Hai nhãn xe Trung Quốc Omoda, Jaecoo sẽ bán tại Việt Nam vào 2024
Cuối tháng 10,ãnxeTrungQuốcOmodaJaecoosẽbántạiViệtNamvàlịch ngoại hạng anh 2023 ba mẫu xe của hãng Chery, thuộc hai thương hiệu Omoda và Jaecoo xuất hiện tại Hà Nội, bao gồm chiếc sedan cỡ C Omoda S5, crossover cỡ C Omoda C5 và mẫu crossover cỡ B+ Jaecoo 7. Nguồn tin của VnExpresscho biết, lô xe nhập Trung Quốc này đang được một tập đoàn trụ sở tại Hà Nội (đối tác phân phối xe Chery), nghiên cứu, đánh giá sản phẩm. Sau đó, công ty này sẽ tổ chức lái thử vào đầu 2024 ở cả ba miền. Phản hồi của khách sẽ được hãng thu thập, tinh chỉnh sản phẩm trước khi bán ra cùng năm.
下一篇:Soi kèo phạt góc Genoa vs Monza, 02h45 ngày 28/01
- Trước mặt tôi, chồng ngang nhiên giới thiệu đó là vợ hai của anh, anh đòi tôi chia tài sản để anh ra riêng ở với bồ vì hơn chục năm nay anh đã bỏ công, bỏ sức làm giàu cho cơ ngơi nhà tôi?
Ảnh minh hoạ
Bố tôi là con trai út của ông bà nội tôi, nhưng bố tôi lại đóng vai trò là con trai trưởng, là cháu đích tôn của cả một dòng họ vì trên bố tôi là 5 người chị gái.
Ông bà nội tôi có nghề buôn gỗ nên để duy trì nghề truyền thống năm bố tôi tròn 20 tuổi ông bà nội đã mang lễ sang hỏi vợ cho bố, mẹ tôi là con gái rượu của bạn hàng chuyên tiêu thụ gỗ cho ông bà nội tôi, vì vậy đám cưới to lắm, nghe bà nội kể cả làng đến dự tiệc vui vì đám cưới kéo dài đến 3 ngày liền.
Thế nhưng ông trời phụ lòng mong mỏi của ông bà nội tôi, bố mẹ chỉ sinh được tôi là gái, khi tôi tròn 2 tuổi thì không may bố tôi mất vì một cây gỗ do đứt neo đè phải. "Sinh nghề, tử nghiệp" bà nội tôi suy sụp quyết bán hết xưởng gỗ vì thương con, nhưng ông nội tôi thuyết phục bà giữ lại để cho tôi tiếp tục sự nghiệp của dòng họ mặc dù tôi còn rất nhỏ mà lại là cháu gái của ông bà.
Mẹ tôi chịu tang bố chưa đầy năm thì mẹ dứt áo theo một người đàn ông cũng làm nghề buôn gỗ, có vợ, có con nhà ở tận mạn ngược, vì mẹ trót mang bầu với ông ta.
Từ bấy đến giờ, khi tôi đã là người đàn bà 32 tuổi mà chưa một lần được gặp lại mẹ. Tôi còn nhớ khi tôi bắt đầu có hiểu biết, tôi hỏi về bố mẹ tôi, bà nội nói bố tôi mất do tai nạn, còn mẹ tôi, bà nội bảo rằng mẹ tôi là người không tốt, cả ông bà ngoại cũng không thương tôi nên họ cùng nhau chuyển lên mạn ngược mà không để lại địa chỉ.
Tôi không giận ông bà ngoại, cũng không có quyền phán xét mẹ tôi mà âm thầm chấp nhận. Tuy tôi mồ côi bố và coi như mất luôn mẹ, song tuổi thơ của tôi đầy ắp tình yêu thương, đùm bọc, nuôi nấng, dạy dỗ của ông bà nội tôi và các bác gái chị ruột của bố tôi.
Đến năm 20 tuổi, tôi quyết định chọn người thanh niên thật thà, khỏe mạnh, là người làm công cho xưởng gỗ của ông bà nội tôi làm chồng, vì không muốn để ông bà nội đã già yếu phải sống một mình, vì anh cũng mồ côi bố mẹ từ nhỏ nên chồng tôi chấp nhận ở rể.
Ông nội tôi không kịp biết mặt chắt gái đã ra đi vĩnh viễn, còn bà nội khi con gái tôi được 3 tuổi thì bà cũng theo ông về nơi chín suối. Vậy là tôi cùng chồng phải quán xuyến, lo toan cho xưởng gỗ vì ông bà nội tôi không còn nữa.
Thế nhưng trời không để cho tôi yên, tự dưng chồng tôi lại dở chứng rượu chè, cờ bạc, rồi cặp bồ khi vùng quê của tôi được mấy doanh nghiệp về gỗ đầu tư xây dựng xí nghiệp, xưởng sản xuất gỗ. Kéo theo hàng loạt nhà hàng, nhà nghỉ, khách sạn đua nhau mọc lên để phục vụ khách và công nhân của xí nghiệp gỗ.
Tôi hết lòng khuyên nhủ chồng, nhưng rồi lúc cần tiền tiêu thì chồng hứa ngon, hứa ngọt, lấy được tiền chồng lại nuốt ngay lời hứa để ngồi đồng ở quán rượu, ở sới bạc hay vùi mình thâu đêm ở một nhà nghỉ nào đó với những cô gái buôn hương bán phấn.
Tưởng chồng chỉ quậy phá tới mức ấy, nào ngờ tối qua anh rước về nhà tôi một cô gái tuổi chắc chỉ ngoài đôi mươi, son phấn, váy áo của cô mà tôi chỉ cần nhìn qua cũng biết là cô ta làm nghề bán vốn tự có nuôi thân. Trước mặt tôi, chồng ngang nhiên giới thiệu đó là vợ hai của anh, anh đòi tôi chia tài sản để anh ra riêng với bồ vì hơn chục năm nay anh đã bỏ công, bỏ sức làm giàu cho cơ ngơi nhà tôi?
Anh có phải là chồng tôi không? Anh có phải là bố của hai đứa con 1 gái 10 tuổi và 1 trai 7 tuổi của tôi không? Tôi phải làm gì để níu giữ hạnh phúc của gia đình tôi bây giờ?
(Theo Tiền phong)
" alt="Tâm sự: Chồng dắt bồ về đòi chia tài sản" /> Anh ta tuyên bố không có đồng tiết kiệm nào, tiền kiếm được đều mang về nuôi con hết cả rồi. (Ảnh minh họa). Mẹ chồng mất được 1 năm, nghĩa là tròn 7 năm chúng tôi kết hôn thì chồng kiên quyết đòi ly dị. Lý do bởi anh ta không còn yêu tôi nữa, muốn đôi bên giải thoát cho nhau để đi tìm hạnh phúc mới. Tôi đau đớn, uất nghẹn tưởng không sống nổi.
Ly hôn, tôi chẳng có gì trong tay. Anh ta tuyên bố không có đồng tiết kiệm nào, tiền kiếm được đều mang về nuôi con hết cả rồi. Song tôi chắc chắn anh ta nói dối. Anh ta đã lén tẩu tán toàn bộ tài sản. Cay đắng mà bất lực không làm được gì.
Anh ta bạc bẽo đến mức suốt 3 năm qua không hề gửi một đồng nào chu cấp nuôi con. Cũng may em gái tôi có một cửa hàng làm ăn đông khách. Con bé cho tôi về quản lý cửa hàng, vậy nên 3 mẹ con tôi mới có cái mưu sinh.
Mẹ chồng cũ thì mất rồi, còn bố chồng nhưng khi chúng tôi ly hôn, ông không hề tham gia một lời. Mấy năm qua, thi thoảng ông có gọi điện hỏi thăm hai cháu mà thôi. Ai ngờ được mấy hôm trước bố chồng cũ lại tìm đến gặp tôi.
Ông đưa cho tôi một cuốn sổ tiết kiệm trị giá 4 tỷ đồng, bảo rằng đó là phần tài sản mà tôi đáng được hưởng. Ông đã đòi lại giúp tôi rồi. Tôi kinh ngạc tột cùng.
Không ngờ lúc trước bố chồng thờ ơ lạnh nhạt nhưng thật ra ông luôn thấy bất bình thay cho con dâu. Tuy nhiên ông không hề lên tiếng, tránh cho con trai nghi ngờ. Mới đây chồng cũ muốn tái hôn, ông mới bảo con trai đưa tài sản riêng cho ông giữ hộ.
Nếu không vợ mới biết được, số tiền anh ta tích góp những năm qua lại phải góp vào tài sản sau hôn nhân với vợ mới. Chồng cũ luôn là kẻ tính toán phòng xa, nghe bố nói hợp tình hợp lý nên anh ta lập tức đồng ý.
Thời điểm ly hôn tôi, anh ta tích góp được số tiền 7 tỷ. Bố chồng đã lấy 4 tỷ đưa cho con dâu cũ, trong đó có một nửa tài sản là của tôi, còn lại coi như là anh ta chu cấp nuôi con.
"Con cứ cầm đi, số tiền này con đáng được nhận. Nếu con không nhận là con dại đấy. Cầm lấy, còn lại mọi chuyện về phía nó thì bố sẽ lo. Cố gắng nuôi dạy hai đứa bé cho tốt, bố già rồi bây giờ cũng không quan tâm được nhiều, mong con không trách…", bố chồng cũ của tôi nói.
Hôm đó tôi đã nhận tiền bố chồng đưa mọi người ạ. Đó là phần tôi đáng được nhận đúng không? Nếu không có tôi chăm sóc con gái, bố mẹ chồng thì anh ta làm sao yên tâm kiếm tiền, làm ra khối tài sản đó?
Nếu không có tôi ngày đêm chẳng quản ngại phụng dưỡng mẹ chồng ốm bệnh, thì anh ta trông cậy vào ai? Dù tôi không trực tiếp kiếm ra tiền nhưng tôi đáng được hưởng một nửa số tài sản anh ta có được, đúng không mọi người?
Chồng cũ của tôi bội bạc và khốn nạn nhưng may tôi còn có một người bố chồng cũ rất tốt, công bằng liêm chính và biết nghĩ do con cháu.
Theo Gia đình và Xã hội
" alt="Ly hôn chồng tẩu tán sạch tài sản, 3 năm sau bố chồng cũ đến đưa thứ không tưởng" />- Nhà phân phối Kawasaki tại Việt Nam vừa ra mắt mẫu xe kiểu dáng hoài cổ W800 thuộc dòng W-Series từng nổi danh những năm 1960. Trước đây, Kawasaki W800 đã về nước dạng nhập tư nhân và đến nay mới được bán chính hãng.
W800 ra mắt lần đầu năm 2011 và cũng đánh dấu cho sự hồi sinh dòng W-Series của hãng Nhật. Kawasaki W800 2023 đem đến một lựa chọn môtô tạo hình cổ điển, đi kèm là một số công nghệ hiện đại như phanh ABS, hỗ trợ sang số và ly hợp chống trượt.
" alt="Kawasaki W800" /> - - Đám cưới của em họ tôi đã kết thúc từ mấy hôm trước. Thế nhưng cứ nghĩ đến khoản tiền mừng cưới đứa em họ, tôi lại cảm thấy vô cùng bức xúc.
Tôi vốn không phải là người đòi hỏi quá cao hay khắt khe với vợ. Tôi cũng không phải là một người đàn ông vũ phu. Thế nhưng đến nay, sau 1 năm cưới vợ, tôi mới nhận ra rằng chính vợ mình mới là một người keo kiệt, khó ưa.
Quen nhau được 5 tháng thì vợ tôi có thai nên chúng tôi quyết định làm đám cưới. Sau hôn lễ, hai vợ chồng tôi thuê một căn nhà ở ngoại thành để sinh sống.
Sau khi sinh con xong vợ tôi chỉ đi bán hàng cho một siêu thị nhỏ cạnh nhà. Lúc đó, tôi đang làm nhân viên kinh doanh cho một công ty sữa. Thu nhập mỗi tháng của hai vợ chồng được hơn 10 triệu.
Ảnh minh họa Gia đình tôi ở quê không mấy khá giả. Bố mẹ tôi là nông dân. Là con cả đáng lẽ tôi phải có trách nhiệm chu cấp cho gia đình nhưng bố mẹ thương con cháu nên chẳng bao giờ cầm một đồng nào của vợ chồng tôi.
Cách đây 1 tuần, mẹ tôi gọi điện thoại lên thông báo người em họ con nhà chú cưới vợ nên hai vợ chồng phải tranh thủ về tham dự đám cưới. Nghe mẹ nói xong, tôi vô cùng háo hức, vui mừng.
Ấy vậy mà vợ tôi sau khi nghe chuyện lại tỏ ra buồn bã. Cô ấy nói rằng đám cưới này cô ấy không về tham dự được. Sau đó, cô ấy đưa cho tôi một phong bì gọi là để mừng cưới em họ.
Thế là ít ngày sau, một mình tôi khăn gói về quê tham dự đám cưới. Tiệc cưới diễn ra khá vui vẻ, trang trọng.
Sau màn rước dâu, tôi hăm hở dúi ngay chiếc phong bì cưới vào tay em họ rồi chào mọi người lên Thủ đô để kịp làm việc ngày hôm sau.
Cứ tưởng mọi việc êm xuôi, vậy mà tối qua, mẹ tôi vội vã gọi điện thoại trách móc tôi. Bà nói rằng chúng tôi "bôi gio trát trấu" vào mặt ông bà khi chỉ mừng cưới em có 200 nghìn. Bà còn trách: "Nếu hai con không có tiền thì phải bảo bố mẹ lo, tại sao lại chỉ mừng thế để cả họ cười chê". Vừa nói dứt câu, mẹ tôi liền dập máy.
Tôi hốt hoảng, không tin nổi chuyện mẹ vừa nói. Tôi quay sang trách vợ tại sao lại mừng em họ ít như vậy bởi dù gì cũng là anh em, nên quan tâm, chăm chút một tí. Mừng phong bì cưới như vậy chỉ bằng người ngoài. Vậy mà nghe xong, cô ấy liền hậm hực.
Cô ấy gắt gỏng: "Anh muốn mừng cưới nhiều thì đi kiếm thêm tiền mà mừng. Nhà đã đi thuê, tiền thì không có một cắc lại còn sĩ diện. Hơn nữa tiền mừng chỉ là một phép lịch sự. Ở quê người ta mừng như thế là nhiều rồi. Không ngờ anh và bố mẹ, dòng họ lại nặng nề chuyện tiền nong như vậy".
Nghe cô ấy nói xong, tôi vội cho cô ấy một cái tát vì tội cãi chồng. Cô ta uất ức ôm mặt bỏ vào giường nằm khóc.
Đến hôm nay hai vợ chồng tôi vẫn chiến tranh lạnh. Cô ta lấy cớ mặt sưng vì bị chồng đánh nên không chịu đi làm. Về phía tôi, càng nghĩ tôi càng chán. Cứ nghĩ đến chuyện vợ bỏ phong bì mừng cưới 200 nghìn là tôi lại xấu hổ với em họ, với bố mẹ và chỉ muốn ly hôn vợ ngay tức khắc.
Lần sau về quê tôi không biết phải lấy gì che mặt nữa. Ngẫm nghĩ lại bao năm nay, mình chấp nhận cuộc sống bon chen nơi đô thị để bố mẹ mở mày mở mặt, vậy mà...
Hoàng Vũ Hải (Hải Dương)
" alt="Mừng cưới em họ 200 nghìn, vợ 'bôi gio trát chấu' vào mặt tôi" /> - - Thấy chúng em cưới nhau đã lâu mà chưa có cháu nội, mẹ chồng em đã nhanh chóng vạch thảo một kế hoạch không ngờ. Cuối cùng sau bao năm làm dâu nhà giàu em ra đi với đôi bàn tay trắng.
Em lấy chồng đã 5 năm. 5 năm với mọi sự cố gắng, nỗ lực để nhà chồng hài lòng vậy mà kết quả em nhận được là con số không.
Sinh ra trong gia đình nghèo khó nhưng em lại được nhiều chàng trai chú ý bởi vẻ ngoài xinh xắn. Trong số đó có chồng em. Ngay từ lần đầu tiên gặp em, chồng em đã như bị sét đánh. Anh tìm mọi cách để theo đuổi em. Khi chúng em yêu nhau chưa được bao lâu anh cũng đã nằng nặc đòi cưới.
Lúc đó anh vừa được gia đình xin cho một công việc khá ổn định còn em thì vẫn đang học một trường cao đẳng. Trong khi gia đình em khó khăn thì gia đình anh lại khá giả. Bố mẹ anh kinh doanh lớn, nhà to cửa rộng. Gia đình anh còn có nhiều ô tô và bất động sản riêng. Tài sản khó đo đếm hết.
Ảnh minh họa Bởi vậy, khi anh đòi cưới em cha mẹ em cũng khá băn khoăn. Ông bà lo em trẻ dại, gia đình lại khó khăn sợ nhà anh chê. Nhưng lúc đấy tình yêu làm chúng em mù quáng. Bọn em nhất quyết phải đến được với nhau.
Từ ngày có em, chồng em vui vẻ và đầy tự hào. Đi đâu anh cũng dẫn em theo cùng. Nghe bạn bè khen em xinh xắn, anh rất vui và càng cưng chiều em hơn. Nhưng điều không may cho em là mẹ chồng không ưa em. Ngay từ đầu bà chê nhà em nghèo, lại còn đi học nên bà nghĩ em không tương xứng với gia đình bà.
Cuộc sống thường ngày của em cũng không được vui vẻ. Em cố gắng để vừa lòng của nhà chồng nhưng không lúc nào bà vừa mắt với tất cả các việc em làm.
Cuộc sống cứ tưởng như thế trôi đi nhưng rồi 1 năm, 2 năm, 3 năm đến 5 năm em vẫn chưa thấy gì. Chúng em đi khám ở nhiều nơi nhưng các bác sĩ đều kết luận không vấn đề gì và phải chờ đợi.
Nghe ai mách em cũng theo để chữa trị nhưng mọi chuyện đều là con số không. Em sợ hãi hoang mang khi mẹ chồng liên tục gây áp lực. Không chỉ thế, các dì, thím, bác...bên nhà chồng cũng thường xuyên gọi điện hối thúc.
Ban đầu chồng em cũng bảo vệ em nhưng về nhà liên tục thấy vợ và mẹ có mâu thuẫn khiến anh chán nản. Anh bỏ ra ngoài ngày càng nhiều. Cuối cùng một ngày, bà thông báo với em một tin động trời. Đó là chồng em đã có con riêng ở ngoài.
Người phụ nữ mang thai là một cô gái do mẹ chồng em lựa chọn. Giờ cái thai đã được 3 tháng và kết quả xét nghiệm là bé trai. Hiện nay gia đình em đang chuẩn bị để lo cho cô kia đến ngày sinh nở được mẹ tròn con vuông.
Em nghe mẹ chồng em nói mà như sét đánh ngang tai. Hóa ra từ trước tới nay mẹ chồng em đã âm thầm bố trí cho chồng em đi kiếm con ở ngoài. Đến nay có kết quả bà mới vui vẻ thông báo cho em.
Bà ngọt nhạt nói em nên giải thoát cho chồng. Trước đây bà đi xem bói thấy em và chồng không hợp nhau, bà đã không ưng nhưng vì chồng em kiên quyết bà đành phải chiều anh. Cũng theo lời bà, từ ngày em về làm dâu, gia đình liên tục xảy ra cãi vã, em còn không sinh được con cho chồng. Bởi vậy bà phải nhờ người khác làm hộ việc ấy cho em.
Em chỉ biết khóc mà không nói được gì. Về phần chồng em. Anh liên tục xin lỗi và giải thích do mẹ ép quá nên anh phải chiều theo. Hiện giờ cô ấy đã có bầu nên anh phải có trách nhiệm. Anh bảo em có thể vẫn ở lại nhà anh, vẫn là vợ anh nhưng phải chấp nhận cô ấy.
Trong lúc em đang đau khổ thì mẹ chồng em đã đưa cô gái kia về. Bà dọn cho cô ấy một phòng riêng ngay cạnh phòng vợ chồng em đang sống. Bà bảo thế để chồng em tiện chăm sóc cô ta. Bà cũng thuê thêm một người giúp việc chỉ để chăm sóc cô ấy. Có món gì ngon, bổ bà đều bảo giúp việc nấu rồi tận tay bê lên phòng cho người ấy ăn tẩm bổ.
Chiều qua, cô ấy đi khám thai nhưng chồng em bận đi làm. Bà ngay lập tức gọi điện bắt chồng em về, lái xe để đưa cô ấy đi. Bà nói rằng: "Con phải tự tay lái đi mẹ mới yên tâm. Cháu nội của mẹ cái gì cũng phải được lo lắng, chăm sóc an toàn, cẩn thận".
Em nghe bà nói mà nước mắt chảy thành dòng. Em đã quyết định ra đi nhưng nhìn lại 5 năm hôn nhân em thấy quá bẽ bàng cho mình. Mọi cố gắng, nỗ lực yêu chồng, kính trọng gia đình chồng nay em nhận lại được điều này sao?
Vũ Thị Hà(Bắc Giang)
" alt="Chồng cặp bồ vì vợ vô sinh" /> - - Sáng 23 tháng Chạp (20/1), nhiều người dân thả cá chép và tro trên cầu Chương Dương khiến bụi tro bay mù mịt...
- ·Nhận định, soi kèo Tigres UANL vs Club Tijuana, 10h00 ngày 29/1: Những vị khách khó chịu
- ·Chết cười với những lý do ly hôn lãng xẹt nhất thế giới
- ·Jack Dorsey và Vitalik Buterin khẩu chiến về tiền số
- ·Thiếu sex với chồng già, vợ la cà ngoại tình
- ·Nhận định, soi kèo Nassaji Mazandaran vs Aluminium Arak, 20h15 ngày 27/1: Khách ‘ghi điểm’
- ·Ca sĩ Thanh Lan và những scandal tình ái chưa được giải mã
- ·Kate Winslet thoát chết trong gang tấc
- ·Hạnh phúc của người đàn bà bán phở
- ·Nhận định, soi kèo Alaves vs Celta Vigo, 3h00 ngày 28/1: Ưu thế sân nhà
- ·Thái Lan mang đội hình hai dự AFF Cup 2024
- Kawasaki giới thiệu Ninja 7 Hybrid ra thế giới. Thiết kế của Ninja 7 Hybrid tương tự người anh em Ninja 650 nhưng khung sườn được tinh chỉnh để trang bị hệ truyền động hybrid. Xe lắp màn hình kỹ thuật số TFT, có thể kết nối điện thoại thông minh." alt="Kawasaki Ninja 7 Hybrid" />
- Tôi ưu tiên ba mẫu: Nissan Navara, Mitsubishi Triton, Isuzu D-Max. Mong mọi người tư vấn giúp. Xin cám ơn.