"Thợ săn hạng E" Sung Jinwoo.

Danh hiệu ấy theo anh ta đến mọi nơi.

Dù là một Thợ Săn, năng lực của anh ta chỉ hơn người thường một chút. Nếu không có khả năng chịu đựng và khả năng hồi phục cao hơn chút xíu, thì anh ta cũng chẳng khác người thường là bao. Thành ra, sự nghiệp làm Thợ Săn của anh ta gắn liền với vô số thương tích. Thậm chí vài lần anh ta đặt chân đến ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Jinwoo không trở thành Thợ Săn vì yêu thích công việc đó.

Một công việc nguy hiểm, cam go, mà thu nhập thì đáng thất vọng.

Không. Nếu không phải vì Hiệp hội Thợ Săn hỗ trợ chi trả viện phí cho mẹ anh ta, có lẽ Jinwoo đã từ bỏ và chọn một nghề bình thường như bao người khác rồi.

Khổ nỗi, một chàng trai tuổi đôi mươi như anh ta, không có tài năng lẫn người "chống lưng", làm sao trang trải nổi viện phí giá vài triệu Won mỗi tháng?

Có thể nói. anh ta chẳng có lựa chọn nào khác.

Và rồi, như mọi ngày, với trái tim đang khóc thầm, Jinwoon tham gia vào một cuộc đột kích do Hiệp hội giám sát.

- -

Các thợ Săn trong cùng một khu vực đều biết rõ nhau. Bởi họ đều tập trung mỗi khi một Cổng mở ra. Và hôm nay, những Thợ Săn tụ tập trước cổng, vừa uống cà phê vừa chào hỏi lẫn nhau.

"Ôi, anh Kim! Bên này nè"

"Ồ, Park! Anh đang làm gì ở đây vậy? Tôi tưởng anh bỏ nghề rồi chứ."

"À... Vợ tôi vừa mang thai đứa con thứ hai"

"Hahaha, vậy sao? Ừ, cách tốt nhất để lấp đầy túi một thợ săn là tham gia đột kích mà!"

Cả hai cùng cười lớn.

"Anh có để ý không, hình như gần đây Hiệp hội ngày càng ít gọi chúng ta. Phải chăng số lượng Cổng xuất hiện đã giảm đi?"

"Ể. Làm gì có. Đó là vì gần đây các Công hội đã tích cực hoạt động hơn Hiệp hội. Mỗi lần có cơ hội vớ bẫm là các Công hội lại nhảy dựng lên với con mắt rực lửa."

"Ừm. Cuộc đột kích này được giám sát bởi Hiệp hôi, chắc là nó tương đối an toàn nhỉ?"

Với một chút lo lắng, Park đảo mắt nhìn xung quanh. Một Cổng bị lờ đi một Công hội nghĩa là nó có thu nhập thấp, và thu nhập thấp nghĩa là độ khó thấp. Tất nhiên, ở đời chẳng có gì chắc 100%. Giống như Park, các thợ săn khác đảo mắt xung quanh với vẻ căng thẳng.

"Có lẽ vậy..."

Uống nốt cốc cà phê, Kim vẫy tay chào một người vừa xuất hiện phía xa.

"Ồ, chờ đã. Xem ai kìa! Cậu Sung. Sung ơi!"

Các Thợ Săn khác cũng nhìn người vừa đến với vẻ quen thuộc và thư thái.

"Xin chào."

Đó là Sung Jinwoo.

Đáp lại Kim với một cái gật đầu, Jinwoo tiếp tục bước đi. Khi anh ta đi qua, Kim cười khẩy và bớt lo âu.

"Jinwoo đã đến. Vậy nơi này chắc là an toàn."

Park tròn mắt hòi Kim.

"Sao? Tay Sung Jinwoo ấy mạnh thế cơ à?"

"À, anh Park không biết Jinwoo nhỉ. Anh ta vào nghề sau khi anh nghỉ. Ở đây chẳng ai không biết đến danh tiếng Jung Jinwoo"

"Mạnh thế ư? Vậy sao anh ta lại làm việc cho Hiệp hội? Sao không làm tự do hoặc tham gia một Công hội lớn?

Kim vừa cười vừa nheo mắt.

"Anh biết biệt danh của cậu ta là gì không?"

"Ai mà biết được? Thôi nào, nói đại đi."

"Thợ Săn yếu nhất"

"... Yếu nhất? Không phải mạnh nhất sao?"

"Hâm à. Danh hiệu mạnh nhất chỉ dành cho những Thợ Săn hạng S thôi. Còn tên kia là Kẻ Yếu Nhất. Có lẻ là thợ săn yếu nhất cả Hàn Quốc."

"Ể?"

Park cau mày. Nếu anh ta yếu thế, sao mọi người đều tỏ ra nhẹ nhỏm khi anh ta xuất hiện? Một thợ săn được chờ đợi, phải là một người đáng tin cậy trong một cuộc đột kích chứ. Park không hiểu nổi biểu cảm của những Thợ Săn kia.

Thấy Park lắc đầu ngạc nhiên, Kim khoác vai anh ta và cười.

"Anh không hiểu sao? Nếu như Sung Jinwoo xuất hiện ở cuộc đột kích hôm nay, tức là nó rất dễ. Hiệp hội sẽ không mạo hiểm để anh ta tham gia mấy vụ khó nhằn. Chả ai muốn thấy người khác chết một cách vô nghĩa."

Nghe vậy, khuôn mặt Park trở nên tươi tỉnh.

"Ồ, vậy sao?

Quay với các cuộc đột kích sau một thời gian dài nghỉ việc, cả Park và vợ đều thấy khó khăn và lo lắng. Nhưng khi nghe những gì Kim nói, tâm trạng anh ta trở nên thoải mái hơn.

Kim tiếp tục.

"Có lần, anh ta bị thương trong một Cổng hạng E và phải nhập viện cả tuần liền."

"Một Thợ Săn bị thương ở Cổng hạng E?

"Thế đó. Chả ai ngờ rằng có người thật sự bị thương ở Cổng hạng E. Nghe nói họ còn chẳng mang theo Thợ Săn lớp Trị Liệu"

Thấy Park cười lớn, Kim đưa mắt liếc nhìn Jinwoo.

"Nào nào, đừng to thế chứ. Cậu ta có thể nghe thấy đấy"

"Ờ há, quên mất nhỉ!"

Park nhìn sang Jinwoo và ngừng cười. May sao Jinwoo đứng khá xa và có lẻ chả nghe được cuộc nói chuyện của họ.
" />

Truyện Solo Leveling

Ngoại Hạng Anh 2025-01-20 23:52:34 38
Moon"sNovel

"Thợ săn hạng E" Sung Jinwoo.

Danh hiệu ấy theo anh ta đến mọi nơi.

Dù là một Thợ Săn,23 âm là bao nhiêu dương năng lực của anh ta chỉ hơn người thường một chút. Nếu không có khả năng chịu đựng và khả năng hồi phục cao hơn chút xíu, thì anh ta cũng chẳng khác người thường là bao. Thành ra, sự nghiệp làm Thợ Săn của anh ta gắn liền với vô số thương tích. Thậm chí vài lần anh ta đặt chân đến ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Jinwoo không trở thành Thợ Săn vì yêu thích công việc đó.

Một công việc nguy hiểm, cam go, mà thu nhập thì đáng thất vọng.

Không. Nếu không phải vì Hiệp hội Thợ Săn hỗ trợ chi trả viện phí cho mẹ anh ta, có lẽ Jinwoo đã từ bỏ và chọn một nghề bình thường như bao người khác rồi.

Khổ nỗi, một chàng trai tuổi đôi mươi như anh ta, không có tài năng lẫn người "chống lưng", làm sao trang trải nổi viện phí giá vài triệu Won mỗi tháng?

Có thể nói. anh ta chẳng có lựa chọn nào khác.

Và rồi, như mọi ngày, với trái tim đang khóc thầm, Jinwoon tham gia vào một cuộc đột kích do Hiệp hội giám sát.

- -

Các thợ Săn trong cùng một khu vực đều biết rõ nhau. Bởi họ đều tập trung mỗi khi một Cổng mở ra. Và hôm nay, những Thợ Săn tụ tập trước cổng, vừa uống cà phê vừa chào hỏi lẫn nhau.

"Ôi, anh Kim! Bên này nè"

"Ồ, Park! Anh đang làm gì ở đây vậy? Tôi tưởng anh bỏ nghề rồi chứ."

"À... Vợ tôi vừa mang thai đứa con thứ hai"

"Hahaha, vậy sao? Ừ, cách tốt nhất để lấp đầy túi một thợ săn là tham gia đột kích mà!"

Cả hai cùng cười lớn.

"Anh có để ý không, hình như gần đây Hiệp hội ngày càng ít gọi chúng ta. Phải chăng số lượng Cổng xuất hiện đã giảm đi?"

"Ể. Làm gì có. Đó là vì gần đây các Công hội đã tích cực hoạt động hơn Hiệp hội. Mỗi lần có cơ hội vớ bẫm là các Công hội lại nhảy dựng lên với con mắt rực lửa."

"Ừm. Cuộc đột kích này được giám sát bởi Hiệp hôi, chắc là nó tương đối an toàn nhỉ?"

Với một chút lo lắng, Park đảo mắt nhìn xung quanh. Một Cổng bị lờ đi một Công hội nghĩa là nó có thu nhập thấp, và thu nhập thấp nghĩa là độ khó thấp. Tất nhiên, ở đời chẳng có gì chắc 100%. Giống như Park, các thợ săn khác đảo mắt xung quanh với vẻ căng thẳng.

"Có lẽ vậy..."

Uống nốt cốc cà phê, Kim vẫy tay chào một người vừa xuất hiện phía xa.

"Ồ, chờ đã. Xem ai kìa! Cậu Sung. Sung ơi!"

Các Thợ Săn khác cũng nhìn người vừa đến với vẻ quen thuộc và thư thái.

"Xin chào."

Đó là Sung Jinwoo.

Đáp lại Kim với một cái gật đầu, Jinwoo tiếp tục bước đi. Khi anh ta đi qua, Kim cười khẩy và bớt lo âu.

"Jinwoo đã đến. Vậy nơi này chắc là an toàn."

Park tròn mắt hòi Kim.

"Sao? Tay Sung Jinwoo ấy mạnh thế cơ à?"

"À, anh Park không biết Jinwoo nhỉ. Anh ta vào nghề sau khi anh nghỉ. Ở đây chẳng ai không biết đến danh tiếng Jung Jinwoo"

"Mạnh thế ư? Vậy sao anh ta lại làm việc cho Hiệp hội? Sao không làm tự do hoặc tham gia một Công hội lớn?

Kim vừa cười vừa nheo mắt.

"Anh biết biệt danh của cậu ta là gì không?"

"Ai mà biết được? Thôi nào, nói đại đi."

"Thợ Săn yếu nhất"

"... Yếu nhất? Không phải mạnh nhất sao?"

"Hâm à. Danh hiệu mạnh nhất chỉ dành cho những Thợ Săn hạng S thôi. Còn tên kia là Kẻ Yếu Nhất. Có lẻ là thợ săn yếu nhất cả Hàn Quốc."

"Ể?"

Park cau mày. Nếu anh ta yếu thế, sao mọi người đều tỏ ra nhẹ nhỏm khi anh ta xuất hiện? Một thợ săn được chờ đợi, phải là một người đáng tin cậy trong một cuộc đột kích chứ. Park không hiểu nổi biểu cảm của những Thợ Săn kia.

Thấy Park lắc đầu ngạc nhiên, Kim khoác vai anh ta và cười.

"Anh không hiểu sao? Nếu như Sung Jinwoo xuất hiện ở cuộc đột kích hôm nay, tức là nó rất dễ. Hiệp hội sẽ không mạo hiểm để anh ta tham gia mấy vụ khó nhằn. Chả ai muốn thấy người khác chết một cách vô nghĩa."

Nghe vậy, khuôn mặt Park trở nên tươi tỉnh.

"Ồ, vậy sao?

Quay với các cuộc đột kích sau một thời gian dài nghỉ việc, cả Park và vợ đều thấy khó khăn và lo lắng. Nhưng khi nghe những gì Kim nói, tâm trạng anh ta trở nên thoải mái hơn.

Kim tiếp tục.

"Có lần, anh ta bị thương trong một Cổng hạng E và phải nhập viện cả tuần liền."

"Một Thợ Săn bị thương ở Cổng hạng E?

"Thế đó. Chả ai ngờ rằng có người thật sự bị thương ở Cổng hạng E. Nghe nói họ còn chẳng mang theo Thợ Săn lớp Trị Liệu"

Thấy Park cười lớn, Kim đưa mắt liếc nhìn Jinwoo.

"Nào nào, đừng to thế chứ. Cậu ta có thể nghe thấy đấy"

"Ờ há, quên mất nhỉ!"

Park nhìn sang Jinwoo và ngừng cười. May sao Jinwoo đứng khá xa và có lẻ chả nghe được cuộc nói chuyện của họ.
本文地址:http://asia.tour-time.com/news/655f399019.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Werder Bremen vs Augsburg, 23h30 ngày 19/1: Ưu thế sân nhà

Thông tin trên được ông Nguyễn Quốc Anh, Phó tổng giám đốc Batdongsan chia sẻ tại Hội nghị bất động sản Việt Nam, chủ đề Điểm nhìn, sáng 5/12.

Ông cho biết theo kết quả nghiên cứu của đơn vị này, hơn 86% người mua bất động sản hiện nay nhằm mục đích đầu tư "lướt sóng" kiếm lời, thời gian từ lúc mua đến khi sang tay tối đa trong một năm.

Cụ thể, tỷ lệ nhà đầu tư giữ bất động sản dưới 3 tháng là 15%, từ 3-6 tháng khoảng 35%, từ 6-12 tháng tầm 36% và chỉ 14% giữ tài sản lâu hơn 1 năm. Trong khi tại châu Âu, thời gian nắm giữ bất động sản trước khi bán ra trung bình từ 3-10 năm, số lượng nhà đầu tư sang nhượng bất động sản trước 3 năm nắm giữ chiếm chưa đến 7%.

Ông Anh cho rằng lượng người mua bất động sản để lướt sóng quá nhiều khiến thị trường phát triển kém bền vững và thúc đẩy giá bất động sản tăng ảo. Trong 5 năm qua, giá bất động sản Việt Nam tăng gần 60%, trong khi các nước cùng khu vực (có tiềm năng cũng như tốc độ phát triển không kém cạnh) như Thái Lan, Trung Quốc, Malaysia, Nhật Bản, Singapore... chỉ tăng 11-15%.

Trước đó trong một báo cáo về thị trường bất động sản của Công ty nghiên cứu One Housing cho thấy 81% người mua bất động sản tại TP HCM và Hà Nội là có mục đích đầu tư, đầu cơ, còn nhu cầu ở chỉ khoảng 19%. Số liệu từ CBRE Việt Nam cũng chỉ ra, nhu cầu mua nhà đất để đầu tư tại Việt Nam luôn chiếm tỷ lệ rất cao, trung bình từ 50-60%.

Bất động sản khu Đông TP HCM tháng 10/2024. Ảnh: Quỳnh Trần">

'Nhà đầu tư bất động sản chủ yếu lướt sóng kiếm lời'

{keywords}Người mẹ làm đôi chân cho con gái tội nghiệp suốt 5 năm nay.

Thế nhưng con bé không đáp ứng thuốc. Chúng tôi chỉ kéo dài thời gian duy trì cho con được khoảng 3 năm thì bác sĩ bảo phải chạy thận, con bị suy thận mãn giai đoạn cuối rồi”.

Người thân luôn tiếc nuối cho số phận của Phương Vy. Đứa trẻ vốn lạc quan, yêu đời như thế, bống chốc bị cánh cổng bệnh viện và những viên thuốc “cầm tù”.

Suốt 9 năm ròng rã lọc máu, từ những lần phải khóc thét khi bị mũi kim cắm sâu vào trong cơ thể, cho đến lúc trên tay nổi cục chai sạn sần sùi, Phương Vy cũng dần chai sạn với nỗi sợ máu, sợ đau.

Hết tuổi nhi đồng, cô bé phải chuyển từ Bệnh viện Nhi đồng 2 sang Bệnh viện Quận 11 để tiếp tục chạy thận. Suốt 9 năm ấy, tính mạng của Phương Vy cũng từng rơi vào lằn ranh mong manh giữa sống và chết.

Năm 2013, có đợt cơ thể con phù như một người phụ nữ có bầu 5-6 tháng, tôi cứ tưởng không qua khỏi, may mà con trở về được. Một ngày năm 2016, huyết áp của con tăng cao, cơ thể co giật. Bác sĩ nói nếu con không tỉnh lại thì sẽ chết não, nhưng con đã chiến đấu rất kiên cường”, chị Mai tâm sự.

{keywords}
Nhìn con mãi trong hình hài đứa trẻ, nhiều lúc chị Mai quên mất con mình đã 18 tuổi.

Thế nhưng, sau lần phải cấp cứu vì tăng huyết áp, sức khỏe của Phương Vy giảm sút nhanh chóng. Nồng độ kali trong máu của em thường tăng cao, đôi chân trở nên yếu ớt rồi chẳng thể tự đi lại được nữa.

Đến nay đã 5 năm, chị Mai trở thành đôi chân của con gái. Mỗi ngày chạy thận, chị vừa cõng con, vừa xách theo túi thuốc và đồ dùng khác.

Cũng may là dù 18 tuổi nhưng con bé chỉ nặng 30kg, chứ không chắc tôi không cõng nổi”, chị Mai buồn bã.

Từ khi Phương Vy đổ bệnh, chị phải nghỉ việc để chăm sóc, gánh nặng kinh tế dồn lên anh Việt, chồng chị. Cách đây hơn 1 năm, anh không may bị tai nạn, gãy nhiều xương trên mặt, phải nghỉ việc thời gian dài.

Vì để cứu chữa cho anh, ngoài những khoản mượn của người thân, chị Mai còn phải vay lãi mới đủ. Đến nay, số nợ của gia đình đã lên tới gần 100 triệu đồng mà chưa biết bao giờ mới trả nổi.

{keywords}
Bệnh tật đau đớn nhiều lúc khiến Phương Vy mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần.

Hiện tại, ngoài 7 triệu đồng/tháng để chạy thận và mua thuốc cho con gái, chị còn phải lo chi phí để chồng mổ tháo đinh ở xương hàm. Họ đã rơi vào bế tắc. Nội ngoại 2 bên đều nghèo khổ, lại bệnh tật, chẳng thể giúp thêm được nữa.

Chúng tôi bây giờ sức cùng lực kiệt rồi, không có cách nào xoay sở viện phí sắp tới cho con được nữa. Tôi sợ lắm, bệnh của con chẳng thể chờ đợi, chỉ cần thiếu thuốc huyết áp hay giảm nồng độ kali trong máu là con sẽ bị giật rồi ngưng tim mà chết trong đau đớn. Xin hãy cứu con gái tội nghiệp của tôi được không!”, người mẹ nghèo tuyệt vọng khẩn cầu.

Khánh Hòa

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:
1. Gửi trực tiếp: Chị Lê Thị Hoàng Mai hoặc anh Trần Thành Việt; Địa chỉ nhà trọ (ở nhờ): 117/80 Hồ Văn Long, phường Tân Tạo, quận Bình Tân, TP.HCM; Điện thoại: 0903742491.
2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2021.166 (Em Trần Lê Phương Vy)
Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET
Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội
- Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER
- The currency of bank account: 0011002643148
- Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM
- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam
- SWIFT code: BFTVVNV X
- Qua TK ngân hàng Viettinbank:
Chuyển khoản: Báo VietNamnet
Số tài khoản: 114000161718
Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa
- Chuyển tiền từ nước ngoài:
Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch
- Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội
- Swift code: ICBVVNVX126
3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:
- Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội.
- Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. SĐT: 028 3818 1436.">

Nỗi lo sợ của người mẹ nửa thập kỷ cõng con đi chạy thận

Nhận định, soi kèo Leverkusen vs Monchengladbach, 0h30 ngày 19/1: Khó có bất ngờ

友情链接