất thành công. Khi một người định khởi nghiệp, nếu chỉ suy nghĩ ngắn hạn, “ăn xổi” thì rất khó thành công. Người đó phải 'yêu và chung thủy" với đứa con tinh thần của mình thì mới có khả năng thuyết phục người khác.

Với một sinh viên công nghệ muốn khởi nghiệp, ông Nguyễn Trung Chính cho hay, thứ nhất startup phải tự đánh giá mình có khả năng khởi nghiệp hay không. Kế đó là đã có ý tưởng sáng tạo không. Ý tưởng phải thật sự xuất sắc và mới. Còn nếu chưa có thì tốt nhất nên tìm một công việc phù hợp để vừa làm vừa học hỏi. Chuẩn bị cho các cơ hội của mình trong tương lai. Không ai có thể đưa ra lời khuyên đúng cho mình bằng chính mình.

Ông Nguyễn Trung Chính tư vấn cho startup muốn nhận hỗ trợ từ Trung tâm sáng tạo CMC theo thủ tục rất đơn giản. Đó là, startup gửi hồ sơ thông tin công ty và cá nhân, giới thiệu tóm tắt ý tưởng đến Trung tâm Sáng tạo CMC, tầng 19 tòa nhà CMC, 11 Duy Tân, Cầu Giấy, Hà Nội. Hoặc Quỹ Sáng tạo CMC, tầng 17 tòa nhà CMC, 11 Duy Tân, Cầu Giấy, Hà Nội CMC sẽ nghiên cứu và có thư phản hồi, hiện có rất nhiều startup đã liên lạc và làm việc với CMC.

">

Startup không nên nghĩ đến việc “ăn xổi”

Nhận định, soi kèo Zorya Luhansk vs Obolon Kyiv, 23h00 ngày 7/3: Đối thủ xứng tầm

友情链接