您现在的位置是:Bóng đá >>正文
PUBG đang giữ kỷ lục tựa game có nhiều người chơi cùng thời điểm nhất trên Steam
Bóng đá7755人已围观
简介Cuối cùng thì PlayerUnknown’s Battlegroundsđã làm được thứ mà nhiều fan hâm mộ kỳ vọng.Tựa game thể ...
Cuối cùng thì PlayerUnknown’s Battlegroundsđã làm được thứ mà nhiều fan hâm mộ kỳ vọng.
Tựa game thể loại đấu trường sinh tử gây “sốt” toàn cầu đã đạt đỉnh người chơi vào lúc 07g00 sáng nay (16/9) theo giờ Việt Nam,đanggiữkỷlụctựagamecónhiềungườichơicùngthờiđiểmnhấttrêviet nam vs lao vượt qua Dota 2để trở thành trò chơi số một lịch sử Steam.
Cụ thể, PUBGđã thu hút 1,349,584 người chơi cùng lúc. Kỷ lục trước đó trên Steam thuộc về Dota 2 với con số 1,291,328 người chơi trên cùng một thời điểm vào hồi tháng 3/2016.
Sau vài tháng kể từ thời điểm lọt vào BXH những tựa game nổi tiếng nhất Steam, PUBGđã vượt mặt một loạt những tên tuổi như Counter-Strike: Global Offensive, Grand Theft Auto Vvà Fallout 4.
Thông tin này xuất hiện chỉ sau hơn một tuần PUBG chạm mốc một triệu người chơi đồng thời– ít hơn khoảng 200.000 người chơi trước đó tám ngày.
Bản update mới nhất của PUBGvào tuần này đã đem đến cho người chơi một loạt những thay đổi, bao gồm bảng xếp hạng chế độ chơi góc nhìn thứ nhất (FPP), những tòa nhà mới để loot đồtrên map Erangel, hiệu ứng thời tiết sương mùvà một khẩu súng mới Mini-14.
Với nhiều bản cập nhật đã được lên kế hoạch trước khi Bluehole Studio tung ra phiên bản chính thức, thì có lẽ số lượng kỷ lục mà PUBGgặt hái được trong những ngày sắp tới sẽ còn gia tăng thêm nữa.
Winner winner, chicken dinner!
Chịu(Theo Dot Esports)
Tags:
相关文章
Soi kèo phạt góc Brentford vs Aston Villa, 0h30 ngày 9/3
Bóng đáChiểu Sương - 08/03/2025 03:06 Kèo phạt góc ...
【Bóng đá】
阅读更多Truyện Trường Cấp Ba Sơn Hải
Bóng đá...
【Bóng đá】
阅读更多Truyện [12 Chòm Sao] Chiếc Mặt Nạ Cảm Xúc
Bóng đá
">...
【Bóng đá】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Nantes vs Strasbourg, 23h15 ngày 9/3: Ca khúc khải hoàn
- Truyện Khoá Lấy Chân Tình
- Apple sắp tung iMac 21,5 inch màn hình 4K với giá 'dễ chịu'
- Hướng dẫn sử dụng trang chủ MobiFone giao diện mới
- Nhận định, soi kèo Eintracht Frankfurt vs Union Berlin, 21h30 ngày 9/3: Bệ phóng sân nhà
- Galaxy Note 5 có thể khắc phục được vấn đề lớn nhất của Galaxy S6
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Shams Azar vs Mes Rafsanjan, 22h30 ngày 7/3: Trận chung kết ngược
-
Phương Duy nghiêng đầu sang nhìn người đang nói. Trong lời nói của Lưu Kham mang theo chút quái gở. Gã hạ mắt xuống nhìn nhân viên sửa xe đang ngồi xổm trên mặt đất quấn thêm tơ thép cho lốp xe.
Ánh mắt Phương Duy dời qua theo. Người đang ngồi xổm trên mặt đất có bóng lưng lạ lẫm, nhưng mặt lại rất quen thuộc.
Chu Duệ Quân. Vừa vào cửa, nhìn thấy hắn cậu đã thốt ra, cái tên này mang theo màu thời gian và sự lạnh nhạt vì đã mấy năm không gặp.
Vẻ mặt Chu Duệ Quân lại chỉ lạnh lùng như thể không nhận ra cậu, hơi nhướng mi lên coi như đáp lại rồi lại bắt tay vào việc, để lại Phương Duy còn đang kinh ngạc vì tình cờ gặp được cố nhân.
"Trước kia từng tới đây tìm anh ta sửa xe rồi à?" Lưu Kham hỏi.
Phương Duy lấy lại tinh thần, nói: "Không, chúng tôi là bạn học..."
Cậu còn muốn nói thêm một câu: Nhưng có lẽ cậu ấy không nhớ rõ tôi.
Nhưng Lưu Kham đã vỗ hai tay vào nhau, cướp lời: "Cậu mới từ nước ngoài về, dù thế nào cũng sẽ không phải bạn học thời đại học của cậu."
"Bạn học cấp ba."
"Cấp ba cậu học ở trường Trung học số 17* ở thành phố nhỉ. Bên trong không phú thì quý, toàn học sinh khá giỏi thành tích xuất sắc, vậy mà cũng có dạng thế này à?" Khi nói chuyện, khóe môi Lưu Kham vẫn luôn mang một nụ cười chế nhạo.
*mình có tra cụm 十七中 thì ra được trường Trung học số 17 Bắc Kinh trên baidu nên dịch thế này nhé.
"Lưu Kham." Phương Duy nghe ra trong sự khinh thường mỉa mai của gã trong lời nói, bèn nhíu mày cảnh cáo. Nhưng bề ngoài của cậu non nớt, lại luôn hiền lành nên không có mấy người sợ cậu.
Lưu Kham cười đùa tí tửng khều khều bờ vai của cậu, nói: "Chỉ đùa một chút thôi mà."
Lưu Kham nói xong thì đi về phía trước hai bước. Chu Duệ Quân mang một bộ quần áo lao động màu tối của nhà máy sửa chữa, trên đầu dính bẩn, không quá đẹp mặt. Lưu Kham đi đến sau lưng hắn, nâng chiếc giày da sáng loáng lên, dùng mũi giày đá đá cột sống hắn.
"Bạn học của cậu Phương đúng không, gặp nhau ở đây cũng xem như là có duyên. Lát nữa có thể giảm giá cho chúng tôi nể tình quen biết không?"
Nhà Lưu Kham kinh doanh bất động sản, tất nhiên không thiếu tiền sửa xe, nhưng gã cứ muốn hỏi như vậy.
Lưng của Chu Duệ Quân lưng cứng lại trong chốc lát, động tác trên tay dừng lại hai giây rồi lại tiếp tục, nói: "Anh có thể tìm ông chủ của chúng tôi nói chuyện giá cả, tôi không quyết được."
Lưu Kham từ trên cao nhìn xuống: "Anh làm ở đây bao lâu rồi, sao mà lời nói cũng không có chút trọng lượng thế..."
"Ngoại trừ lốp xe, cậu còn có chỗ khác cần thay à?" Phương Duy tiến lên hai bước ngắt lời gã, "Tạ Hành gửi tin nhắn cho tớ, nói cậu ấy đã đến nơi rồi."
"Cậu Tạ đã đến rồi à?" Lưu Kham quả nhiên bị dời đi lực chú ý, "Hồi giờ hẹn cậu ấy đều đến trễ một hai tiếng, vậy mà hôm nay lại đến sớm thế."
Phương Duy cười nhẹ.
Cặp chân của Lưu Kham không an phận, lại đá nhẹ Chu Duệ Quân, nói: "Nhanh lên chút, tôi vội đi đua xe, bạn học của cậu Phương ơi."
Nụ cười trên mặt Phương Duy nhạt đi, nhìn người đang ngồi xổm. Chu Duệ Quân bị đá hai cái làm nhục nhưng sắc mặt vẫn bình thản và có vẻ lơ đễnh, tay làm việc theo từng bước.
Lưu Kham rất phách lối và độc đoán. Phương Duy không quá thân với gã, chỉ là trong nhà có làm ăn qua lại, không tiện chơi cứng, thỉnh thoảng hẹn nhau ra ngoài chơi một lần.
Cậu nhìn chằm chằm mũi giày của Lưu Kham, trong lòng bối rối khó chịu.
Cũng may Chu Duệ Quân không đáp lại sự khích bác của Lưu Kham nên gã mất hứng, ngồi xuống ghế sô pha rồi gọi Phương Duy qua. Gã uống trà trò chuyện với cậu, xe sang, đồ hiệu, tiểu minh tinh nào đúng giờ... Toàn là chủ đề của thiếu gia ăn chơi.
Phương Duy thi thoảng đáp lại đôi câu, ánh mắt lại không tự chủ được mà chạy đi nơi khác.
Uống xong một ly trà vào bụng, Lưu Kham đi toilet. Phương Duy trù trừ một lát rồi đứng dậy.
Chu Duệ Quân đang loay hoay với lốp xe bằng những ngón tay linh hoạt.
"Xin lỗi, khi nãy... Bạn của tôi không lịch sự với cậu." Phương Duy cúi người.
Yên tĩnh một lát, Chu Duệ Quân mới trả lời với giọng điệu bình thường: "Cậu che ánh sáng rồi."
Phương Duy nhanh chóng lùi lại hai bước. Chu Duệ Quân không nói lời nào, Phương Duy cũng không biết nên chủ động nói gì, bèn đứng ngay bên cạnh nhìn chằm chằm động tác trong tay hắn.
Một bên lốp xe đã thay xong, Chu Duệ Quân nhấc thùng dụng cụ lên, nhưng giữa chừng cổ tay vô lực làm rơi xuống. Một tiếng vang thật lớn. Phương Duy lập tức đưa tay ra xách giúp hắn, khó khăn lắm mới chạm vào được thì lại bị một bàn tay đeo găng cản lại. Chiếc găng tay nọ dính toàn vết bẩn, bẩn vô cùng.
"Tôi tự làm."
Phương Duy vội vàng rút tay về. Găng tay của đối phương thô ráp, nơi bị chạm vào hơi ngứa, cậu không khỏi dùng ngón cái xoa xoa.
Chu Duệ Quân liếc mắt nhìn ngón tay trắng nõn của cậu, nói: "Toilet ở phía sau."
Phương Duy sửng sốt một chút, nói: "Ồ..." Sau khi nhận ra hắn có ý gì, cậu lại bổ sung, "Tôi không cần rửa tay, không có gì."
Chu Duệ Quân đi vòng sang bên kia xe. Phương Duy đi theo, cắn môi nói: "Cậu không nhớ à? Chúng ta là bạn..."
"Phương Duy đúng không?" Chu Duệ Quân nói.
"Đúng... Cậu nhớ à?"
"Hơi hơi nhớ."
Chỉ là hơi hơi nhớ. Tâm trạng Phương Duy trong nháy mắt trở nên như đưa đám.
"Lớp mười hai cậu chuyển đến trường nào thế? Tôi quay về từ bệnh viện thì không nhìn thấy cậu, hỏi thầy giáo và bạn học cũng không biết." Phương Duy nói.
Chu Duệ Quân trả lời đơn giản rõ ràng: "Thành phố D."
"Vậy à..." Phương Duy nghe thấy lời nói mập mờ không muốn tiếp tục chủ đề này của đối phương thì không tiện hỏi thêm nữa.
Lúc này Lưu Kham quay về từ toilet, hỏi: "Xong chưa? Sao chậm thế."
"Hẳn là cũng sắp xong rồi." Phương Duy nói.
Lưu Kham liếc Chu Duệ Quân một lát: "Nếu kỹ thuật không ổn thì đổi người khác đi." Sau đó lại quay đầu nhìn về phía Phương Duy, "Gần chỗ này cũng không có cửa hàng nào ra hồn, nếu có thì tôi đã không đưa vợ của tôi cho cái nhà máy sửa chữa nhỏ xíu này đụng vào."
Cái xe thể thao này chính là "vợ" của gã.
Trong lòng Phương Duy càng thêm khó chịu, sắc mặt trở nên nặng nề: "Cậu bớt nói đi."
" alt="Truyện Con Chó Của Pavlov">Truyện Con Chó Của Pavlov
-
Bước 2: Vẫn trong mục Settings, hãy vào Developer options, tích chọn phần USB debugging(trước đó chuyển sang chế độ ON ngay trên đầu nếu cần).
Bước 3: Vẫn trên điện thoại Android, vào Settings => Sercurity, tích chọn Unknow sourcesvà bỏ chọn Verify apps.
" alt="Hướng dẫn root Android (Galaxy S6, LG G4) bằng OneClickRoot">Hướng dẫn root Android (Galaxy S6, LG G4) bằng OneClickRoot
-
Cố Diễm bất đắc dĩ nhìn cô, "Về khách sạn rồi tức giận với anh có được không? Ướt mưa sẽ bị cảm."
Khâu Lê: "Trở về thì được, nhưng em không muốn nhìn thấy anh."
Nói xong, cô quay mặt đi, lau một chút nước mắt.
Trái tim Cố Diễm chợt căng thẳng: "Vì những người không quan trọng, đáng giá phải chia tay sao?"
Khâu Lê vẫn nhìn về nơi khác, giọng nói lạnh nhạt: "Em không làm loạn."
Cố Diễm nhìn cô: "Đầu tư Phương Quân, chỉ là lợi ích, không có liên quan đến tình cảm."
Khâu Lê quay mặt sang, là nước mưa là nước mắt, lớp trang điểm cũng đã trôi đi.
Cô nói: "Em tức giận không phải vì anh đầu tư cho Phương Quân, đương nhiên, trong lòng nhất định sẽ không thoải mái, nhưng sẽ không đến nỗi mà tức giận với anh, dù sao tập đoàn Trung Doãn không phải là một mình anh, không phải anh muốn làm gì thì sẽ làm cái đó, giống như anh và Dung Thâm, cả hai đều không nhìn vừa mắt đối phương, nếu có thể, cả đời này khẳng định hai người đều sẽ không muốn hợp tác với đối phương, thế nhưng thân bất do kỉ (*), ở trách nhiệm của chức nghiệp, đạo lý này em hiểu."
(*)"Thân bất do kỷ" có nghĩa là thân mình không do mình định đoạt, ý nói dòng đời xô đẩy.
Còn trong ngôn tình nghĩa là chúng ta không có duyên phận phận của chúng ta rất là vô vọng. (theo t hiểu là vậy.)
Cố Diễm nhìn cô khóc như vậy, cả trái tim đều đau.
Anh không hiểu, nếu cô không phải vì anh đầu tư cho Triệu Tiêu Quân mà cáu kỉnh, vậy thì vì cái gì?
Hỏi cô: "Có thể nói cho anh biết tại sao em không vui vẻ? Thu Thu, chúng ta bình tĩnh đem chuyện này mà nói có được không?"
Khâu Lê: "Anh vẫn cảm thấy em làm B2B là làm loạn, từ trước đến nay vẫn không tán thành qua, dù cho một lời ủng hộ cũng không có."
Cô nhìn vào mắt anh, "Giống như em và Triệu Tiêu Quân lập tức phải thi chạy cự ly dài, có lệnh. Súng còn chưa vang lên, anh liền dắt em đi xuống, nói với em: Thu Thu, thế nào em cũng không chạy theo kịp cô ta, đừng chạy nữa."
Nói xong, cô cười lạnh một tiếng.
"Anh biết loại tâm trạng này sao? Bản thân mình cảm thấy rất hài lòng, có thể ở trong mắt anh em chính là đồ vô dụng, cái gì cũng làm không được."
Cố Diễm lẳng lặng nghe, cũng không có phản bác.
Vẻ mặt rất phức tạp.
Ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm vào cô.
Khâu Lê vẫn còn đang lên án: "Lúc còn bé em muốn khiêu vũ cho anh xem, có thể mỗi lần anh đều nói không dễ nhìn, từ trước đến nay anh cũng không khen em, một lần đều không có."
Nước mắt hoà với nước mưa, trước mắt cô đều là mơ hồ.
Cô dùng tay lau một chút, đơn giản đem cái không thoải mái trong lòng nói hết ra.
"Lúc trước, anh nói anh không phải là người nhà của em, không có lập trường ủng hộ em, em cho rằng sau khi chúng ta ở bên nhau, chí ít anh có thể cổ vũ cho em một chút, nhưng cuối cùng cũng không có."
Cô nhìn anh, gằn từng chữ nói: "Cái gì anh cũng không xem trọng, hà tất gì phải miễn cưỡng mà ở bên nhau? Nếu như sớm muộn gì cũng phải chia tay, còn không bằng vừa lúc. Đối với anh mà nói thì cũng không đáng kể, chia tay sớm chia tay muộn gì cũng giống nhau, một đoạn tình cảm, một người phụ nữ mà thôi, anh muốn, thế nào cũng sẽ có. Có thể..."
Cô nghẹn ngào dừng lại, không nhìn anh.
Nhìn về phía đường cái, cô cũng không biết mình đang nhìn cái gì.
Cô nói: "Nhưng em thì không giống, nhiều năm như vậy, cũng chỉ có một mình anh, em sợ thời gian càng lâu sẽ vùi lấp em càng sâu, cuối cùng sẽ không thoát ra được."
Cô quay đầu lại nhìn anh: "Cố Diễm, hiện tại em không xử trí theo cảm tính, cũng không làm loạn, em cảm thấy chúng ta nên tỉnh táo suy nghĩ thật kỹ, có nên tiếp tục ở bên nhau hay không."
Cố Diễm không lên tiếng, anh muốn hút thuốc, sờ sờ túi, khói thuốc và bật lửa anh cũng không mang theo.
Anh nói: "Đi thôi, về khách sạn, em ướt như vậy không chừng sẽ bị cảm."
Lại nói thêm: "Em không muốn nhìn thấy anh, anh sẽ ở phòng khác."
Nói xong, anh đi đến bên lề đường vẫy tay gọi xe taxi.
Nước mắt Khâu Lê tựa như hạt trân châu, ào ào rơi xuống.
Cô biết, chút tình cảm này, người hãm sâu là cô, mà giống như anh không có để trong lòng.
Một chút đều không để trong lòng.
Hai người lên xe taxi cũng là một trước một sau, cũng không ngồi cùng một chỗ.
Khâu Lê vẫn nhìn ra ngoài cửa xe.
Phong cảnh rất mơ hồ.
Đến khách sạn, Khâu Lê cũng không đi tìm Khâu Tây Văn, sợ làm phiền chị gái bị sai múi giờ.
Tắm xong, thay quần áo sạch, một mình rầu rĩ ngồi trong phòng khách.
Cố Diễm đang tắm ở trong phòng, thỉnh thoảng cô sẽ nhìn về nơi đó một chút, vốn cô cho rằng anh trở về trước hết sẽ thu dọn hành lý đi đến phòng khác, nhưng trước hết anh lại đi tắm rửa.
Có thể là đổi xong quần áo rồi mới đi.
" alt="Truyện Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em">Truyện Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em
-
Nhận định, soi kèo Toulouse vs Monaco, 2h45 ngày 8/3: Chủ nhà đang sung
-
Được thế giới công nhận là smartphone đầu tiên của hãng, Nokia 9000 Communicator về cơ bản là thiết bị 2 trong 1: điện thoại bên ngoài kết hợp với chức năng PDA bên trong. Máy chạy GEOS v3.0, cho phép người dùng tận hưởng các tính năng emal cơ bản, sắp xếp lịch trình nhờ lịch tích hợp sẵn, lướt web, gửi, nhận fax.
Smartphone Symbian đầu tiên: Nokia 7650 (2002)
Không chỉ là thiết bị Nokia đầu tiên dùng hệ điều hành tinh vi (Symbian 6.1), 7650 còn là thiết bị đầu tiên có camera. Dù chỉ mang độ phân giải khiêm tốn 0,3MP, đây vẫn là bước đột phá ở thời điểm bấy giờ. 7650 có thiết kế nắp trượt, CPU RISC 32-bit tốc độ 104MHz, RAM 4MB, bộ nhớ 16MB. Bạn có thể gửi/nhận email, tin nhắn đa phương tiện, đồng bộ dữ liệu, tải ứng dụng Java và EPOC.
Smartphone đầu tiên có màn hình cảm ứng: Nokia 7710 (2004)
" alt="5 smartphone bị lãng quên của Nokia">5 smartphone bị lãng quên của Nokia