您现在的位置是:Thế giới >>正文
Soi kèo phạt góc Verona vs Lazio, 0h30 ngày 7/2
Thế giới19人已围观
简介 Chiểu Sương - 05/02/2023 22:00 Kèo phạt góc ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Georgia vs Armenia, 21h00 ngày 23/3: Thể hiện đẳng cấp
Thế giớiHoàng Ngọc - 23/03/2025 11:06 Nhận định bóng ...
【Thế giới】
阅读更多'Con tôi đã được học Lịch sử ở Úc như thế này'
Thế giới- Việc học lịch sử của con trai tôi trong một trường tiểu học ở Úc chẳng có gì to tát. Các cháu học về lịch sử bản thân và gia đình mình. Sách giáo khoa cũng không có. Tôi được học Lịch sử ở Việt Nam thế nào?
Tôi thuộc thế hệ 8X thời kì đầu. Thời học phổ thông, vào cấp hai mới lần đầu được tiếp xúc với môn Lịch sử. Trong tiết học đầu tiên, cô giáo nhắc đi nhắc lại một định nghĩa mà đến bây giờ tôi vẫn còn thuộc như in trong đầu:“Lịch sử là những gì đã diễn ra trong quá khứ không kể thời gian ngắn dài”.
Như vậy, lịch sử là một dòng chảy liên tục của các sự kiện. Giống như thời gian, nó không dừng lại mà song hành cùng với cuộc đời và số phận của mỗi con người, mỗi dân tộc.
Môn Lịch sử thời phổ thông đọng lại trong tôi ba điều.
Thứ nhất, lịch sử là những cái gì đã diễn ra từ xa xưa lắm, tách biệt với cuộc sống hiện tại.
Thứ hai, lịch sử là những thứ lớn lao, vĩ đại vì nó gắn với đất nước, với các cuộc chiến tranh, với những tấm gương anh hùng vĩ đại.
Thứ ba, lịch sử là kho sự kiện khổng lồ với ngồn ngộn các số liệu, ngày tháng, kết quả, bài học kinh nghiệm v.v…
Học lịch sử kiểu Úc
Tôi có dịp tìm hiểu môn lịch sử ở trường tiểu học của Úc khi con trai đang học lớp 1 tại bang Queensland.
Trong số các môn học mà con học ở trường, Lịch sử là môn độc lập và bắt buộc từ lớp vỡ lòng (Prep) cho đến lớp 10.
Một người bạn, nhân chuyện ở ta đang tranh cãi về môn Lịch sử, hỏi tôi, “Úc mới chỉ lập quốc cách đây vài trăm năm, lại chẳng có mấy cuộc chiến tranh, ít anh hùng dân tộc,không biết trẻ con sẽ học cái gì trong đó?"
Thực ra, học lịch sử trong các trường tiểu học ở Úc chẳng có gì to tát. Các cháu học sinh lớp 1 và 2 không hề học một dòng nào về lịch sử đất nước cả.
Bài viết của các cháu về lịch sử của ông bà sau khi phỏng vấn và in ảnh Thay vào đó, chúng học lịch sử về bản thân và gia đình mình. Với học sinh tiểu học, lịch sử đơn giản chỉ là những chuỗi ngày tháng mà các cháu đã và đang trải nghiệm. Lịch sử cũng gắn liền với những vùng đất các cháu đã đi qua, những con người đương đại mà các cháu tiếp xúc trong cuộc sống hàng ngày.
Do vậy, giáo viên Úc không giảng dạy kiến thức gì nhiều mà chủ yếu là truyền đạt kĩ năng. Sách giáo khoa cũng hoàn toàn không có. Lịch sử nằm trong chính tay học sinh. Nhiệm vụ của giáo viên chỉ là kích hoạt và hướng dẫn để các cháu tự kể ra câu chuyện lịch sử của cuộc đời mình.
Hàng tuần, các cháu phải tự tìm kiếm tài liệu về những sự kiện trong quá khứ của mình, phỏng vấn ông bà, bố mẹ về cuộc đời và những dấu mốc mà họ đã trải qua.
Sau khi có đủ tư liệu, các cháu sẽ được yêu cầu vẽ các bức tranh minh hoạ hoặc chụp ảnh và thuyết trình trước lớp về những điều mình tìm tòi, khám phá được. Nhiệm vụ của các bạn cùng lớp là lắng nghe và đặt câu hỏi để cùng thảo luận.
Câu chuyện học sử của các cháu tiểu học ở Úc để lại trong tôi nhiều suy ngẫm.
Nếu lịch sử là những gì đã diễn ra trong quá khứ không kể thời gian ngắn dài thì có vẻ như các nhà soạn chương trình lịch sử cho bậc học phổ thông ở nước ta quên mất một mảng lịch sử quan trọng:lịch sử của bản thân mỗi một cá nhân.
Người Việt ta ai cũng tự hào có 4.000 năm lịch sử. Nhưng liệu trong cái con số 4000 năm dằng dặc kia, cái gì được sử sách chép lại, cái gì không? Cái gì cần dạy cho học sinh?
Thiết nghĩ, lịch sử cần phải bắt đầu từ câu chuyện của chính những đứa trẻ đó. Nói khác đi, chúng phải được nhìn nhận làm một chủ thể đích thực của lịch sử. Lịch sử không chỉ có những câu chuyện về tổ quốc, hay các anh hùng dân tộc. Lịch sử tồn tại trong mỗi cuộc đời chúng ta và đó là cái đáng để cho chúng ta khám phá đầu tiên.
Một điều nữa là các cháu học sinh ở Úc dường như được đặt vào vị thế của những nhà sử học “nhí”.
Các cháu tự tìm hiểu và viết nên trang sử của cuộc đời mình và những người thân. Dù còn nhỏ tuổi, các cháu đã biết vận dụng nhuần nhuyễn các phương pháp khai thác sự kiện quá khứ từ phỏng vấn, hồi tưởng, ghi chép đến tổ chức và trình bày các ý tưởng của mình.
Mặc dù các bài thuyết trình thường ngắn gọn nhưng câu chuyện lịch sử cá nhân được chia sẻ và tranh luận đa chiều, khiến nó thêm phần sinh động, gần gũi và hấp dẫn.
Dường như đây là điều còn thiếu trong chương trình lịch sử ở Việt Nam, nơi gần như lịch sử chỉ đơn thuần là việc truyền đạt kiến thức một chiều từ phía giáo viên tới học sinh thông qua một công cụ chuẩn mực duy nhất là quyển sách giáo khoa.
Học sinh bị biến những cá thể thụ động, chỉ biết lắng nghe những điều khuôn vàng thước ngọc từ thầy cô và sách vở. Sự thụ động và đơn tuyến này phải chăng là một trong nhân tố khiến cho việc dạy và học môn sử ở nước ta trở nên nhạt nhẽo và chóng quên đối với học sinh mặc dù Việt Nam có một bề dày lịch sử đáng tự hào.
Minh họa trên báo Tuổi Trẻ Cuối Tuần số ra ngày 5/12. Trong số này, tờ báo nêu vấn đề về "sự bối rối của Bộ GD - ĐT" khi cùng một nội dung giáo dục lịch sử, Quốc hội lại có quan điểm khác nhau. Năm 2014 thì yêu cầu "lồng ghép các môn thành môn học tích hợp". Năm 2015 lại yêu cầu giữ môn Lịch sử trong sách giáo khoa.
Do đó, điều cốt lõi với môn lịch sử không phải ở chỗ nhập hay tách nó với môn này hay môn khác mà chính là việc dạy cái gì trong môn lịch sử và dạy như thế nào để biến nó thành một môn học hấp dẫn.
Nếu vậy thì việc học sử tại Úc đáng được xem là một tham khảo thú vị cho các nhà giáo dục Việt Nam.
- Nguyễn Thế Dương (Nghiên cứu sinh ngành Ngôn ngữ học, Đại học Queensland-Australia)
...
【Thế giới】
阅读更多Kaity Nguyễn: 'Mọi người thấy sexy, tôi thấy bình thường'
Thế giớiNữ diễn viên tâm sự cô còn trẻ và đang thử sức với nhiều phong cách thời trang khác nhau. Theo Kaity Nguyễn, việc mặc sexy cũng là cách để các cô gái tự tin hơn vào bản thân. Kaity Nguyễn có được thành công, sự nổi tiếng từ rất sớm. Khi 18 tuổi, từ gương mặt không ai biết đến, Kaity Nguyễn vụt sáng sau vai diễn Linh Đan trong Em chưa 18. Hào quang, những lời mời, cơ hội hấp dẫn... mở ra trước mắt ngôi sao trẻ.
Tuy nhiên, Kaity Nguyễn tâm sự cô không vội chạy theo những hào quang. Thay vào đó, cô muốn dành thời gian học tập, rèn luyện bản thân để tạo nền tảng vững chắc cho sự nghiệp sau này. Đó cũng là lý do nữ diễn sinh năm 1999 khá im ắng trong năm qua.
"Tôi muốn giữ cuộc sống như người bình thường"
- Dự án "Hồn papa da con gái" chị đảm nhận vai nữ chính không thành công như mong đợi, đó có phải lý do khiến sau đó chị im ắng, ít xuất hiện?
- Tôi cảm thấy nếu mình không có dự án nào thì không nên xuất hiện quá nhiều. Tôi muốn mình xuất hiện với tư cách một diễn viên và có dự án phim tốt. Hơn nữa, tôi cũng muốn giữ cuộc sống của tôi giống người bình thường hết mức có thể.
- Nổi tiếng ở showbiz là điều biết bao người mơ ước, thậm chí bất chấp mọi thứ để có được. Riêng chị vì sao lại muốn điều ngược lại?
- Không phải việc làm người nổi tiếng thay đổi cuộc sống của tôi. Tuy nhiên, công việc quá bận rộn nên nhiều khi tôi hay hủy lịch hẹn với bạn. Bạn bè vì thế mà hay dỗi hờn vì lịch tôi hơi khó sắp xếp.
Kaity Nguyễn tâm sự cô muốn tiến chậm mà chắc thay vì tận dụng sự nổi tiếng, xuất hiện liên tục trước khán giả. Ảnh: Nguyễn Thành.
- Mối quan hệ xung quanh chị, đặc biệt là với bạn bè bị ảnh hưởng như thế nào. Đã bao giờ có sự đổ vỡ vì sự bận rộn của chị?
- Lúc đầu thì có nhưng sau đó bạn tôi cũng hiểu. Nói chung bạn bè muốn chơi thân với nhau thì cũng phải trải qua giai đoạn cãi lộn hoặc giận nhau. Tôi may mắn khi có bạn bè tâm lý, hiểu tôi muốn gì và không bao giờ ép tôi phải như thế này, thế kia.
Hơn nữa tôi chơi nhiều với anh chị lớn tuổi. Tôi như em bé nên mọi người trước có giận, nhưng lại huề. Do đó, chưa bao giờ chúng tôi đến mức cãi lộn hoặc giận nhau cả tháng. Cùng lắm là giận được một ngày.
"Tôi chưa bao giờ tự tin vào bản thân"
- Tuy nhiên, có bao giờ chị lo lắng khán giả sẽ lãng quên nếu mình ngày càng tách biệt showbiz trong khi diễn viên trẻ xuất hiện ngày một nhiều?
- Tôi cũng có nghĩ tới nhưng tôi muốn chọn cách đi chậm mà chắc. Tôi mới qua 20, sự nghiệp còn rất dài nên tôi nghĩ việc dùng thời gian này giúp bản thân tiến bộ hơn chính là sự đầu tư cho công việc sau này.
Một người diễn viên phải đóng nhiều phim nhưng phim của tôi ra rất chậm. Đó là một sự mất mát nhưng cũng an toàn. Khán giả có thể sẽ quên tôi hoặc suy nghĩ này nọ nhưng riêng tôi muốn làm tốt công việc của bản thân trước.
Tôi luôn muốn xuất hiện trong tư thế ổn nhất. Tôi không muốn làm khán giả thất vọng. Những bộ phim trước là thử thách để lần sau tôi quay lại phải mạnh mẽ hơn, có nhân vật hay hơn và ngoại hình trưởng thành hơn.
- Chị còn rất tự ti vào bản thân dù đã tham gia vài bộ phim, thậm chí có vai diễn gây chú ý, được đánh giá khả quan?
- Chưa bao giờ tôi tự tin vào mình hết. Tự tin quá không tốt mà thiếu tự tin thì cũng không nên. Tôi chỉ biết trong công việc mình nên làm gì. Và cần làm gì thì tôi sẽ cố gắng hết sức. Còn những gì chưa thử sức thì tôi luôn sợ hãi với nó nhưng không có nghĩa tôi dừng lại và không thử sức. Tôi không dám nhận mình giỏi nhất mà chỉ dám khẳng định tôi đang cố gắng và có sự hỗ trợ của các anh chị.
Chẳng hạn sau Em chưa 18, nếu ngủ quên trên chiến thắng thì có lẽ giờ này tôi không ngồi đây mà bay xa tận đâu rồi. May mắn là xung quanh tôi có nhiều anh chị giúp đỡ, chỉ bảo nên tôi biết mình phải cố gắng, nỗ lực rất nhiều. Tôi không bao giờ coi phim của mình quá 4 lần trừ trường hợp bị ép buộc. Tôi nghĩ không nên coi bản thân mình quá nhiều. Coi 4 lần là đã hiểu điểm sai của bản thân ở đâu. Coi nữa là mình hơi yêu bản thân quá.
Kaity Nguyễn vừa bước sang tuổi 21 nhưng đã có vai diễn có dấu ấn. Ảnh: Nguyễn Thành.
- Năm qua chị chuyển hướng với âm nhạc, đây là cuộc chơi hay là hướng đi lâu dài cho mình?
- Hiện tại, tôi tập trung cho diễn xuất và chưa xác định âm nhạc là hướng đi lâu dài nhưng kế hoạch thì vẫn ở đó. Tôi còn rất trẻ nên không thể bắt bản thân ngừng lại mà cần trải nghiệm nhiều thứ.
- Nhìn vào trường hợp Chi Pu - người có xuất phát điểm khá tương đồng với chị và bị chỉ trích rất nhiều khi mới đi hát - có khiến chị lo lắng?
- Đó là một phần câu chuyện của chị Chi Pu. Lúc đó và bây giờ như thế nào là 2 câu chuyện rất khác nhau. Tôi không đủ tuổi hay thời gian để đánh giá chuyện đó.
Tôi nghĩ một người như chị Chi là tấm gương để chúng tôi noi theo. Từ chị, tôi thấy mình có thể làm bất cứ điều gì mà mình suy nghĩ. Chị ấy là người phụ nữ mạnh mẽ nên tôi nghĩ là mẫu người mình nên nhìn theo.
Về cá nhân tôi, tôi nghĩ rằng thời gian qua, khán giả đã thấy tôi lớn và khác hơn.
Năm qua, Kaity Nguyễn thử sức với ca hát. Ảnh: Nguyễn Thành.
"Con gái sexy ở tuổi của tôi không phải điểm xấu"
- Để khán giả thấy mình lớn hơn, chị ép bản thân phải trưởng thành về ngoại hình bằng những trang phục gợi cảm?
- Đó là sở thích của tôi. Tôi sống ở môi trường nước ngoài, ai cũng già trước tuổi. Cha mẹ của tôi rất thoáng. Xung quanh tôi mọi người đều như vậy nên tôi cũng phần nào bị ảnh hưởng. Tôi cũng thích phong cách sexy và thấy thế là bình thường.
- Tuy nhiên, thời gian qua, nhiều khán giả nhận xét chị mặc quá sexy so với tuổi. Chị phản hồi thế nào?
- Tôi sắp lớn rồi và sexy là một cách để con gái tự tin hơn vào bản thân. Con gái sexy ở tuổi của tôi không phải điểm xấu. Có thể mọi người vẫn thấy tôi là cô bé nhỏ nhắn nhưng tôi đang lớn và đang tìm hiểu bản thân cũng như phong cách phù hợp với mình. Tôi muốn thử sức với nhiều hình ảnh khác nhau.
Hơn nữa, tôi có thói quen không đọc bình luận của mọi người. Biết đọc cũng có một phần tốt nhưng đôi khi nhiều ý kiến quá khiến bản thân bị phân tâm. Nếu lỡ đọc bình luận xấu thì bản thân sẽ bị buồn, không tập trung cho công việc.
Kaity Nguyễn khẳng định cô chưa bao giờ nghĩ tới việc phẫu thuật thẩm mỹ. Ảnh: Nguyễn Thành.
- Để tự tin hơn vào bản thân và thử sức với nhiều hình ảnh khác nhau, đã bao giờ chị nghĩ tới việc phẫu thuật thẩm mỹ?
- Tôi chưa bao giờ tự tin mình xinh đẹp nhất mà chỉ đơn giản tôi đúng với mình nhất. Tôi hài lòng rằng với Kaity như hiện tại là đủ. Do đó, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc thay đổi bản thân. Tôi tôn trọng những gì cha mẹ dành tặng mình.
- Gia đình phản hồi thế nào về phong cách thời trang mà khán giả thường nhận xét là sexy của chị?
- Những lần đi sự kiện đều là ba đưa tôi đi. Mỗi lần nhìn tôi mặc đồ, ba đều khen ngợi hoặc góp ý để phong cách tôi phù hợp hơn. Từ lúc tôi vào showbiz, ba tôi đã thay đổi rất nhiều. Ba không quá khó khăn và muốn tôi tự lớn nên rất ít khi ý kiến. Nếu không thích thì ba tôi cũng phản hồi rất nhẹ nhàng. Sau đó tôi sẽ giải thích với ba tại sao nên mặc như thế.
(Theo Zing)
Á hậu Kim Duyên: Tôi hạnh phúc khi bố mẹ bán cơm bình dân
- Xinh đẹp và lễ phép, á hậu Kim Duyên ngoài đời mộc mạc và dễ gần. Người đẹp bảo dù danh hiệu có làm cuộc sống thay đổi nhưng chưa bao giờ thấy ngại vì gia đình vất vả, cha mẹ vẫn phải bán cơm bình dân.
">...
【Thế giới】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Stupcanica vs Tomislav, 21h30 ngày 23/3: Ngày thăng hạng đã gần
- 10 cách tiết kiệm tiền không tưởng
- Bài toán bán mũ '100 người trả lời, 99 người sai'
- Lệ phí đăng ký định danh điện tử VNEID là bao nhiêu
- Kèo vàng bóng đá Đức vs Italia, 02h45 ngày 24/3: Die Mannschaft đáng tin
- Tâm sự của thủ khoa đầu vào
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Vegalta Sendai vs Jubilo Iwata, 11h00 ngày 23/3: Điểm tựa sân nhà
-
Theo đại diện tỉnh Quảng Ninh, Quảng Ninh là một trong năm tỉnh, thành đi đầu của cả nước về thực hiện thành công các chỉ tiêu về bảo vệ môi trường trong khuôn khổ “Chiến lược tăng trưởng xanh của Việt Nam” và xây dựng Quảng Ninh là nơi cần đến và đáng sống của mọi người. Tuy nhiên trong quá trình phát triển, tỉnh còn gặp nhiều khó khăn như: Khai trường khai thác than, hiểm họa về môi trường, bồi lắng khai thác than, biến đổi nặng nề về khí hậu; nguồn lực khắc phục bảo vệ môi trường… Trong thời gian tới, Quảng Ninh sẽ tập trung tăng cường nâng cao mức độ bảo vệ môi trường hơn nữa, nhất là môi trường trên Vịnh Hạ Long.
Hội thảo đã nghe chuyên gia JICA trình bày dự án xây dựng thể chế thực hiện tăng trưởng xanh và tăng cường hệ thống quản lý môi trường hướng tới bảo tồn bền vững Vịnh Hạ Long, gồm 2 giai đoạn. Giai đoạn 1 là giai đoạn lập kế hoạch chi tiết trong 9 tháng (từ tháng 10/2015 đến tháng 6/2016) sẽ chuẩn bị khung chính sách và cơ chế; giai đoạn 2 là giai đoạn thực hiện/chứng minh tăng trưởng xanh (trong thời gian 2-3 năm sau giai đoạn 1).
Tại hội thảo, các chuyên gia Nhật Bản cũng đã chia sẻ kinh nghiệm của Nhật Bản đối với quản lý tài nguyên thiên nhiên và môi trường nước như: Kinh nghiệm quản lý môi trường nước và những khó khăn thách thức trong hợp tác quốc tế với khu vực tư nhân tại tỉnh Shiga; kinh nghiệm bảo vệ môi trường nước bằng các chính sách hành chính tích hợp theo “Cách tiếp cận hồ Biwa”. Đại diện Viện Hàn lâm khoa học và công nghệ Việt Nam đã chia sẻ kinh nghiệm phát triển nông nghiệp sạch phục vụ phát triển du lịch Quảng Ninh. Trong khuôn khổ hội thảo, các đại biểu cũng tập trung thảo luận một số vấn đề xoay quanh việc thực hiện chiến lược tăng trưởng xanh trong khu vực Vịnh Hạ Long thuộc dự án.
" alt="Thúc đẩy tăng trưởng xanh khu vực Vịnh Hạ Long">
M.MThúc đẩy tăng trưởng xanh khu vực Vịnh Hạ Long
-
- Những ngày giáp Tết của bà thế nào? Mấy hôm nay tôi vẫn còn đi quay, cứ có lịch là tôi đi suốt, đâu có ở nhà. Vừa web drama phát YouTube, vừa phim lẻ, vừa MV ca nhạc,... anh em đoàn phim mấy ngày này tất bật lắm, mình cũng cố gắng làm cho hết để cho anh em về quê ăn Tết.
Những lúc không đi quay, tôi thường ở nhà đọc sách báo, hoặc rảnh thì chạy lên phường, thăm mấy bà bạn già, nói chuyện đôi câu cho khuây khỏa.
Dù đã cận Tết, NSƯT Phi Điểu vẫn miệt mài trên phim trường. Bà chia sẻ cứ 5 giờ sáng là bắt đầu đi, khi nào quay xong thì về, có khi đi đến tận khuya. - Hiện tại đã gần 90 tuổi, đi quay nhiều có ảnh hưởng gì đến sức khỏe của bà?
Không đâu, tôi quen rồi, bây giờ mà vắng thì buồn lắm. Tất nhiên việc ăn uống, sinh hoạt, nghỉ ngơi không thoải mái như khi mình ở nhà, làm phim tuy cực mà vui. Làm công việc này phải có tính chịu khó vì nó không cố định.
Nhiều khi mình gật gù chỗ này một chút, chỗ kia một chút, thậm chí ngồi đâu cũng diễn được. Nó rèn cho mình tính nhẫn nại, chịu kham chịu khổ. Những người trẻ không nói, còn mình già cũng phải cố. Ở phim trường có phần hơi khó khăn nhưng khi về mình nghĩ lại thấy rất vui và thú vị.
Đặc biệt, tôi rất thích đi phim với các cháu trẻ. Vì trong một vở kịch, một bộ phim chỉ có một vài người già nên được các cháu quan tâm chăm sóc từng tí một.
- Bà có kỷ niệm nào đáng nhớ khi đi đóng phim?
Kỷ niệm thì rất nhiều, tôi làm phim đã mấy chục năm trời, có vô số kỷ niệm, bây giờ mà ngồi kể thì đến mấy ngày cũng không hết. Tuy nhiên, điều tôi nhớ nhất là những lần đi quay xa, ở các tỉnh lẻ. Bà con họ nhiệt tình, thân thiện lắm. Họ thấy tôi là chạy lại chào hỏi, có người còn kêu tôi cho họ sờ thử xem thế nào. Những lúc ấy tôi hạnh phúc lắm, hạnh phúc vì được bà con yêu thương, nồng nhiệt đón chào.
Những lúc trước giờ quay, chuẩn bị đâu ra đó rồi, tôi thường ra nói chuyện với bà con. Nhiều người họ ít khi tiếp xúc với diễn viên, chỉ nhìn mình qua màn ảnh nên khi được tiếp xúc, nhìn bằng xương bằng thịt họ vui lắm. Nhìn họ vui, tôi cũng thấy hạnh phúc vì mang lại tiếng cười cho họ.
Tình cảm của bà con, khán giả cũng chính là động lực, giúp mình vượt qua tất cả những lúc khó khăn. Nhờ có họ, tôi có thêm nhiều kinh nghiệm, nhiều vốn sống, bổ trợ cho các vai diễn của mình.
Nữ nghệ sĩ vui vẻ kể lại những kỷ niệm đáng nhớ khi đi cùng đoàn phim.
- Dù tuổi đã cao nhưng vẫn tự chạy xe máy đi diễn, bà có gặp trở ngại gì?Trước giờ tôi vẫn thích tự chạy xe đi diễn. Chiếc xe nhỏ cùng tôi đi khắp các điểm diễn xa gần trong thành phố đã mấy chục năm rồi. Nhiều khi đi tối, mất phương hướng hoặc xa quá đi không nổi thì tôi gọi xe công nghệ, còn nếu có địa chỉ cụ thể thì tôi tự đi.
Anh em trong đoàn hay đề nghị cho người qua nhà rước nhưng tôi thích tự đi hơn. Vì như vậy mình chủ động được thời gian, đến nơi tự chuẩn bị rồi vào diễn. Nhiều khi đi về, chạy xe dọc đường vừa mát trời, vừa ngắm cảnh cũng thích lắm
Đường thành phố tuy kẹt xe nhưng mình cứ đi đúng luật thì không sao cả. Cứ đi từ từ, nhìn ngắm phố phường cũng có thú vui riêng. Đôi lúc tôi chạy ngoài đường, khán giả họ thấy quen, họ chạy lại hỏi, cũng thú vị lắm.
Đời nghệ sĩ được cái may mắn là nhiều người biết đến, nên khi tôi không biết đường, hỏi thăm thì được mọi người chỉ dẫn tận tình. Có mấy cháu nhỏ còn dẫn tôi đi đến tận nơi. Nhiều tình huống gặp ngoài đời bổ ích lắm, đó là những trải nghiệm thú vị mà những người đi xe hơi sẽ không thể nào biết được.
Nhiều khi con cháu nó thấy tôi cực, nó cũng góp ý nhưng nói rồi lại thôi. Vì tụi nó biết tính tôi mà, làm sao mà cản được. Hơn nữa, đây cũng là niềm vui của tôi nên con cháu không ngăn cản nhiều.
- Nghệ sĩ bây giờ thường có trợ lý đi theo, bà đi nhiều như vậy có ai đi theo hỗ trợ?
Tính tôi thích chủ động, thích tự do làm theo ý mình nên thường chỉ đi một mình. Con cháu nó có việc của nó nên đâu thể bắt nó đi theo phụ mình hoài được. Hơn nữa, tôi tự sắp xếp công việc của mình ổn nên cũng không cần người hỗ trợ.
Nhiều người cũng kêu tôi nên tìm người đi theo để hỗ trợ, lo quần áo, ăn uống rồi đưa đi nhưng tôi không quen. Tôi thích một mình, quần áo cũng tự chuẩn bị, không cần phiền hà đến người khác.
Mình già cả rồi, không rành công nghệ nên tôi tự nghĩ cách, làm một tờ giấy ghi lịch trình, lúc nào cũng mang theo trong túi. Hễ ai gọi hỏi hay đặt lịch quay, tôi lấy lịch ra dò, còn trống thì sẽ nhận. Một mình tuy hơi vất vả nhưng thoải mái, có thể chủ động mọi thứ.
Bà cho hay bản thân thích chủ động làm mọi thứ nên không có ai theo giúp đỡ những lúc đi quay. Bên người bà lúc nào cũng có một chiếc túi nhỏ, đựng thuốc men, những thứ lặt vặt và tờ lịch tay tự ghi. - Nhiều người ở tuổi bà đã nghỉ ngơi, an hưởng tuổi già, còn bà vẫn chăm chỉ hoạt động. Nói về kinh tế, hiện tại bà không phải lo ăn lo mặc, vậy cát-xê bà thường làm gì?
Tôi hoạt động nghê thuật từ khi còn nhỏ, đến nay đã mấy chục năm. Tình yêu nghề đã ngấm sâu vào máu nên không bỏ được. Thực sự, tôi đi diễn không vì kinh tế, bởi có nhiều đứa nhỏ khó khăn, tôi toàn diễn giúp tụi nó thôi. Tôi nghĩ, tụi nó quý, có cảm tình với mình thì mới mời, nên lúc nào tôi cũng có gắng, cứ trống lịch là tôi nhận lời ngay.
Bây giờ, tôi không phải lo về vấn đề tiền bạc. Vì nhà cửa thì tôi có rồi, từ khi ông nhà mất, ngôi nhà nhỏ tôi cũng cho đứa con gái luôn, chỉ giữ lại một phòng cho mình ở, có nơi đi về, thờ cúng người chồng quá cố.
Tôi già cả rồi, đâu ăn uống gì nhiều, cũng không cần quá nhiều tiền bạc. Đa số tiền cát-xê tôi thường đem đi làm từ thiện, giúp đỡ những mảnh đời khó khăn. Tôi thường đem đi cúng chùa chiền, bà con ai cần thì mình giúp đỡ. Suy cho cùng, mình làm nhiều tiền cũng đâu sử dụng hết, chết cũng không thể mang theo, con cái đã lớn, tự làm ăn được rồi nên tôi thường đi từ thiện.
- Ông đã ra đi nhiều năm, hiện tại trong bà nỗi nhớ có còn quá lớn?
Ông ra đi đến nay cũng gần 4 năm rồi. Nói nhớ nhiều như hồi đó thì không còn nữa, nhưng đôi khi vẫn chạnh lòng. Tôi ở đây, luôn nhớ về ông ấy.
Trong phòng, tôi lập một bàn thờ để tưởng nhớ ông, ngày ngày thắp hương. Ngày nào cũng vậy, cứ ở nhà là tôi chạy xe đi chùa, dành một tiếng đồ hồ để tụng kinh, niệm Phật, cầu siêu cho ông. Mọi người có thể nghĩ tôi tâm linh, nhưng đôi khi cuộc sống cũng cần những điều tâm linh như thế.
Ngoài ông nhà, phòng thờ tôi còn thắp hương cho bà Võ Thị Sáu. Không vì gì cả, chỉ là tôi thích thôi. Vì tôi và Võ Thị Sáu cùng tuổi, tôi ngưỡng mộ bà ấy. Ngày xưa, khi theo đoàn văn công, tôi cũng thường diễn vai Võ Thị Sáu nên thích và thờ trong phòng.
- Bà và gia đình đón Tết thế nào?
Tôi có một đứa con gái dễ thương lắm, nó về hưu rồi nên sắm sửa, chuẩn bị hết, tôi thường không phải làm gì cả. Hoa hòe, bánh trái, dưa mứt có con cháu lo, tôi chỉ an hưởng tuổi già thôi.
Bánh chưng, bánh tét thì con cháu ở nhà gói. Tôi cũng có gói nhưng gói với tổ chức trên phường trên xã chứ không phải ở nhà. Năm nào cũng vậy, tôi hay tới lui thăm hỏi tổ chức, thấy vậy mà vui. Vì tôi làm cho phường, cho hội nữ tù binh ngày trước nữa nên có rất nhiều hoạt động.
Những ngày này, tôi tới lui thăm hỏi, rảnh rỗi nữa thì đi thăm mấy đứa nhỏ xa nhà, không về quê đón Tết. Tụi nó thấy tôi lại thăm, chắc sẽ vui lắm.
NSƯT Phi Điểu chia sẻ, những ngày Tết, nhà không đặt ra phong tục, gò bó, ép buộc con cháu. Bà muốn mọi người thật thoải mái để có cái Tết ý nghĩa hơn. - Ngày Tết của nhà bà thường thế nào, có phong tục hay điều gì đặc biệt?
Nhà tôi cũng như bao người khác thôi, không có gì đặc biệt cả. Tôi có một đứa con trai, một đứa con gái thôi nên cháu chắt cũng không nhiều. Tết đến tụi nó tụ họp về, quay quần ăn bữa cơm sum họp là vui rồi.
Nhà tôi thoáng lắm, không đặt nặng phong tục hay luật lệ gì hết, để cho con cháu thoải mái, không bị bó buộc nề nếp gia phong. Nhà cửa thì vẫn phải dòn dẹp cho gọn gàng, trưng bày quà bánh để cho con cháu thấy không khí, còn tục lệ thì không.
Con cháu đến chúc Tết, lì xì cũng được, không thì tôi lì xì lại. Bây giờ quan điểm rất thoáng, chỉ cần không làm những điều cấm kỵ, biết lo cho nhau, vui vẻ là được rồi. Nhà tôi quan niệm, cái Tết vui vẻ là khi mọi người cùng thoải mái, không bị bó buộc điều gì.
- Hiện tại, bà mong mỏi điều gì nhất?
Tuổi cũng đã lớn rồi, tôi chỉ mong mình có thật nhiều sức khỏe, làm được gì thì làm, không bỏ phí thời gian.
Về phần gia đình, tôi chỉ mong con cháu thật hạnh phúc, công việc thuận lợi. Không mong gì hơn, tụi nó gia đình đầm ấm, vui vẻ sum vầy là tôi vui rồi.
Nhân dịp Tết đến, tôi cũng xin chúc mọi người thật nhiều sức khỏe, năm mới vui vẻ, làm ăn phát đạt, vạn sự như ý. Chúc mọi người vạn sự như ý!
Minh Tuyền
Ảnh: Minh Tuyền
MC Hạnh Phúc ân hận vì không kịp gặp bà nội trước khi mất đúng ngày mồng 1 Tết
- MC của Chuyển động 24h chia sẻ về những ký ức Tết khó quên khi còn bé và những bận rộn của những người làm truyền hình mỗi dịp Tết đến xuân về.
" alt="Phi Điểu gần 90 tuổi vẫn chạy xe đi diễn, dùng cát">Phi Điểu gần 90 tuổi vẫn chạy xe đi diễn, dùng cát
-
Ông Doyle - người đã trao cho người đàn ông vô gia cư một chiếc túi, trong đó có chiếc áo khoác, một ít thức ăn và một tờ 5 bảng Anh.Việc làm tử tế này đã được một hành khách đi xe buýt là Anna Marie McDaniel chứng kiến và kể lại trên trang Facebook cá nhân.
Nữ sinh đang theo học St Mary’s University College ở thành phố Belfast, Vương Quốc Anh kể lại: “Tôi bắt chiếc xe buýt này vào mỗi thứ Ba hàng tuần. Lần nào xe cũng chạy qua một người đàn ông vô gia cư ngồi bên đường”.
Hành động sẻ chia của tài xế Doyle được nữ sinh kể lại trên Facebook cá nhân “Hôm nay anh ta đang đứng trong mưa, ướt đẫm người khi chỉ mặc một chiếc áo phông ngắn tay. Cảnh tượng khiến tôi thấy thương cảm.”
“Tài xế của chiếc xe 10H mà tôi đang ngồi đã dừng lại, rồi gọi anh ta tới. Ông đưa cho anh ta một chiếc túi nhựa và nói rằng ông đã rất mong gặp anh vào ngày hôm nay vì ông đã mua cho anh ấy một chiếc áo khoác ấm”.
“Người đàn ông từ chối nhận chiếc túi, nhưng tài xế kiên quyết bắt anh phải nhận vì đích thân ông đã đi mua chiếc áo ấy. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy một nụ cười như thế trên khuôn mặt người đàn ông vô gia cư này”.
Nữ sinh chứng kiến sự việc còn nói thêm: “Không thể tin được là tài xế xe buýt lại tốt bụng đến vậy. Thật là một hành động tử tế.”
Câu chuyện của Anna nhận được hơn 62 nghìn lượt “like” và rất nhiều bình luận ca ngợi tài xế Paul Doyle – một tài xế với kinh nghiệm 20 năm, một người đàn ông tuyệt vời.
Đại diễn hãng xe buýt cho biết ông Doyle là “một người trầm tính và dễ tính”. “Ông ấy hơi bối rối khi nổi tiếng theo cách này. Hành động của ông ấy chỉ xuất phát từ sự đồng cảm với chàng trai trẻ mà ông nhìn thấy mỗi ngày”.
Một chiếc áo khoác, một chút thức ăn và một tờ 5 bảng Anh trong túi kèm lời dặn dò: “Lần sau khi nhìn thấy anh, phải cho tôi thấy anh mặc chiếc áo đấy!”
Đại diện hãng cũng cho biết ông Doyle là một người khiêm tốn và ông đã rất ngạc nhiên khi việc làm nhỏ của mình được nhiều người ca ngợi.
Nữ sinh Anna cũng tiết lộ, trước khi xuống xe, cô đã nói chuyện với ông Doyle. “Tôi chỉ muốn cho ông ấy biết rằng việc làm của ông thật ngọt ngào và tuyệt vời”.
- Nguyễn Thảo(Theo Daily Mail)
Lái xe buýt thành người hùng vì hành động tử tế
-
Siêu máy tính dự đoán Uruguay vs Argentina, 06h30 ngày 22/3
-
Chị Lê Thị Hương Giang, giảng viên Trường ĐH Khoa học Tự nhiên - ĐHQG Hà Nội - có những bức ảnh đẹp ngỡ ngàng về những vùng đất trên khắp mọi miền Tổ quốc.Cuộc sống rực rỡ của nữ giảng viên kiến trúc" alt="Việt Nam đẹp lộng lẫy qua ống kính nữ giảng viên trường tự nhiên">
Việt Nam đẹp lộng lẫy qua ống kính nữ giảng viên trường tự nhiên